Nói trở về, nguyên nhân Đậu Bình đắc tội Tiết Hương Di, kỳ thật chính là từ một việc rất nhỏ nhặt.


Nhưng Đậu Bình cho tới bây giờ cũng không nhận thua, mặc kệ Tiết Hương Di làm sao chỉnh cô, cô vẫn một bộ dáng vẻ yên vui không lo, để Tiết Hương Di cơn giận tích tụ càng thêm trầm trọng. Từ lúc ban đầu chỉ đơn giản là trừng phạt đã biến thành hai người ngầm phân cao thấp. Không biết khi nào, Tiết Hương Di lại nảy sinh ra ý nghĩ, không hành hạ Đậu Bình đến khuất phục dưới chân cô, cô sẽ không thỏa được cơn tức trong lòng.

Đậu Bình kỳ thật không nghĩ xa như vậy, cô biết Tiết Hương Di những trò quái ác cũng không làm nên chuyện gì, vì lẽ đó cũng không nhiều lo lắng, phần lớn là mặc kệ. Nhưng là cô lại không hiểu được, thái độ phớt lờ của cô lại là một cây dầm trát ở trong lòng Tiết Hương Di, càng lún càng sâu.

Giờ này khắc này Đậu Bình còn không phát hiện Tiết Hương Di ở bên kia, cô vẫn đang tự diễn tự khen, quấn quýt lấy Tá An Hủy mà huyên náo không thôi. Tá An Hủy thật muốn ngửa mặt lên trời hét lớn, vị thần tiên nào hiển linh a, đem con ma tước ồn ào này mang đi thật xa giúp nàng!

Tá An Hủy rốt cục cùng Đậu Bình mỗi người đi một ngả, nàng có chút đau đầu mà đi nhanh về nhà, lại phát hiện Tá ba ba cư nhiên khó được ở nhà. Vừa thấy đến dáng vẻ ba ba, Tá An Hủy liền hiểu được đây là có chuyện gì.


Mấy ngày nay, Tá ba ba việc kinh doanh thuận lợi hơn trước rất nhiều, cơ hội hợp tác dồn dập tìm đến. Mỗi ngày đêm đã khuya, Tá An Hủy đều bị giật mình tỉnh dậy, bởi vì Tá ba ba say rượu đến rối tinh rối mù vuốt vách tường về nhà, sau đó phun hôn thiên ám địa. Hôm nay giữa trưa , cư nhiên cũng có thể uống rượu, Tá ba ba mệt mỏi nằm ở sô pha, sắc mặt hồng đến độ lấy máu. Mụ mụ ở một bên vừa cởi quần áo vừa lau người cho hắn, mang đầy đầu mồ hôi.

Tá An Hủy thực không thích Tá ba ba thân thể như vậy chịu tội, nhưng cũng không có cách giải quyết, kinh doanh muốn thuận lợi, đều phải hết mình xã giao tiệc rượu. Tá An Hủy thật muốn giây tiếp theo liền biến thành đại phú bà, làm cho cha mẹ ở nhà hưởng phúc, còn bản thân nàng ra ngoài liều mạng.

Nàng liếc nhìn Tá ba ba nằm ở trên sô pha, trong lòng giống như bị đâm một nhát đao. Nghĩ vậy một chút, Tá An Hủy đánh cái giật mình, đột nhiên cảm thấy chính mình lại bắt đầu chìm đắm trong nữ nhân tình ái, quả thực chính là vô dụng về nhà.

Sau khi sống lại, Tá An Hủy đối chính mình yêu cầu vô thượng hạn đề cao, trước mắt tối thượng là phải dựa vào chính mình cố gắng đi thay đổi hiện trạng. Cho nên, Liễu Dĩ Hân vấn đề nàng đành gác ở một bên, trước phải chăm lo tốt cho ba ba cùng mụ mụ, rồi lại tính đến những chuyện khác.

Ba ngày sau, nàng hướng ngân hàng Thượng Hải kết toán tài khoản. Tài chính hiện giờ chỉ có sáu ngàn khối, số tiền này chỉ có thể mua một căn phòng ba mét vuông mà thôi. Muốn nhanh làm giàu, dĩ nhiên phải theo con đường đầu tư bất động sản, những năm này địa ốc còn chưa phát triển mạnh, nhưng mấy năm nữa sẽ rất nhanh bùng nổ. Căn hộ điền sản lúc này còn ở mức giá rất thấp, nếu có tiền thu mua, sau này bán lại trong thời điểm bất động sản cực hồng, dĩ nhiên một vốn bốn lời. Cho nên, đầu tư vào thị trường chứng khoán và bất động sản là mục tiêu hàng đầu của nàng.

Nhưng là, nước xa không cứu được lửa gần. Nàng hiện tại tình trạng căn bản là không có phương tiện trở thành nhà đầu tư, tuổi của nàng không đủ để có được tư cách pháp nhân.


Tá An Hủy biết, cho dù sau này chính mình có thể kiếm rất nhiều tiền, nhưng nếu trước mắt không thể giải quyết được trận khủng hoảng của gia đình, mọi thứ đều không có ý nghĩa.

Cho nên, Tá An Hủy nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là cảm thấy đi theo con đường kiếp trước đã đi, chính là lựa chọn đúng đắn nhất. Gia nhập giới giải trí.

Giới giải trí cơ hội kiếm tiền phi thường tốt, ngôi sao đang hồng, một đêm nhạc thù lao chính là mọi người đều biết, nhưng là không phải ai cũng có thể được đầu tư phát hành đĩa nhạc. Đương nhiên, cũng không thiếu người có bản lĩnh một đêm bạo hồng, so những gì nàng nhớ được ở kiếp trước, thời điểm này chọn một vài thiên vương thiên hậu tương lai để đầu tư sản xuất đĩa nhạc, hẳn là rất tốt.

Tiền của nàng bây giờ không đủ để đầu tư chế tác, trước lại làm một phen buôn bán sang tay kiếm lời rồi tính tiếp. Đương nhiên một mình nàng không thể đảm nhận số lượng công việc nhiều như vậy, cho nên Đậu Bình vẫn là tiểu ong mật cần lao, trợ lý tốt nhất của nàng.

Nếu nàng nhớ không lầm, tháng chín này giới âm nhạc sẽ xảy ra một hồi phong vũ, thiên vương kia đăng đàn liền băng từ khắp nơi bị càn quét, cho nên lúc này tranh thủ hắn còn chưa nổi tiếng, nhanh chóng tìm một vài đầu mối, nhập toàn bộ băng từ của hắn tàng trữ, đợi dịp lại tung ra. Nếu vận khí tốt, lần này mua bán có thể tích lũy thêm chút vốn, đến lúc đó lại tìm cơ hội đầu tư, giải quyết chuyện gia đình nợ nần, hẳn là dư dả.


Tá An Hủy làm tốt kế hoạch, liền muốn thử nghiệm một chút, nàng nghĩ sau khi kết thúc khóa học liền dạo một vòng quanh chợ đêm, xem các đầu mối nhập khẩu đĩa nhạc tình huống như thế nào.

Phần lớn lão bản tại khu phố đĩa nhạc đều là người Thượng Hải, bọn hắn nhìn thấy Tá An Hủy tướng mạo cực kỳ xinh đẹp, mỗi lần nàng ghé đến, bọn hắn đều mười phần nhiệt tình mà giới thiệu, lại đem những băng từ mới sản xuất đưa cho nàng nghe thử.

Đậu Bình một cô gái nhỏ chạy đi theo Tá An Hủy náo nhiệt khắp nơi cũng không quan hệ, chẳng qua Đậu Bình thích nghe kịch hoàng mai cùng kinh kịch, điều này làm cho Tá An Hủy kinh dị đến một lời khó nói hết. Nghe còn chưa đủ, Đậu Bình còn thích xướng, cô ở trong tiệm bán đĩa ngâm mấy câu kịch khiến mọi người lỗ tai sinh đau, tứ phía bỏ chạy khỏi tiệm.

Bất quá có Tá An Hủy ở bên giải vây, lão bản kia cũng không nhiều trách cứ, hắn còn đặc biệt yêu thích hai cô gái nhỏ này ghé đến. Tá An Hủy hỏi vấn đề, hắn đều nhiệt tình giải thích tường tận. Nguồn hàng nhập về Thượng Hải chủ yếu là từ HongKong, tùy theo số lượng mà giá gốc có thể chênh lệch từ 3 đồng đến 5 đồng, thậm chí hắn còn nhượng lại cho nàng một gian quầy trống ở khu chợ đêm, vị trí tuy là nằm khuất một chút, nhưng có Tá An Hủy chiêu bài sống đứng quầy, dĩ nhiên không lo lắng.

Tuy nhiên nếu nàng đứng quầy ở đây, lỡ bị người quen nhìn thấy, bọn họ liền sẽ báo về gia đình, nguy cơ rất lớn. Tá An Hủy trước giữ quầy ở đó, nàng nhập về một số lượng băng từ nhất định, ở trong trường học sân thể dục bày quầy, để Đậu Bình phụ trách, mỗi ngày thời gian liền cũng không nhiều, liền một giờ. Như vậy qua mười ngày, cũng là có chút danh khí ở trong trường. Cũng may Thượng Hải là thành phố lớn tư tưởng rộng mở, lão sư cũng không có ngăn trở cũng không có phê bình nàng, có đôi khi còn có thể ghé thăm quầy của nàng, mua về một ít băng từ.

Đương nhiên, chuyện này cũng rơi vào trong tai Liễu Dĩ Hân.


Liễu Dĩ Hân ở xa xa nhìn Đậu Bình một người vui tươi hớn hở bày hàng, Tá An Hủy bán băng từ đã sớm rơi vào trong tai Hội học sinh, thậm chí nhiều thành viên trong hội cũng đến sân thể dục mua băng từ của nàng. Nhưng Liễu Dĩ Hân không nghĩ ra, nhà nàng là thiếu tiền hay là làm sao vậy? Điều này làm cho nàng có chút không hiểu bất an, không phải nhà Tá An Hủy đã xảy ra chuyện gì rồi?

Liễu Dĩ Hân chính mình rối rắm trong chốc lát, nàng không phải một người thích xen vào việc của người khác. Nhưng là chuyện liên quan đến Tá An Hủy, mặc kệ là xuất phát từ nguyên do gì, nàng đều cảm thấy chính mình không thể không quản.

Đợi các đồng học tản đi bớt, Liễu Dĩ Hân mới âm thầm đi qua, gọi một câu:"Đậu Bình.".

"A? Liễu học tỷ, là chị nha! Đến mua băng từ sao?" Đậu Bình nhìn đến là Liễu Dĩ Hân lập tức trở nên càng thêm nhiệt tình ."Chị muốn mua cái nào cứ tùy tiện lấy, đều tính cho em."

"Không có việc gì, tôi chỉ là muốn hỏi em một sự tình." Liễu Dĩ Hân rất ít hỏi thăm người khác chuyện tình, đây thực sự không phải phong cách xưa nay của nàng. Cho nên, nàng ngữ khí cũng có chút mơ hồ, nếu không phải Đậu Bình rất kích động, nhất định nhìn ra Liễu Dĩ Hân bên tai đỏ một ít.

----------------------------

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương