Trùng Sinh Nghịch Chuyển Tiên Đồ
Chương 207: Bị chơi xỏ

*****

Trên không Mộ Thủy Sơn, đột nhiên xuất hiện một cái thông đạo lốc xoáy, một con chim xám mập với mấy sợi lông đuôi mĩ lệ đột nhiên bay ra. Trên người chim mập đứng hai người, một thú.

Đang lúc bọn hắn xuất hiện, toàn bộ Mộ Thủy Sơn đột nhiên bị bao vây, đội tuần tra Cực Thiên thành đã vây quanh Mộ Thủy Sơn, vô số luồng thần thức khóa bọn họ lại.

Chim xám dừng ở giữa không trung, hai người trên lưng chim không có bất kỳ phản ứng quá khích nào.

Một nam tử trung niên mặc phục sức của quản gia Phủ thành chủ Cực Thiên thành xuất hiện ở giữa không trung, cùng bọn họ xa xa giằng co.

"Tại hạ là Minh Phong - quản gia phủ Thành chủ Cực Thiên thành, không biết hai vị đạo hữu xưng hô thế nào?" Minh Phong khách khí nói, cái khách khí này là vì phát hiện trên lưng chim xám còn có một tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ.

Tư Hàn an nhiên không sợ hãi, Tư Lăng mặt không biểu cảm, chim xám  dùng một đôi mắt cá chết nhìn bọn họ, nhìn đến đội tuần tra Cực Thiên thành phải trợn mắt nhìn -- ánh mắt này quả thực là quá kéo thù hận, hơn nữa bọn họ cao cao lơ lững ở giữa không trung, trên cao nhìn xuống, lại dùng loại ánh mắt khinh bỉ nhìn bọn họ, là người đều muốn nổi giận.

Tư Lăng trong lòng khổ sở, Tiểu Khôi trời sinh có bộ dạng như vậy, hắn cũng không có biện pháp, thực lòng không phải khinh bỉ ai hết mà!

"Tư Hàn."

Tư Hàn đơn giản trực tiếp trả lời, không chút ý nghĩ che giấu tung tích.

Ánh mắt Minh Phong khẽ nhúc nhích, trong lòng kinh ngạc không cần nói. Mặc dù là loại đại thổ hào như Cực Thiên thành cũng đã được nghe qua danh của Tư Hàn. Không có biện pháp, gần một trăm năm nay chỉ phát sinh hai đại sự -- Thông Thiên tháp mở ra và Ma tộc xâm nhập, mà chúng cũng đã giúp Tư Hàn nổi danh ở toàn bộ Thương Vũ giới, kỳ danh thiên tài càng tăng lên, không ai dám khinh thường người này. Có lẽ nếu người nọ xuất thân từ vùng đất tài nguyên phì nghiêu, nơi có linh khí dư thừa như đại lục Trung Ương, mọi người cũng không xem trọng thanh danh của hắn, nhưng hắn lại là nhân vật kiệt xuất từ vùng đất hoang sơ linh lực mỏng manh như Tây Cảnh, vì thế liền làm lòng người khó chịu.

Đại khái loại tâm lý này chính là, cái thứ quê mùa ở nông thôn đến làm sao so được với thanh niên tài tuấn được trải qua giáo dục tinh anh ở thành phố lớn chứ? Nhưng người này đã lấy sự thật chứng minh hắn còn lợi hại hơn những tinh anh ở thành phố lớn, cũng khiến Thiên Tông phái nổi danh lan xa, chỉ mấy chốc đã nhảy vọt lên loại môn phái nhị lưu ở Thương Vũ giới. Nếu không phải Thiên Tông phái ở Tây Cảnh, chỉ riêng có một tu sĩ Hóa Thần, cộng  thêm uy danh của Tư Hàn đã đủ trở thành môn phái nhất lưu.

Tư Hàn mang vinh quanh cho Tây Cảnh, nhưng sẽ khiến người ở địa phương khác khó chịu.

Cực Thiên thành cũng có loại này tâm lý.

Minh Phong khách khí nói: "Thì ra là Tư đạo hữu..."

ẦM!

Lời khách khí Minh Phong còn chưa nói xong, giữa không trung phát ra một tiếng nổ lớn. Một bóng người như sao rơi xuất hiện, mà phía sau hắn, từ  trong thông đạo lốc xoáy, một ma đầu cực lớn cũng cùng theo ra.

Cửu U Khốn Ma trận bị phá, ma đầu bị nhốt trong trận cũng chạy theo ra ngoài.

Minh Phong sắc mặt đại biến, không còn lòng dạ để ý tới bọn Tư Hàn, vội vàng đối phó ma đầu kia, sợ nó thật sự chạy đến Cực Thiên thành giương oai, đến lúc đó toàn bộ Cực Thiên thành sẽ lâm nguy. Chỉ sợ lúc này, bọn người Minh Phong cực kỳ hối hận đáp ứng điều kiện của Lâu Vọng Tinh, chỉ một chút sơ sẩy đã đưa tới cái tai họa Nguyệt Thiên Dạ kia. Ai biết Nguyệt Thiên Dạ lại trực tiếp dùng tới Cửu U Khốn Ma trận chứ? Ai nào ngờ Cửu U Khốn Ma trận hung danh hiển hách thời kỳ viễn cổ lại bị phá, đem ma đầu trấn áp mắt trận bên trong thả ra ngoài chứ? Hối hận đến ruột đều xanh rồi có được hay không?

Người Minh Phong hận nhất lúc này chính là Lâu Vọng Tinh cùng Nguyệt Thiên Dạ. Nếu không phải Lâu Vọng Tinh chạy tới thương lượng cùng thành chủ bọn họ, đồng ý cho họ động thủ tại Cực Thiên thành, Cực Thiên thành cũng sẽ không chịu tai họa này -- tuy rằng ngay từ đầu cũng là bọn hắn muốn cho Vọng Tinh thành thiếu Cực Thiên thành một nhân tình, nhưng trả giá cho nhân tình này không khỏi quá đắt rồi, Cực Thiên thành bị lừa rồi! Hối hận thì đã muộn!

Lúc này, tất cả tu sĩ ở Cực Thiên thành đều bị ma đầu đầy oán khí đột nhiên xuất hiện trên không Mộ Thủy Sơn hấp dẫn. Loại ác khí oán khí từ ngàn vạn Ác Ma tràn ra khắp Cực Thiên thành, ăn mòn linh khí trong Cực Thiên thành. Tu sĩ tu vi thấp một chút đã bị oán khí ma đầu ăn mòn, thất khiếu chảy máu, ma khí vào cơ thể, thống khổ không chịu nổi. Toàn bộ Cực Thiên thành kêu thảm thiết không ngừng.

Lâu Vọng Tinh trong ngực còn ôm một người, nhìn có vẻ khá chật vật, nhưng nụ cười trên mặt vẫn cực kỳ mê người, cặp mắt ẩn tình nhìn Minh Phong, nhìn đến lão cúc hoa của Minh Phong căng thẳng.

"Minh Phong, thật sự là rất xin lỗi, khả năng phải nhờ thành chủ các ngươi đi ra khắc phục hậu quả." Lâu Vọng Tinh văn nhã nói, thanh âm thực thành khẩn, nhưng nội dung thực vô sỉ: "Ngày khác có cơ hội, ta sẽ lại đến thỉnh tội với Vũ Thành chủ." Dứt lời, trực tiếp xé toạt không gian, ôm Nguyệt Thiên Dạ tiến vào kẽ nứt không gian rời đi.

"..."

Thấy qua vô sỉ, nhưng chưa thấy qua kẻ nào vô sỉ như vậy!

Minh Phong trong lòng chửi ầm lên, đợi khi đảo mắt nhìn về phía huynh đệ Tư gia, nhất thời tức giận đến thiếu chút nữa bể phổi.

Tư Hàn cũng trực tiếp xé không gian, hai người, một chim, một thú tiến vào khe không gian, cùng nhau biến mất, đem cục diện rối rắm này ném cho Cực Thiên thành.

Mẹ nó! Cực Thiên thành cùng các ngươi không đội trời chung!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương