Trường Hà Phong Noãn Bất Thành Hôi
-
Chương 16: Phiên ngoại hai 3
Editor: Sakura Trang
“Tiêu, làm sao? Là đến sao?” Tần Phong khẩn trương.
“Đừng nóng. Chẳng qua là có chút phản ứng.” Tiêu Trường Hà miễn cưỡng trấn an người yêu.
Nhưng rất nhanh, Tiêu Trường Hà liền không cách nào lại phân thần cho người yêu nữa. Trong bụng một trận lại một trận đau mãnh liệt hơn, thai bụng to lớn run run, toàn bộ để cho y không khỏi phát ra đau rên thảm thiết.
“A! Đau... A a... Ừ... Không... A!” Hai tay chụp mạnh lên trên bụng cao ngất, nhưng dưới sự chuyển động điên cuồng của thai nhi không nhịn được ưỡn người lên.
“Tiêu! Tiêu! Ta ở! Không sợ.” Tần Phong ôm lấy nửa người trên của nam nhân, một bên cố gắng trấn an bụng lớn xao động.
“A a a... Thật... Đau...”
Ngoài cửa sổ chẳng biết lúc nào bắt đầu mưa, sắc trời đen tối. Bên trong phòng mờ tối, nam nhân sắp lâm bồn kéo dài một ngày vật lộn, kêu thảm thiết…
Tần Phong nhìn nam nhân trong ngực vô lực nhắm mắt, ngực đã sớm gầy yếu hơi phập phồng, bụng lớn thỉnh thoảng cứng rắn như đá.
Đã dày vò một ngày, nhưng nước ối còn chưa vỡ! Tiếp tục như vậy, người lớn hài tử cũng không chịu nổi.
Tần Phong nhất ngoan tâm, mạnh đỡ Tiêu Trường Hà đứng dậy đi đi lại lại.
Tiêu Trường Hà từ trong hôn mê phát ra một tiếng hét thảm.
Bụng to lớn trụy đến lợi hại, thai nhi lật người, va chạm, đau đớn lâu dài để cho sinh phu bất tỉnh không chút phản ứng. Cả người giống như tượng gỗ trong tay Tần Phong.
Cuối cùng, tiếng vang nước tích tích lịch lịch vang lên. Quần mong mỏng ướt đẫm, dính sát vào người.
Trở lại trên giường, cởi y phục của sinh phu. Hai chân đã sớm chống đỡ không khép lại được. Sản huyệt mở lớn.
“Tiêu, cố gắng lên! Nhanh, nhanh!”
“Ách a! A a a a!”
Sinh phu không ngừng kêu thảm thiết, thân thể không bị khống chế run rẩy, bụng lớn cứng như đá.
Hành hạ quá lâu lúc trước để cho y sớm không còn thể lực.
Thấy không ổn, Tần Phong đỡ nam nhân ngồi quỳ, để cho thai nhi được thuận thế.
“Ngô a a!” Sinh phu kêu lên sắc nhọn. Thai bụng rõ ràng đi xuống nữa.
Tần Phong ôm nam nhân vào trong ngực, tay đè lên bụng lớn nhô cao, tiến hành áp bụng.
Lại là một đêm trôi qua. Bên trong phòng vang lên tiếng khóc của trẻ con.
Trên giường tràn đầy vết máu. Sinh phu yếu ớt ngủ mê man.
Sinh mệnh mới đến.
Mưa thật lâu đã tạnh.
Trời sáng, hết thảy đều tốt...
Hoàn
“Tiêu, làm sao? Là đến sao?” Tần Phong khẩn trương.
“Đừng nóng. Chẳng qua là có chút phản ứng.” Tiêu Trường Hà miễn cưỡng trấn an người yêu.
Nhưng rất nhanh, Tiêu Trường Hà liền không cách nào lại phân thần cho người yêu nữa. Trong bụng một trận lại một trận đau mãnh liệt hơn, thai bụng to lớn run run, toàn bộ để cho y không khỏi phát ra đau rên thảm thiết.
“A! Đau... A a... Ừ... Không... A!” Hai tay chụp mạnh lên trên bụng cao ngất, nhưng dưới sự chuyển động điên cuồng của thai nhi không nhịn được ưỡn người lên.
“Tiêu! Tiêu! Ta ở! Không sợ.” Tần Phong ôm lấy nửa người trên của nam nhân, một bên cố gắng trấn an bụng lớn xao động.
“A a a... Thật... Đau...”
Ngoài cửa sổ chẳng biết lúc nào bắt đầu mưa, sắc trời đen tối. Bên trong phòng mờ tối, nam nhân sắp lâm bồn kéo dài một ngày vật lộn, kêu thảm thiết…
Tần Phong nhìn nam nhân trong ngực vô lực nhắm mắt, ngực đã sớm gầy yếu hơi phập phồng, bụng lớn thỉnh thoảng cứng rắn như đá.
Đã dày vò một ngày, nhưng nước ối còn chưa vỡ! Tiếp tục như vậy, người lớn hài tử cũng không chịu nổi.
Tần Phong nhất ngoan tâm, mạnh đỡ Tiêu Trường Hà đứng dậy đi đi lại lại.
Tiêu Trường Hà từ trong hôn mê phát ra một tiếng hét thảm.
Bụng to lớn trụy đến lợi hại, thai nhi lật người, va chạm, đau đớn lâu dài để cho sinh phu bất tỉnh không chút phản ứng. Cả người giống như tượng gỗ trong tay Tần Phong.
Cuối cùng, tiếng vang nước tích tích lịch lịch vang lên. Quần mong mỏng ướt đẫm, dính sát vào người.
Trở lại trên giường, cởi y phục của sinh phu. Hai chân đã sớm chống đỡ không khép lại được. Sản huyệt mở lớn.
“Tiêu, cố gắng lên! Nhanh, nhanh!”
“Ách a! A a a a!”
Sinh phu không ngừng kêu thảm thiết, thân thể không bị khống chế run rẩy, bụng lớn cứng như đá.
Hành hạ quá lâu lúc trước để cho y sớm không còn thể lực.
Thấy không ổn, Tần Phong đỡ nam nhân ngồi quỳ, để cho thai nhi được thuận thế.
“Ngô a a!” Sinh phu kêu lên sắc nhọn. Thai bụng rõ ràng đi xuống nữa.
Tần Phong ôm nam nhân vào trong ngực, tay đè lên bụng lớn nhô cao, tiến hành áp bụng.
Lại là một đêm trôi qua. Bên trong phòng vang lên tiếng khóc của trẻ con.
Trên giường tràn đầy vết máu. Sinh phu yếu ớt ngủ mê man.
Sinh mệnh mới đến.
Mưa thật lâu đã tạnh.
Trời sáng, hết thảy đều tốt...
Hoàn
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook