Tử Cực Thiên Hạ
-
Quyển 1 - Chương 44: Ngũ trảo kim long
Editor:HamNguyet
Mặc cho mưa nhỏ tí tách đánh vào người,ánh mắt Vương Tử chăm chú nhìn vào đại dương mênh mông,trong lòng hồi tưởng lại ngũ trảo kim long phát động ra sóng thần vừa rồi, nhẹ nhàng mà nỉ non:
"Trường thông viên...Linh hoạt kỳ ảo thể thấu...Vô hình vô tượng...Vô câu vô thúc...Tùy tâm sở dồn..Vô tâm tới..." Lòng bàn tay bấm tay niệm thần chú,Vương Tử chỉ dẫn linh lực cuồn cuộn không ngừng xâm nhập vào trong nước,linh lực ẩn núp bên trong đại dương mênh mông.
"Tùy tâm sở dồn..." Vương Tử một bên suy tư một bên khống chế linh lực thao túng mặt biển. Đột nhiên ánh mắt Vương Tử rùng mình,tiếp đến tăng lớn linh lực phát ra, nhìn mặt biển sóng êm gió lặng trong nháy mắt bắt đầu quỷ dị,càng ngày càng cao,đã có thể phân biệt được là một toà núi nhỏ giống thuỷ tinh cầu,tựa như cự thú che dấu hồi lâu, một chút hiện ra nguyên hình,hô hấp ngắn ngủn vài cái,xuất hiện trước mặt nàng là một thuỷ tinh cầu thật lớn có đường kính khoảng gần trăm thước!
Mặc mâu Vương Tử sâu không thấy đáy nhìn chằm chằm thuỷ tinh cầu trước mắt,linh khí không gián đoạn liên tục gian tràn ra.
"Vô tâm tới..." Vương Tử nỉ non, thân hình đột nhiên đứng cao, song chưởng đẩy dời đi,linh khí lớn trút xuống mà ra,thuỷ tinh cầu thật lớn chiếm cứ trên không trung giống như kíp nổ bom,đột nhiên bạo liệt!Nước biển lưu chuyển trong đó bắn ra bốn phía,tựa như kiếm vũ đầy trời,hung hăng bắn ra bốn phương tám hướng rồi sau đó theo sức nặng trở về đại dương,kiếm vũ bắn nhanh xâm nhập trong biển, lao xuống hơn mười thước mới khó khăn lắm biến mất không thấy! Trong lúc nhất thời thanh âm phá không kịch liệt "sưu sưu"từ mặt biển truyền không dứt bên tai!
Mà đây chỉ là một thử nghiệm,thử luyện khi không có đối thủ! Vương Tử nhìn mặt biển trong khoảnh khắc giống như chiến trường,hiệu quả thị giác xa xa vượt qua dự đoán,quy mô lực sát thương lớn như vậy, rõ ràng chính là vạn người không thể khai thông a!
Thân hình Vương Tử vừa chuyển,mặt biển dần dần trở lại bình tĩnh,tưởng tượng đến bộ dáng ngũ trảo kim long mới vừa rồi, linh khí cùng thần thức đồng thời trào ra,tụ tập hơi nước,nhưng thử vài lần,ngay cả con con rắn nhỏ cũng không biến ảo nổi,đừng nói là ngũ trảo kim long!
Vương Tử nhíu mày, là nơi nào bị nàng xem nhẹ,vì cái gì vô luận chính mình làm như thế nào,đều không ngưng kết ra hình rồng, rõ ràng mới vừa rồi nàng cẩn thận nhớ kỹ hình thái ngũ trảo kim long, không tin nên thử lại vài lần,nhưng đều lấy thất bại chấm dứt!
*(lúc t để từ "long",lúc để từ "rồng" để cho hợp với câu nha!)*
Rốt cuộc làm sai chỗ nào? Vương Tử nhớ lại một chút tình hình mới vừa rồi,từ thời điểm ngũ trảo kim long kia xuất hiện đến khi biến mất,Vương Tử tỉ mỉ hồi tưởng,nhưng vẫn không phát hiện ra địa phương thiếu sót,hay là,do tu vi chính mình không đủ?Nên biến ảo kim long miễn cưỡng? Chính là, nếu ở trình độ này là được, vì cái gì nàng còn đứng trong không gian này, huống hồ,rồng uy phong như vậy,nếu như có thể huyễn hóa ra tới vì mình sử dụng,khi chiến đấu tuyệt đối là một phen lợi khí,chỉ là hình dáng cùng uy áp tôn giả long tộc thực chất,cũng đủ để đối thủ hao tốn tâm tư.
A? Vương Tử nghi hoặc nhíu mày,ngũ trảo kim long kia đích thật là huyễn hóa ra tới,mà uy áp kia cũng thực sự tồn tại,này,chẳng lẽ vấn đề ở chỗ...?mi tâm nhíu chặt lập tức giãn ra,trong lòng Vương Tử một mảnh thanh minh,mới vừa rồi chính mình chỉ chú ý đến ngoại hình ngũ trảo kim long,lại quên huyễn hóa ra linh hồn long! Đó mới là chân lý biến ảo! Huyễn thần!
Uy áp long tộc,Vương Tử cẩn thận hồi tưởng lại vài lần rồng ngâm phóng xuất ra áp bách,hai tay bấm tay niệm thần chú,hơi nước dần dần ngưng tụ thành,theo linh khí của Vương Tử,vô số giọt nước mưa rất nhanh tụ lại,mà thần thức Vương Tử cũng cuồn cuộn không ngừng phóng ra ngoài,thần thức cùng linh khí gắt gao quấn quanh,trên bầu trời dần dần hình thành thân hình che lấp bầu trời,hiện ra rõ ràng lạc đầu, xà bột,sừng hươu,mắt quỷ,vẩy cá,hổ chưởng,ưng trảo--ngũ trảo kim long!
Nhìn rồng đã hiện,Vương Tử đột nhiên tăng lớn linh khí cùng thần thức phát ra,mà khi nhìn kỹ,có thể thấy được ban đầu sắc mặt Vương Tử trắng nõn một chút tái nhợt,còn chưa thành công,Vương Tử gắt gao nhắm mắt,một tiếng trống làm tinh thần hăng hái điều động thêm toàn bộ linh khí trút xuống mà ra!
"Rống..." Một thanh âm rồng ngâm triệt thiên địa vang lên cùng với uy áp thực chất nghênh diện mà đến,thân hình ngũ trảo kim long thật lớn ở trên bầu trời bay tới lui tuần tra hai vòng đột nhiên lao thẳng xuống dưới,đầu rồng thật lớn nhẹ nhàng đem Vương Tử vững vàng đặt lên cổ,thân hình như tia chớp,xông thẳng hướng chân trời,Vương Tử vươn một tay vịn sừng hươu,tay còn lại vuốt ve long lân biến ảo từ nước lạnh lẽo mà thành,gió bên tai rào rạt,cảm giác cách xa mặt đất như vậy,lần đầu nàng tiên cảm nhận được...
*(long lân:vẩy rồng)*
Đột nhiên thân hình Vương Tử nhoáng lên một cái,sắc mặt tái nhợt dần dần trắng bệch,dường như cảm giác được Vương Tử không thoải mái,thân hình ngũ trảo kim long đột nhiên chuyển,lướt đi rồi dừng lại trên mặt đất,không giống ngũ trảo kim có hai tròng mắt lạnh như băng kia,tròng mắt ngũ trảo kim long nàng biến ảo ra thực lớn thực trong sáng,tựa như thủy tinh tốt nhất,nhẹ nhàng mà chớp động,hình như có chút lưu luyến không thôi dùng long tu biến ảo chạm nhẹ vào hai má Vương Tử,bắt đầu từ phần đuôi,hơi nước một chút tiêu tán,cho đến khi đầu rồng cực lớn cũng tiêu tán thành nhiều giọt nước.
*(long tu:râu rồng)*
Vương Tử đưa tay đụng vào, nhưng cũng chỉ chạm vào giọt nước ướt át, không kịp nghĩ nhiều,cảm giác nặng nề vô lực trong cơ thể chen chúc tới đem Vương Tử kéo vào hắc ám.
......
Đến khi tỉnh lại,Vương Tử ngâm mình trong nước tinh lọc nước,Vương Tử hạ kết giới,bỏ đi quần áo,hồi tưởng lại sự tình trước khi hôn mê,Thiên Cực Đồ đã mở ra quyển thứ hai,mà nàng cũng tu thành thủy thiên huyễn,mới được đưa ra ngoài,chính là...Thủy thiên huyễn quá mức bá đạo, biến ảo ngũ trảo kim long cư nhiên đã tiêu hao hết linh khí toàn thân nàng!Mà ngũ trảo kim long kia,cũng do huyễn thần mà có được long hồn,thần thức của nàng cũng chỉ đủ để chống đỡ một lát mà thôi,không đến vạn bất đắc dĩ,thủy thiên huyễn trăm triệu không thể dùng a.
Thay đổi y phục,Vương Tử đứng dậy tính toán nhìn xem tiểu Sơ,Đằng Xà đã ngủ khoảng nửa tháng,trong xích linh một ngày tương đương với ngoại giới một năm,tiểu Sơ ngủ như vậy cũng khoảng mười lăm năm,không biết khi nào thì có thể tỉnh,lúc trước không biết quả trường sinh cư nhiên có quả hiệu quả lớn như vậy,rõ ràng nàng ăn vào chỉ gia tăng linh khí mà thôi,tiểu Sơ là thần thú cũng phải ngủ lâu như vậy,vậy thể chất nàng rốt cuộc là như thế nào? Thẳng đến lúc này,Vương Tử mới ý thức được nàng bất đồng,nghĩ đến luân hải của nàng,bất luận hấp thu linh khí nhiều hay ít,đều như hư vô không có,chẳng lẽ... Nàng có thể hấp thu linh khí vô hạn?
Vương Tử đột nhiên dừng lại,vì suy đoán kinh ngạc này,nhưng đích xác,từ khi nàng nhập môn Thiên Cực Đồ,thời thời khắc khắc kinh mạch không ngừng vận chuyển hấp thu linh khí,chưa bao giờ gián đoạn quá,hơn nữa linh khí trong xích linh đầy đủ như thế! Thì ra là như vậy,mới vừa rồi luyện tập thủy thiên huyễn nên không biết,bây giờ nghĩ lại, công kích lớn như vậy,chính mình không biết đã dùng bao nhiêu linh khí,nhất là ngũ trảo kim long,nếu không có linh khí khổng lồ,làm sao có thể chống đỡ biến ảo nghịch thiên như thế?
Vương Tử kinh ngạc sợ hãi than không thôi,Thiên Cực Đồ mở ra từng quyển theo trình tự,hoàn hảo chính mình tiếp xúc đến quyển đầu tiên Thiên Cực Đồ,là phương pháp dẫn khí nhập thể,nếu như tiếp xúc công pháp khác trước,thực sự sẽ không có khả năng luyện thành Thiên Cực Đồ nghịch thiên này!
Vương Tử từ trong suy nghĩ chính mình phục hồi lại tinh thần,khiếp sợ trong lòng chôn xuống thật sâu, nhấc chân đi hướng địa phương tiểu Sơ ngủ say,nhưng cảnh vật lơ đãng xâm nhập vào mi mắt, lại một lần nữa khiến Vương Tử ngừng lại cước bộ!
Mặc cho mưa nhỏ tí tách đánh vào người,ánh mắt Vương Tử chăm chú nhìn vào đại dương mênh mông,trong lòng hồi tưởng lại ngũ trảo kim long phát động ra sóng thần vừa rồi, nhẹ nhàng mà nỉ non:
"Trường thông viên...Linh hoạt kỳ ảo thể thấu...Vô hình vô tượng...Vô câu vô thúc...Tùy tâm sở dồn..Vô tâm tới..." Lòng bàn tay bấm tay niệm thần chú,Vương Tử chỉ dẫn linh lực cuồn cuộn không ngừng xâm nhập vào trong nước,linh lực ẩn núp bên trong đại dương mênh mông.
"Tùy tâm sở dồn..." Vương Tử một bên suy tư một bên khống chế linh lực thao túng mặt biển. Đột nhiên ánh mắt Vương Tử rùng mình,tiếp đến tăng lớn linh lực phát ra, nhìn mặt biển sóng êm gió lặng trong nháy mắt bắt đầu quỷ dị,càng ngày càng cao,đã có thể phân biệt được là một toà núi nhỏ giống thuỷ tinh cầu,tựa như cự thú che dấu hồi lâu, một chút hiện ra nguyên hình,hô hấp ngắn ngủn vài cái,xuất hiện trước mặt nàng là một thuỷ tinh cầu thật lớn có đường kính khoảng gần trăm thước!
Mặc mâu Vương Tử sâu không thấy đáy nhìn chằm chằm thuỷ tinh cầu trước mắt,linh khí không gián đoạn liên tục gian tràn ra.
"Vô tâm tới..." Vương Tử nỉ non, thân hình đột nhiên đứng cao, song chưởng đẩy dời đi,linh khí lớn trút xuống mà ra,thuỷ tinh cầu thật lớn chiếm cứ trên không trung giống như kíp nổ bom,đột nhiên bạo liệt!Nước biển lưu chuyển trong đó bắn ra bốn phía,tựa như kiếm vũ đầy trời,hung hăng bắn ra bốn phương tám hướng rồi sau đó theo sức nặng trở về đại dương,kiếm vũ bắn nhanh xâm nhập trong biển, lao xuống hơn mười thước mới khó khăn lắm biến mất không thấy! Trong lúc nhất thời thanh âm phá không kịch liệt "sưu sưu"từ mặt biển truyền không dứt bên tai!
Mà đây chỉ là một thử nghiệm,thử luyện khi không có đối thủ! Vương Tử nhìn mặt biển trong khoảnh khắc giống như chiến trường,hiệu quả thị giác xa xa vượt qua dự đoán,quy mô lực sát thương lớn như vậy, rõ ràng chính là vạn người không thể khai thông a!
Thân hình Vương Tử vừa chuyển,mặt biển dần dần trở lại bình tĩnh,tưởng tượng đến bộ dáng ngũ trảo kim long mới vừa rồi, linh khí cùng thần thức đồng thời trào ra,tụ tập hơi nước,nhưng thử vài lần,ngay cả con con rắn nhỏ cũng không biến ảo nổi,đừng nói là ngũ trảo kim long!
Vương Tử nhíu mày, là nơi nào bị nàng xem nhẹ,vì cái gì vô luận chính mình làm như thế nào,đều không ngưng kết ra hình rồng, rõ ràng mới vừa rồi nàng cẩn thận nhớ kỹ hình thái ngũ trảo kim long, không tin nên thử lại vài lần,nhưng đều lấy thất bại chấm dứt!
*(lúc t để từ "long",lúc để từ "rồng" để cho hợp với câu nha!)*
Rốt cuộc làm sai chỗ nào? Vương Tử nhớ lại một chút tình hình mới vừa rồi,từ thời điểm ngũ trảo kim long kia xuất hiện đến khi biến mất,Vương Tử tỉ mỉ hồi tưởng,nhưng vẫn không phát hiện ra địa phương thiếu sót,hay là,do tu vi chính mình không đủ?Nên biến ảo kim long miễn cưỡng? Chính là, nếu ở trình độ này là được, vì cái gì nàng còn đứng trong không gian này, huống hồ,rồng uy phong như vậy,nếu như có thể huyễn hóa ra tới vì mình sử dụng,khi chiến đấu tuyệt đối là một phen lợi khí,chỉ là hình dáng cùng uy áp tôn giả long tộc thực chất,cũng đủ để đối thủ hao tốn tâm tư.
A? Vương Tử nghi hoặc nhíu mày,ngũ trảo kim long kia đích thật là huyễn hóa ra tới,mà uy áp kia cũng thực sự tồn tại,này,chẳng lẽ vấn đề ở chỗ...?mi tâm nhíu chặt lập tức giãn ra,trong lòng Vương Tử một mảnh thanh minh,mới vừa rồi chính mình chỉ chú ý đến ngoại hình ngũ trảo kim long,lại quên huyễn hóa ra linh hồn long! Đó mới là chân lý biến ảo! Huyễn thần!
Uy áp long tộc,Vương Tử cẩn thận hồi tưởng lại vài lần rồng ngâm phóng xuất ra áp bách,hai tay bấm tay niệm thần chú,hơi nước dần dần ngưng tụ thành,theo linh khí của Vương Tử,vô số giọt nước mưa rất nhanh tụ lại,mà thần thức Vương Tử cũng cuồn cuộn không ngừng phóng ra ngoài,thần thức cùng linh khí gắt gao quấn quanh,trên bầu trời dần dần hình thành thân hình che lấp bầu trời,hiện ra rõ ràng lạc đầu, xà bột,sừng hươu,mắt quỷ,vẩy cá,hổ chưởng,ưng trảo--ngũ trảo kim long!
Nhìn rồng đã hiện,Vương Tử đột nhiên tăng lớn linh khí cùng thần thức phát ra,mà khi nhìn kỹ,có thể thấy được ban đầu sắc mặt Vương Tử trắng nõn một chút tái nhợt,còn chưa thành công,Vương Tử gắt gao nhắm mắt,một tiếng trống làm tinh thần hăng hái điều động thêm toàn bộ linh khí trút xuống mà ra!
"Rống..." Một thanh âm rồng ngâm triệt thiên địa vang lên cùng với uy áp thực chất nghênh diện mà đến,thân hình ngũ trảo kim long thật lớn ở trên bầu trời bay tới lui tuần tra hai vòng đột nhiên lao thẳng xuống dưới,đầu rồng thật lớn nhẹ nhàng đem Vương Tử vững vàng đặt lên cổ,thân hình như tia chớp,xông thẳng hướng chân trời,Vương Tử vươn một tay vịn sừng hươu,tay còn lại vuốt ve long lân biến ảo từ nước lạnh lẽo mà thành,gió bên tai rào rạt,cảm giác cách xa mặt đất như vậy,lần đầu nàng tiên cảm nhận được...
*(long lân:vẩy rồng)*
Đột nhiên thân hình Vương Tử nhoáng lên một cái,sắc mặt tái nhợt dần dần trắng bệch,dường như cảm giác được Vương Tử không thoải mái,thân hình ngũ trảo kim long đột nhiên chuyển,lướt đi rồi dừng lại trên mặt đất,không giống ngũ trảo kim có hai tròng mắt lạnh như băng kia,tròng mắt ngũ trảo kim long nàng biến ảo ra thực lớn thực trong sáng,tựa như thủy tinh tốt nhất,nhẹ nhàng mà chớp động,hình như có chút lưu luyến không thôi dùng long tu biến ảo chạm nhẹ vào hai má Vương Tử,bắt đầu từ phần đuôi,hơi nước một chút tiêu tán,cho đến khi đầu rồng cực lớn cũng tiêu tán thành nhiều giọt nước.
*(long tu:râu rồng)*
Vương Tử đưa tay đụng vào, nhưng cũng chỉ chạm vào giọt nước ướt át, không kịp nghĩ nhiều,cảm giác nặng nề vô lực trong cơ thể chen chúc tới đem Vương Tử kéo vào hắc ám.
......
Đến khi tỉnh lại,Vương Tử ngâm mình trong nước tinh lọc nước,Vương Tử hạ kết giới,bỏ đi quần áo,hồi tưởng lại sự tình trước khi hôn mê,Thiên Cực Đồ đã mở ra quyển thứ hai,mà nàng cũng tu thành thủy thiên huyễn,mới được đưa ra ngoài,chính là...Thủy thiên huyễn quá mức bá đạo, biến ảo ngũ trảo kim long cư nhiên đã tiêu hao hết linh khí toàn thân nàng!Mà ngũ trảo kim long kia,cũng do huyễn thần mà có được long hồn,thần thức của nàng cũng chỉ đủ để chống đỡ một lát mà thôi,không đến vạn bất đắc dĩ,thủy thiên huyễn trăm triệu không thể dùng a.
Thay đổi y phục,Vương Tử đứng dậy tính toán nhìn xem tiểu Sơ,Đằng Xà đã ngủ khoảng nửa tháng,trong xích linh một ngày tương đương với ngoại giới một năm,tiểu Sơ ngủ như vậy cũng khoảng mười lăm năm,không biết khi nào thì có thể tỉnh,lúc trước không biết quả trường sinh cư nhiên có quả hiệu quả lớn như vậy,rõ ràng nàng ăn vào chỉ gia tăng linh khí mà thôi,tiểu Sơ là thần thú cũng phải ngủ lâu như vậy,vậy thể chất nàng rốt cuộc là như thế nào? Thẳng đến lúc này,Vương Tử mới ý thức được nàng bất đồng,nghĩ đến luân hải của nàng,bất luận hấp thu linh khí nhiều hay ít,đều như hư vô không có,chẳng lẽ... Nàng có thể hấp thu linh khí vô hạn?
Vương Tử đột nhiên dừng lại,vì suy đoán kinh ngạc này,nhưng đích xác,từ khi nàng nhập môn Thiên Cực Đồ,thời thời khắc khắc kinh mạch không ngừng vận chuyển hấp thu linh khí,chưa bao giờ gián đoạn quá,hơn nữa linh khí trong xích linh đầy đủ như thế! Thì ra là như vậy,mới vừa rồi luyện tập thủy thiên huyễn nên không biết,bây giờ nghĩ lại, công kích lớn như vậy,chính mình không biết đã dùng bao nhiêu linh khí,nhất là ngũ trảo kim long,nếu không có linh khí khổng lồ,làm sao có thể chống đỡ biến ảo nghịch thiên như thế?
Vương Tử kinh ngạc sợ hãi than không thôi,Thiên Cực Đồ mở ra từng quyển theo trình tự,hoàn hảo chính mình tiếp xúc đến quyển đầu tiên Thiên Cực Đồ,là phương pháp dẫn khí nhập thể,nếu như tiếp xúc công pháp khác trước,thực sự sẽ không có khả năng luyện thành Thiên Cực Đồ nghịch thiên này!
Vương Tử từ trong suy nghĩ chính mình phục hồi lại tinh thần,khiếp sợ trong lòng chôn xuống thật sâu, nhấc chân đi hướng địa phương tiểu Sơ ngủ say,nhưng cảnh vật lơ đãng xâm nhập vào mi mắt, lại một lần nữa khiến Vương Tử ngừng lại cước bộ!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook