Trùng Sinh Thận Trọng Từng Bước
-
Chương 94: Chương 52.1
Lãng Quên- Diễn Đàn
Hai ngày trước Khương Vi trở về nhà từ trường đại học T liền khóc lóc ầm ĩ, trên người vô cùng dơ dáy bẩn thỉu, mặt cũng bị sưng, lúc mới nhìn thấy Khương Mật bị dọa suýt chút nữa ngất xỉu, ngay cả bà Chu liếc mắt nhìn cũng nhận ra Khương Vi đã gặp chuyện không may.
Sau khi Khương Vi khóc không thành tiếng thêm mắm dậm muối kể lại những việc Khương Sam đối với mình, bà Chu liền quăng vỡ chén trà muốn đi đến đại học T tìm Khương Sam tính sổ, trách mắng cô. Khương Vi là em gái họ của nó, sao nó dám không giữ thể diện cho con bé, còn đánh còn mắng nữa? Khương Vi vẫn cứ khóc, vẫn là Khương Mật sắc mặt xanh mét giữ bà Chu lại. Lã[email protected]#d#l#q#[email protected]ên
“Trước không cần đi vội.” Ánh mắt Khương Mật ngoan độc, trong đầu đã sớm nghĩ ra vô số biện pháp hành hạ trả thù Khương Sam thay con gái trút giận, nhưng Khương Vi kể lại có một việc khiến cho bà có thể đem mọi chuyện đè ép xuống.
“Vi Vi, con đừng khóc nữa, nói chậm lại một chút, có phải vừa rồi con có nói Khương Sam tham gia xã đoàn Niết Bàn không?”
Khương Vi vừa vội vừa ghen tị gật đầu, tay đặt lên trên ghế sofa không ngừng dùng sức, hận đến nỗi hàm răng muốn cắn nát đi.
Khương Mật gật gật đầu, đồng thời cũng nghiến răng nghiến lợi, con nhóc Khương Sam chết tiệt kia bị gì bám vào người sao? Mặc kệ bà dù thủ đoạn nào chỉnh cô vẫn có thể có cơ hội trở mình một lần nữa! Những cơ hội này là của Vi Vi, dựa vào cái gì lần lượt đều bị Khương Sam cướp đi?
“Mẹ nhớ con đã nói, hàng năm Niết Bàn tuyển người đều có hạn chế số người, không nhiều không ít chỉ cần một trăm người phải không?”
Khương Vi khó hiểu hỏi lại: “Mẹ hỏi cái này làm gì? Còn không tìm cách giúp con trút giận!”
Khương Mật u ám nở nụ cười: “Nếu như năm nay số người đã tuyển đủ, biện pháp có thể đi vào chính là phải có người rời khỏi.”
Bà Chu đang đau lòng lau nước mắt cho cháu gái ngoại, ý thức được con gái muốn làm gì trên mặt liền hết giận, nháy mắt ánh mắt liền sáng lên. d!^Nd+n(#Q%*[email protected]
“Đúng, đúng! Năm nay không phải do Khương Vi đi trễ nên không đoạt được tư cách tham gia sao? Con bé đã dám động thủ đánh Vi Vi, phải khiến cho nó nhanh chóng nhường danh ngạch lại, nếu không chúng ta sẽ không giờ tha thứ cho nó! Học ở một trường quân đội, việc gì phải đi nhảy múa?”
Khương Vi cũng không khóc nữa, cô vừa nghĩ tới bộ dáng Khương Sam giận đùng đùng đánh cô trong lòng liền tức giận đầy phổi: “Cô ta làm gì tốt như vậy!”
Ánh mắt Khương Mật lóe sáng, ý vị thâm trường nói: “Cái này còn phải xem chúng ta làm như thế nào!?”
Vì vậy lúc này vừa nhìn thấy Khương Sam, Khương Vi liền hận không thể xù lông lên, bị ánh mắt Khương Mật nhắc nhở, nhớ lại cuộc nói chuyện của bọn họ, nhớ phải lấy đại cuộc làm trọng, Khương Vi vẫn phải cố gắng nén oán khí trở về, vì vậy liền nở nụ cười nhút nhát với Khương Sam. Lãng ##Quên
Bên này Triệu Thanh Thanh làm người phụ trách sắp xếp học viên tiến vào xã đoàn liền tiến lại giải hòa: “Không có việc gì, vẫn không tính là muộn, các giáo viên cũng không để ý nhiều như vậy.”
Nói xong liền hiền lành bước lại nắm lấy tay Khương Sam: “Đã lâu không gặp Khương Sam, không nghĩ tới em cũng vào Niết Bàn, chị thật sự rất mừng cho em, mau đi vào thôi.”
Khương Vi nói: “Đi vào nói xin lỗi với các giáo viên trước, lẽ ra chị phải đến sớm hơn so với các giáo viên mới đúng, sao lại có thể để các giáo viên chờ chị được chứ? Quá không đúng rồi!”
Khương Sam cũng không phát hiện bọn họ thế nào, cứ theo lực đạo của Triệu Thanh Thanh đi vào bên trong, Triệu Thanh Thanh thở dài, một bộ dáng muốn nói lại thôi, ánh mắt mang theo vẻ trách cứ Khương Sam không lễ phép.
Khương Sam cũng không phản ứng, Khương Mật một chút cũng không tức giận, vừa làm ra bộ dáng săn sóc vừa đi bên cạnh Khương Sam đi theo vào bên trong: “Con đừng trách cô đối với con có yêu cầu quá nghiêm khắc, con xem bình thường cũng không có ai quản con, ba con đã mất chỉ còn chúng ta là người thân duy nhất đến xem chiếu cố con thôi. Lúc trước con náo loạn ra như vậy, cô và bà nội cũng đã nghĩ kĩ rồi, con bị chịu đả kích khi ba mất đi, người một nhà vẫn nên hòa hòa thuận thuận là tốt nhất, cũng đừng…”
Khương Sam đột nhiên dừng chân lại, đứng ngay tại chỗ, Khương Mật vội vàng đi theo cũng dừng bước, Khương Vi đi theo phía sau ánh mắt liền sáng lên, đang chuẩn bị chờ xem Khương Sam bị kích thích nổi giận.
Nhưng Khương Sam chỉ dừng lại một chút lại tiếp tục bước đi, vừa đi vừa nói với Triệu Thanh Thanh: “Xã đoàn cho phép người ngoài có thể đi vào à?”
Triệu Thanh Thanh nói: “Hôm nay là ngày đầu tiên, các giáo viên muốn lựa chọn phân tổ, cũng không phải chính thức huấn luyện, cho nên cho phép người ngoài đi vào, cũng xem như là triển lãm phân đoạn cá nhân mỗi người.” @#LQĐ*&#
Dừng lại một chút, Triệu Thanh Thanh khuyên nhủ: “Huống hồ đó cũng là người lớn trong nhà của em, nói chuyện với em sao em lại có thái độ như vậy, trong xã đoàn rất coi trọng phép tắc, các giáo viên đối với các học viên cũng rất nghiêm khắc, biểu hiện của em như vậy rơi vào mắt các giáo viên sẽ bị mất điểm, hôm nay lại là ngày chọn học viên, cũng không thể để hình tượng không lễ phép bị các giáo viên thấy được.”
Lời này được nói ra vào lúc này người đứng ở ngoài cổng không thấy được mấy giáo viên bên trong, Triệu Thanh Thanh quay lưng lại với mấy người đó, cố tình tỏ vẻ bản thân vội vàng quan tâm, giọng nói cũng nói lớn đều khiến cho các giáo viên ở bên đây nghe thấy rõ ràng.
Khương Sam quay đầu lại ngăn cản Triệu Thanh Thanh nói tiếp, rồi lại bước đi tiếp về phía trước:
“Em quen với chị cũng được một thời gian rồi, cũng biết học tỷ là một cô gái có lòng dạ tốt bụng, nhưng mỗi một nhà đều là một quyển sách khó đọc, huống chi chỉ là người mới gặp lần đầu…” Khương Sam thở dài, để lại một nữa khiến người khác phải suy nghĩ, rũ mắt xuống cười khổ rồi nói tiếp: “Với lại em là người như thế nào, học tỷ chị chưa hiểu rõ nữa sao?”
Nói ra lời này quả thật rất khéo léo, Khương Sam dựa vào lời nói của Triệu Thanh Thanh, chính là quan hệ gần gũi như vậy, vậy nên nếu không có mối quan hệ thân thiết thì cũng là người Triệu Thanh Thanh coi trọng,&^LeQuyDon3%4 khác với hai người kia cũng chỉ mới gặp lần đầu, trong tình huống chưa hiểu được chuyện trong gia đình người ta như thế nào, sao có thể nhận định Khương Sam làm sai được?
Nếu Triệu Thanh Thanh còn tiếp tục châm ngòi thổi lửa, chẳng khác nói bản thân vốn biết tính tình Khương Sam không tốt còn muốn chủ động kết thân, còn nếu như theo lời nói của Khương Sam, đó chính là không biết nhìn người, vì sao chỉ vì một người mới gặp liền nói bạn bè mình quá quắt.
Đều là người thông minh, Triệu Thanh Thanh nghe Khương Sam lời nói tuy mềm mại nhưng thật chất là lên án, lúng túng nói: “Em xem em, chị cũng chỉ muốn…”
Khương Mật chen vào nói: “Sam Sam con nói vậy là có ý gì? Hôm nay bọn ta vội vã đến đây muốn cổ vũ cho con, con sao có thể đối xử như vậy với bọn ta như vậy, thật khiến cô quá đau lòng rồi.”
Khương Vi cũng muốn lưu luyến gọi một tiếng “chị họ”, nhưng chỉ giương mắt nhìn Khương Sam liền không cất tiếng. @#lqd*&#LãngQuên
Khương Sam chuyển mắt nhìn hai người, trên mặt bọn họ diễn trò không có chút sơ hở, nhìn qua rất quan tâm và nhường nhịn dù là ai cũng không bắt ra được lỗi nào. Đều biết rõ trong lòng nhau nghĩ gì, lại có thù oán lớn như vậy, chỉ sợ cả đời này cũng không xóa bỏ hết được, vì vậy bọn họ thận trọng diễn trò trước mặt cô chờ cô tức giận, chờ cô lộ ra sơ hở, sau đó bọn họ là người có năng lực nhất dựa vào có sơ hở nho nhỏ đó sẽ cho cô một kích trí mệnh.
Tính toán trắng trợn như vậy, không thể không làm người khác tức giận!
Khương Sam rút tay ra khỏi Triệu Thanh Thanh, ánh mắt nén giận, đột nhiên giơ tay bước nhanh lại chỗ Khương Vi.
Khương Vi lập tức hét lớn một tiếng, sợ tới mức lùi về sau một bước dài, hét thảm thiết: “Chị họ!”
Giọng nói lớn thất thanh đột nhiên phát ra khiến mọi người xung quanh hoảng sợ, ồn ào kỳ quái nhìn qua hướng bên này.
Khương Vi run rẩy nhìn Khương Sam, trong lòng lại thầm đắc ý, chỉ cần Khương Sam không nén được tức giận giống như lần trước ra tay với cô.
Chỉ cần Khương Sam bị kích thích cho bàn tay kia rơi xuống trên mặt cô, từ ngày hôm nay cô ta liền hoàn toàn kết thúc. ﻅῷ☼☺₤êQuíÐὬπᴥ☼ﻹ
Cùng lúc đó Khương Mật cũng vội vàng lo lắng muốn đi đến ngăn cản: “Đừng…”
Động tác bị hai tiếng hô cố ý khoa trương ngăn lại dừng lại một nửa, còn chưa nói xong, chỉ thấy bàn tay trắng nõn của Khương Sam dừng lại trước người Khương Vi, vẻ tức giận trên mặt Khương Sam như phù dung sớm nở tối tàn, trong nháy mắt liền biến thành vẻ mặt hoảng hốt cùng với khó hiểu, cô kỳ quái nhìn hai người: “Sao, làm sao vậy?”
Khương Vi cảm thấy sự việc không đúng, phản ứng nhanh chóng muốn nói, lại bị Khương Sam phản ứng nhanh hơn một chút, bất đắc dĩ cười nói: “Không phải Khương Vi ở trong quân nghệ sao, đều đã đi đến đây, chi bằng đi theo múa cùng với chị.”
Nói xong có chút xấu hổ nhìn Khương Vi, bàn tay đưa ra liền thu về: “Em bị làm sao vậy, tự nhiên hét lớn làm chị sợ hết hồn, dù sao cũng đang ở xã đoàn chính quy, cho dù đứng ở bên ngoài cũng nên chú ý đúng mực.”
“Phốc.”
Có người nhịn không được buộc miệng cười, dáng vẻ Khương Sam ôn hòa lại lộ ra vẻ kinh ngạc làm cho bộ dáng hai mẹ con Khương Mật kích động trước đó lên tăng thêm vô cùng đột ngột, nhìn có vẻ thần kinh không ra được tốt lắm. ™×LêQuýĐônα÷¥ Có mấy giáo viên cách gần đó lắc đầu bước đi, bên trong xã đoàn đều là người có tiếng, cũng rất kiêu ngạo, nhìn hành vi của Khương Mật và Khương Vi như vậy đều làm cho người khác cảm thấy không được thoải mái.
Ánh mắt mọi người xung quanh nhìn mình giống như một tên hề, trong lòng Khương Vi biết rõ là do Khương Sam tính kế mình, cô dám thề lúc đầu vẻ mặt cùng với động tác kia của Khương Sam tuyệt đối là muốn quăng bạt tai vào mặt mình! Mặt mũi lập tức trắng bệch! Nếu Khương Sam thật sự có lòng tốt muốn cùng cô lên sân khấu biểu diễn mới đúng là gặp quỷ rồi! Cô ta tuyệt đối muốn đùa giỡn trước mặt bọn cô!
Khương Sam quả thật muốn giở bộ mặt giả dối của bọn họ xuống, thích diễn trò liền cùng diễn trò với bọn họ, xem thử ai cao hơn ai dễ dàng kiềm nén bản thân.
“Em thật sự có thể…”
Khương Mật cùng với Khương Vi đang chuẩn bị giải hòa, nhưng Khương Sam cũng không cho bọn họ cơ hội, nói nhỏ một tiếng: “Thôi, nếu như em đã không muốn biểu diễn cùng chị, chị không không ép buộc, chị phải đi, đã đến giờ rồi!”
Lời nói chưa dứt hết câu đã chạy đến nơi tập hợp, để lại câu nói đáp ứng của Khương Vi mới chỉ nói được một nửa, cùng với Khương Mật giả bộ hòa ái đang tức giận không chỗ phát.
Triệu Thanh Thanh thờ ơ nhìn, nếu bàn về những người khiến người khác tức giận, Khương Sam đứng thứ hai liền không có ai đứng thứ nhất, khiến cho người khác kiềm nén tức giận đến đỉnh điểm lại không cho người ta cơ hội phát giận, từ lúc từ ngoài cổng bước vào Khương Mật cùng với Khương Vi đều cố ý nói những lời khiến cho ai nghe cũng tức giận, lại nói Khương Sam ở đây tính tình trẻ con cũng không để ý. ☺₤êQuíÐὬπᴥ Khương Sam nghe vào một chút cũng không thèm phản bác với bọn họ, giống như ngay từ đầu đã khinh thường không muốn đấu khẩu với bọn họ, chỉ chờ cho bọn họ tự rước lấy nhục.
Khương Mật và Khương Vi đều là người không từ bất cứ thủ đoạn nào để đoạt được mục đích, vẫn cố gắng đem lửa nóng cùng với xấu hổ thu về, chẳng những không đi, ngược lại đi vào chỗ hàng ghế đầu khán giả ngồi xuống.
Vào lúc Khương Sam đang ở bên trong chờ đợi, Khương Mật giả bộ không lưu tâm nói chuyện với giáo viên xã đoàn bên cạnh lý lịch của Khương Vi:
“... Được học viện vũ đạo Hoàng gia Anh quốc gọi phỏng vấn, lúc đó cả nhà đều rất vui mừng, ai biết được cơ thẩn đứa nhỏ này không tốt, vừa qua bên Anh liền bị bệnh… Trong đội vũ đạo XX vẫn luôn dẫn đầu, lúc đó cùng một đội với chị họ của nó, không ai không khen con bé có thiên phú khiêu vũ… Khương Sam đi học đại học T, còn con bé vẫn không chịu từ bỏ tình yêu khiêu vũ của mình, vẫn đang không ngừng cố gắng…”
Khuôn mặt Khương Mật cùng với Khương Vi giống hệt nhau, đều là người xinh đẹp hoạt bát, còn mặc quần áo hoa lệ quý giá, vừa nhìn liền biết xuất thân từ nhà giàu, vào lúc muốn tiếp cận với người khác, quả thực rất dễ dàng lấy được hảo cảm của người xa lạ. Bà tránh được các giáo viên đã gặp vừa nãy, %4LãngQuên*&^@LQD# Khương Mật ở trước mặt các giáo viên chưa gặp mặt đẩy mạnh tiêu thụ cho Khương Vi, Khương Vi bên cạnh lễ phép khiêm tốn, đối với những lời nói của Khương Mật đều kiêu hãnh nhận lấy.
Đương nhiên, những lý lịch tốt đẹp cùng với giành được thắng lợi khen thưởng ở các cuộc thi khác nhau, tất cả đều là của Khương Sam giành được. Khương Sam năm đó quả thật có đủ loại phong quang tươi đẹp, vô luận ở đâu trong trường hợp nào đều được mọi người khen tặng thán phục lại cực kỳ hâm mộ, nhưng Khương Mật nhiệt tình đem những thứ này nói lập lờ nước đôi đều đẩy lên hết trên tên tuổi con mình, dù sao đó cũng là sự thật, nhưng Khương Vi ở bên cạnh Khương Sam cũng chỉ là người múa phụ cũng tồn tại là một người đóng vai phụ thôi, ai có thể thật sự đi kiểm chứng những chuyện này?
Hai ngày trước Khương Vi trở về nhà từ trường đại học T liền khóc lóc ầm ĩ, trên người vô cùng dơ dáy bẩn thỉu, mặt cũng bị sưng, lúc mới nhìn thấy Khương Mật bị dọa suýt chút nữa ngất xỉu, ngay cả bà Chu liếc mắt nhìn cũng nhận ra Khương Vi đã gặp chuyện không may.
Sau khi Khương Vi khóc không thành tiếng thêm mắm dậm muối kể lại những việc Khương Sam đối với mình, bà Chu liền quăng vỡ chén trà muốn đi đến đại học T tìm Khương Sam tính sổ, trách mắng cô. Khương Vi là em gái họ của nó, sao nó dám không giữ thể diện cho con bé, còn đánh còn mắng nữa? Khương Vi vẫn cứ khóc, vẫn là Khương Mật sắc mặt xanh mét giữ bà Chu lại. Lã[email protected]#d#l#q#[email protected]ên
“Trước không cần đi vội.” Ánh mắt Khương Mật ngoan độc, trong đầu đã sớm nghĩ ra vô số biện pháp hành hạ trả thù Khương Sam thay con gái trút giận, nhưng Khương Vi kể lại có một việc khiến cho bà có thể đem mọi chuyện đè ép xuống.
“Vi Vi, con đừng khóc nữa, nói chậm lại một chút, có phải vừa rồi con có nói Khương Sam tham gia xã đoàn Niết Bàn không?”
Khương Vi vừa vội vừa ghen tị gật đầu, tay đặt lên trên ghế sofa không ngừng dùng sức, hận đến nỗi hàm răng muốn cắn nát đi.
Khương Mật gật gật đầu, đồng thời cũng nghiến răng nghiến lợi, con nhóc Khương Sam chết tiệt kia bị gì bám vào người sao? Mặc kệ bà dù thủ đoạn nào chỉnh cô vẫn có thể có cơ hội trở mình một lần nữa! Những cơ hội này là của Vi Vi, dựa vào cái gì lần lượt đều bị Khương Sam cướp đi?
“Mẹ nhớ con đã nói, hàng năm Niết Bàn tuyển người đều có hạn chế số người, không nhiều không ít chỉ cần một trăm người phải không?”
Khương Vi khó hiểu hỏi lại: “Mẹ hỏi cái này làm gì? Còn không tìm cách giúp con trút giận!”
Khương Mật u ám nở nụ cười: “Nếu như năm nay số người đã tuyển đủ, biện pháp có thể đi vào chính là phải có người rời khỏi.”
Bà Chu đang đau lòng lau nước mắt cho cháu gái ngoại, ý thức được con gái muốn làm gì trên mặt liền hết giận, nháy mắt ánh mắt liền sáng lên. d!^Nd+n(#Q%*[email protected]
“Đúng, đúng! Năm nay không phải do Khương Vi đi trễ nên không đoạt được tư cách tham gia sao? Con bé đã dám động thủ đánh Vi Vi, phải khiến cho nó nhanh chóng nhường danh ngạch lại, nếu không chúng ta sẽ không giờ tha thứ cho nó! Học ở một trường quân đội, việc gì phải đi nhảy múa?”
Khương Vi cũng không khóc nữa, cô vừa nghĩ tới bộ dáng Khương Sam giận đùng đùng đánh cô trong lòng liền tức giận đầy phổi: “Cô ta làm gì tốt như vậy!”
Ánh mắt Khương Mật lóe sáng, ý vị thâm trường nói: “Cái này còn phải xem chúng ta làm như thế nào!?”
Vì vậy lúc này vừa nhìn thấy Khương Sam, Khương Vi liền hận không thể xù lông lên, bị ánh mắt Khương Mật nhắc nhở, nhớ lại cuộc nói chuyện của bọn họ, nhớ phải lấy đại cuộc làm trọng, Khương Vi vẫn phải cố gắng nén oán khí trở về, vì vậy liền nở nụ cười nhút nhát với Khương Sam. Lãng ##Quên
Bên này Triệu Thanh Thanh làm người phụ trách sắp xếp học viên tiến vào xã đoàn liền tiến lại giải hòa: “Không có việc gì, vẫn không tính là muộn, các giáo viên cũng không để ý nhiều như vậy.”
Nói xong liền hiền lành bước lại nắm lấy tay Khương Sam: “Đã lâu không gặp Khương Sam, không nghĩ tới em cũng vào Niết Bàn, chị thật sự rất mừng cho em, mau đi vào thôi.”
Khương Vi nói: “Đi vào nói xin lỗi với các giáo viên trước, lẽ ra chị phải đến sớm hơn so với các giáo viên mới đúng, sao lại có thể để các giáo viên chờ chị được chứ? Quá không đúng rồi!”
Khương Sam cũng không phát hiện bọn họ thế nào, cứ theo lực đạo của Triệu Thanh Thanh đi vào bên trong, Triệu Thanh Thanh thở dài, một bộ dáng muốn nói lại thôi, ánh mắt mang theo vẻ trách cứ Khương Sam không lễ phép.
Khương Sam cũng không phản ứng, Khương Mật một chút cũng không tức giận, vừa làm ra bộ dáng săn sóc vừa đi bên cạnh Khương Sam đi theo vào bên trong: “Con đừng trách cô đối với con có yêu cầu quá nghiêm khắc, con xem bình thường cũng không có ai quản con, ba con đã mất chỉ còn chúng ta là người thân duy nhất đến xem chiếu cố con thôi. Lúc trước con náo loạn ra như vậy, cô và bà nội cũng đã nghĩ kĩ rồi, con bị chịu đả kích khi ba mất đi, người một nhà vẫn nên hòa hòa thuận thuận là tốt nhất, cũng đừng…”
Khương Sam đột nhiên dừng chân lại, đứng ngay tại chỗ, Khương Mật vội vàng đi theo cũng dừng bước, Khương Vi đi theo phía sau ánh mắt liền sáng lên, đang chuẩn bị chờ xem Khương Sam bị kích thích nổi giận.
Nhưng Khương Sam chỉ dừng lại một chút lại tiếp tục bước đi, vừa đi vừa nói với Triệu Thanh Thanh: “Xã đoàn cho phép người ngoài có thể đi vào à?”
Triệu Thanh Thanh nói: “Hôm nay là ngày đầu tiên, các giáo viên muốn lựa chọn phân tổ, cũng không phải chính thức huấn luyện, cho nên cho phép người ngoài đi vào, cũng xem như là triển lãm phân đoạn cá nhân mỗi người.” @#LQĐ*&#
Dừng lại một chút, Triệu Thanh Thanh khuyên nhủ: “Huống hồ đó cũng là người lớn trong nhà của em, nói chuyện với em sao em lại có thái độ như vậy, trong xã đoàn rất coi trọng phép tắc, các giáo viên đối với các học viên cũng rất nghiêm khắc, biểu hiện của em như vậy rơi vào mắt các giáo viên sẽ bị mất điểm, hôm nay lại là ngày chọn học viên, cũng không thể để hình tượng không lễ phép bị các giáo viên thấy được.”
Lời này được nói ra vào lúc này người đứng ở ngoài cổng không thấy được mấy giáo viên bên trong, Triệu Thanh Thanh quay lưng lại với mấy người đó, cố tình tỏ vẻ bản thân vội vàng quan tâm, giọng nói cũng nói lớn đều khiến cho các giáo viên ở bên đây nghe thấy rõ ràng.
Khương Sam quay đầu lại ngăn cản Triệu Thanh Thanh nói tiếp, rồi lại bước đi tiếp về phía trước:
“Em quen với chị cũng được một thời gian rồi, cũng biết học tỷ là một cô gái có lòng dạ tốt bụng, nhưng mỗi một nhà đều là một quyển sách khó đọc, huống chi chỉ là người mới gặp lần đầu…” Khương Sam thở dài, để lại một nữa khiến người khác phải suy nghĩ, rũ mắt xuống cười khổ rồi nói tiếp: “Với lại em là người như thế nào, học tỷ chị chưa hiểu rõ nữa sao?”
Nói ra lời này quả thật rất khéo léo, Khương Sam dựa vào lời nói của Triệu Thanh Thanh, chính là quan hệ gần gũi như vậy, vậy nên nếu không có mối quan hệ thân thiết thì cũng là người Triệu Thanh Thanh coi trọng,&^LeQuyDon3%4 khác với hai người kia cũng chỉ mới gặp lần đầu, trong tình huống chưa hiểu được chuyện trong gia đình người ta như thế nào, sao có thể nhận định Khương Sam làm sai được?
Nếu Triệu Thanh Thanh còn tiếp tục châm ngòi thổi lửa, chẳng khác nói bản thân vốn biết tính tình Khương Sam không tốt còn muốn chủ động kết thân, còn nếu như theo lời nói của Khương Sam, đó chính là không biết nhìn người, vì sao chỉ vì một người mới gặp liền nói bạn bè mình quá quắt.
Đều là người thông minh, Triệu Thanh Thanh nghe Khương Sam lời nói tuy mềm mại nhưng thật chất là lên án, lúng túng nói: “Em xem em, chị cũng chỉ muốn…”
Khương Mật chen vào nói: “Sam Sam con nói vậy là có ý gì? Hôm nay bọn ta vội vã đến đây muốn cổ vũ cho con, con sao có thể đối xử như vậy với bọn ta như vậy, thật khiến cô quá đau lòng rồi.”
Khương Vi cũng muốn lưu luyến gọi một tiếng “chị họ”, nhưng chỉ giương mắt nhìn Khương Sam liền không cất tiếng. @#lqd*&#LãngQuên
Khương Sam chuyển mắt nhìn hai người, trên mặt bọn họ diễn trò không có chút sơ hở, nhìn qua rất quan tâm và nhường nhịn dù là ai cũng không bắt ra được lỗi nào. Đều biết rõ trong lòng nhau nghĩ gì, lại có thù oán lớn như vậy, chỉ sợ cả đời này cũng không xóa bỏ hết được, vì vậy bọn họ thận trọng diễn trò trước mặt cô chờ cô tức giận, chờ cô lộ ra sơ hở, sau đó bọn họ là người có năng lực nhất dựa vào có sơ hở nho nhỏ đó sẽ cho cô một kích trí mệnh.
Tính toán trắng trợn như vậy, không thể không làm người khác tức giận!
Khương Sam rút tay ra khỏi Triệu Thanh Thanh, ánh mắt nén giận, đột nhiên giơ tay bước nhanh lại chỗ Khương Vi.
Khương Vi lập tức hét lớn một tiếng, sợ tới mức lùi về sau một bước dài, hét thảm thiết: “Chị họ!”
Giọng nói lớn thất thanh đột nhiên phát ra khiến mọi người xung quanh hoảng sợ, ồn ào kỳ quái nhìn qua hướng bên này.
Khương Vi run rẩy nhìn Khương Sam, trong lòng lại thầm đắc ý, chỉ cần Khương Sam không nén được tức giận giống như lần trước ra tay với cô.
Chỉ cần Khương Sam bị kích thích cho bàn tay kia rơi xuống trên mặt cô, từ ngày hôm nay cô ta liền hoàn toàn kết thúc. ﻅῷ☼☺₤êQuíÐὬπᴥ☼ﻹ
Cùng lúc đó Khương Mật cũng vội vàng lo lắng muốn đi đến ngăn cản: “Đừng…”
Động tác bị hai tiếng hô cố ý khoa trương ngăn lại dừng lại một nửa, còn chưa nói xong, chỉ thấy bàn tay trắng nõn của Khương Sam dừng lại trước người Khương Vi, vẻ tức giận trên mặt Khương Sam như phù dung sớm nở tối tàn, trong nháy mắt liền biến thành vẻ mặt hoảng hốt cùng với khó hiểu, cô kỳ quái nhìn hai người: “Sao, làm sao vậy?”
Khương Vi cảm thấy sự việc không đúng, phản ứng nhanh chóng muốn nói, lại bị Khương Sam phản ứng nhanh hơn một chút, bất đắc dĩ cười nói: “Không phải Khương Vi ở trong quân nghệ sao, đều đã đi đến đây, chi bằng đi theo múa cùng với chị.”
Nói xong có chút xấu hổ nhìn Khương Vi, bàn tay đưa ra liền thu về: “Em bị làm sao vậy, tự nhiên hét lớn làm chị sợ hết hồn, dù sao cũng đang ở xã đoàn chính quy, cho dù đứng ở bên ngoài cũng nên chú ý đúng mực.”
“Phốc.”
Có người nhịn không được buộc miệng cười, dáng vẻ Khương Sam ôn hòa lại lộ ra vẻ kinh ngạc làm cho bộ dáng hai mẹ con Khương Mật kích động trước đó lên tăng thêm vô cùng đột ngột, nhìn có vẻ thần kinh không ra được tốt lắm. ™×LêQuýĐônα÷¥ Có mấy giáo viên cách gần đó lắc đầu bước đi, bên trong xã đoàn đều là người có tiếng, cũng rất kiêu ngạo, nhìn hành vi của Khương Mật và Khương Vi như vậy đều làm cho người khác cảm thấy không được thoải mái.
Ánh mắt mọi người xung quanh nhìn mình giống như một tên hề, trong lòng Khương Vi biết rõ là do Khương Sam tính kế mình, cô dám thề lúc đầu vẻ mặt cùng với động tác kia của Khương Sam tuyệt đối là muốn quăng bạt tai vào mặt mình! Mặt mũi lập tức trắng bệch! Nếu Khương Sam thật sự có lòng tốt muốn cùng cô lên sân khấu biểu diễn mới đúng là gặp quỷ rồi! Cô ta tuyệt đối muốn đùa giỡn trước mặt bọn cô!
Khương Sam quả thật muốn giở bộ mặt giả dối của bọn họ xuống, thích diễn trò liền cùng diễn trò với bọn họ, xem thử ai cao hơn ai dễ dàng kiềm nén bản thân.
“Em thật sự có thể…”
Khương Mật cùng với Khương Vi đang chuẩn bị giải hòa, nhưng Khương Sam cũng không cho bọn họ cơ hội, nói nhỏ một tiếng: “Thôi, nếu như em đã không muốn biểu diễn cùng chị, chị không không ép buộc, chị phải đi, đã đến giờ rồi!”
Lời nói chưa dứt hết câu đã chạy đến nơi tập hợp, để lại câu nói đáp ứng của Khương Vi mới chỉ nói được một nửa, cùng với Khương Mật giả bộ hòa ái đang tức giận không chỗ phát.
Triệu Thanh Thanh thờ ơ nhìn, nếu bàn về những người khiến người khác tức giận, Khương Sam đứng thứ hai liền không có ai đứng thứ nhất, khiến cho người khác kiềm nén tức giận đến đỉnh điểm lại không cho người ta cơ hội phát giận, từ lúc từ ngoài cổng bước vào Khương Mật cùng với Khương Vi đều cố ý nói những lời khiến cho ai nghe cũng tức giận, lại nói Khương Sam ở đây tính tình trẻ con cũng không để ý. ☺₤êQuíÐὬπᴥ Khương Sam nghe vào một chút cũng không thèm phản bác với bọn họ, giống như ngay từ đầu đã khinh thường không muốn đấu khẩu với bọn họ, chỉ chờ cho bọn họ tự rước lấy nhục.
Khương Mật và Khương Vi đều là người không từ bất cứ thủ đoạn nào để đoạt được mục đích, vẫn cố gắng đem lửa nóng cùng với xấu hổ thu về, chẳng những không đi, ngược lại đi vào chỗ hàng ghế đầu khán giả ngồi xuống.
Vào lúc Khương Sam đang ở bên trong chờ đợi, Khương Mật giả bộ không lưu tâm nói chuyện với giáo viên xã đoàn bên cạnh lý lịch của Khương Vi:
“... Được học viện vũ đạo Hoàng gia Anh quốc gọi phỏng vấn, lúc đó cả nhà đều rất vui mừng, ai biết được cơ thẩn đứa nhỏ này không tốt, vừa qua bên Anh liền bị bệnh… Trong đội vũ đạo XX vẫn luôn dẫn đầu, lúc đó cùng một đội với chị họ của nó, không ai không khen con bé có thiên phú khiêu vũ… Khương Sam đi học đại học T, còn con bé vẫn không chịu từ bỏ tình yêu khiêu vũ của mình, vẫn đang không ngừng cố gắng…”
Khuôn mặt Khương Mật cùng với Khương Vi giống hệt nhau, đều là người xinh đẹp hoạt bát, còn mặc quần áo hoa lệ quý giá, vừa nhìn liền biết xuất thân từ nhà giàu, vào lúc muốn tiếp cận với người khác, quả thực rất dễ dàng lấy được hảo cảm của người xa lạ. Bà tránh được các giáo viên đã gặp vừa nãy, %4LãngQuên*&^@LQD# Khương Mật ở trước mặt các giáo viên chưa gặp mặt đẩy mạnh tiêu thụ cho Khương Vi, Khương Vi bên cạnh lễ phép khiêm tốn, đối với những lời nói của Khương Mật đều kiêu hãnh nhận lấy.
Đương nhiên, những lý lịch tốt đẹp cùng với giành được thắng lợi khen thưởng ở các cuộc thi khác nhau, tất cả đều là của Khương Sam giành được. Khương Sam năm đó quả thật có đủ loại phong quang tươi đẹp, vô luận ở đâu trong trường hợp nào đều được mọi người khen tặng thán phục lại cực kỳ hâm mộ, nhưng Khương Mật nhiệt tình đem những thứ này nói lập lờ nước đôi đều đẩy lên hết trên tên tuổi con mình, dù sao đó cũng là sự thật, nhưng Khương Vi ở bên cạnh Khương Sam cũng chỉ là người múa phụ cũng tồn tại là một người đóng vai phụ thôi, ai có thể thật sự đi kiểm chứng những chuyện này?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook