Truyền Nhân Thiên Y
-
Chương 886
Chương 886
Con mẹ nó thật quá buồn bực!
Việc này coi như xong, Lăng Vũ lập tức đến địa lao đón Lương Siêu ra, trực tiếp đưa hắn đến Kim Lân Trì.
Nhìn qua hồ nước to lớn vạn mét vuông vẫn tỏa ánh vàng lập loè trong đêm tối trước mắt, dù trên đường đã nghe Lăng Vũ nói rất nhiều hiệu quả thần kỳ của nó, nhưng Lương Siêu vẫn hơi choáng váng.
“Lăng Lão, thương tích của tôi còn chưa điều dưỡng tốt, hiện tại đi vào có ảnh hưởng hiệu quả không?”
Lăng Vũ không kiên nhẫn mà lắc đầu: “Sẽ không, thương tích của cậu căn bản không nhằm nhỏ gì, đi ra sẽ nhanh chóng khỏi hẳn thôi. Đúng rồi, Chung Kình lần trước huyết chiến một trận với cậu sau đó cũng không điều dưỡng thương thế mà đến đây luôn, đến bây giờ còn chưa ra, xác nhận đang đột phá lên Kim Đan kỳ.”
“Hả… Ở lâu trong ao như vậy không nghẹt thở chết à?”
Lăng Vũ: “…”
Nếu là đám ranh trong Long Đường nhận được cơ duyên lớn như thế thì đã sớm không chờ được nhảy vào, mà tên này còn lải nhải cả ngày sợ đầu sợ đuôi, thật là đáng giận!
Thấy Lương Siêu mở miệng muốn hỏi nữa, Lăng Vũ triệt để không nhịn được mà tung một chân đá hắn xuống dưới.
“Cậu nghĩ ông đây là Mười vạn câu hỏi vì sao à? Chờ cậu đi vào tự trải nghiệm đi! Hai ngày sau cậu sẽ tự động bị Kim Lân Trì này đưa ra, tập trung trải nghiệm sự huyền diệu trong đó, đừng uổng phí cơ duyên tạo hóa này!”
.
Hôm sau, trong lúc Lương Siêu dốc lòng tĩnh tu dưới đáy ao Kim Lân, Vạn Khôi trước đó luôn ẩn núp chưa lộ mặt rốt cục cũng xuất hiện ở gần biệt thự Lương Siêu.
Hắn ta đã nhận được tin tức, Lương Siêu bị Võ Minh tạm thời giam giữ, ba năm ngày sau căn bản không ra được.
Về phần Miller có thực lực tầm cỡ Nguyên Anh kỳ thì nghe sai bảo của Lương Siêu vẫn luôn hầu hạ bên người Thượng Quan Nguyệt, đang ở đại học Đế Kinh cách đây trăm dặm.
Trong biệt thự không còn ai uy hiếp được hắn ta.
Một lát sau.
“Kẽo kẹt…”
Cánh cửa biệt thự mở ra, Vạn Khôi đi vào, đúng lúc đối mặt với Lương Nghiên đang muốn ra sân tưới hoa.
“A? Anh ơi, anh là ai vậy? Sao anh có chìa khoá nhà em?”
Lương Nghiên hoài nghi hỏi, Vạn Khôi ngồi xổm xuống vuốt ce cái đầu nhỏ của cô bé, cảm nhận được khí tức tỏa ra toàn thân Lương Nghiên và hắc châu trong ngực hắn ta nóng rực lên, Vạn Khôi kích động đến tột đỉnh.
“Linh thể, quả nhiên là linh thể! Hơn nữa còn là một linh thể cực kì đặc thù!”
“Anh ơi, anh đang lẩm bẩm gì vậy? Sao chưa trả lời câu hỏi của em?”
“A.” Vạn Khôi tỉnh táo lại, lập tức cười nói: “Anh vào cửa có thể không cần chìa khoá. Em gái ngoan, đi với anh nào, anh dẫn em đi một chỗ thú vị, đảm bảo em…”
“Không!”
Lương Nghiên bỗng đẩy Vạn Khôi ra rồi lui về phía sau hai bước, vẻ mặt trở nên rất cảnh giác.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook