Tu La Thiên Đế (Bản dịch)
-
Chương 154
- Làm ăn mà, hiểu, hiểu. Dịch vụ phải có, muốn đi theo một người hay không. Thôi nào, uống rượu, đừng để ý ai khác.
Hô Diên Trác Trác hình thể tròn trịa, ngâm mình trong ao cơ hồ muốn bay lên.
Sương mù mờ ảo, mùi thơm dễ chịu.
Không ai làm phiền, họ kéo dài chân tay của họ và ngâm mình thoải mái.
Tần Mệnh ngửa mặt dựa vào vách ao, ngửi thấy mùi hoa thấm vào ruột gan, liền ở trong khay nước uống ngụm rượu nhỏ, cảm giác cả người đều thả lỏng xuống, thật sự là một loại hưởng thụ.
Không chỉ nước suối đặc chế, rượu cũng là rượu thuốc, vừa ngon miệng lại chữa thương.
- Tề gia rốt cuộc có địa vị gì?
Tần Mệnh híp mắt, hưởng thụ.
Hô Diên Trác Trác vỗ bụng thịt mập mạp của mình, tầng tầng gợn sóng:
- Lão tổ tông Tề gia từng là một vị đại nhân vật danh chấn hoàng triều, nhưng không tranh giành với thế gian, làm việc khiêm tốn, thích kết giao bằng hữu. Trước khi chết đã thành lập thành Vũ Lăng ở Bắc Vực, xác định địa vị Tề gia. Về sau Tề gia vẫn không có xuống dốc, hậu đại xuất hiện rất nhiều nhân vật kinh thái tuyệt diễm, cũng đều là người rất khiêm tốn, đi khắp nơi, kết giao bằng hữu. Tề gia có thể đặt chân ở Bắc Vực, còn có nguyên nhân rất mấu chốt là, quan hệ của bọn họ cùng bát tông vô cùng tốt, cùng bất kỳ một tông nào cũng đều có kết giao thân mật. Có tám tông làm chỗ dựa, tại bắc này địa ai dám chọc bọn họ?
- Hắn tặng ta một bộ võ pháp địa cấp, ta nhìn một chút, uy lực thật không tệ.
Tần Mệnh đã lật xem qua, đâu chỉ là không tệ, quả thực là bá đạo, lực sát thương vô cùng kinh người, nhìn thấy mà khiến cho trong lòng hắn nóng bỏng.
- Bọn họ hàng năm đều tặng lễ vật cho đệ tử ngũ cường, chưa từng keo kiệt qua. Ngươi nghĩ, đệ tử ngũ cường đều rất có tiềm lực, tặng ngươi một món quà chẳng khác nào kết giao bằng hữu, trăm lợi vô hại.
- Trở về Thanh Vân Tông có tính toán gì?
Thiết Sơn Hà thưởng thức rượu ngon.
- Trước tiên giải quyết vấn đề của Đại Thanh Sơn.
- Rất phiền toái.
- Đúng vậy, có vài người sẽ không dễ dàng để cho ta thực hiện được, đi một bước xem một bước đi.
Tần Mệnh khó có được cơ hội thả lỏng như vậy, lỗ chân lông trên người đều mở ra, toàn thân thư thái.
Trong căn phòng xa hoa đối diện nghiêng bọn họ, là một trong những hồ nước khu khách quý lớn nhất trong dược tuyền tiên cảnh. Một đám công tử tụ tập ở bên trong thoải mái tắm rửa, thưởng thức rượu ngon mỹ vị, cười nói về hội trà lần này.
- Hội trà lần này so với hai lần trước đều đặc sắc hơn, nhất là Tần Mệnh kia, làm cho tất cả mọi người rất chấn động.
- Đúng vậy, thân phận về Tần Mệnh đã truyền ra ở thành Vũ Lăng. Trước khi đến đây, hắn ta dường như chỉ là một nô bộc.
- Tiểu tử này không đơn giản, có thể nhịn!
- Tông chủ Thanh Vân Tông hiện tại đối với Tần Mệnh hẳn là vừa yêu vừa hận đi, cho bọn họ kiếm đủ thanh danh, lại để cho bọn họ mất hết mặt mũi.
- Ta đang suy nghĩ Tần Mệnh trở về Thanh Vân Tông sẽ có đãi ngộ như thế nào, Thanh Vân Tông thật sự sẽ bồi dưỡng hắn?
- Ngươi khoan hãy nói, thật chưa chắc!!
- Ta nghe nói Huyết Tà tông cảm thấy hứng thú đối với hắn, tông chủ đều tự mình đi qua mời.
Mấy công tử uống rượu ngon, thưởng thức linh quả, nhàn nhã cười nói.
Trong cùng dược tuyền, nhiệt khí bốc hơi, sương mù lượn lờ, một thiếu niên cường tráng dựa vào trong nước ấm, nhếch khóe miệng hừ một tiếng:
- Tần Mệnh bất quá chỉ là nhất thời đắc chí, hắn kiêu ngạo không được mấy ngày. Đừng quên hắn đắc tội là ai, Đại trưởng lão Thanh Vân Tông! Đó là một kẻ tàn nhẫn! Hắn không dám rời đi, nếu không chính là phản bội Thanh Vân Tông, phản bội hơn hai mươi vạn thành dân của hắn.
- Ồ? Công tử Vô Cương, ngài biết nội tình khác, nói cho các huynh đệ nghe?
Mấy công tử đều nhìn về phía nơi đó.
Thiếu niên cường tráng nâng chén rượu lên, lắc lắc rượu thuốc bên trong:
- Tần Mệnh tuy rằng nổi danh, nhưng cũng làm cho Thanh Vân Tông mất mặt. Những người khác cũng thôi, nhưng Tần Mệnh hắn? Ha ha, một là không có bối cảnh, hai là không có chỗ dựa vững chắc, ba còn thù hận tông môn, thái độ lại kiêu ngạo, Thanh Vân Tông lúc bắt đầu có thể sẽ không làm gì hắn, nhưng chậm rãi, sẽ có người thu thập hắn.
- Vô Cương công tử, Tần Mệnh cùng vị đại trưởng lão Thanh Vân Tông kia rốt cuộc có thù oán gì?
Những công tử này rất tò mò.
- Thời điểm nên biết tự nhiên đều biết. Hai người các người nói chuyện, ta tắm một lát, tối nay phải trở về rồi.
- Vô Cương công tử không ở nhiều thêm mấy ngày? Ngài yên tâm, người của bát tông sẽ không biết ngài ở thành Vũ Lăng. Hơn nữa, biết thì có thể như thế nào? Họ không dám làm gì ngài.
- Ta đã đi ra nửa tháng rồi, đã đến lúc trở về.
Vô Cương công tử, Tào Vô Cương của Mãng Vương phủ, từ trước khi trà hội bắt đầu đã bí mật đi tới Vũ Lăng thành.
Trà hội bát tông là đại hội nội bộ của bát tông Bắc Vực, chưa bao giờ cho phép ngũ vương tham dự. Mỗi lần tiệc trà, Ngũ vương đều cố ý tránh hiềm nghi, ngoại trừ an bài tay sai cần thiết trà trộn vào, sẽ không an bài nhân vật trọng yếu đi qua. Bằng không một khi bị phát hiện, thật có thể bị lặng yên không một tiếng động mà làm rồi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook