Tô Mộ Tịch suy nghĩ cả đêm, cũng không biết hôn lễ của đại ca nên đưa gì mới tốt. Rốt cục tại sáng sớm hôm sau, Hoa Ngữ cùng Xảo Tâm đem y phục mới làm lên. Trong lúc vô tình Tô Mộ Tịch liếc mắt nhìn mẫu đơn mặt phú quý thêu ở trên, trong lòng hiểu ra. Lập tức dể cho Hoa Ngữ cùng Xảo Tâm cầm một khối vải trắng thượng đẳng đến, một người một bên trải tấm vải ra. Để tiểu cung nữ nghiên tốt nhan sắc màu mặc các lọi, múa bút một trận một bức đồ ấm áp liền họa xong. Là một gốc hoa quế, nhiều đóa hoa quế rũ xuống, một cặp vợ chồng tóc trắng xoá ngồi dưới tàng cây hoa quế, bên người còn vây quanh một đám nhỏ vui đùa ầm ĩ. Tô Mộ Tịch dừng bút tinh tế nhìn nhìn, vừa lòng gật gật đầu.

“Tiểu thư họa thật tốt, đây là muốn tặng người sao? Có muốn chúng nô tỳ để người ta giúp ngài treo lên không.” Hoa Ngữ vừa thấy, lập tức hỏi Tô Mộ Tịch muốn xử lý như thế nào.

Tô Mộ Tịch nghĩ nghĩ, không thể chỉ đưa họa, nhìn rất đơn điệu: “Hoa Ngữ, Xảo Tâm các ngươi đến Thượng Y cục tìm kim chỉ, phải là chỉ tuyến, tiểu thư ta muốn đích thân thêu xong tặng đại ca làm quà tân hôn.” Còn có hơn nửa tháng, thêu xong hẳn là không thành vấn đề .

“A…” Hoa Ngữ cùng Xảo Tâm há to miệng, tiểu thư muốn đích thân thêu? Nhưng bức họa này cũng không nhỏ, tiểu thư có thể thêu xong trong thời gian ngắn như vậy sao? Vẫn là Hoa Ngữ bình tĩnh lấy lại tinh thần trước, hỏi: “Tiểu thư, còn có đại nửa tháng nữa đại thiếu gia sẽ đại hôn, giờ thêu sẽ kịp sao? Ngài có muốn chúng nô tỳ thêu cùng ngài hay không?”

“Không cần, tặng đại ca thì phải do ta làm, ta phải tự mình thêu, các ngươi nhanh đi lấy thêu tuyến đi!” Đồ tặng thân nhân, đương nhiên phải tự mình động thủ mới chân thành. Thứ này là tâm ý của nàng chúc phúc đại ca, tựa như cảnh tượng trong họa, hy vọng huynh ấy cùng Nhược Mai tỷ tỷ có thể đầu bạc đến lão, con cháu thành đàn.

“Vâng, chúng nô tỳ đi.” Hai người hành lễ cáo lui, đi tới cửa, gặp Tống mẹ bưng một cái khay, vẻ mặt kiêu ngạo đi tới. Tống mẹ liếc hai người một cái cái gì cũng không hỏi, liền vào nội điện, thấy Tô Mộ Tịch lập tức hành lễ: “Lão nô khấu kiến tiểu thư.”

Tô Mộ Tịch cũng không để ý bà, tiếp tục nhìn sách trong tay, đợi trong chốc lát mới đáp lại một câu: “Ta còn tưởng Tống mẹ quên tiểu thư ta đây rồi, sáng sớm không thấy bóng người, lúc này mới xuất hiện. Sao nào, miếu nhỏ của ta dung không được Tống mẹ đại Bồ Tát sao, hay là ta nói hoàng hậu nương nương đổi cho ngươi nơi khác.” giọng điệu Tô Mộ Tịch tuy là đùa giỡn, nhưng mà đáy mắt lại xẹt qua ám quang, Tống mẹ này không biết lại đánh cái quỷ tâm tư gì?

“Tiểu thư a, có lẽ ngài hiểu lầm lão nô, sáng sớm lão nô liền làm canh tẩm bổ cho tiểu thư, lúc này mới hầm xong bưng tới cho tiểu thư, ngài xem…” Nói xong, Tống mẹ liền phóng khay lên trên bàn, đem chén nhỏ không biết đựng cái gì bên trong phóng tới trước mặt Tô Mộ Tịch.

Tô Mộ Tịch ngẩng đầu khỏi sách nhìn bà ta một cái: ” Tịch nhi làm cho mẹ lo lắng rồi, ta nhất định uống sạch sẽ.” Nói xong, Tô Mộ Tịch buông quyển sách trên tay tiếp nhận bát trong tay Tống mẹ, giống như lơ đãng hỏi: “Mẹ, lần trước hồng châu sức hoàng hậu nương nương thưởng cho ta để ở đâu, Xảo Tâm cùng Hoa Ngữ đều không tìm được.”

Thấy nàng tiếp nhận bát, mặt Tống mẹ lộ vẻ vui mừng, tiểu nha đầu lừa đảo này cuối cùng nhận hảo ý của mình. Như vậy tốt lắm, sau khi chuyện lần trước thất bại, đã thật lâu Vi mẹ chưa cho bà sắc mặt hoà nhã, chuyện lần này bà không thể thất bại . Nghĩ như vậy , vui vẻ tiêu sái đến trước đài trang điểm giúp Tô Mộ Tịch tìm hồng châu sức .

Tô Mộ Tịch đem đổ chén nước vào bình hoa bên cạnh, tuyệt không lo lắng bị Tống mẹ phát hiện, bởi vì nơi Tô Mộ Tịch đứng, gương nơi đài trang điểm phản xạ không đến.

Tống mẹ tìm tìm , mới nghĩ nha đầu lừa đảo kia để mình tìm hồng châu sức, không phải sẽ lừa mình đi để đổ vật kia đi! Tuy rằng hiện giờ bên trong cái gì cũng không có? Nhưng Vi mẹ công đạo phải dưỡng nàng thành thói quen uống này đó. Lặng lẽ quay đầu, thấy Tô Mộ Tịch bưng bát uống không nhìn chỗ bà, lúc này mới yên tâm tìm hồng châu sức . Không biết, bà vừa mới chuyển đầu, Tô Mộ Tịch liền nhìn chằm chằm tấm lưng béo của bà, trong mắt lạnh như băng dọa người. Hiên Viên Hạo Dạ bọn họ lại muốn làm gì? Nhìn nhìn hoa bình ở bên, tìm Lưu thái y nhìn xem. Kiếp trước hình như cũng như vậy, nhưng khi đó nàng toàn tâm tín nhiệm Tống mẹ, không chút nghi ngờ liền uống hết thứ bà ta bưng tới.

Không bao lâu, Tống mẹ tìm được hồng châu sức lấy đến trước mặt Tô Mộ Tịch, Tô Mộ Tịch buông bát trong tay: “Mẹ, cái này là gì? Ngọt rất dễ uống .” Kỳ thật, nàng chính chỉ dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm một chút, thứ Tống mẹ đưa nàng không dám ăn nhiều.

Tống mẹ cười mở, đáp: “Tiểu thư, đây chính là huyết yến tốt nhất, lần trước sinh nhật ngài Dạ hoàng tử cho người đưa tới. Lão nô thấy ngài không dùng, sáng tinh mơ liền đến ngự hoa viên thu thập sương sớm hầm , Thái y nói là thực bổ thân cho nữ gia, sau này mỗi ngày lão nô sẽ đưa tới cho tiểu thư.”

“Mẹ thật là có tâm , hồng châu sức này thưởng cho ngươi đi! Về sau phiền mẹ lo lắng .” có tâm như vậy, đưa ngươi chút này nọ, nhan sắc này bổn cô nương xem ngươi cũng mang không được.

“Tạ tiểu thư ban cho.” Tống mẹ có chút buồn bực tiếp nhận, nhan sắc này, bà mang sao được?

Một lát sau, Tô Mộ Tịch tìm cớ đuổi Tống mẹ đi. Hoa Ngữ cùng Xảo Tâm cũng cầm tơ vàng tuyến trở lại, để Xảo Tâm đem đồ để vào phòng trong nội điện. Nhẹ giọng công đạo Hoa Ngữ, đem thứ bên trong hoa bình đến chỗ Lưu thái y cho hắn xem xét. Không bao lâu, Lưu thái y cùng Hoa Ngữ đến, hành lễ sau liền nói: “Tiểu thư, đây quả thật là huyết yến cùng sương sớm hầm, không có gì không ổn.”

Tô Mộ Tịch gật gật đầu, kỳ thật trong lòng đã nắm chắc chỉ công đạo nói: “Lưu thái y, chuyện hôm nay đừng nói với ai, về sau mỗi ngày ta đều để Hoa Ngữ mang đến cho ngươi tra một chút. Không có thì thôi, nếu có gì không ổn thỉnh Lưu thái y chỉ nói với mình ta.”

“Vâng, ta đã biết, tiểu thư còn có phân phó gì khác sao?” mấy năm nay Lưu thái y giúp Tô Mộ Tịch không ít việc, nhân chuyện ở Quan Sư cung lần đó Hoàng Thượng cũng dĩ nhiên đem hắn trở thành tâm phúc, cho nên ám vệ bị thương phần lớn đều đi tìm hắn.

Tô Mộ Tịch nghĩ nghĩ, hỏi: “Lưu thái y, ta… Sư phó, thân mình nàng thế nào ?”

“Lệnh sư hết thảy đều tốt, tiểu thư không cần quá mức lo lắng.” Lưu thái y nói xong bước đi. Lời vừa rồi rõ ràng nói hoảng, Tô Mộ Tịch đến chỗ Thiển Vũ vài lần đều bị nàng mời đi. Quên đi, vẫn là chờ đại hôn của đại ca qua đi lại đi thăm nàng! Giờ chuyện nàng nên để ý nhất, là thêu cho xong quà tặng đại ca.

Vài ngày sau đó, ngay cả Hiên Viên Hạo Thành Tô Mộ Tịch cũng không gặp, nhốt chính mình trong nội điện chuyên tâm thêu. Hiên Viên Hạo Thành đáng thương đứng yên ngoài cửa phòng thật lâu, Tô Mộ Tịch không để ý tới hắn. Đầu nhỏ lập tức loạn suy nghĩ, vì sao Tịch nhi không để ý tới hắn , có phải là do ngày đó hắn hỏi Tịch nhi nhân sinh tứ chuyện vui làm Tịch nhi tức giận hay không, nhưng rõ ràng cái gì hắn cũng chưa nói Tịch nhi đã tức giận. Chẳng lẽ chuyện hắn muốn ngủ cùng Tịch nhi, sau đó ăn quà vặt bị Tịch nhi biết? Nhưng Tịch nhi làm sao có thể biết? Ô ô… Tịch nhi có thể vĩnh viễn không để ý tới hắn hay không, cùng lắm thì, cùng lắm thì về sau hắn không ăn miệng Tịch nhi, Tịch nhi… Ô ô… vừa oán niệm, vừa đáng thương hề hề hồi Đông điện , hắn nghĩ biện pháp làm cho Tịch nhi để ý chính mình…

Lại qua vài ngày, Tô Mộ Tịch thêu xong một nửa. Liền nhận được thư Tô Mộ Tuyết cho cung nữ đưa tới, Tô Mộ Tịch xem xong, liền cầu hoàng hậu nương nương để Tô Mộ Tuyết tiến cung một lần.

Ngày hôm sau, Cận Băng Tâm cố ý chuẩn bị cho Tô Mộ Tuyết, ấn Tô Mộ Tuyết miêu tả chính mình, thật sự là đáng yêu lại không mất cười khẽ, tóm lại là đủ loại tốt. Nàng không tin Dạ hoàng tử nhìn thấy nàng như vậy sẽ không động tâm, mấy ngày nay dựa vào dung mạo xuất chúng cùng miệng ngọt, đã chiếm được rất nhiều quý phu nhân tán thành. Còn có rất nhiều người tới cửa cầu hôn , điểm ấy làm cho Tô Mộ Tuyết vô cùng kiêu ngạo, cảm thấy rốt cục mình phiêu tại trong mây. Ít nhất Tô Mộ Tịch vì Thành hoàng tử mà không ai dám lên cửa cầu thân, nhưng người cầu thú nàng lại nhiều đến không được.

Bên này, Tô Mộ Tịch nhìn thấy trên mặt Tô Mộ Tuyết che giấu không được kiêu ngạo. Âm thầm buồn cười, cho nàng chút nhan sắc, thật đúng tự cho mình là thiên tiên . Nghe nói mấy ngày nay Tô Mộ Tuyết ở hoàng thành hỗn không sai, rất nhiều quý phu nhân đều tới Tô phủ cầu thân , tốt lắm, hết thảy đều nắm trong tay. Uống ngụm trà, Tô Mộ Tịch mới lên tiếng khen nói: “Hôm nay Tuyết Nhi thật xinh đẹp.” hâm mộ trong giọng nói không thể bỏ qua, điều này làm cho trong lòng Tô Mộ Tuyết nho nhỏ đắc ý một chút. Cái gì trưởng thành sẽ là hoàng thành đệ nhất mỹ nhân, bộ dạng còn không xinh đẹp bằng chính mình, chỉ trông vào hoa lệ trang điểm mà thôi, không thể đặt lên mặt bàn. Nhưng mà, trên mặt vẫn ngại ngùng cười cười: “Tỷ tỷ nói đùa, Tịch nhi nơi nào so được với tỷ tỷ. Đúng rồi tỷ tỷ, Tuyết Nhi đến đây lâu như vậy sao không thấy Thành hoàng tử?”

Tô Mộ Tịch cúi đầu uống trà, trên mặt cười lạnh, Cận Băng Tâm đã sớm lấy bạc hỏi thăm tốt lắm đi! hoàng tử công chúa đến Hi Dương cung học tập. Chậm rì rì buông ly trà, cười nói: “À, giờ hoàng tử cùng công chúa đều tại Hi Dương cung học tập, nhìn sắc trời, lúc này cũng sắp tan học rồi, lập tức có thể thấy bọn họ.”

Tô Mộ Tuyết đứng lên một chút, kích động nói: “Tỷ tỷ, ngươi dẫn ta đi Hi Dương cung nhìn xem được không?” Lập tức, biết mình phản ứng quá lớn, nàng liền quy củ ngồi xuống nhẹ giọng nói: “Tỷ tỷ, ý Tuyết Nhi là, Tuyết Nhi muốn đến nơi hoàng tử cùng công chúa học tập, tỷ tỷ có thể mang ta đi nhìn xem sao?”

“Vậy đi xem đi! Ta cũng lâu rồi không đi.” Tô Mộ Tịch đứng lên, nói xong, đi ra ngoài. Tô Mộ Tuyết cười trong lòng, Tô Mộ Tịch thực là ngu. Dưới chân bước nhanh đuổi kịp, nàng cũng sắp nhìn thấy Dạ hoàng tử . Xuân ý ghê tởm trên mặt không lấn át được, làm cho cung nữ đứng ở hai bên rớt đầy da gà…

Đoàn người đi đến cửa Hi Dương cung, người ở bên trong liền đi ra , đi tuốt đàng trước mặt là vài vị Thái Phó, Thái Phó rời đi Hiên Viên Hạo Dạ liền đi ra trước. Tô Mộ Tuyết vừa thấy người đi ra, kích động đi đến phía trước Tô Mộ Tịch khom người cấp Hiên Viên Hạo Dạ thỉnh an: “Thần nữ Tô Mộ Tuyết tham kiến Dạ hoàng tử.” Người muốn rời khỏi, nghe được thanh âm ngừng lại, Tô Mộ Tuyết? Ai?

Tô Mộ Tịch cười nhạt, lúc này mới tiến lên khom người thỉnh an: “Thần nữ khấu kiến Dạ hoàng tử.” Thật đáng thương, nhớ kỹ người ta nhiều năm như vậy, người ta lại tuyệt không nhớ rõ ngươi. Kiếp này, quả nhiên hết thảy đều thay đổi. So với Tô Mộ Tuyết kiếp trước có thể tùy ý đi vào hoàng cung, giờ nàng chỉ là một con ngốc đáng thương. Không, kiếp trước cũng vật, cho dù nàng cùng Cận Băng Tâm mưu tính tốt hết thảy, Hiên Viên Hạo Dạ cũng không để nàng trong lòng. Nhưng mà, mưu tính của các nàng lại bị hủy toàn bộ Tô gia.

“Đều miễn lễ đi!” Hiên Viên Hạo Dạ có chút không dám nhìn Tô Mộ Tịch, nữ tử này rất khôn khéo.

Tô Mộ Tịch không nói cái gì, bình tĩnh đứng thẳng lui lại mấy bước, quyết định để Tô Mộ Tuyết phát huy. Tô Mộ Tuyết thấy Hiên Viên Hạo Dạ như hoàn toàn không biết nàng, trong lòng không phải tư vị. Nhưng lại thấy Hiên Viên Hạo Dạ cũng không nhìn Tô Mộ Tịch, cuối cùng tỉnh táo tinh thần: “Tuyết Nhi tạ qua Dạ hoàng tử.” Vô sỉ, cái gì gọi là vô sỉ, các ngươi xem liền biết.

“Tuyết Nhi?” lúc này Hiên Viên Hạo Dạ mới nghiêng đầu nhìn về phía Tô Mộ Tuyết, là một nữ tử đáng yêu, nàng chính là muội muội của Tô Mộ Tịch đi? Vậy chính là thứ nữ của Tô thừa tướng, nghĩ, ánh mắt Hiên Viên Hạo Dạ chợt lóe khen nói: “Không hổ là thiên kim của Tô thừa tướng, quả nhiên cũng là xuất sắc .” Hắn tìm không thấy lý do thân cận với một nhà Tô thừa tướng, nhìn ánh mắt nữ tử nhìn mình lóe ra ánh sáng, có lẽ có thể lợi dụng một chút. Nếu thực sự có được Tô thừa tướng tương trợ, hắn lại dùng quan hệ thông gia với Quân gia, có văn võ quyền thần tương trợ, ngôi vị hoàng đế này liền dễ như trở bàn tay .

Tô Mộ Tuyết được khen, ý cười trên mặt càng rõ ràng , trước kia hắn không biết mình không quan hệ, giờ xem ra ấn tượng của Dạ hoàng tử với mình là vô cùng tốt. Tô Mộ Tịch cười như không cười nhìn hai người, bọn họ nghĩ như thế nào nàng rất rõ ràng. Một cái muốn lợi dụng Tô Mộ Tuyết làm cho phụ thân giúp hắn có đượcngôi vị hoàng đế, một cái muốn vinh hoa phú quý được người khác tôn sùng kính ngưỡng, thật đúng là trời sinh một đôi, không để bọn họ cùng một chỗ thật là có chút đáng tiếc.

Hiên Viên Hạo Dạ đang muốn nói chuyện, nhìn thấy ánh mắt tựa tiếu phi tiếu của Tô Mộ Tịch, giống như tâm tư của mình đều bị xem thấu. Có chút chột dạ cúi đầu không dám nhìn ánh mắt Tô Mộ Tịch, chỉ nói: “Về sau Tuyết Nhi có thời gian thường tiến cung chơi, bổn hoàng tử còn có việc, đi trước.” Nói xong, liền xoay người rời khỏi. Tô Mộ Tuyết nhìn đám người đi theo sau hắn, hâm mộ không thôi, đây là tôn quý khí phái, một ngày nào đó, nàng cũng sẽ trở thành người như vậy.

Một lát sau, Hiên Viên Hạo Thành cùng Hiên Viên Hạo Y còn không chưa ra. Tô Mộ Tịch cùng Tô Mộ Tuyết cũng không có gì nói, không khí nhất thời có chút quái dị. Tô Mộ Tuyết nghĩ mình tiến cung một lần không dễ dàng, cũng nên hỏi thăm chút gì trở về, liền nói: “Tỷ tỷ, Dạ hoàng tử thật sự là thiên chi kiêu tử, người như vậy thật không biết dạng nữ tử thế nào mới xứng đôi với chàng?”

Quả nhiên sẽ hỏi như vậy, Tô Mộ Tịch cười nhẹ cố ý đè thấp giọng chỉ Tô Mộ Tuyết mới có thể nghe được: “Tuyết Nhi còn không biết sao! Dạ hoàng tử đang nghị thân cùng Quân gia đích nữ Quân Mạc Sầu, cọc hôn sự này giờ chỉ thiếu một thánh chỉ. Nhưng mà, thân sự nếu thành Dạ hoàng tử liền đáng thương.”

Tô Mộ Tịch mới nói xong, Tô Mộ Tuyết nghe xong còn chưa kịp thương tâm, lại nghe đến Dạ hoàng tử liền đáng thương, vội hỏi nói: “Tỷ tỷ, vì sao Dạ hoàng tử lại đáng thương? bộ dạng Quân Mạc Sầu thực xấu sao?”

“Tuyết Nhi muội vừa hồi hoàng thành, rất nhiều chuyện muội không biết, Quân Mạc Sầu này tính cách có tiếng bá đạo. Nếu nàng thực sự làm chính phi của Dạ hoàng tử, với tính tình của nàng khẳng định sẽ không để nữ nhân khác tới gần Dạ hoàng tử.” Lời này, Tô Mộ Tịch nói cũng không giả, nhớ kiếp trước Quân Mạc Sầu thành thân với Hiên Viên Hạo Dạ rồi, cô nương nào cùng Hiên Viên Hạo Dạ nói nhiều hai câu, liền bị nàng nói không biết xấu hổ linh tinh trước mặt mọi người. Khi đó Hiên Viên Hạo Dạ cũng thú một nữ nhi văn thần, là sườn phi, ngày hôm sau nàng ta liền bị Quân Mạc Sầu rút roi. Nhưng không biết, sau Hiên Viên Hạo Dạ làm cái gì, hắn nạp một phi tử một quý nhân, Quân Mạc Sầu vậy mà không dám quản nhiều. Nếu không nghĩ đến chuyện không thể để Hiên Viên Hạo Dạ làm hoàng đế, nàng thật sự muốn Hiên Viên Hạo Dạ thú Quân Mạc Sầu cọp mẹ này.

Tô Mộ Tuyết nghe xong Tô Mộ Tịch nói, tay liền nắm chặt vẻ mặt phẫn nộ, không cho nữ nhân khác tới gần Dạ hoàng tử, vậy nàng làm sao bây giờ? Không được, mau trở về tìm Băng di nghĩ biện pháp? Tô Mộ Tịch nhìn biểu cảm trên mặt Tô Mộ Tuyết, ở trong lòng lắc đầu, Tô Mộ Tuyết giờ còn kém hơn kiếp trước, đến che giấu cảm xúc của mình cũng không như kiếp trước.

Không bao lâu, Hiên Viên Hạo Thành cùng Hiên Viên Hạo Y liền đi ra , Tô Mộ Tuyết thỉnh an hai người, ngay cả bữa tối cũng chưa dùng liền hồi Tô phủ. Hiên Viên Hạo Y nhìn nàng vội vã rời đi, hỏi: “Tịch tỷ tỷ, tỷ nói với nàng cái gì?”

“Đương nhiên nói điều nên nói, tiểu công chúa chúng ta nhanh đi dùng bữa đi! Bằng không, hoàng hậu nương nương sẽ nóng nảy.” Tô Mộ Tịch không muốn nhiều lời, tiểu công chúa thông minh, nhưng nàng không hy vọng nàng ta còn nhỏ tuổi đã hiểu nhiều chuyện dơ bẩn. Hiên Viên Hạo Y thấy Tô Mộ Tịch không muốn nhiều lời, cũng không hỏi. Nghiêng đầu, nhìn ca ca đáng thương mà ngắm Tô Mộ Tịch, lắc đầu ngốc ca ca của nàng lại làm gì khiến Tịch tỷ tỷ không vui?

Hiên Viên Hạo Thành yên lặng nhìn Tô Mộ Tịch nửa ngày, mới nhẹ nhàng hô: “Tịch nhi…” Tịch nhi còn không để ý đến hắn nữa sao, đã thật nhiều ngày Tịch nhi không để ý đến hắn , ô ô…

“Hửm, làm sao vậy?” Tô Mộ Tịch nhìn hắn đáng thương hề hề, nào có giận nổi? Mấy ngày nay nàng vội vàng, không muốn người này đến quấn quít lấy chính mình mà thôi.

Vừa nghe Tô Mộ Tịch đáp lời, mắt to lập tức sáng long lanh giống con chó nhỏ bắt được xương, đi lên giữ chặt tay Tô Mộ Tịch: “Tịch nhi đi, chúng ta đến Quan Sư cung dùng bữa, Thành nhi để Đinh mẹ làm canh sườn Tịch nhi thích nhất, Tịch nhi nhất định phải uống nhiều chút.”

Hiên Viên Hạo Y không nói gì lắc đầu, ca ca nhà nàng sao lại không chí khí như vậy, ai, nhất định cả đời đều bị Tịch tỷ tỷ ăn gắt gao. Nhưng mà, gặp được Tịch tỷ tỷ cũng là một loại phúc khí của hoàng huynh.

Hiên Viên Hạo Dạ tại Quan Sư cung rất nhanh dùng xong bữa tối, đã sớm rời khỏi, trở lại Tử Kim cung để cung nhân đều lui xuống lưu lại Vi mẹ, nói: “Mẹ, hôm nay chuyện Tô Mộ Tịch muội muội tiến cung ngươi có biết đi!”

“Lão nô nghe người ta nói , hoàng tử, làm sao vậy?”

“Ta đã thấy nàng .” ánh mắt Tô Mộ Tuyết nhìn mình, hắn thực hiểu được, hai cung nữ bồi giường Tống mẹ an bài cho hắn cũng dùng loại ánh mắt này nhìn hắn . Đối với tình yêu nam nữ hắn không hiểu cũng sẽ không biết, nhưng hắn sẽ lợi dụng hết thảy có thể lợi dụng để trợ chính mình đi lên ngôi vị hoàng đế.

“Dạ hoàng tử, quên đi, vẫn là ta nói trước! “nàng” nói, nếu Tô Mộ Tịch không bị người đả động, thì người hãy từ Tô Mộ Tuyết xuống tay. Cùng lắm thì, tống xuất một vị trí sườn phi.” Tống mẹ thực không thích tính tình gạt đến gạt đi của Hiên Viên Hạo Dạ, đơn giản trực tiếp báo những gì “nàng” nói.

Thì ra “nàng” đã sớm nghĩ tới, nhưng mà Tô Thanh Hiệp sẽ để một nữ nhi tới gần chính mình sao? Quên đi, xem nữ nhân kia có vài phần tư sắc, để vị trí sườn phi cũng không tính là gì: “Mẹ, giúp ta chuẩn bị đại lễ, đại hôn của Tô Hồng Diệp ta sẽ tự mình tham gia.” Xem ra, hắn phải hảo tiếp xúc với Tô Mộ Tuyết. Nghĩ nghĩ, lại nghĩ tới Tô Mộ Tịch, nghĩ đến ánh mắt tựa tiếu phi tiếu của nàng mà trong lòng cả kinh, hy vọng không xảy ra chuyện gì mới tốt.

“Đã biết, lão nô cáo lui trước.”

Đêm, Tô Mộ Tịch còn đốt đèn để thêu, đã đến khuya làm cho Hoa Ngữ cùng Xảo Tâm đều lui xuống trước, sờ sờ phần đã thêu tốt lại nhu nhu mắt tiếp tục thêu. Không bao lâu, một bóng đen vọt vào trong phòng: “Chủ nhân.”

Tô Mộ Tịch nhìn người đến, kinh ngạc một chút liền vui vẻ hỏi: “Thư Ngọc, ngươi đã trở về,thứ ta muốn đã mang trở lại sao?”

“Chủ nhân, đã mang trở lại, người xem.” Nói xong, Thư Ngọc liền tới gần Tô Mộ Tịch xuất ra một cái bố bao cho Tô Mộ Tịch xem.

“Lấy được là tốt rồi, nhớ rõ đến lúc đó cẩn thận đừng làm cho người phát hiện .” Tô Mộ Tịch gật gật đầu công đạo nói.

“Thư Ngọc đã biết, nhưng mà chủ nhân, vì sao ngài xác định Dạ hoàng tử nhất định sẽ đến.” Theo Thư Ngọc có chút lo lắng, thuốc này là nàng thiên tân vạn khổ mới lấy được, đừng lãng phí mới tốt.

“Nha đầu ngươi kìa, yên tâm đi! Hắn nhất định sẽ đến … Thư Ngọc, làm việc lâu như vậy, đi xuống nghỉ ngơi trước đi!” tính tình Hiên Viên Hạo Dạ nàng còn không rõ ràng sao, hơn nữa người đứng phía sau hắn chỉ sợ cũng muốn lợi dụng Tô Mộ Tuyết tới đến giúp. Nếu bọn họ muốn, như vậy nàng liền giúp bọn họ một phen.

“Vâng, Thư Ngọc cáo lui trước, chủ nhân cũng sớm đi nghỉ ngơi!”

“Ừ, ta biết.” động tác trên tay Tô Mộ Tịch một hồi lâu không nhúc nhích. Hiên Viên Hạo Dạ, phải nhớ những gì xảy ra ở Tô phủ hết thảy chỉ là bắt đầu. Mặc kệ người sau lưng người cường đại đến mức nào, ta cũng không sợ , cùng lắm thì lúc ta chết, lôi kéo ngươi cùng chết…

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương