Vẫn là khách sạn ngày hôm qua.


Xe dừng ngay trước cửa khách sạn, bên ngoài có người tiến lên mở cửa.


Điều khiến Chu Vân không ngờ tới là, ngay khi nàng vừa bước xuống xe, một đám phóng viên truyền thông đã chờ sẵn ở đây lập tức ùa đến vây quanh nàng.


Họ cầm máy quay, giơ micro, chẳng cho Chu Vân chút thời gian nào để phản ứng, đã bị chặn đứng, tiến thoái lưỡng nan.


"Chu Vân tiểu thư, hôm nay cô lên tiếng phủ nhận mối quan hệ yêu đương với Tống Trì, có phải là sự thật không?"

Câu hỏi này… Chu Vân ngẩng đầu nhìn phóng viên vừa đặt câu hỏi, đó là một người đàn ông trẻ tuổi với hai gò má lấm tấm tàn nhang, vừa nhìn đã biết là mới vào nghề không lâu, vậy mà giờ này còn ở đây rình rập.


Chỉ có điều, hai mắt hắn ta sáng rực, trên khuôn mặt bóng nhẫy dầu cũng hiện lên vẻ hưng phấn, hiển nhiên là cảm thấy việc kiên trì bám trụ của mình rất có giá trị, đã tóm được một tin tức lớn.


Chu Vân không lập tức trả lời mà quay đầu tìm kiếm Chu Lãm.


Chu Lãm chen vào giữa đám phóng viên, chắn trước người Chu Vân, không để bọn họ đến gần nàng quá.


"Mọi người bình tĩnh, nghệ sĩ nhà chúng tôi vừa mới kết thúc lịch trình trở về, xin hãy giữ trật tự, hỏi từng người một được không?" Thái độ của Chu Lãm rất dứt khoát, rõ ràng là đang nói cho bọn họ biết, Chu Vân sẽ không lập tức trở về khách sạn mà sẽ trả lời câu hỏi của bọn họ.

Nghe vậy, đám phóng viên cũng không còn vây chặt lấy nữa.


Chu Lãm ghé sát tai Chu Vân, nhỏ giọng nói: "Ngươi trả lời qua loa vài câu đi, coi như là chính thức đáp lại.

"

Chu Vân lộ ra nụ cười mệt mỏi, nói: "Biết trước là có ống kính ở đây chờ sẵn, ta đã không vội tẩy trang, bây giờ chắc trông ta xấu lắm.


"

Câu nói đầu tiên của nàng khiến cho đám người có mặt đều ngỡ ngàng.


Cô nàng này, cũng quá mức bình tĩnh rồi đấy chứ? Vào lúc này rồi mà còn quan tâm đến chuyện đẹp xấu sao?

"Rất xinh đẹp, không trang điểm cũng rất xinh đẹp.

" Chàng trai trẻ hai má tàn nhang lúc trước lên tiếng.


"Vậy thì tốt.

" Chu Vân gật đầu, "Mọi người cũng vất vả rồi, đêm hôm khuya khoắt còn ở đây chờ tôi, tôi mệt muốn chết rồi, mọi người có mệt không?"

Đôi mắt nàng chớp chớp, tuy rằng lộ ra vẻ mệt mỏi nhưng vẫn sáng long lanh, là loại ánh sáng rực rỡ mà chỉ thiếu nữ trẻ trung mới có thể sở hữu.


Trên trán đám phóng viên đồng loạt xuất hiện một dấu chấm hỏi to đùng.


"Chu Vân tiểu thư, cô vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi!" Gã đàn ông có tàn nhang nhấn mạnh: "Scandal giữa cô và Tống Trì, rốt cuộc là thật hay giả?"

Chu Vân bất đắc dĩ thở dài một hơi.


"Đương nhiên là giả rồi, công ty tôi đã ra thông báo chính thức rồi, tôi và Tống Trì tiên sinh căn bản không quen biết, hôm qua là lần đầu tiên gặp mặt, chỉ chào hỏi nhau trong thang máy mà thôi, không ngờ lại bị chụp ảnh, còn bị nghi ngờ là đang hẹn hò.

"

"Vậy hiện tại cô đang độc thân sao?" Lập tức có người thừa thắng xông lên.


Chu Vân lắc đầu: "Tôi đang tập trung cho sự nghiệp.

"

Nàng nói xong, lại ngáp một cái, lắc đầu: "Không được rồi, tôi mệt thật rồi, các vị đại ca, đại tỷ, giờ cũng muộn rồi, mọi người cũng về nghỉ ngơi sớm đi, tạm biệt, chúc ngủ ngon.

"

Nói xong, nàng quay đầu nhìn Chu Lãm.


Chu Lãm mỉm cười, khoác vai Chu Vân, nói: "Những vấn đề mọi người quan tâm, chúng tôi đều đã giải đáp rồi, Tiểu Vân hôm nay ghi hình cả ngày, thật sự rất mệt, lần sau có cơ hội, tôi sẽ sắp xếp một buổi phỏng vấn riêng cho mọi người, hôm nay chúng tôi xin phép lên phòng nghỉ ngơi trước, mọi người cũng về nghỉ ngơi sớm đi.

"

Bởi vì Chu Vân quá mức phối hợp, đám phóng viên giải trí vốn giống như hổ đói vồ mồi vậy mà hôm nay lại dễ dàng buông tha cho nàng.


Chu Vân vẫy vẫy tay: "Chúc ngủ ngon.

"

Bước vào khách sạn, rốt cuộc bên tai cũng được yên tĩnh.


"Lãm tỷ, tỷ ở tầng mấy?"

Chu Lãm đáp: "Tầng 7.

"


Chu Vân nói: "Vậy chúng ta không cùng tầng, sáng mai tỷ lên gọi ta nhé.

"

"Để ta đưa ngươi lên.

" Chu Lãm không yên tâm để Chu Vân đi một mình, sợ nàng gặp phải chuyện gì.


Không nói đến chuyện khác, bản thân Chu Vân đã là một đại mỹ nhân, đêm hôm khuya khoắt thế này, lỡ như gặp phải kẻ nào đó có ý đồ xấu…

Chu Vân liền từ chối.


"Không cần đâu, ta tự lên được.

" Chu Vân nói: "Tỷ đừng lo cho ta nữa, giờ cũng muộn rồi, tỷ mau về phòng nghỉ ngơi đi.

"

Đúng lúc này, cửa thang máy mở ra.


Một người phụ nữ ăn mặc sang trọng, đeo kính râm và đội mũ rộng vành bước ra.


Chu Vân và Chu Lãm vội vàng nhường đường, lại phát hiện ánh mắt người phụ nữ kia dừng trên mặt Chu Vân một chút.


Chu Vân đang nghi ngờ không biết có phải mình nhận nhầm người hay không thì người phụ nữ kia đã dời mắt, dáng người thướt tha đi về phía cửa khách sạn.


Chu Vân nhìn theo, nghe Chu Lãm nhỏ giọng nói bên tai: "Người phụ nữ này chắc chắn là người giàu có, nhìn trang phục từ trên xuống dưới, ít nhất cũng phải bảy con số.

"

Mí mắt Chu Vân khẽ giật.


Hơn trăm vạn?

"Nhìn khí chất cũng rất sang trọng, chắc là phu nhân của nhà giàu nào đó.

" Chu Lãm nói tiếp: "Cái túi xách trên tay cô ta, nghe nói tháng trước Tô Yên tìm người mua mà vẫn chưa mua được đấy.

"


Trong lòng Chu Vân dâng lên một tia nghi hoặc, phu nhân nhà giàu nào đó, nửa đêm nửa hôm lại ăn mặc như vậy, che chắn kỹ càng từ khách sạn đi ra ngoài?

Kính râm, mũ rộng vành, rõ ràng là không muốn để người khác nhận ra.


Phu nhân nhà giàu nào lại hành động lén lút như vậy chứ?

Nhưng Chu Vân không lên tiếng.

Chuyện không liên quan đến mình, nàng cũng chẳng muốn bận tâm, bây giờ nàng chỉ muốn được ngủ một giấc thật ngon.


"Đúng rồi.

" Chu Vân đột nhiên nhớ tới một chuyện: "Hôm nay Tống Trì vẫn ở khách sạn này sao?"

Chu Lãm lắc đầu: "Ta không rõ, sao ngươi lại hỏi vậy?"

"Truyền ra scandal lớn như vậy, cậu ta không sợ bị ảnh hưởng sao?" Chu Vân nói: "Ta còn tưởng tỷ sẽ đổi khách sạn khác cho ta.

"

Chu Lãm cười cười: "Ban đầu ta cũng định đổi, nhưng khi liên hệ với bên khách sạn, họ nói do khâu bảo mật của họ chưa tốt nên mới để cho paparazzi trà trộn vào chụp ảnh, gây ảnh hưởng đến ngươi, vì vậy sẽ miễn phí toàn bộ chi phí phòng ở cho chúng ta, thế nên ta mới không đổi nữa.

"

Chu Vân không phải là ngôi sao hạng A, địa vị thấp, Chu Lãm cũng không phải là người đại diện có tiếng tăm gì, tài nguyên mà hai người có thể nhận được từ công ty cũng không nhiều, kinh phí đều đã được tính toán kỹ lưỡng, Chu Lãm luôn phải tính toán chi li từng chút một, để dành sau này còn nhiều việc phải làm.


"Vậy cũng được.

" Chu Vân lại ngáp một cái: "Tùy tỷ vậy, ta muốn đi ngủ.

"

(Hết chương 11: )

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương