Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
-
Chương 4: Ba mẹ tới!
Đám bác sĩ và y tá đập cửa 1 hồi lâu nhưng người bên trong vẫn không chịu mở cửa. Đến lúc họ bắt buộc phải dùng đến chìa khóa để có thể xông vào thì đột nhiên người con gái mở cửa ra.
Âu Dương Thiên Thiên chậm rãi đi ra ngoài, ngang thẳng qua chỗ các bác sĩ đến giường bệnh, sau đó ngồi lên.
Người bác sĩ thở dốc, ông tiến về phía cô, thử dò hỏi:
- Âu Dương tiểu thư, cô có ổn hay không?
Lúc này, cô gái ngước mắt nhìn ông, sâu trong ánh mắt nâu trong vắt đó, phảng phất sự bình tĩnh đến kì dị.
Điều đặc biệt hơn là, Âu Dương Thiên Thiên không hề lên tiếng đáp lại, cô nhìn đám người bác sĩ và y tá vài giây rồi cuộn chân lại, ôm mặt úp vào đầu gối.
Hành động của cô khiến ai nấy đều hết sức bất ngờ, bọn họ nhìn nhau nhưng không biết phải làm gì, hỏi nhưng không trả lời thì có thể nói gì đây?
Âu Dương Thiên Thiên nắm chặt tay, cô vùi đầu nghĩ. Đúng thật là mình đã sống lại rồi, không những thế còn là sống lại trong cơ thể 1 người khác nữa.
Điều hi hữu này có thể xảy ra với mình ư? Với 1 kẻ đã trải qua gần nửa đời người như mình? Thật không thể tin được.
Tiếng tim đập nhanh trong cơ thể người con gái, biểu hiện nguồn sống dồi dào tràn đầy năng lượng, so với trước đây, hoàn toàn là khác một trời 1 vực.
Đàm Gia Hi.... à không, từ giờ... cô chính là Âu Dương Thiên Thiên! Âu Dương Thiên Thiên - Nhị tiểu thư Âu Dương gia!
Mãi cho đến 2 tiếng sau, cô gái ngồi trên giường vẫn giữ nguyên tư thế đó, các y tá và bác sĩ đều thay nhau đứng trực canh gác cô, nhưng ngoài việc ngồi úp mặt như vậy, cô gái hoàn toàn không hề có hành động nào khác.
Điều này càng làm họ lo lắng hơn. Có phải Nhị tiểu thư đó có chuyện gì rồi không? Tình trạng, tâm thần ổn định cả chứ?
Nếu như có gì đó thật, bọn họ thật không dám nghĩ, hậu quả sẽ tới với mình là gì nữa. Đắc tội với nhà Âu Dương, cái kết thật sự rất đắng!
Đang lúc nhiều người hoang mang sợ hãi, một người đàn ông và phụ nữ trung niên đi tới, bác sĩ Hàn thấy họ, ngay lập tức chạy đến cúi đầu, lên tiếng chào hỏi:
- Âu tổng, Âu phu nhân!
Người đàn ông trung niên nhìn bác sĩ Hàn, ngay lập tức hỏi:
- Thiên Thiên đã tỉnh lại rồi sao? Tình trạng con bé thế nào? Có ổn không? Đã khám tổng quát hết cho nó chưa?
Bác sĩ nghe những câu hỏi dồn dập đổ tới, mồ hôi càng tuôn ra như suối, ông nuốt nước bọt, cẩn trọng đáp:
- Âu tổng, tình hình của Âu Dương tiểu thư.... trước ông cứ vào xem đi đã.
Nghe lời bác sĩ, người đàn ông và người phụ nữ ngay lập tức đi vào. Y tá thấy họ liền hô lên với cô gái ngồi trên giường:
- Âu Dương tiểu thư, Âu tổng và Âu phu nhân đã đến rồi!
Ngay lúc này, Âu Dương Thiên Thiên mới ngước mặt nhìn lên. Giây phút người đàn ông đó xuất hiện, trong đầu cô liền hiện lên một cái tên.
Âu Dương Chấn Đông - cha ruột của Âu Dương Thiên Thiên!
Âu Dương Thiên Thiên chậm rãi đi ra ngoài, ngang thẳng qua chỗ các bác sĩ đến giường bệnh, sau đó ngồi lên.
Người bác sĩ thở dốc, ông tiến về phía cô, thử dò hỏi:
- Âu Dương tiểu thư, cô có ổn hay không?
Lúc này, cô gái ngước mắt nhìn ông, sâu trong ánh mắt nâu trong vắt đó, phảng phất sự bình tĩnh đến kì dị.
Điều đặc biệt hơn là, Âu Dương Thiên Thiên không hề lên tiếng đáp lại, cô nhìn đám người bác sĩ và y tá vài giây rồi cuộn chân lại, ôm mặt úp vào đầu gối.
Hành động của cô khiến ai nấy đều hết sức bất ngờ, bọn họ nhìn nhau nhưng không biết phải làm gì, hỏi nhưng không trả lời thì có thể nói gì đây?
Âu Dương Thiên Thiên nắm chặt tay, cô vùi đầu nghĩ. Đúng thật là mình đã sống lại rồi, không những thế còn là sống lại trong cơ thể 1 người khác nữa.
Điều hi hữu này có thể xảy ra với mình ư? Với 1 kẻ đã trải qua gần nửa đời người như mình? Thật không thể tin được.
Tiếng tim đập nhanh trong cơ thể người con gái, biểu hiện nguồn sống dồi dào tràn đầy năng lượng, so với trước đây, hoàn toàn là khác một trời 1 vực.
Đàm Gia Hi.... à không, từ giờ... cô chính là Âu Dương Thiên Thiên! Âu Dương Thiên Thiên - Nhị tiểu thư Âu Dương gia!
Mãi cho đến 2 tiếng sau, cô gái ngồi trên giường vẫn giữ nguyên tư thế đó, các y tá và bác sĩ đều thay nhau đứng trực canh gác cô, nhưng ngoài việc ngồi úp mặt như vậy, cô gái hoàn toàn không hề có hành động nào khác.
Điều này càng làm họ lo lắng hơn. Có phải Nhị tiểu thư đó có chuyện gì rồi không? Tình trạng, tâm thần ổn định cả chứ?
Nếu như có gì đó thật, bọn họ thật không dám nghĩ, hậu quả sẽ tới với mình là gì nữa. Đắc tội với nhà Âu Dương, cái kết thật sự rất đắng!
Đang lúc nhiều người hoang mang sợ hãi, một người đàn ông và phụ nữ trung niên đi tới, bác sĩ Hàn thấy họ, ngay lập tức chạy đến cúi đầu, lên tiếng chào hỏi:
- Âu tổng, Âu phu nhân!
Người đàn ông trung niên nhìn bác sĩ Hàn, ngay lập tức hỏi:
- Thiên Thiên đã tỉnh lại rồi sao? Tình trạng con bé thế nào? Có ổn không? Đã khám tổng quát hết cho nó chưa?
Bác sĩ nghe những câu hỏi dồn dập đổ tới, mồ hôi càng tuôn ra như suối, ông nuốt nước bọt, cẩn trọng đáp:
- Âu tổng, tình hình của Âu Dương tiểu thư.... trước ông cứ vào xem đi đã.
Nghe lời bác sĩ, người đàn ông và người phụ nữ ngay lập tức đi vào. Y tá thấy họ liền hô lên với cô gái ngồi trên giường:
- Âu Dương tiểu thư, Âu tổng và Âu phu nhân đã đến rồi!
Ngay lúc này, Âu Dương Thiên Thiên mới ngước mặt nhìn lên. Giây phút người đàn ông đó xuất hiện, trong đầu cô liền hiện lên một cái tên.
Âu Dương Chấn Đông - cha ruột của Âu Dương Thiên Thiên!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook