Truyền Nhân Thiên Y
-
Chương 909
Chương 909
Sau đó, hàng trăm đệ tử của tông môn khi nghe được tin tức đã lao ra ngoài. Khi đối mặt với Lương Siêu và Mễ Lặc trước cổng núi, trong lòng họ có những suy nghĩ khác nhau.
Một trong số họ ngưỡng mộ sự can đảm của Lương Siêu và thầm ủng hộ hắn. Một số khác thì sợ hãi danh tiếng của Lương Siêu nên không dám động đậy, thậm chí còn không dám lên tiếng giống như những người khác.
Đương nhiên cũng không thể thiếu những thành phần đệ tử bắt đầu la mắng. Bọn họ cho rằng chửi mắng càng to thì lại càng có cơ hội được những người cấp cao trong tông môn tán thưởng, từ đó thu được chút lợi ích.
Còn có loại người tàn nhẫn hơn đó là bọn họ chẳng nói chẳng rằng triệu hồi hung thú, liên thủ với nhau giết chết Lương Siêu!
Mắng chửi có tác dụng gì?
Còn chẳng bằng cứ hành động!
Mặc dù những đệ tử kia biết rằng một mình không phải là đối thủ của Lương Siêu nhưng nếu như bọn họ liên thủ lại với nhau, liều mạng khiến cho Lương Siêu bị trọng thương một chút thôi, nhất định sẽ được tông môn khen thưởng!
Mặc dù phải đối mặt với mười mấy đệ tử dũng mãnh xông lên cùng với hung thú nhưng Lương Siêu chẳng hề có động tác gì, thậm chí hắn chỉ cụp mi xuống, không buồn nhìn bọn họ.
Thấy vậy, Mễ Lặc liếm đôi môi đỏ tươi, tiến lên vài bước rồi giậm mạnh chân xuống đất!
Ầm!
Một vũng máu đỏ sẫm được tạo ngay dưới chân của hơn chục đệ tử và hung thú của bọn họ khiến cho bọn họ không thể di chuyển.Huyết trì rất nhanh bắt đầu có những chuyển động. Đến lúc này, những đệ tử cả gan liều mạng mới biết được sợ hãi là như thế nào!
Dũng khí ban nãy như thể bị đàn chó ăn sạch. Tất cả tham vọng hay là tính toán đều bay sạch. Chỉ trong giây lát, tất cả bọn họ đều chùn bước, bắt đầu gào khóc kêu la, cầu xin sự tha thứ.
“Lương Siêu, à không, ngài Lương, Lương đại hiệp! Chúng tôi biết sai rồi! Xin hãy tha mạng!”
“Lúc trước, tôi, tôi bị Vạn Thú tông ép buộc. Hiện tại tôi nguyện ý rời khỏi Vạn Thú tông! Van cầu ngài hãy giơ cao đánh khẽ với chúng tôi!”
“Xin Lương thiếu đừng hiểu lầm! Vừa rồi tôi chỉ vội vàng chạy tới đây, tôi không có ý định làm gì ngài! Là bởi vì thời tiết quá lạnh mà ngài lại không mặc nhiều cho nên tôi muốn lột da hung thú của mình để giúp ngài giữ ấm!”
“…”
“Hừ, một đám bất tài vô dụng, còn chẳng bằng đám hung thú lúc nãy.”
Vẻ khinh thường trên mặt Mễ Lặc càng nhiều hơn, gã quay đầu cười nhìn Lương Siêu.
“Chủ thượng.”
“Chúng ta đối phó với mấy tên đệ tử nhát gan này như thế nào đây?”
Dưới ánh mắt khiếp sợ của mười mấy đệ tử, câu trả lời của Lương Siêu vẫn như cũ.
“Giết.”
Vừa dứt lời, Mễ Lặc đã lập tức chắp tay lại. Huyết trì phun ra máu tươi nhấn chìm hơn chục đệ tử cùng hung thú của họ chỉ trong vòng 3-5 giây.
Không còn mẩu xương!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook