Giữa hai người nồng nặc mùi thuốc súng, những người xung quanh lại ăn dưa vui vẻ, ha ha, bạn trai cũ và bạn trai hiện tại chạm trán nhau, hơn nữa xem ra hai người còn quen biết nhau thì phải.

Đồng nghiệp B nhiều chuyện hỏi: “Ninh Trăn quen bạn trai thế nào vậy?”

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tô Ninh Trăn còn chưa mở miệng, Tiêu Hàn đã trả lời thay cô: “Tôi và Ninh Trăn đã biết nhau từ nhỏ.”

Mọi người đều hô lên: “Từ nhỏ?”

Người đàn ông nở một nụ cười dịu dàng: “Đúng vậy, chúng tôi lớn lên cùng nhau.”

Nghe thấy đáp án này, chủ biên từ trước đến nay luôn đối xử khá tốt với cô cũng bắt đầu tò mò: “Vậy tại sao bây giờ hai người mới ở bên nhau?”

Anh ho nhẹ một cái, dừng như có chút ngượng ngùng mà nói: “Lúc trước Ninh Trăn không thích tôi, lại còn có bạn trai, nhưng không phải là tôi đã chờ được cơ hội đến sao?”

Tô Ninh Trăn ngồi bên cạnh cảm thấy da gà của mình nổi hết lên, giả bộ, anh thật sự có thể giả bộ. Cô quen biết anh lâu như vậy, người này còn mặt dày cực kỳ, hiện tại còn giả bộ ngượng ngùng cơ đấy.

Anh dịu dàng nhìn Tô Ninh Trăn, lần thứ hai mở miệng: “Lại nói tiếp, tôi phải cảm ơn anh Lâm, nhờ anh mà tôi mới có thể có cơ hội ở bên cạnh Ninh Ninh.”


A a a! Bạn trai hiện tại đang tự đắc, mọi người xem rất hào hứng.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Lâm Tuấn Lương cũng không nhịn được, muốn giữ mặt mũi mà phản bác: “Thật sự không nhìn ra lúc trước anh Lâm đây thích Ninh Trăn đấy!”

Tiêu Hàn đương nhiên là nghe ra anh ta không tin, hai mắt anh lóe lên “Tôi sợ Ninh Ninh khó xử nên không dám thể hiện ra ngoài! Nhưng may là anh đã buông tay Ninh Ninh, hiện tại chúng tôi rất hạnh phúc.”

Nói xong, Tiêu Hàn kéo eo cô, trực tiếp cúi đầu hôn lên đôi môi phấn nộn của cô.

Hành động này đúng là làm mọi người muốn mù mắt, mọi người đều bắt đầu ồn ào ầm ĩ.

Duy chỉ có Lâm Tuấn Lương là đen mặt, anh ta không nghĩ tới nhanh như vậy mà Ninh Trăn đã thay đổi, chỉ có thể căm phẫn cắn môi.

Còn Tô Ninh Trăn, đầu óc cô trống rỗng, Tiêu Hàn thật là đáng sợ, anh bị cái gì vậy?

Bữa tiệc chia tay này kéo dài đến khá muộn mọi người mới bắt đầu tan cuộc, trước khi đi vốn dĩ Tiêu Hàn còn tưởng mọi người mời anh đến là vì muốn anh trả tiền, kết quả lại bị chủ biên ngăn cản, tỏ vẻ công ty có thể báo cáo thu chi, lúc này anh mới thôi.

Thấy mọi người lại tiếp tục hâm mộ, số Ninh Trăn thật tốt, bạn trai vừa đẹp trai, vừa hào phóng, nói chuyện còn rất tình cảm, thật ghen tị, sao các cô lại không gặp được một anh giai nào “ngon” như vậy cơ chứ?

Nói cô không vui thì chắc chắn là nói dối, Tiêu Hàn từ trước đến nay luôn gây ấn tượng tốt với người ngoài, lần này đã làm cô nở mày nở mặt, bởi vậy Tô Ninh Trăn cũng dịu dàng với anh hơn nhiều, cho đến khi anh đẩy cô vào xe.

“Làm gì vậy?” Tô Ninh Trăn hoài nghi mở miệng.

Người đàn ông nói: “Về nhà em, nói địa chỉ đi.”

“Anh không về à?” Không phải anh muốn về nhà cô chứ?

“Đã muộn thế này rồi thì làm gì còn xe, đến nhà em.” Tiêu Hàn cảm thấy anh tốt bụng một cách mù quáng, anh đã giúp cô như vậy, người ta báo đáp anh thế nào?


Cô nghe cũng khá có lý, hơn nữa anh vì cô mà đi xa như vậy, cũng không nên đuổi người đi: “Vậy… ở khách sạn?”

“Anh không chê em ở bẩn, nhanh nói địa chỉ đi, tài xế còn muốn tan làm kia kìa.” Hắn không kiên nhẫn bắt đầu thúc giục.

Quả thực đã làm chậm thời gian của người khác, Tô Ninh Trăn đành tâm không cam lòng không nguyện mà nói ra địa chỉ nhà.

Người đàn ông cũng không nói nhiều với cô nữa, nhắm mắt dưỡng thần.

Chỉ trong chốc lát, tài xế đã đưa Tô Ninh Trăn về nhà trọ, Tiêu Hàn rất ngạc nhiên vì cô chăm chút khá tốt.

Nhỏ nhưng ấm áp.

Tô Ninh Trăn theo bản năng lo lắng nhìn hành động đánh giá của anh, phòng cô vẫn sạch mà, đúng không?

Tiêu Hàn gật đầu rổi chỉ vào căn phòng duy nhất: “Ừm… khá sạch sẽ, phòng ngủ ở kia sao?”

Cô gật gật đầu rồi đột nhiên trở nên đề phòng: “Anh muốn làm gì?”

“Xem chỗ ngủ!” Anh thản nhiên trả lời.

“Anh ngủ phòng khách.” Cô đã sớm sắp xếp cho anh rồi.


“Em muốn anh ngủ phòng khách?” Tiêu Hàn không thể tin nổi nói.

Cô không nói nhiều đi thẳng vào phòng lấy một bộ chăn gối ra: “Cứ tự nhiên.”

Thái dương của Tiêu Hàn giật giật, được lắm Tô Ninh Trăn, em dám làm vậy với anh.

Có lẽ vẻ mặt khó chịu của anh quá rõ ràng, Tô Ninh Trăn thản nhiên nói: “Nếu không thích thì anh ra khách sạn mà ở, em không cản anh.”

Người đàn ông cắn răng mở miệng: “Không cần!”

Người phụ nữ to gan này, ngủ phòng khách?

Được thôi, chúng ta thử xem.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương