Trùng Sinh Chi Quỷ Nhãn Thương Nữ
-
Quyển 2 - Chương 46-2: Lôi Tử bị bắt, Đường Đường phát uy 2/2
Edit: Heidi_Nhược Vũ Các
Đường Linh nhìn Phùng Tam, hắn hơn ba mươi tuổi, lại quỳ xuống trước mặt một người mười mấy tuổi như cô, nhưng lại không thấy oan ức, ngược lại rất tự tại đoan chính, cô cau mày, thủ hạ của cô không phải kẻ nhu nhược chỉ biết quỳ xuống!
“ Cái bộ dạng một chân quỳ gối này vẫn nên giữ lại cho vợ tương lai của anh đi, cho anh một cơ hội lập công chuộc tội, đợi giải quyết xong chuyện của Lôi Tử, tôi sẽ tính sổ cẩn thận với anh sau!”
Ngữ khí bất thiện, nhưng tất cả mọi người nghe ra Đường Linh rất bảo vệ tôn nghiêm của Phùng Tam! Phải biết để một người đàn ông, đặc biệt lại là một kẻ huyết tính, có địa vị quỳ xuống, đó phải cần bao nhiêu dũng khí! Mà người có thể khiến hắn cam tâm quỳ xuống không có một câu oán hận, hẳn là một nhân vật có nhân cách xứng đáng biết bao nhiêu!
Mà lão đại của bọn họ là một người như vậy, thật tự hào!
Phùng Tam đứng dậy, nghiêm túc nói, “Lão đại yên tâm, cho dù có liều cái mạng này, tôi cũng phải cứu Lôi Tử ra!”
“ Nếu như năng lực của anh cũng chỉ có thể lấy mạng đổi mạng, vậy cũng đừng đi theo tôi, tôi xấu mặt không nổi! Đường Linh tôi cho tới bây giờ không làm chuyện mua bán lỗ vốn, muốn đi theo tôi, liền thông minh một chút, sử dụng đầu óc của các người đi!”
Đường Linh nhìn chung quanh một vòng, thanh âm lãnh ngạo lại vang lên, “Nghe rõ ràng chưa!”
“ Rõ! Lão đại!”
Mọi người trong phòng họp cùng hô lên, thanh âm đinh tai nhức óc, thẳng tắp truyền ra ngoài cửa phòng họp, đám thủ hạ ngoài cửa nghe thấy tiếng la khí thế như thủy triều vọng ra, trong lòng tức khắc dấy lên ngọn lửa hừng hực, tiếng hô có cảm xúc mãnh liệt khí thế kia, trong tâm dâng trào nhiệt huyết!
Vừa nãy tên thanh niên kia vẫn còn xoắn xuýt, chậm chạp không bình tĩnh nổi, mặc cho người bên cạnh hỏi thế nào, cũng không nói ra một chữ!
Trong phòng họp hội nghị vẫn còn tiếp tục, trước mắt phải xác nhận Lôi Tử có xảy ra chuyện hay không!
“ Linh tỷ, anh Lôi Tử nhất định đã xảy ra chuyện, nếu như anh ấy không có chuyện gì, khẳng định đã về Đế Hào, anh Lôi Tử thời điểm đi nơi đó em cũng đi với anh ấy, nhưng Lôi Tử không cho em đi vào cùng, còn nói nếu như anh ấy không ra, thì kêu em quay về báo tin!”
Nhị Cẩu lần trước làm việc cho Đường Linh khá tốt, cho nên Lôi Tử đặc cách thăng chức cho Nhị Cẩu.
“ Lão đại, chúng ta đến quán bar Luân Hồi, hay là xông thẳng đến Thanh bang?” Người nói chuyện là Cao Dũng, là một thành viên đi theo Phùng Tam đầu nhập vào Đường Linh từ buổi ban đầu, bây giờ cũng coi như là một quản sự ở Đế Hào!
Quản sự Đế Hào cũng không ít, tổng cộng có tám vị, Lôi Tử cùng Phùng Tam là hai người đứng đầu, thêm vào Nhị Cẩu bị Lôi Tử đặc cách lên cấp, trong phòng hiện tại ngoại trừ Đường Linh, tổng cộng có mười một người!
“ Trực tiếp đối đầu với Thanh bang e là không thích hợp, lần trước bởi vì đám người tự xưng người của Thanh bang đến gây sự, sau này Thanh bang suýt chút nữa đã khai chiến với chúng ta, lần này người của ta tùy tiện đi vào, e là…” Tả Trạm là người sau này mới gia nhập Đế Hào, bởi vì tính cách cẩn trọng, mấy lần Đế Hào có chuyện, đều là hắn bày mưu tính kế, là người rất giỏi dùng đầu óc!
“ Vậy phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ chờ anh Lôi Tử tự mình trốn ra sao? Đó là anh em của chúng ta, chúng ta phải đi cứu!”
Võ Lâm là người hiếu chiến, như tên của hắn, hắn vẫn muốn trở thành người trong võ lâm, nhưng lại sinh ở thời hiện đại, không cho hắn thi triển thân thủ, thời điểm vừa tới Đế Hào, hắn đặc biệt hưng phấn, đánh nhau chính là chuyện hắn vui thích nhất.
“ Võ Lâm, cậu đừng xúc động, hiện tại chúng ta cũng không thể xác định Lôi Tử ở đâu, thế nào cứu!” Tả Trạm tỉnh táo mở miệng nói.
“ Đương nhiên là đánh thẳng vào cứu!” Võ Lâm giơ cánh tay lên, bắp thịt cuồn cuộn hiển lộ!
“ Cậu chỉ biết đánh đấm? Tổng bộ Thanh bang cậu không để vào mắt?” Một quản sự khác cũng tham dự thảo luận.
“ Có gì mà không dám! Thanh bang vẫn thật cho là Đế Hào chúng ta sợ bọn hắn, hừ!”
Thấy Đường Linh cau mày, Phùng Tam quát lên một tiếng, “Tất cả im miệng cho tôi! Đến cùng phải làm thế nào, còn chưa tới phiên các cậu làm chủ!”
Trong phòng họp lập tức an tĩnh xuống, im lặng nhìn Đường Linh, chờ quyết định cuối cùng từ Đường Linh.
“ Lão đại, chúng ta nên làm gì?” Phùng Tam vẫn nhìn Đường Linh chờ lệnh.
“ Đế Hào tất cả mọi người đợi lệnh, đêm nay tôi đi quán bar Luân Hồi đánh giá tình hình trước!”
Hiện tại không biết tình huống cụ thể của Lôi Tử, tùy tiện đánh thẳng vào, Đường Linh e ngại Thanh bang biết tin sẽ gây thương tổn đến Lôi Tử, huống hồ, bây giờ còn chưa thể xác định, Lôi Tử rốt cuộc có ở quán bar Luân Hồi hay không, hay là đang ở tổng bộ Thanh bang, cho nên biện pháp tốt nhất chính là cô đi quán bar Luân Hồi trước, nhìn xem tình huống bên trong ra sao.
Mọi người nghe thấy Đường Linh nói, dồn dập biểu thị không đồng ý, ngay cả Phùng Tam cũng lộ vẻ mặt không tán thành, “Lão đại, muốn đi dò đường cũng phải do chúng ta đi, cô không thể mạo hiểm!”
“ Đúng vậy lão đại, hay để tôi đi đi, nếu thật có chuyện gì, tôi cũng có thể đánh thoát vòng vây!” Võ Lâm vội vàng tự đề cử bản thân.
“ Lão đại, đừng nghe tiểu Lâm tử, thằng nhóc đó đi vào không chỉ dò xét không được tin tức, còn có thể tự mình sa lưới! Không thì cứ để tôi đi cho, chuyện dò đường tôi khá quen thuộc, bảo đảm có thể hoàn thành nhiệm vụ!”
Tả Trạm vội vàng phân tích lợi và hại giữa hắn và Võ Lâm, hi vọng Đường Linh có thể phái hắn đi. Ngược lại mặc kệ ai đi, không thể để cho lão đại mạo hiểm!
Đường Linh chỉ là lắc đầu một cái, “Thân phận của các anh khá mẫn cảm, cũng không thích hợp đi vào tìm hiểu, huống hồ với thân thủ của tôi, quán bar Luân Hồi muốn giữ tôi lại, có khả năng sao!”
Những người ngồi đây cũng từng được chứng kiến bản lĩnh của Đường Linh, bọn họ so với lão đại, quả thực như gặp sư phụ, không so sánh nổi!
Chuyện Đường Linh đã quyết định, ai nấy đều không dám phản đối, vì thế mọi người dồn dập tự tiến cử, hy vọng có thể cùng Đường Linh đi vào, hoặc ở ngoài cửa làm tiếp ứng, nhưng cuối cùng Đường Linh lại tuyển chọn Nhị Cẩu, điều này ngược lại khiến Nhị Cẩu kinh ngạc không thôi!
Cứ nghĩ đến chuyện có thể kề vai sát cánh cạnh lão đại, sóng lòng Nhị Cẩu sôi sục, kích động không thôi!
Lúc mở ra cửa phòng họp, bên ngoài hành lang hai bên đứng đầy người, vừa thấy cửa phòng họp bị mở ra, Đường Linh đi đầu tiên, mấy tên quản sự cùng Phùng Tam đều ở sau lưng cô, tất cả mọi người có chút không rõ, cô gái nhỏ này tùy tiện xông vào phòng họp, bây giờ lại được tập thể quản sự cao cấp tiễn tận ra khỏi cửa, bọn họ càng mờ mịt!
Tầm mắt tên bảo vệ ban nãy ngăn cô lại kia luôn dõi theo Đường Linh, nhìn thái độ các vị quản sự đối với cô, thêm vào tiếng “Lão đại” hắn nghe thấy khi xông vào, bên trong đầu óc tên bảo vệ kia vẫn đang như bắn pháo, cứ nhìn mãi bóng lưng Đường Linh ngày càng xa, một sự nghi ngờ không thể tưởng tượng nổi nảy sinh!
Chẳng lẽ cô gái kia mới đúng là lão đại chân chính của Đế Hào?
Chuyện này… quá điên cuồng!
Nhị Cẩu lái xe đưa Đường Linh đi tới quán bar Luân Hồi, Đường Linh đầu tiên đánh giá một phen, Nhị Cẩu bị ở lại trong xe, một mình Đường Linh tiến bào quán bar.
Quán bar ban đêm luôn náo nhiệt phi thường, Đường Linh đi vào, cảm giác tạp âm chói tai như muốn nổi điên lên!
Một đám nam nữ uốn éo đung đưa thân mình trong sàn nhảy, chơi rất high, rất hưng phấn, Đường Linh đi tới quầy Bar, gọi một ly cocktail trái cây, nhìn đám nam nữ điên loạn trong quán bar, quả nhiên quán bar là địa phương giải trí thư giãn giải tỏa stress rất tốt!
Đường Linh phóng tầm mắt nhìn, không nhìn thấy Mộ Kỳ Duệ, lần trước hắn dẫn theo Đường Linh trốn chạy sự truy sát của Cổ Y Y, cũng chính là quán bar này!
Đường Linh quan sát cấu tạo bên trong quán bar Luân Hồi, lầu hai có mấy tên đàn ông canh gác, xem ra Lôi Tử có thể bị giam ở trên lầu!
“ Đường Linh?”
Một âm thanh lãnh khốc không xác định vang lên, Đường Linh không xoay người cũng biết người này nhất định là Mộ Kỳ Duệ.
Mộ Kỳ Duệ không hẹn mà gặp Đường Linh ở đây, trong lòng khá kinh ngạc, cô bạn sao lại tới mấy chỗ này!
“ Làm sao cậu lại tới chỗ như thế này!” Mộ Kỳ Duệ đi đến chỗ Đường Linh, có chút khó hiểu thốt lên.
Vậy mà Đường Linh chỉ nhếch môi cười, mở miệng nói, “ Chưa từng tới đây, cho nên tới xem cho biết! Huống hồ, cậu không phải cũng ở đây sao?”
Khuôn mặt Mộ Kỳ Duệ tỏ vẻ không đồng ý, nơi này không phải là địa phương dành cho kiểu học sinh như Đường Linh lui tới!
“ Mau về nhà, nơi này không phải nơi cậu nên tới!” Mộ Kỳ Duệ không đồng ý nói.
Phải biết nơi này sáng sớm vừa có người gây sự, lúc nào cũng ngập tràn nguy hiểm, Đường Linh một cô gái nhỏ mới mười mấy tuổi đầu, nếu để cho cô bạn nhìn thấy cảnh không nên nhìn, hoặc giả gặp người không nên gặp, sợ là sẽ dọa đến Đường Linh!
Đường Linh nhếch môi cười, nhìn Mộ Kỳ Duệ nói, “ Tớ còn chưa chơi đủ, tạm thời không có ý định về!”
Cầm ly cocktail trên tay, đi dạo chung quanh quán bar, khi nhìn đến một góc yên tĩnh nơi quán bar kia, Đường Linh ngẩn người, ánh mắt hơi mở lớn, sao lại là người kia?
Không chờ Đường Linh tiến lên, cánh tay đã bị Mộ Kỳ Duệ kéo lại, “Nhanh đi về, nơi này không thích hợp với cậu, đi theo tớ!”
Đường Linh khẽ nhíu mày, nhìn Mộ Kỳ Duệ trong mắt xẹt qua một vầng sáng, mở miệng nói, “Nếu không cậu cứ ở lại chơi với tớ một lát, tớ chơi đã liền về!”
Mộ Kỳ Duệ lôi kéo Đường Linh, lại phát hiện hắn vậy mà không thể khiến Đường Linh nhúc nhích thân mình, trong lòng có chút kỳ quái, nghe Đường Linh nói vậy, hắn bèn nhìn chung quanh, “Cậu đi theo tớ!”
Nhìn sau lưng Mộ Kỳ Duệ, Đường Linh nhếch môi cười! Lại lần nữa quay đầu nhìn về phía góc kia, người kia vẫn không nhúc nhích ngồi ở chỗ đó, cô luôn cảm thấy hắn hoàn toàn không hợp với quán bar này!
Nhấc chân đuổi kịp Mộ Kỳ Duệ, đi tới một chỗ tương đối an tĩnh, Đường Linh cùng Mộ Kỳ Duệ ngồi xuống, Mộ Kỳ Duệ nhìn ly cocktail trong tay Đường Linh, đưa tay ra giành lấy, “ Vị thành niên liền dám đến uống rượu, lá gan của cậu cũng không nhỏ!”
Đường Linh nhìn ly cocktail bị lấy đi, vẫn cười nói, “ Không phải đều nhờ phúc cậu sao, lần trước thấy cậu đến đây, trong lòng rất hiếu kỳ, hôm nay liền tới xem một chút.”
Mộ Kỳ Duệ nghiêm mặt, “ Xem cũng đã xem qua, nơi này không có gì đẹp mắt, mau về nhà đi!”
Đường Linh lắc đầu một cái, cười nói, “ Tớ mới vừa tới, còn chưa xem đủ, tớ thấy nơi này rất thú vị, có người nói trong quán bar có rất nhiều chuyện thú vị, tôi chưa từng nhìn thấy, làm sao có thể cứ dễ dàng rời đi như vậy!”
“ Cậu đừng nghe người khác nói bậy, chuyện thú vị gì gì đó, tất cả đều là chuyện nguy hiểm!”
Mộ Kỳ Duệ tuy rằng bằng tuổi Đường Linh, thế nhưng phong thái lão thành cũng không phải giả vờ, chắc là từ nhỏ đã được hun đúc ra ở loại địa phương này.
Ánh mắt Đường Linh sáng lên, thân mình nghiêng tới trước, một bộ dáng thật sự có vẻ đang chờ thụ giáo, “ Cậu quen thuộc nơi này như vậy, không bằng nói cho tớ nghe một chút, nếu thật khủng bố như vậy, vậy thì tớ liền về nhà!”
Lúc này Đường Linh ở trong mắt Mộ Kỳ Duệ, cũng chỉ là một đứa con gái đơn giản không biết gì về quán bar, nhưng lại rất có hứng thú với nó, tò mò muốn biết về những chuyện thú vị xảy ra nơi quán bar mà thôi!
Ngẫm nghĩ, hù Đường Linh một chút, Mộ Kỳ Duệ mở miệng nói có vẻ rất cao thâm, “ Tớ cho cậu biết, nơi này thường xuyên phát sinh chuyện đánh lộn đâm chém nhau, hơn nữa thông thường đều là loại chuyện phải thấy máu mất mạng, không giống như trò đùa ở nơi trường học đâu!”
Vẻ mặt Đường Linh vẫn hiếu kỳ như cũ, con mắt mở thật to, tinh thần ham học hỏi mạnh mẽ, “ Mỗi ngày đều có người đánh nhau sao? Vậy hôm nay có đánh nhau không?”
Mộ Kỳ Duệ nhìn bọ dáng Đường Linh không những không bị hù dọa, trái lại còn là bộ dáng hứng thú đầy mặt, hắn có chút đau đầu, phỏng chừng nếu hắn nói không đánh nhau, cô nhóc này không phải sẽ ở đây chờ người ta đánh nhau cho bằng được mới thôi!
“ Đánh nhau rồi, hôm nay có đánh nhau!” Mộ Kỳ Duệ qua loa lấy lệ mở miệng nói, bất quá hôm nay quả thực đã xảy ra đánh nhau.
Đáy mắt che giấu ý cười, trên mặt vẫn ngập tràn hứng thú hỏi, “ Hôm nay có đánh nhau? Vậy cậu mau nói cho tớ nghe một chút! Nếu không tớ làm sao biết cấu có phải gạt tớ hay không!”
Mộ Kỳ Duệ quan sát Đường Linh, trong lòng có loại kỳ quái không nói thành lời, bình thường cô bạn này rất an tĩnh mà, nhưng hắn vẫn chịu không nổi Đường Linh ra sức hỏi, mà hắn nhìn thấy sự tò mò của cô bạn, trong lòng không nổi lên sự đề phòng, liền đem chuyện phát sinh hôm nay kể hết cho Đường Linh nghe!
Dưới tính huống Đường Linh “ không ngại học hỏi”, từ trong miệng Mộ Kỳ Duệ coi như đã hiểu rõ ngọn nguồn toàn bộ sự việc.
Chuyện là như vầy, em trai Lôi Tử là Lôi Vũ, vốn có quen biết một cô gái ở đại học, hai người phát tiền tình cảm thành tình yêu, nào ngờ cô gái kia quen biết một kẻ giàu có, thậm chí còn bỏ học đi theo người giàu có đó tới thành phố S, Lôi Vũ biết chuyện liền xin trường học cho nghỉ phép, vội vã đuổi theo, hôm qua biết được tin tức bạn gái hắn và người đàn ông giàu có đó cùng đi đến quán bar Luân Hồi, hắn liền tới quán bar chờ đợi, quả nhiên gặp được hai người bọn họ, tâm trạng nóng nảy đã ra tay đánh nhau, kết quả bị người của Thanh bang kiềm chế.
Thời điểm Lôi Vũ đánh nhau gây hư hại không ít đồ, hắn lại không có tiền bồi thường, kẻ giàu có kia trái lại quăng ra không ít tiền, hơn nữa còn quen biết với quản sự quán bar, không biết đã nói với quản sự những gì, kết quả Lôi Vũ bị người Thanh bang hung hăng đánh cho một trận, đồng thời bị bắt nhốt lại!
Lôi Tử nhận được tin tức, không kịp nói chuyện này cho Đường Linh, đã vội vã tới bán quar Luân Hồi, vốn chỉ là chuyện giao tiền thả người, nhưng khi Lôi Tử nhìn thấy em trai bị đánh thành hình dạng kia, tức khắc lửa giận ngút trời, mà quản sự quán đã sớm ngứa mắt với Đế Hào, thấy Lôi Vũ lại là em trai Lôi Tử, hai phe không nói được vài câu, đã động tay động chân, Lôi Tử một mình đối kháng với kẻ địch nhiều người, kết quả cũng bị bắt giữ lại.
Mộ Kỳ Duệ cứ nói mà không chú ý tới, bản mặt vốn ngây thơ của Đường Linh, lúc này đáy mắt đã nổi lên gió lốc mưa phun, được lắm Tôn Thanh, lại dám động đến người của Đế Hào, vậy thì đừng trách cô không cho Thanh bang mặt mũi!
“ Tớ không tin, nhất định là cậu bịa chuyện!” Đường Linh lắc đầu một cái.
“ Tớ không phải là hù dọa cậu, hiện tại người nọ vẫn đang bị giam giữ ở trên lầu, cho nên nói đêm nay không chừng lúc nào cũng có thể xảy ra đánh nhau, cậu vẫn nên tranh thủ thời gian về nhà đi!” Mộ Kỳ Duệ vẫn còn quá non, bị Đường Linh dẫn một vòng, liền đem chuyện cơ mật nói ra hết.
Đường Linh híp mắt cười, Mộ Kỳ Duệ cảm thấy cô là lạ, nói không ra quái lạ chỗ nào, mà lúc mấy người đàn ông đi tới, Mộ Kỳ Duệ vội vàng đứng dậy, cung kính hô một tiếng, “ Tôn ca!”
Người kia đại khái khoảng ba mươi tuổi, hói đầu, không cao, bên trong đôi mắt ti hí tất cả đều là ánh sáng nham hiểm, người này chính là quản sự quán bar Luân Hồi, Tôn Thanh!
Tôn Thanh nổi danh với sự nham hiểm tàn nhẫn, người bị thương hay chết dưới tay hắn, phỏng chừng chính hắn cũng đếm không hết, cũng bởi vì cá tính thích tranh đấu tàn nhẫn, hắn đã gầy dựng lên không ít công lao, những cũng gây ra không ít họa, cho nên Thanh bang mới không điều hắn đến tổng bộ, mà phái hắn quản lý quản bar sản nghiệp của Thanh bang.
Tôn Thanh liếc mắt nhìn Mộ Kỳ Duệ, gật đầu, nhìn thấy Đường Linh bên người Mộ Kỳ Duệ, không có hảo ý nói, “ Mộ gia tiểu thiếu gia chúng ta rốt cục đã thông suốt, biết tán gái rồi!”
Tôn Thanh quan sát Đường Linh một chút, cười nói, “ Thì ra Mộ gia tiểu thiếu gia thích loại hình học sinh này, các ngươi sau này nhớ lấy, nếu có mặt hàng này, trước tiên giữ lại cho Mộ thiếu gia!”
Sắc mặt Mộ Kỳ Duệ có chút khó coi, nhưng ngoài miệng lại nói, “ Cảm ơn Tôn ca chiếu cố!”
Tôn Thanh cười ha ha, khoát tay áo một cái, không nhìn thêm Đường Linh một cái nào nữa, nhãn tình Đường Linh nhíu lại, bên môi gợi lên một độ cong quỷ dị, thân hình lanh lẹ, cầm lấy dao gọt hoa quả để trên bàn, một chân đạp lên bàn, phi thân ép thẳng tới chỗ Tôn Thanh!
Mọi người sững sờ, chờ thời điểm phản ứng lại, Đường Linh đã cầm trong tay con dao, một tay ghìm cổ, con dao thì gác ở dưới mạch động cổ Tôn Thanh, bên môi gợi ra nụ cười.
Tôn Thanh chỉ bối rối một chút, rất nhanh đã trấn định lại, hướng về thủ hạ nói, “ Tất cả chớ động!”
Đường Linh khẽ mỉm cười, “ Tôn quản sự quả nhiên gặp biến bất kinh, thật khiến người ta khâm phục!”
Thủ hạ Tôn Thanh thấy thế, lập tức giải tán hết đám nam nữ trong quán bar đi hết, trong góc quán trên ghế sofa vẫn có một người đàn ông không đứng dậy, tên thủ hạ kia tiến lên đuổi người.
“ Quán bar chúng tôi đêm nay ngừng kinh doanh, nhanh rời đi!”
Người đàn ông kia không lên tiếng, vẫn như cũ ngồi yên không nhúc nhích, đôi mắt u tối như đáy động, mơ hồ tản ra hơi thở ác liệt, khiến bảo vệ quán bar không khỏi nuốt nước miếng một cái, “ Anh nếu như không đi, một lúc nữa xảy ra chuyện, cũng đừng trách tôi không thông báo trước!”
Bảo vệ quán lôi kéo tên còn lại rời đi, bọn họ vừa nhìn thấy người đàn ông này trong lòng liền sợ hãi, nhất định là một kẻ không dễ trêu vào, tốt nhất vẫn không nên đi trêu chọc.
Chỉ chốc lát sau thời gian, quán bar ban nãy còn ồn ào náo nhiệt, nháy mắt đã yên tĩnh lại, bầu không khí có chút ngột ngạt.
“ Mộ thiếu gia, cậu đây là ý gì? Tôn mỗ đã đắc tội gì với cậu?”
Tôn Thanh nhìn chằm chằm Mộ Kỳ Duệ bằng đôi mắt như rắn độc, ở trong mắt hắn, cô gái nhỏ này nhất định là sát thủ do Mộ Kỳ Duệ tìm đến, muốn giết chết hắn để thượng vị.
Mà Mộ Kỳ Duệ lúc này đang sững sờ đến ngây người, nhìn cảnh tượng khó tin trước mắt, trong lòng khiếp sợ cực kỳ! Người này… là Đường Linh? Hắn có một chút không dám xác định.
“ Tôi nghĩ Tôn quản sự hình như đang không nắm rõ tình hình, người ông nên đàm phán là tôi đây, chứ không phải tên nhóc con miệng còn hôi sữa kia!”
Con dao trên tay Đường Linh khẽ động, cổ Tôn Thanh bị rạch ra một vết, từng giọt chảy xuống, Tôn Thanh nghiến răng kiên trì, không có hô lên một tiếng, nhưng giọt mồ hôi trên đỉnh đầu đã bán đứng tâm trạng hoang mang lúc này của hắn.
Tôn Thanh ổn định tâm thần, vẻ mặt nghiêm túc nói, “Em gái nhỏ, Tôn mỗ tôi không có đắc tội chỗ nào với cô em sao, hôm nay cô em tới nơi này gây sự, là vì sao? Nếu có hiểu lầm gì đó chúng ta cùng ngồi xuống thương lượng, không cần thiết động thủ hại người!”
Đường Linh khẽ cười một tiếng, “Thì ra Tôn quản sự cũng biết ngồi xuống thương lượng sao, vậy vì sao lại đối xử với người Đế Hào chúng ta không hề có chút hòa nhã nào vậy!”
Đường Linh chậm rãi nhả ra từng câu, như là bị người ta tóm lấy yết hầu, ngột ngạt lại khiến người khác khẩn trương.
Tôn Thanh sững sờ, “ Cô là người của Đế Hào?”
Đường Linh khẽ mỉm cười, “ Nghe nói Tôn quản sự năng lực phi phàm, dễ dàng bắt giữ được người Đế Hào chúng tôi, ‘thủ đoạn’ của Tôn quản sự thật đúng là khiến người ta khâm phục!”
Tôn quản sự ỷ đông hiếp yêu, bắt giữ Lôi Tử, bị Đường Linh nói như thế, trên mặt Tôn Thanh có chút khó coi!
“ Mày mau thả lão đại chúng tao ra, bằng không hai người Đế Hào kia cũng đừng hòng còn mạng sống!” Thủ hạ Tôn Thanh nhớ tới trên lầu vẫn đang giam giữ người Đế Hào, vì thế đe dọa.
Con ngươi Đường Linh thu nhỏ lại, cổ tay xoay một cái, hướng về phía ngực phải Tôn Thanh, hung hăng đâm xuống một nhát, tức khắc liền nghe thấy tiếng kêu gầm gừ đau đớn của Tôn Thanh, lưu loát rút dao ra, lại lần nữa đưa dao áp sát lại dưới cổ Tôn Thanh, cả người Tôn Thanh toát mồ hôi lạnh, áo khoác màu đen rất nhanh đã ẩm ướt!
“ Lão đại!”
“ Tôn ca!”
Người quán bar kích động hô lớn, chính họ làm sao cũng không nghĩ tới, cô gái trước mặt ra tay ác như vậy, một dao đâm xuống, mắt cũng không nháy một cái!
“ Chiêu đe dọa này đối với tôi mà nói cơ bản là vô dụng, sẽ chỉ làm lão đại các ngươi bị ăn không ít da thịt đau khổ mà thôi, nếu anh muốn thượng vị, cứ đe dọa tôi nhiều thêm mấy lần đi, nói không chừng anh liền có thể thỏa mãn nguyện vọng!” Đường Linh cười nói.
Quả nhiên thấy trong mắt Tôn Thanh nhìn tên thủ hạ kia xẹt qua một tia tính toán, tên thủ hạ kia thấy vậy lập tức xua tay phân giải, “ Lão đại, em không phải! Mày… mày nói bậy!”
Tôn Thanh không nói gì, Đường Linh khẽ cười, Tôn Thanh người này nhược điểm lớn nhất chính là lòng đa nghi quá lớn, mặc dù đối mặt với thủ hạ trung thành, hắn cũng luôn đề phòng, cho nên khi nghe Đường Linh nói, tuy vẫn biết Đường Linh đang cố ý gây xích mích, nhưng trong lòng hắn cũng khó tránh khỏi sẽ sinh ra tâm lý nghi kỵ.
“ Ít nói nhảm đi, giao ra người Đế Hào, có lẽ tôi sẽ cân nhắc sớm cho anh đi đến bệnh viện chạy chữa, nếu để chậm trễ, chỉ sợ tôi sẽ phải tiễn anh đi gặp diêm vương sớm!”
Một nhát đâm kia của Đường Linh xuống tay rất có chừng mực, trên người nhiều hơn một lỗ thủng, chảy chút ít máu, cũng không thương đến phổi, bất quá trì hoãn quá lâu, chảy máu quá nhiều, cô không dám chắc Tôn Thanh có cơ hội nhìn thấy mặt trời ngày mai không nữa.
Tôn Thanh chịu đựng đau đớn, cắn răng nói, “ Nhanh, đi đưa hai người đó ra đây!”
Mấy tên thủ hạ vội vã lên lầu, Mộ Kỳ Duệ nhìn Đường Linh, không thể tin được những chuyện mắt hắn đang nhìn thấy, ấn tượng đối với Đường Linh triệt để sụp đổ.
Rất nhanh mấy tên thủ hạ từ trên lầu dẫn theo Lôi Tử và Lôi Vũ xuống dưới, lúc Đường Linh nhìn thấy Lôi Tử cả người không có một chỗ lành lặn, và Lôi Vũ khập khiễng bước tới, đôi con ngươi thâm trầm đáng sợ, cô nhìn Tôn Thanh với ánh mắt như muốn giết người.
Tốt lắm!
Vốn là muốn giữ lại cái mạng chó cho hắn, bây giờ xem ra dường như hắn cũng không cần!
Lôi Tử ngẩng đầu lên, vết thương trên mặt khiến một con mắt của hắn không mở ra được, khắp mặt đều là vết máu ứ đọng, mở một con mắt sót lại nhìn Đường Linh, hắn kích động bước tới cạnh cô, nhưng bởi vì vết thương trên đùi, suýt chút nữa ngã chổng vó.
Nhìn Đường Linh phía trước, Lôi Tử ấp a ấp úng muốn mở miệng, trong mắt tràn đầy tự trách, muốn tại địa phương Thanh bang, hô lên một tiếng “Lão đại” nhưng lại nuốt trở vào.
Lúc này Nhị Cẩu không biết làm sao lại lén trốn đi vào, nhìn thấy Đường Linh vội vàng bước nhỏ chạy tới, “ Linh tỷ!”
Tiếng gọi của Nhị Cẩu đưa tới sự chú ý của đám người bán bar, nhưng bọn chúng lại không dám hành động, nhìn ra được tên này và cô gái đang đe dọa lão đại của bọn chúng cùng một giuộc nên không dám manh động.
Nhị Cẩu chờ cả ngày ở bên ngoài, trong lòng vốn sốt ruột, nhìn thấy quán bar đuổi hết khách ra ngoài, trong bụng lo lắng, bởi vì ngoài cửa có người bảo vệ, Nhị Cẩu đi vòng từ cổng sau, từ phía trong cửa sổ phòng WC nhảy vào.
Khi Nhị Cẩu nhìn thấy hình dạng Lôi Tử, trong lòng lập tức lửa giận thiêu đốt, hắn có ngày hôm nay đều do Lôi Tử ca bồi dưỡng, hồi đó khi Đế Hào mới thành lập, mỗi ngày đều đánh nhau, bao nhiêu lần đều là Lôi Tử ca cứu hắn, nhưng hôm nay tận mắt thấy Lôi Tử ca bị người ta đánh thành như vậy, vành mắt hắn đỏ ửng, lao về hướng Lôi Tử.
“ Lôi Tử ca!” Mắt Nhị Cẩu ướt đẫm, đá văng tên thủ hạ quán bar bên cạnh Lôi Tử, đỡ Lôi Tử lên, “ Anh, Anh thế nào? Bị thương chỗ nào?”
Lôi Tử còn chưa trả lời, Nhị Cẩu kích động nổi giận hướng về đám Thanh bang mắng, “ Ta x con mẹ nó! Thằng chó nào đánh anh tao? Mẹ mày! Lão tử sẽ không để yên cho chúng mày!”
Nhị Cẩu muốn xông ra đánh nhau với đám người kia, lại bị Lôi Tử chộp lấy cổ tay, “ Đừng xúc động!”
Bây giờ vì hắn, thân phận lão đại có thể sẽ bị lộ ra ngoài, bây giờ bọn họ không thể kích động, không thể lại gây thêm phiền toái cho lão đại!
“ Tôn quản sự, người Đế Hào chúng tôi bị anh đánh thành như vậy, Thanh bang liền đối đãi với ân nhân như vậy sao?” Đường Linh tùy ý chất vấn Tôn Thanh, không chút nào có ý bỏ qua cho hắn.
“ Chúng tao đã dẫn người đến, mày nhanh chóng buông lão đại của chúng tao ra!” Tên thủ hạ kia lần nữa mở miệng nói.
( hết chương 46)
Đường Linh nhìn Phùng Tam, hắn hơn ba mươi tuổi, lại quỳ xuống trước mặt một người mười mấy tuổi như cô, nhưng lại không thấy oan ức, ngược lại rất tự tại đoan chính, cô cau mày, thủ hạ của cô không phải kẻ nhu nhược chỉ biết quỳ xuống!
“ Cái bộ dạng một chân quỳ gối này vẫn nên giữ lại cho vợ tương lai của anh đi, cho anh một cơ hội lập công chuộc tội, đợi giải quyết xong chuyện của Lôi Tử, tôi sẽ tính sổ cẩn thận với anh sau!”
Ngữ khí bất thiện, nhưng tất cả mọi người nghe ra Đường Linh rất bảo vệ tôn nghiêm của Phùng Tam! Phải biết để một người đàn ông, đặc biệt lại là một kẻ huyết tính, có địa vị quỳ xuống, đó phải cần bao nhiêu dũng khí! Mà người có thể khiến hắn cam tâm quỳ xuống không có một câu oán hận, hẳn là một nhân vật có nhân cách xứng đáng biết bao nhiêu!
Mà lão đại của bọn họ là một người như vậy, thật tự hào!
Phùng Tam đứng dậy, nghiêm túc nói, “Lão đại yên tâm, cho dù có liều cái mạng này, tôi cũng phải cứu Lôi Tử ra!”
“ Nếu như năng lực của anh cũng chỉ có thể lấy mạng đổi mạng, vậy cũng đừng đi theo tôi, tôi xấu mặt không nổi! Đường Linh tôi cho tới bây giờ không làm chuyện mua bán lỗ vốn, muốn đi theo tôi, liền thông minh một chút, sử dụng đầu óc của các người đi!”
Đường Linh nhìn chung quanh một vòng, thanh âm lãnh ngạo lại vang lên, “Nghe rõ ràng chưa!”
“ Rõ! Lão đại!”
Mọi người trong phòng họp cùng hô lên, thanh âm đinh tai nhức óc, thẳng tắp truyền ra ngoài cửa phòng họp, đám thủ hạ ngoài cửa nghe thấy tiếng la khí thế như thủy triều vọng ra, trong lòng tức khắc dấy lên ngọn lửa hừng hực, tiếng hô có cảm xúc mãnh liệt khí thế kia, trong tâm dâng trào nhiệt huyết!
Vừa nãy tên thanh niên kia vẫn còn xoắn xuýt, chậm chạp không bình tĩnh nổi, mặc cho người bên cạnh hỏi thế nào, cũng không nói ra một chữ!
Trong phòng họp hội nghị vẫn còn tiếp tục, trước mắt phải xác nhận Lôi Tử có xảy ra chuyện hay không!
“ Linh tỷ, anh Lôi Tử nhất định đã xảy ra chuyện, nếu như anh ấy không có chuyện gì, khẳng định đã về Đế Hào, anh Lôi Tử thời điểm đi nơi đó em cũng đi với anh ấy, nhưng Lôi Tử không cho em đi vào cùng, còn nói nếu như anh ấy không ra, thì kêu em quay về báo tin!”
Nhị Cẩu lần trước làm việc cho Đường Linh khá tốt, cho nên Lôi Tử đặc cách thăng chức cho Nhị Cẩu.
“ Lão đại, chúng ta đến quán bar Luân Hồi, hay là xông thẳng đến Thanh bang?” Người nói chuyện là Cao Dũng, là một thành viên đi theo Phùng Tam đầu nhập vào Đường Linh từ buổi ban đầu, bây giờ cũng coi như là một quản sự ở Đế Hào!
Quản sự Đế Hào cũng không ít, tổng cộng có tám vị, Lôi Tử cùng Phùng Tam là hai người đứng đầu, thêm vào Nhị Cẩu bị Lôi Tử đặc cách lên cấp, trong phòng hiện tại ngoại trừ Đường Linh, tổng cộng có mười một người!
“ Trực tiếp đối đầu với Thanh bang e là không thích hợp, lần trước bởi vì đám người tự xưng người của Thanh bang đến gây sự, sau này Thanh bang suýt chút nữa đã khai chiến với chúng ta, lần này người của ta tùy tiện đi vào, e là…” Tả Trạm là người sau này mới gia nhập Đế Hào, bởi vì tính cách cẩn trọng, mấy lần Đế Hào có chuyện, đều là hắn bày mưu tính kế, là người rất giỏi dùng đầu óc!
“ Vậy phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ chờ anh Lôi Tử tự mình trốn ra sao? Đó là anh em của chúng ta, chúng ta phải đi cứu!”
Võ Lâm là người hiếu chiến, như tên của hắn, hắn vẫn muốn trở thành người trong võ lâm, nhưng lại sinh ở thời hiện đại, không cho hắn thi triển thân thủ, thời điểm vừa tới Đế Hào, hắn đặc biệt hưng phấn, đánh nhau chính là chuyện hắn vui thích nhất.
“ Võ Lâm, cậu đừng xúc động, hiện tại chúng ta cũng không thể xác định Lôi Tử ở đâu, thế nào cứu!” Tả Trạm tỉnh táo mở miệng nói.
“ Đương nhiên là đánh thẳng vào cứu!” Võ Lâm giơ cánh tay lên, bắp thịt cuồn cuộn hiển lộ!
“ Cậu chỉ biết đánh đấm? Tổng bộ Thanh bang cậu không để vào mắt?” Một quản sự khác cũng tham dự thảo luận.
“ Có gì mà không dám! Thanh bang vẫn thật cho là Đế Hào chúng ta sợ bọn hắn, hừ!”
Thấy Đường Linh cau mày, Phùng Tam quát lên một tiếng, “Tất cả im miệng cho tôi! Đến cùng phải làm thế nào, còn chưa tới phiên các cậu làm chủ!”
Trong phòng họp lập tức an tĩnh xuống, im lặng nhìn Đường Linh, chờ quyết định cuối cùng từ Đường Linh.
“ Lão đại, chúng ta nên làm gì?” Phùng Tam vẫn nhìn Đường Linh chờ lệnh.
“ Đế Hào tất cả mọi người đợi lệnh, đêm nay tôi đi quán bar Luân Hồi đánh giá tình hình trước!”
Hiện tại không biết tình huống cụ thể của Lôi Tử, tùy tiện đánh thẳng vào, Đường Linh e ngại Thanh bang biết tin sẽ gây thương tổn đến Lôi Tử, huống hồ, bây giờ còn chưa thể xác định, Lôi Tử rốt cuộc có ở quán bar Luân Hồi hay không, hay là đang ở tổng bộ Thanh bang, cho nên biện pháp tốt nhất chính là cô đi quán bar Luân Hồi trước, nhìn xem tình huống bên trong ra sao.
Mọi người nghe thấy Đường Linh nói, dồn dập biểu thị không đồng ý, ngay cả Phùng Tam cũng lộ vẻ mặt không tán thành, “Lão đại, muốn đi dò đường cũng phải do chúng ta đi, cô không thể mạo hiểm!”
“ Đúng vậy lão đại, hay để tôi đi đi, nếu thật có chuyện gì, tôi cũng có thể đánh thoát vòng vây!” Võ Lâm vội vàng tự đề cử bản thân.
“ Lão đại, đừng nghe tiểu Lâm tử, thằng nhóc đó đi vào không chỉ dò xét không được tin tức, còn có thể tự mình sa lưới! Không thì cứ để tôi đi cho, chuyện dò đường tôi khá quen thuộc, bảo đảm có thể hoàn thành nhiệm vụ!”
Tả Trạm vội vàng phân tích lợi và hại giữa hắn và Võ Lâm, hi vọng Đường Linh có thể phái hắn đi. Ngược lại mặc kệ ai đi, không thể để cho lão đại mạo hiểm!
Đường Linh chỉ là lắc đầu một cái, “Thân phận của các anh khá mẫn cảm, cũng không thích hợp đi vào tìm hiểu, huống hồ với thân thủ của tôi, quán bar Luân Hồi muốn giữ tôi lại, có khả năng sao!”
Những người ngồi đây cũng từng được chứng kiến bản lĩnh của Đường Linh, bọn họ so với lão đại, quả thực như gặp sư phụ, không so sánh nổi!
Chuyện Đường Linh đã quyết định, ai nấy đều không dám phản đối, vì thế mọi người dồn dập tự tiến cử, hy vọng có thể cùng Đường Linh đi vào, hoặc ở ngoài cửa làm tiếp ứng, nhưng cuối cùng Đường Linh lại tuyển chọn Nhị Cẩu, điều này ngược lại khiến Nhị Cẩu kinh ngạc không thôi!
Cứ nghĩ đến chuyện có thể kề vai sát cánh cạnh lão đại, sóng lòng Nhị Cẩu sôi sục, kích động không thôi!
Lúc mở ra cửa phòng họp, bên ngoài hành lang hai bên đứng đầy người, vừa thấy cửa phòng họp bị mở ra, Đường Linh đi đầu tiên, mấy tên quản sự cùng Phùng Tam đều ở sau lưng cô, tất cả mọi người có chút không rõ, cô gái nhỏ này tùy tiện xông vào phòng họp, bây giờ lại được tập thể quản sự cao cấp tiễn tận ra khỏi cửa, bọn họ càng mờ mịt!
Tầm mắt tên bảo vệ ban nãy ngăn cô lại kia luôn dõi theo Đường Linh, nhìn thái độ các vị quản sự đối với cô, thêm vào tiếng “Lão đại” hắn nghe thấy khi xông vào, bên trong đầu óc tên bảo vệ kia vẫn đang như bắn pháo, cứ nhìn mãi bóng lưng Đường Linh ngày càng xa, một sự nghi ngờ không thể tưởng tượng nổi nảy sinh!
Chẳng lẽ cô gái kia mới đúng là lão đại chân chính của Đế Hào?
Chuyện này… quá điên cuồng!
Nhị Cẩu lái xe đưa Đường Linh đi tới quán bar Luân Hồi, Đường Linh đầu tiên đánh giá một phen, Nhị Cẩu bị ở lại trong xe, một mình Đường Linh tiến bào quán bar.
Quán bar ban đêm luôn náo nhiệt phi thường, Đường Linh đi vào, cảm giác tạp âm chói tai như muốn nổi điên lên!
Một đám nam nữ uốn éo đung đưa thân mình trong sàn nhảy, chơi rất high, rất hưng phấn, Đường Linh đi tới quầy Bar, gọi một ly cocktail trái cây, nhìn đám nam nữ điên loạn trong quán bar, quả nhiên quán bar là địa phương giải trí thư giãn giải tỏa stress rất tốt!
Đường Linh phóng tầm mắt nhìn, không nhìn thấy Mộ Kỳ Duệ, lần trước hắn dẫn theo Đường Linh trốn chạy sự truy sát của Cổ Y Y, cũng chính là quán bar này!
Đường Linh quan sát cấu tạo bên trong quán bar Luân Hồi, lầu hai có mấy tên đàn ông canh gác, xem ra Lôi Tử có thể bị giam ở trên lầu!
“ Đường Linh?”
Một âm thanh lãnh khốc không xác định vang lên, Đường Linh không xoay người cũng biết người này nhất định là Mộ Kỳ Duệ.
Mộ Kỳ Duệ không hẹn mà gặp Đường Linh ở đây, trong lòng khá kinh ngạc, cô bạn sao lại tới mấy chỗ này!
“ Làm sao cậu lại tới chỗ như thế này!” Mộ Kỳ Duệ đi đến chỗ Đường Linh, có chút khó hiểu thốt lên.
Vậy mà Đường Linh chỉ nhếch môi cười, mở miệng nói, “ Chưa từng tới đây, cho nên tới xem cho biết! Huống hồ, cậu không phải cũng ở đây sao?”
Khuôn mặt Mộ Kỳ Duệ tỏ vẻ không đồng ý, nơi này không phải là địa phương dành cho kiểu học sinh như Đường Linh lui tới!
“ Mau về nhà, nơi này không phải nơi cậu nên tới!” Mộ Kỳ Duệ không đồng ý nói.
Phải biết nơi này sáng sớm vừa có người gây sự, lúc nào cũng ngập tràn nguy hiểm, Đường Linh một cô gái nhỏ mới mười mấy tuổi đầu, nếu để cho cô bạn nhìn thấy cảnh không nên nhìn, hoặc giả gặp người không nên gặp, sợ là sẽ dọa đến Đường Linh!
Đường Linh nhếch môi cười, nhìn Mộ Kỳ Duệ nói, “ Tớ còn chưa chơi đủ, tạm thời không có ý định về!”
Cầm ly cocktail trên tay, đi dạo chung quanh quán bar, khi nhìn đến một góc yên tĩnh nơi quán bar kia, Đường Linh ngẩn người, ánh mắt hơi mở lớn, sao lại là người kia?
Không chờ Đường Linh tiến lên, cánh tay đã bị Mộ Kỳ Duệ kéo lại, “Nhanh đi về, nơi này không thích hợp với cậu, đi theo tớ!”
Đường Linh khẽ nhíu mày, nhìn Mộ Kỳ Duệ trong mắt xẹt qua một vầng sáng, mở miệng nói, “Nếu không cậu cứ ở lại chơi với tớ một lát, tớ chơi đã liền về!”
Mộ Kỳ Duệ lôi kéo Đường Linh, lại phát hiện hắn vậy mà không thể khiến Đường Linh nhúc nhích thân mình, trong lòng có chút kỳ quái, nghe Đường Linh nói vậy, hắn bèn nhìn chung quanh, “Cậu đi theo tớ!”
Nhìn sau lưng Mộ Kỳ Duệ, Đường Linh nhếch môi cười! Lại lần nữa quay đầu nhìn về phía góc kia, người kia vẫn không nhúc nhích ngồi ở chỗ đó, cô luôn cảm thấy hắn hoàn toàn không hợp với quán bar này!
Nhấc chân đuổi kịp Mộ Kỳ Duệ, đi tới một chỗ tương đối an tĩnh, Đường Linh cùng Mộ Kỳ Duệ ngồi xuống, Mộ Kỳ Duệ nhìn ly cocktail trong tay Đường Linh, đưa tay ra giành lấy, “ Vị thành niên liền dám đến uống rượu, lá gan của cậu cũng không nhỏ!”
Đường Linh nhìn ly cocktail bị lấy đi, vẫn cười nói, “ Không phải đều nhờ phúc cậu sao, lần trước thấy cậu đến đây, trong lòng rất hiếu kỳ, hôm nay liền tới xem một chút.”
Mộ Kỳ Duệ nghiêm mặt, “ Xem cũng đã xem qua, nơi này không có gì đẹp mắt, mau về nhà đi!”
Đường Linh lắc đầu một cái, cười nói, “ Tớ mới vừa tới, còn chưa xem đủ, tớ thấy nơi này rất thú vị, có người nói trong quán bar có rất nhiều chuyện thú vị, tôi chưa từng nhìn thấy, làm sao có thể cứ dễ dàng rời đi như vậy!”
“ Cậu đừng nghe người khác nói bậy, chuyện thú vị gì gì đó, tất cả đều là chuyện nguy hiểm!”
Mộ Kỳ Duệ tuy rằng bằng tuổi Đường Linh, thế nhưng phong thái lão thành cũng không phải giả vờ, chắc là từ nhỏ đã được hun đúc ra ở loại địa phương này.
Ánh mắt Đường Linh sáng lên, thân mình nghiêng tới trước, một bộ dáng thật sự có vẻ đang chờ thụ giáo, “ Cậu quen thuộc nơi này như vậy, không bằng nói cho tớ nghe một chút, nếu thật khủng bố như vậy, vậy thì tớ liền về nhà!”
Lúc này Đường Linh ở trong mắt Mộ Kỳ Duệ, cũng chỉ là một đứa con gái đơn giản không biết gì về quán bar, nhưng lại rất có hứng thú với nó, tò mò muốn biết về những chuyện thú vị xảy ra nơi quán bar mà thôi!
Ngẫm nghĩ, hù Đường Linh một chút, Mộ Kỳ Duệ mở miệng nói có vẻ rất cao thâm, “ Tớ cho cậu biết, nơi này thường xuyên phát sinh chuyện đánh lộn đâm chém nhau, hơn nữa thông thường đều là loại chuyện phải thấy máu mất mạng, không giống như trò đùa ở nơi trường học đâu!”
Vẻ mặt Đường Linh vẫn hiếu kỳ như cũ, con mắt mở thật to, tinh thần ham học hỏi mạnh mẽ, “ Mỗi ngày đều có người đánh nhau sao? Vậy hôm nay có đánh nhau không?”
Mộ Kỳ Duệ nhìn bọ dáng Đường Linh không những không bị hù dọa, trái lại còn là bộ dáng hứng thú đầy mặt, hắn có chút đau đầu, phỏng chừng nếu hắn nói không đánh nhau, cô nhóc này không phải sẽ ở đây chờ người ta đánh nhau cho bằng được mới thôi!
“ Đánh nhau rồi, hôm nay có đánh nhau!” Mộ Kỳ Duệ qua loa lấy lệ mở miệng nói, bất quá hôm nay quả thực đã xảy ra đánh nhau.
Đáy mắt che giấu ý cười, trên mặt vẫn ngập tràn hứng thú hỏi, “ Hôm nay có đánh nhau? Vậy cậu mau nói cho tớ nghe một chút! Nếu không tớ làm sao biết cấu có phải gạt tớ hay không!”
Mộ Kỳ Duệ quan sát Đường Linh, trong lòng có loại kỳ quái không nói thành lời, bình thường cô bạn này rất an tĩnh mà, nhưng hắn vẫn chịu không nổi Đường Linh ra sức hỏi, mà hắn nhìn thấy sự tò mò của cô bạn, trong lòng không nổi lên sự đề phòng, liền đem chuyện phát sinh hôm nay kể hết cho Đường Linh nghe!
Dưới tính huống Đường Linh “ không ngại học hỏi”, từ trong miệng Mộ Kỳ Duệ coi như đã hiểu rõ ngọn nguồn toàn bộ sự việc.
Chuyện là như vầy, em trai Lôi Tử là Lôi Vũ, vốn có quen biết một cô gái ở đại học, hai người phát tiền tình cảm thành tình yêu, nào ngờ cô gái kia quen biết một kẻ giàu có, thậm chí còn bỏ học đi theo người giàu có đó tới thành phố S, Lôi Vũ biết chuyện liền xin trường học cho nghỉ phép, vội vã đuổi theo, hôm qua biết được tin tức bạn gái hắn và người đàn ông giàu có đó cùng đi đến quán bar Luân Hồi, hắn liền tới quán bar chờ đợi, quả nhiên gặp được hai người bọn họ, tâm trạng nóng nảy đã ra tay đánh nhau, kết quả bị người của Thanh bang kiềm chế.
Thời điểm Lôi Vũ đánh nhau gây hư hại không ít đồ, hắn lại không có tiền bồi thường, kẻ giàu có kia trái lại quăng ra không ít tiền, hơn nữa còn quen biết với quản sự quán bar, không biết đã nói với quản sự những gì, kết quả Lôi Vũ bị người Thanh bang hung hăng đánh cho một trận, đồng thời bị bắt nhốt lại!
Lôi Tử nhận được tin tức, không kịp nói chuyện này cho Đường Linh, đã vội vã tới bán quar Luân Hồi, vốn chỉ là chuyện giao tiền thả người, nhưng khi Lôi Tử nhìn thấy em trai bị đánh thành hình dạng kia, tức khắc lửa giận ngút trời, mà quản sự quán đã sớm ngứa mắt với Đế Hào, thấy Lôi Vũ lại là em trai Lôi Tử, hai phe không nói được vài câu, đã động tay động chân, Lôi Tử một mình đối kháng với kẻ địch nhiều người, kết quả cũng bị bắt giữ lại.
Mộ Kỳ Duệ cứ nói mà không chú ý tới, bản mặt vốn ngây thơ của Đường Linh, lúc này đáy mắt đã nổi lên gió lốc mưa phun, được lắm Tôn Thanh, lại dám động đến người của Đế Hào, vậy thì đừng trách cô không cho Thanh bang mặt mũi!
“ Tớ không tin, nhất định là cậu bịa chuyện!” Đường Linh lắc đầu một cái.
“ Tớ không phải là hù dọa cậu, hiện tại người nọ vẫn đang bị giam giữ ở trên lầu, cho nên nói đêm nay không chừng lúc nào cũng có thể xảy ra đánh nhau, cậu vẫn nên tranh thủ thời gian về nhà đi!” Mộ Kỳ Duệ vẫn còn quá non, bị Đường Linh dẫn một vòng, liền đem chuyện cơ mật nói ra hết.
Đường Linh híp mắt cười, Mộ Kỳ Duệ cảm thấy cô là lạ, nói không ra quái lạ chỗ nào, mà lúc mấy người đàn ông đi tới, Mộ Kỳ Duệ vội vàng đứng dậy, cung kính hô một tiếng, “ Tôn ca!”
Người kia đại khái khoảng ba mươi tuổi, hói đầu, không cao, bên trong đôi mắt ti hí tất cả đều là ánh sáng nham hiểm, người này chính là quản sự quán bar Luân Hồi, Tôn Thanh!
Tôn Thanh nổi danh với sự nham hiểm tàn nhẫn, người bị thương hay chết dưới tay hắn, phỏng chừng chính hắn cũng đếm không hết, cũng bởi vì cá tính thích tranh đấu tàn nhẫn, hắn đã gầy dựng lên không ít công lao, những cũng gây ra không ít họa, cho nên Thanh bang mới không điều hắn đến tổng bộ, mà phái hắn quản lý quản bar sản nghiệp của Thanh bang.
Tôn Thanh liếc mắt nhìn Mộ Kỳ Duệ, gật đầu, nhìn thấy Đường Linh bên người Mộ Kỳ Duệ, không có hảo ý nói, “ Mộ gia tiểu thiếu gia chúng ta rốt cục đã thông suốt, biết tán gái rồi!”
Tôn Thanh quan sát Đường Linh một chút, cười nói, “ Thì ra Mộ gia tiểu thiếu gia thích loại hình học sinh này, các ngươi sau này nhớ lấy, nếu có mặt hàng này, trước tiên giữ lại cho Mộ thiếu gia!”
Sắc mặt Mộ Kỳ Duệ có chút khó coi, nhưng ngoài miệng lại nói, “ Cảm ơn Tôn ca chiếu cố!”
Tôn Thanh cười ha ha, khoát tay áo một cái, không nhìn thêm Đường Linh một cái nào nữa, nhãn tình Đường Linh nhíu lại, bên môi gợi lên một độ cong quỷ dị, thân hình lanh lẹ, cầm lấy dao gọt hoa quả để trên bàn, một chân đạp lên bàn, phi thân ép thẳng tới chỗ Tôn Thanh!
Mọi người sững sờ, chờ thời điểm phản ứng lại, Đường Linh đã cầm trong tay con dao, một tay ghìm cổ, con dao thì gác ở dưới mạch động cổ Tôn Thanh, bên môi gợi ra nụ cười.
Tôn Thanh chỉ bối rối một chút, rất nhanh đã trấn định lại, hướng về thủ hạ nói, “ Tất cả chớ động!”
Đường Linh khẽ mỉm cười, “ Tôn quản sự quả nhiên gặp biến bất kinh, thật khiến người ta khâm phục!”
Thủ hạ Tôn Thanh thấy thế, lập tức giải tán hết đám nam nữ trong quán bar đi hết, trong góc quán trên ghế sofa vẫn có một người đàn ông không đứng dậy, tên thủ hạ kia tiến lên đuổi người.
“ Quán bar chúng tôi đêm nay ngừng kinh doanh, nhanh rời đi!”
Người đàn ông kia không lên tiếng, vẫn như cũ ngồi yên không nhúc nhích, đôi mắt u tối như đáy động, mơ hồ tản ra hơi thở ác liệt, khiến bảo vệ quán bar không khỏi nuốt nước miếng một cái, “ Anh nếu như không đi, một lúc nữa xảy ra chuyện, cũng đừng trách tôi không thông báo trước!”
Bảo vệ quán lôi kéo tên còn lại rời đi, bọn họ vừa nhìn thấy người đàn ông này trong lòng liền sợ hãi, nhất định là một kẻ không dễ trêu vào, tốt nhất vẫn không nên đi trêu chọc.
Chỉ chốc lát sau thời gian, quán bar ban nãy còn ồn ào náo nhiệt, nháy mắt đã yên tĩnh lại, bầu không khí có chút ngột ngạt.
“ Mộ thiếu gia, cậu đây là ý gì? Tôn mỗ đã đắc tội gì với cậu?”
Tôn Thanh nhìn chằm chằm Mộ Kỳ Duệ bằng đôi mắt như rắn độc, ở trong mắt hắn, cô gái nhỏ này nhất định là sát thủ do Mộ Kỳ Duệ tìm đến, muốn giết chết hắn để thượng vị.
Mà Mộ Kỳ Duệ lúc này đang sững sờ đến ngây người, nhìn cảnh tượng khó tin trước mắt, trong lòng khiếp sợ cực kỳ! Người này… là Đường Linh? Hắn có một chút không dám xác định.
“ Tôi nghĩ Tôn quản sự hình như đang không nắm rõ tình hình, người ông nên đàm phán là tôi đây, chứ không phải tên nhóc con miệng còn hôi sữa kia!”
Con dao trên tay Đường Linh khẽ động, cổ Tôn Thanh bị rạch ra một vết, từng giọt chảy xuống, Tôn Thanh nghiến răng kiên trì, không có hô lên một tiếng, nhưng giọt mồ hôi trên đỉnh đầu đã bán đứng tâm trạng hoang mang lúc này của hắn.
Tôn Thanh ổn định tâm thần, vẻ mặt nghiêm túc nói, “Em gái nhỏ, Tôn mỗ tôi không có đắc tội chỗ nào với cô em sao, hôm nay cô em tới nơi này gây sự, là vì sao? Nếu có hiểu lầm gì đó chúng ta cùng ngồi xuống thương lượng, không cần thiết động thủ hại người!”
Đường Linh khẽ cười một tiếng, “Thì ra Tôn quản sự cũng biết ngồi xuống thương lượng sao, vậy vì sao lại đối xử với người Đế Hào chúng ta không hề có chút hòa nhã nào vậy!”
Đường Linh chậm rãi nhả ra từng câu, như là bị người ta tóm lấy yết hầu, ngột ngạt lại khiến người khác khẩn trương.
Tôn Thanh sững sờ, “ Cô là người của Đế Hào?”
Đường Linh khẽ mỉm cười, “ Nghe nói Tôn quản sự năng lực phi phàm, dễ dàng bắt giữ được người Đế Hào chúng tôi, ‘thủ đoạn’ của Tôn quản sự thật đúng là khiến người ta khâm phục!”
Tôn quản sự ỷ đông hiếp yêu, bắt giữ Lôi Tử, bị Đường Linh nói như thế, trên mặt Tôn Thanh có chút khó coi!
“ Mày mau thả lão đại chúng tao ra, bằng không hai người Đế Hào kia cũng đừng hòng còn mạng sống!” Thủ hạ Tôn Thanh nhớ tới trên lầu vẫn đang giam giữ người Đế Hào, vì thế đe dọa.
Con ngươi Đường Linh thu nhỏ lại, cổ tay xoay một cái, hướng về phía ngực phải Tôn Thanh, hung hăng đâm xuống một nhát, tức khắc liền nghe thấy tiếng kêu gầm gừ đau đớn của Tôn Thanh, lưu loát rút dao ra, lại lần nữa đưa dao áp sát lại dưới cổ Tôn Thanh, cả người Tôn Thanh toát mồ hôi lạnh, áo khoác màu đen rất nhanh đã ẩm ướt!
“ Lão đại!”
“ Tôn ca!”
Người quán bar kích động hô lớn, chính họ làm sao cũng không nghĩ tới, cô gái trước mặt ra tay ác như vậy, một dao đâm xuống, mắt cũng không nháy một cái!
“ Chiêu đe dọa này đối với tôi mà nói cơ bản là vô dụng, sẽ chỉ làm lão đại các ngươi bị ăn không ít da thịt đau khổ mà thôi, nếu anh muốn thượng vị, cứ đe dọa tôi nhiều thêm mấy lần đi, nói không chừng anh liền có thể thỏa mãn nguyện vọng!” Đường Linh cười nói.
Quả nhiên thấy trong mắt Tôn Thanh nhìn tên thủ hạ kia xẹt qua một tia tính toán, tên thủ hạ kia thấy vậy lập tức xua tay phân giải, “ Lão đại, em không phải! Mày… mày nói bậy!”
Tôn Thanh không nói gì, Đường Linh khẽ cười, Tôn Thanh người này nhược điểm lớn nhất chính là lòng đa nghi quá lớn, mặc dù đối mặt với thủ hạ trung thành, hắn cũng luôn đề phòng, cho nên khi nghe Đường Linh nói, tuy vẫn biết Đường Linh đang cố ý gây xích mích, nhưng trong lòng hắn cũng khó tránh khỏi sẽ sinh ra tâm lý nghi kỵ.
“ Ít nói nhảm đi, giao ra người Đế Hào, có lẽ tôi sẽ cân nhắc sớm cho anh đi đến bệnh viện chạy chữa, nếu để chậm trễ, chỉ sợ tôi sẽ phải tiễn anh đi gặp diêm vương sớm!”
Một nhát đâm kia của Đường Linh xuống tay rất có chừng mực, trên người nhiều hơn một lỗ thủng, chảy chút ít máu, cũng không thương đến phổi, bất quá trì hoãn quá lâu, chảy máu quá nhiều, cô không dám chắc Tôn Thanh có cơ hội nhìn thấy mặt trời ngày mai không nữa.
Tôn Thanh chịu đựng đau đớn, cắn răng nói, “ Nhanh, đi đưa hai người đó ra đây!”
Mấy tên thủ hạ vội vã lên lầu, Mộ Kỳ Duệ nhìn Đường Linh, không thể tin được những chuyện mắt hắn đang nhìn thấy, ấn tượng đối với Đường Linh triệt để sụp đổ.
Rất nhanh mấy tên thủ hạ từ trên lầu dẫn theo Lôi Tử và Lôi Vũ xuống dưới, lúc Đường Linh nhìn thấy Lôi Tử cả người không có một chỗ lành lặn, và Lôi Vũ khập khiễng bước tới, đôi con ngươi thâm trầm đáng sợ, cô nhìn Tôn Thanh với ánh mắt như muốn giết người.
Tốt lắm!
Vốn là muốn giữ lại cái mạng chó cho hắn, bây giờ xem ra dường như hắn cũng không cần!
Lôi Tử ngẩng đầu lên, vết thương trên mặt khiến một con mắt của hắn không mở ra được, khắp mặt đều là vết máu ứ đọng, mở một con mắt sót lại nhìn Đường Linh, hắn kích động bước tới cạnh cô, nhưng bởi vì vết thương trên đùi, suýt chút nữa ngã chổng vó.
Nhìn Đường Linh phía trước, Lôi Tử ấp a ấp úng muốn mở miệng, trong mắt tràn đầy tự trách, muốn tại địa phương Thanh bang, hô lên một tiếng “Lão đại” nhưng lại nuốt trở vào.
Lúc này Nhị Cẩu không biết làm sao lại lén trốn đi vào, nhìn thấy Đường Linh vội vàng bước nhỏ chạy tới, “ Linh tỷ!”
Tiếng gọi của Nhị Cẩu đưa tới sự chú ý của đám người bán bar, nhưng bọn chúng lại không dám hành động, nhìn ra được tên này và cô gái đang đe dọa lão đại của bọn chúng cùng một giuộc nên không dám manh động.
Nhị Cẩu chờ cả ngày ở bên ngoài, trong lòng vốn sốt ruột, nhìn thấy quán bar đuổi hết khách ra ngoài, trong bụng lo lắng, bởi vì ngoài cửa có người bảo vệ, Nhị Cẩu đi vòng từ cổng sau, từ phía trong cửa sổ phòng WC nhảy vào.
Khi Nhị Cẩu nhìn thấy hình dạng Lôi Tử, trong lòng lập tức lửa giận thiêu đốt, hắn có ngày hôm nay đều do Lôi Tử ca bồi dưỡng, hồi đó khi Đế Hào mới thành lập, mỗi ngày đều đánh nhau, bao nhiêu lần đều là Lôi Tử ca cứu hắn, nhưng hôm nay tận mắt thấy Lôi Tử ca bị người ta đánh thành như vậy, vành mắt hắn đỏ ửng, lao về hướng Lôi Tử.
“ Lôi Tử ca!” Mắt Nhị Cẩu ướt đẫm, đá văng tên thủ hạ quán bar bên cạnh Lôi Tử, đỡ Lôi Tử lên, “ Anh, Anh thế nào? Bị thương chỗ nào?”
Lôi Tử còn chưa trả lời, Nhị Cẩu kích động nổi giận hướng về đám Thanh bang mắng, “ Ta x con mẹ nó! Thằng chó nào đánh anh tao? Mẹ mày! Lão tử sẽ không để yên cho chúng mày!”
Nhị Cẩu muốn xông ra đánh nhau với đám người kia, lại bị Lôi Tử chộp lấy cổ tay, “ Đừng xúc động!”
Bây giờ vì hắn, thân phận lão đại có thể sẽ bị lộ ra ngoài, bây giờ bọn họ không thể kích động, không thể lại gây thêm phiền toái cho lão đại!
“ Tôn quản sự, người Đế Hào chúng tôi bị anh đánh thành như vậy, Thanh bang liền đối đãi với ân nhân như vậy sao?” Đường Linh tùy ý chất vấn Tôn Thanh, không chút nào có ý bỏ qua cho hắn.
“ Chúng tao đã dẫn người đến, mày nhanh chóng buông lão đại của chúng tao ra!” Tên thủ hạ kia lần nữa mở miệng nói.
( hết chương 46)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook