Một hoa hoa công tử cuồng vọng bất kham, bất cần đời như Văn Nặc Thánh trong một đêm biến thành người đàn ông điển hình? Đánh chết anh cũng không tin, nhưng cái gã hoa hoa công tử kia thật sự đang ngoan ngoãn ngồi trong văn phòng làm việc khiến anh có muốn không tin cũng không được.

“Anh nghiêm túc đấy à?”

Văn Nặc Thánh đang vùi đầu vào đống giấy tờ ngẩng đầu lên khó hiểu hỏi lại: “Cái gì nghiêm túc hay không nghiêm túc?”

Tiêu Lịch Mộng thở dài: “Chuyện anh với Thiên Thược Nghị kia đó. Sao tôi không biết Văn Nặc Thánh đại thiếu gia lại là gay nhỉ?”  Một Văn Nặc Thánh mới tháng trước còn kéo anh đi chơi gái sao giờ lại thay đổi, rốt cục đã xảy ra chuyện gì đây?

Văn Nặc Thánh cười hạnh phúc:“Cùng Thược xây dựng gia đình nhỏ thật tuyệt.” Trước kia tại sao hắn lại không biết được rằng cuộc sống có gia đình lại ấm áp ngọt ngào như vậy chứ?

Tiêu Lịch Mộng buồn nôn lắc đầu bảo: “Anh không truy xét chuyện mẹ của Thiên Nhĩ Tình à? Đừng quên đây là mục đích ban đầu anh tiếp cận Thiên Thược Nghị đấy.”

“Mẹ của Tiểu Tình Nhi là ai chẳng quan trọng.”

“Vậy anh tính nói chuyện của Thiên Thược Nghị với Văn lão gia và Văn đại tiểu thư thế nào?” Hai người bảo thủ đó mà chịu mới là lạ.

“Nguyên nhân họ phản đối chẳng qua là vì vấn đề con cái thôi. Có Tiểu Tình Nhi rồi, họ còn nói được gì chứ.” Hắn rất biết ơn người phụ nữ đã lén có con của hắn.

“……” Tiêu Lịch Mộng bất đắc dĩ nhìn người đàn ông đang tràn trề hạnh phúc mà không biết nói gì……



Giờ tan học sân trường vô cùng náo nhiệt. “Thược Nghị có muốn đi chơi đá banh không?” Bạn học A mời.

“Thược Nghị sao có thời gian đi chơi với bọn mình, cậu ta phải về nhà chăm em trai.” Bạn học B trêu chọc.“Có một đứa em tuổi cách xa như vậy thật phiền toái, cả ngày phải giúp cha mẹ trông em, ngay cả chút thời gian tự do cũng không có.”

Thiên Thược Nghị bực bội liếc nhìn mấy người kia rồi bỏ về.

Ai, tại sao mọi việc lại biến thành như vậy? Y càng ngày càng cảm thấy mình chẳng khác gì một người vợ vội vàng về nhà giúp chồng dạy con. Rõ ràng y đề phòng Văn Nặc Thánh, sợ hắn biết bí mật của y, sợ hắn biết chuyện của Tiểu Tình Nhi, sợ hắn dùng danh nghĩa cha ruột mà cướp Tiểu Tình Nhi đi, đây là nỗi lo lắng suốt ba năm qua của y. Nhưng mà… tự nhiên y chẳng những ở chung với Văn Nặc Thánh, chuyện của Tiểu Tình Nhi cũng bị phát hiện, giữa hai người còn xảy ra quan hệ ái muội, thế là thế nào? Đáng bực mình hơn là, y nhận ra mình đã dần dần quen với sự tồn tại của Văn Nặc Thánh, không muốn rời khỏi vòng tay ấm áp dịu dàng của Văn Nặc Thánh……Ôi, chẳng lẽ thật sự đã chìm sâu vào rồi sao?……

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương