Trọng Sinh Đô Thị Thiên Vương
-
Chương 6: Chị gái Thành Bạn Gái (hạ)
7 giờ tối Dương Phàm đi lên phòng của chị hắn,hắn chẳng thèm gõ cửa mà đi hẳn vào luôn vì cửa phòng của chị hắn không có khóa.Đúng là phòng của nữ nhân có khác,xung quang chỉ thấy toàn là một màu hồng,đây là lần đầu tiên hắn vào phòng của nữ nhân.
Hắn đến bên giường chỉ thấy đôi chân trắng muốt lộ ra dưới lớp chăn."Chẳng lẽ"hắn hít một hơi thật sâu từ từ kéo chiếc chăn xuống chỉ thấy ngọn núi lộ ra 2 đầu núm vú hồng."Thật sự là muốn đưa tay vuốt ve mà".
Cố kiềm chế dục vọng,nhưng hắn thật sự là chịu hết nổi rồi."đặt tay lên hai quả bưởi trước mặt hắn từ từ xoa nắn,rất mềm,cuối cùng hắn cũng không kiềm chế nữa mà làm mạnh bạo hơn".Chỉ nghe thấy ư..ư..ư..phát ra từ cổ họng của Dương Nguyệt.
Nàng tỉnh lại,lúc đầu nàng rất hoảng,nàng dần ổn định lại."chỉ có Dương Phàm vẫn đang trong cơn dục vọng cho nên không biết chị hắn đã tỉnh".
"Đủ chưa".Câu nói của nàng đã đánh thức cơn say mê của Dương Phàm.
"Chị dậy rồi sao".Dương Phàm nói với vẻ mặt tỉnh bơ.
"Em làm như vậy chị không dậy thì cũng không biết em còn muốn tiến xa đến đâu nữa"Hừ.
"Em...em...em xin lỗi,tại em không kiềm chế được".
"Nếu em không kiềm chế được thì sao không tìm lấy cô bạn gái nào đi".
Bạn gái chẳng phải chị đang là bạn gái của em sao.
Được rồi em còn không đi ra để chị còn thay y phục.
"Dù sao em cũng thấy hết rồi còn gì mà ngại nữa chứ"dù sao thì sờ em cũng sờ rồi,nhìn thêm một chút nữa cũng đâu có ảnh hưởng gì đâu,thật sự là rất căng rất đàn hồi.nói hết câu Dương Phàm đi ra khỏi phòng xuống dưới ngồi ở ghế chờ.
"Không biết lúc đưa nàng lên giường thì nàng có phóng đãng không nhỉ".Hắn chỉ nghĩ đến thôi mà thằng nhỏ của hắn đã phản ứng kịch liệt.
Một lúc sau chị hắn đi xuống trong bộ váy dạ hội hở đôi vai trần,lại khiến hắn nhớ lại cảnh vừa làm ở trong phòng."hắn nhìn vào lòng bàn tay nấm vào rồi mở ra cứ như vậy".
"Tiểu tử còn nghĩ bậy bạ gì đó"nàng tức giận nói.
"Em đâu có nghĩ gì đâu"Dương Phàm Làm ra vẻ vô tội nói,Chị đã xong rồi thì chúng ta đi đâu vậy.
"Tới bữa tiệc sinh nhật bạn chị".Nhớ là làm cho giống người yêu vào nhé.
"Chẳng phải chúng ta vừa mới làm chuyện của người yêu hay làm sao".
Nhắc tới chuyện đó lại khiến cho khuôn mặt của Dương Nguyệt đỏ lên.nàng nhớ lại lúc bị cậu em trai sờ nắn ngực mình,làm khuôn mặt nàng càng thêm đỏ.
"Đứng đắn chút đi trong đầu em không có gì ngoài chuyện đó sao".
"Được em sẽ đứng đắn mà".Mà em vừa gọi anh là cái gì.
"Thì là em đó thôi"mà em vừa nói gì đó,em lên chức anh từ khi nào thế.
"Chẳng phải lúc chiều chị đã đồng ý rồi sao".
"Chị đã đồng ý chuyện gì?"
"Thì là chuyện chị đồng ý làm bạn gái em rồi còn gì"
"Là chuyện đó sao,chẳng phải chị đã nói nếu em giúp chị 3 việc chị sẽ đồng ý làm bạn gái em con gì".
"Nhưng chị đâu có nói là em phải giúp chị song 3 chuyện thì chị mới làm bạn gái em đâu chính như vậy bây giờ chị chính là bạn gái của em".
Đúng là nàng có nói như vậy,thôi thì đành làm bạn gái của em trai vậy.
Hắn đến bên giường chỉ thấy đôi chân trắng muốt lộ ra dưới lớp chăn."Chẳng lẽ"hắn hít một hơi thật sâu từ từ kéo chiếc chăn xuống chỉ thấy ngọn núi lộ ra 2 đầu núm vú hồng."Thật sự là muốn đưa tay vuốt ve mà".
Cố kiềm chế dục vọng,nhưng hắn thật sự là chịu hết nổi rồi."đặt tay lên hai quả bưởi trước mặt hắn từ từ xoa nắn,rất mềm,cuối cùng hắn cũng không kiềm chế nữa mà làm mạnh bạo hơn".Chỉ nghe thấy ư..ư..ư..phát ra từ cổ họng của Dương Nguyệt.
Nàng tỉnh lại,lúc đầu nàng rất hoảng,nàng dần ổn định lại."chỉ có Dương Phàm vẫn đang trong cơn dục vọng cho nên không biết chị hắn đã tỉnh".
"Đủ chưa".Câu nói của nàng đã đánh thức cơn say mê của Dương Phàm.
"Chị dậy rồi sao".Dương Phàm nói với vẻ mặt tỉnh bơ.
"Em làm như vậy chị không dậy thì cũng không biết em còn muốn tiến xa đến đâu nữa"Hừ.
"Em...em...em xin lỗi,tại em không kiềm chế được".
"Nếu em không kiềm chế được thì sao không tìm lấy cô bạn gái nào đi".
Bạn gái chẳng phải chị đang là bạn gái của em sao.
Được rồi em còn không đi ra để chị còn thay y phục.
"Dù sao em cũng thấy hết rồi còn gì mà ngại nữa chứ"dù sao thì sờ em cũng sờ rồi,nhìn thêm một chút nữa cũng đâu có ảnh hưởng gì đâu,thật sự là rất căng rất đàn hồi.nói hết câu Dương Phàm đi ra khỏi phòng xuống dưới ngồi ở ghế chờ.
"Không biết lúc đưa nàng lên giường thì nàng có phóng đãng không nhỉ".Hắn chỉ nghĩ đến thôi mà thằng nhỏ của hắn đã phản ứng kịch liệt.
Một lúc sau chị hắn đi xuống trong bộ váy dạ hội hở đôi vai trần,lại khiến hắn nhớ lại cảnh vừa làm ở trong phòng."hắn nhìn vào lòng bàn tay nấm vào rồi mở ra cứ như vậy".
"Tiểu tử còn nghĩ bậy bạ gì đó"nàng tức giận nói.
"Em đâu có nghĩ gì đâu"Dương Phàm Làm ra vẻ vô tội nói,Chị đã xong rồi thì chúng ta đi đâu vậy.
"Tới bữa tiệc sinh nhật bạn chị".Nhớ là làm cho giống người yêu vào nhé.
"Chẳng phải chúng ta vừa mới làm chuyện của người yêu hay làm sao".
Nhắc tới chuyện đó lại khiến cho khuôn mặt của Dương Nguyệt đỏ lên.nàng nhớ lại lúc bị cậu em trai sờ nắn ngực mình,làm khuôn mặt nàng càng thêm đỏ.
"Đứng đắn chút đi trong đầu em không có gì ngoài chuyện đó sao".
"Được em sẽ đứng đắn mà".Mà em vừa gọi anh là cái gì.
"Thì là em đó thôi"mà em vừa nói gì đó,em lên chức anh từ khi nào thế.
"Chẳng phải lúc chiều chị đã đồng ý rồi sao".
"Chị đã đồng ý chuyện gì?"
"Thì là chuyện chị đồng ý làm bạn gái em rồi còn gì"
"Là chuyện đó sao,chẳng phải chị đã nói nếu em giúp chị 3 việc chị sẽ đồng ý làm bạn gái em con gì".
"Nhưng chị đâu có nói là em phải giúp chị song 3 chuyện thì chị mới làm bạn gái em đâu chính như vậy bây giờ chị chính là bạn gái của em".
Đúng là nàng có nói như vậy,thôi thì đành làm bạn gái của em trai vậy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook