Từ Lúc Bắt Đầu Liền Vô Địch
Chương 32: Thần phục, ba yêu kinh ngạc đến ngây người!

Trần Trường An nhìn thương thế trên người Thác Bạt Dã.

Nhổ một gốc cây linh thảo trên mặt đất.

Linh thảo ở trong tay hắn trực tiếp biến thành một viên linh đan.

“Ăn hết nó đi.”

Biến linh thảo thành linh đan, thủ đoạn này càng có thể nói là vô cùng thần kỳ.

Lại khiến ba đại Yêu Vương khiếp sợ rồi.

Thác Bạt Dã nhận linh đan, cảm nhận được tinh hoa sinh mệnh bàng bạc ẩn chứa bên trong.

Hắn ta không chút do dự, ăn linh đan này.

Dù sao nếu Trần Trường An muốn giết bọn họ, căn bản không cần mất công.

Cũng không biết tiền bối bắt hắn ta ăn linh đan này làm cái gì?

Nhưng mà, khi Thác Bạt Dã ăn linh đan này, đã hiểu rõ là vì cái gì!

Linh đan ẩn chứa tinh hoa sinh mệnh tinh túy nhất, dung nhập vào vết thương nặng trên thân thể Thác Bạt Dã.

Thương thế trên người Thác Bạt Dã khôi phục bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được.

Rất nhanh, lỗ thủng máu thịt mơ hồ do một ngón tay của Trần Trường An gây ra đã hoàn toàn khép lại.

Thậm chí, còn không thể nhìn thấy bất cứ dấu vết bị thương nào trên ngực hắn ta nữa.

Giống như vết thương nặng lúc trước chỉ là ảo giác!

Không chỉ riêng thương thế trên người Thác Bạt Dã hoàn toàn khôi phục.

Mà ngay cả khí tức trên người Thác Bạt Dã cũng trở nên hồn hậu hơn không ít.

Đột nhiên, cùng với việc linh đan kia biến thành tinh hoa sinh mệnh bàng bạc dung nhập vào thân thể hắn ta, lan rộng ra máu thịt khắp toàn thân.

Ngay sau đó, chấn động Thác Bạt Dã thân thể.

Khí tức dâng trào.

Hắn ta vậy mà đột phá rồi!

Phải biết là tu vi của Thác Bạt Dã đã dừng ở Nguyên Anh tam giai hơn 300 năm rồi.

Trước giờ chưa từng có dấu hiệu đột phá!

Trong mắt Thác Bạt Dã, nếu muốn đột phá Nguyên Anh tam giai lên tứ giai, chỉ sợ cần ít nhất 200 đến 300 năm nữa!

Nhưng hắn ta tuyệt đối không ngờ được, sau khi ăn linh đan tiền bối cho, lại khiến bản thân đột phá!

Đây nào phải linh đan, quả thực chính là tiên đan mà!

Hồng Y và Xà Tử Nghịch cũng cảm nhận được rõ ràng khí tức của Thác Bạt Dã đã thay đổi.

Đây là đột phá rồi!

Phải biết tu vi của ba yêu bọn họ đều ở Nguyên Anh tam giai!

Đặc biệt là tu vi càng cao, đột phá sẽ càng khó khăn!

Cho dù là đột phá mỗi cảnh giới nhỏ, đều khó như lên trời!

Cho nên, bọn họ biết rõ, Thác Bạt Dã muốn đột phá từ Nguyên Anh tam giai lên Nguyên Anh tứ giai là chuyện khó khăn cỡ nào!
“Đa tạ tiền bối ban tiên đan!”

Thác Bạt Dã kích động, ôm quyền cảm tạ!

Làm xong tất cả, Trần Trường An mới mở miệng nói: “Ta cho các ngươi một cơ hội hối cải để làm người mới, đó chính là thần phục ta.”

Khi nói chuyện, ánh mắt hắn rất bình tĩnh, vô cùng thản nhiên.

Nhưng ở trong lòng Trần Trường An cũng không bình tĩnh như bên ngoài.

Dù sao đây cũng là ba đại Yêu Vương Nguyên Anh Cảnh, thu phục bọn họ, không chỉ để ra vẻ.

Mà bọn họ ở bên ngoài lĩnh vực vô địch, cũng dễ làm việc hơn nhiều.

Hắn vẫn luôn nhớ thương sư phụ của hắn.

Cũng đã rời đi một tháng, cấm chế bày ra cũng biến mất, không biết hiện tại còn sống hay đã chết?

Đến lúc đó, có thể để ba Yêu Vương này đi ra bên ngoài hỏi thăm tin tức của sư phụ hắn.

Sống hay chết, cũng phải biết rõ.

Ánh mắt Trần Trường An lần lượt đảo qua Thác Bạt Dã, Xà Tử Nghịch và Hồng Y

Thác Bạt Dã không hề nghĩ ngợi, trực tiếp đáp lại: “Ta nguyện thần phục tiền bối. Cố gắng hết mình vì tiền bối!”

Là Yêu Vương đã sống mấy ngàn năm, hắn ta đã thấy rõ sự mạnh mẽ của Trần Trường An, chỉ là một linh thảo hóa thành đan dược, đã khiến hắn ta khỏi hẳn trọng thương, thậm chí là đột phá bình cảnh của cảnh giới.

Cho dù là Hóa Thần đại năng, hắn ta cũng chưa thấy được có ai có như vậy thủ đoạn!

Hắn ta có một loại trực giác, có lẽ đây chính là một cơ hội thay đổi yêu sinh của hắn ta!

Cho nên, Thác Bạt Dã nhất định phải nắm chặt cơ hội này!

Phải biết là Thác Bạt Dã là hậu duệ của hỗn thế Ma tộc, thân phận tôn quý, bình thường nhìn qua không có gì, nhưng trên thực tế, hắn ta vô cùng kiêu ngạo.

Nhưng Hồng Y và Xà Tử Nghịch hoàn toàn không ngờ được, Thác Bạt Dã kiêu ngạo như vậy.

Hắn ta lại trực tiếp nguyện ý thần phục Trần Trường An.

Là vì linh đan kia sao?

“Đã có một yêu thần phục, còn hai yêu các ngươi thì sao?”

Trần Trường An hỏi.

Thần phục hắn, là bọn họ có thể giữ mạng sống.

Nếu không, Trần Trường An sẽ giết bọn họ.

Nếu hắn đã không thể dùng.

Vậy chỉ có giết bọn họ, đạt được giá trị lĩnh vực.

Khóe mắt Hồng Y không khỏi nhìn qua Trú Nhan tiên thụ không lâu nữa sẽ nở hoa kia, nàng ta nói: “Tiền bối, Hồng Y cũng nguyện ý thần phục, ra sức vì tiền bối!” 

“Tiền bối anh minh thần võ, ta nguyện cống hiến yêu sinh sau này vì tiền bối!”

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương