Trùng Sinh Chi Dược Thiện Nhân Sinh
-
Chương 20
“Vậy cũng quá phiền phức, lại nói, em đi mua dược liệu rồi, lại phải mài thế nào?” Quý Ly than thở, “Nếu có tiệm bán sẵn thì tốt rồi!”
Tim Hàn Vũ thình thịch chấn động một cái, trong lòng có một ý tưởng sở lược nhảy ra, suy nghĩ một hồi, cảm thấy mình nghĩ quá đương nhiên, muốn mở một cửa hàng mặt tiền ở một chỗ như thủ đô, chỉ bằng chút tiền kia của cậu, ngay cả mảnh đất năm mét vuông cũng không đủ.
“Mua chút trung dược, anh về mài cho em! Mài xong sẽ đưa em.”
Hàn Vũ gõ mặt bàn, nhận lời, dù sao gần như mỗi tuần cậu đều phải tới chỗ Kinh Vĩ Quốc xử lý dược liệu, nhân tiện giúp cô nhóc này cũng không có gì.
“Thật sự?” Quý Ly cao hứng mắt đều híp lại, sau khi cười đủ, đột nhiên hỏi: “Anh Ngũ, em xem nhóm nương nương trong Thanh Cung Kịch*, đều là dùng các loại bí phương bảo dưỡng thân thể và làn da, anh có không nha? Làm cho em một chút đi.”
(*tên một bộ phim)
Hàn Vũ buồn cười nhìn nhìn cô nhóc, làn da trắng nõn, không mụn không bớt, nếu thật muốn nói, cũng chỉ hơi khô một chút, dù sao lập tức vào thu rồi, này cũng bình thường, còn cần cái gì bảo dưỡng nữa!
“Da em rất tốt, dùng thêm chút sương dưỡng ẩm không phải được rồi sao, còn muốn bảo dưỡng thế nào?”
“Ai! Anh Ngũ, anh không hiểu, con gái phải bảo dưỡng, phải thừa dịp còn trẻ, bảo dưỡng bảo dưỡng, để bảo trì trạng thái hiện tại a! Nếu không đợi tới khi nết nhăn thứ nhất xuất hiện, vết thâm thứ nhất xuất hiện, hết thảy đều chậm!” Quý Ly hưng trí bừng bừng phát biểu cảm nghĩ, “Anh không biết, con gái đối với phương diện này thật chấp nhất, chỉ là hiện tại mấy sản phẩm dưỡng da gì đó, loạn thất bát tao hiệu nào cũng có, hơn nữa chất phụ gia cái kia nhiều hơn cái này!”
“Có đôi khi, dùng còn không bằng không dùng, giống một bạn cùng phòng của em, mặt vốn rất đẹp, sau khi dùng đều nổi mẩn đỏ, còn có một người nổi đầy mụn! Hiện tại hối hận rồi! Có thể thế nào nữa, còn không phải tiếp tục xuất tiền túi, mua chất dưỡng da trừ mẩn đỏ, trừ mụn về.” Quý Ly càu nhàu cằn nhằn, giống như làm đến nơi đến chốn, đem một chút phiền lòng của các nữ sinh quanh mình toàn bộ đổ ra.
Hàn Vũ nghe được vừa buồn cười, vừa lay động tâm tư, cậu tính toán nửa ngày trong đầu, đồ ăn đã tới, vừa ăn, vừa hỏi: “Nhị Nữu, em nói anh làm một ít trung y dược thiện dưỡng da gì đó, có thị trường không?”
Quý Ly sửng sốt, vỗ mạnh cái bàn, “Ai nha, Nhị Ngưu, cái này tuyệt đối có thị trường a! Không nói cái khác, chỉ nữ sinh trong ktx bọn em, không mấy người không cần đồ dưỡng da.”
Hàn Vũ bị một tiếng Nhị Ngưu của cô làm nghẹn nửa ngày không nói lời nào, một lúc lâu sau, mới mở miệng: “Ăn cơm.”
Quý Ly vừa thấy, chỉ biết cái xưng hô kia của mình chán ghét chết người ta rồi, trong lòng tự đắc, đồng thời còn nghĩ, quên đi, quên đi, đại nữ nhân không so đo với tiểu nam tử, hố hố!
Cuối cùng, bữa cơm này, trong không khí một người cố ý tân bốc, một người tận lực làm nũng, coi như viên mãn kết thúc.
Sau, hai người đi đến một hiệu thuốc lớn gần đó, chuẩn bị Tứ vật thang cho Quý Ly, cùng với phương thuốc trừ mẩn đỏ và mụn cho bạn cùng phòng của cô, mua chút dược liệu, kết quả, nhân viên hiệu dược vừa lấy ra dược liệu, Hàn Vũ liền cau mày lôi kéo Quý Ly rời đi.
“Quên đi, anh qua chỗ thầy anh làm cho mấy em một chút! Mấy dược liệu này, phần lớn đều để quá lâu, có chút ẩm, phẩm chất căn bản không bằng.” Hàn Vũ giải thích với Quý Ly mặt mày ngây thơ.
Quý Ly dù sao cũng không hiểu, ngoại trừ nghe theo chính là nghe theo.
Trở về trường, Hàn Vũ thật sự đem chuyện của Quý Ly đặt trong lòng. Mặc kệ nói thế nào, nếu thật sự thành công, có lẽ, cậu chẳng những được thực hành những gì đã học, còn có thể tìm một con đường thu nhập mới.
Về sau nhà xe của cậu, có thể đều đạt được từ con đường này đấy.
Bởi vậy, trong mắt Kinh Vĩ Quốc, trong khoảng thời gian này, Hàn Vũ chẳng những cần cù chăm chỉ, còn ham hỏi, tuy rằng phần lớn câu hỏi đều hướng về bệnh ngoài da, bất quá, có lẽ nhãi con này đang nhìn ra được tri thức y dược từ phương diện này đó!
Học sinh chỉ cần dám hỏi, vậy là tốt rồi.
Hàn Vũ gây sức ép một tuần, Tứ vật thang của Quý Ly hoàn chỉnh, đơn giản mài nhỏ ấn theo số lượng, bọc trong túi trà là xong. Chỉ là của hai vị kia thì tương đối khó khăn!
Trong trung y, chú ý nhất chính là một điều hòa một điều dưỡng! Cho nên mấy thứ này hiệu quả chậm không nói, dùng ngoài da gần như đều là trực tiếp phá hủy da mặt, uống thuốc mới là mấu chốt.
Nhưng một đám nhóc con đều trọ ở trường, uống thuốc Đông y hay ăn dược thiện cũng không tuân thủ giờ giấc.
Nghĩ nghĩ, cuối cùng Hàn Vũ vẫn quyết định làm giống với cái của Quý Ly, đều làm thành túi trà, tuy rằng tác dụng kém chút, nhưng nếu kiên trì, thời gian dài sẽ không khác biệt.
Về phần thoa ngoài gì đó, lại càng phiền toái! Muốn một đám tiểu cô nương ngày ngày thoa một đống cặn dược ra cửa, hiển nhiên không thực tế.
Cuối cùng, Hàn Vũ không thể không cảm khái công nghệ số vĩ đại. Dựa vào sự linh hoạt và mạng lưới quan hệ dày đặc trên internet, Hàn Vũ trong vòng một tuần ngắn ngủi, hiểu biết thấu triệt các loại sản phẩm bảo dưỡng cơ bản mà nữ sinh đều thích dùng.
Lại liên hệ những gì học được, lật sách vở, thu thập phương thuốc vốn có, lại nói bóng gió để Kinh Vĩ Quốc chỉ điểm một chút, quả thật phối thành một ít phương thuốc dưỡng da dùng bên ngoài.
Chỉ là chỉ vẻn vẹn hiểu thành phần chất dưỡng da, thực tiễn lại gặp phải khó khăn lớn, tài liệu thực nghiệm yêu cầu vượt rất xa những thứ cậu có thể đào từ trong tay Kinh Vĩ Quốc.
Cuối cùng chỉ có thể xin trợ giúp từ trên mạng, ngoặc trái ngoặc phải, vậy mà tìm được một cửa hàng trên mạng mở gần thủ đô, hơn nữa tên cửa tiệm còn vô cùng kỳ quái — Hai Con Hồ Ly Nhỏ.
Sản phẩm bày bán càng kỳ quái, tất cả đều là thứ bắn đại bác cũng không tới, quần áo thủ công theo yêu cầu, ngọc thạch, nữ trang cổ điển, cùng với một ít thảo dược quý báu. Mỗi thứ đều không có hình, không lời giải thích, giá cả lại rất cao, cứ như vậy treo trên mạng, đề cái tên, cái khác hoàn toàn không có.
Lại nhìn nhìn số lượng đã bán và cấp bậc năm sao trong tiệm, thật khó tin tiệm này đã thành lập hai năm, trong quá trình trò chuyện, Hàn Vũ mới biết được nguyên nhân, hèn chi thành tích trong tiệm không đi lên, người ta mở tiệm hiển nhiên chỉ để xử lý một ít đồ để không dùng trong tay.
Có thì bán, không có cũng không bao giờ tự mệt chính mình mà chạy hàng. Lời này làm Hàn Vũ hâm mộ tới mức lòng bốc vị chua — năm đó cậu cũng sống cuộc sống như thế, chỉ là hiện tại sống lại đã bay mất rồi!
Trong lúc nói chuyện phiếm với chủ tiệm, sau khi chủ tiệm biết Hàn Vũ học trung y, hiếm khi nhiệt tình hỏi mấy vấn đề thường thức, đều là phương diện nuôi con dưỡng sinh, may mắn gần đây Kinh Vĩ Quốc chăm rất chặt, Hàn Vũ nhiều nhiều ít ít hiểu biết nhiều hơn trước kia. Dễ dàng trao đổi vài câu với chủ tiệm.
Sau đó giao dịch với chủ tiệm, chủ tiệm liền hào phóng hơn, này không phải nói về phương diện tiền tài, mà là phương diện lời nói, trước đó chủ tiệm đáp lời Hàn Vũ toàn là từ đơn ừ à à, hiện tại ít nhất tiến hóa thành “Có hàng, có thể gửi”!
Giao dịch thành công, nửa ngày nhận được dược liệu, phẩm chất vượt xa Hàn Vũ dự kiến, giá cả như vậy mua được dược liệu thế này, quả thật chính là cậu được lời!
Kể từ đó, Hàn Vũ càng tin tưởng công hiệu của thuốc.
Chỉ là thuốc Đông y mài thành bột phấn thì xuất hiện khó khăn, người mài, khó tránh khỏi không đủ nhuyễn, một hộp thuốc mỡ trung dược làm xong, hạt thuốc bên trong vẫn còn thấy rõ ràng.
Hàn Vũ lần nữa an ủi chính mình, đây mới là hàng thủ công thuần tự nhiên! Bán được không phải quan trọng nhất, quan trọng nhất là hiệu quả.
Mà hiệu quả, mặc dù dưới sự hỗ trợ vô thức của Kinh Vĩ Quốc, Hàn Vũ thật tự tin, nhưng dù sao không có tiến hành thực nghiệm, cũng không thể nói được bốn năm sáu.
Nhưng mặc kệ nói thế nào, ý tưởng bước đầu của cậu là bán ra, xem hiệu quả dùng thử của bọn Quý Ly — luôn phải có người thứ nhất ăn cua, tuy hơi có lỗi với bạn cùng phòng của Quý Ly, nhưng tốt xấu mấy gì mấy thứ này đều là tự nhiên, cho dù không hiệu quả cũng sẽ không làm nặng thêm.
Tìm một ngày cuối tuần, Hàn Vũ mang túi trà và thuốc mỡ đã làm xong đưa hết cho Quý Ly, dặn dò: “Thứ bên trong đều là thuần tự nhiên, không nên để lâu quá, tốt nhất dùng trong ba tháng, dùng không hết, cũng đừng dùng nữa.”
Mấy cái hộp nhỏ này, là hủ nhỏ 50 ml Hàn Vũ mua về chia ra đựng, nếu dùng liên tục, cũng chỉ đủ ba tháng.
“Đây là của em….. Hộp này là trị mụn, đây là cao trừ độc, dùng buổi tối; này là trị mụn, dùng ban ngày; cái này là túi trà, mỗi ngày đều phải uống. Cái này là trị mẫn đỏ…” Hàn Vũ vừa dặn dò, vừa đưa đồ cho Quý Ly.
Quý Ly vừa đón lấy, vừa bất mãn chun mũi nhỏ, “Anh Ngũ, đừng như vậy, anh xem anh cho bạn cùng phòng của em còn nhiều hơn em, em mới là Nhị Nữu nhà anh!”
Hàn Vũ liếc cô một cái, “Da em rất tốt, trước để bạn cùng phòng em dùng xem hiệu quả thế nào, nếu tốt, anh cũng tự tin một chút, lần sau làm vài thứ chuyên dụng cho em.”
Quý Ly vừa nghe, lập tức vui vẻ — anh Ngũ là lấy bạn cùng phòng của cô luyện tập thôi, tuy nghe có vẻ không phúc hậu, nhưng ngẫm lại tính tình bình thường của Hàn Vũ, hẳn sẽ không lấy thứ không nắm chắc tới cho bạn cùng phòng của cô!
Một tháng sau đó, Hàn Vũ thu được tin tức Quý Ly đưa tới, tâm vốn còn nhiệt huyết chậm rãi chậm lại — có thể thấy hiệu quả chậm, vẫn không có khởi sắc gì, cũng có thể, là hoàn toàn vô dụng! Quý Ly ngượng ngùng nói với mình.
Sản phẩm rốt cuộc thế nào, trong lòng Hàn Vũ thật đúng là không để ý, sản phẩm trừ mụn cậu sớm đã làm xong vẫn còn dư, mắt thấy thời gian sử dụng sắp hết, cũng không nhớ mong nữa! Chỉnh lý lại một phen, chờ, thật sự quá thời gian sử dụng thì ném đi là xong!
Lúc này đã sắp tháng mười một, một chuyện lại bày ra trước mặt Hàn Vũ, còn hai tháng rưỡi nữa, lại nghỉ lễ, cậu phải đi đâu?
Hàn Vũ cảm thấy mình không thể cứ dựa vào mấy thanh niên trong phòng ngủ giúp đỡ, không thể lại giống như học kì trước, gần tới phút cuối, mới tìm phòng ở.
Tiếp theo, Hàn Vũ đem chuyện tìm phòng nhét vào thời gian biểu, mỗi cuối tuần, cậu ngồi tàu điện ngầm đi khắp nơi, muốn thuê một gian phòng thích hợp, tính toán cho hai tháng nghỉ đông.
Chỉ là, khu vực cậu nhìn trúng, giá cao không nói, còn không tình nguyện cho cậu thuê theo tháng, cho thuê đều là tròn một năm.
Hàn Vũ càng nghĩ, thuê một năm, chỉ có thể ở ba tháng rưỡi, thời gian khác đều để trống, còn phải trả tiền thuê và phí điện nước kếch xù, thật sự không phải thứ cậu có thể thừa nhận.
Ít nhất, năm nay không thể!
Hai cái cuối tuần qua đi, Hàn Vũ đều có chút nản, thói đời làm khó a! Hoặc là chính cậu khuất phục, tìm một nơi kém chút, được thuê một tháng, hoặc là mấy cái hoàn cảnh tốt, vừa thuê chính là một năm.
Ngay tại lúc Hàn Vũ vì chuyện phòng ở mà trong lòng lo lắng không thôi, Quý Ly gọi điện thoại tới.
“Nhanh! Anh Ngũ! Đơn đặt hàng thật nhiều! Anh sắp phát tài rồi!” Cô bé hưng phấn cách điện thoại đều có thể cảm nhận được.
“Cái gì đơn đặt hàng?” Hàn Vũ khó hiểu.
Tim Hàn Vũ thình thịch chấn động một cái, trong lòng có một ý tưởng sở lược nhảy ra, suy nghĩ một hồi, cảm thấy mình nghĩ quá đương nhiên, muốn mở một cửa hàng mặt tiền ở một chỗ như thủ đô, chỉ bằng chút tiền kia của cậu, ngay cả mảnh đất năm mét vuông cũng không đủ.
“Mua chút trung dược, anh về mài cho em! Mài xong sẽ đưa em.”
Hàn Vũ gõ mặt bàn, nhận lời, dù sao gần như mỗi tuần cậu đều phải tới chỗ Kinh Vĩ Quốc xử lý dược liệu, nhân tiện giúp cô nhóc này cũng không có gì.
“Thật sự?” Quý Ly cao hứng mắt đều híp lại, sau khi cười đủ, đột nhiên hỏi: “Anh Ngũ, em xem nhóm nương nương trong Thanh Cung Kịch*, đều là dùng các loại bí phương bảo dưỡng thân thể và làn da, anh có không nha? Làm cho em một chút đi.”
(*tên một bộ phim)
Hàn Vũ buồn cười nhìn nhìn cô nhóc, làn da trắng nõn, không mụn không bớt, nếu thật muốn nói, cũng chỉ hơi khô một chút, dù sao lập tức vào thu rồi, này cũng bình thường, còn cần cái gì bảo dưỡng nữa!
“Da em rất tốt, dùng thêm chút sương dưỡng ẩm không phải được rồi sao, còn muốn bảo dưỡng thế nào?”
“Ai! Anh Ngũ, anh không hiểu, con gái phải bảo dưỡng, phải thừa dịp còn trẻ, bảo dưỡng bảo dưỡng, để bảo trì trạng thái hiện tại a! Nếu không đợi tới khi nết nhăn thứ nhất xuất hiện, vết thâm thứ nhất xuất hiện, hết thảy đều chậm!” Quý Ly hưng trí bừng bừng phát biểu cảm nghĩ, “Anh không biết, con gái đối với phương diện này thật chấp nhất, chỉ là hiện tại mấy sản phẩm dưỡng da gì đó, loạn thất bát tao hiệu nào cũng có, hơn nữa chất phụ gia cái kia nhiều hơn cái này!”
“Có đôi khi, dùng còn không bằng không dùng, giống một bạn cùng phòng của em, mặt vốn rất đẹp, sau khi dùng đều nổi mẩn đỏ, còn có một người nổi đầy mụn! Hiện tại hối hận rồi! Có thể thế nào nữa, còn không phải tiếp tục xuất tiền túi, mua chất dưỡng da trừ mẩn đỏ, trừ mụn về.” Quý Ly càu nhàu cằn nhằn, giống như làm đến nơi đến chốn, đem một chút phiền lòng của các nữ sinh quanh mình toàn bộ đổ ra.
Hàn Vũ nghe được vừa buồn cười, vừa lay động tâm tư, cậu tính toán nửa ngày trong đầu, đồ ăn đã tới, vừa ăn, vừa hỏi: “Nhị Nữu, em nói anh làm một ít trung y dược thiện dưỡng da gì đó, có thị trường không?”
Quý Ly sửng sốt, vỗ mạnh cái bàn, “Ai nha, Nhị Ngưu, cái này tuyệt đối có thị trường a! Không nói cái khác, chỉ nữ sinh trong ktx bọn em, không mấy người không cần đồ dưỡng da.”
Hàn Vũ bị một tiếng Nhị Ngưu của cô làm nghẹn nửa ngày không nói lời nào, một lúc lâu sau, mới mở miệng: “Ăn cơm.”
Quý Ly vừa thấy, chỉ biết cái xưng hô kia của mình chán ghét chết người ta rồi, trong lòng tự đắc, đồng thời còn nghĩ, quên đi, quên đi, đại nữ nhân không so đo với tiểu nam tử, hố hố!
Cuối cùng, bữa cơm này, trong không khí một người cố ý tân bốc, một người tận lực làm nũng, coi như viên mãn kết thúc.
Sau, hai người đi đến một hiệu thuốc lớn gần đó, chuẩn bị Tứ vật thang cho Quý Ly, cùng với phương thuốc trừ mẩn đỏ và mụn cho bạn cùng phòng của cô, mua chút dược liệu, kết quả, nhân viên hiệu dược vừa lấy ra dược liệu, Hàn Vũ liền cau mày lôi kéo Quý Ly rời đi.
“Quên đi, anh qua chỗ thầy anh làm cho mấy em một chút! Mấy dược liệu này, phần lớn đều để quá lâu, có chút ẩm, phẩm chất căn bản không bằng.” Hàn Vũ giải thích với Quý Ly mặt mày ngây thơ.
Quý Ly dù sao cũng không hiểu, ngoại trừ nghe theo chính là nghe theo.
Trở về trường, Hàn Vũ thật sự đem chuyện của Quý Ly đặt trong lòng. Mặc kệ nói thế nào, nếu thật sự thành công, có lẽ, cậu chẳng những được thực hành những gì đã học, còn có thể tìm một con đường thu nhập mới.
Về sau nhà xe của cậu, có thể đều đạt được từ con đường này đấy.
Bởi vậy, trong mắt Kinh Vĩ Quốc, trong khoảng thời gian này, Hàn Vũ chẳng những cần cù chăm chỉ, còn ham hỏi, tuy rằng phần lớn câu hỏi đều hướng về bệnh ngoài da, bất quá, có lẽ nhãi con này đang nhìn ra được tri thức y dược từ phương diện này đó!
Học sinh chỉ cần dám hỏi, vậy là tốt rồi.
Hàn Vũ gây sức ép một tuần, Tứ vật thang của Quý Ly hoàn chỉnh, đơn giản mài nhỏ ấn theo số lượng, bọc trong túi trà là xong. Chỉ là của hai vị kia thì tương đối khó khăn!
Trong trung y, chú ý nhất chính là một điều hòa một điều dưỡng! Cho nên mấy thứ này hiệu quả chậm không nói, dùng ngoài da gần như đều là trực tiếp phá hủy da mặt, uống thuốc mới là mấu chốt.
Nhưng một đám nhóc con đều trọ ở trường, uống thuốc Đông y hay ăn dược thiện cũng không tuân thủ giờ giấc.
Nghĩ nghĩ, cuối cùng Hàn Vũ vẫn quyết định làm giống với cái của Quý Ly, đều làm thành túi trà, tuy rằng tác dụng kém chút, nhưng nếu kiên trì, thời gian dài sẽ không khác biệt.
Về phần thoa ngoài gì đó, lại càng phiền toái! Muốn một đám tiểu cô nương ngày ngày thoa một đống cặn dược ra cửa, hiển nhiên không thực tế.
Cuối cùng, Hàn Vũ không thể không cảm khái công nghệ số vĩ đại. Dựa vào sự linh hoạt và mạng lưới quan hệ dày đặc trên internet, Hàn Vũ trong vòng một tuần ngắn ngủi, hiểu biết thấu triệt các loại sản phẩm bảo dưỡng cơ bản mà nữ sinh đều thích dùng.
Lại liên hệ những gì học được, lật sách vở, thu thập phương thuốc vốn có, lại nói bóng gió để Kinh Vĩ Quốc chỉ điểm một chút, quả thật phối thành một ít phương thuốc dưỡng da dùng bên ngoài.
Chỉ là chỉ vẻn vẹn hiểu thành phần chất dưỡng da, thực tiễn lại gặp phải khó khăn lớn, tài liệu thực nghiệm yêu cầu vượt rất xa những thứ cậu có thể đào từ trong tay Kinh Vĩ Quốc.
Cuối cùng chỉ có thể xin trợ giúp từ trên mạng, ngoặc trái ngoặc phải, vậy mà tìm được một cửa hàng trên mạng mở gần thủ đô, hơn nữa tên cửa tiệm còn vô cùng kỳ quái — Hai Con Hồ Ly Nhỏ.
Sản phẩm bày bán càng kỳ quái, tất cả đều là thứ bắn đại bác cũng không tới, quần áo thủ công theo yêu cầu, ngọc thạch, nữ trang cổ điển, cùng với một ít thảo dược quý báu. Mỗi thứ đều không có hình, không lời giải thích, giá cả lại rất cao, cứ như vậy treo trên mạng, đề cái tên, cái khác hoàn toàn không có.
Lại nhìn nhìn số lượng đã bán và cấp bậc năm sao trong tiệm, thật khó tin tiệm này đã thành lập hai năm, trong quá trình trò chuyện, Hàn Vũ mới biết được nguyên nhân, hèn chi thành tích trong tiệm không đi lên, người ta mở tiệm hiển nhiên chỉ để xử lý một ít đồ để không dùng trong tay.
Có thì bán, không có cũng không bao giờ tự mệt chính mình mà chạy hàng. Lời này làm Hàn Vũ hâm mộ tới mức lòng bốc vị chua — năm đó cậu cũng sống cuộc sống như thế, chỉ là hiện tại sống lại đã bay mất rồi!
Trong lúc nói chuyện phiếm với chủ tiệm, sau khi chủ tiệm biết Hàn Vũ học trung y, hiếm khi nhiệt tình hỏi mấy vấn đề thường thức, đều là phương diện nuôi con dưỡng sinh, may mắn gần đây Kinh Vĩ Quốc chăm rất chặt, Hàn Vũ nhiều nhiều ít ít hiểu biết nhiều hơn trước kia. Dễ dàng trao đổi vài câu với chủ tiệm.
Sau đó giao dịch với chủ tiệm, chủ tiệm liền hào phóng hơn, này không phải nói về phương diện tiền tài, mà là phương diện lời nói, trước đó chủ tiệm đáp lời Hàn Vũ toàn là từ đơn ừ à à, hiện tại ít nhất tiến hóa thành “Có hàng, có thể gửi”!
Giao dịch thành công, nửa ngày nhận được dược liệu, phẩm chất vượt xa Hàn Vũ dự kiến, giá cả như vậy mua được dược liệu thế này, quả thật chính là cậu được lời!
Kể từ đó, Hàn Vũ càng tin tưởng công hiệu của thuốc.
Chỉ là thuốc Đông y mài thành bột phấn thì xuất hiện khó khăn, người mài, khó tránh khỏi không đủ nhuyễn, một hộp thuốc mỡ trung dược làm xong, hạt thuốc bên trong vẫn còn thấy rõ ràng.
Hàn Vũ lần nữa an ủi chính mình, đây mới là hàng thủ công thuần tự nhiên! Bán được không phải quan trọng nhất, quan trọng nhất là hiệu quả.
Mà hiệu quả, mặc dù dưới sự hỗ trợ vô thức của Kinh Vĩ Quốc, Hàn Vũ thật tự tin, nhưng dù sao không có tiến hành thực nghiệm, cũng không thể nói được bốn năm sáu.
Nhưng mặc kệ nói thế nào, ý tưởng bước đầu của cậu là bán ra, xem hiệu quả dùng thử của bọn Quý Ly — luôn phải có người thứ nhất ăn cua, tuy hơi có lỗi với bạn cùng phòng của Quý Ly, nhưng tốt xấu mấy gì mấy thứ này đều là tự nhiên, cho dù không hiệu quả cũng sẽ không làm nặng thêm.
Tìm một ngày cuối tuần, Hàn Vũ mang túi trà và thuốc mỡ đã làm xong đưa hết cho Quý Ly, dặn dò: “Thứ bên trong đều là thuần tự nhiên, không nên để lâu quá, tốt nhất dùng trong ba tháng, dùng không hết, cũng đừng dùng nữa.”
Mấy cái hộp nhỏ này, là hủ nhỏ 50 ml Hàn Vũ mua về chia ra đựng, nếu dùng liên tục, cũng chỉ đủ ba tháng.
“Đây là của em….. Hộp này là trị mụn, đây là cao trừ độc, dùng buổi tối; này là trị mụn, dùng ban ngày; cái này là túi trà, mỗi ngày đều phải uống. Cái này là trị mẫn đỏ…” Hàn Vũ vừa dặn dò, vừa đưa đồ cho Quý Ly.
Quý Ly vừa đón lấy, vừa bất mãn chun mũi nhỏ, “Anh Ngũ, đừng như vậy, anh xem anh cho bạn cùng phòng của em còn nhiều hơn em, em mới là Nhị Nữu nhà anh!”
Hàn Vũ liếc cô một cái, “Da em rất tốt, trước để bạn cùng phòng em dùng xem hiệu quả thế nào, nếu tốt, anh cũng tự tin một chút, lần sau làm vài thứ chuyên dụng cho em.”
Quý Ly vừa nghe, lập tức vui vẻ — anh Ngũ là lấy bạn cùng phòng của cô luyện tập thôi, tuy nghe có vẻ không phúc hậu, nhưng ngẫm lại tính tình bình thường của Hàn Vũ, hẳn sẽ không lấy thứ không nắm chắc tới cho bạn cùng phòng của cô!
Một tháng sau đó, Hàn Vũ thu được tin tức Quý Ly đưa tới, tâm vốn còn nhiệt huyết chậm rãi chậm lại — có thể thấy hiệu quả chậm, vẫn không có khởi sắc gì, cũng có thể, là hoàn toàn vô dụng! Quý Ly ngượng ngùng nói với mình.
Sản phẩm rốt cuộc thế nào, trong lòng Hàn Vũ thật đúng là không để ý, sản phẩm trừ mụn cậu sớm đã làm xong vẫn còn dư, mắt thấy thời gian sử dụng sắp hết, cũng không nhớ mong nữa! Chỉnh lý lại một phen, chờ, thật sự quá thời gian sử dụng thì ném đi là xong!
Lúc này đã sắp tháng mười một, một chuyện lại bày ra trước mặt Hàn Vũ, còn hai tháng rưỡi nữa, lại nghỉ lễ, cậu phải đi đâu?
Hàn Vũ cảm thấy mình không thể cứ dựa vào mấy thanh niên trong phòng ngủ giúp đỡ, không thể lại giống như học kì trước, gần tới phút cuối, mới tìm phòng ở.
Tiếp theo, Hàn Vũ đem chuyện tìm phòng nhét vào thời gian biểu, mỗi cuối tuần, cậu ngồi tàu điện ngầm đi khắp nơi, muốn thuê một gian phòng thích hợp, tính toán cho hai tháng nghỉ đông.
Chỉ là, khu vực cậu nhìn trúng, giá cao không nói, còn không tình nguyện cho cậu thuê theo tháng, cho thuê đều là tròn một năm.
Hàn Vũ càng nghĩ, thuê một năm, chỉ có thể ở ba tháng rưỡi, thời gian khác đều để trống, còn phải trả tiền thuê và phí điện nước kếch xù, thật sự không phải thứ cậu có thể thừa nhận.
Ít nhất, năm nay không thể!
Hai cái cuối tuần qua đi, Hàn Vũ đều có chút nản, thói đời làm khó a! Hoặc là chính cậu khuất phục, tìm một nơi kém chút, được thuê một tháng, hoặc là mấy cái hoàn cảnh tốt, vừa thuê chính là một năm.
Ngay tại lúc Hàn Vũ vì chuyện phòng ở mà trong lòng lo lắng không thôi, Quý Ly gọi điện thoại tới.
“Nhanh! Anh Ngũ! Đơn đặt hàng thật nhiều! Anh sắp phát tài rồi!” Cô bé hưng phấn cách điện thoại đều có thể cảm nhận được.
“Cái gì đơn đặt hàng?” Hàn Vũ khó hiểu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook