Trọng Sinh Tiêu Dao Đạo
-
Quyển 2 - Chương 280: Hàn Băng Giáp
Dịch: Thích ăn bánh bao
Biên: Lạc Đinh Đang
Từng tia hàn khí không ngừng xâm nhập vào thân thể Bạch Dịch, hàn khí phân bố khắp huyết mạch trong cơ thể hắn, ngay cả khi vận chuyển linh lực cũng bắt đầu xuất hiện băng sương trong kinh mạch. Nhưng mỗi khi có hàn khí xâm nhập kinh mạch, từng sợi hàn khí sẽ bị huyết mạch và linh lực đảo ngược chấn vỡ tan, sau đó dung hợp vào trong cơ thể hắn.
Dẫn Vạn Niên Hàn Khí nhập vào cơ thể, hành động lúc này của Bạch Dịch chẳng khác nào đang tự sát. Mỗi khi có một tia hàn khí đi vào thân thể hắn ngay lập tức sẽ tạo ra loại đau đớn kịch liệt như bị xé rách tim phổi.
Để kết tinh ra Vạn Niên Hàn Băng phải ngưng tụ một lực lượng cực hàn. Trước giờ ngoại trừ Bạch Dịch không ai dám hấp thu trực tiếp, vì cho dù hàn khí đã bị hấp thu hết thì cái loại đau đớn kinh người này vẫn khiến người ta nhìn thấy mà giật mình.
Lúc này trong đầm nước Bạch Dịch bị vô số hàn khí nhập vào cơ thể, điều này có thể khiến người ta đau đớn kịch liệt nhưng hắn như không cảm nhận được, ngoại trừ đôi mi thi thoảng run lên thì khuôn mặt hắn vẫn bình tĩnh như trước.
Đau đớn từ thân thể cũng không thể lung lay được lòng của vị cường giả đã tu luyện vạn năm, càng không bù đắp được những đau đớn mà Bạch Ngọc đã phải trải qua.
Một ngày, hai ngày.
Một tháng, hai tháng.
Mỗi ngày Lữ Tịch Thần đều tới Hàn Thủy Đàm ngẩn ngơ nhìn bóng người đang ngâm mình trong đầm nước kia. Thời gian lâu dần, Lữ Tịch Thần bắt đầu hâm mộ muội muội của Bạch Dịch, nếu nàng có một vị ca ca không màng tính mạng bản thân cũng nhất định phải cứu sống muội muội như vậy thì tốt quá.
Kết minh giữa Hàn Ngọc tông và Thương Vân tông đã kết thúc, hai vị Trưởng lão Văn Võ đã sớm mang theo một đám Thương Vân cường giả rời đi, chỉ còn Trưởng lão Luyện khí ở lại.
Trong hai tháng qua, Chu Thừa chiếm hết tiện nghi của Hàn Ngọc tông, ngày nào cũng uống một hũ lớn Băng Tuyền Linh tửu, vị Trưởng lão Luyện khí này uống nhiều đến mức cả Bắc Đô cũng sắp không còn hũ nào. Nhưng khi vừa nhìn thấy Bạch Dịch vẫn nửa sống nửa chết ngâm mình trong đầm nước, nét mặt già nua của lão tựa như một trái khổ qua lớn.
Hai tháng qua Bạch Dịch vẫn không thể ngưng tụ được Vạn Niên Hàn Băng, hắn cũng chưa từng rời khỏi đầm nước. Có một dạo Chu Thừa cho rằng lão là đệ tử Luyện Khí Điện đặc biệt đến cấm địa Hàn Ngọc tông để tu luyện, qua một thời gian, dù da mặt lão có dày hơn nữa cũng không tiện tiếp tục uống Linh tửu Hàn Ngọc tông.
Kỷ bà bà là người bảo vệ Hàn Thủy Đàm vẫn luôn ngồi xếp bằng cạnh bờ suốt hai tháng nay, một bước cũng không rời. Chỉ cần Bạch Dịch không chịu nổi hàn khí mà rời khỏi đầm nước thì coi như đã hoàn thành hứa hẹn với Hàn Ngọc Tông Chủ, Kỷ bà bà sẽ không chút do dự mà trục xuất Bạch Dịch ra khỏi Hàn Ngọc tông.
Trong thời gian hai tháng, ban đầu Kỷ bà bà có ý định muốn giết chết Bạch Dịch, lúc này lại biến thành kính nể. Dù là Thanh Châu Minh Ngọc, nếu không có bất kỳ pháp khí nào bảo vệ cũng chỉ có thể ngâm mình trong Hàn Thủy Đàm gần nửa ngày mà thôi, vì sau một khoảng thời gian tiến vào đầm nước, kinh mạch của tu chân giả sẽ bị đông lại, cuối cùng trở thành một khối hàn băng hình người.
Từ trước tới giờ Kỷ bà bà chưa gặp ai ngâm mình trong Hàn Thủy Đàm hai tháng vẫn có thể sống sót, đặc biệt là tu vi của Bạch Dịch chỉ mới đạt Trúc Cơ trung kỳ. Cảnh tượng kỳ dị như vậy đã hoàn toàn lật đổ Trưởng lão Hàn Ngọc tông tự nhận là có kinh nghiệm tu chân dày dặn.
Đến lúc này, ánh mắt Kỷ bà bà nhìn về phía Bạch Dịch như nhìn một yêu thú.
Cách hai ngày, Chu Thừa sẽ đến Hàn Thủy Đàm dạo một vòng. Dù sao Bạch Dịch cũng là đệ tử Luyện Khí Điện của hắn, Kỷ bà bà cũng không có làm khó vị Trưởng lão Luyện khí Thương Vân tông này. Đổi thành người khác, đừng nói là đến Hàn Thủy Đàm, cho dù vừa tới gần cấm địa cũng có thể bị đánh chết.
Chu Thừa nấc to một cái, sau đó quay lại cung kính thi lễ với Kỷ bà bà, rồi lại nhìn Bạch Dịch đang vận khí trong nước, lão vừa vận khí vừa mắng to trong lòng.
Trước mặt vị cường giả Nguyên Anh là Kỷ bà bà, Chu Thừa cũng không dám tùy tiện mắng người nên lão đành phải âm thầm mắng trong lòng. Kể ra hắn chửi mắng đệ tử ngoài miệng như thế cũng không thích hợp lắm, hắn tin dù mình không lên tiếng thì tiểu hỗn đản trong nước kia cũng có thể nghe được.
Thời điểm đang mắng Bạch Dịch khốn nạn ở trong lòng, Chu Thừa chợt thấy bong bóng không ngừng xuất hiện trong đầm nước, một giây tiếp theo đầm nước dường như sôi trào lên.
Dị tượng xuất hiện, đồng thời kinh động đến Kỷ bà bà gần đó, ánh mắt lão bà ngưng lại, một đạo linh thức liền tản đi ra ngoài. Sau một lát Kỷ bà bà bỗng đứng dậy, thần sắc bất định nhìn chằm chằm đầm nước.
Lực lượng linh thức của bà không đến gần Bạch Dịch được.
Không phải do cảnh giới của Bạch Dịch mạnh hơn, trong hai tháng này tu vi Bạch Dịch không hề tăng lên, vẫn là Trúc Cơ hậu kỳ. Ngăn cản lực lượng linh thức của Kỷ bà bà là một khối băng dày.
Dựa vào lực lượng cực hàn rèn luyện, trong hai tháng Bạch Dịch đã mạnh mẽ tu luyện Đảo Thiên Công đến tầng thứ ba, mà Đảo Thiên Công tầng thứ ba vừa mới Đại Thành, hắn liền bắt đầu vận chuyển một loại phương pháp tu luyện kỳ dị cổ xưa.
Dẫn hàn nhập thể, tụ băng thành giáp!
Trong đạo pháp hệ Băng có một phương pháp kỳ dị, một khi thi triển phương pháp này sẽ khiến người làm phép trở thành vật chứa, vì thế có thể thu nạp hàn khí xung quanh thậm chí là cả băng tuyết, sau đó đúc thành một bộ giáp trụ hàn băng bao bọc bên ngoài cơ thể.
Hàn Băng Giáp, chiến giáp do băng tuyết ngưng tụ mà thành, nếu như cường giả tinh thông đạo pháp hệ Băng thi triển ra đạo pháp này, năng lực phòng ngự sẽ tăng lên tới cực hạn, chỉ là phương pháp này có nhược điểm chí mạng cực kì nguy hiểm, nếu như bản thể không thể chịu đựng được lực lượng cực hàn bao phủ thì sẽ bị đông chết bên trong Hàn Băng Giáp.
Nếu là ngưng tụ băng tuyết tầm thường, cường giả Kim Đan cũng làm được, nhưng một khi ngưng tụ Vạn Niên Hàn Băng, chỉ sợ tu vi Nguyên Anh cũng phải bị đông thành tượng đá!
"Tụ băng thành giáp!"
Kỷ bà bà la thất thanh, đôi mắt già nua mang theo thần sắc kinh ngạc, một giây sau đó vị trưởng lão Hàn Ngọc tông này lại bình tĩnh trở lại, ánh mắt nhìn về phía Bạch Dịch như đang nhìn một xác chết.
Đối với việc Bạch Dịch có thể ở trong Hàn Thủy Đàm ngâm mình hai tháng, Kỷ bà bà vô cùng bội phục, bây giờ nhìn thấy Bạch Dịch lại dám ngưng tụ Vạn Niên Hàn Băng hình thành ra Hàn Băng Giáp, Kỷ bà bà tất nhiên dám kết luận Bạch Dịch đã không còn đường sống nữa.
Ngay chính bà ta cũng không dám ngưng tụ Vạn Niên Hàn Băng để tạo ra giáp trụ bao quanh toàn thân mình, đương nhiên Kỷ bà bà sẽ không tin tưởng một tu sĩ Trúc Cơ sẽ thành công.
Khẽ hừ một tiếng, Kỷ bà bà quay về chỗ cũ ngồi, chờ một khối băng hình người không lâu nữa sẽ trồi lên khỏi đầm nước, sau đó ném thật xa khỏi sơn môn.
Chu Thừa không thấy động tác của Bạch Dịch nhưng sau khi lão nghe được Kỷ bà bà quét khẽ, có vẻ Bạch Dịch xem như xong rồi, dám coi Vạn Niên Hàn Băng là khôi giáp mà mặc trên người, không phải là tìm chết sao.
Sau khi toàn lực vận chuyển Đảo Thiên Công tầng thứ ba, Bạch Dịch miễn cưỡng có thể bảo vệ tâm mạch và kinh mạch của mình, về phần cơ thể của hắn thì đang dần dần bị lực lượng hàn băng đông cứng.
Chưa đầy nửa ngày, bên ngoài cơ thể Bạch Dịch đã ngưng tụ ra một tấc băng giáp, ước chừng trên trăm cân.
Rầm.
Giữa đầm nước phun trào, cả người Bạch Dịch bị bao phủ trong lớp băng giáp dần trồi lên bờ, sắc mặt hắn trắng bệch, xuyên thấu qua lớp băng giáp có thể thấy cơ thể hắn bắt đầu chảy ra từng tia máu.
"Nhanh! Nhanh phá vỡ hàn băng này mau, trễ một phút ngươi sẽ mất mạng ngay!" Chu Thừa vội vàng quát lên, chạy tới gần muốn giúp Bạch Dịch phá vỡ băng giáp.
"Hừ!"
Sắc mặt Kỷ bà bà âm trầm, gào to một tiếng nói: "Chu trưởng lão, nếu như ngươi ra tay thì đừng trách lão thân không khách khí!"
Chu Thừa sững sờ, lập tức giận dữ nói: "Kỷ bà bà, hắn dựa theo quy củ của Hàn Ngọc tông các ngươi, tay không tiến vào Hàn Thủy Đàm, bây giờ ngưng tụ được Vạn Niên Hàn Băng rồi, lẽ ra nên thuộc về hắn, chẳng lẽ Hàn Ngọc tông các ngươi muốn lật lọng hay sao!"
Chu Thừa thật sự rất căm giận, lão thái bà kia thật khinh người quá đáng, trước đó luôn làm khó dễ Bạch Dịch, giờ thấy Bạch Dịch thành công lại chuẩn bị trở mặt, loại cường giả Nguyên Anh này ngay cả Trưởng lão Kim Đan hắn cũng coi thường.
"Lão thân đã từng nói rồi, muốn vào Hàn Thủy Đàm của ta thì phải tuân thủ quy củ cấm địa Hàn Ngọc tông!"
Trong mắt Kỷ bà bà lóe lên lãnh quang dọa người, lạnh giọng nói: "Nếu như hắn có thể mặc băng giáp rồi tự mình đi ra khỏi Hàn Ngọc tông thì đám Vạn Niên Hàn Băng đó là của hắn, nếu không đi ra được cũng đừng trách người khác, đây là quy củ của cấm địa Hàn Ngọc tông ta!"
Mắt thấy Bạch Dịch thành công có thể mang ra trên trăm cân Vạn Niên Hàn Băng, Kỷ bà bà đã hạ quyết tâm, cho dù bà ta có bị thế nhân thóa mạ thì bà ta cũng phải thay tông môn bảo vệ những dị bảo này, tiểu bối Thương Vân tông kia nhất định phải chết trong Hàn Ngọc tông.
Biên: Lạc Đinh Đang
Từng tia hàn khí không ngừng xâm nhập vào thân thể Bạch Dịch, hàn khí phân bố khắp huyết mạch trong cơ thể hắn, ngay cả khi vận chuyển linh lực cũng bắt đầu xuất hiện băng sương trong kinh mạch. Nhưng mỗi khi có hàn khí xâm nhập kinh mạch, từng sợi hàn khí sẽ bị huyết mạch và linh lực đảo ngược chấn vỡ tan, sau đó dung hợp vào trong cơ thể hắn.
Dẫn Vạn Niên Hàn Khí nhập vào cơ thể, hành động lúc này của Bạch Dịch chẳng khác nào đang tự sát. Mỗi khi có một tia hàn khí đi vào thân thể hắn ngay lập tức sẽ tạo ra loại đau đớn kịch liệt như bị xé rách tim phổi.
Để kết tinh ra Vạn Niên Hàn Băng phải ngưng tụ một lực lượng cực hàn. Trước giờ ngoại trừ Bạch Dịch không ai dám hấp thu trực tiếp, vì cho dù hàn khí đã bị hấp thu hết thì cái loại đau đớn kinh người này vẫn khiến người ta nhìn thấy mà giật mình.
Lúc này trong đầm nước Bạch Dịch bị vô số hàn khí nhập vào cơ thể, điều này có thể khiến người ta đau đớn kịch liệt nhưng hắn như không cảm nhận được, ngoại trừ đôi mi thi thoảng run lên thì khuôn mặt hắn vẫn bình tĩnh như trước.
Đau đớn từ thân thể cũng không thể lung lay được lòng của vị cường giả đã tu luyện vạn năm, càng không bù đắp được những đau đớn mà Bạch Ngọc đã phải trải qua.
Một ngày, hai ngày.
Một tháng, hai tháng.
Mỗi ngày Lữ Tịch Thần đều tới Hàn Thủy Đàm ngẩn ngơ nhìn bóng người đang ngâm mình trong đầm nước kia. Thời gian lâu dần, Lữ Tịch Thần bắt đầu hâm mộ muội muội của Bạch Dịch, nếu nàng có một vị ca ca không màng tính mạng bản thân cũng nhất định phải cứu sống muội muội như vậy thì tốt quá.
Kết minh giữa Hàn Ngọc tông và Thương Vân tông đã kết thúc, hai vị Trưởng lão Văn Võ đã sớm mang theo một đám Thương Vân cường giả rời đi, chỉ còn Trưởng lão Luyện khí ở lại.
Trong hai tháng qua, Chu Thừa chiếm hết tiện nghi của Hàn Ngọc tông, ngày nào cũng uống một hũ lớn Băng Tuyền Linh tửu, vị Trưởng lão Luyện khí này uống nhiều đến mức cả Bắc Đô cũng sắp không còn hũ nào. Nhưng khi vừa nhìn thấy Bạch Dịch vẫn nửa sống nửa chết ngâm mình trong đầm nước, nét mặt già nua của lão tựa như một trái khổ qua lớn.
Hai tháng qua Bạch Dịch vẫn không thể ngưng tụ được Vạn Niên Hàn Băng, hắn cũng chưa từng rời khỏi đầm nước. Có một dạo Chu Thừa cho rằng lão là đệ tử Luyện Khí Điện đặc biệt đến cấm địa Hàn Ngọc tông để tu luyện, qua một thời gian, dù da mặt lão có dày hơn nữa cũng không tiện tiếp tục uống Linh tửu Hàn Ngọc tông.
Kỷ bà bà là người bảo vệ Hàn Thủy Đàm vẫn luôn ngồi xếp bằng cạnh bờ suốt hai tháng nay, một bước cũng không rời. Chỉ cần Bạch Dịch không chịu nổi hàn khí mà rời khỏi đầm nước thì coi như đã hoàn thành hứa hẹn với Hàn Ngọc Tông Chủ, Kỷ bà bà sẽ không chút do dự mà trục xuất Bạch Dịch ra khỏi Hàn Ngọc tông.
Trong thời gian hai tháng, ban đầu Kỷ bà bà có ý định muốn giết chết Bạch Dịch, lúc này lại biến thành kính nể. Dù là Thanh Châu Minh Ngọc, nếu không có bất kỳ pháp khí nào bảo vệ cũng chỉ có thể ngâm mình trong Hàn Thủy Đàm gần nửa ngày mà thôi, vì sau một khoảng thời gian tiến vào đầm nước, kinh mạch của tu chân giả sẽ bị đông lại, cuối cùng trở thành một khối hàn băng hình người.
Từ trước tới giờ Kỷ bà bà chưa gặp ai ngâm mình trong Hàn Thủy Đàm hai tháng vẫn có thể sống sót, đặc biệt là tu vi của Bạch Dịch chỉ mới đạt Trúc Cơ trung kỳ. Cảnh tượng kỳ dị như vậy đã hoàn toàn lật đổ Trưởng lão Hàn Ngọc tông tự nhận là có kinh nghiệm tu chân dày dặn.
Đến lúc này, ánh mắt Kỷ bà bà nhìn về phía Bạch Dịch như nhìn một yêu thú.
Cách hai ngày, Chu Thừa sẽ đến Hàn Thủy Đàm dạo một vòng. Dù sao Bạch Dịch cũng là đệ tử Luyện Khí Điện của hắn, Kỷ bà bà cũng không có làm khó vị Trưởng lão Luyện khí Thương Vân tông này. Đổi thành người khác, đừng nói là đến Hàn Thủy Đàm, cho dù vừa tới gần cấm địa cũng có thể bị đánh chết.
Chu Thừa nấc to một cái, sau đó quay lại cung kính thi lễ với Kỷ bà bà, rồi lại nhìn Bạch Dịch đang vận khí trong nước, lão vừa vận khí vừa mắng to trong lòng.
Trước mặt vị cường giả Nguyên Anh là Kỷ bà bà, Chu Thừa cũng không dám tùy tiện mắng người nên lão đành phải âm thầm mắng trong lòng. Kể ra hắn chửi mắng đệ tử ngoài miệng như thế cũng không thích hợp lắm, hắn tin dù mình không lên tiếng thì tiểu hỗn đản trong nước kia cũng có thể nghe được.
Thời điểm đang mắng Bạch Dịch khốn nạn ở trong lòng, Chu Thừa chợt thấy bong bóng không ngừng xuất hiện trong đầm nước, một giây tiếp theo đầm nước dường như sôi trào lên.
Dị tượng xuất hiện, đồng thời kinh động đến Kỷ bà bà gần đó, ánh mắt lão bà ngưng lại, một đạo linh thức liền tản đi ra ngoài. Sau một lát Kỷ bà bà bỗng đứng dậy, thần sắc bất định nhìn chằm chằm đầm nước.
Lực lượng linh thức của bà không đến gần Bạch Dịch được.
Không phải do cảnh giới của Bạch Dịch mạnh hơn, trong hai tháng này tu vi Bạch Dịch không hề tăng lên, vẫn là Trúc Cơ hậu kỳ. Ngăn cản lực lượng linh thức của Kỷ bà bà là một khối băng dày.
Dựa vào lực lượng cực hàn rèn luyện, trong hai tháng Bạch Dịch đã mạnh mẽ tu luyện Đảo Thiên Công đến tầng thứ ba, mà Đảo Thiên Công tầng thứ ba vừa mới Đại Thành, hắn liền bắt đầu vận chuyển một loại phương pháp tu luyện kỳ dị cổ xưa.
Dẫn hàn nhập thể, tụ băng thành giáp!
Trong đạo pháp hệ Băng có một phương pháp kỳ dị, một khi thi triển phương pháp này sẽ khiến người làm phép trở thành vật chứa, vì thế có thể thu nạp hàn khí xung quanh thậm chí là cả băng tuyết, sau đó đúc thành một bộ giáp trụ hàn băng bao bọc bên ngoài cơ thể.
Hàn Băng Giáp, chiến giáp do băng tuyết ngưng tụ mà thành, nếu như cường giả tinh thông đạo pháp hệ Băng thi triển ra đạo pháp này, năng lực phòng ngự sẽ tăng lên tới cực hạn, chỉ là phương pháp này có nhược điểm chí mạng cực kì nguy hiểm, nếu như bản thể không thể chịu đựng được lực lượng cực hàn bao phủ thì sẽ bị đông chết bên trong Hàn Băng Giáp.
Nếu là ngưng tụ băng tuyết tầm thường, cường giả Kim Đan cũng làm được, nhưng một khi ngưng tụ Vạn Niên Hàn Băng, chỉ sợ tu vi Nguyên Anh cũng phải bị đông thành tượng đá!
"Tụ băng thành giáp!"
Kỷ bà bà la thất thanh, đôi mắt già nua mang theo thần sắc kinh ngạc, một giây sau đó vị trưởng lão Hàn Ngọc tông này lại bình tĩnh trở lại, ánh mắt nhìn về phía Bạch Dịch như đang nhìn một xác chết.
Đối với việc Bạch Dịch có thể ở trong Hàn Thủy Đàm ngâm mình hai tháng, Kỷ bà bà vô cùng bội phục, bây giờ nhìn thấy Bạch Dịch lại dám ngưng tụ Vạn Niên Hàn Băng hình thành ra Hàn Băng Giáp, Kỷ bà bà tất nhiên dám kết luận Bạch Dịch đã không còn đường sống nữa.
Ngay chính bà ta cũng không dám ngưng tụ Vạn Niên Hàn Băng để tạo ra giáp trụ bao quanh toàn thân mình, đương nhiên Kỷ bà bà sẽ không tin tưởng một tu sĩ Trúc Cơ sẽ thành công.
Khẽ hừ một tiếng, Kỷ bà bà quay về chỗ cũ ngồi, chờ một khối băng hình người không lâu nữa sẽ trồi lên khỏi đầm nước, sau đó ném thật xa khỏi sơn môn.
Chu Thừa không thấy động tác của Bạch Dịch nhưng sau khi lão nghe được Kỷ bà bà quét khẽ, có vẻ Bạch Dịch xem như xong rồi, dám coi Vạn Niên Hàn Băng là khôi giáp mà mặc trên người, không phải là tìm chết sao.
Sau khi toàn lực vận chuyển Đảo Thiên Công tầng thứ ba, Bạch Dịch miễn cưỡng có thể bảo vệ tâm mạch và kinh mạch của mình, về phần cơ thể của hắn thì đang dần dần bị lực lượng hàn băng đông cứng.
Chưa đầy nửa ngày, bên ngoài cơ thể Bạch Dịch đã ngưng tụ ra một tấc băng giáp, ước chừng trên trăm cân.
Rầm.
Giữa đầm nước phun trào, cả người Bạch Dịch bị bao phủ trong lớp băng giáp dần trồi lên bờ, sắc mặt hắn trắng bệch, xuyên thấu qua lớp băng giáp có thể thấy cơ thể hắn bắt đầu chảy ra từng tia máu.
"Nhanh! Nhanh phá vỡ hàn băng này mau, trễ một phút ngươi sẽ mất mạng ngay!" Chu Thừa vội vàng quát lên, chạy tới gần muốn giúp Bạch Dịch phá vỡ băng giáp.
"Hừ!"
Sắc mặt Kỷ bà bà âm trầm, gào to một tiếng nói: "Chu trưởng lão, nếu như ngươi ra tay thì đừng trách lão thân không khách khí!"
Chu Thừa sững sờ, lập tức giận dữ nói: "Kỷ bà bà, hắn dựa theo quy củ của Hàn Ngọc tông các ngươi, tay không tiến vào Hàn Thủy Đàm, bây giờ ngưng tụ được Vạn Niên Hàn Băng rồi, lẽ ra nên thuộc về hắn, chẳng lẽ Hàn Ngọc tông các ngươi muốn lật lọng hay sao!"
Chu Thừa thật sự rất căm giận, lão thái bà kia thật khinh người quá đáng, trước đó luôn làm khó dễ Bạch Dịch, giờ thấy Bạch Dịch thành công lại chuẩn bị trở mặt, loại cường giả Nguyên Anh này ngay cả Trưởng lão Kim Đan hắn cũng coi thường.
"Lão thân đã từng nói rồi, muốn vào Hàn Thủy Đàm của ta thì phải tuân thủ quy củ cấm địa Hàn Ngọc tông!"
Trong mắt Kỷ bà bà lóe lên lãnh quang dọa người, lạnh giọng nói: "Nếu như hắn có thể mặc băng giáp rồi tự mình đi ra khỏi Hàn Ngọc tông thì đám Vạn Niên Hàn Băng đó là của hắn, nếu không đi ra được cũng đừng trách người khác, đây là quy củ của cấm địa Hàn Ngọc tông ta!"
Mắt thấy Bạch Dịch thành công có thể mang ra trên trăm cân Vạn Niên Hàn Băng, Kỷ bà bà đã hạ quyết tâm, cho dù bà ta có bị thế nhân thóa mạ thì bà ta cũng phải thay tông môn bảo vệ những dị bảo này, tiểu bối Thương Vân tông kia nhất định phải chết trong Hàn Ngọc tông.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook