- Nếu thật sự là bọn họ, chúng ta cái gì cũng không làm chẳng phải là rất nguy hiểm sao?

- Bọn họ không dám làm quá mức, chuyện liên lụy đến Thanh Vân tông, một khi bị bại lộ, bọn họ sẽ nghênh đón tai họa ngập đầu. Nếu không ngươi nghĩ tại sao họ lại giả vờ nhiệt tình?

- Hiểu rồi, ta đi xuống an bài.

Đồ Vệ lui đi, nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Hắn xoay người nhìn Nam Cung gia tộc qua lại trong thành phủ, dùng sức nắm chặt nắm tay, không nghĩ tới a không nghĩ tới, lao khổ tám năm, vừa mới trở về liền tìm được manh mối. Nam Cung gia tộc, các ngươi xem thường chúng ta, xem thường thiếu gia. Trời xanh a, ngài cuối cùng cũng hiển linh rồi!

Tần Mệnh trầm mặc hồi lâu, nhẹ nhàng thở ra, rốt cuộc có phải là Nam Cung gia tộc hay không, rất nhanh có thể xác định.

Hắn đóng cửa sổ, lấy ra Đại Diễn Kiếm Điển, Tiểu Hỗn Độn Chân Lôi Quyết, cũng bày ở trên bàn năm khối linh thạch thượng phẩm.

Hắn muốn thử trùng kích Huyền Võ cảnh!

Trước kia mỗi lần đột phá đều là nghĩ hết biện pháp, không phải thiếu võ pháp thì là thiếu linh lực, lúc này đây là Tần Mệnh đầy đủ nhất.

Đại Diễn Kiếm Điển có thể thử nghiên cứu thức thứ ba.

Tiểu Hỗn Độn Chân Lôi Quyết là võ pháp địa cấp do trà hội bát tông ban thưởng.

Trong cơ thể còn có Tu La đao, có lẽ cũng có thể làm một lần nghiên cứu đột phá.

Lại có Linh Thạch thượng phẩm phụ trợ.

Tần Mệnh rất tin tưởng vào lần đột phá này!!

- Huyền Võ cảnh!

Tần Mệnh nắm chặt Đại Diễn Cổ Kiếm, mở ra Đại Diễn Kiếm Điển.

- Đại Diễn Kiếm Điển, thức thứ ba - Vân Thâm Cửu Trọng Vụ, Kinh Đào Ngư Long Nộ!

Chữ cái mông lung dần dần rõ ràng trong tầm mắt, giống như là đẩy mây mù nhìn thấy trời xanh, từng chữ như kiếm, đâm vào hai mắt, kiếm minh như sấm, đinh tai nhức óc.

Thanh Vân Tông!

Ngô trưởng lão cả người đầy máu chạy về Thanh Vân tông, còn gãy tay. Trên đường nhiều lần đụng phải Linh Yêu cường hãn, mỗi lần đều là ác đấu, hắn nghiêm túc hoài nghi là có người cố ý dẫn Linh Yêu đến chỗ hắn.

Bộ dáng Ngô trưởng lão hiện tại rất thảm, không dám đi vào từ cửa chính, vụng trộm từ góc hẻo lánh lẻn vào tông môn, đi tới bí cảnh đại trưởng lão bế quan.

Đại trưởng lão đưa lưng về phía hắn, mái tóc dài như mưa, dùng tơ đen tùy ý buộc, an tĩnh nghe xong lời kể đau đớn của Ngô trưởng lão.

Ngô trưởng lão chịu đựng đau đớn, suy yếu thở dốc:

- Tần Mệnh khẳng định tìm được trợ thủ, ta vô cùng hoài nghi là Huyết Tà Tông!

- Lý do?

Đại trưởng lão ngữ khí bình tĩnh.

- Trong trà hội bát tông, tông chủ Huyết Tà tông đối với Tần Mệnh biểu hiện ra hứng thú rất lớn, còn từng tự mình đến phòng Tần Mệnh mật đàm nửa canh giờ. Còn có cháu gái của tông chủ Huyết Tà tông, Yêu Nhi kia, hình như cũng coi trọng Tần Mệnh, nhiều lần đêm khuya xuất hiện trong viện Tần Mệnh. Bọn họ đưa ra điều kiện vô cùng mê người, một là tông chủ Huyết Tà tông thu Tần Mệnh làm đệ tử thân truyền, hai là Yêu Nhi cùng Tần Mệnh trở thành người yêu, ba là giúp hắn giải quyết các loại phiền toái. Ta lúc ấy hoài nghi Tần Mệnh làm sao có thể cự tuyệt Huyết Tà Tông, hiện tại nhớ lại, rất có thể là bề ngoài trung thành với Thanh Vân tông, nhưng lại âm thầm cùng Huyết Tà tông đạt thành hiệp định.

Ngô trưởng lão hoài nghi có phải là Hô Diên gia tộc hay không, nhưng suy nghĩ trước nghĩ sau vẫn cảm giác Hô Diên gia tộc không có lá gan kia. Bọn họ bất quá chỉ là một thương hội đoàn thể, không đến mức vì Tần Mệnh tàn sát trưởng lão cùng đệ tử Thanh Vân Tông. Ngoại trừ Hô Diên gia tộc, có thể giúp Tần Mệnh, lại dám cùng Thanh Vân tông đối kháng, chỉ có Huyết Tà Tông kia.

Tần Mệnh chết tiệt, quá giảo hoạt! Không, hẳn là quá thông minh, hắn lại tính đến đại trưởng lão sẽ hại Tần gia hắn.

Coi thường hắn! Ta quả thật đã quá coi thường hắn ta!

Hai tay đại trưởng lão vác ở sau lưng chậm rãi nắm chặt:

- Mạc Minh đến bây giờ vẫn chưa trở về.

- Chẳng lẽ hắn cũng bị sát hại?

Ngô trưởng lão kinh ngạc ngẩng đầu, không thể tưởng tượng nổi, tiếp theo khẳng định:

- Nhất định là Huyết Tà Tông không thể nghi ngờ.

- Là ta sơ suất.

Đại trưởng lão sở dĩ bố trí như thế, là để đảm bảo hành động thuận lợi, vạn vô nhất thất, đem Tần Mệnh cùng người Tần gia xử lý sạch sẽ. Đến lúc đó người đều đã chết, tông chủ cho dù có nghi ngờ, cũng không có khả năng tiếp tục truy cứu. Nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, hắn lại đánh giá thấp Tần Mệnh, đi lên liền cho mình một cái bạt tai vang dội, Lãnh Chấp Bạch, Mạc Minh, hơn bảy trăm đệ tử, toàn bộ chôn cất trong tay Tần Mệnh.

- Chúng ta sẽ làm gì bây giờ? Có cần ta an bài người đến Lôi Đình cổ thành xử lý Tần Mệnh không? Lần này chúng ta đã bất cẩn, lần sau sẽ không phạm sai lầm.

- Hoàn cảnh rừng rậm ẩn nấp, chúng ta có thể làm không cố kỵ gì, nhưng đến Lôi Đình cổ thành, lại giết Tần Mệnh sẽ không đơn giản như vậy.

Đại trưởng lão còn không đến mức không kiêng nể gì như vậy, đến lúc đó kẻ ngốc đều có thể nhìn ra là hắn đang hại Tần Mệnh.

- Cứ như vậy quên đi?

- Để ta ngẫm lại.

- Thi thể ở Đại Thanh Sơn thì sao?

- Ta sẽ an bài các trưởng lão khác mau chóng đi tiếp quản, nhớ kỹ, không được để lộ ra.

….

Trong Dược Các, Lăng Tuyết đem chuyện trải qua nói cho trưởng lão Dược Sơn, bao gồm cả hành động ti tiện của Đại trưởng lão, bao gồm cả sự nghi ngờ của mình đối với Đại trưởng lão, cũng bao gồm cả tàn hồn trong cơ thể Tần Mệnh.

Trưởng lão Dược Sơn sâu kín thở dài:

- Đại trưởng lão dã tâm bừng bừng, hắn đây là muốn chuẩn bị làm tông chủ a.

Hắn từng là thiếu tông chủ, không muốn nhìn thấy nhất chính là tông môn nội đấu, quyền phái tranh giành, nhưng cách làm của đại trưởng lão hiện tại hiển nhiên là đang chuẩn bị đoạt quyền, cũng đã từ tâm lý không để ý tới tông chủ đương nhiệm.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương