Trùng Sinh Thế Gia Tử
Chương 526: Thanh thế phải tạo lớn

Quá trình đàm phán mấy ngày tiếp theo rất thuận lợi, thủ hạ của đám người Triệu Tinh Long đều là người chuyên nghiệp, đám con cháu nhà thế gia không phải việc gì cũng tự làm nên người quản lí chuyên nghiệp đều là chọn lựa đầu tiên để đưa vào vận hành bộ máy của họ.

Hiển nhiên là những chi tiết đàm phán đều do đội chuyên nghiệp này hoàn thiện, đối với những việc này Nhiếp Chấn Bang vô cùng tán thành, đời sau những con cháu thế gia trong vòng thương trường còn phải dựa vào ưu thế bối cảnh của gia tộc bản thân. Nhóm người này chính là những người đứng đầu nghiệp quan của TQ, mặt này ngoại trừ Dương An Bang dựa vào năng lực bản thân là chủ yếu còn những người khác trong kinh doanh đều dựa vào thế lực gia tộc.

Còn bây giờ, dưới sự hướng dẫn của mình về cơ bản đều dựa vào quy tắc kinh doanh trên thương trường, như vậy có vẻ hợp lý hơn rất nhiều, cũng ít chuyện lấy quyền đè người.

- Bí thư Lý, dự án cảng mới Vọng Hải do Tập đoàn Ốc Gia góp vốn tiếp tục làm tiếp phần Á Hải để lại, về tất cả nợ nần và trách nhiệm của cảng mới Vọng Hải đều do Tập đoàn Ốc Gia tiếp nhận. Ngoài ra Thiên Tuyền sơn trang, tòa nhà Á Hải và những dự án bất động sản khác do tập đoàn khai thác mỏ Long Hoa khu tự trị Tây bắc tiếp nhận, tất cả quyền lợi của người mua nhà Long Hoa sẽ tiếp tục thực hiện dựa theo hợp đồng. Dự án Điện ảnh và truyền hình do tập đoàn phát triển nông nghiệp Mẫn Nông tiếp nhận. Những thứ khác như mấy khu nhà xưởng lớn của tập đoàn Á Hải cũng để cho tập đoàn Thái Hòa nước ngoài tiếp nhận. Dựa theo đàm phán đã cùng mấy tập đoàn trên ký kết bổ sung hiệp nghị, quy định trong thời gian mười lăm ngày nhanh chóng làm trở lại, tất cả tiền lương công nhân toàn bộ do Thái Hòa nước ngoài nhận.

Ở trong phòng làm việc Thành ủy của Lý Thái Thạch, Nhiếp Chấn Bang thuật lại kết quả đàm phán mấy ngày này.

Tin này làm Lý Thái Thạch cũng rất vui, ánh mắt nhìn Nhiếp Chấn Bang cũng có sự thay đổi, sau khi đảm nhiệm Bí thư Thành ủy thành phố Vọng Hải, tâm tình của Lý Thái Thạch vẫn thay đổi, lúc bắt đầu, sách lược đối với Nhiếp Chấn Bang và thái độ đồng hành vị trí bình đẳng, xác định bản thân sau khi may mắn vượt lên bây giờ lại khác rồi. Khai thác mỏ Long Hoa và tập đoàn Mẫn Nông đều là doanh nghiệp ở thành phố Tân Lê, hơn nữa đều là doanh nghiệp lớn nổi tiếng cả nước, từ lý lịch của Nhiếp Chấn Bang không khó thấy hai công ty này quan hệ với Nhiếp Chấn Bang không tầm thường. Bây giờ xem ra quan hệ của Nhiếp Chấn Bang không chỉ là lời nói mồm, có nhiều tài chính đổ vào như vậy, kinh tế của thành phố Vọng Hải sẽ tăng thêm tốc độ, nhìn từ bây giờ sợ là trong vòng một năm sẽ khôi phục lại rầm rộ như trước kia, hơn nữa còn phát triển tốt, không nói việc khác chỉ việc này cũng đã là chiến tích to lớn.

Cán bộ cấp Thứ trưởng là có thể vào trong hệ thống lãnh đạo đất nước, thành tích này đương nhiên sẽ vào danh sách đối tượng trọng điểm chú ý của Ban Tổ chức Trung ương, chuyện lên chức chỉ là vấn đề sớm hay muộn.

Nghĩ vậy Lý Thái Thạch trầm ngâm một chút, nói:

- Chấn Bang, ý kiến của tôi là lần này muốn làm lễ ký kết lớn, long trọng một chút, mời một số đài truyền hình cấp quốc gia đến dự, dùng việc này để người ngoài, Đảng, đất nước thấy bộ máy Thành ủy thành phố Vọng Hải chúng ta có năng lực, có lòng tin xây dựng thành phố Vọng Hải.

Đề nghị này rất hợp với ý nghĩ của Nhiếp Chấn Bang, chẳng qua góc độ cư xử của hai người không giống nhau mà thôi, chỗ Lý Thái Thạch suy tính nhiều hơn về tạo thanh thế lớn một chút, mặt này này ẩn chứa ý nghĩa chính trị, vì bộ máy Thành ủy thành phố Vọng Hải nhưng chủ yếu là mang lại lợi thế chính trị lớn cho Lý Thái Thạch và mình.

Còn hướng của mình là việc kinh doanh, nhân dân cả nước có lẽ hiểu biết không nhiều về tình hình thành phố Vọng Hải, nhưng những thương gia trên thương trường trong nước cũng rất hiểu sau khi tập đoàn Á Hải sụp đổ thì kinh tế thành phố Vọng Hải suy thoái, sự tấn công này làm cho các thương nhân chùn bước, có thể nói là mất đi lòng tin đầu tư.

Bây giờ mượn cơ hội này chính là thời cơ cải tạo thành phố Vọng Hải thành vùng đất đầu tư, việc ký kết mấy dự án lớn này chắc chắn trở thành một cột mốc ảnh hưởng đến thương nhân cả nước.

Trên thực tế, chính sách và môi trường đầu tư của Vọng Hải đều vô cùng tốt.

Chỉ có điều trước kia tập đoàn Á Hải độc quyền, tiến hành chèn ép và loại trừ các công ty tiến vào Vọng Hải nên mới khiến cho kinh tế của thành phố Vọng Hải phát triển dị dạng, sau khi tập đoàn Á Hải sụp đổ cũng ảnh hưởng rất lớn đến các thương nhân, làm cho họ sợ hãi, nếu mình vào Vọng Hải liệu có rơi vào vũng bùn này không. Hiện tại mấy vấn đề đó không còn, cục diện rối rắm của tập đoàn Á Hải để lại được người khác tiếp nhận, loại bỏ sự nghi ngờ và băn khoăn trong lòng mọi người, chỉ cần có một cơ hội thích hợp thành phố Vọng Hải chắc chắn sẽ đón nhận rất nhiều người tới đầu tư.

- Bí thư Lý, ông nghĩ giống như tôi, tôi cũng đang chuẩn bị báo cáo chuyện này với ông.

Nhiếp Chấn Bang mỉm cười nói, hiện giờ quan hệ của bộ máy Thành ủy hòa thuận, Nhiếp Chấn Bang cũng không kiêu căng mà ngược lại rất chú ý đến những chi tiết nhỏ trong công việc và sinh hoạt hàng ngày, khi nói chuyện đều dùng từ ngữ rất tôn trọng.

Việc này làm Lý Thái Thạch rất vừa lòng, vừa lòng chính là điểm cơ bản của sự hợp tác.

Lập tức, Lý Thái Thạch mỉm cười nói:

- Chấn Bang, quả nhiên là nghĩ như tôi, nhưng tôi hiểu anh từ trước đến này không bao giờ làm mà chưa chắc chắn, nói tôi xem có dự tính gì.

Khiêm tốn cẩn thận chẳng qua là ở những việc vụn vặt bề ngoài cuộc sống ngày thường, trong công việc Nhiếp Chấn Bang từ trước đến nay đều việc cần thì phải làm, cũng nói luôn:

- Tôi có suy nghĩ bước đầu là mượn cơ hội này kết hợp với đài truyền hình quốc gia tổ chức một đêm hội ca múa quy mô lớn ở Vọng Hải, thể hiện đầy đủ tố chất nhẹ nhàng của người dân thành phố Vọng Hải, buổi sáng cùng ngày tổ chức lễ ký kết long trọng, dùng vệc này tạo ra một sự tuyên truyền và mở rộng toàn diện.

Đề nghị này làm Lý Thái Thạch ngây ngẩn cả người, trong lòng có chút thán phục, tục ngữ nói: Người so với người, giận điên người, từ cách thức mà nói bản thân mình kém xa Nhiếp Chấn Bang, tuy nhiên Lý Thái Thạch lại không ghen tị, cho dù Nhiếp Chấn Bang xuất sắc như thế nào nhưng về mặt này đương nhiên cũng không thể thiếu công lao một Bí thư Thành ủy ông ta.

Trầm ngâm một chút, Lý Thái Thạch nói:

- Làm như vậy đúng là có thể tạo ra tiếng tăm rất lớn nhưng về thời gian có bị gấp gáp quá không.

Việc này Nhiếp Chấn Bang cũng đã nghĩ tới, lễ ký kết không thể để sau một tháng, loại chuyện này chỉ có thể làm nhanh mới có thể giữ được hiệu ứng vang dội. Nhưng đêm hội ca nhạc cũng không phải là nghi lễ gì, những việc bố trí tiết mục, toàn bộ quy trình đêm nhạc đều cần thiết kế tỉ mỉ, trong lúc gấp gáp tổ chức đêm ca nhạc liệu có ảnh hưởng đến tiêu chuẩn đêm nhạc hay không đó cũng là một vấn đề. Tuy nhiên, chuyện này Nhiếp Chấn Bang cũng đã dự tính, lập tức nói:

- Về thời gian thực sự là gấp gáp một chút, tuy nhiên vấn đề cũng không lớn.

Đoàn ca múa thành phố và đoàn ca múa tỉnh Phúc Kiến đều có tiết mục sở trường và tiết mục chuẩn bị của mình, ngoài những tiết mục ca múa này nếu khó sắp xếp thì tôi cũng nghĩ đến cho thêm một số tiết mục của ngôi sao, ví dụ như một số ca sĩ nổi tiếng trong nước, một số ngôi sao điện ảnh và truyền hình HongKong cùng với một số tiết mục ngôn ngữ, tôi nghĩ mấy thứ này cũng đủ để tạo ra một đêm ca nhạc hoành tráng.

Lý Thái Thạch gật đầu, thời gian không kịp cũng chỉ có thể làm như vậy, nếu thời gian cho phép thì có thể làm một đêm ca nhạc theo chủ đề chính, nhưng việc bố trí tiết mục và tập luyện cần có thời gian, bây giờ cũng chỉ có thể dùng ngôi sao để thay thế. Tuy rằng tính chất đêm nhạc có thể nghiêng về hướng giải trí nhưng sức ảnh hưởng chắc chắn là nhiều chứ không ít, đạt được mục đích chủ yếu còn những thứ khác chẳng qua chỉ là râu ria mà thôi.

- Bí thư Lý, việc đêm diễn tôi nghĩ cứ như thế, lần này tôi cảm thấy chẳng những có thể tạo thanh thế cho việc ký kết mà còn có thể mượn cơ hội này đẩy mạnh phát triển du lịch của thành phố Vọng Hải chúng ta

Nhiếp Chấn Bang lại mở ra một đề nghị khác.

Đối với sự phát triển của thành phố Vọng Hải, trong lòng Nhiếp Chấn Bang có dự tính từ lâu, ở kiếp trước thành phố Vọng Hải sau vụ án buôn lậu Á Hải vài năm tình hình không tốt, kinh tế tiêu điều, cũng không chính sách nào của quốc gia giúp đỡ, kinh tế xuống dốc không phanh, cho đến sau này thành phố Vọng Hải phát triển du lịch, sau khi trở thành một thành phố du lịch nổi tiếng thì kinh tế của Vọng Hải mới từng bước tăng trở lại, điều này nói rõ thành phố Vọng Hải rất thích hợp phát triển du lịch.

Lúc nghĩ đến vấn đề này Nhiếp Chấn Bang còn tìm một số tư liệu, tài nguyên du lịch thành phố Vọng Hải rất phong phú, Cổ tự là thắng cảnh nổi tiếng không cần nói, bãi biển Vọng Hải bằng phẳng, cảng chất lượng tốt, rất thích hợp phát triển du lịch ven biển, ngoài ra công viên rừng rậm Thiên Sơn, pháo đài Hú Sơn, vườn Gia Canh, Dương Cốc Vân Tuyền... đều là dự án du lịch chất lượng rất tốt. Nếu có thể sửa sang lại, đầu tư thêm nhân công thì hoàn toàn có thể đưa Vọng Hải trở thành một đô thị du lịch quốc tế hóa, nghỉ ngơi, giải trí, lịch sử nhân văn, cảnh quan thiên nhiên trong nước.

Lý Thái Thạch mỉm cười rất vui vẻ, có một Chủ tịch thành phố có khả năng như vậy làm cùng thì công việc Bí thư Thành ủy của Lý Thái Thạch sẽ có vẻ rất nhẹ nhàng, tính cách của Lý Thái Thạch không giống với người khác, có Bí thư Thành ủy ngoài việc quản lý con người còn hận không thể đem tất cả mọi chuyện đều kéo lại, làm như vậy trên thực tế đã tổn hại đến đoàn kết bộ máy.

Mà lãnh đạo cấp trên đánh giá về nhân vật Bí thư chủ yếu, là xem người này có thể đoàn kết toàn bộ bộ máy, chính quyền phát triển không tốt, kinh tế địa phương xây dựng không được thì Bí thư cũng có trách nhiệm, còn làm tốt Bí thư cũng có công lao lớn, vì vậy cho dù ở Mân Châu hay ở đây Lý Thái Thạch luôn có thái độ: việc của chính quyền tôi không can thiệp, tôi hết sức phối hợp.

- Chấn Bang à, anh đúng là một chút cũng không chịu thiệt, kế hoạch du lịch...này rất tốt, Vọng Hải chúng ta đúng là có những điều kiện này, anh là: Một hòn đá ném hai chim, tôi hoàn toàn đồng ý quan điểm của anh, ngoài ra về việc mời lãnh đạo cấp trên anh có đề nghị gì hay không?

Lý Thái Thạch lại hỏi tiếp.

Bất kể là thành phố Vọng Hải tạo được thanh thế lớn thế nào, lãnh đạo mới là cơ bản, đêm nhạc tốt thế nào, dự án du lịch thành công cỡ nào đều cần phải có sự tán thành và khẳng định của cấp trên, không có những thứ này thì tất cả đều là con số không, thanh thế lớn một mặt thể hiện ở truyền thông, mặt này chủ yếu là đối với người dân bình thường, mặt khác là mặt cấp bậc lãnh đạo cũng là một sự thể hiện.

Trầm ngâm một chút, Nhiếp Chấn Bang cũng gật đầu nói:

- Về mặt lãnh đạo ý của tôi là phải mời vài vị lãnh đạo chủ chốt của Tỉnh ủy, ngoài ra tôi muốn xem có thể mời lãnh đạo trung ương hay không, nếu có lãnh đạo trung ương tham dự cũng là một sự khẳng định đối với công việc của chúng ta, có ảnh hưởng rất lớn.

Những lời này làm Lý Thái Thạch vui vô cùng, nói:

- Được, tôi cũng nghĩ như vậy, tôi thấy việc này chúng ta phân công nhau hành động, chỗ Kiều Chủ tịch tỉnh thì làm phiền anh, chỗ Bí thư Trần tôi đích thân đi Mân Châu mời.

Nói xong làm luôn, buổi chiều Lý Thái Thạch liền đi thành phố Mân Châu, đến đêm có tin tốt đưa về Bí thư Tỉnh ủy Trần Nhân Thanh đồng ý đến dự. Chỗ Nhiếp Chấn Bang đã cùng Kiều Dịch Nhân thống nhất xong, nhưng Nhiếp Chấn Bang chưa ngắt điện thoại mà tiếp tục nói:

- Chủ tịch tỉnh, còn có một chuyện muốn nhờ ông giúp đỡ một chút, về phía Trung ương tôi nghĩ có thể mời Phó chủ tịch Thẩm tham gia đêm hội lần này hay không.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương