- Chúng ta có thể thử xem.

- Ta nói không thể thì không thể, Kim Diễm thành chúng ta là đủ rồi.

- Ta và Tần Mệnh là bằng hữu.

Hô Diên Trác Trác sờ sờ cái đầu trọc.

- Ngươi lấy lòng Tần Mệnh vô dụng, ngươi nên hỏi một chút người nên hỏi.

Nam Cung Thiền có thâm ý nói một câu. Tần Mệnh hiện tại chính là cần dựa vào người có thể giúp hắn thủ thành, không phải tiểu thương hội tùy tiện tới. Chẳng qua, nếu mà thương hội này nguyện ý cho Nam Cung gia tộc bọn họ đầy đủ chỗ tốt, bọn họ ngược lại có thể cân nhắc để cho thương hội tiến vào hỗ trợ.

Hô Diên Trác Trác thông minh cỡ nào, đương nhiên hiểu được ý tứ, cười ha hả nói:

- Ta không cần lấy lòng ai.

- Đáng tiếc.

Nam Cung Thiền không để ý tới hắn nữa, đi về phía phòng Tần Mệnh.

- Tần Mệnh đang bế quan, không hy vọng có người quấy rầy.

Hô Diên Trác Trác nhắc nhở.

- Bế quan? Bây giờ vào thời điểm này lại bế quan cái gì?

-Két!

Cửa phòng mở ra, Tần Mệnh sải bước đi ra, mặt mang ý cười, thần thanh khí sảng, khí sắc không tồi.

- Được rồi?

Hô Diên Trác Trác cẩn thận hỏi một câu, sáng nay hắn đến, nghe nói Tần Mệnh lại bế quan, vừa sợ vừa mừng, tốc độ này quả thực không còn ai bằng rồi, nếu như thật sự thành công, chỗ phụ thân khẳng định càng cao hứng. Dù sao bọn họ cũng đầu tư vào người Tần Mệnh này, Tần Mệnh biểu hiện càng mạnh mẽ, bọn họ đầu tư càng đủ sức mạnh.

- Được rồi!

Tần Mệnh gật đầu, cũng khá kích động.

Trải qua ba ngày ba đêm phấn đấu, không ngủ không nghỉ, Tần Mệnh phát huy ra năng lực tìm hiểu kinh người của mình, thật sự đem hai đoạn đầu của Đại Diễn Kiếm Điển thức thứ ba cùng Tiểu Hỗn Độn Chân Lôi Quyết luyện thành, mấu chốt nhất chính là tìm hiểu Tu La đao, cho Tần Mệnh kinh hỉ cực lớn. Hắn hiện tại cả người tràn ngập lực lượng, có cảm giác bành trướng như sông.

Linh Võ cảnh đến Huyền Võ cảnh, hoàn toàn là chất biến!

Hô Diên Trác Trác dùng sức duỗi ngón cái, Ngưu Nhân!

- Tần Mệnh, cái gì được rồi?

Nam Cung Thiền vẫn ôn nhu tinh tế như trước, cử chỉ tao nhã điềm đạm.

- Chuyện tốt.

Tần Mệnh mỉm cười.

- Đối với ta còn giữ bí mật a.

Lúc này Nam Cung Diệu bước nhanh tới, sắc mặt nghiêm túc:

- Xảy ra chuyện.

- Thế nào?

- Ngoài cửa thành có một đội ngũ hơn một ngàn người, tự xưng là đội ngũ của Hô Diên gia tộc, bọn họ muốn vào thành.

- Hô Diên gia tộc? Cái gì Hô Diên gia tộc.

- Thương hội lớn nhất Bắc vực, Vạn Bảo thương hội!

- Tại sao họ lại ở đây?

Nam Cung Thiền kinh ngạc, Hô Diên gia tộc có chút xa lạ, Vạn Bảo Thương Hội lại là như sấm bên tai. Tại bắc vực ngoại trừ bát tông ngũ vương, còn có rất nhiều tồn tại giống như quái vật khổng lồ, ví dụ như Tề gia ở Vũ Lăng thành, ví dụ như Vạn Bảo thương hội, lại ví dụ như Hoàng Phong cốc kinh doanh nhiệm vụ ám sát, vân vân, còn có Thiết gia nghe nói đã siêu nhiên khắp nơi!

Vạn Bảo thương hội trải rộng phân hội khắp bắc vực, thậm chí cùng tổ chức nơi khác có liên hệ mật thiết, trong này bao gồm Thanh Vân tông, nghe nói ngay cả Tông chủ Thanh Vân tông cũng rất khách khí đối với tộc trưởng Hô Diên gia tộc.

- Tình huống cụ thể còn chưa rõ ràng, phụ thân đã chạy tới cửa thành, đang thương lượng.

- Đi xem một chút.

Nam Cung Thiền rất kỳ quái, chẳng lẽ là Hô Diên gia tộc nhìn chuẩn cơ hội xây dựng lại Lôi Đình cổ thành? Nếu như bọn họ nhúng tay vào, Kim Diễm Thành thật không dễ cự tuyệt. Dù sao thực lực địa vị hai bên đều hoàn toàn không ở cùng một cấp độ.

Tần Mệnh cùng Hô Diên Trác Trác trao đổi ánh mắt, nhẹ nhàng cười, cũng đi theo.

Trước khi đi ra khỏi thành phủ, bốn phía không có người, Tần Mệnh nhẹ giọng nói một tiếng:

- Người hủy Tần gia ta, có thể chính là Nam Cung gia tộc.

Ánh mắt Hô Diên Trác Trác hơi ngưng tụ, nụ cười vẫn như trước, vui vẻ đi theo Tần Mệnh ra khỏi thành phủ.

Ngoài cửa thành, hơn ba trăm xe ngựa, đội ngũ hơn một ngàn người, xếp thành hàng dài, kéo dài trong vùng hoang dã phía trước, phía trước đoàn xe giơ cao cờ Vạn Bảo Thương Hội cùng cờ của Hô Diên gia tộc, bọn họ cũng không có bao nhiêu hộ vệ, cũng không cần, chỉ là hai mặt cờ là có thể trấn trụ rất nhiều bọn cướp tâm mang bất chính.

Một người khổng lồ cao ba thước đứng ở đội ngũ phía trước, toàn thân lông đen, cơ bắp giống như con rắn nhỏ quấn đầy toàn thân, hùng tráng khoa trương, hiển nhiên là một ma viên nóng bỏng, khuôn mặt hắn xấu xí dữ tợn, khiêng một cây côn to lấp lánh kim quang, làm cho người ta có loại khí thế áp bách kinh người.

Ngưu Đại Hải! Một trong tam đại cận vệ thiếp thân của tộc trưởng Hô Diên gia tộc, bởi vì hình thể khoa trương, tính tình nóng nảy, cùng với địa vị trong Hô Diên gia tộc, ở bắc vực có chút danh tiếng.

Nam Cung Thần Dật đứng ở đầu thành, cau mày, thương đội Hô Diên gia tộc làm sao lại tới nơi này, chẳng lẽ bọn họ coi trọng cơ hội phát triển Lôi Đình cổ thành? Nhưng tại sao lại cử Ngưu Đại Hải tới đây.

- Nam Cung thành chủ, mở cửa thành a, sao còn đóng lại?

Đồ Vệ bước nhanh đến đầu thành.

- Trước tiên phải làm rõ bọn họ muốn làm gì.

- Bọn họ là thương đội, đương nhiên là đến mở cửa hàng.

Nam Cung Thần Dật lắc đầu:

- Ngươi nghĩ thật đơn giản, Hô Diên gia tộc mặc dù là thương hội, nhưng những năm gần đây bồi dưỡng rất nhiều võ giả, đã không thỏa mãn với phát triển thương nghiệp.

- Ngươi cho rằng bọn họ đến chiếm Lôi Đình cổ thành?

- Rất có thể.

Đồ Vệ cố ý hỏi:

- Ngươi muốn cự tuyệt như thế nào, vẫn ngăn cản bên ngoài thành như vậy không phản ứng? Ngươi không sợ chọc giận họ?

Nam Cung Thần Dật suy nghĩ một chút:

- Tóm lại không thể bỏ bọn họ vào.

Đồ Vệ trong lòng cười lạnh, ngươi là sợ hỏng chuyện tốt của ngươi a.

- Thiếu gia nhà chúng ta cùng Hô Diên gia tộc có quan hệ rất tốt, nếu không để cho hắn đi nói chuyện?

Nam Cung Thần Dật liếc hắn một cái, khoác lác sao?

- Ta đi xuống nói chuyện với hắn, trước tiên xem tình huống.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương