Tù Binh Của Lão Đại
-
Chương 8
“Là như vậy,đại ca trước khi chết đem vị trí giấu súng có khắc mưu đồ Song Long Bang đời trước nói cho Anh Lôi nghe” Tên đàn em cúi đầu không dám nhìn Y Thanh Huyền nữa”Ngài cũng biết ở trong Song Long Bang người có cây súng ấy chẳng khác nào là đại ca, hiển nhiên đại ca đã đem vị trí này truyền cho Anh Lôi.”
“Ngươi nói cái gì?” Y Thanh Huyền không thể tin mở to hai mắt,không thể tin sét đánh.
Làm sao chấp nhận Lôi Đình Ngọc từ trước đến giờ địa vị thấp đột nhiên bò lên vị trí còn cao hơn hắn?”Điều này sao có thể? Cha hắn tại sao truyền cho tên kia! Y rõ ràng chỉ là tên cận vệ mà thôi!”
“Đó là việc vô cùng xác thực,anh Lôi đích thân lấy ra cây súng cho chúng tôi nhìn,” Tên đàn em chứng minh mình không nói dối,đặc biệt cường điệu nói: “Cho nên anh ấy hiện tại giữ chức đại ca của mọi người,mệnh lệnh của anh ấy chúng tôi đương nhiên đều phải nghe,đợi sau khi tổ chức tang lễ cho đại ca xong,đến lúc đó anh ấy chính thức trở thành đại ca tân nhiệm.”
“Ta không tin! Ta cũng không thừa nhận!” Y Thanh Huyền sắc mặt tái nhợt,máu trong cơ thể đảo lưu, “Ta muốn đi tìm tên kia để hỏi cho rõ ràng!” Hắn kích động chuẩn bị xông khỏi cửa phòng. “Thiếu chủ! Ngài trước tỉnh táo lạ!” Tên đàn em nhìn bộ dạng hắn như muốn tìm Lôi Đình Ngọc tính sổ,lo lắng dẫn đến tình huống khó xử lý,vội vàng bắt lại tay hắn khuyên can.
“Đừng giữ ta! Lúc nào ngay cả ngươi cũng có tư cách tới xen chuyện của ta!” Y Thanh Huyền nổi giận nói,muốn hất tay tên kia ra, “Buông!”
Tên đàn em có chết cũng giữ chặt hắn không buông, “Thật xin lỗi,Anh Lôi ca giao tôi coi chừng Thiếu chủ không thể ngài rời khỏi phòng,bởi vì sợ chủ mưu giết đại ca có thể đến nguy hại Thiếu chủ,xin Thiếu chủ ở trong phòng này chờ!”
“Đồ hỗn láo! Ta bảo ngươi buông tay ngươi không nghe sao?” Y Thanh Huyền tức giận không chịu nổi nói, “Tên kia ra lệnh ngươi nghe,mệnh lệnh của ta ngươi không nghe sao? Trong mắt ngươi rốt cuộc có Thiếu chủ ta tồn tại hay không?”
“Tôi làm sao dám? Mặc dù đại ca qua đời nhưng Thiếu chủ vĩnh viễn là Thiếu chủ của chúng ta!” Tên đàn em nói như muốn khóc,một người là con trai đại ca vừa qua đời,một người là đại ca mới nhậm chức,muốn hắn lựa chọn nghe ai thật quá khó khăn! Tốt nhất nghe hai bên để không đắc tội,nhưng tình huống thực tế thật sự khiến hắn không biết chọn đường nào.”Anh Lôi cũng vì suy nghĩ an nguy cho Thiếu chủ,ngài sợ thiếu chủ ra ngoài nói không chừng đụng phải sát thủ,xin thiếu chủ thông cảm khổ tâm của anh ấy!”
“Buồn cười! An toàn của ta tự ta chịu trách nhiệm,không cần hắn tới xen vào, ” Y Thanh Huyền khịt mũi khinh thường, “Y rõ ràng giả bộ đến can thiệp tự do của ta! Nếu như ngươi còn xem ta là Thiếu chủ thì mau buông ta ra!”
“Ngài đừng làm tôi khó xử” Tên đàn em thấp giọng khẩn cầu, “Không cách nào bảo vệ đại ca là tiếc nuối lớn nhất trong lòng chúng em,ít nhất cũng phải giữ lại cốt nhục cho đại ca,cho nên em không thể cho ngài ra ngoài!”
Hắn muốn dùng chính sách dụ dỗ? Đáng tiếc Y Thanh Huyền căn bản không dễ bị dụ, “Ngươi đã đi theo bên phe Lôi Đình Ngọc? Khi nào thành tay chân của hắn rồi? Mệnh lệnh của ta không phải là lệnh sao? Hừ! Cút ngay cho ta!”
“Tôi không thể,xinThiếu chủ tha thứ!” Tên đàn em không cho hắn ra khỏi phòng một bước,cùng quyết tâm muốn đi ra ngoài của Y Thanh Huyền hiện ra cục diện giằng co không ai thua ai.
“Ngươi muốn cãi lệnh của ta?” Y Thanh Huyền dùng ánh mắt hung ác trừng sang hắn.”Ngươi không phải nói ta vĩnh viễn là Thiếu chủ của người sao? Nhưng bây giờ ngay cả lệnh của ta cũng không nghe!”
“Này......” Thời điểm tên đàn em không biết trả lời thế nào,cửa phòng rầm một tiếng được mở ra, “Thất lễ!” Đi theo là một giọng nói không phập phòng, Lôi Đình Ngọc từ từ đi đến.
Y Thanh Huyền dời lực chú ý chuyển sang trên người đang tới,người này tới thật đúng lúc,nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến,cũng tốt,bớt đi thời gian hắn ra ngoài tìm.
“Anh Lôi,anh đến thật sự quá tốt.” Tên đàn em giống như nhìn thấy cứu tin,lập tức buông tay Y Thanh Huyền, “Thiếu chủ vừa mới hét muốn ra ngoài tìm anh,em không cản nổi thiếu chủ.”
“Ngươi nói cái gì?” Y Thanh Huyền không thể tin mở to hai mắt,không thể tin sét đánh.
Làm sao chấp nhận Lôi Đình Ngọc từ trước đến giờ địa vị thấp đột nhiên bò lên vị trí còn cao hơn hắn?”Điều này sao có thể? Cha hắn tại sao truyền cho tên kia! Y rõ ràng chỉ là tên cận vệ mà thôi!”
“Đó là việc vô cùng xác thực,anh Lôi đích thân lấy ra cây súng cho chúng tôi nhìn,” Tên đàn em chứng minh mình không nói dối,đặc biệt cường điệu nói: “Cho nên anh ấy hiện tại giữ chức đại ca của mọi người,mệnh lệnh của anh ấy chúng tôi đương nhiên đều phải nghe,đợi sau khi tổ chức tang lễ cho đại ca xong,đến lúc đó anh ấy chính thức trở thành đại ca tân nhiệm.”
“Ta không tin! Ta cũng không thừa nhận!” Y Thanh Huyền sắc mặt tái nhợt,máu trong cơ thể đảo lưu, “Ta muốn đi tìm tên kia để hỏi cho rõ ràng!” Hắn kích động chuẩn bị xông khỏi cửa phòng. “Thiếu chủ! Ngài trước tỉnh táo lạ!” Tên đàn em nhìn bộ dạng hắn như muốn tìm Lôi Đình Ngọc tính sổ,lo lắng dẫn đến tình huống khó xử lý,vội vàng bắt lại tay hắn khuyên can.
“Đừng giữ ta! Lúc nào ngay cả ngươi cũng có tư cách tới xen chuyện của ta!” Y Thanh Huyền nổi giận nói,muốn hất tay tên kia ra, “Buông!”
Tên đàn em có chết cũng giữ chặt hắn không buông, “Thật xin lỗi,Anh Lôi ca giao tôi coi chừng Thiếu chủ không thể ngài rời khỏi phòng,bởi vì sợ chủ mưu giết đại ca có thể đến nguy hại Thiếu chủ,xin Thiếu chủ ở trong phòng này chờ!”
“Đồ hỗn láo! Ta bảo ngươi buông tay ngươi không nghe sao?” Y Thanh Huyền tức giận không chịu nổi nói, “Tên kia ra lệnh ngươi nghe,mệnh lệnh của ta ngươi không nghe sao? Trong mắt ngươi rốt cuộc có Thiếu chủ ta tồn tại hay không?”
“Tôi làm sao dám? Mặc dù đại ca qua đời nhưng Thiếu chủ vĩnh viễn là Thiếu chủ của chúng ta!” Tên đàn em nói như muốn khóc,một người là con trai đại ca vừa qua đời,một người là đại ca mới nhậm chức,muốn hắn lựa chọn nghe ai thật quá khó khăn! Tốt nhất nghe hai bên để không đắc tội,nhưng tình huống thực tế thật sự khiến hắn không biết chọn đường nào.”Anh Lôi cũng vì suy nghĩ an nguy cho Thiếu chủ,ngài sợ thiếu chủ ra ngoài nói không chừng đụng phải sát thủ,xin thiếu chủ thông cảm khổ tâm của anh ấy!”
“Buồn cười! An toàn của ta tự ta chịu trách nhiệm,không cần hắn tới xen vào, ” Y Thanh Huyền khịt mũi khinh thường, “Y rõ ràng giả bộ đến can thiệp tự do của ta! Nếu như ngươi còn xem ta là Thiếu chủ thì mau buông ta ra!”
“Ngài đừng làm tôi khó xử” Tên đàn em thấp giọng khẩn cầu, “Không cách nào bảo vệ đại ca là tiếc nuối lớn nhất trong lòng chúng em,ít nhất cũng phải giữ lại cốt nhục cho đại ca,cho nên em không thể cho ngài ra ngoài!”
Hắn muốn dùng chính sách dụ dỗ? Đáng tiếc Y Thanh Huyền căn bản không dễ bị dụ, “Ngươi đã đi theo bên phe Lôi Đình Ngọc? Khi nào thành tay chân của hắn rồi? Mệnh lệnh của ta không phải là lệnh sao? Hừ! Cút ngay cho ta!”
“Tôi không thể,xinThiếu chủ tha thứ!” Tên đàn em không cho hắn ra khỏi phòng một bước,cùng quyết tâm muốn đi ra ngoài của Y Thanh Huyền hiện ra cục diện giằng co không ai thua ai.
“Ngươi muốn cãi lệnh của ta?” Y Thanh Huyền dùng ánh mắt hung ác trừng sang hắn.”Ngươi không phải nói ta vĩnh viễn là Thiếu chủ của người sao? Nhưng bây giờ ngay cả lệnh của ta cũng không nghe!”
“Này......” Thời điểm tên đàn em không biết trả lời thế nào,cửa phòng rầm một tiếng được mở ra, “Thất lễ!” Đi theo là một giọng nói không phập phòng, Lôi Đình Ngọc từ từ đi đến.
Y Thanh Huyền dời lực chú ý chuyển sang trên người đang tới,người này tới thật đúng lúc,nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến,cũng tốt,bớt đi thời gian hắn ra ngoài tìm.
“Anh Lôi,anh đến thật sự quá tốt.” Tên đàn em giống như nhìn thấy cứu tin,lập tức buông tay Y Thanh Huyền, “Thiếu chủ vừa mới hét muốn ra ngoài tìm anh,em không cản nổi thiếu chủ.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook