Trùng Sinh Vợ Trước Mê Hoặc
-
Chương 10: Cô ấy trở về báo thù
Tuyệt Nhiên một lần nữa đeo lại mắt kính, trợ lý Hiểu Vi, cô gọi Vi tỷ, cô cùng Hiểu Vi ở trong giới kinh doanh. Hiểu Vi ba mươi mốt tuổi, bước xuống xe mang theo hành lí, quan sát tiểu khu: “Tuyệt Nhiên, đay là tiểu khu cô chọn? Không sai, không có náo loạn, rất yên tĩnh.”
Tuyệt Nhiên lạnh lùng cười, lúc trước nơi này là do Hương Nguyệt chọn,bởi mới nói hai mẹ con náy rất bết hưởng thụ.
“Đi thôi! Vi tỷ.”
Tuyệt Nhiên cầm hành lí kiên định bước vào tiểu khu. Bảo An, người canh giữ tiểu khu kinh ngạc, Tuyệt Nhiên nhớ rõ tiểu bảo an này, trước cô cùng Bảo An thường xuyên tán gẫu
“Cô, cô , ” Bảo An bị cà lăm rồi
Tuyệt Nhiên nhìn cô nàng Bảo An cười
Hương Nguyệt trở về nhà, đem thức ăn Aiko đặt lên ghế sofa, gọi Chu Sâm đang ngồi trong phòng ăn sáng vào: “Con trai, không tốt rồi, người đàn bà đó trở lại rồi, ả tới tìm chúng ta báo thù!”
Hương Nguyệt nốc hết cốc nước lớn, uống một hơi cạn sạch
“Mẹ, có chuyện gì vậy? Sao lại bị dọa thành như vậy?” Y Khả Kiều ngồi ở ghế khác trên sofa đem đứa nhỏ cho bú sữa
Thấy Y Khả Kiều, Hương Nguyệt im lặng, nhìn Chu Sâm nháy mắt một cái
Chu Sâm đỡ mẹ mình dậy: “Mẹ, để con giúp mẹ trở về phòng.”
Y Khả Kiều hồ nghi nhìn Chu Sâm mang Hương Nguyệt vào phòng, ở trong lòng băn khoăn, chuyện gì vậy chứ, hai mẹ con thần thần bí bí, không cho cô biết! Lần đó sanh non , cô lại mang thai, vốn định dựa vào con huy hoàng, không nghĩ tới sinh lại sinh ra một đưa con gái. Cô vì giữ vững ghế ngồi Chu phu nhân, mỗi ngày lấy lòng mẹ chồng, hầu hạ Chu Sâm, không nghĩ tới là hai mẹ con này vẫn không xem cô là người một nhà, mọi chuyện đều đóng cửa lại mà nói. Y Khả Kiều nghĩ tới liền không thoải mái
Đem bình trà để lên bàn, đặt con gái bỏ vào nôi lam, lên lầu rửa mặt chải đầu lại, mang theo một bao xuống lầu, lấy chiếc xe Chu Sâm cho cô ra khỏi cửa
Dựa vào cái gì cô phải ở Chu gia làm trâu làm ngựa, cô đi rồi, Hương Nguyệt nhất định phải chăm con giúp cô
Trong phòng, Hương Nguyệt ở trên giường căng thẳng, nắm lấy tay Chu Sâm, kinh hách nói: “Con trai à, mẹ không có hoa mắt, nhất định là cô ta! Là Y Ngải Ngải! Cô ta đã trở lại! Nhất định là về báo thù rồi.”
Chu Sâm thở dài, mang cho mẹ mình thuốc cao huyết áp, giúp bà nằm xuống giường, : “Mẹ, không có khả năng, con nhìn thấy cô ta bị hỏa thiêu, mẹ là suy nghĩ quá nhiều rồi, đừng cứ mãi suy nghĩ như vậy , trên đời người giống người là bình thường, làm sao chắc chắn đó là cô ta, mẹ đừng nghĩ nữa, ngủ một giấc cho tốt là được rồi."
“Không, đó chính là cô ta, trên đời này làm sao có hai người giống nhau như đúc được.”
“Mẹ à, sáng sớm đã mệt rồi, con cũng phải đi làm, sáng nay con có hội nghị quan trọng, không thể tới muộn. Con phải đi rồi, mẹ nghĩ ngơi cho tốt đi”
Chu Sâm cầm bao công văn, gặp nữ giúp việc ôm con gái , cau mày hỏi: “Phu nhân?”
Nữ giúp việc đáp trả: “Phu nhân bỏ tiểu thư ở lại, đã đi ra ngoài rồi ạ.”
Chu Sâm lái xe, ấy tai nghe, điện thoại bắt đầu vang không ngừng, hai năm nay công ty càng lúc càng bận rộn, Chu Sâm bận tối mày tối mặt,
“Chu tổng, tôi xin báo cáo lịch trình hôm nay.” Lý bí thư ở trong điện thoại thuần thục nói , mỗi sáng sớm anh ta đều thông báo lịch trình cho tổng giám đốc.
“Nói đi, ”
““Vâng, buổi sáng tám giờ rưỡi, ngài phải tham gia buổi tuyên truyền và hội nghị của công ti giới thiệu sản phẩm mới , sau đó tới gặp bộ phận kiến trúc công ti, giữa trưa phải cùng Hương tổng đi ăn, buổi chiều phải tới Hành Sơn khảo sát. Buổi tối bảy giờ rưỡi phải đi buổi tiệc rượi từ thiện.”
“Được rồi, tôi đã biết, tư liệu hội nghị buổi sáng chuẩn bị ổn thỏa chưa? Các cổ đông đều tham gia, ngàn vạn lần không thể có sai sót!”
“Chu tổng, ngài yên tâm, mọi thứ đều đã chuẩn bị tốt.”
“Không thể nói trước.” Chu Sâm mang cất ống nghe điện thoại, một ngày bận rộn lại bắt đầu, anh là một người thành đạt, mỗi ngày một ngày một đêm đều mệt mỏi.
Tuyệt Nhiên lạnh lùng cười, lúc trước nơi này là do Hương Nguyệt chọn,bởi mới nói hai mẹ con náy rất bết hưởng thụ.
“Đi thôi! Vi tỷ.”
Tuyệt Nhiên cầm hành lí kiên định bước vào tiểu khu. Bảo An, người canh giữ tiểu khu kinh ngạc, Tuyệt Nhiên nhớ rõ tiểu bảo an này, trước cô cùng Bảo An thường xuyên tán gẫu
“Cô, cô , ” Bảo An bị cà lăm rồi
Tuyệt Nhiên nhìn cô nàng Bảo An cười
Hương Nguyệt trở về nhà, đem thức ăn Aiko đặt lên ghế sofa, gọi Chu Sâm đang ngồi trong phòng ăn sáng vào: “Con trai, không tốt rồi, người đàn bà đó trở lại rồi, ả tới tìm chúng ta báo thù!”
Hương Nguyệt nốc hết cốc nước lớn, uống một hơi cạn sạch
“Mẹ, có chuyện gì vậy? Sao lại bị dọa thành như vậy?” Y Khả Kiều ngồi ở ghế khác trên sofa đem đứa nhỏ cho bú sữa
Thấy Y Khả Kiều, Hương Nguyệt im lặng, nhìn Chu Sâm nháy mắt một cái
Chu Sâm đỡ mẹ mình dậy: “Mẹ, để con giúp mẹ trở về phòng.”
Y Khả Kiều hồ nghi nhìn Chu Sâm mang Hương Nguyệt vào phòng, ở trong lòng băn khoăn, chuyện gì vậy chứ, hai mẹ con thần thần bí bí, không cho cô biết! Lần đó sanh non , cô lại mang thai, vốn định dựa vào con huy hoàng, không nghĩ tới sinh lại sinh ra một đưa con gái. Cô vì giữ vững ghế ngồi Chu phu nhân, mỗi ngày lấy lòng mẹ chồng, hầu hạ Chu Sâm, không nghĩ tới là hai mẹ con này vẫn không xem cô là người một nhà, mọi chuyện đều đóng cửa lại mà nói. Y Khả Kiều nghĩ tới liền không thoải mái
Đem bình trà để lên bàn, đặt con gái bỏ vào nôi lam, lên lầu rửa mặt chải đầu lại, mang theo một bao xuống lầu, lấy chiếc xe Chu Sâm cho cô ra khỏi cửa
Dựa vào cái gì cô phải ở Chu gia làm trâu làm ngựa, cô đi rồi, Hương Nguyệt nhất định phải chăm con giúp cô
Trong phòng, Hương Nguyệt ở trên giường căng thẳng, nắm lấy tay Chu Sâm, kinh hách nói: “Con trai à, mẹ không có hoa mắt, nhất định là cô ta! Là Y Ngải Ngải! Cô ta đã trở lại! Nhất định là về báo thù rồi.”
Chu Sâm thở dài, mang cho mẹ mình thuốc cao huyết áp, giúp bà nằm xuống giường, : “Mẹ, không có khả năng, con nhìn thấy cô ta bị hỏa thiêu, mẹ là suy nghĩ quá nhiều rồi, đừng cứ mãi suy nghĩ như vậy , trên đời người giống người là bình thường, làm sao chắc chắn đó là cô ta, mẹ đừng nghĩ nữa, ngủ một giấc cho tốt là được rồi."
“Không, đó chính là cô ta, trên đời này làm sao có hai người giống nhau như đúc được.”
“Mẹ à, sáng sớm đã mệt rồi, con cũng phải đi làm, sáng nay con có hội nghị quan trọng, không thể tới muộn. Con phải đi rồi, mẹ nghĩ ngơi cho tốt đi”
Chu Sâm cầm bao công văn, gặp nữ giúp việc ôm con gái , cau mày hỏi: “Phu nhân?”
Nữ giúp việc đáp trả: “Phu nhân bỏ tiểu thư ở lại, đã đi ra ngoài rồi ạ.”
Chu Sâm lái xe, ấy tai nghe, điện thoại bắt đầu vang không ngừng, hai năm nay công ty càng lúc càng bận rộn, Chu Sâm bận tối mày tối mặt,
“Chu tổng, tôi xin báo cáo lịch trình hôm nay.” Lý bí thư ở trong điện thoại thuần thục nói , mỗi sáng sớm anh ta đều thông báo lịch trình cho tổng giám đốc.
“Nói đi, ”
““Vâng, buổi sáng tám giờ rưỡi, ngài phải tham gia buổi tuyên truyền và hội nghị của công ti giới thiệu sản phẩm mới , sau đó tới gặp bộ phận kiến trúc công ti, giữa trưa phải cùng Hương tổng đi ăn, buổi chiều phải tới Hành Sơn khảo sát. Buổi tối bảy giờ rưỡi phải đi buổi tiệc rượi từ thiện.”
“Được rồi, tôi đã biết, tư liệu hội nghị buổi sáng chuẩn bị ổn thỏa chưa? Các cổ đông đều tham gia, ngàn vạn lần không thể có sai sót!”
“Chu tổng, ngài yên tâm, mọi thứ đều đã chuẩn bị tốt.”
“Không thể nói trước.” Chu Sâm mang cất ống nghe điện thoại, một ngày bận rộn lại bắt đầu, anh là một người thành đạt, mỗi ngày một ngày một đêm đều mệt mỏi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook