Cô cũng không thể đi ra ngoài hỏi thăm, ban ngày ban mặt mọi người đều có ở nhà.

Nếu bị người khác nhìn thấy, cô không biết nên nói thế nào.

Sớm biết là không nên đồng ý sống ở đây, nhưng không có nơi nào để đi, đúng là rắc rối.

Hạ Minh Thành kỳ thật cũng khá sốt ruột, dù sao kia cũng là nữ nhân, nói thật ra, về sau nếu cả hai đi tìm đối tượng để người ta biết được chuyện này, giải thích cũng không xong.

Nghĩ tới nghĩ lui, hắn quyết định cùng đại đội trưởng nói một chút.

Mọi người không vội, nhưng thì hắn sốt ruột a.

Nhìn nữ thanh niên trí thức xinh đẹp kia, hắn cũng lo lắng hủy hoại thanh danh người ta.

Ông nội đã nói, thanh danh của một người phụ nữ rất quan trọng.

Buổi tối Trần Di làm cơm, Hạ Minh Thành lúc này mang ra một miếng thịt lợn đông lạnh.


Thoạt nhìn rất không tồi, tuy rằng vẫn quá cứng, hai ngày qua Trần Di vẫn không ăn gì trong không gian.

Một ngày ba bữa thế này còn ăn cái gì nữa?Hai người ăn thịt heo hầm cải trắng, một nồi cơm tất cả đều ăn hết.

Trần Di lúc này cũng không nghĩ tới đồ ăn trong không gian, bây giờ bụng ăn no căng muốn chết hơi đâu mà để ý nữa?Mấy bữa ăn đơn giản này thật ngon, quả nhiên vẫn là càng ngon hơn khi có nhiều người ăn.

Mấy ngày nay cô ăn cơm một mình, cảm thấy đồ ăn vô vị, thật chán.

Sáng hôm sau cơm nước xong xuôi, Hạ Minh Thành mặc một chiếc áo bông lớn đi ra ngoài.

Trần Di thấy hắn đã đi vắng liền nghĩ giúp dọn dẹp nhà cửa một chút.

Cũng không có vấn đề gì, dù gì bản thân cũng đã ở đây vài ngày nên tận lực giúp đỡ người ta mới phải.

Bên kia.

Hạ Minh Thành tìm thấy Lý Thanh Lâm, người này đang ngồi trong sân nhặt hạt ngô.

“Đại đội trưởng có bận không?” hắn bước tới chào hỏi.


Lý Thanh Lâm ngẩng đầu nhìn hắn, cười nói: "Minh Thành tới à, vào nhà đi.

"Hắn biết Hạ Minh Thành đến đây có ý gì,cho nên cũng không hỏi.

Hai người vào nhà, Hạ Minh Thành đi thẳng vào chủ đề.

“Đại đội trưởng, chuyện tìm nhà của nữ thanh niên trí thức kia thế nào rồi?” Hắn hơi nhíu mày, tỏ vẻ bất mãn.

Rõ ràng nói sẽ mang cô gái đó sớm dọn đi, đã mấy ngày rồi, một cái tin đều không có.

Lý Thanh Lâm thở dài, có chút bất đắc dĩ nói: “ Hai cái nhà kia mái đã hỏng hết, còn cái giường bên nhà thanh niên trí thức cũng chưa tìm được đất đỏ để sửa, ngươi muốn ta làm sao bây giờ?”"Minh Thành à, cứ để Tiểu Trần sống ở chỗ của ngươi đến đầu mùa xuân đi? Chờ đầu xuân, tuyết tan mọi việc sẽ dễ dàng xử lý hơn.

""Ông lại có cái ý gì đấy? ở lại đến đầu xuân?" Hạ Minh Thành trực tiếp ngắt lời.

"Đừng mơ! Ông còn không suy xét một chút, chúng ta còn là trai đơn gái chiếc, sao mà thuận tiện ở chung nhà?"Hắn căn bản không muốn! Cái gì cũng đừng nghĩ!Không cần nói nữa, việc này cũng không tốt cho cô gái kia.

Lý Thanh Lâm cực kỳ bất lực, sau khi suy nghĩ xong liền nói: "Minh Thành, ngươi xem cái cô nương tiểu Trần kia lớn lên trông thật đẹp, nếu không ngươi cưới người ta làm vợ đi? Xem như danh chính ngôn thuận mà làm?"Hắn ta ngay từ đầu đã có cái ý tưởng này, chẳng qua khi nói ra có chút xấu hổ.

Hạ Minh Thành đến đại đội Tiểu Hà từ khi hắn mới bốn- năm tuổi, bây giờ đã hai mươi hai rồi, cũng nên đến lúc thành gia lập thất.

Ấn vào tên dịch giả nguyenna để đọc các bộ truyện hay khác mà mình đang edit nha!Truyện Trọng Sinh Niên Đại Tiểu Kiều Thê Có Không Gian được đăng tải tại web .

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương