Trọng Sinh Làm Vương Nữ
-
Chương 50: Chương 50
Sở Phi Hoan lúc này bước ra ngập ngừng nói
- Là ta báo tin cho hắn
- Sở Phi Hoan ! Chàng …….
Vũ Cơ tức giận quát to nhưng Sở Phi Hoan chỉ cắn chặt môi cúi mặt không nói gì.
Vũ Cơ lập tức cho Phó Quan cùng mọi người lui ra lập tưc kéo Sở Phi Hoan vào lều , tức giận nói
- Từ khi nào chàng lại tự ý quyết định như thế ?
-………..
Nhìn Sở Phi Hoan một thân xanh xao đứng trước mặt run lên vì sợ , Vũ Cơ lúc này mới thở hắc ra không đành lòng mà bước lại ôm lấy Sở Phi Hoan.
- Phi Hoan! Từ trước đến nay ta chưa bao giờ nổi giận với chàng như lúc này, chàng đừng bao giờ để ta nổi giận thêm một lần nào nửa.
Một mình ta thật sự không thể biết được ngày mai có thắng nổi Đông Ly quốc hay không ?, có bảo vệ được chàng hay không ? Tại sao chàng lại còn đưa tin cho Dạ Quân Ly biết cơ chứ ?
- Bởi ta biết hắn có thể giúp nàng.
Hắn không giống ta làm gánh nặng cho nàng
- Đồ ngốc này , chàng là gánh nặng cho ta khi nào chứ ?
Lâm Ngữ Khê đứng bên ngoài tất cả đều nghe thấy , cô vì sợ Lâm Vũ Cơ trách phạt Sở Phi Hoan nên vội chạy đến nhưng khi nghe được thì mỉm cười xoa xoa cái bụng đã lớn của mình mỉm cười rời đi.
Diệp La là Điện Hạ của Đông Ly quốc cô ta là con trưởng của Hoàng Thượng nước Đông Ly lúc bấy giờ nổi tiếng kiêu căng, ngông cuồng , tàn bạo giết người không chớp mắt.
Vì muốn nhanh chóng leo lên ngai vàng trong ba năm qua cô ta không ngừng đánh chiếm các nước lân cận và đã giành được quyền cai trị một nửa vương quốc, lần này là Tây Vực nghe tin đối thủ lần này là Vũ Cơ một người ko võ công cũng chẳng có chiến công hiển hách cô ta đắc ý khinh thường.
Lúc ấy ở doanh trại Đông Ly quốc , Diệp La hai ta hai mỹ nam vui vẻ uống rượu.
Tướng quân của Đông Ly quốc là Hà Nam nhìn thấy Diệp La như thế bèn khuyên
- Điện Hạ ! Ngày mai phải ra sa trường rồi.
Người nên đi ngủ sớm đi đừng uống rượu nữa.
Diệp La nghe thấy thế liền mất hứng đặt ly rượu đang uống xuống bàn.
- Hà Nam! Từ khi nào ngươi lại trở nên lắm lời như thế.
Huống hồ lần này ra trận đối thủ là một kẻ yếu như thế
- Nhưng theo thần biết được Lâm Vũ Cơ chưa đầy một năm đã thao túng được các đạu thần trong triều không những thế còn dùng tiền của mình cứu giúp người dân đói khổ rất được lòng dân chúng.
Theo thần nghĩ Điện Hạ nên cẩn trọng thì hơn
- Thông minh? Cô ta thông minh mưu mô như Lâm Nhã Nhu sao? Hay võ công cao như Lâm Ngữ Khê ? Huống hồ hậu thuẫn sau lưng của chúng ta là Lâm Nhã Nhu lần này trước sau gì Lâm Vũ Cơ cũng phải chết ng lo cái gì chứ ?
- Thần nghĩ điện hạ muôn vạn lần đừng nên quá tin vào Lâm Nhã Nhu.
Cô ta mưu mô ,xảo quyệt thần lo chúng ta sẽ bị trúng kế .
- Hà Nam! Có phải ngươi càng lớn càng sợ chết phải không? Ngày mai ta sẽ lấy mạng Lâm Vũ Cơ cho ngươi xem.
Còn bây giờ cút ra ngoài .
- Thần cáo lui.
Hà Nam cắn răng ra ngoài
Sau khi cướp lương thực không thành công Hồng Trí tức tốc quay về báo tin cho Lâm Nhã Nhu .
- Ngươi nói Dạ Quân Ly chàng ấy tiếp ứng cho Lâm Vũ Cơ sao?
- Vâng! Chính mắt thần đã nhìn thấy đó là quân lính của Tây Lương.
- Đúng là khốn kiếp mà.
Chàng ấy rượu mời không muốn uống lại muốn uống rượu phạt.(Lâm Nhã Nhu tức giận đập bàn ) - Hồng Tri ! Bây h ngươi lập tức trà trộn vào đại doanh nhân lúc giao tranh giết chết Lâm Vũ Cơ và cả Diệp La.
Nghe đến đây Hồng Tri vài phần kinh hãi , rung rung nói
- Tam điện hạ, chẳng phải người cấu kết vs Diệp La đánh bại Lâm Vũ Cơ sao ạ? Nếu giết Diệp La thần sợ không ổn cho lắm
- Ngươi giết Lâm Vũ Cơ trước sau đo khi quân Đông Ly tiến sâu vào thành , đợi đến khi quân Đông Ly đánh đến đại điện ta nhân lúc đó sẽ mượn tay Diệp La giết chết Lâm Y Xuyên.
Sau đó ngươi cùng ta trừ khử cô ta.
Diệp La cô ta quả thật rất đáng gờm nhưng chỉ mạnh mẽ thôi chưa đủ , dựa vào cô ta dám đòi chia quyền cai quản một nửa Tây Vực này sao? Hahaha ( cười lớn) Đúng là hữu dũng vô mưu mà.
Hồng Tri nghe đến đây liền khiếp sợ cuối đầu .
- Điện Hạ quả thật khiến thần phải nhìn bằng con mắt khác.
Người ngay cả mẫu thân cũng ra tay hay sao?
- Bà ta ko phải là mẹ ruột của ta.
Ta chỉ là một đứa trẻ , con của muội muội bà ấy.
Bà ấy vì ngai vàng bức ép mẹ ta đến chết , sau đó lại nhận ta về nuôi cho ta một danh phận xem như ân nhân.
Bao nhiêu năm qua bà ta tưởng ta một đứa trẻ 4 tuổi chắc sẽ quên nhưng bà ta ko ngờ có chết ta cũng ko quên cái ngày đó.
Ngày …..
vì bà ta mà mẫu thân ta bị Hoàng Thái Tôn điện hạ xử tử.
Bao nhiêu năm nay ta cố gắng, cố gắng trở nên mạnh hơn để chờ vào cái ngày này ta sẽ dùng đầu bà ta để trả thù cho mẫu thân ta.
Ngươi bây giờ lập tức đi đi, ta đợi tin tốt từ ngươi
- Còn Dạ Quân Ly thì sao ạ?
- Bắt sống chàng ấy.
Để ta xem chàng ấy chọn một kẻ yếu ớt như Lâm Vũ Cơ có bảo vệ được chàng ấy ko?.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook