Trùng Sinh Vị Lai Chi Quân Tẩu
-
Quyển 2 - Chương 78
Edit+Beta: Minh Miu
“Việt Lăng Thiên, lão tử hiện tại không sợ anh nữa.” Hứa Duệ tiêu sái đem áo sơ mi quần xanh đẩy ra, cúc áp rơi xuống đầy đất, lộ ra dáng người màu lúa mạch: “ Nhìn xem, tám khối cơ bụng.”
Việt Lăng Thiên phối hợp trừng lớn mắt, tán thưởng: “Oa, vốc người rất đẹp.”
Hứa Duệ ngửa đầu cười ha ha, đắc ý đi đến trước mặt Việt Lăng Thiên so chiều cao hai người, mặt đen.
Sự thật quá đả kích người rồi, Hứa Duệ mấy năm nay khổ luyện ăn bể bụng cũng chỉ cao 2cm, bây giờ là 180cm, so với Việt Lăng Thiên 190cm, chênh lệch cực lớn.
Cắn răng, Hứa Duệ quay người oán hận nói: “ Chiều cao không có nghĩa là tất cả.”
“ Việt Lăng Thiên cười tủm tỉm gật đầu: “ Đúng.”
Thật sự không có nghĩa là tất cả phải không? Hứa Duệ rơi lệ đầy mặt.
Người lùn có thể áp đảo người cao tỉ lệ có bao nhiêu? Huống chi hai người giá trị vũ lực căn bản không cùng một trình độ.
Vũ lực không thể thắng, chỉ có thể dùng mưu. Dù sao đè Việt Lăng Thiên cũng sẽ không mang thai.
Vì cái gì phải chấp nhất trên dưới? Hứa Duệ bạo phát: Là nam nhân đều chấp nhất có phải không? Huống chi một ngàn nam trước, nam nam sinh tử vốn chỉ là thiên phương dạ đàm (chuyện nghìn lẻ một đêm). Chính mình là ‘người cổ đại’ lại chỉ có thể bị áp, còn mang thai sinh con.
Hạ dược?
Hạ dược ông chồng tướng quân của mình thuần túy tìm chết, bác bỏ!
Cầu khẩn?
Càng suy càng yêu, thuần túy là tự tìm tai vạ cho mình, Việt Lăng Thiên ngẫu nhiên thích loại trò chơi này. Kiên quyết bác bỏ.
Vũ lực không được, hạ dược không được, giả vờ đáng yêu không được, đến cùng như thế nào phản công mới thành công?
Tiểu Tường nhìn cha gãi đầu cong má nhất thời tươi cười rạng rỡ nhất thời lại ủ rũ bộ dáng không khỏi chớp mắt to, nó nhìn thoáng qua anh trai Tiểu Hàng ngồi dưới đất không hề có cảm giác đang chơi đùa lắp ráp cơ giáp, sau đó lặng lẽ đi đến bên người Việt Lăng Thiên, đâm đâm mu bàn tay ba, nhỏ giọng hỏi: “Ba, cha làm sao vậy?”
Việt Lăng Thiên nhếch môi im lặng cười, duỗi ra ngón trỏ đặt ở bên môi làm động tác ‘hư’, sau đó ôm lấy Tiểu Tường ngồi trên gối anh, cùng con trai thì thầm: “ Cha đang suy nghĩ sự tình.”
“À.” Việt Dĩ Tường cái hiểu cái không gật đầu: “Ba, lúc nào con mới có em trai? Cậu nhỏ thật đáng yêu, béo ục ục, chọt một cái liền cười.”
Việt Dĩ Hàng lúc này lỗ tai đột nhiên linh mẫn, nó ném cơ giáp đang mặc một nửa chạy đến bên người Việt Lăng Thiên, thanh âm thanh thúy vang dội: “ Ba ba, con cũng muốn có em trai đáng yêu như cậu nhỏ, Tiểu Tường không thú vị luôn khi dễ con.”
Việt Lăng Thiên nhìn thân thể Hứa Duệ thoáng cái cứng ngắc, nụ cười trên mặt ý vị thâm trường, dùng thanh âm không lớn lại đủ cho Hứa Duệ nghe đối với hai đứa con trai nói: “ Muốn em trai, được cha các con đồng ý mới được nha.”
Việt Lăng Thiên vừa mới nói, Tiểu Hàng đã phóng ra hình tròn đạn pháo phóng tới bên người Hứa Duệ. Nó nhảy đến trên lưng Hứa Duệ ôm cổ làm nũng: “Cha, con muốn em trai đáng yêu giống như cậu nhỏ, có được không? Có được hay không?”
Tiểu Tường lại án binh bất động, ngồi ở trên đùi Việt Lăng Thiên mím môi khẽ cười. Anh trai thật sự là quá vọng động rồi, gặp gió liền mưa, như vậy không tốt. dammy9694.wordpress.com
Quả nhiên!
Đang nghĩ ngợi phản công lại không có cửa Hứa Duệ nghe xong lời nay lửa giận trong lòng lập tức hừng hực, cậu trở tay nắm chặt Tiểu Hàng, vừa hướng ngoài cửa đi vừa nổi giận đùng đùng nói: “ Muốn em trai con có khí lực ôm mới được, đến, đi chạy 2 vòng, chúng ta hẵng thảo huận vấn đề này.”
Mặc dù chỉ là ở hoa viên chạy 20 vòng, vốn đứa nhỏ bốn tuổi chân ngắn mà nói đó là nhiệm vụ gian khổ.
Tiểu Hàng giãy dụa thân thể, hướng Việt Lăng Thiên và Tiểu Tường đưa tay cầu cứu: “Ba cứu mạng! Tiểu Tường cứu mạng! Cứu mạng!”
Việt Lăng Thiên nhìn Hứa Duệ mặt đen tóc sắp dựng thẳng đứng lên, sờ cái mũi, con trai quản giáo nghiêm khắc một chút không phải chuyện xấu, đặc biệt là con nhà quân nhân.
Tiểu Tường chớp mắt to, ba cũng lực bất tòng tâm, nó một đứa bé xem náo nhiệt gì? Cha tâm tình không tốt, ít nhất là giữ mình bo bo mới giữ được mình.
Đáng thương Tiểu Hàng bị ba làm thành vũ khí sử dụng rồi, vẻ mặt đau khổ ở trước mặt cha đáng sợ biểu lộ gian nan chạy từng bước nhỏ. Việt nhị quản gia cầm nước cùng khăn lau, thấy mà đau lòng.
Việt Lăng Thiên ôm Tiểu Tường đi đến bên người Hứa Duệ: “ 20 vòng đối với Tiểu Hàng mà nói hơi nhiều rồi, bất quá chỉ cần nó có thể kìm nén một hơi, nhất định có thể chạy xong.”
“Hả?” Hứa Duệ quay đầu nhìn về phía Việt Lăng Thiên, hai mắt mang theo dấu ‘?”.
Việt Lăng Thiên cười, cả người lẫn vật vô hại: “ Bị kìm nén càng chặt, tác dụng sức lực càng lớn.”
Hứa Duệ nghe xong giật mình, tròng mắt chuyển à chuyển vội vàng nghiêng đầu nhìn Tiểu Hàng.
Bị kìm nén càng chặt, tác dụng sức lực càng lớn? Nếu như mình tại lúc vận động đình chỉ không phun ra trước, mà làm cho đối phương tiết trước. Sau đó thừa dịp ‘ thừa dịp anh sai lầm, muốn làm anh liền làm’ một lần hành động không đánh liền thắng?
Hứa Duệ càng nghĩ càng cảm thấy có thể thực hiện, xúc động muốn cười bị cậu kiên quyết di trì nghiêm túc nhưng khóe miệng không ngừng run rẩy, nhìn cực kì quái dị, làm cho Tiểu Tường được Việt Lăng Thiên ôm nhìn thấy cha như vậy thiếu chút nữa bị dọa sợ. dammy9694.wordpress.com
Việt Lăng Thiên nhìn lướt qua Hứa Duệ mỉm cười. Nói thực ra, lão bà nhà mình vẫn là quá thiện lương quá đơn thuần rồi, một khi về đến nhà, thời điểm đối mặt với người nhà, cậu muốn cái gì đều hiện ở trên mặt, ngay cả phân tích đều không cần.
Tiểu Hàng không lí do bị phạt chạy khó có được không khóc lóc om sòm, sớm liền lên giường đi ngủ. Tiểu Tường cũng có thể yên tĩnh xem sách của nó, không cần bị anh trai quấy rầy.
Việt Lăng Thiên nghỉ ngơi ở nhà, phu phu mỗi đêm khai thông vận động là không thể thiếu. Tuy anh đã đáp ứng Hứa Duệ tạm thời không muốn trẻ con, nhưng đó là trước khi cậu tốt nghiệp.
Căn cứ vào tâm tư, Việt Lăng Thiên vẫn không hi vọng Hứa Duê đi đến tiền tuyến, tốt nhất lưu lại địa cầu làm dân sự. Anh buông tay ra, giống như chơi diều làm cho Hứa Duệ theo đuổi lí tưởng của mình, nhưng anh vẫn nhìn chằm chằm vào đầu dây, lúc nào kéo lúc nào ngừng, lúc nào kéo về, toàn bộ do anh khống chế tiết tấu. Đứa nhỏ nhưng lại là đòn sát thủ lớn nhất, có thể làm cho Hứa Duệ tự động quay đầu lại.
Hứa Duệ trước khi tiến về phòng luyện khí công mấy lần, muốn cho sức chịu đựng siêu bền bỉ siêu cường làm cho Việt Lăng Thiên tới trước cậu, cây hoa cúc sức xoắn phải tăng cường.
Hứa Duệ nghĩ dưới tình huống đó phản kích xác xuất thành công, bên miệng không khỏi lộ ra một bộ dáng tươi cười giảo hoạt. Trước kia chính là quá hưởng thụ, mới bỏ lỡ nhiều cơ hội như vậy. Hứa Duệ nắm chặt tay, đêm nay nhất định phải phản công thành công.
Đêm dài yên tĩnh, song bào thai ngủ ngon lành, Việt Lăng Thiên và Hứa Duệ thời gian xâm nhập trao đổi mới bắt đầu.
Hắc nguyệt phong cao đêm tạo người, Hứa Duệ một lần lại một lần mà dùng thân thể nếm thử, một lần lại một lần tại bước cuối cùng quan trọng nhất sắp được một cách dễ dàng lại thất bại ngay trước mắt, cái này làm cho Hứa Duệ rất không cam lòng. Hít đủ không khí, ngóc đầu trở lại!
Việt Lăng Thiên muốn chính là Hứa Duệ kiên trì ‘vĩnh viễn không chịu thua’, một lần lại một lần mà ‘liên tiếp lui về phía sau’ ‘hơi thở dồn dập’ chờ Hứa Duệ lần nữa mắc câu, phong tình vạn chủng mà quấn lên.
Hình thể, lực lưỡng, một bụng tâm kế đen tối của hai người không cùng một cấp bậc, đã chú định thể lực nhẹ yếu đơn thuần một phương vĩnh viễn bị áp, vĩnh viễn không trở mình.
Mười tháng sau, Việt gia lại lần nữa nghênh đón một sinh mệnh xinh đẹp mới, gọi là Việt Dĩ Hoàn.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Các thân ái, ngoại truyện toàn bộ đã hoàn.
Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người.
Hai mươi hai chữ mới, cầu hoa hoa, cầu bao dưỡng, cầu các loại.
Xin không nên khách khí mà dùng lực đâm một đâm đi.
–Hoàn––
“Việt Lăng Thiên, lão tử hiện tại không sợ anh nữa.” Hứa Duệ tiêu sái đem áo sơ mi quần xanh đẩy ra, cúc áp rơi xuống đầy đất, lộ ra dáng người màu lúa mạch: “ Nhìn xem, tám khối cơ bụng.”
Việt Lăng Thiên phối hợp trừng lớn mắt, tán thưởng: “Oa, vốc người rất đẹp.”
Hứa Duệ ngửa đầu cười ha ha, đắc ý đi đến trước mặt Việt Lăng Thiên so chiều cao hai người, mặt đen.
Sự thật quá đả kích người rồi, Hứa Duệ mấy năm nay khổ luyện ăn bể bụng cũng chỉ cao 2cm, bây giờ là 180cm, so với Việt Lăng Thiên 190cm, chênh lệch cực lớn.
Cắn răng, Hứa Duệ quay người oán hận nói: “ Chiều cao không có nghĩa là tất cả.”
“ Việt Lăng Thiên cười tủm tỉm gật đầu: “ Đúng.”
Thật sự không có nghĩa là tất cả phải không? Hứa Duệ rơi lệ đầy mặt.
Người lùn có thể áp đảo người cao tỉ lệ có bao nhiêu? Huống chi hai người giá trị vũ lực căn bản không cùng một trình độ.
Vũ lực không thể thắng, chỉ có thể dùng mưu. Dù sao đè Việt Lăng Thiên cũng sẽ không mang thai.
Vì cái gì phải chấp nhất trên dưới? Hứa Duệ bạo phát: Là nam nhân đều chấp nhất có phải không? Huống chi một ngàn nam trước, nam nam sinh tử vốn chỉ là thiên phương dạ đàm (chuyện nghìn lẻ một đêm). Chính mình là ‘người cổ đại’ lại chỉ có thể bị áp, còn mang thai sinh con.
Hạ dược?
Hạ dược ông chồng tướng quân của mình thuần túy tìm chết, bác bỏ!
Cầu khẩn?
Càng suy càng yêu, thuần túy là tự tìm tai vạ cho mình, Việt Lăng Thiên ngẫu nhiên thích loại trò chơi này. Kiên quyết bác bỏ.
Vũ lực không được, hạ dược không được, giả vờ đáng yêu không được, đến cùng như thế nào phản công mới thành công?
Tiểu Tường nhìn cha gãi đầu cong má nhất thời tươi cười rạng rỡ nhất thời lại ủ rũ bộ dáng không khỏi chớp mắt to, nó nhìn thoáng qua anh trai Tiểu Hàng ngồi dưới đất không hề có cảm giác đang chơi đùa lắp ráp cơ giáp, sau đó lặng lẽ đi đến bên người Việt Lăng Thiên, đâm đâm mu bàn tay ba, nhỏ giọng hỏi: “Ba, cha làm sao vậy?”
Việt Lăng Thiên nhếch môi im lặng cười, duỗi ra ngón trỏ đặt ở bên môi làm động tác ‘hư’, sau đó ôm lấy Tiểu Tường ngồi trên gối anh, cùng con trai thì thầm: “ Cha đang suy nghĩ sự tình.”
“À.” Việt Dĩ Tường cái hiểu cái không gật đầu: “Ba, lúc nào con mới có em trai? Cậu nhỏ thật đáng yêu, béo ục ục, chọt một cái liền cười.”
Việt Dĩ Hàng lúc này lỗ tai đột nhiên linh mẫn, nó ném cơ giáp đang mặc một nửa chạy đến bên người Việt Lăng Thiên, thanh âm thanh thúy vang dội: “ Ba ba, con cũng muốn có em trai đáng yêu như cậu nhỏ, Tiểu Tường không thú vị luôn khi dễ con.”
Việt Lăng Thiên nhìn thân thể Hứa Duệ thoáng cái cứng ngắc, nụ cười trên mặt ý vị thâm trường, dùng thanh âm không lớn lại đủ cho Hứa Duệ nghe đối với hai đứa con trai nói: “ Muốn em trai, được cha các con đồng ý mới được nha.”
Việt Lăng Thiên vừa mới nói, Tiểu Hàng đã phóng ra hình tròn đạn pháo phóng tới bên người Hứa Duệ. Nó nhảy đến trên lưng Hứa Duệ ôm cổ làm nũng: “Cha, con muốn em trai đáng yêu giống như cậu nhỏ, có được không? Có được hay không?”
Tiểu Tường lại án binh bất động, ngồi ở trên đùi Việt Lăng Thiên mím môi khẽ cười. Anh trai thật sự là quá vọng động rồi, gặp gió liền mưa, như vậy không tốt. dammy9694.wordpress.com
Quả nhiên!
Đang nghĩ ngợi phản công lại không có cửa Hứa Duệ nghe xong lời nay lửa giận trong lòng lập tức hừng hực, cậu trở tay nắm chặt Tiểu Hàng, vừa hướng ngoài cửa đi vừa nổi giận đùng đùng nói: “ Muốn em trai con có khí lực ôm mới được, đến, đi chạy 2 vòng, chúng ta hẵng thảo huận vấn đề này.”
Mặc dù chỉ là ở hoa viên chạy 20 vòng, vốn đứa nhỏ bốn tuổi chân ngắn mà nói đó là nhiệm vụ gian khổ.
Tiểu Hàng giãy dụa thân thể, hướng Việt Lăng Thiên và Tiểu Tường đưa tay cầu cứu: “Ba cứu mạng! Tiểu Tường cứu mạng! Cứu mạng!”
Việt Lăng Thiên nhìn Hứa Duệ mặt đen tóc sắp dựng thẳng đứng lên, sờ cái mũi, con trai quản giáo nghiêm khắc một chút không phải chuyện xấu, đặc biệt là con nhà quân nhân.
Tiểu Tường chớp mắt to, ba cũng lực bất tòng tâm, nó một đứa bé xem náo nhiệt gì? Cha tâm tình không tốt, ít nhất là giữ mình bo bo mới giữ được mình.
Đáng thương Tiểu Hàng bị ba làm thành vũ khí sử dụng rồi, vẻ mặt đau khổ ở trước mặt cha đáng sợ biểu lộ gian nan chạy từng bước nhỏ. Việt nhị quản gia cầm nước cùng khăn lau, thấy mà đau lòng.
Việt Lăng Thiên ôm Tiểu Tường đi đến bên người Hứa Duệ: “ 20 vòng đối với Tiểu Hàng mà nói hơi nhiều rồi, bất quá chỉ cần nó có thể kìm nén một hơi, nhất định có thể chạy xong.”
“Hả?” Hứa Duệ quay đầu nhìn về phía Việt Lăng Thiên, hai mắt mang theo dấu ‘?”.
Việt Lăng Thiên cười, cả người lẫn vật vô hại: “ Bị kìm nén càng chặt, tác dụng sức lực càng lớn.”
Hứa Duệ nghe xong giật mình, tròng mắt chuyển à chuyển vội vàng nghiêng đầu nhìn Tiểu Hàng.
Bị kìm nén càng chặt, tác dụng sức lực càng lớn? Nếu như mình tại lúc vận động đình chỉ không phun ra trước, mà làm cho đối phương tiết trước. Sau đó thừa dịp ‘ thừa dịp anh sai lầm, muốn làm anh liền làm’ một lần hành động không đánh liền thắng?
Hứa Duệ càng nghĩ càng cảm thấy có thể thực hiện, xúc động muốn cười bị cậu kiên quyết di trì nghiêm túc nhưng khóe miệng không ngừng run rẩy, nhìn cực kì quái dị, làm cho Tiểu Tường được Việt Lăng Thiên ôm nhìn thấy cha như vậy thiếu chút nữa bị dọa sợ. dammy9694.wordpress.com
Việt Lăng Thiên nhìn lướt qua Hứa Duệ mỉm cười. Nói thực ra, lão bà nhà mình vẫn là quá thiện lương quá đơn thuần rồi, một khi về đến nhà, thời điểm đối mặt với người nhà, cậu muốn cái gì đều hiện ở trên mặt, ngay cả phân tích đều không cần.
Tiểu Hàng không lí do bị phạt chạy khó có được không khóc lóc om sòm, sớm liền lên giường đi ngủ. Tiểu Tường cũng có thể yên tĩnh xem sách của nó, không cần bị anh trai quấy rầy.
Việt Lăng Thiên nghỉ ngơi ở nhà, phu phu mỗi đêm khai thông vận động là không thể thiếu. Tuy anh đã đáp ứng Hứa Duệ tạm thời không muốn trẻ con, nhưng đó là trước khi cậu tốt nghiệp.
Căn cứ vào tâm tư, Việt Lăng Thiên vẫn không hi vọng Hứa Duê đi đến tiền tuyến, tốt nhất lưu lại địa cầu làm dân sự. Anh buông tay ra, giống như chơi diều làm cho Hứa Duệ theo đuổi lí tưởng của mình, nhưng anh vẫn nhìn chằm chằm vào đầu dây, lúc nào kéo lúc nào ngừng, lúc nào kéo về, toàn bộ do anh khống chế tiết tấu. Đứa nhỏ nhưng lại là đòn sát thủ lớn nhất, có thể làm cho Hứa Duệ tự động quay đầu lại.
Hứa Duệ trước khi tiến về phòng luyện khí công mấy lần, muốn cho sức chịu đựng siêu bền bỉ siêu cường làm cho Việt Lăng Thiên tới trước cậu, cây hoa cúc sức xoắn phải tăng cường.
Hứa Duệ nghĩ dưới tình huống đó phản kích xác xuất thành công, bên miệng không khỏi lộ ra một bộ dáng tươi cười giảo hoạt. Trước kia chính là quá hưởng thụ, mới bỏ lỡ nhiều cơ hội như vậy. Hứa Duệ nắm chặt tay, đêm nay nhất định phải phản công thành công.
Đêm dài yên tĩnh, song bào thai ngủ ngon lành, Việt Lăng Thiên và Hứa Duệ thời gian xâm nhập trao đổi mới bắt đầu.
Hắc nguyệt phong cao đêm tạo người, Hứa Duệ một lần lại một lần mà dùng thân thể nếm thử, một lần lại một lần tại bước cuối cùng quan trọng nhất sắp được một cách dễ dàng lại thất bại ngay trước mắt, cái này làm cho Hứa Duệ rất không cam lòng. Hít đủ không khí, ngóc đầu trở lại!
Việt Lăng Thiên muốn chính là Hứa Duệ kiên trì ‘vĩnh viễn không chịu thua’, một lần lại một lần mà ‘liên tiếp lui về phía sau’ ‘hơi thở dồn dập’ chờ Hứa Duệ lần nữa mắc câu, phong tình vạn chủng mà quấn lên.
Hình thể, lực lưỡng, một bụng tâm kế đen tối của hai người không cùng một cấp bậc, đã chú định thể lực nhẹ yếu đơn thuần một phương vĩnh viễn bị áp, vĩnh viễn không trở mình.
Mười tháng sau, Việt gia lại lần nữa nghênh đón một sinh mệnh xinh đẹp mới, gọi là Việt Dĩ Hoàn.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Các thân ái, ngoại truyện toàn bộ đã hoàn.
Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người.
Hai mươi hai chữ mới, cầu hoa hoa, cầu bao dưỡng, cầu các loại.
Xin không nên khách khí mà dùng lực đâm một đâm đi.
–Hoàn––
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook