Tứ Đại Tài Phiệt: Đăng Ký Kết Hôn Trễ
-
Quyển 10 - Chương 25: Trả nợ ân tình cho Cung Quý Dương
Dịch: dquynh122
Sầm Tử Tranh nhất thời sửng sốt ngây người ...
Cô hoàn toàn không biết Khương Ngự Kình sau khi chết để lại cho nhà họ Khương nhiều tài sản như thế. Đúng nha, tiền này đi đâu cả rồi? Chẳng lẽ thực tế lại giống như lời Cung Quý Dương nói sao?
Nghĩ thật lâu cũng không nghĩ ra, cô bất lực lắc đầu: 'Em tin Tĩnh Nghiên không phải là người như vậy đâu!'
Nói rồi cô còn tức tối trừng mắt nhìn chồng, 'Thực ra là anh nhỏ mọn, có chút xíu việc muốn nhờ mà anh cũng không chịu giúp!'
Nhìn vẻ mất hứng của vợ Cung Quý Dương cố nén tiếng cười, hắn không trêu cô nữa, chỉ ôm chặt cô thấp giọng nói: 'Được rồi được rồi, không cần phải tức giận. Anh cũng đâu có nói là sẽ không giúp!'
'Nói vậy là anh đồng ý rồi phải không?' Sầm Tử Tranh vừa nghe tinh thần liền phấn khởi trở lại, nụ cười lại hé nở trên môi.
Cung Quý Dương sủng nịch véo nhẹ đôi gò má hồng nhuận của cô, âu yếm nói: 'Biết trước là em nhất định sẽ tìm cách giúp cô ấy nên chiều nay anh đã sắp xếp đâu vào đấy cả rồi!'
Cái gì???
'Ý anh là sao?' Sầm Tử Tranh nhất thời không hiểu ý của hắn.
Sắp xếp đâu vào đấy nghĩa là thế nào?
Nhìn vẻ hoang mang của vợ, Cung Quý Dương thấy rất thú vị, hắn "tốt bụng" giải thích cho cô: 'Chiều hôm nay, nói chính xác là sau khi em rời khỏi bệnh viện thì anh đã cho người chuyển ông Khương đến khoa tim của bệnh viện St. Hoxton ở New York để nghiên cứu cách chữa trị đồng thời cũng đã sắp xếp mời thêm những bác sĩ chuyên khoa đến tham gia vào quá trình trị liệu. Vậy chắc em yên lòng rồi chứ?'
Sầm Tử Tranh vừa nghe liền không khỏi giật mình: 'Bệnh viện St. Hoxton ở New York?'
Cô đã từng nghe nhắc nhiều về bệnh viện St. Hoxton này. Đây là bệnh viện tư hàng đầu dành cho giới quý tộc nổi tiếng khắp nước Mỹ. Bệnh viện này nằm ở thành phố Baltimore bang Maryland nước Mỹ, bệnh viện này bất kể là điều kiện chữa trị hay trình độ của bác sĩ đều có thể nói là hàng đầu.
Nghe nói nơi đây khắp nơi là cây xanh, hoàn cảnh ưu nhã, bước vào khu vực bệnh viện đều có thể ngửi được mùi thơm thanh mát chứ không phải là mùi thuốc sát trùng thường có ở cách bệnh viện khác. Phòng bệnh của bệnh viện này cũng được quản lý nghiêm ngặt và khoa học nhất.
Quan trong nhất là bác sĩ của tất cả các khoa ở đây đều có tiếng tăm trên khắp nước Mỹ và cả thế giới, có thể nói nơi đây là nơi tụ hội của rất nhiều nhà khoa học, chuyên gia và bác sĩ hàng đầu trên toàn thế giới.
Nhưng ... bệnh viện này hầu như chỉ dành cho những gia đình quý tộc hoặc những người có danh tiếng đến đây chữa bệnh bởi chi phí quá đắt đỏ của nó. Nhưng cô tin lời Cung Quý Dương, bởi cô biết, chỉ cần hắn chịu lên tiếng, sắp xếp cho bác Khương vào đó chữa bệnh cũng không phải là vấn đề gì lớn.
'Quý Dương ...'
Như chợt nhớ ra điều gì, Sầm Tử Tranh vội níu lấy áo hắn: 'Tuy bác Khương đã được chuyển đến bệnh viện St. Hoxton nhưng chi phí chữa bệnh sau này ...'
'Tranh Tranh, em cứ để tâm đến chuyện của người khác, không sợ người làm chồng này ghen sao?'
Cung Quý Dương cười ngắt lời cô, thấy vẻ lo lắng của cô, hắn nói đùa một câu để xoa dịu tâm trạng sau đó nhẹ giọng nói: 'Yên tâm đi, chi phí trị liệu anh đã dùng danh nghĩa của em chuyển năm triệu đến tài khoản của bệnh viện rồi. Khoản tiền này đủ cho cha của Tĩnh Nghiên điều trị một năm rồi!'
Sầm Tử Tranh ngây người, cô sững sờ nhìn chồng, nhất thời không biết nên nói gì cho phải, cổ họng nghẹn lại.
Mất một lúc lâu cô mới hoàn hồn lại, hai tay vòng qua cô hắn ôm chặt, tâm tình cực kỳ xúc động ...
'Ông xã, cám ơn anh. Cám ơn anh nhiều lắm!'
Thì ra Cung Quý Dương không cần cô nói cũng đã hiểu hết những tâm sự của cô, hơn nữa còn lẳng lặng vì cô làm được nhiều việc như vậy. Thì ra hắn rất hiểu cô, rất để tâm đến cô ...
Chuyển năm triệu dưới danh nghĩa của cô đến cho bác Khương, hắn làm nhiều như vậy bảo cô không cảm động cho được.
Môi Cung Quý Dương nhẹ câu lên một nụ cười thỏa mãn, bàn tay vỗ nhẹ sau lưng cô: 'Anh chỉ không muốn bị bà xã mắng là thấy chết không cứu, nhỏ mọn gì đó thôi!'
'Đáng ghét, anh đúng là nhỏ mọn mà! Người ta chỉ tùy tiện nói vậy thôi cũng nhớ mãi trong lòng!'
Sầm Tử Tranh ngượng ngùng nhìn chồng, không quên huých cho hắn một cá.
'Đều là tại anh cả mà, rõ ràng là đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi lại cứ giả thần giả quỷ không chịu nói!'
Cung Quý Dương cười càng ái muội, hắn cúi thấp đầu, môi mỏng nhẹ lướt qua nơi vành tai mẫn cảm của cô, thấp giọng nói: 'Bởi vì ... anh muốn nhìn thấy dáng vẻ của em lúc năn nỉ anh ...'
'Anh ...'
Sầm Tử Tranh khóc không được mà cười cũng không xong, cô ngẩng đầu lê nhìn sâu vào đôi mắt đen thẳm của hắn, nũng nịu nói: 'Anh lúc nào cũng không đầng hoàng!'
'Ai dám nói anh không đàng hoàng? Anh đang chuẩn bị làm chuyện đàng hoàng nhất đây!' Cung Quý Dương lập tức lên tiếng phản bác, nụ cười bên môi càng lúc càng tà ác.
Sầm Tử Tranh nhất thời còn chưa hiểu rõ ý hắn.
Bàn tay to của Cung Quý Dương đã giữ chặt eo cô, đôi môi lửa nóng bắt đầu khuấy đảo nội tâm của Sầm Tử Tranh, trong từng hơi thở nóng rực mang theo một sự cường ngạnh như trước, nụ cười cũng tràn đầy ham muốn giữ lấy.
Hắn phủ môi mình lên môi cô, nhiệt tình thưởng thức sự ngọt ngào từ cô, bàn tay rất không an phận lướt theo những đường cong của cô.
Để cô trực tiếp cảm nhận sự xao động và nhiệt tình của hắn ...
'Anh ...' Mặt Sầm Tử Tranh hồng rực một mảnh, cô đương nhiên nhận ra một nỗi ham muốn không hề che đậy trong mắt hắn.
Ham muốn của đàn ông có đôi khi thật đáng sợ dù đã qua nhiều năm như vậy nhưng mỗi lần đến giờ phút này lòng cô vẫn rúng động không thôi.
'Cô vợ xinh đẹp của anh, em muốn báo đáp ân tình của chồng mình như thế nào?'
Ý cười tà ác lan rộng trên môi hắn rồi lan đến tận đầu mày cuối mắt, giọng nói trầm thấp mang theo một sự ham muốn quen thuộc.
Hô hấp của Sầm Tử Tranh đã có chút hỗn loạn, một tia nghịch ngợm thoáng qua trong mắt cô ...
'Thiếu nợ ân tình của người ta, em ... dùng thịt trả được không?'
Nói dứt lời cô làm ra vẻ hung dữ bổ nhào vào lòng hắn.
Cung Quý Dương bật cười ha hả, vô cùng hưởng thụ cảm giác mỹ nhân chủ động hiến thân, đôi tay không hề khách khí bế bổng cô lên ...
'Sự nhiệt tình của em đúng là làm anh có cảm giác thụ sủng nhược kinh nhưng ... những chuyện này vẫn nên là đàn ông chủ động thì tốt hơn!'
Nói rồi hắn cười cười bế Sầm Tử Tranh mặt đã đỏ rực vào phòng ngủ ...
Sầm Tử Tranh nhất thời sửng sốt ngây người ...
Cô hoàn toàn không biết Khương Ngự Kình sau khi chết để lại cho nhà họ Khương nhiều tài sản như thế. Đúng nha, tiền này đi đâu cả rồi? Chẳng lẽ thực tế lại giống như lời Cung Quý Dương nói sao?
Nghĩ thật lâu cũng không nghĩ ra, cô bất lực lắc đầu: 'Em tin Tĩnh Nghiên không phải là người như vậy đâu!'
Nói rồi cô còn tức tối trừng mắt nhìn chồng, 'Thực ra là anh nhỏ mọn, có chút xíu việc muốn nhờ mà anh cũng không chịu giúp!'
Nhìn vẻ mất hứng của vợ Cung Quý Dương cố nén tiếng cười, hắn không trêu cô nữa, chỉ ôm chặt cô thấp giọng nói: 'Được rồi được rồi, không cần phải tức giận. Anh cũng đâu có nói là sẽ không giúp!'
'Nói vậy là anh đồng ý rồi phải không?' Sầm Tử Tranh vừa nghe tinh thần liền phấn khởi trở lại, nụ cười lại hé nở trên môi.
Cung Quý Dương sủng nịch véo nhẹ đôi gò má hồng nhuận của cô, âu yếm nói: 'Biết trước là em nhất định sẽ tìm cách giúp cô ấy nên chiều nay anh đã sắp xếp đâu vào đấy cả rồi!'
Cái gì???
'Ý anh là sao?' Sầm Tử Tranh nhất thời không hiểu ý của hắn.
Sắp xếp đâu vào đấy nghĩa là thế nào?
Nhìn vẻ hoang mang của vợ, Cung Quý Dương thấy rất thú vị, hắn "tốt bụng" giải thích cho cô: 'Chiều hôm nay, nói chính xác là sau khi em rời khỏi bệnh viện thì anh đã cho người chuyển ông Khương đến khoa tim của bệnh viện St. Hoxton ở New York để nghiên cứu cách chữa trị đồng thời cũng đã sắp xếp mời thêm những bác sĩ chuyên khoa đến tham gia vào quá trình trị liệu. Vậy chắc em yên lòng rồi chứ?'
Sầm Tử Tranh vừa nghe liền không khỏi giật mình: 'Bệnh viện St. Hoxton ở New York?'
Cô đã từng nghe nhắc nhiều về bệnh viện St. Hoxton này. Đây là bệnh viện tư hàng đầu dành cho giới quý tộc nổi tiếng khắp nước Mỹ. Bệnh viện này nằm ở thành phố Baltimore bang Maryland nước Mỹ, bệnh viện này bất kể là điều kiện chữa trị hay trình độ của bác sĩ đều có thể nói là hàng đầu.
Nghe nói nơi đây khắp nơi là cây xanh, hoàn cảnh ưu nhã, bước vào khu vực bệnh viện đều có thể ngửi được mùi thơm thanh mát chứ không phải là mùi thuốc sát trùng thường có ở cách bệnh viện khác. Phòng bệnh của bệnh viện này cũng được quản lý nghiêm ngặt và khoa học nhất.
Quan trong nhất là bác sĩ của tất cả các khoa ở đây đều có tiếng tăm trên khắp nước Mỹ và cả thế giới, có thể nói nơi đây là nơi tụ hội của rất nhiều nhà khoa học, chuyên gia và bác sĩ hàng đầu trên toàn thế giới.
Nhưng ... bệnh viện này hầu như chỉ dành cho những gia đình quý tộc hoặc những người có danh tiếng đến đây chữa bệnh bởi chi phí quá đắt đỏ của nó. Nhưng cô tin lời Cung Quý Dương, bởi cô biết, chỉ cần hắn chịu lên tiếng, sắp xếp cho bác Khương vào đó chữa bệnh cũng không phải là vấn đề gì lớn.
'Quý Dương ...'
Như chợt nhớ ra điều gì, Sầm Tử Tranh vội níu lấy áo hắn: 'Tuy bác Khương đã được chuyển đến bệnh viện St. Hoxton nhưng chi phí chữa bệnh sau này ...'
'Tranh Tranh, em cứ để tâm đến chuyện của người khác, không sợ người làm chồng này ghen sao?'
Cung Quý Dương cười ngắt lời cô, thấy vẻ lo lắng của cô, hắn nói đùa một câu để xoa dịu tâm trạng sau đó nhẹ giọng nói: 'Yên tâm đi, chi phí trị liệu anh đã dùng danh nghĩa của em chuyển năm triệu đến tài khoản của bệnh viện rồi. Khoản tiền này đủ cho cha của Tĩnh Nghiên điều trị một năm rồi!'
Sầm Tử Tranh ngây người, cô sững sờ nhìn chồng, nhất thời không biết nên nói gì cho phải, cổ họng nghẹn lại.
Mất một lúc lâu cô mới hoàn hồn lại, hai tay vòng qua cô hắn ôm chặt, tâm tình cực kỳ xúc động ...
'Ông xã, cám ơn anh. Cám ơn anh nhiều lắm!'
Thì ra Cung Quý Dương không cần cô nói cũng đã hiểu hết những tâm sự của cô, hơn nữa còn lẳng lặng vì cô làm được nhiều việc như vậy. Thì ra hắn rất hiểu cô, rất để tâm đến cô ...
Chuyển năm triệu dưới danh nghĩa của cô đến cho bác Khương, hắn làm nhiều như vậy bảo cô không cảm động cho được.
Môi Cung Quý Dương nhẹ câu lên một nụ cười thỏa mãn, bàn tay vỗ nhẹ sau lưng cô: 'Anh chỉ không muốn bị bà xã mắng là thấy chết không cứu, nhỏ mọn gì đó thôi!'
'Đáng ghét, anh đúng là nhỏ mọn mà! Người ta chỉ tùy tiện nói vậy thôi cũng nhớ mãi trong lòng!'
Sầm Tử Tranh ngượng ngùng nhìn chồng, không quên huých cho hắn một cá.
'Đều là tại anh cả mà, rõ ràng là đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi lại cứ giả thần giả quỷ không chịu nói!'
Cung Quý Dương cười càng ái muội, hắn cúi thấp đầu, môi mỏng nhẹ lướt qua nơi vành tai mẫn cảm của cô, thấp giọng nói: 'Bởi vì ... anh muốn nhìn thấy dáng vẻ của em lúc năn nỉ anh ...'
'Anh ...'
Sầm Tử Tranh khóc không được mà cười cũng không xong, cô ngẩng đầu lê nhìn sâu vào đôi mắt đen thẳm của hắn, nũng nịu nói: 'Anh lúc nào cũng không đầng hoàng!'
'Ai dám nói anh không đàng hoàng? Anh đang chuẩn bị làm chuyện đàng hoàng nhất đây!' Cung Quý Dương lập tức lên tiếng phản bác, nụ cười bên môi càng lúc càng tà ác.
Sầm Tử Tranh nhất thời còn chưa hiểu rõ ý hắn.
Bàn tay to của Cung Quý Dương đã giữ chặt eo cô, đôi môi lửa nóng bắt đầu khuấy đảo nội tâm của Sầm Tử Tranh, trong từng hơi thở nóng rực mang theo một sự cường ngạnh như trước, nụ cười cũng tràn đầy ham muốn giữ lấy.
Hắn phủ môi mình lên môi cô, nhiệt tình thưởng thức sự ngọt ngào từ cô, bàn tay rất không an phận lướt theo những đường cong của cô.
Để cô trực tiếp cảm nhận sự xao động và nhiệt tình của hắn ...
'Anh ...' Mặt Sầm Tử Tranh hồng rực một mảnh, cô đương nhiên nhận ra một nỗi ham muốn không hề che đậy trong mắt hắn.
Ham muốn của đàn ông có đôi khi thật đáng sợ dù đã qua nhiều năm như vậy nhưng mỗi lần đến giờ phút này lòng cô vẫn rúng động không thôi.
'Cô vợ xinh đẹp của anh, em muốn báo đáp ân tình của chồng mình như thế nào?'
Ý cười tà ác lan rộng trên môi hắn rồi lan đến tận đầu mày cuối mắt, giọng nói trầm thấp mang theo một sự ham muốn quen thuộc.
Hô hấp của Sầm Tử Tranh đã có chút hỗn loạn, một tia nghịch ngợm thoáng qua trong mắt cô ...
'Thiếu nợ ân tình của người ta, em ... dùng thịt trả được không?'
Nói dứt lời cô làm ra vẻ hung dữ bổ nhào vào lòng hắn.
Cung Quý Dương bật cười ha hả, vô cùng hưởng thụ cảm giác mỹ nhân chủ động hiến thân, đôi tay không hề khách khí bế bổng cô lên ...
'Sự nhiệt tình của em đúng là làm anh có cảm giác thụ sủng nhược kinh nhưng ... những chuyện này vẫn nên là đàn ông chủ động thì tốt hơn!'
Nói rồi hắn cười cười bế Sầm Tử Tranh mặt đã đỏ rực vào phòng ngủ ...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook