Từ Lúc Bắt Đầu Liền Vô Địch
-
Chương 25: Trước lồi sau cong, rất yêu mị, rất đẹp!
“Sư phụ đại nhân, đồ nhi biết làm canh rắn, hồ ly nướng, nhưng lẩu thịt bò là cái gì? Đồ nhi không biết.”
“Lẩu thịt bò ấy mà, rất thơm rất cay, ăn rất ngon, hôm nào vi sư sẽ đích thân xuống bếp làm cho ngươi ăn.” Trần Trường An cười nói.
Hai mắt Linh Bảo Nhi sáng như sao: “Chờ mong sư phụ đại nhân tự mình xuống bếp.”
“Hiện giờ có đói không?”
Trần Trường An hỏi.
“Có đói.”
“Vậy ăn cùng vi sư đi.”
“Được ạ được ạ.”
Tiếp đó, Trần Trường An và Linh Bảo Nhi đều không chú ý trận đại chiến của ba Yêu Vương kia, mà ngồi trước bếp đất trong viện cùng nhau ăn thịt hổ hầm.
Trận chiến giữa Yêu Vương này, vô cùng kịch liệt.
Cát bay đá vỡ, đất rung núi chuyển, vô số núi đá sụp đổ, cây cối ngã xuống thành hàng, khiến cả Phi Tiên Sơn càng thêm hỗn độn!
Nhưng thực lực của ba Yêu Vương cũng không chênh lệch quá lớn, cho nên sau một hồi đại chiến, tuy đều mệt mỏi, nhưng lại tạm thời bất phân thắng bại.
Bọn họ không thể không biến về nhân thân, tạm dừng chiến đấu.
Xà Tử Nghịch nói: “Đánh tiếp như vậy không phải biện pháp, trong thời gian ngắn căn bản không thể phân thắng bại!”
“Vậy các ngươi nói xem phải làm sao bây giờ?” Thác Bạt Dã nặng nề đáp lại.
Hồng Y cười nói: “Vất vả lắm mới có thể gặp một tuyệt thế thiên kiêu, chúng ta đều không muốn bỏ lỡ, nhưng lại chưa từng hỏi ý kiến của nàng ấy, sao không để nàng ấy tự lựa chọn? Đồng ý đi với ai.”
Xà Tử Nghịch và Thác Bạt Dã tự hỏi, sau đó gật đầu.
“Được, nếu đã không thể phân thực lực cao thấp, vậy để nàng ấy tự mình chọn đi, đồng ý đi với ai, bái ai làm sư phụ?”
Ba đại yêu Vương từ trên cao hạ xuống, đi tới bên ngoài miếu tiên nhân.
Đương nhiên, tuy trước đó bọn họ chiến đấu kịch liệt, nhưng vẫn luôn chú ý tới Linh Bảo Nhi.
Còn có Trần Trường An đi từ trong miếu tiên nhân ra.
Nhưng đối với Trần Trường An, bọn họ cũng không chú ý quá nhiều, dù sao bọn họ cũng không cảm nhận được bất cứ dao động tu vi gì từ trên người Trần Trường An, hẳn chỉ là một người thường.
Đối mặt với trận chiến kịch liệt như thế của ba đại Yêu Vương, dù là một con đại yêu hay tu sĩ nào, chỉ sợ đã sớm sợ tới mức tè ra quần, cực kỳ kinh sợ.
Nhưng Trần Trường An và Linh Bảo Nhi này vậy mà lại ở trong tiểu viện ăn thịt.
Đây là chuyện ba đại Yêu Vương không ngờ tới.
“Sư phụ @#¥, đám yêu kia đang tới @#! ¥! ¥.”
Linh Bảo Nhi gặm thịt hổ, quai hàm phình phình, nói năng không rõ.
Trần Trường An nhai mấy miếng thịt, sau đó nuốt xuống: “Chẳng lẽ ba yêu ma này cũng tới vì tiên bảo?”
Nhưng mà, khi khóe mắt Trần Trường An liếc thấy Hồng Y giữa ba đại Yêu Vương, không khỏi sáng ngời mắt.
Nữ tử này, Trước lồi sau cong, rất yêu mị, rất đẹp!
Ba đại Yêu Vương đi tới bên ngoài miếu tiên nhân, nhìn Linh Bảo Nhi và Trần Trường An đang ăn uống thả cửa trong viện, khiến bọn họ nhăn mày.
Bọn họ chính là Yêu vương đấy, chẳng lẽ hai người trong viện này không sợ bọn họ sao?
Khóe miệng Hồng Y hơi cong lên, nhìn hai người.
“Đúng là hai tên kỳ quái.”
“Ba vị, tới nhà ta có việc gì sao?”
Trần Trường An sờ cái bụng đã no căng, ợ một cái, không kiêu ngạo không nịnh nọt hỏi ba đại Yêu Vương.
Linh Bảo Nhi cũng tò mò nhìn ba đại Yêu Vương.
Dao động pháp lực hồn hậu như vậy, nhìn thế nào cũng không giống đại yêu Kim Đan.
Chẳng lẽ là đại Yêu Vương Nguyên Anh Cảnh?
Đáng tiếc, đối mặt với câu hỏi của Trần Trường An, ba đại Yêu Vương đều không đáp lại, ngược lại nhìn về phía Linh Bảo Nhi.
Bị bỏ qua.
Trần Trường An có chút xấu hổ, sờ cái mũi.
Linh Bảo Nhi đối mặt với ánh mắt nhìn chằm chằm của ba đại Yêu Vương, tuy rằng có sư phụ đại nhân ở bên, nhưng nàng ấy vẫn có chút sợ hãi, tránh ở phía sau Trần Trường An.
“Sư phụ đại nhân, bọn họ nhìn con chằm chằm làm cái gì?”
Trần Trường An trợn trắng mắt lườm một cái: “Ta sao biết được.”
Lúc này, Thác Bạt Dã gấp không chờ nổi lên tiếng trước: “Tiểu nữ tử, ngươi có nguyện ý bái ta làm sư phụ không?”Vừa mới dứt lời, trong tay Thác Bạt Dã có thêm một cái hộp ngọc.
Hộp ngọc mở ra, ba đan dược màu vàng lẳng lặng nằm đó, kim quang lóng lánh.
“Ở đây là Kim Đan ngưng tụ tinh hoa cơ thể của ba đại yêu, nếu ngươi đồng ý bái ta làm sư phụ, vậy ba Kim Đan này coi như là lễ vật bái sư cho ngươi!”
Xà Tử Nghịch hừ một tiếng, không nghĩ tới Thác Bạt Dã này hào phóng như vậy, vừa ra tay chính là ba Kim Đan!
Đương nhiên, hắn ta cũng không cam lòng yếu thế.
Chỉ thấy lòng bàn tay hắn ta hiện lên ánh sáng tím, sau đó xuất hiện một quả màu đỏ đậm, tỏa ra ánh sáng đỏ.
“Đây là Trú Nhan tiên quả, ngàn năm nở hoa, vạn năm kết quả, chỉ cần ăn một quả, có thể mãi mãi lưu giữ thanh xuân, mỹ mạo trường tồn, có thể nói ở trong Cửu Châu đại lục, Trú Nhan tiên thụ đã không còn nữa, có nghĩa là Trú Nhan tiên quả này là độc nhất vô nhị, hì hì hì, chỉ cần ngươi bái ta làm thầy, ta sẽ tặng quả này cho ngươi.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook