Trọng Sinh Niên Đại Kiều Thê Có Không Gian
-
Chương 26: Xem Thường
Editor: Cafe26
Quả nhiên lại bị vẻ bên ngoài của hồ ly tinh mê hoặc rồi.
Nếu không phải vì lo lắng Kiều Uyển Uyển sẽ làm quá khích, ảnh hưởng đến tương lai của con trai bà, thì bà cũng không bao giờ để loại cô gái như vậy bước qua cửa nhà về làm con dâu bà.
Bà mím chặt đôi môi dày chán ghét nói: “Cô là con gái nhà gia giáo, sao lại đêm hôm chạy theo con trai nhà tôi đến đây như vậy?”
Con gái nhà gia giáo, sẽ không có chuyện nửa đêm chạy theo đàn ông ra ngoài.
Kiều Uyển Uyển nghe những lời này, bà mẹ nhà họ Tống lúc này đang chế giễu cô là loại không có gia giáo.
Mặc dù không định làm con dâu của bà mẹ nhà họ Tống , nhưng cô cũng không thể chịu đựng được những lời bà mẹ nhà họ Tống nói về cha mẹ của cơ thể ban đầu.
Cha mẹ của cơ thể ban đầu, một người thì mất tích, một người thì bệnh chết, nhưng đối đãi với cơ thể ban đầu rất tốt, hơn nữa cũng là người tốt trung thực ngay thẳng.
Nhưng Kiều Uyển Uyển là người thanh niên trẻ có văn hóa hiểu biết lễ phép, dù bà mẹ nhà họ Tống có bực tức chửi rủa cha mẹ của cô, cô cũng không cãi cộ với người lớn tuổi.
Cô bỗng bật khóc.
Bà mẹ nhà họ Tống sửng sốt giật mình.
Bỗng cảm thấy những lời vừa nói, có chăng là quá nặng lời.
Thực tế mà nói giấy kết hôn của Kiều Uyển Uyển và con trai bà đã được phê chuẩn, hai người chính là vợ chồng chưa cưới, Kiều Uyển Uyển trong đêm trong hôm đi theo con trai bà đến đây, cũng không có gì là không tốt cả.
Lại nghĩ trước kia tìm hiểu qua gia cảnh của Kiều Uyển Uyển đã biết rõ, cha mẹ cô một người thì mất tích, một người thì bệnh chết, cũng rất đáng thương.
“Tôi không có ý gì khác, chỉ là cảm thấy cô vẫn chưa qua cửa, bị người khác nhìn thấy nói ra nói vào không tốt”.
Kiều Uyển Uyển mũi sụt sịt, đỏ hoe con mắt nói: “Bác Tống, bác đừng lo, con biết bác đang quan tâm đến con, nhưng bác không biết, người trong nhà con đã bán con cho tên thôn bá của làng, cũng thật may – ”
Cô thoáng liếc qua vẻ tuấn tú của Tống Duyên Minh rồi tiếp tục, “Cũng may mắn thay Tống Duyên Minh có mặt đúng lúc, nếu không, nếu không ...”
Cô dường như nghĩ đến cái kết cục khủng khiếp, ngay lúc đó bật khóc không thành tiếng.
Quả nhiên lại bị vẻ bên ngoài của hồ ly tinh mê hoặc rồi.
Nếu không phải vì lo lắng Kiều Uyển Uyển sẽ làm quá khích, ảnh hưởng đến tương lai của con trai bà, thì bà cũng không bao giờ để loại cô gái như vậy bước qua cửa nhà về làm con dâu bà.
Bà mím chặt đôi môi dày chán ghét nói: “Cô là con gái nhà gia giáo, sao lại đêm hôm chạy theo con trai nhà tôi đến đây như vậy?”
Con gái nhà gia giáo, sẽ không có chuyện nửa đêm chạy theo đàn ông ra ngoài.
Kiều Uyển Uyển nghe những lời này, bà mẹ nhà họ Tống lúc này đang chế giễu cô là loại không có gia giáo.
Mặc dù không định làm con dâu của bà mẹ nhà họ Tống , nhưng cô cũng không thể chịu đựng được những lời bà mẹ nhà họ Tống nói về cha mẹ của cơ thể ban đầu.
Cha mẹ của cơ thể ban đầu, một người thì mất tích, một người thì bệnh chết, nhưng đối đãi với cơ thể ban đầu rất tốt, hơn nữa cũng là người tốt trung thực ngay thẳng.
Nhưng Kiều Uyển Uyển là người thanh niên trẻ có văn hóa hiểu biết lễ phép, dù bà mẹ nhà họ Tống có bực tức chửi rủa cha mẹ của cô, cô cũng không cãi cộ với người lớn tuổi.
Cô bỗng bật khóc.
Bà mẹ nhà họ Tống sửng sốt giật mình.
Bỗng cảm thấy những lời vừa nói, có chăng là quá nặng lời.
Thực tế mà nói giấy kết hôn của Kiều Uyển Uyển và con trai bà đã được phê chuẩn, hai người chính là vợ chồng chưa cưới, Kiều Uyển Uyển trong đêm trong hôm đi theo con trai bà đến đây, cũng không có gì là không tốt cả.
Lại nghĩ trước kia tìm hiểu qua gia cảnh của Kiều Uyển Uyển đã biết rõ, cha mẹ cô một người thì mất tích, một người thì bệnh chết, cũng rất đáng thương.
“Tôi không có ý gì khác, chỉ là cảm thấy cô vẫn chưa qua cửa, bị người khác nhìn thấy nói ra nói vào không tốt”.
Kiều Uyển Uyển mũi sụt sịt, đỏ hoe con mắt nói: “Bác Tống, bác đừng lo, con biết bác đang quan tâm đến con, nhưng bác không biết, người trong nhà con đã bán con cho tên thôn bá của làng, cũng thật may – ”
Cô thoáng liếc qua vẻ tuấn tú của Tống Duyên Minh rồi tiếp tục, “Cũng may mắn thay Tống Duyên Minh có mặt đúng lúc, nếu không, nếu không ...”
Cô dường như nghĩ đến cái kết cục khủng khiếp, ngay lúc đó bật khóc không thành tiếng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook