Trọng Sinh Về Lại Năm 1988
3: Đại Minh Tinh Tương Lai


Từ tòa soạn ra, Giản Ninh xem thời gian rồi muốn đi ăn cơm trưa, đúng thật là đói bụng.

Tùy tiện tìm một quán mì nhỏ ven đường, gọi một một chén 2 mao rồi ăn.
Tuy hôm nay không thuận lợi trở thành biên tập viên chính thức, nhưng tốt xấu gì cũng tìm được phương pháp kiếm tiền khác.

Trước kia tốt xấu gì cũng tốt nghiệp ngành tiếng Trung, có tích lũy được một ít khả năng văn học, lại trên con đường làm diễn viên xem qua không ít tiểu thuyết và kịch bản.

Những cái đó đều nhớ rõ trong đầu, tùy tiện đưa ra một vài mẫu chuyện liền viết không thành vấn đề.
Nói liền làm, cơm nước xong xuôi, Giản Ninh đi cửa hàng văn phòng phẩm mua 2 tập giấy viết, tính toán lúc trở về liền bắt đầu viết.

Nhìn trong văn phòng phẩm sản phẩm đa dạng phong phú, nhiều vật nhỏ đáng yêu, nhớ tới trong nhà còn 2 nhóc yêu mèo, nhìn nhìn số tiền trong tay, cũng may Dương Quế Hoa cho nàng đủ tiền, cũng biết nàng không tiêu pha hoang phí nên dùng 2 mao mua mấy khối đường.
Đây cũng là lần đầu tiên đi dạo trung tâm thành phố B, tự nhiên cũng đi một vòng nhìn chút.

Bắt xe ô tô công cộng đi vào Tử Cấm Thành, công viên, vùng kinh tế tương đối phát triển.


Thừa dịp Tết, các loại buôn bán nhỏ lẻ hoạt động tấp nập, thương nhân bỏ luôn thời gian nghỉ đứng đầu đường viết chữ kiếm tiền, bán câu đối, tranh Tết, kẹo hồ lô, các loại dô fchoiw làm từ đường...Mỗi quầy hành đều tụ tập không ít người, đương nhiên cũng không thiếu nghề phổ biến từ xưa đến nay...Đoán mệnh đầu năm.
"Hắc, cô gái, đoán mệnh không?"
Giản Ninh nửa ngồi xổm trước cửa hàng câu đối, xem người khác dùng bút lông viết câu đối, nghe được thanh âm nghiêng đầu chỉ vào chính mình, "Ngươi là đang nói chuyện cùng ta sao?" Rồi nghiêng trái nghiêng phải nhìn thêm cái
"Không sai, là ta đang nói cùng ngươi" thầy bói quầy bên cạnh nói, "Ta đoán mệnh rất chuẩn, 15 dặm quanh đây đều biết, nhân duyên, tài vận, sự nghiệp gì ta đều có thể tính cho ngươi.
Giản Ninh lắc đầu, mười thầy bói thì chín người lừa đảo, người trước mắt này cũng lừa đảo đi"
Thầy bói ở trong lòng thở dài, này hôm nay còn không có tóm được một người, thời buổi này cô gái nhỏ như vậy cũng không thể lừa tới tay sao, nhưng trên mặt lại vẫn nở cười, một bộ dáng ôn hòa dễ gần nói "Cô gái, thật sự, ngươi tới tính đi, ta đảm bảo không chuẩn không tính tiền."
"Ta làm sao biết ngươi nói chuẩn hay không chuẩn?"
"Vậy ngươi không thử xem linh nghiệm hay không làm sao biết ta đoán không chuẩn đâu? Ở đây còn có ông trời nhìn xuống, ta nói dối liền sét đánh đi."
Giản Ninh vui vẻ, thuận miệng nói: "Vậy ngươi xem cho ta một quẻ?"
"Được, được."
Thầy bói nhìn ngày sinh rồi nhìn tướng mạo Giản Ninh nói, "Ta thấy cô cuộc sống dương quang sáng lạn, mặt mũi phúc hậu, là tướng hưởng phú quý, về sau không cần lo lắng tiền tài, nhân duyên trời cao an bài tốt, năm nay ngươi sẽ gặp được nhân duyên chú định của đời mình, đến lúc đó không nên bỏ lỡ."
"Sự nghiệp của ta như thế nào? Mấy ngày nay đi tìm việc làm đều bị từ chối.", Giản Ninh trêu ghẹo, muốn biết sẽ nói thành dạng gì.
"Ngạch", thầy bói dừng một chút, "Ta xem ngươi thiên sinh lệ chất*, ngươi có biết diễn viên Hương Giang tên gì sao, chính là diễn《 xạ điêu》, ta thấy ngươi cùng nàng lớn lên rất giống nhau."

thiên sinh lệ chất: trời sinh có khí chất?
"Bộ dáng của ngươi, trời sinh làm minh tinh! Tương lai chính là đại minh tinh! Nếu không ngươi đi con đường nghề diễn viên nay xem sao."
Thời đại này minh tinh cùng phim nhựa có rất ít, mà phim truyền hình, điện ảnh Hương Giang sau này rất được hoan nghênh,《 xạ điêu 》 này bộ phim truyền hình 2 ngày trước còn mới quảng cáo, nàng đương nhiên biết đối phương nói chính là ai, bất quá, nghe thấy đối phương nói nàng là phận làm minh tinh không khỏi đen mặt, muốn dốc đổ luôn cả sạp.
Sao! Là cảm thấy kiếp trước làm minh tinh chưa đủ thảm, lần này lại định lừa chính mình đi làm minh tinh? Quả nhiên là kẻ lừa đảo!
Thầy bói nhìn cô gái nhỏ có điểm không cao hứng, nghĩ chính mình cũng chưa nói bậy gì đi, ngày thường hắn cũng đem lời nói như vậy khen những cô gái nhó đến rất cao hứng đi "Cô gái, ngươi xem tiền đoán mệnh..."
Giản Ninh đang định nói chuyện, liền thấy người đối diện bọc đồ dưới đất lên liền chạy.
"Đồng chí cảnh sát, các ngươi xem chính là người kia, thầy bói kia lừa tiền của ta", cách gần mười mét, phụ nữ trung niên chỉ vào thầy bói nói.
"Ai, ngươi đừng chạy...!Nói ngươi đâu..."
Giản Ninh đứng lên, vẻ mặt mộng bức liền thấy cảnh sát mặc đồng phục hướng về phía thầy bói rời đi đuổi theo...
Sau khi thăm quan một vòng thành phố, đối với hoàn cảnh nơi đây hiểu rõ, tính thời gian rồi lại bắt xe ô tô công cộng trở về.

Vừa lên xe đã gặp phải hai người không muốn thấy nhất.
Hoàng Tiên Lỗi cùng Tưởng Lệ Lệ hai người ngồi hai chỗ dựa vào cửa sổ nói chuyện đến rôm ra, Giản Ninh dứt khoát không đi ra phía sau, trực tiếp chọn một chỗ trống ở phía trước ngồi xuống.
Còn chưa xuất phát mà người lên xe ngày càng nhiều, trên xe ngày càng chật, lối đi nhỏ cũng chật ních người, còn để cả hàng hóa.


Thật vất vả mới xuất phát lại có nữ nhân ôm con nhỏ chen chúc trên xe, trong đám người thỉnh thoảng lại truyền tới lời bất mãn.

Thấy nữ nhân ôm đứa con mà lung lay, Giản Ninh đứng lên nhường chỗ cho họ.
"Cảm ơn ngươi, đồng chí." nữ nhân ôm đứa con nhỏ chên tới hướng Giản Ninh nói lời cảm ơn.
"Không có việc gì, ngươi ngồi đi, ngươi cũng cần phải chăm sóc tốt cho đứa nhỏ."
Tưởng Lệ Lệ đang cùng Hoàng Tiên Lỗi nói chuyện, mơ hồ nghe được âm thanh quen thuộc, ngẩng đầu lên cố nhìn về phía trước thật đúng là không có nghe nhầm đi, kia không phải là ai kia đó sao.

Dùng cùi trỏ tay trái thọc thọc người bên cạnh "ngươi xem, phía trước."
Hoàng Tiên Lỗi đem tầm mắt hướng về phía Tưởng Lệ Lệ chỉ mà nhìn qua, ngữ khí tràn ngập khinh thường "Ta nói ai đâu, kia không phải là Giản Ninh sao, cô ta như thế nào cũng ở trên xe?"
Tưởng Lệ Lệ quan sát biểu tình Hoàng Tiên Lỗi, nhìn hắn không có biểu hiện đặc biệt mới yên lòng.

Nói thật, Tưởng Lệ Lệ hâm mộ đố kỵ Giản Ninh nhưng ngoài mặt cố tình thể hiện ôn nhu thiện giải nhân ý*
Thiện giải nhân ý
Tuy nói hai người là "bạn tốt", nhưng Giản Ninh so cô lớn lên xinh đẹp hơn rất nhiều, hơn nữa gia cảnh cũng tốt, cho dù sau này gia đình có sa sút nhưng nàng không phải còn có một ông chồng giàu có hay sao?
Dựa vào cái gì nàng có thể dễ dàng như trở bàn tay đạt được những thứ đó mà chính mình lại thảm như vậy?
Nàng cái gì cũng không có, cha mẹ dành toàn bộ yêu thương cho em trai, cả ngày đều muốn gả nàng đi để lấy tiền, rồi đem tiền cưới vợ cho em trai, thậm chí vì tiền kể cả là một kẻ ngốc cũng đồng ý gả đi.


Nếu không phải chính mình khôn khéo, đem Hoàng Tiên Lỗi từ tay Giản Ninh đoạt lấy, thì nàng cái gì cũng không có.
Trước kia là nàng hâm mô Giản Ninh, hiện tại cũng có thể ngẩng cao đầu làm người.

Nhìn xem hiện tại chính mình khoác trên người một bộ đồ mới phong cách tây cùng một đôi giày da.

Trước kia chỉ có thể nhìn người khác mặc, hiện tại không phải muốn mua bao nhiêu thì mua hay sao.
Giản Ninh phải xin mới được vào làm ở xưởng đồ hộp, chính mình lại không cần nói nhiều mà có thể vào làm, nghĩ như vậy nàng nhịn không được muốn đến trước mặt Giản Ninh khoe khoang một phen.
Một trận xóc nảy trên xe, cuối cùng cũng đến Thủy Linh thôn.

Giản Ninh xuống xe, phía sau 2 người cũng xuống tới.

Tưởng Lệ Lệ lại chạy lên thực thân thiết mà túm chặt lấy cánh tay Giản Ninh liên nói "Ngươi hôm nay cũng vào thành phố sao? Đi một mình? Như thế nào không nói cùng ta một tiếng, buổi sáng có thể đi cùng nhau a~"
Giản Ninh đem cánh tay mà rút ra, nhớ tới người này trước đây thích ở trước mặt nguyên chủ mà làm bộ làm tịch liền bày ra bộ dáng "Ta sai rồi, thực xin lỗi nha, nhưng mà ta cùng ngươi một chút cũng không thân" nói: "Ngượng ngùng, phiền toái ngươi nhường đường một chút, tôi còn muốn về nhà"
"Giản Ninh, ngươi..." Tưởng Lệ Lệ có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới Giản Ninh có thể nói ra lời như thế, lại bày ra bộ dáng bị người khi dễ ủy ủy khuất khuất mà nói: "Giản Ninh ngươi có ý gì chứ? Chuyện này cũng là do ta, ngươi không cần phải âm dương quái khí như thế, muốn trách ngươi liền trách ta đi.".

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương