Trọng Sinh Ngự Linh Sư
-
Chương 75
Viện của Thời Liên nơi Thời Yến đang ở cách rừng cây du một đoạn khá xa, cho dù dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới ít nhất cũng phải nửa tiếng, cùng lúc này, những ngự linh sư Thời Phong mang tới toàn lực chạy tới Thời gia.
Giữa Hỏa Luyện và Bát Hỉ có liên hệ đặc thù, hắn phát giác được Bát Hỉ bất thường, nghĩ tới mình tương lai biến hình còn phải dựa vào khí linh đó, vì thế nhịn không được tới Thời gia. Thú một sừng sản vật của Hỏa Viêm quốc là một trong những loại ma thú nhanh nhất trên thế giới này, Hỏa Luyện là thiếu chủ Hỏa gia, tự nhiên có công cụ cưỡi chuyên dụng, từ Hỏa Viêm quốc toàn lực chạy tới Thời gia, nhanh nhất một ngày là đến được, chẳng qua tiền đề là không thể chở nhiều người.
Mộc Lam được biết Hỏa Luyện muốn tới Thời gia, suy nghĩ một chút cũng quyết định đi theo, Mộc Ngân Tâm đã rất lâu không liên hệ với họ, Mộc Ngân Tâm ở Mộc tộc dù sao địa vị cũng không thấp, trưởng lão trong tộc cũng lo lắng, vốn định phái người trong tộc tới Vĩnh Hằng quốc độ nghe ngóng tình hình, lần này Mộc Lam dứt khoát tự đi.
Đồng thời, người Thủy tộc thông qua con đường đặc thù, tốn hết tâm cơ cuối cùng tra được vị trí của Thủy Liêm, cư nhiên thật sự đang ở Thời gia tại Vĩnh Hằng quốc độ! Người Thủy tộc vẫn luôn cho rằng Thủy Liêm mất tích có liên quan đến Thời gia, vì thế sớm đã phái người xâm nhập Vĩnh Hằng quốc độ, lúc này lập tức sử dụng máy thông tin liên lạc bảo những người đó tới Thời gia.
Mà Đàn quốc sau khi trải qua hỗn loạn ban đầu, trải qua một thời gian điều chỉnh, những thế lực chồng chéo phức tạp vì lợi ích tạm thời đạt được mục tiêu nhất trí, họ muốn phân chia Đàn quốc, uy hiếp lớn nhất là Đàn Phi đã chết, bốn đứa con của Đàn Thành cũng chết, nhưng Đàn Thành dẫn theo sáu trưởng lão còn đang ở bên ngoài, bất cứ lúc nào cũng có thể quay về đánh cho họ rã quân!
Vì thế những người này đẩy con riêng của Đàn Thành là Đàn Huy lên vị trí gia chủ làm bù nhìn xong, liền nhanh chóng chỉnh đốn người, tới Thời gia thám thính, nếu có thể, sẽ nghĩ mọi biện pháp khiến Đàn Thành vĩnh viễn không thể về Đàn quốc nữa!
Khi người các gia tộc đang đổ dồn tới Thời gia, đích đến của Thời Yến, là rừng cây du, ba đầu não của Thời gia mà tối nay mãi không lộ mặt, Thời Ân Thời Dực và Đàn Thành, cư nhiên đều xuất hiện ở đây.
“Cùng một thời gian, có người xông vào Thời gia, lão già xảy ra vấn đề, sẽ không phải là trùng hợp gì đi.” Thời Ân đi đầu tiên, xuyên qua thông đạo ngầm, thấp giọng nói.
Thông đạo âm u, đèn đuốc hai bên không thể nào chiếu sáng cả thông đạo, trên mặt mọi người đều phủ một lớp tối tăm.
Thời Liên không lâu sau khi Thời Ân vừa bắt đầu mưu đoạt Thời gia đã bị chọc giận phát bệnh, bất cứ ai cũng không dám xem thường ngự linh sư hắc cấp thành danh đại lục nhiều năm này, cho dù ông đã hôn mê nhiều năm, hiện tại thực lực lại thụt lùi, nhưng vẫn khiến người ta không dám xem thường. Đám người Thời Ân nhốt ông ở rừng cây du này, kết quả tối nay thấy hạ nhân trông chừng toàn thân đẫm máu chạy tới nói Thời Liên tỉnh dậy đang phát cuồng, giết không ít người, nhưng cũng may bị nhốt bên trong không ra được.
Thời Ân vốn muốn mang theo Thời Huân xem tình hình, đáng tiếc đột nhiên nhớ ra Thời Huân còn đang ở bên ngoài mua chuộc ngự linh sư cho hắn, ngẫm lại, Thời Ân gọi theo Thời Dực và Đàn Thành, mà hai người họ cũng lập tức nhận lời.
Khi họ sắp vào rừng cây du, biết Thời gia có người xông vào, hơn nữa không phải ai khác, mà là khí linh của tháp thời gian, Thời Ân lập tức phái mấy trưởng lão đi kiểm tra, Đàn Thành cũng gọi mấy trưởng lão Thổ gia qua.
Thời Ân Thời Dực Đàn Thành ngoài mặt vẫn hòa thuận như ban đầu, nhưng thực tế xích mích giữa ba người ai cũng hiểu rõ, chỉ là giữa ba người còn có lợi ích chung và khế ước trói buộc, cho nên đều thầm cân nhắc thực lực đối phương, vì vậy, lúc này mỗi người đều phái ngự linh sư tử cấp đi kiểm tra tình huống.
Mấy phút sau, ba người cùng ba trưởng lão tử cấp theo sau, cùng bước vào nhà tù chân chính dưới rừng cây du.
Thời Liên lúc này lại một lần nữa chìm vào ngủ say, trước người ông có mấy thi thể, rõ ràng là người trông coi ông trước đó. Thời Liên tựa hồ tỉnh dậy tiêu hao quá nhiều thể lực, vì thế lúc này tựa lưng vào vách tường ngủ, gương mặt vốn đã tang thương, giờ càng thêm mệt mỏi.
Thời Ân thấy thế, hồ nghi nhìn hai người Thời Dực Đàn Thành, Thời Liên đã hôn mê, tuy không biết khi nào sẽ tỉnh, nhưng ít nhất tạm thời giải trừ cảnh báo, nhưng trước đó hạ nhân kia lại nói tình trạng cực kỳ nghiêm trọng, cứ như Thời Liên lập tức sẽ phá bỏ lao tù chạy ra, vì thế hắn mới mời Thời Dực Đàn Thành cùng tới, còn mang theo mấy ngự linh sư tử cấp.
Đột nhiên, Thời Ân giống như nghĩ tới gì đó, sắc mặt khẽ biến, hắn ngẩng phắt đầu lên, đúng lúc thấy Thời Dực và Đàn Thành nhanh chóng lại gần, hai ngự linh sư tử cấp sau lưng họ cũng vẻ mặt phòng bị nhìn hắn.
“Các người muốn làm gì, muốn động thủ với ta sao?” Hắn cũng dự liệu được sẽ có ngày hắn và Thời Dực Đàn Thành trở mặt, nhưng không ngờ ngày này lại đến nhanh như thế!
Hôn ước của hắn và em gái Đàn Thành đã gần ngay trước mắt, đại bộ phận quyền lực Thời gia còn đang nằm trong tay hắn, Thời Dực cho dù có nhân duyên tốt thì sao, Thời Ân hắn có thể đoạt được vị trí gia chủ, chính là dựa vào nhiều năm dài tích lũy, Thời Dực và Đàn Thành cư nhiên dám động thủ với hắn vào lúc này!
Thời Dực và Đàn Thành hiển nhiên cũng biết hắn đang nghĩ gì, Đàn Thành nhanh chóng nháy mắt ra hiệu bảo hai ngự linh sư tử cấp đối phó ngự linh sư sau lưng Thời Ân. Thời Ân thấy ba ngự linh sư đấu với nhau, sắc mặt biến đổi, lập tức lấy hồn khí ra, hai mắt nhìn chằm chằm Thời Dực và Đàn Thành, tùy thời sẽ mở không gian bảo mệnh.
Ngay lúc này, sau lưng chợt truyền tới một trận linh lực dao động, tiếp đó, một luồng công kích sắc bén tấn công hắn, Thời Ân hoảng hốt, nhanh chóng né tránh, người tấn công sau lưng lại tiếp cận và đấu với hắn, lúc này Thời Ân mới nhìn rõ hình dáng người đó, cư nhiên là Thời Huân!
Thứ khống chế Thời Huân nằm trong tay hắn, chỉ cần hắn mệnh lệnh, Thời Huân không thể làm trái, vì thế Thời Ân vô cùng tín nhiệm con rối Thời Huân này, giao rất nhiều chuyện cho Thời Huân làm, không ngờ, Thời Huân vốn nên ở bên ngoài làm việc cho hắn, cư nhiên lại lặng lẽ trở về Thời gia, khiến Thời Ân không dám tin nhất là, Thời Huân cư nhiên không nghe lệnh của hắn!
Tuy thực lực của Thời Huân và Thời Ân không phân trên dưới, nhưng vì là con rối bị người khống chế, nên động tác vô cùng cứng nhắc, Thời Ân tranh thủ nhìn Thời Dực và Đàn Thành một cái, lập tức phát hiện, là Thời Dực đang khống chế Thời Huân.
Trong mắt Thời Ân lập tức bùng lên tia oán độc, tiểu nhân Thời Dực này, cậu ta có thể vào Thời gia, là do hắn dẫn vào, nếu không cho dù Thời Dực có ngàn vạn quan hệ với Thời gia thì sao, một đứa con hoang mà thôi, không có hắn, cậu ta làm sao có thể đứng vững ở Thời gia.
Hơn nữa cho dù Thời Dực có huyết mạch Thời gia, thì cũng nên chung lòng với hắn, kết quả tên tạp chủng đó cư nhiên câu kết với Đàn Thành, lẽ nào cậu ta không biết một khi để Đàn Thành đắc thủ, Thời gia sẽ thật sự vong sao!
Thời Ân tức muốn điên.
Đàn Thành bên cạnh thấy Thời Huân không thể nào gây tổn thương cho Thời Ân, lập tức gia nhập chiến cục, thực lực của Đàn Thành thậm chí còn cao hơn Thời Ân một chút, vì thế không bao lâu, Thời Ân và thủ hạ của hắn, cùng bị đánh bại.
Thời Ân nhìn mặt Thời Dực và Đàn Thành, lòng không cam, lập tức ngoác miệng chửi: “Hai người dám trở mặt phá khế ước tấn công ta, đợi khế ước phản phệ đi! Còn nữa, Thời gia không thể rơi vào tay người ngoài, Đàn Thành tên ngoại tộc như ông, ngay cả ta cũng không thể hoàn toàn khống chế Thời gia, huống chi là ông, còn tên tạp chủng Thời Dực, mày sẽ hối hận!”
Hắn nói, rồi nhìn Thời Huân bị khống chế, trong lòng không hiểu sao lại dâng lên một cảm xúc không cách nào nói rõ, hắn từ tay Thời Phong đoạt được hồn khí để khống chế Thời Huân, nhưng không ngờ cuối cùng có một ngày, cũng sẽ có người từ tay hắn phá giải hồn khí, khống chế Thời Huân.
Thời Ân nhìn gương mặt tê liệt của Thời Huân, đột nhiên trong lòng dâng lên cảm giác dị thường, Thời Huân là người ai cũng có thể khống chế sao, quyền gia chủ Thời gia ngày xưa, dựa vào sức một mình mình chống đỡ cả Thời gia, thật sự sẽ trở thành con rối và tay sai của người khác?
Thời Dực và Đàn Thành thấy Thời Ân đầy vẻ không cam lòng, lười phí lời với hắn, Thời Ân quá ỷ lại vào khế ước, vì thế hôm nay mới bị bọn họ bắt được thuận lợi như thế. Thời Dực nhìn Thời Ân một lát, đột nhiên nói: “Chỉ dựa vào sức của hai chúng tôi đương nhiên không thể nắm giữ Thời gia, nhưng nếu chúng tôi đồng thời có được gia chủ, quyền gia chủ Thời gia, còn có sự thừa nhận của anh, vậy muốn khống chế Thời gia, có lẽ sẽ dễ dàng thôi.”
“Mày có ý gì.” Thời Ân trợn mắt nhìn Thời Dực, sau đó cười lạnh, “Lẽ nào mày còn vọng tưởng dựa vào thực lực của bọn mày, đồng thời thao túng ba người?”
“Hồn khí mà anh đạt được, thay vì nói là một loại hồn khí, không bằng nói là một loại khế ước biến tướng tồn tại bằng hình thức hồn khí, tôi có thể đoạt được Thời Huân từ tay anh, muốn thao túng anh có lẽ cũng không khó.” Thời Dực cười nói: “Còn có gia chủ, anh cũng thấy rồi đó, thi thể bên trong không phải giả, gia chủ tại sao đột nhiên tỉnh lại giết người, lẽ nào anh không hoài nghi chút nào sao?”
“Sao có thể…” Thời Ân nghe thế, mặt đầy vẻ khó tin, “Sao mày có thể khống chế gia chủ! Thời Dực rốt cuộc mày có lai lịch ra sao, mày căn bản không phải ngự linh sư!! Không, bất kể mày là thứ gì, mày cũng không thể khống chế gia chủ…”
Cũng như tất cả người Thời gia, cho dù Thời Liên nhiều năm chìm vào ngủ say, họ vẫn xem Thời Liên là tín ngưỡng của Thời gia, là người cường đại nhất gia tộc. Ban đầu khi Thời Ân đạt được thần khí của Thời Phong, cũng từng có ý định khống chế Thời Liên, nhưng lập tức thất bại, sau đó Thời Ân không còn nghĩ tới việc khống chế Thời Liên nữa. Nhưng lúc này Thời Dực cư nhiên cho hắn biết, ngự linh sư tử cấp như cậu ta có năng lực thao túng ngự linh sư hắc cấp, Thời Ân đương nhiên không nguyện ý tin tưởng, nhưng sự thật lại bày ra trước mắt…
Thời Dực nhìn Thời Ân đang chìm vào hỗn loạn, khinh miệt cười: “Những con cháu thế gia trưởng thành trong gia tộc lớn như các người, đều bị lão già đó tẩy não rồi, ngự linh sư hắc cấp gì chứ, ngủ say nhiều năm như thế, lại bị chọc giận bệnh mấy lần, bị chúng ta giam cầm tự do, tôi cái gì cũng không cần làm, chỉ cần không cho ông ta ăn cơm, nhốt ông ta dưới hầm, thực lực và ý chí của ông ta sẽ trở nên suy yếu mỏng manh theo thời gian, hắc cấp trực tiếp rớt xuống tử cấp, cũng chỉ mạnh hơn Thời Huân một chút mà thôi.”
Thời Ân ngẩn ngơ nhìn Thời Dực, giống như nghe hiểu lời cậu ta, lại như không hiểu.
Nhìn bại tướng dưới tay mình, Thời Dực lười tiếp tục nghiên cứu vẻ mặt hắn, nhanh chóng bảo người kéo Thời Ân và thủ hạ của hắn đi, còn mấy ngày nữa là đến hôn lễ của Thời Ân và Đàn Nghiên, đủ cho cậu ta chậm rãi nghiên cứu.
Thời Dực và Đàn Thành quay qua nhìn Thời Liên không chú ý thấy, Thời Ân bị dẫn đi quay đầu lại, đúng lúc nhìn thấy Thời Huân quay đầu qua nhìn mình với ánh mắt tê liệt. Thời Ân rùng mình, khi hắn rời khỏi hầm, đột nhiên thấp giọng cười như chốn không người, giống như phát cuồng.
Dưới hầm cuối cùng chỉ còn lại Đàn Thành, Thời Dực, Thời Huân và Thời Liên, Đàn Thành nhìn Thời Liên vẻ mặt già nua một lần nữa chìm vào ngủ say kia: “Tuy quả thật có thể khống chế Thời Liên, nhưng chỉ có thể khống chế tạm thời, cậu cố gắng nỗ lực, đợi tới ngày Thời Ân và Nghiên nhi thành hôn, tôi muốn tổ tôn ba đời họ đều tuyên bố để chúng tôi kế thừa chức vị gia chủ Thời gia.”
Sở dĩ Đàn Thành vội vã động thủ như thế, trừ vì nghiên cứu của Thời Dực thành công, phần lớn nguyên nhân là vì ông đã chậm rãi hiểu ra tình trạng của Đàn quốc ở bên kia đại lục.
Đàn Thành đã hiểu, mình không còn đường lui, so với cùng các trưởng lão khác trở về Đàn quốc tạo ra một trận gió tanh mưa máu, còn không bằng lợi dụng Thời gia để phát triển lại, thứ ông ta muốn trước giờ chỉ có quyền lực mà thôi, Thời gia không kém hơn Đàn quốc, nếu ông có thể làm gia chủ ở đây, nhiều năm sau, có lẽ ông còn cơ hội trở về Đàn quốc nuốt chửng những tên dám phản bội đó!
Thời Dực nghe Đàn Thành nói xong, gật đầu, nhìn Thời Liên một cái thật sâu, cuối cùng cùng Đàn Thành quay người rời đi.
Bọn họ vốn định tối nay giải quyết Thời Ân, vốn cho rằng sẽ phải phí một chút công phu, kết quả lại thuận lợi đến khó tin, nhưng tháp thời gian tối nay lại xảy ra chuyện bất ngờ, Đàn Thành luôn có hứng thú rất sâu với tháp thời gian, vì thế sau khi giải quyết chuyện này, đã khẩn cấp đi tới tháp thời gian.
Thời Yến luôn trốn gần rừng cây du, thấy họ đã đi rồi, lập tức lẻn vào địa đạo.
Nơi này Thời Yến đã từng đến một lần, chẳng qua lần trước từng làm nơi này đổ sụp, hiện tại đã là bộ dáng sau khi trùng kiến lại, Thời Yến cẩn thận tránh né ngự linh sư nhạy bén canh giữ bên trong, đi tới cái lồng giam giữ Thời Liên.
Lồng nhốt Thời Liên còn chưa được xử lý, thi thể vẫn nằm bên trong, nhìn vô cùng âm trầm khủng bố, mà Thời Liên vốn đang nhắm mắt chìm vào hôn mê, giống như đột nhiên cảm ứng được gì đó, mở mắt ra, nhìn sang hướng Thời Yến.
Giữa Hỏa Luyện và Bát Hỉ có liên hệ đặc thù, hắn phát giác được Bát Hỉ bất thường, nghĩ tới mình tương lai biến hình còn phải dựa vào khí linh đó, vì thế nhịn không được tới Thời gia. Thú một sừng sản vật của Hỏa Viêm quốc là một trong những loại ma thú nhanh nhất trên thế giới này, Hỏa Luyện là thiếu chủ Hỏa gia, tự nhiên có công cụ cưỡi chuyên dụng, từ Hỏa Viêm quốc toàn lực chạy tới Thời gia, nhanh nhất một ngày là đến được, chẳng qua tiền đề là không thể chở nhiều người.
Mộc Lam được biết Hỏa Luyện muốn tới Thời gia, suy nghĩ một chút cũng quyết định đi theo, Mộc Ngân Tâm đã rất lâu không liên hệ với họ, Mộc Ngân Tâm ở Mộc tộc dù sao địa vị cũng không thấp, trưởng lão trong tộc cũng lo lắng, vốn định phái người trong tộc tới Vĩnh Hằng quốc độ nghe ngóng tình hình, lần này Mộc Lam dứt khoát tự đi.
Đồng thời, người Thủy tộc thông qua con đường đặc thù, tốn hết tâm cơ cuối cùng tra được vị trí của Thủy Liêm, cư nhiên thật sự đang ở Thời gia tại Vĩnh Hằng quốc độ! Người Thủy tộc vẫn luôn cho rằng Thủy Liêm mất tích có liên quan đến Thời gia, vì thế sớm đã phái người xâm nhập Vĩnh Hằng quốc độ, lúc này lập tức sử dụng máy thông tin liên lạc bảo những người đó tới Thời gia.
Mà Đàn quốc sau khi trải qua hỗn loạn ban đầu, trải qua một thời gian điều chỉnh, những thế lực chồng chéo phức tạp vì lợi ích tạm thời đạt được mục tiêu nhất trí, họ muốn phân chia Đàn quốc, uy hiếp lớn nhất là Đàn Phi đã chết, bốn đứa con của Đàn Thành cũng chết, nhưng Đàn Thành dẫn theo sáu trưởng lão còn đang ở bên ngoài, bất cứ lúc nào cũng có thể quay về đánh cho họ rã quân!
Vì thế những người này đẩy con riêng của Đàn Thành là Đàn Huy lên vị trí gia chủ làm bù nhìn xong, liền nhanh chóng chỉnh đốn người, tới Thời gia thám thính, nếu có thể, sẽ nghĩ mọi biện pháp khiến Đàn Thành vĩnh viễn không thể về Đàn quốc nữa!
Khi người các gia tộc đang đổ dồn tới Thời gia, đích đến của Thời Yến, là rừng cây du, ba đầu não của Thời gia mà tối nay mãi không lộ mặt, Thời Ân Thời Dực và Đàn Thành, cư nhiên đều xuất hiện ở đây.
“Cùng một thời gian, có người xông vào Thời gia, lão già xảy ra vấn đề, sẽ không phải là trùng hợp gì đi.” Thời Ân đi đầu tiên, xuyên qua thông đạo ngầm, thấp giọng nói.
Thông đạo âm u, đèn đuốc hai bên không thể nào chiếu sáng cả thông đạo, trên mặt mọi người đều phủ một lớp tối tăm.
Thời Liên không lâu sau khi Thời Ân vừa bắt đầu mưu đoạt Thời gia đã bị chọc giận phát bệnh, bất cứ ai cũng không dám xem thường ngự linh sư hắc cấp thành danh đại lục nhiều năm này, cho dù ông đã hôn mê nhiều năm, hiện tại thực lực lại thụt lùi, nhưng vẫn khiến người ta không dám xem thường. Đám người Thời Ân nhốt ông ở rừng cây du này, kết quả tối nay thấy hạ nhân trông chừng toàn thân đẫm máu chạy tới nói Thời Liên tỉnh dậy đang phát cuồng, giết không ít người, nhưng cũng may bị nhốt bên trong không ra được.
Thời Ân vốn muốn mang theo Thời Huân xem tình hình, đáng tiếc đột nhiên nhớ ra Thời Huân còn đang ở bên ngoài mua chuộc ngự linh sư cho hắn, ngẫm lại, Thời Ân gọi theo Thời Dực và Đàn Thành, mà hai người họ cũng lập tức nhận lời.
Khi họ sắp vào rừng cây du, biết Thời gia có người xông vào, hơn nữa không phải ai khác, mà là khí linh của tháp thời gian, Thời Ân lập tức phái mấy trưởng lão đi kiểm tra, Đàn Thành cũng gọi mấy trưởng lão Thổ gia qua.
Thời Ân Thời Dực Đàn Thành ngoài mặt vẫn hòa thuận như ban đầu, nhưng thực tế xích mích giữa ba người ai cũng hiểu rõ, chỉ là giữa ba người còn có lợi ích chung và khế ước trói buộc, cho nên đều thầm cân nhắc thực lực đối phương, vì vậy, lúc này mỗi người đều phái ngự linh sư tử cấp đi kiểm tra tình huống.
Mấy phút sau, ba người cùng ba trưởng lão tử cấp theo sau, cùng bước vào nhà tù chân chính dưới rừng cây du.
Thời Liên lúc này lại một lần nữa chìm vào ngủ say, trước người ông có mấy thi thể, rõ ràng là người trông coi ông trước đó. Thời Liên tựa hồ tỉnh dậy tiêu hao quá nhiều thể lực, vì thế lúc này tựa lưng vào vách tường ngủ, gương mặt vốn đã tang thương, giờ càng thêm mệt mỏi.
Thời Ân thấy thế, hồ nghi nhìn hai người Thời Dực Đàn Thành, Thời Liên đã hôn mê, tuy không biết khi nào sẽ tỉnh, nhưng ít nhất tạm thời giải trừ cảnh báo, nhưng trước đó hạ nhân kia lại nói tình trạng cực kỳ nghiêm trọng, cứ như Thời Liên lập tức sẽ phá bỏ lao tù chạy ra, vì thế hắn mới mời Thời Dực Đàn Thành cùng tới, còn mang theo mấy ngự linh sư tử cấp.
Đột nhiên, Thời Ân giống như nghĩ tới gì đó, sắc mặt khẽ biến, hắn ngẩng phắt đầu lên, đúng lúc thấy Thời Dực và Đàn Thành nhanh chóng lại gần, hai ngự linh sư tử cấp sau lưng họ cũng vẻ mặt phòng bị nhìn hắn.
“Các người muốn làm gì, muốn động thủ với ta sao?” Hắn cũng dự liệu được sẽ có ngày hắn và Thời Dực Đàn Thành trở mặt, nhưng không ngờ ngày này lại đến nhanh như thế!
Hôn ước của hắn và em gái Đàn Thành đã gần ngay trước mắt, đại bộ phận quyền lực Thời gia còn đang nằm trong tay hắn, Thời Dực cho dù có nhân duyên tốt thì sao, Thời Ân hắn có thể đoạt được vị trí gia chủ, chính là dựa vào nhiều năm dài tích lũy, Thời Dực và Đàn Thành cư nhiên dám động thủ với hắn vào lúc này!
Thời Dực và Đàn Thành hiển nhiên cũng biết hắn đang nghĩ gì, Đàn Thành nhanh chóng nháy mắt ra hiệu bảo hai ngự linh sư tử cấp đối phó ngự linh sư sau lưng Thời Ân. Thời Ân thấy ba ngự linh sư đấu với nhau, sắc mặt biến đổi, lập tức lấy hồn khí ra, hai mắt nhìn chằm chằm Thời Dực và Đàn Thành, tùy thời sẽ mở không gian bảo mệnh.
Ngay lúc này, sau lưng chợt truyền tới một trận linh lực dao động, tiếp đó, một luồng công kích sắc bén tấn công hắn, Thời Ân hoảng hốt, nhanh chóng né tránh, người tấn công sau lưng lại tiếp cận và đấu với hắn, lúc này Thời Ân mới nhìn rõ hình dáng người đó, cư nhiên là Thời Huân!
Thứ khống chế Thời Huân nằm trong tay hắn, chỉ cần hắn mệnh lệnh, Thời Huân không thể làm trái, vì thế Thời Ân vô cùng tín nhiệm con rối Thời Huân này, giao rất nhiều chuyện cho Thời Huân làm, không ngờ, Thời Huân vốn nên ở bên ngoài làm việc cho hắn, cư nhiên lại lặng lẽ trở về Thời gia, khiến Thời Ân không dám tin nhất là, Thời Huân cư nhiên không nghe lệnh của hắn!
Tuy thực lực của Thời Huân và Thời Ân không phân trên dưới, nhưng vì là con rối bị người khống chế, nên động tác vô cùng cứng nhắc, Thời Ân tranh thủ nhìn Thời Dực và Đàn Thành một cái, lập tức phát hiện, là Thời Dực đang khống chế Thời Huân.
Trong mắt Thời Ân lập tức bùng lên tia oán độc, tiểu nhân Thời Dực này, cậu ta có thể vào Thời gia, là do hắn dẫn vào, nếu không cho dù Thời Dực có ngàn vạn quan hệ với Thời gia thì sao, một đứa con hoang mà thôi, không có hắn, cậu ta làm sao có thể đứng vững ở Thời gia.
Hơn nữa cho dù Thời Dực có huyết mạch Thời gia, thì cũng nên chung lòng với hắn, kết quả tên tạp chủng đó cư nhiên câu kết với Đàn Thành, lẽ nào cậu ta không biết một khi để Đàn Thành đắc thủ, Thời gia sẽ thật sự vong sao!
Thời Ân tức muốn điên.
Đàn Thành bên cạnh thấy Thời Huân không thể nào gây tổn thương cho Thời Ân, lập tức gia nhập chiến cục, thực lực của Đàn Thành thậm chí còn cao hơn Thời Ân một chút, vì thế không bao lâu, Thời Ân và thủ hạ của hắn, cùng bị đánh bại.
Thời Ân nhìn mặt Thời Dực và Đàn Thành, lòng không cam, lập tức ngoác miệng chửi: “Hai người dám trở mặt phá khế ước tấn công ta, đợi khế ước phản phệ đi! Còn nữa, Thời gia không thể rơi vào tay người ngoài, Đàn Thành tên ngoại tộc như ông, ngay cả ta cũng không thể hoàn toàn khống chế Thời gia, huống chi là ông, còn tên tạp chủng Thời Dực, mày sẽ hối hận!”
Hắn nói, rồi nhìn Thời Huân bị khống chế, trong lòng không hiểu sao lại dâng lên một cảm xúc không cách nào nói rõ, hắn từ tay Thời Phong đoạt được hồn khí để khống chế Thời Huân, nhưng không ngờ cuối cùng có một ngày, cũng sẽ có người từ tay hắn phá giải hồn khí, khống chế Thời Huân.
Thời Ân nhìn gương mặt tê liệt của Thời Huân, đột nhiên trong lòng dâng lên cảm giác dị thường, Thời Huân là người ai cũng có thể khống chế sao, quyền gia chủ Thời gia ngày xưa, dựa vào sức một mình mình chống đỡ cả Thời gia, thật sự sẽ trở thành con rối và tay sai của người khác?
Thời Dực và Đàn Thành thấy Thời Ân đầy vẻ không cam lòng, lười phí lời với hắn, Thời Ân quá ỷ lại vào khế ước, vì thế hôm nay mới bị bọn họ bắt được thuận lợi như thế. Thời Dực nhìn Thời Ân một lát, đột nhiên nói: “Chỉ dựa vào sức của hai chúng tôi đương nhiên không thể nắm giữ Thời gia, nhưng nếu chúng tôi đồng thời có được gia chủ, quyền gia chủ Thời gia, còn có sự thừa nhận của anh, vậy muốn khống chế Thời gia, có lẽ sẽ dễ dàng thôi.”
“Mày có ý gì.” Thời Ân trợn mắt nhìn Thời Dực, sau đó cười lạnh, “Lẽ nào mày còn vọng tưởng dựa vào thực lực của bọn mày, đồng thời thao túng ba người?”
“Hồn khí mà anh đạt được, thay vì nói là một loại hồn khí, không bằng nói là một loại khế ước biến tướng tồn tại bằng hình thức hồn khí, tôi có thể đoạt được Thời Huân từ tay anh, muốn thao túng anh có lẽ cũng không khó.” Thời Dực cười nói: “Còn có gia chủ, anh cũng thấy rồi đó, thi thể bên trong không phải giả, gia chủ tại sao đột nhiên tỉnh lại giết người, lẽ nào anh không hoài nghi chút nào sao?”
“Sao có thể…” Thời Ân nghe thế, mặt đầy vẻ khó tin, “Sao mày có thể khống chế gia chủ! Thời Dực rốt cuộc mày có lai lịch ra sao, mày căn bản không phải ngự linh sư!! Không, bất kể mày là thứ gì, mày cũng không thể khống chế gia chủ…”
Cũng như tất cả người Thời gia, cho dù Thời Liên nhiều năm chìm vào ngủ say, họ vẫn xem Thời Liên là tín ngưỡng của Thời gia, là người cường đại nhất gia tộc. Ban đầu khi Thời Ân đạt được thần khí của Thời Phong, cũng từng có ý định khống chế Thời Liên, nhưng lập tức thất bại, sau đó Thời Ân không còn nghĩ tới việc khống chế Thời Liên nữa. Nhưng lúc này Thời Dực cư nhiên cho hắn biết, ngự linh sư tử cấp như cậu ta có năng lực thao túng ngự linh sư hắc cấp, Thời Ân đương nhiên không nguyện ý tin tưởng, nhưng sự thật lại bày ra trước mắt…
Thời Dực nhìn Thời Ân đang chìm vào hỗn loạn, khinh miệt cười: “Những con cháu thế gia trưởng thành trong gia tộc lớn như các người, đều bị lão già đó tẩy não rồi, ngự linh sư hắc cấp gì chứ, ngủ say nhiều năm như thế, lại bị chọc giận bệnh mấy lần, bị chúng ta giam cầm tự do, tôi cái gì cũng không cần làm, chỉ cần không cho ông ta ăn cơm, nhốt ông ta dưới hầm, thực lực và ý chí của ông ta sẽ trở nên suy yếu mỏng manh theo thời gian, hắc cấp trực tiếp rớt xuống tử cấp, cũng chỉ mạnh hơn Thời Huân một chút mà thôi.”
Thời Ân ngẩn ngơ nhìn Thời Dực, giống như nghe hiểu lời cậu ta, lại như không hiểu.
Nhìn bại tướng dưới tay mình, Thời Dực lười tiếp tục nghiên cứu vẻ mặt hắn, nhanh chóng bảo người kéo Thời Ân và thủ hạ của hắn đi, còn mấy ngày nữa là đến hôn lễ của Thời Ân và Đàn Nghiên, đủ cho cậu ta chậm rãi nghiên cứu.
Thời Dực và Đàn Thành quay qua nhìn Thời Liên không chú ý thấy, Thời Ân bị dẫn đi quay đầu lại, đúng lúc nhìn thấy Thời Huân quay đầu qua nhìn mình với ánh mắt tê liệt. Thời Ân rùng mình, khi hắn rời khỏi hầm, đột nhiên thấp giọng cười như chốn không người, giống như phát cuồng.
Dưới hầm cuối cùng chỉ còn lại Đàn Thành, Thời Dực, Thời Huân và Thời Liên, Đàn Thành nhìn Thời Liên vẻ mặt già nua một lần nữa chìm vào ngủ say kia: “Tuy quả thật có thể khống chế Thời Liên, nhưng chỉ có thể khống chế tạm thời, cậu cố gắng nỗ lực, đợi tới ngày Thời Ân và Nghiên nhi thành hôn, tôi muốn tổ tôn ba đời họ đều tuyên bố để chúng tôi kế thừa chức vị gia chủ Thời gia.”
Sở dĩ Đàn Thành vội vã động thủ như thế, trừ vì nghiên cứu của Thời Dực thành công, phần lớn nguyên nhân là vì ông đã chậm rãi hiểu ra tình trạng của Đàn quốc ở bên kia đại lục.
Đàn Thành đã hiểu, mình không còn đường lui, so với cùng các trưởng lão khác trở về Đàn quốc tạo ra một trận gió tanh mưa máu, còn không bằng lợi dụng Thời gia để phát triển lại, thứ ông ta muốn trước giờ chỉ có quyền lực mà thôi, Thời gia không kém hơn Đàn quốc, nếu ông có thể làm gia chủ ở đây, nhiều năm sau, có lẽ ông còn cơ hội trở về Đàn quốc nuốt chửng những tên dám phản bội đó!
Thời Dực nghe Đàn Thành nói xong, gật đầu, nhìn Thời Liên một cái thật sâu, cuối cùng cùng Đàn Thành quay người rời đi.
Bọn họ vốn định tối nay giải quyết Thời Ân, vốn cho rằng sẽ phải phí một chút công phu, kết quả lại thuận lợi đến khó tin, nhưng tháp thời gian tối nay lại xảy ra chuyện bất ngờ, Đàn Thành luôn có hứng thú rất sâu với tháp thời gian, vì thế sau khi giải quyết chuyện này, đã khẩn cấp đi tới tháp thời gian.
Thời Yến luôn trốn gần rừng cây du, thấy họ đã đi rồi, lập tức lẻn vào địa đạo.
Nơi này Thời Yến đã từng đến một lần, chẳng qua lần trước từng làm nơi này đổ sụp, hiện tại đã là bộ dáng sau khi trùng kiến lại, Thời Yến cẩn thận tránh né ngự linh sư nhạy bén canh giữ bên trong, đi tới cái lồng giam giữ Thời Liên.
Lồng nhốt Thời Liên còn chưa được xử lý, thi thể vẫn nằm bên trong, nhìn vô cùng âm trầm khủng bố, mà Thời Liên vốn đang nhắm mắt chìm vào hôn mê, giống như đột nhiên cảm ứng được gì đó, mở mắt ra, nhìn sang hướng Thời Yến.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook