Khoảnh khắc Diệp Thanh tu luyện 【Man Ngưu Chi Lực】, thực lực Diệp Thanh trực tiếp tăng lên, cũng vì thế mà trực tiếp bước vào Ngân Quang Cảnh sơ kì, da thịt bên ngoài phát sáng lên một ánh sáng lam nhạt, lúc ẩn lúc hiện khó có thể nhìn rõ.

Ánh sáng toát ra từ thân thể Diệp Thanh đến từ cảnh giới trong giới luyện thể, với Ngân Quang Cảnh thì cơ thể toát ra ánh sáng lam sắc, độ mạnh yếu của quang lam tùy vào từng bậc sơ - trung - hậu - viên mãn, bước vào viên mãn chính là cơ thể trắng noãn, ánh quang mang chiếu rọi khắp nơi, có thể thu liễm lại ánh quang mang.

Với thể tu, cảnh giới chia làm Ngân Quang, Bì Cốt, Ngọc Cốt, Kim Cốt, Ngọc Mệnh, Niết Bàn.

Tu sĩ bước vào thể tu cực ít vì họ chỉ có thể bước vào Ngọc Cốt Cảnh tới Kim Cốt Cảnh, ở Ngọc Mệnh Cảnh, tu sĩ có thể ngưng tụ ra một Bản Ngọc Thế Mệnh, Ngọc Mệnh có thể thế một mạng nhưng để tu luyện ra một Ngọc Mệnh lại cực kì khó, chưa kể đến Niết Bàn Cảnh có thể ngưng tụ Niết Bàn Chi Tâm, có thể giúp tu sĩ sau khi chết trực tiếp chuyển thế hoặc đoạt xá trùng sinh với 6 thành thực lực của bản thân trước khi chết, ngưng nếu làm vậy thì phải luyện thể lại từ đầu.

Diệp Thanh thấy bản thân trực tiếp bước vào Ngân Quang Cảnh sơ kì luyện thể, hắn cảm thấy kinh ngạc không thôi, để một người có tư chất bình thường luyện thể ít nhất cần 3 tháng mới có thể bước vào Ngân Quang sơ kì nhưng nay hắn lại dùng thời gian chưa đến một canh giờ đã bước vào Ngân Quang Cảnh.

Với Diệp Thanh, đây không phải may mắn hay kinh nghiệm có từ tiền thế, tại tiền thế, Diệp Thanh bất quá cũng chỉ mới Ngọc Cốt Cảnh sơ kì luyện thể khi bước vào Chân Tiên, hắn không có tư chất luyện thể nên Diệp Thanh chỉ muốn luyện đến mức đó rồi bỏ qua một bên học những loại công pháp khác.

Cũng vì thế mà khi Diệp Thanh đối chọi với Sinh Linh Tinh Không thì bọn chúng chỉ cần một chiêu đã trực tiếp đâm xuyên qua cơ thể của hắn, khiến hắn phải tự bạo đồng quy vu tận.

Nhớ lại vài cái kí ức không khiến Diệp Thanh cảm thấy bản thân lúc đó nhục nhã, đứng trước kẻ thù thì như một con kiến mặc cho bọn chúng chà đạp các thứ.


Ngay khi qua một canh giờ, Diệp Thanh thoát khỏi nhập định, ngân quang quanh cơ thể cũng nhạt nhần rồi biến mất, hắn lầm bầm lài câu:
"Thiên cơ biến hóa, tiền thế ta chỉ chuyên tu pháp tu mà bỏ qua thể tu, nay thể tu lại có tốc độ nhanh như vậy, nếu cứ tiếp tục vậy thì ta có cơ may có thể bước vào Pháp Thể Đồng Tu, hai nguồn lực lượng hài hòa với nhau mà không có sự xung đột như Tiên Ma Đồng Tu.

"
Diệp Thanh suy đi nghĩ lại thì cũng bắt đầu liên kế hoạch tập hợp tài nguyên cho pháp tu và thể tu, vì là đồng tu nên lượng tài nguyên cần có để tu luyện là cực lớn, không những thế, cũng phải duy trì cho cảnh giới của hai thứ phải đồng đều, nếu thể tu tăng nhanh hơn pháp tu thì dễ gây mất ổn định cũng như có thể ảnh hưởng căn cơ.

Với Diệp Thanh, việc tu luyện tốc tiến là điều không cần thiết, dù sao hắn cũng muốn trước khi mẹ hắn tạ thế thì thực lực của hắn phải bước vào Tiên Thiên Cảnh viên mãn, khi đó cũng là lúc chuẩn bị cho việc kết đan.

Kết Đan Cảnh không chỉ là chuyển hóa chân nguyên thành kim đan, mà còn phải vượt qua tâm ma, chặt đứt tâm ma của bản thân, việc làm này cũng sẽ khiến Diệp Thanh quên đi tất cả những tình cảm trước đó, tuy vẫn giữ kí ức nhưng chung quy những khoảng thời gian đó chỉ coi như là mộng cảnh, vượt qua mộng cảnh, tiến nhập Kết Đan cảnh giới.

Ở Kết Đan cảnh giới, Diệp Thanh hắn sẽ thuận tiện làm một số việc hơn, cũng không còn phải đắn đó có nên nhẹ tay với kẹ địch hay không vì dù sao phàm là kẻ địch thì hắn cũng sẽ trảm hết thảy, không có một kiếm thì một quyền, không thể phanh thây trăm mảnh thì một bóp nát đầu.

Trong khi vẫn còn suy tư thì Diệp Thanh lại cảm nhận được khí tức luyện cổ trùng, khí tức u ám lạnh lẽo có thể khiến bất kì một tu sĩ nào cũng phải rùng mình, với người thường thì họ sẽ không thể cảm nhận được khí tức này nhưng với tu sĩ hay tiên nhân lại khác biệt.

Với tu sĩ, họ sẽ cảm nhận khí tức của Luyện Cổ Sư mang khuynh hướng lạnh lẽo kèm theo một mùi có thể làm choáng tâm thần của tu sĩ, người nào đứng gần càng lâu sẽ càng bị ảnh hưởng linh hồn.


Với linh hồn, tu sĩ sẽ cảm thấy như có hàng ngàn hàng vạn con trùng bò khắp người, chạy tứ phía, có con thì cắn liên tục, có con thì đục da thịt để chui vào thân thể nhằm đẻ trứng, từ đó trực tiếp trở thành trùng thi, vĩnh viễn trở thành nô lệ cho Luyện Cổ Sư, mãi mãi không thể siêu sinh nhập luân hồi.

Ngay lúc này, trong sự cảm nhận của Diệp Thanh, khí tức luyện cổ trùng quá mức yếu ớt, không đủ để khiến hắn chấn động tâm thần.

Không nghĩ tới bây giờ ngay giữa thái dương còn chưa hạ màn mà đã bắt đầu lên kế hoạch rồi, trực tiếp luyện cổ trùng mà còn không thu liễm khí tức lại, cứ thế để cho nó phóng ra ngoài, nếu là phàm nhân thì chắc có lẽ họ cũng chẳng cảm nhận được đâu nhưng ta thì khác Chu Gia à.


Từ cảm tri của Diệp Thanh, hắn sẽ không bao giờ nhận lầm được, khí tức đó bắt nguồn từ căn đối diện, chính là căn mà gia đình Chu Vũ Nhiên đang sống.

Kể từ lúc Diệp Thanh lên 12 tuổi, hắn đã không còn chạy sang nhà Chu Gia để chơi nữa, tại kiếp đầu tiên, hắn cảm nhận được trong nhà Chu Gia có cái gì đó khiến hắn lạnh gáy mỗi khi ngồi lại chơi nên sau vài lần thì Diệp Thanh đã dứt khoát không đến chơi nữa nhưng vẫn làm bạn với Chu Vũ Nhiên ở trên trường.

"Nếu thích luyện cổ trùng hại người như vậy thì đừng trách bổn tọa, bổn tọa cũng chỉ làm gậy ông đập lưng ông thôi.

"
Nói thì thào vài câu, Diệp Thanh tập trung pháp lực của bản thân, dựa vào khí tức luyện cổ kia mà trực tiếp rút đi tất cả linh khí xung quanh.


Việc rút đi linh khí xung quanh này là một điều cực hai với bản thân, cơ thể Diệp Thanh hiện tại chỉ có thể chịu đựng được linh khí ở một mức độ nhất định, nếu vượt quá mức thì có thể ảnh hưởng cơ thể.

Ngay khi linh khí bị rút đi, khí tức luyện cổ cũng giảm xuống, trong nhà Chu Gia, Chu Vũ Nhiên đang luyện cổ trực tiếp phun một ngụm máu nhỏ xuống, một dòng máu đỏ tươi trực tiếp từ trên miệng chảy ra ngoài.

Vì bị làm gián đoạn đến việc luyện cổ mà Chu Vũ Nhiên bị ảnh hưởng nghiêm trọng, việc linh khí bị rút đi khiến nguyên khí cổ trùng trực tiếp hao đi một nửa mà người luyện cổ thì căn cơ bị lung lay, dù sao đây cũng là bản mệnh cổ trụng, cổ trùng chết thì người nắm giữ cũng sẽ chết.

Quái lạ, rốt cuộc là kẻ nào dám làm ảnh hưởng bản cô nương ta tu luyện, bản mệnh cổ trùng của ta sắp hội tụ đủ linh khí để tiến giai rồi, rốt cuộc là ai làm.


Chu Vũ Nhiên trong đầu mọi suy nghĩ chợt nhảy ra, nàng không biết là ai làm gián đoạn chuyện tu hành của nàng, linh khí xung quanh bị rút đi quá nhanh khiến nàng không kịp phản ứng lại.

Mà ở bên này, Diệp Thanh trong vẻ đau đớn, gân xanh, mạch máu nổi lên vì hấp thụ quá nhiều linh khí lẫn trọc khí, Diệp Thanh trực tiếp đưa bản thân thành mắt trận của một tiểu Tụ Linh Trận.

Ngay lúc này trong cơ thể Diệp Thanh, linh khí và trọc khí đang chạy tán loạn, nếu không luyện hóa nhanh sẽ gây nguy hiểm đến kinh mạch của bản thân.

Nhưng Diệp Thanh hắn là ai chứ, là Thanh Tiên Tôn, là tiên tôn có nhiều kinh nghiệm và phương pháp tu luyện nhất trong giới Tu Chân Giới, hắn sưu tập mọi loại công pháp tâm pháp cũng như tìm hiểu nhiều cách tu luyện để tăng cao thực lực, hắn muốn đột phá Quy Tượng Hỗn Nguyên nhanh nhất để có thể chạm vào cảnh giới cao hơn nữa.

"Trọc khí và linh khí đang chạy trong cơ thể mình, đúng là đau thật đấy nhưng nếu không có cảnh giới của luyện thể thì đoán chừng bản thân mình cũng đã đứt quảng kinh mạch rồi, bây giờ dẫn động mấy thứ này đã.


"
Giọng điệu của Diệp Thanh gắt gao lên, âm thanh mang theo vẻ mặt đau đớn.

Ngay trong đan điền của Diệp Thanh, Diệp Thanh vận hết sức sử dụng đài liên trực tiếp luyện hóa trọc khí và linh khí có trong cơ thể, linh khí thì hóa thành một phần của đài liên còn trọc khí thì bị ngưng tụ lại, trực tiếp áp súc ra bên ngoài cơ thể.

Cơ thể Diệp Thanh sáng lên, ánh sáng này chính là ánh sáng của Ngân Quang thể cảnh, Diệp Thanh vừa điều động pháp lực bản thân vừa điều động khí huyết để đẩy hết toàn bộ trọc khí ra khỏi cơ thể mình.

Sau một khắc, những dòng khí đen từ khắp cơ thể Diệp Thanh tuôn ra bên ngoài, hắn mở miệng ra, thở ra một ngụm khí đen.

Khí đen bay khắp phòng, để tránh cho khí đen tán ra khắp nhà, Diệp Thanh trực tiếp mở cửa sổ ra, khí đen theo đó bay ra bên ngoài.

Khung cảnh này khá giống với việc có ai đó chơi lửa rồi khỏi bay ra khỏi cửa sổ, nhưng rất nhanh toàn bộ khí đen tán đi xung quanh tứ phía.

Không còn bất kì khí đen nào nữa, Diệp Thanh nhếch mép vừa cười đểu vừa nói:
"Cứ thoải mái mà luyện cổ, ta sẽ làm vậy cho đến khi nào ngươi cảm thấy tức thì thôi, đổi lại là tu sĩ thường thì chắc chơi kiểu này cũng đủ chết rồi vì không ai to gan đến mức dùng chính thân thể mình làm vật dẫn cho linh khí cả, nhưng chung quy dựa vào đống linh khí thu được cũng đủ lên Dẫn Khí Cảnh tam tầng trung kì rồi, xung quanh đây linh khí cạn kiệt rồi, không thể tu luyện trong nhà được nữa rồi.

"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương