Trọng Sinh HE Với Đối Thủ Một Mất Một Còn
-
Chương 152: Ăn ngủ cắt móng tay.
Tin tức Trình Cẩm Chi và Dung Tự cùng nhau đoạt giải, nhanh chóng được treo trên các cổng thông tin lớn.
"Nước ngoài mà cũng sinh trứng hai lòng đỏ, chúc mừng chúc mừng."
"Ha ha ha sòng bạc thua chết rồi, mua Trình Cẩm Chi thắng, mua Dung Tự cũng thắng."
"Tam thập nhi lập*, chúc mừng Cẩm Meo Meo của nhà tôi."
*Tam thập nhi lập: Có nghĩa là khi người ta đến ba mươi tuổi tuổi thì sức tự lập mới có thể chắc chắn và vững vàng được.
"Ba mươi!? Trình Cẩm Chi thực sự ba mươi rồi? Trời ạ, trong ấn tượng của tôi cô ấy mới hai mươi mấy tuổi?" Bình luận này có lượt like rất cao.
"Lầu trên, không phải một mình bạn, cảm giác cô ấy còn nhỏ hơn Dung Tự."
"Cẩm Meo Meo nhỏ hơn Dung Tự? Tôi luôn nghĩ Dung Tự lớn hơn Cẩm Meo Meo."
"Không! Tôi sẽ gọi là Mèo Sữa [quật cường] [quật cường] [quật cường]."
Tuy rằng Dung Tự và Trình Cẩm Chi cùng nhau đoạt giải, nhưng lượng thảo luận trên mạng rõ ràng là nghiêng về Trình Cẩm Chi. Trước đó Trình Cẩm Chi có không ít fan của chương trình tạp kĩ. Mấy năm nay, Dung Tự cũng không có diễn phim nào, ngay cả fan của cô cũng cười bảo: "Tôi phải đến các tin tức tài chính để cắt ra những bức ảnh xinh đẹp của idol tôi."
Mấy bài weibo gần đây của Dung Tự, đều là chia sẻ bài của một weibo tin tức tài chính, weibo tin tức tài chính tổ chức thăm hỏi Dung Tự. Năm trước, công ty của Dung Tự cũng đăng mấy bài weibo dài về một số thứ trên thị trường chứng khoán.
"Nữ thần hoàn toàn chuyển đổi sao [khóc] không bao giờ đóng phim nữa sao?"
"Chủ weibo bạn dậy dậy đi [lay lay] bạn là công ty giải trí mà [liều mạng lay lay] bạn không được cam chịu làm tài chính."
"Hết hy vọng rồi, nữ thần Dung muốn đóng phim, cũng không có công ty mời được cô ấy [nước mắt] bây giờ nữ thần làm cố vấn tài chính cá nhân là dùng phút để tính. Muốn nữ thần ở phim trường mười ngày nửa tháng, chắc đoàn phim phải phá sản."
Cho đến năm ngoái, tin Dung Tự "làm việc lại" diễn "Thủ Vọng", đơn giản là đất bằng nổi sóng. Lượng thảo luận về cô tăng vọt, số liệu tăng thẳng tắp. Nhưng nhóm quan hệ công chúng cũng như cô, theo phong cách lãnh cảm. Nên rất nhiều quần chúng vây xem cho rằng Dung Tự diễn "Thủ Vọng" có chứa ngoạn phiếu* và tình nghĩa. Mọi người đều biết rằng cô có mối quan hệ tốt với đạo diễn Vương Chương và diễn viên chính Trình Cẩm Chi. Thật ra nhóm quan hệ công chúng cũng có quảng bá tin tức giải trí của Dung Tự, nhưng bị những nhà truyền thông giải trí khác dắt nhịp, trông giống như các kiểu "không làm", mà loại "không làm" này cũng được coi là nét dễ thương của nhóm quan hệ công chúng và Dung Tự.
*Ngoạn phiếu: Đóng phim không nghiêm túc, hay chỉ đóng vai phụ, vai khách mời.
"Cô Dung như vậy rất tốt, không cần phải tranh giành nguồn lực vỡ đầu với tiểu hoa đán."
"Dĩ sắc sự nhân, sắc suy nhi ái thỉ*. Tôi luôn nghĩ cô Dung là một người trong sạch và cao thượng trong giới giải trí."
*Dĩ sắc sự nhân, sắc suy nhi ái thỉ: Dùng sắc đẹp để lấy lòng người khác, khi sắc đẹp suy giảm, sự say mê cũng sẽ giảm theo, cũng gần như cắt đứt.
Quần chúng thích xem đấu đá, đồng thời cũng ghét đấu đá. Như kiểu của Dung Tự, độ phủ sóng thấp nhưng lũy thừa thực tế cao, tự nhiên sẽ đánh trúng tinh thần "siêu thoát" trong lòng họ. Cũng giống như Trình Cẩm Chi lúc đầu, độ phủ sóng của Trình Cẩm Chi rất cao, tính tình cũng thẳng thắn. Tự nhiên người chửi Trình Cẩm Chi cũng nhiều, ở đâu cũng có người phát tiết cảm xúc lên nàng.
"Thủ Vọng" nhanh chóng được công chiếu lần đầu ở nước ngoài, và tiếp tục công chiếu ở Hồng Kông vào giữa tháng chín. Doanh thu phòng vé rất cao, không chỉ fan của diễn viên chính, mà còn rất nhiều fan điện ảnh, chuyên môn đến Hồng Kông để xem bộ phim này. Những cảm xúc tinh tế giữa các nhân vật chính, thuộc về kiểu uyển chuyển hàm xúc và rung động của phương Đông. Có thể khiến danh tiếng và doanh thu phòng vé của bộ phim này bay lên. Trước khi xem, không ít người làm truyền thông còn nghi ngờ về kết quả đánh giá của Venice. Trường hợp trứng hai lòng đỏ cực kì hiếm ở nước ngoài, đừng nói chi là liên hoan phim quốc tế lớn như thế này. Các giám khảo đều dựa theo hệ thống đánh giá nghiêm ngặt, sợ rằng phá hỏng quy tắc sẽ dẫn đến việc "mở cửa" bắt chước. Sau khi xem xong, người làm truyền thông đều xúc động đăng lên báo mạng: "Đúng là vấn đề khó, chọn ai cũng tiếc."
Trước vấn đề "tiếc" này, đạo diễn đã chọn xong. Ở lần dự thi giải Case, cô chọn Trình Cẩm Chi. Đối với sự lựa chọn của đạo diễn Vương Chương, lúc trước Trình Cẩm Chi không nắm chắc. Cơ hội của nàng và Dung Tự là năm mươi năm mươi, phải nói, Dung Tự có nhiều khả năng được đạo diễn Vương Chương chọn hơn. Vương Chương rất coi trọng Dung Tự, đời trước Trình Cẩm Chi cũng biết. Hai người từng hợp tác mấy bộ phim điện ảnh. Có thể nói Dung Tự là người được Vương Chương khâm điểm.
Khi Trình Cẩm Chi biết được tin, còn đang ở nhà xem văn kiện. Dung Tự cũng vừa tắm rửa xong, cô uống nước ở bên cạnh. Tuy rằng Trình Cẩm Chi đang nhìn Dung Tự, nhưng nàng chẳng hề muốn Dung Tự biết nàng đang nhìn Dung Tự một chút nào. Cho nên khi Dung Tự quay đầu lại, Trình Cẩm Chi lại vùi đầu xem văn kiện. Hôm nay nàng ở nhà xem văn kiện cả ngày, không cường điệu một chút nào, những báo cáo tài chính này khiến nàng rất đau đầu. Tay phải Trình Cẩm Chi cầm bút, tay trái còn có một cái máy tính. Chẳng bao lâu, Dung Tự đã bước đến. Choàng áo choàng tắm màu trắng, trông rất thư giãn. Dung Tự đứng bên cạnh nàng mấy phút. Đứng bên cạnh nàng mãi làm gì? Trình Cẩm Chi vừa ngước mắt, ngón tay thon dài của Dung Tự lập tức rơi xuống cạnh tay Trình Cẩm Chi. Ngón trỏ của Dung Tự cực kì đẹp, màu móng đều đều, có một chút màu hồng nhạt. Không để móng tay, cũng không làm đẹp móng tay như các sao nữ khác. Trình Cẩm Chi từng thấy trên chìa khóa của Dung Tự treo một cái kềm cắt móng tay của cán bộ kì cựu, lúc trước sống chung với nhau, tắm xong Dung Tự sẽ ngồi trên sô pha giũa móng tay: "Công thức kế toán của chỗ này hình như không đúng lắm."
Chậc, không phải tính sai rồi chứ? Dung Tự đúng là uyển chuyển, cái gì mà hình như. Vậy chắc là sai rồi: "Ừ, chị xem lại thử."
"Ừ." Dung Tự bưng ly nước, lại đứng bên cạnh Trình Cẩm Chi một lúc.
Cạch cạch, Trình Cẩm Chi lại cầm máy tính bấm một lúc. Không tính thì còn ổn, tính ra cảm thấy có vấn đề ở khắp mọi nơi. Nói như vậy, cả hôm nay xem là phí công? Trình Cẩm Chi ném máy tính đi, nàng nghiêng đầu nhìn Dung Tự. Dung Tự đang làm việc, đôi tay tung bay trên bàn phím. Bên cạnh tay Dung Tự chất đống rất nhiều văn kiện. Theo lý thuyết, khối lượng công việc của Dung Tự chắc là khá rắc rối, nhưng khi nhìn Dung Tự, lại có cảm giác tài giỏi không diễn tả được? Trình Cẩm Chi lại nhớ khi tham gia triển lãm ở Venice, đi mua sắm gặp phải Dung Tự, Dung Tự bị từ chối khi đàm phán với người ta. Công việc của Dung Tự chắc không suôn sẻ như trong tưởng tượng của nàng. Trước tiên đừng để ý đến Dung Tự, công việc của nàng bây giờ mới làm người ta đau đầu.
Còn chưa lấy ly nước, cánh tay của Dung Tự đã đụng vào một đống văn kiện: "Em mới nói, sai ở đâu?"
"Muốn em xem giúp chị không?" Dung Tự cũng tốt tính, cầm văn kiện của Trình Cẩm Chi.
Một giây trước Trình Cẩm Chi còn hất cằm, vừa lúng túng vừa vênh váo hỏi Dung Tự. Nghe Dung Tự nói xong, nàng hạ cằm xuống, dường như cảm thấy mình vội vã quá: "Vậy cho em xem một chút đó."
Dung Tự đẩy hết văn kiện và máy tính xách tay của mình sang một bên, bắt đầu nghiêm túc xem báo cáo tài chính của Trình Cẩm Chi. Dung Tự xem rất tỉ mỉ, đồng thời cũng xem rất nhanh: "Em có thể ghi chú vào không?"
"Được."
Dung Tự bắt đầu ghi chú vào, Trình Cẩm Chi nhìn chỗ Dung Tự ghi chú, có đôi lúc nàng còn chưa xem tới, Dung Tự đã xem qua trang tiếp theo. Cái này là Dung Tự đọc nhanh như gió? Đã biết từ lâu, não của Dung Tự là một cái máy tính người tần số cao với sai số không. Hai tiếng mấy, Dung Tự đã hoàn thành lượng công việc một ngày của Trình Cẩm Chi.
Khi Dung Tự đưa văn kiện cho nàng, thiếu chút nữa nàng đã bật khóc quỳ xuống. Tất nhiên là không quỳ xuống được, Trình Cẩm Chi nhận văn kiện, lại cố ra vẻ lật mấy trang: "Làm khá lắm."
Dung Tự mỉm cười: "Ừ."
"Em có ghi chú ở phía sau, các dự án cụ thể, có cách phân tích cụ thể." Dung Tự nói.
"Ừm." Trình Cẩm Chi giữ khuôn mặt lạnh lùng của mình.
Dung Tự lại mở máy tính xách tay của mình ra, có vẻ cái tay còn lại của cô muốn lấy ly nước. Đầu ngón tay chưa đụng vào cái ly thì đã bị Trình Cẩm Chi lấy đi. Tốc độ rất nhanh, cảm giác như giành lấy. Trình Cẩm Chi bưng cái ly rỗng: "Em muốn uống nước à?"
"Dù sao chị cũng muốn uống nước. Tiện tay." Cuối cùng, Trình Cẩm Chi còn vẽ rắn thêm chân, bổ sung một câu.
Dung Tự cười, cũng khéo léo gật đầu: "Cám ơn."
Khi Trình Cẩm Chi trở lại, Dung Tự đã tập trung vào công việc. Hiện giờ đã hơn mười một giờ. Chắc Dung Tự lại thức đêm.
"Em định bao giờ ngủ?" Lúc rạng sáng, Trình Cẩm Chi lên tiếng.
"Chị đi ngủ trước đi, em còn phải giải quyết một lúc nữa."
Trình Cẩm Chi cũng biết "một lúc" của Dung Tự là bao lâu: "Chị sợ em đánh thức chị."
"Ừ, làm xong em sẽ đến phòng khách ngủ."
"Dung Tự, em luôn ngủ muộn như vậy à?"
"Gần đây hơi nhiều việc."
"Bận rộn như vậy, tại sao còn muốn đóng "Thủ Vọng"?" Trình Cẩm Chi từng đọc một số báo mạng, nói Dung Tự lấy thù lao một trăm triệu. Báo mạng, tất nhiên sẽ có phần phóng đại. Trên mạng còn nói Trình Cẩm Chi nàng mua một hòn đảo ở nước ngoài. Nói rất kì diệu, còn nói chỉ có thể lên đảo bằng trực thăng.
Dung Tự ngẩng đầu nhìn Trình Cẩm Chi, dừng một lúc: "Em có một số dự án hợp tác với đạo diễn Vương."
"Thật sao?" Trình Cẩm Chi đưa ly nước cho Dung Tự: "Chị đợi em hai phút, về phòng ngủ với chị."
Dung Tự nhấp một miếng nước, cúi mắt quét nhìn ngón tay của Trình Cẩm Chi: "Hình như móng tay của chị dài rồi."
"Cũng không dài lắm." Trình Cẩm Chi không có phản ứng, tự nhiên tiếp nhận câu nói của Dung Tự. Nàng cúi đầu nhìn Dung Tự, thoáng cái đã hiểu. Nàng ho một tiếng: "Hình như là dài rồi."
"Muốn em giúp chị cắt không?" Dung Tự nói.
Trình Cẩm Chi nhìn thoáng qua ngón tay của Dung Tự, ngón tay của Dung Tự được cắt tỉa cẩn thận, nàng cũng không nghi ngờ về kĩ thuật cắt móng tay của Dung Tự: "Em có mang theo kềm cắt móng tay?"
"Trong túi của em có."
"Ừ, chị đi rửa tay."
Vốn đang nói chuyện công việc, hiện giờ đã biến thành cắt móng tay. Dung Tự thực sự càng ngày càng quy mao, lúc trước chỉ có kềm cắt móng tay, giờ đã có nguyên bộ kềm cắt móng tay. Kềm cỡ lớn cỡ nhỏ kềm cắt da còn có giũa móng tay. Càng lớn tuổi càng quy mao, những lời này lại không thích hợp với Dung Tự lắm. Nhưng mà... Dung Tự cắt giũa ngón tay của nàng rất tốt, vành móng tay cũng được giũa nhẵn nhụi. Một cô gái có thể làm xuất sắc bất cứ ngành nghề nào. Bao gồm cả cắt móng tay. Trình Cẩm Chi đặt một chân lên sô pha, nàng cúi đầu nhìn đôi mi rất dài của Dung Tự. Trên mạng nói, phút của Dung Tự được tính bằng đô la Mỹ.
"Em giải quyết tài chính cho chị, còn giúp chị tỉa móng tay, chị có phải đưa em một khoản tiền khác không?" Trình Cẩm Chi nói.
"Tiền gì?" Dung Tự nhẹ nhàng thổi móng tay của Trình Cẩm Chi.
"Em không làm cố vấn cá nhân?"
"Không có. Chỉ là một khách hàng cá biệt khách sáo quá thôi."
"Trên mạng nói."
Dung Tự cười cười, giọng nói rất dịu dàng: "Sao mà chị còn tin những thứ đó."
"Em không muốn lấy tiền của chị." Dung Tự nghiêm túc nói.
"Ai nói chị đưa?" Trình Cẩm Chi nhanh chóng rút tay của mình lại: "Đau..."
Đồ giũa móng tay quẹt trúng ngón tay.
Dung Tự vội nắm tay của Trình Cẩm Chi, cô lo lắng thổi thổi: "Không sao chứ?"
***
Đôi mắt Mèo Sữa đẫm lệ: Đau quá đau.
Ngao ném đồ giũa móng tay: Ném, không đau không đau.
Đồ giũa móng tay: ... Tại sao các cặp đôi lại như vậy chứ.
Tác giả: Bây giờ vẫn chưa phải là một cặp.
Mèo Ngao hét tác giả: Đều do ngươi làm, câm miệng.
Tác giả và đồ giũa móng tay ôm nhau khóc: ... Tại sao lại như vậy chứ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook