Cha mẹ Trương Diễm Kiệt cũng đi Lưu gia giúp đỡ, hôm nay liền bốn nhà bọn họ đi giúp.

Thôn Hạnh không lớn, chỉ có hơn một trăm hộ, trên cơ bản một nhà làm hỉ sự, mọi nhà đều đi.

Ở nông thôn đều là tiệc cơ động, trước là ăn trước, ăn xong rồi lên đồ ăn một lần nữa, tiếp theo lại ăn.

Lưu gia có tổng cộng bảy gian phòng, vừa lúc có thể làm, nếu là nhà người khác còn phải cùng hàng xóm mượn phòng ở.

Làm tiệc cưới nồi chén gáo bồn, ghế dựa bàn đều là mượn từng nhà, mấy ngày hôm trước cái bàn cùng ghế dựa nhà Tô Miên đã bị mượn đi rồi.

Trương Diễm Kiệt hôm nay lại thay đổi áo bông mới, bộ ngực cố ý đĩnh đến cao cao, Lý Á Quân chỉ nhìn lướt qua lại liền không ngẩng đầu.

Trương Diễm Kiệt thật là đủ rồi, bọn họ đây là nhóm học tập, không phải nhóm yêu đương.

Ngụy Mẫn bĩu môi, cùng Tô Miên nói chuyện phiếm, “Mình nghe nói Lưu đại kết hôn gia cụ là ba cậu làm, mẹ mình tối hôm qua đi nhìn tân phòng, nói thật đẹp, còn nói, chờ anh trai mình kết hôn cũng nói ba cậu làm một bộ.”

“Anh cậu muốn kết hôn?” Nghe nói Ngụy Chấn Huy muốn kết hôn, tim Tô Miên đập lỡ một nhịp, ngữ điệu liền có chút cao, Ngụy Mẫn còn nói cái gì cô toàn không nghe thấy.

Lý Á Quân một bên cúi đầu làm bài đều ngẩng đầu nhìn cô, Tô Miên lúc này mới cảm thấy thanh âm mình lớn, nhanh chóng giải thích, “Ngụy đại ca không phải ở bộ đội sao?”

“Ai biết được, mình ngày hôm qua nghe thấy mẹ mình cùng mẹ Tô Hồng thương lượng, giống như nhà bọn họ coi trọng anh mình. Nhưng mình thật không thích Tô Hồng, cậu nói xem chị ta rõ ràng là sinh viên đội vệ sinh, anh mình quanh năm suốt tháng cũng chưa có thời gian nghỉ phép, sao có thể về nhà chứ! Còn có lần trước Lưu đại bị thương, cậu xem bộ dạng kia của chị ta thật cẩn thận, sợ hỏng thanh danh chị ta. Chị ta chính là quân nhân, thời khắc mấu chốt còn muốn trốn. Mình nhưng không muốn người như vậy làm chị dâu mình.”

Ngụy Mẫn lại nhìn Tô Miên, thò qua tới nhỏ giọng nói, “Nếu mà cậu lớn hơn mấy tuổi thì tốt rồi, hai ta hợp nhau, cậu lại lớn lên so với Tô Hồng đẹp hơn, còn biết cứu người, nói không chừng anh mình cũng càng thích cậu, cậu làm chị dâu mìnhthật tốt.”

“Nói bừa cái gì!” Tô Miên mặt đằng liền đỏ lên, Ngụy Chấn Huy là thích cô a, thích cả đời cũng chưa buông tay.



“Ô ô ô, còn e lệ.” Ngụy Mẫn ồn ào, ngay cả Lý Á Quân thẹn thùng cũng nhìn qua.

Tô Miên ngày thường liền đẹp, da như ngưng chi, mi như cánh quạt, đặc biệt là một đôi mắt to thanh triệt linh động. Hiện tại mặt nếu có rặng mây đỏ, hắn thế nhưng xem đến có chút ngây người.

Hắn trước kia cũng biết Tô Miên đẹp, chỉ là nhát gan, làm cái gì cũng vâng vâng dạ dạ. Chính là gần nhất cô gái này làm hắn lau mắt mà nhìn, hành sự hào phóng khéo léo, còn có thể tại thời điểm khẩn cấp cứu người gặp nguy nan.

Mặc dù ngày ấy Tiểu Cao tức phụ ác ngữ hãm hại như vậy, cô vẫn không so đo hiềm khích trước đây cứu lão ngũ. Cô gái thiện lương như vậy, đúng là làm hắn thích.

Trương Diễm Kiệt thấy Lý Á Quân bộ dáng si ngốc, tức giận đến bộ ngực nhỏ phập phồng, Tô Miên cái hồ ly tinh này, thật là đi đến nơi nào liền câu dẫn chỗ đó.

Tô Miên trong lòng lại không có cách nào bình tĩnh, nguyên lai lúc này kiếp trước, nhà Tô Hồng liền coi trọng Ngụy Chấn Huy.

Ngụy Chấn Huy hiện tại mới 25 tuổi, cũng đã trưởng thàng, tiền đồ vô lượng, người làm mai nhiều cũng bình thường.

Quả nhiên, Ngụy Mẫn lại nói tiếp, “Anh mình không đồng ý đâu, người tới nhà của mình cầu hôn đem ngạch cửa đều dẫm nát, mẹ mình mấy ngày nay chọn đến mắt đều hoa.”

Một buổi sáng Tô Miên một chữ cũng chưa xem vào, toàn đầu óc đều là lời Ngụy Mẫn nói.

Cô không biết hiện tại nên làm cái gì bây giờ, dựa theo kiếp trước hai tháng sau Ngụy Chấn Huy có một trận đánh giặc, hơn nữa anh còn bị thương, như vậy anh hiện tại khẳng định đang chuẩn bị chiến tranh.

Cô phải đi đâu mới có thể thấy được anh?

Giữa trưa, Tô Miên cùng Ngụy Mẫn đi trước, Lý Á Quân thu thập đồ đạc đi cuối cùng.

Còn chưa có đi ra cửa, đã bị người từ phía sau đột nhiên ôm lấy.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương