Truyền Kỳ Phu Nhân
-
Chương 53: Lão bà
Mai Truyền Kỳ nghĩ tới đây, ánh mắt lại u ám đi vài phần.
Năm đó, những đứa nhỏ được đưa đến chỗ Mai Phi Trần huấn luyện tổng cộng có năm mươi ba người, chỉ có cậu là bị Mai Phi Trần từ chối ở ngoài cửa. Nguyên nhân rất đơn giản, từ trước đến nay người như Mai Phi Trần chỉ chú trọng vào gien không thu nhận người có gien cấp A trở xuống.
Gien là do trời sinh, không có cách nào thay đổi được. Cuối cùng, cũng không biết là ai xin hộ cho, Mai Phi Trần mới miễn cưỡng gật đầu đồng ý để cậu nhập môn. Thế nhưng không phải do Mai Phi Trần tự mình huấn luyện, mà bị ném cho một người hộ vệ tên là Anse dạy dỗ.
Sau mười năm huấn luyện, thể năng của cậu vẫn luôn dừng lại ở cấp 5, không cách nào thăng cấp. Có thể tưởng tượng được, một người gien chỉ có cấp B, thể năng lại không thể thăng cấp, ở trong quân đội có dạng địa vị gì.
Đến giờ, cậu vẫn nhớ rõ năm đó Mai Phi Trần trào phúng nói một câu: “Sĩ quan của Mai gia không thiếu vị trí nào, chỉ có thiếu một cái Tiểu Binh giống như ngươi.”
Lúc đó cậu không phục, tự nói rằng bản thân nhất định ở trong quân đội cố gắng đạt được quân hàm cấp tá trở lên.
Thế nhưng, bây giờ đã bị khai trừ quân tịch, phải làm sao đối mặt với Mai Phi Trần đây?
“Truyền Kỳ? Truyền Kỳ? Còn nghe ta nói không vậy?” Mai Chấn Đông thấy thông tấn khí mãi không có hồi âm, nhanh chóng kêu vài tiếng.
Mai Truyền Kỳ lấy lại tinh thần: “Gia gia, con đang nghe.”
“Nhớ sớm mua thọ lễ, không cần quá quý trọng, chỉ cần dụng tâm chọn lựa là tốt rồi, nhớ kỹ, không được tùy ý qua loa cho xong!” Mai Chấn Đông nói đến câu sau cùng, phá lệ nghiêm khắc.
Mai Truyền Kỳ mắt mở lớn: “Đã biết.”
Hàng năm vào lúc này, gia gia vẫn luôn đặc biệt nhắc nhở chuyện sinh thần của Lão tổ tông, hơn nữa, mỗi lần đều sẽ lặp lại câu nói này.
“Còn có…” Mai Chấn Đông dừng một chút: “Con tham gia cơ giáp cách đấu phải không?”
“Đúng vậy!”
Mai Truyền Kỳ nghĩ thầm Tiêu Lập hẳn là đem video về trận tranh tài ném lên tinh võng. Sau đó, gia gia xem được, nếu không sẽ không biết chuyện này nhanh như vậy.
Bất quá, cậu không có ý định giấu diếm gia gia, hơn nữa, cũng giấu không được.
Độ phù hợp đạt 99%, gien cấp B, thể năng cấp 5, sợ rằng cả cái tinh cầu này cũng chỉ có một mình cậu, huống chi lại còn dùng biệt danh ‘Truyền Kỳ’, gia gia có thể đoán ra là ai cũng không kỳ quái.
Mai Chấn Đông trầm giọng nói: “Con có biết độ phù hợp khi bị đem ra công khai như vậy, sẽ mang đến bao nhiêu phiền phức không?”
Mai Truyền Kỳ nghiêm túc thành thật trả lời: “Con biết chứ.”
Cậu cũng đã sớm đoán được nếu bại lộ độ phù hợp sẽ gặp phải phiền toái gì.
“Con…” Mai Chấn Đông còn đang muốn nói thêm nữa, nhưng cuối cùng chỉ thở dài một hơi: “Thôi! Biết mình đang làm gì là tốt rồi, đừng quên mua quà mừng thọ.”
Không còn gì phân phó nữa liền cúp máy.
Mai Truyền Kỳ thở phào nhẹ nhõm, ngay sau đó, thông tấn khí lại vang lên, một tin nhắn gửi đến.
Vừa mở ra nhìn thì thấy ‘Lão công’ gửi tin: Anh đi đón con.
Thấy tin nhắn này, ngay cả bản thân cũng không phát hiện mình đang cười, phiền muộn trong lòng nhất thời biến mất không còn dấu vết.
Mai Truyền Kỳ nhìn hai chữ ‘Lão công’, suy nghĩ một chút, lập tức đem tên chuyển thành ‘Phong Tĩnh Đằng’, thế nhưng, cảm thấy trực tiếp để tên như vậy có chút cứng nhắc.
Ma xui quỷ khiến thế nào lại đem ‘Phong Tĩnh Đằng’ đổi thành ‘Lão công’, nhưng khi gõ tới chữ ‘Lão’ phát hiện phía dưới xuất hiện tổ hợp từ gợi ý, nhìn lướt qua, nhanh chóng ấn vào chữ ‘Bà’, sau đó cười một cách thoả mãn.
“Lão bà! Ha ha! Có ý tứ!” Mai Truyền Kỳ nghĩ đến một đại nam nhân bị gọi thành ‘Lão bà’ liền cảm thấy đặc biệt buồn cười. (。´艸`。)
Cười một lúc lâu, mới đứng dậy thay quần áo, xuống nhà nấu cơm.
Vừa chuẩn bị xong xuôi thì Phong Tĩnh Đằng đi đón Mai Nguy Hiểm đã trở về.
Ba người cười nói vui vẻ ăn xong bữa tối, Mai Truyền Kỳ thu dọn bàn ghế rồi đi vào nhà bếp rửa chén, Mai Nguy Hiểm đang nghịch thông tấn khí thì đột nhiên thần thần bí bí phóng đến ngồi cạnh Phong Tĩnh Đằng.
Năm đó, những đứa nhỏ được đưa đến chỗ Mai Phi Trần huấn luyện tổng cộng có năm mươi ba người, chỉ có cậu là bị Mai Phi Trần từ chối ở ngoài cửa. Nguyên nhân rất đơn giản, từ trước đến nay người như Mai Phi Trần chỉ chú trọng vào gien không thu nhận người có gien cấp A trở xuống.
Gien là do trời sinh, không có cách nào thay đổi được. Cuối cùng, cũng không biết là ai xin hộ cho, Mai Phi Trần mới miễn cưỡng gật đầu đồng ý để cậu nhập môn. Thế nhưng không phải do Mai Phi Trần tự mình huấn luyện, mà bị ném cho một người hộ vệ tên là Anse dạy dỗ.
Sau mười năm huấn luyện, thể năng của cậu vẫn luôn dừng lại ở cấp 5, không cách nào thăng cấp. Có thể tưởng tượng được, một người gien chỉ có cấp B, thể năng lại không thể thăng cấp, ở trong quân đội có dạng địa vị gì.
Đến giờ, cậu vẫn nhớ rõ năm đó Mai Phi Trần trào phúng nói một câu: “Sĩ quan của Mai gia không thiếu vị trí nào, chỉ có thiếu một cái Tiểu Binh giống như ngươi.”
Lúc đó cậu không phục, tự nói rằng bản thân nhất định ở trong quân đội cố gắng đạt được quân hàm cấp tá trở lên.
Thế nhưng, bây giờ đã bị khai trừ quân tịch, phải làm sao đối mặt với Mai Phi Trần đây?
“Truyền Kỳ? Truyền Kỳ? Còn nghe ta nói không vậy?” Mai Chấn Đông thấy thông tấn khí mãi không có hồi âm, nhanh chóng kêu vài tiếng.
Mai Truyền Kỳ lấy lại tinh thần: “Gia gia, con đang nghe.”
“Nhớ sớm mua thọ lễ, không cần quá quý trọng, chỉ cần dụng tâm chọn lựa là tốt rồi, nhớ kỹ, không được tùy ý qua loa cho xong!” Mai Chấn Đông nói đến câu sau cùng, phá lệ nghiêm khắc.
Mai Truyền Kỳ mắt mở lớn: “Đã biết.”
Hàng năm vào lúc này, gia gia vẫn luôn đặc biệt nhắc nhở chuyện sinh thần của Lão tổ tông, hơn nữa, mỗi lần đều sẽ lặp lại câu nói này.
“Còn có…” Mai Chấn Đông dừng một chút: “Con tham gia cơ giáp cách đấu phải không?”
“Đúng vậy!”
Mai Truyền Kỳ nghĩ thầm Tiêu Lập hẳn là đem video về trận tranh tài ném lên tinh võng. Sau đó, gia gia xem được, nếu không sẽ không biết chuyện này nhanh như vậy.
Bất quá, cậu không có ý định giấu diếm gia gia, hơn nữa, cũng giấu không được.
Độ phù hợp đạt 99%, gien cấp B, thể năng cấp 5, sợ rằng cả cái tinh cầu này cũng chỉ có một mình cậu, huống chi lại còn dùng biệt danh ‘Truyền Kỳ’, gia gia có thể đoán ra là ai cũng không kỳ quái.
Mai Chấn Đông trầm giọng nói: “Con có biết độ phù hợp khi bị đem ra công khai như vậy, sẽ mang đến bao nhiêu phiền phức không?”
Mai Truyền Kỳ nghiêm túc thành thật trả lời: “Con biết chứ.”
Cậu cũng đã sớm đoán được nếu bại lộ độ phù hợp sẽ gặp phải phiền toái gì.
“Con…” Mai Chấn Đông còn đang muốn nói thêm nữa, nhưng cuối cùng chỉ thở dài một hơi: “Thôi! Biết mình đang làm gì là tốt rồi, đừng quên mua quà mừng thọ.”
Không còn gì phân phó nữa liền cúp máy.
Mai Truyền Kỳ thở phào nhẹ nhõm, ngay sau đó, thông tấn khí lại vang lên, một tin nhắn gửi đến.
Vừa mở ra nhìn thì thấy ‘Lão công’ gửi tin: Anh đi đón con.
Thấy tin nhắn này, ngay cả bản thân cũng không phát hiện mình đang cười, phiền muộn trong lòng nhất thời biến mất không còn dấu vết.
Mai Truyền Kỳ nhìn hai chữ ‘Lão công’, suy nghĩ một chút, lập tức đem tên chuyển thành ‘Phong Tĩnh Đằng’, thế nhưng, cảm thấy trực tiếp để tên như vậy có chút cứng nhắc.
Ma xui quỷ khiến thế nào lại đem ‘Phong Tĩnh Đằng’ đổi thành ‘Lão công’, nhưng khi gõ tới chữ ‘Lão’ phát hiện phía dưới xuất hiện tổ hợp từ gợi ý, nhìn lướt qua, nhanh chóng ấn vào chữ ‘Bà’, sau đó cười một cách thoả mãn.
“Lão bà! Ha ha! Có ý tứ!” Mai Truyền Kỳ nghĩ đến một đại nam nhân bị gọi thành ‘Lão bà’ liền cảm thấy đặc biệt buồn cười. (。´艸`。)
Cười một lúc lâu, mới đứng dậy thay quần áo, xuống nhà nấu cơm.
Vừa chuẩn bị xong xuôi thì Phong Tĩnh Đằng đi đón Mai Nguy Hiểm đã trở về.
Ba người cười nói vui vẻ ăn xong bữa tối, Mai Truyền Kỳ thu dọn bàn ghế rồi đi vào nhà bếp rửa chén, Mai Nguy Hiểm đang nghịch thông tấn khí thì đột nhiên thần thần bí bí phóng đến ngồi cạnh Phong Tĩnh Đằng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook