Từ Diễn Viên AV Đến Ảnh Hậu Bình Hoa
-
Chương 48: H. Thời gian sẽ chứng minh
Thời gian sẽ chứng minh
Như mấy bà đã biết, thỏ là động vật huyệt cư có bản năng đào hang đục lỗ, thỏ hoang sẽ ở trong hang sinh con đẻ cái, nuôi nấng thỏ con. Dù là thỏ nuôi lấy thịt hay là thỏ cưng trong nhà thì vẫn giữ lại tập tính này, cứ như thể miệng huyệt nhỏ hẹp chật chội có lực hấp dẫn trời sinh đối với mấy ẻm vậy.
Đương nhiên Thẩm Doãn cũng không ngoại lệ, một con thỏ đáng yêu xuống núi, đè phu nhân dưới thân. Tư thế Omega thuận theo và cả tuyến thể lộ ra sau gáy đều đang trêu chọc thần kinh Alpha, khơi dậy ham muốn chinh phục trong huyết mạch của nàng. Thỏ con dần đỏ cả mắt, há mồm cắn vào tuyến thể toả ra hương anh đào mê người. Cái mông của nàng giật giật muốn đâm côn thịt vào trong tiểu huyệt, nhưng không biết có phải do quá vội vã hay không mà côn thịt chọc mãi vẫn chưa tìm được chỗ cần chọc, còn sượt tới sượt lui qua đóa hoa cúc nhăn nheo đóng chặt tới mấy lần.
Bé thỏ con ngốc nghếch này, bây giờ tìm cái lỗ để đục cũng tìm không xong.
Diệp Lam đành bất lực phối hợp nhổng eo giơ cặp mông trắng tròn lên, gần như là đưa tiểu huyệt của mình đến trước mặt côn thịt. Lần này Thẩm Doãn đã có thể thọc mạnh vào dễ như ăn cháo, đỉnh đầu nấm nghiền nát hoa tâm, làm Diệp Lam mỏi điếng cả eo.
Nơi này trở thành trung tâm mắt bão, khoái cảm từ đây lan khắp toàn thân, cuối cùng trăm sông đổ về một biển, tụ lại ở vỏ đại não làm nàng sướng tê da đầu. Cảm giác ức chế khi bị Alpha cắn vào sau gáy cũng không vì đã bị tiêu ký mà biến mất, đây là bản năng sinh lý của Omega, dù cho nàng là đại kim chủ có tiền có quyền trong tay thì hiện giờ cũng chỉ có thể như một con thú cái, co rút vai, chổng cái mông lên, khuất phục dưới thân Alpha mặc nàng đâm thọc.
Côn thịt giống như mũi tên nhọn thủ thế chờ đợi, mỗi một lần tiến vào đều hung ác tàn nhẫn, sức mạnh đó như thể muốn xuyên thủng nàng, thọc chết nàng. Không một chút thương hương tiếc ngọc hay nhẹ nhàng tình cảm, chỉ có phát tiết làm tình bừa bãi như một con mãnh thú chìm trong dục vọng.
Côn thịt phá tan cung khẩu dễ như trở bàn tay, ở đấy lưu luyến quên về như đã trở thành khách quen của khoang sinh sản. Mà như vậy vẫn chưa thỏa lòng nàng, càng dùng sức hơn nữa, phầm phập phầm phập, đâm cho Diệp Lam đầu óc trống rỗng, ngoại trừ lên tiếng kêu dâm thì không còn biết gì nữa.
Âm đế bị xương mu dập co co giật giật, niệu đạo khẩu bên trên tiểu huyệt không ngừng tràn ra vài giọt chất lỏng ấm áp. Dần dần, càng tích tụ càng nhiều, từ vài giọt nước lấm ta lấm tấm biến thành dòng nước nối liền, xè xè xè xịt xuống ướt nhẹp ga trải giường dưới thân.
Lại bị đụ té đái.
Diệp Lam biết rõ điều này, cảm giác nhục nhã xen lẫn một chút hưng phấn và run rẩy bao phủ toàn thân, có lẽ vì đã quen được người ta ngước nhìn, kính nể, sợ sệt, tôn trọng, được coi như một pho tượng vô dục vô cầu mà cung phụng cúng bái.
Giờ phút này tuy rơi vào tư thái thấp hèn bị khống chế, bị đụ, bị đùa bỡn, mất hết thể diện và sự cao quý, chỉ còn là một con thú cái trầm luân trong bể dục, thế nhưng lại làm cho nàng phấn khởi, tim đập nhanh hơn, muốn ngừng mà ngừng không được.
Nàng nắm chặt ga trải giường dưới thân, vùi mặt vào gối, nước mắt sinh lý không ngừng đảo quanh viền mắt. Nàng như thuyền nhỏ lênh đênh trên biển lớn, khi sóng biển đổ thêm dầu vào lửa, thân thể lại lắc lư lắc lư lao về phía trước.
Tính tới thời điểm này tựa hồ bên trong nàng đã đạt đến trình độ chịu dựng lớn nhất, tuy rằng lúc ẩn lúc hiện có một cảm giác chướng bụng ăn không vô, nhưng Diệp Lam vẫn không quá thất thố.
Thế nhưng khi hai tay Thẩm Doãn vòng qua thân thể nàng, bóp chặt hai bầu vú tròn lủng lẳng như nhào bột mì sợi, Diệp Lam hít một hơi thật sâu, cổ họng run rẩy, nấc lên khe khẽ để lộ ra khoái cảm tràn lan.
"Hớ ớ ớ. . . Thẩm, Thẩm Doãn. . ."
Quá tải. . .
Alpha nghe thấy tên mình ngày càng nhiệt tình hơn, vừa tham lam ngửi khí tức của phu nhân, vừa nhanh chóng thúc hạ thân như mãnh thú. Trên mặt nàng che kín mê say đỏ ửng, đầu óc choáng váng, nàng còn quá nhỏ làm sao chịu nổi mê hoặc bực này, bị tin tức tố và thân thể mềm mại trưởng thành của người mỹ phụ 'niên thượng' câu dẫn gần như sắp mê hồn mất trí.
Côn thịt ra vào tự nhiên trong hành lang nóng ướt như cá gặp nước, ngay cả khoang sinh sản thường ngày kiêu ngạo là thế cũng tựa hồ khuất phục dưới dâm uy của côn thịt, trở nên ôn hòa thuận theo.
Thẩm Doãn khá là yêu thích khoái cảm rong ruổi trong người phu nhân mà không gặp bất cứ trở ngại nào, cứ như thể nàng đã được cấp giấy thông hành đặt chân ghé thăm mọi nơi trong cơ thể này. Duy chỉ một điều tiếc nuối chính là bên trong tuyến thể vẫn còn tin tức tố của một Alpha, là mùi hoa nhài, rất thanh nhã, nhưng cũng đủ để Thẩm Doãn ghen tị.
Chỉ muốn xóa sạch mùi vị này đi, sau đó đâm tin tức tố của nàng vào.
Để trên cơ thể phu nhân chỉ toàn mùi vị của nàng mà thôi.
Trong cổ họng nàng phát ra tiếng gầm nhẹ tràn ngập phẫn nộ và cảnh cáo như thú nhỏ muốn bảo vệ đồ ăn, dùng sức bóp lấy ngực phu nhân, động thân dùng sức đâm vào, tinh dịch nóng bỏng dâng lên phọt vào trong khoang sinh sản.
"Ứahhhh ~"
Thân thể Diệp Lam run lên bần bật, khoái cảm tràn ngập thân thể như ly bia trào dâng bọt mềm trắng muốt.
Quá nhiều rồi, thật sự quá nhiều rồi, khoái cảm đã tăng mạnh đến độ ăn không vô nữa rồi. Nàng khóc lóc cắn gối dưới thân, hai tay dùng sức kéo ga trải giường, lộ ra hết khớp xương trên bàn tay thon dài xinh đẹp.
Bị khoái cảm và tinh dịch rót đầy làm cho nàng cảm thấy mình như một quả bóng bay đã căng phồng đến cực hạn, một giây sau sẽ 'bùm' một phát nổ tung.
Hoặc là, có lẽ mình đã nổ tung rồi, chỉ còn là một đống hỗn độn nát tan.
Mãi đến khi côn thịt Thẩm Doãn xìu xuống, từ trong tiểu huyệt trượt ra ngoài, tinh dịch chảy ra khỏi miệng huyệt. Diệp Lam mới cảm thấy hơi dễ chịu một chút, hai tay run rẩy buông lỏng ga trải giường.
"Phu nhân, phu nhân ~"
Thỏ con phía sau vẫn tinh lực dồi dào, đặt từng nụ hôn xuống cổ rồi lướt dần xuống lưng làm Diệp Lam khẽ rùng mình.
"Đừng."
Nàng cuống quýt ngăn cản, không thèm quan tâm chút thể diện nào nữa.
"Phu nhân?"
Diệp Lam cắn cắn môi, giọng khàn khàn nói: "Bế chị vào phòng tắm."
Thật ra, vào lúc này tốt nhất không nên có bất kỳ tiếp xúc thân thể nào vì thân thể mẫn cảm của nàng đã không thể chịu đựng được nữa. Thế nhưng Diệp Lam thực sự mệt mỏi uể oải quá rồi, chỉ có thể làm phiền bé thỏ con còn hừng hực sức sống cất giọng sang sảng này thôi.
Vào trong bồn tắm, làn nước ấm áp bao quanh thân thể nàng rất tốt cho việc xua tan mệt nhọc và đau nhức. Nàng thả lỏng thở phào một hơi, tựa vào thành bồn nhắm mắt dưỡng thần.
Dù cho nhắm hai mắt, Diệp Lam vẫn có thể cảm giác được ánh mắt chăm chú nóng bỏng của Thẩm Doãn, thông qua sự chuyển động của làn nước, khí tức Matthiola, Diệp Lam biết Thẩm Doãn đang tới gần từng chút một, cuối cùng đến ngồi bên cạnh mình.
"Sao thế?" Diệp Lam nhẹ giọng hỏi.
Không cần nhìn cũng biết bé thỏ con này có chuyện muốn nói.
Thẩm Doãn cắn cắn môi, chăm chú nhìn khuôn mặt xinh đẹp bình thản của phu, nhỏ giọng hỏi: "Đã chứng minh được chưa ạ?"
Diệp Lam mở đôi mắt ướt át, quay đầu nhìn nàng, trước đó Diệp Lam muốn nàng chứng minh mình nhớ nhung mong muốn nàng đến nhường nào, sau đó Thẩm Doãn đã không phụ kỳ vọng, trả bài cho nàng mỹ mãn xuất sắc.
"Chứng minh được rồi."
"Nhưng mà... Em cảm thấy còn chưa đủ, vẫn chưa thể chứng minh được." Thẩm Doãn cúi đầu thì thào nói, tay trái của nàng đặt lên ngực trái, ngay phía dưới chính là một trái tim đang nhảy lên thình thịch thình thịch.
"Giống như là làm cách nào... Cũng không chứng minh được ạ..."
Thẩm Doãn quay đầu lại, ánh mắt bối rối như chú dê con lạc đường, "Chị có thể... Hiểu ý em không?"
Phần mong muốn nhớ nhung này nếu như có thể dùng làm tình kịch liệt để chứng minh.
Vậy còn phần yêu thích yêu thương này, phải dùng cái gì để chứng minh đây?
Diệp Lam hơi kinh ngạc, nàng rũ mắt, lông mi khẽ rung động. Sau đó phu nhân cười khẽ, nàng ngước mắt, sờ mặt Thẩm Doãn, giọng nói ôn nhu như nước.
"Ngốc ạ, thời gian sẽ chứng minh tất cả."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook