Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên (Dịch)
-
Chương 47
Không nên a, Khương Ninh là một nam nhân rất tự hạn chế, mặc dù mỗi đêm trở về rất trễ, nhưng đến mỗi sáng sớm liền sẽ đúng giờ rời giường.
Một ngày không gặp Khương Ninh, Tiết Nguyên Đồng luôn cảm thấy thiếu chút gì, nhưng lại có cảm giác Khương Ninh như chưa từng rời đi, bởi vì nàng đang kết nối wifi của Khương Ninh.
"Hôm nay muốn lên lớp tự học buổi tối, Khương Ninh sẽ không quên chứ? Muốn hay không gọi điện thoại cho hắn?"
Tiết Nguyên Đồng chợt nhớ tới, nàng không có số điện thoại của Khương Ninh. Này liền có chút lúng túng, ngồi xe người ta mấy ngày, còn dùng wifi của người ta, kết quả vừa không có dãy số, cũng không có qq hảo hữu.
"Đêm nay hỏi hắn lấy một cái vậy."
Tiết Nguyên Đồng đang tính toán, lúc này, Khương Ninh đẩy cửa ra.
"Khương Ninh, ngươi ngủ nướng?"
Tiết Nguyên Đồng hỏi hắn.
Khương Ninh gật gật đầu, tối hôm qua luyện chế xong Tụ Khí Đan sau, khoảng cách hừng đông đã không xa, về sau hấp thu đan dược dược lực, tăng cao tu vi, không cẩn thận suốt đêm.
Dứt khoát hôm nay ngủ một giấc đến bây giờ.
"Ngươi ăn cơm chưa? Ta bao sủi cảo, có muốn nếm thử một chút thủ nghệ của ta hay không?"
Tiết Nguyên Đồng nói.
"Tốt tốt."
"Vừa vặn ta cũng không ăn cơm, đi theo ta."
Tiết Nguyên Đồng nhà chỉ có một mình nàng, Cố a di không có ở nhà, căn cứ vào quan sát của Khương Ninh hai ngày gần đây, Cố a di tựa hồ đang tìm việc làm thu ngân ở tiệm cơm trong thị lý, mỗi tối hơn chín giờ mới trở về.
Tiết Nguyên Đồng xuống ba phần sủi cảo, nàng ăn nửa phần, Khương Ninh ăn hai phần rưỡi.
Khương Ninh mang theo gấp bàn tới cửa, lại dời hai cái bàn nhỏ.
Tiết Nguyên Đồng điều một bát sủi cảo đồ chấm, hai người vây quanh ở cạnh bàn nhỏ, đón trời chiều, vừa ăn vừa nói chuyện.
"Khương Ninh, qq của ngươi bao nhiêu?" Tiết Nguyên Đồng trước tiên đặt câu hỏi, nàng từ trước đến nay không phải người do dự.
Khương Ninh nói ra qq của mình, Tiết Nguyên Đồng tìm kiếm sau, nhìn thấy qq cấp bậc của Khương Ninh là hai cái mặt trăng.
Mà cấp bậc của nàng là một cái Thái Dương hai cái mặt trăng, lập tức có loại cảm giác chiến thắng, vì thăng cấp, nàng không tiếc hao phí lưu lượng, mỗi ngày hậu trường mang theo qq.
Khương Ninh thông qua lời mời kết bạn sau, nàng nhìn thấy Khương Ninh tôn quý iphone đang online, niềm vui chiến thắng vừa rồi tan biến, sủi cảo trong miệng cũng không còn thơm nữa.
Khương Ninh cũng không biết Tiết Nguyên Đồng còn có thể ganh đua so sánh như vậy, phải biết hậu thế tất cả mọi người đều dùng WeChat, qq đẳng cấp gì đó, căn bản không còn quan trọng.
Khương Ninh đồng ý lời mời kết bạn của nàng, mới phát hiện danh sách có mấy tin nhắn.
Trong đó một tin là Thẩm Thanh Nga hôm trước gửi: "Khương Ninh, nghỉ lễ ngươi muốn về nhà không?"
Khương Ninh tiện tay trả lời: "Không trở về."
Bên kia lập tức trả lời: "Ngươi mượn điện thoại của người khác?"
Thẩm Thanh Nga vừa lúc online, nhìn thấy Khương Ninh iphone online sau, có chút không thể tưởng tượng nổi, Khương Ninh điều kiện gia đình nàng rất rõ ràng, phụ mẫu là công nhân, một năm kiếm không được bao nhiêu tiền.
Cha mẹ hắn không có khả năng mua iphone cho hắn, hẳn là mượn điện thoại của người khác, lên mạng khoe khoang một chút.
Khương Ninh liếc mắt nhìn, không trả lời, thoát khỏi qq, đã trải qua nhiều năm đi làm ở hậu thế, hắn đặc biệt chán ghét những giao tiếp vô nghĩa, có thời gian đó, không bằng nhân lúc còn nóng ăn thêm hai cái sủi cảo của Tiết Nguyên Đồng.
Ăn xong sủi cảo, Tiết Nguyên Đồng chạy đi rửa chén.
Khương Ninh nhưng là khắc một viên đan dược, ngồi ở trên bàn nhỏ tu tiên.
Lúc đi đến trường, Tiết Nguyên Đồng đối mặt với lời mời nhiệt tình của Khương Ninh, từ chối không được, đành phải "cố mà làm" ngồi ở ghế sau xe địa hình.
Khương Ninh cảm thấy chiếc xe địa hình mà đường đệ Khương Quân Long tặng cũng không tệ, sau tấm che diện trang, còn có chỗ ngồi mềm mại, đặc biệt thích hợp chở người.
Tiết Nguyên Đồng ngồi bên cạnh, theo gió rạo rực đôi chân thon dài.
Khương Ninh cưỡi xe trình độ rất cao, bất luận nàng lay động như thế nào, xe vẫn vững vàng như cũ.
Nhìn qua bóng lưng Khương Ninh, nàng không hiểu sao lại an tâm, phảng phất phía trước bất luận xuất hiện nguy hiểm gì, Khương Ninh đều có thể ngăn cản trước mặt nàng, bảo hộ nàng không bị tổn thương.
Sau một khắc, Tiết Nguyên Đồng lại cảm thấy xấu hổ, nàng thế nhưng là Tiết Nguyên Đồng a?
Thật buồn cười, nàng cần người khác bảo hộ sao?
"Khương Ninh, ngày mai ta cưỡi xe mang ngươi đi." Tiết Nguyên Đồng vỗ ngực một cái, phát ngôn bừa bãi.
"Đừng a, Cố di nói ngươi không biết cưỡi xe."
Tiết Nguyên Đồng ngẩn người, hoang đường nghĩ: "Xong, ta bị mẹ ta phản bội?"
Bị Khương Ninh tiết lộ nội tình, Tiết Nguyên Đồng xấu hổ vô cùng, hình tượng của nàng trong lòng Khương Ninh, chẳng phải là trong nháy mắt rớt xuống mấy bậc sao?
Không được, tối về nhất định phải giáo huấn mẹ một trận, nhất định phải dặn nàng không cần chuyện gì cũng nói với Khương Ninh!
"Ngươi nói sai rồi, ta chỉ là không biết cưỡi xe điện, nhưng ta biết cưỡi xe đạp, không tin ngươi xuống, ta bây giờ cưỡi cho ngươi xem." Tiết Nguyên Đồng ngụy biện nói.
"Thật hay giả, đầu ta lần đầu tiên nghe nói biết cưỡi xe đạp, không biết cưỡi xe điện đâu?" Khương Ninh khoa trương.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook