Trường Cấp Ba Sơn Hải
-
Chương 98: Hóa ra trước khi quen mình, nhóm bạn của thấy giáo Tiểu Lâm đều là cái dạng này sao!
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hồ Mị Mị đặt địa điểm ăn cơm ở nhà hàng món Quảng Đông, chủ tiệm là một đôi chim liền cánh(1), nhàn nhã quá thì thích khoe ân ái. Chò dù biết rõ chỉ là buổi ăn mừng, nhưng vẫn chuẩn bị phòng chả khác gì so với tiệc cưới, còn gửi bốn ly champange đỏ cao thấp, đủ loại lãng mạn. Quý Tinh Lăng cùng Lâm Cạnh chạm vào ly, lại nhỏ giọng hỏi: “Buổi tối đi ra ngoài không?”
Thầy giáo Tiểu Lâm ngay trong một giây đã trả lời, không đi.
“Cậu có cảm thấy tốc độ từ chối của cậu quá mức sắc bén và vô tình hay không.”
“Chờ thành tích ngày mai của cậu có rồi nói sau.”
“Đúng thế.” Hồ Mị Mị ở bên cạnh giáo dục, “Tiểu Cạnh còn biết lo lắng thành tích cho con, chỉ có con cà lơ phất phơ, một chút cũng không để thành tích ở trong lòng.”
Quý Tinh Lăng?
Sao con không bỏ trong lòng, con rất để ở trong lòng a!
Hơn nữa đêm nay rõ ràng chính là mọi người chờ không kịp, hoàn toàn không màng tới thành tích con còn chưa có đã đi ăn mừng bốn phía, con mới là trẻ vị thành niên đáng thương bị xem nhẹ, cần phải che chở quan tâm gấp đôi có được không.
Lâm Cạnh găp cho hắn một miếng măng tây: “Ăn cơm.”
Quý Tinh Lăng thuận miệng chê: “Không ăn, quá xanh rồi.”
Hồ Mị Mị vô cùng buồn bực: “Tật xấu của con sao càng ngày càng nhiều vậy? Tiểu Cạnh cháu đừng lo cho nó, ăn cơm của mình đi.”
Quý Tinh Lăng:“……”
Ai, thế giới này thật lạnh lùng.
Nhưng may mắn còn có chú Lâm cùng cô Thương ấm áp, mỗi lần có đồ ăn mới dọn lên, đều sẽ tiếp đón Kỳ Lân nhãi con ăn nhiều một chút. Còn có rất nhiều kiểu khen, khen đến mức người phục vụ đi vào đưa đồ ăn cũng nhầm lẫn, suýt nữa cho rằng Quý Tinh Lăng mới là Trạng Nguyên đại học.
Thầy giáo tiểu Lâm nói một không hai, kiên quyết không chịu hẹn hò trước khi có thành tích thi đại học, đại thiếu gia cũng chỉ thành thật ăn cơm xong về nhà. Hệ thống kiểm tra điểm số được mở vào lúc 1 giờ chiều ngày 23, Lâm Cạnh 7 giờ sáng đã dậy, ở nhà chỉ có loạn và hoảng, ở trong phòng bếp lảm nhảm năn nỉ nói mình muốn nấu cơm, cô Khương lúc này đã nghỉ hưu và về quê nghỉ ngơi, Thương Vi cùng Lâm Thủ Mặc bị cậu ồn ào không ngủ được, cuối cùng cả hai phải song song rời giường chiều cậu. Lâm bác sĩ bối rối hỏi phu nhân: “Không phải thằng bé đã nắm chắc vị trí Trạng Nguyên sao, Bắc đại cũng đã gọi điện thoại tới, còn khẩn trương như vậy làm gì.”
Thương Vi rất hiểu công việc tình: “Khả năng đang lo lắng điểm của Tiểu Tinh”
Quý Tinh Lăng chơi game cả một đêm, đến 5 giờ sáng mới ngủ. Hồ Mị Mị nhẹ nhàng thay hắn nhặt chăn rơi xuống mặt đất, nhìn tổ tông nhà mình xoay bảy tám kiểu ngủ không tâm không phổi, so sánh với bé ngoan nhà kế bên quả thực bi thương vô cùng. Thật vất vả mới chờ đến 12 giờ rưỡi, đánh một cái gọi con trai dậy: “Dậy tra điểm!”
Quý Tinh Lăng hoàn toàn chưa tỉnh ngủ, sờ đồng hồ báo thức trên đầu giường nhìn thoáng qua: “Mẹ, còn nửa tiếng nữa, mẹ làm gì sớm như vậy đã đánh thức con.”
“Phải ăn cơm trưa mà còn sớm.” Hồ Mị Mị đứng ở mép giường, đếm kỹ những điều con trai không làm được, “Tiểu Cạnh hơn 8 giờ đã mang bánh quy lại đây, 11 giờ một lại tặng thêm một đĩa Pâtisserie(3), chỉ có con suốt ngày chơi game.”
“Thức đêm chơi game là thuộc kế của con.” Quý Tinh Lăng mở hai chân, giọng khàn khàn lười biếng, “Con biết sáng nay khẳng định khó có thể trôi qua, hiện tại thì tốt rồi, nếu không phải mẹ làm phiền kế hoạch tổ chức, con vừa mở mắt là có thể trực tiếp xem điểm.”
“Vậy bây giờ cũng không khác lắm.” Hồ Mị Mị thúc giục hắn, “Nhanh lên, rời giường ăn cơm.”
Quý Tinh Lăng không có khẩu vị, hắn từ trên giường chuyển dời đến trên sô pha, ôm laptop rồi gọi điện thoại cho Lâm Cạnh: “Hệ thống kiểm tra điểm không tốt, bên cậu thế nào?”
“Kiên trì thử thêm vài lần thôi.” Lâm Cạnh cũng đang mở lại lần nữa, “Cậu đã ăn Pâtisserie tôi nướng chưa?”
“Thật sự là cậu nướng? sao Tôi cho rằng Pâtisserie chỉ là cái cớ để cậu tới nhìn trộm xem tôi rời giường chưa.”
“……”
“Tôi lập tức đi ăn!”
Thượng đế thay thầy giáo Tiểu Lâm mở ra cánh cửa học tập, nhưng lại đóng sầm cánh cửa trù nghệ nấu ăn, còn có thêm mật mã. Dù sao Quý Tinh Lăng ăn nhục quế cuốn từ địa ngục này cảm thấy gánh nặng trên vai mình đột nhiên lại trầm trọng thêm vài phần, bởi vì tương lai không chỉ ký hợp đồng với công ty dinh dưỡng, còn phải…… Ít nhất phải thuê một dì giúp ciệc, bằng không gia đình sẽ không hài hòa.
“Ăn ngon không?”
“Ăn siêu ngon!”
“Quý Tinh Lăng cậu thật đạo đức giả.”
“……” Thực vật này sao một chút cũng không nói đạo lý?!
Hai người ồn ào cãi nhau, thời gian trôi qua cũng không chậm, nhưng hệ thống thật sự quá kém, Quý Tinh Lăng sống chết cũng không vào được. Lâm Cạnh cũng thật vất vả mới dùng di động vào được, thuần thục bấm số báo danh, số thi, số ID, cầm bút khẩn trương viết trên giấy.
Lâm Thủ Mặc cùng Thương Vi nhanh chóng lại gần nhìn
—— ngữ văn 111, toán học 119, tiếng Anh 135, tổng hợp 238.
Lâm Thủ Mặc quả thực sợ ngây người: “Đề thi đại học năm nay khó như vậy sao, tổng cộng hơn 600 đã là Trạng Nguyên?”
Thương Vi chần chờ: “Đây hình như là điểm của Tiểu Tinh.”
Bởi vì thầy giáo Tiểu Lâm quá khẩn tưởng nên không biết ba mẹ đứng phía sau mình, lại phải tận lực giả vờ thật bình tĩnh: “Đây là điểm của Quý Tinh Lăng ạ.”
Sau đó lại giả dối bổ sung thêm một câu:“Bởi vì cậu ấy đặc biệt sốt ruột, lại không vào được hệ thống, cho nên con tra cho cậu ấy trước.”
Tiếp theo muốn tra điểm mình thì hệ thống lại hỏng lần nữa, Quý Tinh Lăng lúc này gọi điện thoại tới, đắc ý khoe khoang: “Cậu thi được 681 điểm, người đầu tiên ở khoa văn đứng nhất toàn tỉnh.”
“Vậy còn cậu”
“Tôi còn chưa vào được, đây là hệ thống gì mà chưa gì đã hỏng, một lần đã chết.”
“Ừ, tôi tra được điểm cậu.”
“……”
Quý Tinh Lăng từ trên sô pha ngồi dậy, tương đối khẩn trương hỏi: “Tôi được bao nhiêu?”
Lâm Cạnh đọc lại một lần cho hắn, lại nói: “Tổng điểm cộng lại hơn 600, 603.”
Quý Tinh Lăng “Thiệt hay giả, tôi thi như vây——” hắn vốn muốn biểu đạt vui vẻ khi thi được 600, bởi vì dù sao cũng đã hơn 580 điểm cũ, kết quả vừa ngẩng đầu liền thấy Hồ Mị Mị cùng Quý Minh Lãng từ thư phòng chạy ra, vì thế rất thiếu đánh bày ra vẻ mặt khiếp sợ, “Tôi vì sao chỉ thi được ít điểm như vậy?!”
Lâm Cạnh không rõ nội tình: “Quý Tinh Lăng cậu đừng bành trướng như vậy, 600 điểm đã rất cao.”
Quý Tinh Lăng tiếp tục thở ngắn than dài: “Tôi sao chỉ có thể thi được 300 điểm.”
Lâm Cạnh hết chỗ nói rồi, cảm thấy người này quả thực nhàm chán, vì thế cúp điện thoại tiếp tục tra con điểm ” ít ỏi” của mình. Để lại một mình đại thiếu gia diễn kịch một vai với âm thanh tít tít, tôi thật sự đã rất nỗ lực, vì sao thi đại học chỉ có 300 điểm, ai không công bằng, Thiên Đạo không thù hận.
Quý Minh Lãng nói ra từ kẽ răng: “Em cảm thấy anh nói thầy Vương gửi bảng điểm của nhãi con lúc nào thi tương đối thích hợp?”
Hồ Mị Mị: “Không có việc gì để nóng nảy, anh cứ để cho thằng bế chậm rãi diễn ngu như vậy cũng rất đáng yêu.”
Trang web của trường cấp ba Sơn Hải công bố thành tích của Lâm Cạnh trước tiên, ngữ văn 132, toán học 150, tiếng Anh 146, tổng hợp 253, đứng nhất toàn tỉnh. Mà điện thoại người nhà Lâm gia đã sớm chấn muốn điên rồi, bạn học, giáo viên, họ hàng, đồng nghiệp, cùng với các phòng viên từ rất nhiều nơi tới, cả bất động sản từ Giang Ngạn Thư Uyển cũng xem xét cơ hội kinh doanh. Làm một biểu ngữ thật lớn chúc mừng, một màu đỏ rực treo vào tám lối vào của tiểu khu, lấy chuyện này để chứng minh tiểu khu chúng tôi là tiểu khu Trạng Nguyên hàng thật giá thật, những người dựa vào những kẻ trục lợi vô đạo đức bán mánh lời quảng cáo không cùng đẳng cấp.
Cách vách, Kỳ Lân thành niên Quý tiên sinh chưa kịp chờ tiểu Quý đẹp trai diễn xong, đã hưng phấn ngậm con trai “Ầm” bay lên trời. 600 điểm là khái niệm gì, không cần làm tròn lên cũng chỉ kém 70 điểm so với Trạng Nguyên, các ngươi tuổi gì, các ngươi là phế phẩm.
Những yêu quái đang tản bộ trên trời: Đúng đúng, lợi hại lợi hại, không hổ là nhãi con của anh.
Hôm nay quá hỗn loạn ầm ĩ, một cặp đôi yêu sớm đều bận bịu, cả mặt cũng không gập được. Thẳng đến buổi chiều ngày hôm sau, Lâm Cạnh sau khi kết thúc phỏng vấn mới có thời gian đi đến nhà 1301.
Quý Tinh Lăng chỉ vào đồng hồ treo tường: “Suốt ba tiếng.”
“Thầy Vương giới thiệu bạn, không thể từ chối.” Lâm Cạnh cầm chén nước cửa hắn uống hơn nửa ngày, “Lải nhải, đầu tôi sắp hôn mê.”
“Lại đây.” Quý Tinh Lăng vỗ vỗ sô pha, “Tôi giúp cậu xoa.”
Hồ Mị Mị cùng Quý Minh Lãng đều không ở, Lâm Cạnh quen cửa quen nẻo nằm trên người bạn trai, bản thân cầm điện thoại chơi game.
Đại thiếu gia nhớ tới một sự kiện: “Này, cậu còn chưa khen tôi.”
“Không cần khen cậu.” Lâm Cạnh chắc chắn, “Tôi biết cậu khẳng định thi đặc biệt tốt, cậu siêu mạnh.”
Bởi vì bản thân cũng đã thi được 600 điểm, và câu cậu siêu mạnh này phát ra từ nội tâm, không phải thẻ giá rẻ bán sĩ ở quán ven đường. Quý Tinh Lăng ngọt ngào ôm cậu đổi hướng, cằm thuận thế để trên vai:“Cậu đang nói chuyện với ai?”
“Bạn trường cũ, thành tích của họ hôm nay có.”
Nhóm tên WeChat một mảnh ấm ĩ, cũng đang oán giận hệ thống quá tệ, cả học cũng không rảnh lo.
Có thể đạt tới: [ cắn hạt dưa ]jpg
Duy: Đệt!
Beast: Quá phận rồi Lâm ca.
Brito: Xin cậu rút khỏi nhóm
Có thể đạt tới: Mau tra điểm, tớ chờ xem.
Duy: Trạng Nguyên tỉnh ra lệnh cho nhóm ta, không thể từ chối Trạng Nguyên.
Brito: Thi đậu Bắc đại cậu cũng sẽ không đến tiệm thẩm mỹ Trung Quốc, ăn đồ đặc sản rước xe ô tô Phương tây, khai phá phần mềm Java(2) chứ?
Beast: Không phải thi được 680 sao?
Quý Tinh Lăng cũng xem náo nhiệt theo, thường xuyên nghiêng đầu hôn cậu, tâm tình rất tốt.
Tâm tình vừa tốt, lời nói liền biến nhiều: “Mấy người bạn của cậu hình như ghen tị a, học tập hẳn là chẳng ra gì, có thể thi vào trường trọng điểm không?”
Lâm Cạnh “…… Ừ.”
Duy: Tớ tra được rồi!
Beast Tớ cũng thế, tớ 668, cậu bao nhiêu?
Duy: 663.
Duy: Từ ca, Từ ca, Từ ca, cậu đứng thứ mấy toàn tỉnh?
Brito đứng nhất, 672.
Duy: Đệt, tớ thấp nhất?!
Duy:Tớ tự bế!
Quý Tinh Lăng:?
Quý Tinh Lăng: Tôi mới phải tự bế
Quý Tinh Lăng: Đây là nhóm WeChat gì mà vô nhân tính vậy?
Đại thiếu gia tâm tình phức tạp suy nghĩ, hóa ra trước khi quen mình, nhóm bạn của thấy giáo Tiểu Lâm đều là cái dạng này sao!
Lâm Cạnh ném điện thoại sang một bên: “Bọn họ hẳn là đều sẽ đi Bắc Kinh, đến lúc đó tôi giới thiệu cho các cậu quen nhau.”
Quý Tinh Lăng còn chưa kịp bình tĩnh, cô độc nén bi thương muốn rớt nước mắt tỏ vẻ “Tôi học tập quá kém, tôi xin từ chối.”
“Ai nói, cậu cũng thi đến 600 điểm.” Lâm Cạnh vỗ vỗ ngực hắn, “Báo Thần đại không thành vấn đề.”
Một lát sau, lại bổ sung một câu: “Hơn nữa điểm của bọn họ tuy rằng cao hơn cậu, nhưng không ai đẹp trai bằng cậu, Quý Tinh Lăng cậu siêu soái, mà tôi thì đặc biệt nông cạn, chỉ thích tuyệt thế đại soái ca hoàn mỹ không chút khiếm khuyết như cậu vậy!”
Quý Tinh Lăng: “…… Biểu tình này của cậu có thể đạo đức giả hơn không.”
Kết quả chung của lớp 12-1 lần này đều không tồi, ước chừng sẽ có khá nhiều cuộc gặp gỡ ở Bắc Kinh. Vu Nhất Chu đi du học, Cát Hạo tuy rằng điểm không quá cao nhưng cũng có thể học một trường tốt trong tỉnh. Ở bữa tiệc chia tay, Vương Hoành Dư uống đến đỏ cả mặt, Mã Liệt cuối cùng cũng đuổi tới tay cành hoa Miss Ninh ở Sơn Hải, thật sự mang đến một rổ chocolate làm kẹo mừng, Lý Kiến Sinh vui tươi hớn hở kéo Quý Tinh Lăng hàn huyên nửa ngày, mà nghe nói rất nhiều năm về sau, lão Lý mỗi lần răn dạy quỷ gây sự sẽ lấy một ví dụ tương đồng —— người nào đó lúc mới vào trường chỉ thi được 37 điểm toán, trải qua ba năm khắc khổ nỗ lực, đến lúc thi đại học lại được 119 điểm, thi đậu đại học trọng điểm, cho nên chỉ cần cố gắng hpcj tập tất cả đều có khả năng.
****
Sau khi điền xong nguyện vọng, tháng bảy nổi gió nhẹ.
Quý Tinh Lăng phi thường bá tổng mà lại lơ đãng nhắc nhở: “Sinh nhật mười tám tuổi của tôi sắp tới rồi.”
Lâm Cạnh lạch cạch gõ bàn phím: “Cho nên cậu có ý đồ gì?”
“Sao có thể nói là có ý đồ, chẳng lẽ cậu không muốn cùng tôi đi vào thế giới của người trưởng thành sao!”
“Tháng chín mới là sinh nhật tôi.”
“…… Nhưng chúng ta cũng có thể làm tròn một chút.”
“Không cần.” Lâm Cạnh ném sách cho hắn, “Giúp tôi làm bài tập, thầy cù long ngày mai muốn kiểm tra, nhanh lên.”
Quý Tinh Lăng thở ngắn than dài, nhận mệnh cầm bút.
Kỳ Lân uy mãnh, đang trên con đường bán đứng sức lao động.
Chú thích:
(1) Đôi chim liền cánh: Là những con chim tình yêu huyền thoại chỉ có một mắt và một cánh, vì vậy hai con chim, đực và cái phải giúp nhau bay. Người ta nói rằng sẽ có ngập lụt ngay khi nó xuất hiện.
(2): Java là một nền tảng phát triển các ứng dụng phần mềm có vị trí rất lớn trong những năm cuối thế kỉ 20, đầu thế kỉ 21. Đánh dấu sự trưởng thành của mô hình lập trình hướng đối tượng, nó được coi là một nền tảng mang tính cách mạng trong ngành phần mềm.
(3)Pâtisserie
Hồ Mị Mị đặt địa điểm ăn cơm ở nhà hàng món Quảng Đông, chủ tiệm là một đôi chim liền cánh(1), nhàn nhã quá thì thích khoe ân ái. Chò dù biết rõ chỉ là buổi ăn mừng, nhưng vẫn chuẩn bị phòng chả khác gì so với tiệc cưới, còn gửi bốn ly champange đỏ cao thấp, đủ loại lãng mạn. Quý Tinh Lăng cùng Lâm Cạnh chạm vào ly, lại nhỏ giọng hỏi: “Buổi tối đi ra ngoài không?”
Thầy giáo Tiểu Lâm ngay trong một giây đã trả lời, không đi.
“Cậu có cảm thấy tốc độ từ chối của cậu quá mức sắc bén và vô tình hay không.”
“Chờ thành tích ngày mai của cậu có rồi nói sau.”
“Đúng thế.” Hồ Mị Mị ở bên cạnh giáo dục, “Tiểu Cạnh còn biết lo lắng thành tích cho con, chỉ có con cà lơ phất phơ, một chút cũng không để thành tích ở trong lòng.”
Quý Tinh Lăng?
Sao con không bỏ trong lòng, con rất để ở trong lòng a!
Hơn nữa đêm nay rõ ràng chính là mọi người chờ không kịp, hoàn toàn không màng tới thành tích con còn chưa có đã đi ăn mừng bốn phía, con mới là trẻ vị thành niên đáng thương bị xem nhẹ, cần phải che chở quan tâm gấp đôi có được không.
Lâm Cạnh găp cho hắn một miếng măng tây: “Ăn cơm.”
Quý Tinh Lăng thuận miệng chê: “Không ăn, quá xanh rồi.”
Hồ Mị Mị vô cùng buồn bực: “Tật xấu của con sao càng ngày càng nhiều vậy? Tiểu Cạnh cháu đừng lo cho nó, ăn cơm của mình đi.”
Quý Tinh Lăng:“……”
Ai, thế giới này thật lạnh lùng.
Nhưng may mắn còn có chú Lâm cùng cô Thương ấm áp, mỗi lần có đồ ăn mới dọn lên, đều sẽ tiếp đón Kỳ Lân nhãi con ăn nhiều một chút. Còn có rất nhiều kiểu khen, khen đến mức người phục vụ đi vào đưa đồ ăn cũng nhầm lẫn, suýt nữa cho rằng Quý Tinh Lăng mới là Trạng Nguyên đại học.
Thầy giáo tiểu Lâm nói một không hai, kiên quyết không chịu hẹn hò trước khi có thành tích thi đại học, đại thiếu gia cũng chỉ thành thật ăn cơm xong về nhà. Hệ thống kiểm tra điểm số được mở vào lúc 1 giờ chiều ngày 23, Lâm Cạnh 7 giờ sáng đã dậy, ở nhà chỉ có loạn và hoảng, ở trong phòng bếp lảm nhảm năn nỉ nói mình muốn nấu cơm, cô Khương lúc này đã nghỉ hưu và về quê nghỉ ngơi, Thương Vi cùng Lâm Thủ Mặc bị cậu ồn ào không ngủ được, cuối cùng cả hai phải song song rời giường chiều cậu. Lâm bác sĩ bối rối hỏi phu nhân: “Không phải thằng bé đã nắm chắc vị trí Trạng Nguyên sao, Bắc đại cũng đã gọi điện thoại tới, còn khẩn trương như vậy làm gì.”
Thương Vi rất hiểu công việc tình: “Khả năng đang lo lắng điểm của Tiểu Tinh”
Quý Tinh Lăng chơi game cả một đêm, đến 5 giờ sáng mới ngủ. Hồ Mị Mị nhẹ nhàng thay hắn nhặt chăn rơi xuống mặt đất, nhìn tổ tông nhà mình xoay bảy tám kiểu ngủ không tâm không phổi, so sánh với bé ngoan nhà kế bên quả thực bi thương vô cùng. Thật vất vả mới chờ đến 12 giờ rưỡi, đánh một cái gọi con trai dậy: “Dậy tra điểm!”
Quý Tinh Lăng hoàn toàn chưa tỉnh ngủ, sờ đồng hồ báo thức trên đầu giường nhìn thoáng qua: “Mẹ, còn nửa tiếng nữa, mẹ làm gì sớm như vậy đã đánh thức con.”
“Phải ăn cơm trưa mà còn sớm.” Hồ Mị Mị đứng ở mép giường, đếm kỹ những điều con trai không làm được, “Tiểu Cạnh hơn 8 giờ đã mang bánh quy lại đây, 11 giờ một lại tặng thêm một đĩa Pâtisserie(3), chỉ có con suốt ngày chơi game.”
“Thức đêm chơi game là thuộc kế của con.” Quý Tinh Lăng mở hai chân, giọng khàn khàn lười biếng, “Con biết sáng nay khẳng định khó có thể trôi qua, hiện tại thì tốt rồi, nếu không phải mẹ làm phiền kế hoạch tổ chức, con vừa mở mắt là có thể trực tiếp xem điểm.”
“Vậy bây giờ cũng không khác lắm.” Hồ Mị Mị thúc giục hắn, “Nhanh lên, rời giường ăn cơm.”
Quý Tinh Lăng không có khẩu vị, hắn từ trên giường chuyển dời đến trên sô pha, ôm laptop rồi gọi điện thoại cho Lâm Cạnh: “Hệ thống kiểm tra điểm không tốt, bên cậu thế nào?”
“Kiên trì thử thêm vài lần thôi.” Lâm Cạnh cũng đang mở lại lần nữa, “Cậu đã ăn Pâtisserie tôi nướng chưa?”
“Thật sự là cậu nướng? sao Tôi cho rằng Pâtisserie chỉ là cái cớ để cậu tới nhìn trộm xem tôi rời giường chưa.”
“……”
“Tôi lập tức đi ăn!”
Thượng đế thay thầy giáo Tiểu Lâm mở ra cánh cửa học tập, nhưng lại đóng sầm cánh cửa trù nghệ nấu ăn, còn có thêm mật mã. Dù sao Quý Tinh Lăng ăn nhục quế cuốn từ địa ngục này cảm thấy gánh nặng trên vai mình đột nhiên lại trầm trọng thêm vài phần, bởi vì tương lai không chỉ ký hợp đồng với công ty dinh dưỡng, còn phải…… Ít nhất phải thuê một dì giúp ciệc, bằng không gia đình sẽ không hài hòa.
“Ăn ngon không?”
“Ăn siêu ngon!”
“Quý Tinh Lăng cậu thật đạo đức giả.”
“……” Thực vật này sao một chút cũng không nói đạo lý?!
Hai người ồn ào cãi nhau, thời gian trôi qua cũng không chậm, nhưng hệ thống thật sự quá kém, Quý Tinh Lăng sống chết cũng không vào được. Lâm Cạnh cũng thật vất vả mới dùng di động vào được, thuần thục bấm số báo danh, số thi, số ID, cầm bút khẩn trương viết trên giấy.
Lâm Thủ Mặc cùng Thương Vi nhanh chóng lại gần nhìn
—— ngữ văn 111, toán học 119, tiếng Anh 135, tổng hợp 238.
Lâm Thủ Mặc quả thực sợ ngây người: “Đề thi đại học năm nay khó như vậy sao, tổng cộng hơn 600 đã là Trạng Nguyên?”
Thương Vi chần chờ: “Đây hình như là điểm của Tiểu Tinh.”
Bởi vì thầy giáo Tiểu Lâm quá khẩn tưởng nên không biết ba mẹ đứng phía sau mình, lại phải tận lực giả vờ thật bình tĩnh: “Đây là điểm của Quý Tinh Lăng ạ.”
Sau đó lại giả dối bổ sung thêm một câu:“Bởi vì cậu ấy đặc biệt sốt ruột, lại không vào được hệ thống, cho nên con tra cho cậu ấy trước.”
Tiếp theo muốn tra điểm mình thì hệ thống lại hỏng lần nữa, Quý Tinh Lăng lúc này gọi điện thoại tới, đắc ý khoe khoang: “Cậu thi được 681 điểm, người đầu tiên ở khoa văn đứng nhất toàn tỉnh.”
“Vậy còn cậu”
“Tôi còn chưa vào được, đây là hệ thống gì mà chưa gì đã hỏng, một lần đã chết.”
“Ừ, tôi tra được điểm cậu.”
“……”
Quý Tinh Lăng từ trên sô pha ngồi dậy, tương đối khẩn trương hỏi: “Tôi được bao nhiêu?”
Lâm Cạnh đọc lại một lần cho hắn, lại nói: “Tổng điểm cộng lại hơn 600, 603.”
Quý Tinh Lăng “Thiệt hay giả, tôi thi như vây——” hắn vốn muốn biểu đạt vui vẻ khi thi được 600, bởi vì dù sao cũng đã hơn 580 điểm cũ, kết quả vừa ngẩng đầu liền thấy Hồ Mị Mị cùng Quý Minh Lãng từ thư phòng chạy ra, vì thế rất thiếu đánh bày ra vẻ mặt khiếp sợ, “Tôi vì sao chỉ thi được ít điểm như vậy?!”
Lâm Cạnh không rõ nội tình: “Quý Tinh Lăng cậu đừng bành trướng như vậy, 600 điểm đã rất cao.”
Quý Tinh Lăng tiếp tục thở ngắn than dài: “Tôi sao chỉ có thể thi được 300 điểm.”
Lâm Cạnh hết chỗ nói rồi, cảm thấy người này quả thực nhàm chán, vì thế cúp điện thoại tiếp tục tra con điểm ” ít ỏi” của mình. Để lại một mình đại thiếu gia diễn kịch một vai với âm thanh tít tít, tôi thật sự đã rất nỗ lực, vì sao thi đại học chỉ có 300 điểm, ai không công bằng, Thiên Đạo không thù hận.
Quý Minh Lãng nói ra từ kẽ răng: “Em cảm thấy anh nói thầy Vương gửi bảng điểm của nhãi con lúc nào thi tương đối thích hợp?”
Hồ Mị Mị: “Không có việc gì để nóng nảy, anh cứ để cho thằng bế chậm rãi diễn ngu như vậy cũng rất đáng yêu.”
Trang web của trường cấp ba Sơn Hải công bố thành tích của Lâm Cạnh trước tiên, ngữ văn 132, toán học 150, tiếng Anh 146, tổng hợp 253, đứng nhất toàn tỉnh. Mà điện thoại người nhà Lâm gia đã sớm chấn muốn điên rồi, bạn học, giáo viên, họ hàng, đồng nghiệp, cùng với các phòng viên từ rất nhiều nơi tới, cả bất động sản từ Giang Ngạn Thư Uyển cũng xem xét cơ hội kinh doanh. Làm một biểu ngữ thật lớn chúc mừng, một màu đỏ rực treo vào tám lối vào của tiểu khu, lấy chuyện này để chứng minh tiểu khu chúng tôi là tiểu khu Trạng Nguyên hàng thật giá thật, những người dựa vào những kẻ trục lợi vô đạo đức bán mánh lời quảng cáo không cùng đẳng cấp.
Cách vách, Kỳ Lân thành niên Quý tiên sinh chưa kịp chờ tiểu Quý đẹp trai diễn xong, đã hưng phấn ngậm con trai “Ầm” bay lên trời. 600 điểm là khái niệm gì, không cần làm tròn lên cũng chỉ kém 70 điểm so với Trạng Nguyên, các ngươi tuổi gì, các ngươi là phế phẩm.
Những yêu quái đang tản bộ trên trời: Đúng đúng, lợi hại lợi hại, không hổ là nhãi con của anh.
Hôm nay quá hỗn loạn ầm ĩ, một cặp đôi yêu sớm đều bận bịu, cả mặt cũng không gập được. Thẳng đến buổi chiều ngày hôm sau, Lâm Cạnh sau khi kết thúc phỏng vấn mới có thời gian đi đến nhà 1301.
Quý Tinh Lăng chỉ vào đồng hồ treo tường: “Suốt ba tiếng.”
“Thầy Vương giới thiệu bạn, không thể từ chối.” Lâm Cạnh cầm chén nước cửa hắn uống hơn nửa ngày, “Lải nhải, đầu tôi sắp hôn mê.”
“Lại đây.” Quý Tinh Lăng vỗ vỗ sô pha, “Tôi giúp cậu xoa.”
Hồ Mị Mị cùng Quý Minh Lãng đều không ở, Lâm Cạnh quen cửa quen nẻo nằm trên người bạn trai, bản thân cầm điện thoại chơi game.
Đại thiếu gia nhớ tới một sự kiện: “Này, cậu còn chưa khen tôi.”
“Không cần khen cậu.” Lâm Cạnh chắc chắn, “Tôi biết cậu khẳng định thi đặc biệt tốt, cậu siêu mạnh.”
Bởi vì bản thân cũng đã thi được 600 điểm, và câu cậu siêu mạnh này phát ra từ nội tâm, không phải thẻ giá rẻ bán sĩ ở quán ven đường. Quý Tinh Lăng ngọt ngào ôm cậu đổi hướng, cằm thuận thế để trên vai:“Cậu đang nói chuyện với ai?”
“Bạn trường cũ, thành tích của họ hôm nay có.”
Nhóm tên WeChat một mảnh ấm ĩ, cũng đang oán giận hệ thống quá tệ, cả học cũng không rảnh lo.
Có thể đạt tới: [ cắn hạt dưa ]jpg
Duy: Đệt!
Beast: Quá phận rồi Lâm ca.
Brito: Xin cậu rút khỏi nhóm
Có thể đạt tới: Mau tra điểm, tớ chờ xem.
Duy: Trạng Nguyên tỉnh ra lệnh cho nhóm ta, không thể từ chối Trạng Nguyên.
Brito: Thi đậu Bắc đại cậu cũng sẽ không đến tiệm thẩm mỹ Trung Quốc, ăn đồ đặc sản rước xe ô tô Phương tây, khai phá phần mềm Java(2) chứ?
Beast: Không phải thi được 680 sao?
Quý Tinh Lăng cũng xem náo nhiệt theo, thường xuyên nghiêng đầu hôn cậu, tâm tình rất tốt.
Tâm tình vừa tốt, lời nói liền biến nhiều: “Mấy người bạn của cậu hình như ghen tị a, học tập hẳn là chẳng ra gì, có thể thi vào trường trọng điểm không?”
Lâm Cạnh “…… Ừ.”
Duy: Tớ tra được rồi!
Beast Tớ cũng thế, tớ 668, cậu bao nhiêu?
Duy: 663.
Duy: Từ ca, Từ ca, Từ ca, cậu đứng thứ mấy toàn tỉnh?
Brito đứng nhất, 672.
Duy: Đệt, tớ thấp nhất?!
Duy:Tớ tự bế!
Quý Tinh Lăng:?
Quý Tinh Lăng: Tôi mới phải tự bế
Quý Tinh Lăng: Đây là nhóm WeChat gì mà vô nhân tính vậy?
Đại thiếu gia tâm tình phức tạp suy nghĩ, hóa ra trước khi quen mình, nhóm bạn của thấy giáo Tiểu Lâm đều là cái dạng này sao!
Lâm Cạnh ném điện thoại sang một bên: “Bọn họ hẳn là đều sẽ đi Bắc Kinh, đến lúc đó tôi giới thiệu cho các cậu quen nhau.”
Quý Tinh Lăng còn chưa kịp bình tĩnh, cô độc nén bi thương muốn rớt nước mắt tỏ vẻ “Tôi học tập quá kém, tôi xin từ chối.”
“Ai nói, cậu cũng thi đến 600 điểm.” Lâm Cạnh vỗ vỗ ngực hắn, “Báo Thần đại không thành vấn đề.”
Một lát sau, lại bổ sung một câu: “Hơn nữa điểm của bọn họ tuy rằng cao hơn cậu, nhưng không ai đẹp trai bằng cậu, Quý Tinh Lăng cậu siêu soái, mà tôi thì đặc biệt nông cạn, chỉ thích tuyệt thế đại soái ca hoàn mỹ không chút khiếm khuyết như cậu vậy!”
Quý Tinh Lăng: “…… Biểu tình này của cậu có thể đạo đức giả hơn không.”
Kết quả chung của lớp 12-1 lần này đều không tồi, ước chừng sẽ có khá nhiều cuộc gặp gỡ ở Bắc Kinh. Vu Nhất Chu đi du học, Cát Hạo tuy rằng điểm không quá cao nhưng cũng có thể học một trường tốt trong tỉnh. Ở bữa tiệc chia tay, Vương Hoành Dư uống đến đỏ cả mặt, Mã Liệt cuối cùng cũng đuổi tới tay cành hoa Miss Ninh ở Sơn Hải, thật sự mang đến một rổ chocolate làm kẹo mừng, Lý Kiến Sinh vui tươi hớn hở kéo Quý Tinh Lăng hàn huyên nửa ngày, mà nghe nói rất nhiều năm về sau, lão Lý mỗi lần răn dạy quỷ gây sự sẽ lấy một ví dụ tương đồng —— người nào đó lúc mới vào trường chỉ thi được 37 điểm toán, trải qua ba năm khắc khổ nỗ lực, đến lúc thi đại học lại được 119 điểm, thi đậu đại học trọng điểm, cho nên chỉ cần cố gắng hpcj tập tất cả đều có khả năng.
****
Sau khi điền xong nguyện vọng, tháng bảy nổi gió nhẹ.
Quý Tinh Lăng phi thường bá tổng mà lại lơ đãng nhắc nhở: “Sinh nhật mười tám tuổi của tôi sắp tới rồi.”
Lâm Cạnh lạch cạch gõ bàn phím: “Cho nên cậu có ý đồ gì?”
“Sao có thể nói là có ý đồ, chẳng lẽ cậu không muốn cùng tôi đi vào thế giới của người trưởng thành sao!”
“Tháng chín mới là sinh nhật tôi.”
“…… Nhưng chúng ta cũng có thể làm tròn một chút.”
“Không cần.” Lâm Cạnh ném sách cho hắn, “Giúp tôi làm bài tập, thầy cù long ngày mai muốn kiểm tra, nhanh lên.”
Quý Tinh Lăng thở ngắn than dài, nhận mệnh cầm bút.
Kỳ Lân uy mãnh, đang trên con đường bán đứng sức lao động.
Chú thích:
(1) Đôi chim liền cánh: Là những con chim tình yêu huyền thoại chỉ có một mắt và một cánh, vì vậy hai con chim, đực và cái phải giúp nhau bay. Người ta nói rằng sẽ có ngập lụt ngay khi nó xuất hiện.
(2): Java là một nền tảng phát triển các ứng dụng phần mềm có vị trí rất lớn trong những năm cuối thế kỉ 20, đầu thế kỉ 21. Đánh dấu sự trưởng thành của mô hình lập trình hướng đối tượng, nó được coi là một nền tảng mang tính cách mạng trong ngành phần mềm.
(3)Pâtisserie
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook