Trọng Sinh Ngự Linh Sư
-
Chương 72
Một lần nữa đi qua đầm lầy sương mù, đối với Thời Yến hiện tại, những ma thú độc trùng nguy hiểm ở đầm lầy sương mù căn bản không còn là uy hiếp. Y dùng tốc độ nhanh nhất cùng Thần Quang rời khỏi đây, sau khi rời khỏi Đàn quốc, tiểu trấn gần nhất là tiểu trấn của Lợi quốc, cũng là nơi trước đó Thời Yến và Mộc Lam Hỏa Luyện tách ra.
Còn chưa đến tiểu trấn, Thần Quang lập tức phát giác bất thường, Thời Yến sau khi tỉ mỉ cảm ứng, đồng dạng cũng phát hiện tiểu trấn này kỳ lạ. Tiểu trấn vẫn yên bình an tường như xưa, nhưng bên trong, lúc này, lại mai phục không dưới mười ngự linh sư tử cấp, thậm chí trong đó còn xen tạp khí tức của ngự linh sư hắc cấp!
Phải biết ngự linh sư tử cấp và ngự linh sư hắc cấp không phải cải trắng, Thời Yến trở thành ngự linh sư lâu như thế, tới nay hắc cấp chỉ từng gặp qua mỗi Thời Liên, với quy mô ngự linh sư mai phục ở tiểu trấn này, hoàn toàn có thể sánh ngang với bất cứ nhà nào trong sáu gia tộc lớn, có thể thấy rất bất thường.
Có thể ngưng tụ nhiều ngự linh sư tử cấp như thế, trừ Thời gia và Thổ gia, cũng chỉ còn lại mấy nhà, Thời Yến nghĩ tới bạch quang ngập trời lúc Thần Quang tỉnh lại, thiên địa dị tượng như thế, chỉ sợ muốn không thu hút người khác cũng khó.
Thời Yến đã hiểu rõ, bèn cùng Thần Quang tiến vào tiểu trấn, sau đó lập tức có ngự linh sư tử cấp tới đón, mời họ đi gặp gia chủ Kim gia.
Gia chủ Kim gia Kim Tích?
Trong mắt Thời Yến hiện vẻ kinh ngạc, Thần Quang liếc nhìn ngự linh sư tử cấp tiếp đón họ một cái, đối phương lập tức đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, tuy Thần Quang đã thu liễm lại khí thế, nhưng sự hung hãn của ma thú và sắc bén từ trong xương không cách nào che giấu, ngự linh sư tử cấp dưới áp lực của Thần Quang, bất đắc dĩ lại nói: “Gia chủ còn dẫn theo không ít người tới, chỉ sợ phần lớn ngài đều quen biết.”
Thời Yến ngẫm nghĩ, quyết định đi gặp hắn ta.
Kim Tích trở thành gia chủ không lâu, bận rộn bù đầu còn rút thời gian gặp họ, có thể thấy hắn rất xem trọng họ, trực giác cho Thời Yến biết, lần này gặp Kim Tích, chắc sẽ là một lần gặp mặt vui vẻ.
Giống như ngự linh sư đó đã nói, trừ Kim Tích ra, bên cạnh hắn còn có không ít gương mặt Thời Yến quen thuộc. Hai người Mộc Lam Hỏa Luyện thì không cần nói, mấy ngự linh sư Thủy gia lúc trước đoạt bảo ở Hỏa gia, cùng có duyên gặp mặt Thời Yến một lần, không thấy bóng dáng Thủy Liêm, nghĩ tới tin đồn nghe được trước khi đến Đàn quốc, lẽ nào cho tới giờ Thủy Liêm mất tích vẫn chưa tìm được?
Mắt thấy sáu gia tộc lớn trừ Thổ gia ra, người gia tộc khác đã đến đủ, có thể thấy lần này Thời Yến và Thần Quang song song đột phá hắc cấp, người sáu gia tộc lớn rất xem trọng họ.
Một thời gian không gặp, thực lực Hỏa Luyện và Mộc Lam lại tăng lên một tầng, Kim Tích quả nhiên đúng như lời đồn, đã lên trung kỳ hắc cấp, thực lực không thể xem thường. Bọn họ thấy Thời Yến, cũng rất kinh ngạc, dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng bản thân thấy được lại là một chuyện khác. Đặc biệt là Mộc Lam và Hỏa Luyện, lúc Mộc Lam mới gặp Thời Yến, Thời Yến vẫn chỉ là ngự linh sư cấp thấp, nếu đứng trong gia tộc lớn, căn bản không bắt mắt, khi đó ai có thể nghĩ tới Thời Yến sẽ có thành tựu như hôm nay. Kim Tích mới vừa đột phá kỷ lục ngự linh sư hắc cấp trẻ tuổi nhất đại lục, Thời Yến lại phá kỷ lục của Kim Tích ngay sau đó, nếu hắn nhớ không lầm, Thời Yến có lẽ mới thành niên không bao lâu…
Hỏa Luyện nhìn Thời Yến, thứ hắn nghĩ hơi khác với Mộc Lam, với thiên phú của hắn, trong nhân loại đáng ra rất ít người có thể so sánh với hắn, thực tế hắn cũng quả thật áp được rất nhiều ngự linh sư, trở thành người có tiềm lực đột phá hắc cấp nhất, nhưng có tiềm lực thì lại thế nào, như Thời Yến đó rõ ràng thiên phú không bằng hắn, nhưng vận may lại tốt đáng sợ, hắn tận mắt nhìn Thời Yến từ đỉnh lam cấp đột phá lên tử cấp, rồi lên đỉnh tử cấp, đáng lý không cách nào tiến thêm, nhưng lại ma xui quỷ khiến thế nào đột phá hắc cấp, dạng người nghịch thiên thế này, chỉ có thể làm bạn, không thể làm địch.
Trong ba người, Kim Tích nội tâm kinh ngạc nhất ngoài mặt lại bình tĩnh nhất, hắn tốn mười năm mới từ đỉnh tử cấp đột phá lên hắc cấp, Thời Yến thì sao, hình như không đến một trăm ngày thì phải? Nếu không phải bên cạnh Thời Yến còn có ngự linh sư hắc cấp, Kim Tích thậm chí nảy sinh ý định dốc toàn lực bắt Thời Yến, xem thử y rốt cuộc làm sao tu luyện nhanh như thế. Ngự linh sư càng về sau mỗi lần tăng cấp, trừ cần lượng linh lực thật lớn, cường độ linh hồn và tố chất thân thể cũng cần phải theo kịp, trên người Thời Yến tất nhiên có mang bảo vật nghịch thiên, nếu không tốc độ thăng cấp như ngồi hỏa tiễn đó, sớm đã khiến y nổ tan xác mà chết!
Thời Yến nhìn họ mỗi người mỗi vẻ, rất kiên nhẫn chờ họ mở miệng trước, Thần Quang đứng bên cạnh Thời Yến, khi hắn còn là rắn đã cực kỳ trầm mặc, tì lên người Thời Yến diễn vai trò bảo vệ, lúc này cũng thế, nếu tại đây có ai mang ý đồ bất chính với Thời Yến, hắn chắc chắn là người đầu tiên phát giác.
Vì thế, Thần Quang chăm chú nhìn Kim Tích.
Thấy bầu không khí hơi giằng co, Mộc Lam bước ra trước, nhìn Thời Yến cười nói: “Chúc mừng.”
Thời Yến đương nhiên biết hắn ám chỉ cái gì, chỉ cười đáp trả, rất nhanh Kim Tích Hỏa Luyện và ngự linh sư Thủy gia cũng tới chúc mừng, hơn nữa bắt đầu hữu ý vô tình nghe ngóng thân phận Thần Quang.
Về Thần Quang, Thời Yến trên đường đã suy nghĩ sẵn, Thần Quang là yêu thú, một khi chiến đấu sẽ không thể che giấu thân phận, vì thế cũng không cần phải che giấu, Thời Yến vừa định nói Thần Quang là cường giả yêu thú y một lần vô tình quen biết, thì bất ngờ, Thần Quang lại giành trước trả lời: “Bạn lữ.” Hắn nói, còn đặc biệt nhìn Mộc Lam một cái.
Mộc Lam bị hắn nhìn toàn thân cứng đờ, dù sao bất kể là ai bị một ngự linh sư hắc cấp nhìn một cái đầy thâm ý cũng không thoải mái, Thần Quang vừa dứt lời, ánh mắt những người khác nhìn họ cũng thay đổi.
Thời gia trừ Thời Liên ra, có thêm một Thời Yến, hiện tại Thời Yến còn kết thành bạn lữ với một yêu thú hắc cấp, nếu Thời Yến và Thần Quang thực lực thấp kém, chỉ sợ sẽ bị thảo phạt, dù sao quan hệ của nhân loại và ma thú không tốt đẹp lắm, mà yêu thú cũng coi như là một loại ma thú, nhưng hắc cấp thì khác. Có điều một khi là thế, Thời gia hiện tại bao gồm cả Thời Liên không rõ sinh tử, đã có ba ngự linh sư hắc cấp! Thực lực này thậm chí còn vượt qua cả Kim gia, mà đúng lúc này gia chủ Kim gia lại có mặt ở đây, không ít người nhìn Thời Yến và Kim Tích với ánh mắt khác biệt.
Kim Tích dường như cảm giác được bầu không khí quái dị xung quanh, sau khi nói mấy câu khách sáo, người của các nhà truyền đạt thiện ý của gia tộc với Thời Yến, thấy mục đích của mọi người đã đạt thành, Kim Tích nhanh chóng đề xuất nói chuyện riêng.
Thời Yến đáp ứng, cùng Kim Tích ra ngoài.
Cuộc nói chuyện kéo dài cả buổi chiều, lúc đi, trong nhẫn không gian của Thời Yến có thêm một món bảo vật.
Tối đó, Thời Yến và Thần Quang cùng ở lại trong khách sạn ở tiểu trấn. Tắm rửa xong, Thời Yến nằm bên cạnh Thần Quang, nghịch món bảo khí trên tay, chính là thứ lúc chiều Kim Tích đã cho y.
Quả nhiên có thực lực sẽ khác, Thời Yến nhớ lại biểu hiện của những người trong gia tộc lớn kia, nhẹ cảm thán.
Với thực lực của y và Thần Quang hiện nay, cường hãn đánh về Thời gia đoạt đại quyền hoàn toàn không vấn đề, nhưng dù sao Thời gia đã bị Thời Ân Thời Dực và Đàn Thành khống chế khá lâu, nếu chọi cứng, những người này tuy không phải đối thủ của họ, nhưng khó tránh thương vong, Thời Yến và Thần Quang cùng đối phó với nhiều ngự linh sư tử cấp như thế, chỉ sợ bản thân cũng sẽ bị hao tổn không ít, chuyện chịu thiệt thế này Thời Yến đương nhiên sẽ không làm, lúc ra khỏi Đàn quốc, y đang dự định lấy Thổ gia làm mồi câu, muốn bàn với các gia tộc khác, mượn thế lực của họ đoạt lại đại quyền Thời gia, kết quả không ngờ, họ lại tự tới cửa tìm gặp y trước.
Hỏa Luyện và Mộc Lam đã quen biết Thời Yến từ sớm, lời khách sáo không cần nói nhiều, khi Thời Yến chuẩn bị bước vào Đàn quốc, họ đã biểu hiện thiện ý nguyện ý giúp đỡ, hiện tại còn có gia tộc ủng hộ, biểu thị chỉ cần Thời Yến nguyện ý, Mộc gia và Hỏa gia có thể giúp đỡ, người Thủy gia cũng nói giống vậy, nhưng Kim gia thì hoàn toàn khác họ.
Kim gia làm gia tộc mạnh nhất trong sáu gia tộc lớn, Thời Yến và Thần Quang nhanh chóng quật khởi, đã rung chuông cảnh báo cho họ, vấn đề Kim Tích và Thời Yến bàn một buổi chiều, cũng triển khai từ điểm này. Đến nay, Đàn quốc đại loạn, Thời Yến trở thành hắc cấp, Kim gia đương nhiên đồng dạng cũng xem trọng Thời Yến có thể trở về Thời gia đánh bại Thời Ân và Đàn Thành, Kim Tích hỏi Thời Yến có ôm suy nghĩ giúp Thời gia thay thế Kim gia không. Ý định nguyên bản của Thời Yến là thậm chí thiếu chủ cũng không thèm làm, đương nhiên không thể muốn thống lĩnh Thời gia trở thành gia tộc đứng đầu trong sáu gia tộc lớn. Phải biết Kim gia tuy bề ngoài phong quang, nhưng phải quản quá nhiều chuyện, gia chủ cũng mệt muốn chết. Vì thế Thời Yến và Kim Tích nhanh chóng đạt được nhận thức chung.
Lần đầu tiên gặp mặt, Thời Yến đề xuất chuyện ký khế ước khiến Kim Tích có ấn tượng sâu sắc, vì thế Kim Tích nhanh chóng yêu cầu song phương ký khế ước hứa hẹn, Thời Yến đương nhiên không thể đáp ứng không, cuối cùng lấy được thứ này từ tay Kim Tích, bảo vật có thể tẩm bổ linh hồn.
Thứ này hiếm thế nào, từ chuyện đấu linh đan của Thổ quốc được ngự linh sư hắc cấp mang theo bên người là có thể thấy được. Kim Tích hiểu mục đích của Thời Yến, nhưng song phương đã ký khế ước, hắn cần phải lấy ra thành ý, cuối cùng đành phải tặng bảo vật ra.
Thần Quang thấy Thời Yến nhìn chằm chằm bảo vật ngây ngẩn nửa ngày, hắn cúi đầu chốc có chốc không hôn cổ và tai Thời Yến, Thời Yến bị hắn cọ tới ngứa, đành phải thu bảo vật lại, quay qua nhìn hắn, Thần Quang lập tức cúi đầu ngậm miệng Thời Yến.
Thời Yến vốn muốn nói chuyện với Thần Quang, kết quả Thần Quang cứ thế không đầu không đuôi hôn y, đưa lưỡi liếm môi y, rất nhanh đã trượt vào trong, mút lưỡi y, đồng thời, Thần Quang còn không thành thật sờ tới sờ lui trên người y. Thời Yến bị Thần Quang hôn đến thoải mái, bất tri bất giác nhắm mắt hôn trả, cho đến khi Thần Quang kéo áo y, áo bị banh ra, quần cũng bị lột xuống, nhìn chỗ nào đó sắp bị Thần Quang nắm lấy, Thời Yến lập tức ngăn cản.
“Không sao, ta đã bày trận pháp, họ không nghe được.” Thần Quang nhìn chằm chằm thân thể Thời Yến, đoán Thời Yến muốn nói gì, lập tức đáp.
Thời Yến lập tức câm nín, tiếp tục ngăn cản hắn trêu chọc chỗ kín của mình, kéo chăn lên che người lại. Hôm nay gió bụi mệt mỏi đi cả đường, hiện tại mệt muốn chết, ngày mai còn phải tiếp tục giao thiệp với người các gia tộc lớn, Thời Yến thật sự không muốn tiêu hao quá nhiều thể lực vào tối nay.
“Ta sẽ rất nhẹ nhàng.” Chăn đã che lại, Thần Quang không nhìn thấy thân thể Thời Yến, dời mắt lên ngón tay y, cúi đầu linh hoạt đưa lưỡi len vào giữa kẽ ngón tay y, nhẹ gặm cắn, lập tức một cảm giác tê dại truyền từ ngón tay ra khắp người Thời Yến.
Thời Yến tin Thần Quang thật sự sẽ rất dịu dàng rất nhẹ nhàng, nhưng y lo lắng đến lúc đó người chịu không nổi yêu cầu ‘thô bạo’ một chút là chính y, hơn nữa năng lực ở phương diện nào đó của Thần Quang trước giờ biểu hiện ở lực nhẫn nại kéo dài thiên phú bẩm sinh, Thời Yến vội ngăn cản Thần Quang, nếu còn tiếp tục trêu chọc như thế, chỉ sợ y cũng không chịu nổi, thế là Thời Yến kéo Thần Quang nằm xuống.
Thần Quang bất đắc dĩ nhìn Thời Yến nhắm mắt giả ngủ, chậm rãi biến thành hình rắn, cuộn quanh eo Thời Yến, đầu gác lên vai y, cùng nhắm mắt lại.
Còn chưa đến tiểu trấn, Thần Quang lập tức phát giác bất thường, Thời Yến sau khi tỉ mỉ cảm ứng, đồng dạng cũng phát hiện tiểu trấn này kỳ lạ. Tiểu trấn vẫn yên bình an tường như xưa, nhưng bên trong, lúc này, lại mai phục không dưới mười ngự linh sư tử cấp, thậm chí trong đó còn xen tạp khí tức của ngự linh sư hắc cấp!
Phải biết ngự linh sư tử cấp và ngự linh sư hắc cấp không phải cải trắng, Thời Yến trở thành ngự linh sư lâu như thế, tới nay hắc cấp chỉ từng gặp qua mỗi Thời Liên, với quy mô ngự linh sư mai phục ở tiểu trấn này, hoàn toàn có thể sánh ngang với bất cứ nhà nào trong sáu gia tộc lớn, có thể thấy rất bất thường.
Có thể ngưng tụ nhiều ngự linh sư tử cấp như thế, trừ Thời gia và Thổ gia, cũng chỉ còn lại mấy nhà, Thời Yến nghĩ tới bạch quang ngập trời lúc Thần Quang tỉnh lại, thiên địa dị tượng như thế, chỉ sợ muốn không thu hút người khác cũng khó.
Thời Yến đã hiểu rõ, bèn cùng Thần Quang tiến vào tiểu trấn, sau đó lập tức có ngự linh sư tử cấp tới đón, mời họ đi gặp gia chủ Kim gia.
Gia chủ Kim gia Kim Tích?
Trong mắt Thời Yến hiện vẻ kinh ngạc, Thần Quang liếc nhìn ngự linh sư tử cấp tiếp đón họ một cái, đối phương lập tức đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, tuy Thần Quang đã thu liễm lại khí thế, nhưng sự hung hãn của ma thú và sắc bén từ trong xương không cách nào che giấu, ngự linh sư tử cấp dưới áp lực của Thần Quang, bất đắc dĩ lại nói: “Gia chủ còn dẫn theo không ít người tới, chỉ sợ phần lớn ngài đều quen biết.”
Thời Yến ngẫm nghĩ, quyết định đi gặp hắn ta.
Kim Tích trở thành gia chủ không lâu, bận rộn bù đầu còn rút thời gian gặp họ, có thể thấy hắn rất xem trọng họ, trực giác cho Thời Yến biết, lần này gặp Kim Tích, chắc sẽ là một lần gặp mặt vui vẻ.
Giống như ngự linh sư đó đã nói, trừ Kim Tích ra, bên cạnh hắn còn có không ít gương mặt Thời Yến quen thuộc. Hai người Mộc Lam Hỏa Luyện thì không cần nói, mấy ngự linh sư Thủy gia lúc trước đoạt bảo ở Hỏa gia, cùng có duyên gặp mặt Thời Yến một lần, không thấy bóng dáng Thủy Liêm, nghĩ tới tin đồn nghe được trước khi đến Đàn quốc, lẽ nào cho tới giờ Thủy Liêm mất tích vẫn chưa tìm được?
Mắt thấy sáu gia tộc lớn trừ Thổ gia ra, người gia tộc khác đã đến đủ, có thể thấy lần này Thời Yến và Thần Quang song song đột phá hắc cấp, người sáu gia tộc lớn rất xem trọng họ.
Một thời gian không gặp, thực lực Hỏa Luyện và Mộc Lam lại tăng lên một tầng, Kim Tích quả nhiên đúng như lời đồn, đã lên trung kỳ hắc cấp, thực lực không thể xem thường. Bọn họ thấy Thời Yến, cũng rất kinh ngạc, dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng bản thân thấy được lại là một chuyện khác. Đặc biệt là Mộc Lam và Hỏa Luyện, lúc Mộc Lam mới gặp Thời Yến, Thời Yến vẫn chỉ là ngự linh sư cấp thấp, nếu đứng trong gia tộc lớn, căn bản không bắt mắt, khi đó ai có thể nghĩ tới Thời Yến sẽ có thành tựu như hôm nay. Kim Tích mới vừa đột phá kỷ lục ngự linh sư hắc cấp trẻ tuổi nhất đại lục, Thời Yến lại phá kỷ lục của Kim Tích ngay sau đó, nếu hắn nhớ không lầm, Thời Yến có lẽ mới thành niên không bao lâu…
Hỏa Luyện nhìn Thời Yến, thứ hắn nghĩ hơi khác với Mộc Lam, với thiên phú của hắn, trong nhân loại đáng ra rất ít người có thể so sánh với hắn, thực tế hắn cũng quả thật áp được rất nhiều ngự linh sư, trở thành người có tiềm lực đột phá hắc cấp nhất, nhưng có tiềm lực thì lại thế nào, như Thời Yến đó rõ ràng thiên phú không bằng hắn, nhưng vận may lại tốt đáng sợ, hắn tận mắt nhìn Thời Yến từ đỉnh lam cấp đột phá lên tử cấp, rồi lên đỉnh tử cấp, đáng lý không cách nào tiến thêm, nhưng lại ma xui quỷ khiến thế nào đột phá hắc cấp, dạng người nghịch thiên thế này, chỉ có thể làm bạn, không thể làm địch.
Trong ba người, Kim Tích nội tâm kinh ngạc nhất ngoài mặt lại bình tĩnh nhất, hắn tốn mười năm mới từ đỉnh tử cấp đột phá lên hắc cấp, Thời Yến thì sao, hình như không đến một trăm ngày thì phải? Nếu không phải bên cạnh Thời Yến còn có ngự linh sư hắc cấp, Kim Tích thậm chí nảy sinh ý định dốc toàn lực bắt Thời Yến, xem thử y rốt cuộc làm sao tu luyện nhanh như thế. Ngự linh sư càng về sau mỗi lần tăng cấp, trừ cần lượng linh lực thật lớn, cường độ linh hồn và tố chất thân thể cũng cần phải theo kịp, trên người Thời Yến tất nhiên có mang bảo vật nghịch thiên, nếu không tốc độ thăng cấp như ngồi hỏa tiễn đó, sớm đã khiến y nổ tan xác mà chết!
Thời Yến nhìn họ mỗi người mỗi vẻ, rất kiên nhẫn chờ họ mở miệng trước, Thần Quang đứng bên cạnh Thời Yến, khi hắn còn là rắn đã cực kỳ trầm mặc, tì lên người Thời Yến diễn vai trò bảo vệ, lúc này cũng thế, nếu tại đây có ai mang ý đồ bất chính với Thời Yến, hắn chắc chắn là người đầu tiên phát giác.
Vì thế, Thần Quang chăm chú nhìn Kim Tích.
Thấy bầu không khí hơi giằng co, Mộc Lam bước ra trước, nhìn Thời Yến cười nói: “Chúc mừng.”
Thời Yến đương nhiên biết hắn ám chỉ cái gì, chỉ cười đáp trả, rất nhanh Kim Tích Hỏa Luyện và ngự linh sư Thủy gia cũng tới chúc mừng, hơn nữa bắt đầu hữu ý vô tình nghe ngóng thân phận Thần Quang.
Về Thần Quang, Thời Yến trên đường đã suy nghĩ sẵn, Thần Quang là yêu thú, một khi chiến đấu sẽ không thể che giấu thân phận, vì thế cũng không cần phải che giấu, Thời Yến vừa định nói Thần Quang là cường giả yêu thú y một lần vô tình quen biết, thì bất ngờ, Thần Quang lại giành trước trả lời: “Bạn lữ.” Hắn nói, còn đặc biệt nhìn Mộc Lam một cái.
Mộc Lam bị hắn nhìn toàn thân cứng đờ, dù sao bất kể là ai bị một ngự linh sư hắc cấp nhìn một cái đầy thâm ý cũng không thoải mái, Thần Quang vừa dứt lời, ánh mắt những người khác nhìn họ cũng thay đổi.
Thời gia trừ Thời Liên ra, có thêm một Thời Yến, hiện tại Thời Yến còn kết thành bạn lữ với một yêu thú hắc cấp, nếu Thời Yến và Thần Quang thực lực thấp kém, chỉ sợ sẽ bị thảo phạt, dù sao quan hệ của nhân loại và ma thú không tốt đẹp lắm, mà yêu thú cũng coi như là một loại ma thú, nhưng hắc cấp thì khác. Có điều một khi là thế, Thời gia hiện tại bao gồm cả Thời Liên không rõ sinh tử, đã có ba ngự linh sư hắc cấp! Thực lực này thậm chí còn vượt qua cả Kim gia, mà đúng lúc này gia chủ Kim gia lại có mặt ở đây, không ít người nhìn Thời Yến và Kim Tích với ánh mắt khác biệt.
Kim Tích dường như cảm giác được bầu không khí quái dị xung quanh, sau khi nói mấy câu khách sáo, người của các nhà truyền đạt thiện ý của gia tộc với Thời Yến, thấy mục đích của mọi người đã đạt thành, Kim Tích nhanh chóng đề xuất nói chuyện riêng.
Thời Yến đáp ứng, cùng Kim Tích ra ngoài.
Cuộc nói chuyện kéo dài cả buổi chiều, lúc đi, trong nhẫn không gian của Thời Yến có thêm một món bảo vật.
Tối đó, Thời Yến và Thần Quang cùng ở lại trong khách sạn ở tiểu trấn. Tắm rửa xong, Thời Yến nằm bên cạnh Thần Quang, nghịch món bảo khí trên tay, chính là thứ lúc chiều Kim Tích đã cho y.
Quả nhiên có thực lực sẽ khác, Thời Yến nhớ lại biểu hiện của những người trong gia tộc lớn kia, nhẹ cảm thán.
Với thực lực của y và Thần Quang hiện nay, cường hãn đánh về Thời gia đoạt đại quyền hoàn toàn không vấn đề, nhưng dù sao Thời gia đã bị Thời Ân Thời Dực và Đàn Thành khống chế khá lâu, nếu chọi cứng, những người này tuy không phải đối thủ của họ, nhưng khó tránh thương vong, Thời Yến và Thần Quang cùng đối phó với nhiều ngự linh sư tử cấp như thế, chỉ sợ bản thân cũng sẽ bị hao tổn không ít, chuyện chịu thiệt thế này Thời Yến đương nhiên sẽ không làm, lúc ra khỏi Đàn quốc, y đang dự định lấy Thổ gia làm mồi câu, muốn bàn với các gia tộc khác, mượn thế lực của họ đoạt lại đại quyền Thời gia, kết quả không ngờ, họ lại tự tới cửa tìm gặp y trước.
Hỏa Luyện và Mộc Lam đã quen biết Thời Yến từ sớm, lời khách sáo không cần nói nhiều, khi Thời Yến chuẩn bị bước vào Đàn quốc, họ đã biểu hiện thiện ý nguyện ý giúp đỡ, hiện tại còn có gia tộc ủng hộ, biểu thị chỉ cần Thời Yến nguyện ý, Mộc gia và Hỏa gia có thể giúp đỡ, người Thủy gia cũng nói giống vậy, nhưng Kim gia thì hoàn toàn khác họ.
Kim gia làm gia tộc mạnh nhất trong sáu gia tộc lớn, Thời Yến và Thần Quang nhanh chóng quật khởi, đã rung chuông cảnh báo cho họ, vấn đề Kim Tích và Thời Yến bàn một buổi chiều, cũng triển khai từ điểm này. Đến nay, Đàn quốc đại loạn, Thời Yến trở thành hắc cấp, Kim gia đương nhiên đồng dạng cũng xem trọng Thời Yến có thể trở về Thời gia đánh bại Thời Ân và Đàn Thành, Kim Tích hỏi Thời Yến có ôm suy nghĩ giúp Thời gia thay thế Kim gia không. Ý định nguyên bản của Thời Yến là thậm chí thiếu chủ cũng không thèm làm, đương nhiên không thể muốn thống lĩnh Thời gia trở thành gia tộc đứng đầu trong sáu gia tộc lớn. Phải biết Kim gia tuy bề ngoài phong quang, nhưng phải quản quá nhiều chuyện, gia chủ cũng mệt muốn chết. Vì thế Thời Yến và Kim Tích nhanh chóng đạt được nhận thức chung.
Lần đầu tiên gặp mặt, Thời Yến đề xuất chuyện ký khế ước khiến Kim Tích có ấn tượng sâu sắc, vì thế Kim Tích nhanh chóng yêu cầu song phương ký khế ước hứa hẹn, Thời Yến đương nhiên không thể đáp ứng không, cuối cùng lấy được thứ này từ tay Kim Tích, bảo vật có thể tẩm bổ linh hồn.
Thứ này hiếm thế nào, từ chuyện đấu linh đan của Thổ quốc được ngự linh sư hắc cấp mang theo bên người là có thể thấy được. Kim Tích hiểu mục đích của Thời Yến, nhưng song phương đã ký khế ước, hắn cần phải lấy ra thành ý, cuối cùng đành phải tặng bảo vật ra.
Thần Quang thấy Thời Yến nhìn chằm chằm bảo vật ngây ngẩn nửa ngày, hắn cúi đầu chốc có chốc không hôn cổ và tai Thời Yến, Thời Yến bị hắn cọ tới ngứa, đành phải thu bảo vật lại, quay qua nhìn hắn, Thần Quang lập tức cúi đầu ngậm miệng Thời Yến.
Thời Yến vốn muốn nói chuyện với Thần Quang, kết quả Thần Quang cứ thế không đầu không đuôi hôn y, đưa lưỡi liếm môi y, rất nhanh đã trượt vào trong, mút lưỡi y, đồng thời, Thần Quang còn không thành thật sờ tới sờ lui trên người y. Thời Yến bị Thần Quang hôn đến thoải mái, bất tri bất giác nhắm mắt hôn trả, cho đến khi Thần Quang kéo áo y, áo bị banh ra, quần cũng bị lột xuống, nhìn chỗ nào đó sắp bị Thần Quang nắm lấy, Thời Yến lập tức ngăn cản.
“Không sao, ta đã bày trận pháp, họ không nghe được.” Thần Quang nhìn chằm chằm thân thể Thời Yến, đoán Thời Yến muốn nói gì, lập tức đáp.
Thời Yến lập tức câm nín, tiếp tục ngăn cản hắn trêu chọc chỗ kín của mình, kéo chăn lên che người lại. Hôm nay gió bụi mệt mỏi đi cả đường, hiện tại mệt muốn chết, ngày mai còn phải tiếp tục giao thiệp với người các gia tộc lớn, Thời Yến thật sự không muốn tiêu hao quá nhiều thể lực vào tối nay.
“Ta sẽ rất nhẹ nhàng.” Chăn đã che lại, Thần Quang không nhìn thấy thân thể Thời Yến, dời mắt lên ngón tay y, cúi đầu linh hoạt đưa lưỡi len vào giữa kẽ ngón tay y, nhẹ gặm cắn, lập tức một cảm giác tê dại truyền từ ngón tay ra khắp người Thời Yến.
Thời Yến tin Thần Quang thật sự sẽ rất dịu dàng rất nhẹ nhàng, nhưng y lo lắng đến lúc đó người chịu không nổi yêu cầu ‘thô bạo’ một chút là chính y, hơn nữa năng lực ở phương diện nào đó của Thần Quang trước giờ biểu hiện ở lực nhẫn nại kéo dài thiên phú bẩm sinh, Thời Yến vội ngăn cản Thần Quang, nếu còn tiếp tục trêu chọc như thế, chỉ sợ y cũng không chịu nổi, thế là Thời Yến kéo Thần Quang nằm xuống.
Thần Quang bất đắc dĩ nhìn Thời Yến nhắm mắt giả ngủ, chậm rãi biến thành hình rắn, cuộn quanh eo Thời Yến, đầu gác lên vai y, cùng nhắm mắt lại.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook