Truyền Kỳ Ba Vị Tiểu Thư
-
Chương 5: Nam Cung Thần
Sáng hôm sau, toàn quân dỡ trại trong niềm hân hoan. Họ đánh bại được Phương Quốc, họ là niềm tự hào của Thượng Hoàng quốc…. Cô cưỡi một con hắc mã, bên cạnh là nhỏ cưỡi một con bạch mã còn hắn cưỡi một con Bạch mã giống nhỏ. Hắn đi đầu tiên còn cô với nhỏ đi sau hắn một tý. Đoàn người đi đến đâu cũng nhận được sự chào đón, hoan nghênh của người dân.
-----ta là phân cách tuyến-----
· Tuyết hoa thành tri phủ huyện
Không khí nơi đây vô cùng náo nhiệt, không phải vì đoàn quân mà vì hôm nay, cả phủ đón tiếp vị thừa tướng trẻ tuổi nhất trong lịch sử Thượng Hoàng Quốc – Nam Cung Thần.
Từ sáng sớm, trên dưới phủ đã loạn thành một đoàn. Các nha hoàn thì thi nhau dọn dẹp nhưng lâu lâu cũng liếc mình trong gương xem mình đã đẹp chưa. Nếu được thừa tướng đại nhân nhìn trúng thì có thể được đổi đời.
Còn tri phủ thì lo nhìn lại tất cả mọi thứ, nếu có gì sai sót khiến thừa tướng đại nhân không hài lòng thì lão … sẽ rất khổ a. Sau khi hài lòng với mọi thứ xung quanh thì lão mới nhớ ra hai nữ nhi của mình…cư nhiên không có mặt ở đây. Lão cũng không muốn để hai đứa ra quậy hết ngoài này nên thôi, hai đứa nó muốn làm gì đằng sau thì làm.
Hai nữ nhi của tri phủ tất nhiên là nó và Thanh Thanh. Cư nhiên…cả hai không có mặt ở ngoại sảnh vì bận ….ngủ. Cả ngày hôm qua Thanh Thanh kéo nó đi hết chỗ này chỗ kia khiến phải gần tối mới có thể về phủ. May không có ai biết chứ không thì….các nàng sẽ bị phụ thân niệm kinh đến mấy canh giờ a.
Không thấy lão gia gọi, 2 nha hoàn cũng để tiểu thư của mình ngủ ngon giấc mà không đánh thức. Ở ngoải phủ bây giờ đương nhiên náo nhiệt vô cùng, chuyện một thừa tường đại nhân đích thân hạ giá đến thành nhỏ này đương nhiên là vô cùng hệ trọng. Một lúc sau, một cỗ xe ngựa lộng lẫy chạy tới, bước xuống là một nam tử mặc tử y. Khuôn mặt tuyệt mỹ, mày kiếm nghiêm nghị nhưng lại toát lên vẻ ôn hòa, nho nhã.
- Bái kiến thừa tường đại nhân_ mọi người đều cuối xuống hành lễ
- Miễn lễ_ Nam Cung Thần nở một nụ cười nhẹ nhưng sức công phá… không hề nhẹ. Bao nhiêu thiếu nữ đều đỏ mặt cuối xuống thẹn thùng, còn có nhiều người ‘cởi mở’ hơn, trực tiếp hét toán lên. Thảm cảnh… vô cùng rối loạn. Ai bảo nữ tử cổ đại thẹn thùng, nhút nhát chứ?
- Mời thừa tường vào ạ!_ tri huyện vô cùng cung kính hướng Nam Cung Thần
- Tri huyện không cần cung kính_ Nam Cung Thần cũng mỉm cười bước vào
Cả hai đều tiến vào phòng khách, sau khi nha hoàn bưng trà lui ra ngoài thì không khí ở ngoại sảnh đều im lặng đến…. quỷ dị
- Tri huyện, ngài vốn biết lý do ta đến đây_ Nam Cung Thần mở lời, phá tan không khí quỷ dị
- Khụ… thừa tướng, về việc này hạ quan …_ tri huyện ấp úng, ông biết nghĩa nữ của mình lười đến mức nào, ông cũng không muốn đẩy nó vào chốn quan trường. Thượng Hoàng quốc cho dù cho phép nữ nhân làm quan nhưng ai mà biết được sẽ xảy ra những chuyện gì?
- Không cần phải ấp úng như vậy, ta sẽ không làm khó ông_ Nam Cung Thần nhợt nhạt nở nụ cười nhưng nụ cười ấy lại khiến cho tri huyện lạnh sống lưng.
- Haizzz… không giấu gì thừa tướng đại nhân, vốn là cách làm cho ruộng lúa và những thứ khác trong những năm gần đây đều là của nghĩa nữ hạ quan… nó nói…_ đến đây tri huyện lại ấp úng, khuôn mặt đổ mồ hôi hột khi nhớ lại những lời mà nó đã nói
- Nói gì?_ Nam Cung Thần cảm thấy nó rất thú vị. Cách của nó khiến Tuyết Hoa Thành trong 1 năm gần đây phát triển vượt bậc, số thuế nộp tăng gấp hai ba lần, không chỉ vậy, đời sống nhân dân ở tuyết hoa thành còn được nâng cao rõ rệt. Mùa lúa nào cũn được bội thu…
- Nó nói rằng… chỉ là tùy tiện nói vài cách, không có gì phải bận tâm. Chỉ là nói chơi thôi, không được sẽ… còn nhiều cách khác_ Tri huyện nói ra mà mặt mày đổ mồ hôi.
Đối với nghĩa nữ thiên tài này hắn cũng chẳng dùng lời nào mà nói về nó được. Có lẽ là vừ yêu vừa hận. Đúng nghĩa là ‘sâu lười’ nhưng lại mang theo bộ óc của yêu nghiệt. Có lúc là ‘siêu quậy’ nhưng lại mang theo những hiệu quả kinh người. Khiến người làm cha như hắn lâu lâu lại lên cơn đau tim, không vì kinh hỷ thì cũng là kinh động
- Nga~ _ Nam Cung Thần lười biếng nhưng trong con ngươi không giấu được vẻ kinh động. Đầu óc thiên tài nhanh chóng vạch ra một kế hoạch hoàn hảo, đôi môi không tự nhủ nhếch lên một nụ cười xấu xa
Nó đang ngủ bỗng dưng lạnh run người, kéo chăn lên đắp lại mà khó hiểu bây giờ không phải là mùa xuân hả trời???
- Ta đã biết, ta muốn ở lại đây vài ngày, làm phiền tri huyện_ Nam Cung Thần đứng dậy
- Hạ quan không dám, mời thừa tướng theo lối này_ Tri huyện cũng kính hành lễ, dẫn đường cho đoàn người Nam Cung Thần nhưng không biết là cố ý hay vô tình, Nguyệt Cư của đám người Nam Cung Thần lại cách xa hậu viện của tỷ muội nó và Thanh Thanh đến không thể xa hơn.
-----ta là phân cách tuyến-----
· Tuyết hoa thành tri phủ huyện
Không khí nơi đây vô cùng náo nhiệt, không phải vì đoàn quân mà vì hôm nay, cả phủ đón tiếp vị thừa tướng trẻ tuổi nhất trong lịch sử Thượng Hoàng Quốc – Nam Cung Thần.
Từ sáng sớm, trên dưới phủ đã loạn thành một đoàn. Các nha hoàn thì thi nhau dọn dẹp nhưng lâu lâu cũng liếc mình trong gương xem mình đã đẹp chưa. Nếu được thừa tướng đại nhân nhìn trúng thì có thể được đổi đời.
Còn tri phủ thì lo nhìn lại tất cả mọi thứ, nếu có gì sai sót khiến thừa tướng đại nhân không hài lòng thì lão … sẽ rất khổ a. Sau khi hài lòng với mọi thứ xung quanh thì lão mới nhớ ra hai nữ nhi của mình…cư nhiên không có mặt ở đây. Lão cũng không muốn để hai đứa ra quậy hết ngoài này nên thôi, hai đứa nó muốn làm gì đằng sau thì làm.
Hai nữ nhi của tri phủ tất nhiên là nó và Thanh Thanh. Cư nhiên…cả hai không có mặt ở ngoại sảnh vì bận ….ngủ. Cả ngày hôm qua Thanh Thanh kéo nó đi hết chỗ này chỗ kia khiến phải gần tối mới có thể về phủ. May không có ai biết chứ không thì….các nàng sẽ bị phụ thân niệm kinh đến mấy canh giờ a.
Không thấy lão gia gọi, 2 nha hoàn cũng để tiểu thư của mình ngủ ngon giấc mà không đánh thức. Ở ngoải phủ bây giờ đương nhiên náo nhiệt vô cùng, chuyện một thừa tường đại nhân đích thân hạ giá đến thành nhỏ này đương nhiên là vô cùng hệ trọng. Một lúc sau, một cỗ xe ngựa lộng lẫy chạy tới, bước xuống là một nam tử mặc tử y. Khuôn mặt tuyệt mỹ, mày kiếm nghiêm nghị nhưng lại toát lên vẻ ôn hòa, nho nhã.
- Bái kiến thừa tường đại nhân_ mọi người đều cuối xuống hành lễ
- Miễn lễ_ Nam Cung Thần nở một nụ cười nhẹ nhưng sức công phá… không hề nhẹ. Bao nhiêu thiếu nữ đều đỏ mặt cuối xuống thẹn thùng, còn có nhiều người ‘cởi mở’ hơn, trực tiếp hét toán lên. Thảm cảnh… vô cùng rối loạn. Ai bảo nữ tử cổ đại thẹn thùng, nhút nhát chứ?
- Mời thừa tường vào ạ!_ tri huyện vô cùng cung kính hướng Nam Cung Thần
- Tri huyện không cần cung kính_ Nam Cung Thần cũng mỉm cười bước vào
Cả hai đều tiến vào phòng khách, sau khi nha hoàn bưng trà lui ra ngoài thì không khí ở ngoại sảnh đều im lặng đến…. quỷ dị
- Tri huyện, ngài vốn biết lý do ta đến đây_ Nam Cung Thần mở lời, phá tan không khí quỷ dị
- Khụ… thừa tướng, về việc này hạ quan …_ tri huyện ấp úng, ông biết nghĩa nữ của mình lười đến mức nào, ông cũng không muốn đẩy nó vào chốn quan trường. Thượng Hoàng quốc cho dù cho phép nữ nhân làm quan nhưng ai mà biết được sẽ xảy ra những chuyện gì?
- Không cần phải ấp úng như vậy, ta sẽ không làm khó ông_ Nam Cung Thần nhợt nhạt nở nụ cười nhưng nụ cười ấy lại khiến cho tri huyện lạnh sống lưng.
- Haizzz… không giấu gì thừa tướng đại nhân, vốn là cách làm cho ruộng lúa và những thứ khác trong những năm gần đây đều là của nghĩa nữ hạ quan… nó nói…_ đến đây tri huyện lại ấp úng, khuôn mặt đổ mồ hôi hột khi nhớ lại những lời mà nó đã nói
- Nói gì?_ Nam Cung Thần cảm thấy nó rất thú vị. Cách của nó khiến Tuyết Hoa Thành trong 1 năm gần đây phát triển vượt bậc, số thuế nộp tăng gấp hai ba lần, không chỉ vậy, đời sống nhân dân ở tuyết hoa thành còn được nâng cao rõ rệt. Mùa lúa nào cũn được bội thu…
- Nó nói rằng… chỉ là tùy tiện nói vài cách, không có gì phải bận tâm. Chỉ là nói chơi thôi, không được sẽ… còn nhiều cách khác_ Tri huyện nói ra mà mặt mày đổ mồ hôi.
Đối với nghĩa nữ thiên tài này hắn cũng chẳng dùng lời nào mà nói về nó được. Có lẽ là vừ yêu vừa hận. Đúng nghĩa là ‘sâu lười’ nhưng lại mang theo bộ óc của yêu nghiệt. Có lúc là ‘siêu quậy’ nhưng lại mang theo những hiệu quả kinh người. Khiến người làm cha như hắn lâu lâu lại lên cơn đau tim, không vì kinh hỷ thì cũng là kinh động
- Nga~ _ Nam Cung Thần lười biếng nhưng trong con ngươi không giấu được vẻ kinh động. Đầu óc thiên tài nhanh chóng vạch ra một kế hoạch hoàn hảo, đôi môi không tự nhủ nhếch lên một nụ cười xấu xa
Nó đang ngủ bỗng dưng lạnh run người, kéo chăn lên đắp lại mà khó hiểu bây giờ không phải là mùa xuân hả trời???
- Ta đã biết, ta muốn ở lại đây vài ngày, làm phiền tri huyện_ Nam Cung Thần đứng dậy
- Hạ quan không dám, mời thừa tướng theo lối này_ Tri huyện cũng kính hành lễ, dẫn đường cho đoàn người Nam Cung Thần nhưng không biết là cố ý hay vô tình, Nguyệt Cư của đám người Nam Cung Thần lại cách xa hậu viện của tỷ muội nó và Thanh Thanh đến không thể xa hơn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook