Trọng Sinh Chu Chỉ Nhược
-
Chương 43: Tư tâm khởi đạo Ỷ Thiên kiếm
Ta cứ nghĩ nội công cùng với huyệt vị đoán thể thuật mà ta tự đoán ra lúc trước là không khác biệt lắm, nhưng khi bắt đầu thực sự học tập, vận tức nội công mới biết được hai cái căn bản không phải là một, khi Đại sư tỷ dùng nội lực truyền vào kinh mạch, ta có thể cảm thụ được lộ tuyến vận hành cơ bản của nội công, lúc ấy mới biết được nội công không đơn giản như ta đã nghĩ.
Huyệt vị đoán thể thuật tuy vận hành khá hiệu quả nhưng so với nội công chân chính thì có thể nói một cái trên trời một cái dưới đất. Huyệt vị đoán thể thuật chẳng qua chỉ là chuyển động co ép các cơ trong cơ thể mà tạo thành, mà nội công như một vật sống trong cơ thể có thể chuyển động khắp các kinh mạch, sinh ra hoặc nóng hoặc lạnh, hoặc âm hoặc dương có thể tạo ra các hiệu quả kỳ lạ.
Ta sau khi hiểu được nguyên lý vận hành nội công, cũng không mê hoặc vào mà chuyên tâm luyện tập, tuy thời hiện đại ta từng đọc Tiếu ngạo giang hồcó tranh chấp giữa hai phái Khí Tông và Kiếm Tông, nhưng để phân biệt ra thành hai dạng cũng phải có khác biệt rõ rệt. Trước đây ta từng cảm thấy đoán thể thuật không phải thời gian ngắn có thể tiến bộ đột phá, mà khí tắc cùng phản, hiện tại luyện tập nội công có hiệu quả tốt hơn.
Khi cơ thể ta cảm nhận được nội công ở kinh mạch lưu chuyển, Đại sư tỷ dùng nội lực duy trì vận động kinh mạch toàn thân cho đến khi toàn bộ các đại kinh mạch đều có cảm ứng, ta có thể nhớ rõ vị trí mỗi kinh mạch. Sau đó buổi sáng ta cũng không đi luyện tập thứ kiếm pháp thô giản của Nga Mi, đương nhiên cũng không luyện nội công tâm pháp bình thường trong phái, bởi vì tâm pháp này học vừa lâu, tiến lại chậm, uy lực lại không đủ, dĩ nhiên với người đã từng xem qua tuyệt học thì xem không thể vào mắt được.
Ta đành phải cẩn thận cân nhắc tổng cương Bất lão Trường xuân công, tiếp tục luyện tập hô hấp pháp, nội lực khi Đại sư tỷ đả thông kinh mạch còn lại cứ tuần tự tùy ý di chuyển, ta chưa từng luyện qua nội công, mà hơn mười năm luyện tập nhiều khiến kinh mạch ta rộng rãi cứng cỏi, không sợ nội lực thâm nhập sâu vào.
Haizz… Thời gian dần trôi, dùng khẩu quyết hô hấp pháp tùy ý vận chuyển nội lực rốt cuộc cũng được hình thành tự nhiên, vận hành theo quỹ tích nhất định, chẳng những nội lực tiến rất xa, mà tính chất cũng giống như nắng xuân, bình ổn và ấm áp. Trong lúc đó ta cũng luyện khẩu quyết Bất lão Trường xuân công, nội công thâm hậu chia làm mười hai tầng, ta cũng đã vượt qua tầng luyện tập thứ nhất.
Qua nửa năm, trời đã sang thu. Lúc này lá rụng rực rỡ, là thời kì nhà nông bận rộn, trên núi cũng ít người qua lại. Đại sư tỷ thường kiểm tra tiến độ học tập của ta, bởi vì chẳng những kiếm pháp không thuộc, ngay cả nội công trụ cột đều không luyện được căn bản, khiến cho Đại sư tỷ vốn coi trọng ta thực thất vọng, tuy rằng ta cũng rất áy náy khi lừa gạt Đại sư tỷ.
Nhưng ta phải duy trì nguyên tắc, phá vỡ vận mệnh vật hi sinh đã bị định sẵn cho mình, vì cuộc sống hạnh phúc chỉ có thể tiếp tục lừa gạt, lặng lẽ tiếp tục thành công tiến vào tầng thứ hai Bất lão Trường xuân công, có lẽ vì đã nhiều năm luyện tập khẩu quyết hô hấp pháp luyện đến tầng thứ hai mới có thể tiến triển được nhanh như vậy.
Luyện thành công, cảm giác thân thể đã bay lên một cảnh giới khác, không phải ở lực lượng bản thể mà là khi vận hành nội lực trong kinh mạch sinh ra một lực lượng cường đại rất kỳ lạ, tuy rằng ấm áp và điều hòa, nhưng nếu đem nội lực vận hành ở Thiếu dương tam tiêu kinh, nội lực sẽ sinh ra thuộc tính nhiệt, thời gian vận hành càng lâu, chu kỳ càng nhiều nhiệt tính càng mạnh.
Mà vận hành ở Thái âm phế kinh lại ngược lại, sinh ra thuộc tính âm hàn, vận hành càng lâu lại càng thêm âm lãnh, thậm chí sinh ra khí lạnh như băng, bất quá nội lực đánh ra rất uy lực, hiệu quả đủ lớn. Nếu thu hồi lại, nội lực dựa theo khẩu quyết vận hành lại khôi phục ấm áp lại như bình thường, khiến ta an tâm hơn rất nhiều, biết rằng ít nhất nội lực không có vấn đề gì, sẽ không vì thuộc tính trái ngược mà xung đột, dễ dẫn đến tẩu hỏa nhập ma.
Ta thử dùng nội lực phóng ra ám khí, kết quả thức đáng mừng. Dùng nội lực phóng phi châm, dùng huyệt đạo kích phát tiềm lực hiệu quả thật tốt hơn mấy lần, sẽ không vì sức gió hay mưa cản trở mà uy lực giảm đi, mạnh hơn nhiều so với trước đây. Trải qua đủ loại kiểm chứng, ta thử luyện tập những kỹ năng cũ đều không có gì trở ngại, cũng không tẩu hỏa nhập ma, tuy rằng ta không biết luyện thành có được hiệu quả của Bất lão Trường xuân công như mong đợi hay không, hay là còn có bí quyết nào tốt hơn, nhưng bất quá ta không cưỡng cầu.
Nội lực đã có tiến triển, chỉ cần chậm rãi luyện tập, từ từ tiến bộ, nói chung cũng có thành tựu, hiện tại còn thiếu kiếm pháp, chưởng pháp vận dụng nội lực, ta cũng từng nảy ra ý nghĩ muốn học tập các tiền bối tự nghĩ ra những chiêu thức hay võ công gì đó như xà bàn ưng.. , đáng tiếc hóa ra các tiểu thuyết võ hiệp toàn là lừa người cả, võ công không dễ mà sáng tạo như vậy, mỗi chiêu mỗi thức đều cần nội lực đặc thù vận hành, phát lực cũng cần pháp môn, nếu không có pháp môn, chẳng những không đánh nổi đến địch nhân mà ngược lại còn tự làm mình bị thương.
Ta từng thử vì tự tập võ công mà tìm bắt không ít chim sẻ, nghĩ muốn học Tiểu Long Nữ, Dương Quá tập luyện bằng cách bắt chim sẻ, sáng tạo ra cái gì mà La Võng thức, đáng tiếc mèo vẫn hoàn mèo, nếu võ công dễ luyện như vậy cần sư phụ làm cái gì, Nga Mi phái Quách Tương muốn học Dương Quá tự nghĩ ra kiếm pháp, chưởng pháp cũng không nổi. Diệt Tuyệt sư thái võ công luyện lâu như vậy cũng không là đối thủ của Trương Vô Kỵ mới ra đời ít lâu, thật sự là võ công Nga Mi chẳng hy vọng được gì nhiều.
Đôi lúc ta nghĩ, có võ công bí tịch thì tốt rồi, đáng tiếc võ học trong Tiêu Dao phái mà Kim Dung miêu tả, Thiên Sơn chiết mai thủ, Thiên Sơn Lục dương chưởng, Bạch Hồng chưởng tuyệt thế công phu thì tuyệt tích, Thái Cực quyền Trương Tam Phong còn chưa có nghĩ ra, ở thời hiện đại ta cũng chưa từng hứng thú với môn công phu chậm rãi từ từ này, căn bản không giống với mấy người xuyên qua, luyện Thái Cực dễ như ăn cơm.
Hiện tại gần nhất cũng chỉ có Cửu Âm chân kinh giấu trong Ỷ Thiên kiếm trong tay Diệt Tuyệt sư thái, mặc kệ Cửu Âm chân kinh này nội công pháp môn có tốc thành hay không, đây cũng chính là tuyệt học hàng thật giá thật, ngay cả Trương Vô Kỵ, tam tăng Thiếu Lâm võ công đại thừa đối phó cũng phải luống cuống tay chân, thất bại cũng chỉ vì Chu Chỉ Nhược nguyên bản luyện tập Cửu Âm chân kinh thời gian quá gấp, công lực còn rất nông cạn.
Nảy ra ý nghĩ này xong, mục tiêu của ta đã định vào Cửu Âm chân kinh giấu trong Ỷ Thiên kiếm trong tay Diệt Tuyệt sư thái, nghĩ biện pháp có thể lấy Ỷ Thiên kiếm vào tay, về phần đánh gãy Ỷ Thiên kiếm lấy ra Cửu Âm chân kinh thì không có gì khó, trong sách Tiêu Dao phái của mẹ để lại có phương phápDung kim hóa ngọc, cho dù là Ỷ Thiên kiếm cũng có thể dễ dàng nung nóng chảy.
Ỷ Thiên kiếm không phải dùng huyền thiết tạo thành mà là từ Quân tử và Thục nữ kiếm của Tiểu Long Nữ và Dương Quá, chẳng qua là cứng hơn so với sắt thép bình thường, chỉ cần xuống núi tìm thợ rèn đánh một số dụng cụ, nếu sợ Cửu Âm chân kinh bị hủy mất thì có thể dùng thử nhẫn huyền thiết của chưởng môn Nga Mi, không có lý gì khi Đồ Long đao có thể chặt gãy Ỷ Thiên kiếm mà nhẫn huyền thiết lại không thể.
Chẳng qua là dùng sức có chút bất đồng, chỉ cần đem nội lực toàn bộ tập trung ở nhẫn huyền thiết đánh vào nơi yếu nhất, một lần không được thì hai, nhất định có thể mở ra. Đám đồ đệ của Quách Tương quả thật không linh mẫn, bằng không có thể sớm lấy ra Cửu Âm chân kinh, quang đại Nga Mi.
Nửa năm ta chú ý theo dõi, Diệt Tuyệt sư thái luôn luôn ở tại trong viện của mình tĩnh tu, giống hệt Trương Tam Phong không thích quản việc gì, mười ngày nửa tháng cũng không ra khỏi cánh cửa, các đồ đệ mỗi ngày hai lần mang đồ ăn đến tận cửa phòng, còn dặn thêm là trừ khi Nga Mi xảy ra việc trọng đại, nếu không không được phép quấy rầy.
Có cơ hội rồi. Trong tay ta vừa lúc có công thức một loại mê dược không màu không vị, Thần tiên thất nhật túy, dù nội lực có mạnh đến đâu chỉ cần trúng mê dược, sau ba canh giờ sẽ ngủ như say rượu, mất bảy ngày mới có thể tỉnh, vì phải chờ dược hiệu trong cơ thể tiêu tan dần, hơn nữa còn có thể thanh lọc cơ thể giải trừ độc tố, sau khi tỉnh lại chẳng những không hề suy yếu đói khát, ngược lại sẽ cảm thấy mạnh mẽ sảng khoái hơn rất nhiều.
Việc tiếp theo phải làm chính là ở trong tư thất trộm Ỷ Thiên kiếm ra ngoài, lấy ra Cửu Âm chân kinh sao chép lại, rồi đem kiếm trả lại nguyên vẹn để Diệt Tuyệt sư thái không phát giác, tuy biết việc này có vẻ như không hợp đạo đức cho lắm, nhưng ta nghĩ đến cách Diệt Tuyệt đối nhân xử thế, lại thêm tình cảnh hiện tại, vì tương lại, phải bất chấp.
Trải qua suy tính lập kế hoạch kỹ càng, ta lấy cớ xuống núi tìm mua vài thứ đồ đạc linh tinh lén đi tìm thợ rèn dựa theo đồ hình tạo ra kìm đồng loại thô nhỏ, lại mua các loại dược liệu để chế ra Thần tiên thất nhật túy, cùng với một than đá, dầu hỏa.., lại ở sau núi Nga Mi tìm một sơn động bí mật có suối nước chảy qua, sắp xếp chu tất than, củi, lò lửa, nước lạnh.. đầy đủ mọi thứ cần thiết.
Lấy được kìm đồng đã đặt làm ở chỗ thợ rèn xong, lại đến việc tiếp theo là đảm nhận việc mang cơm cho Diệt Tuyệ sư thái, đúng là thời cơ tốt để hoàn thành kế hoạch. Nói là ký danh đệ tử hay là ngoại môn đệ tử gì chứ, ở Nga Mi cũng không chỉ có mỗi việc luyện võ là xong, chẳng những cơm áo ngủ nghỉ chi phí tự lo, còn phải ra sức cống hiến cho sư môn, nào là gánh nước, chặt củi, giặt quần áo, nấu cơm, trông coi kho bãi, tuần tra bảo vệ trong phái.. Ta ở phòng bếp làm việc, thường giúp mọi người đưa cơm, các công việc cứ đến lượt thì tuần tự mà làm. Cũng khéo, khi tất cả đã chuẩn bị kỹ lưỡng, cơ hội liền đến.
Buổi sáng như mọi ngày, ta mang đồ ăn chay phòng bếp chuẩn bị cho Diệt Tuyệt sư thái đến cửa phòng, nhẹ nhàng nói: “Sư phụ, đồ ăn chay đã chuẩn bị xong, thỉnh sư phụ dùng cơm.” Nói xong tim cũng căng thẳng mà đập thình thịch, ta cũng không dám ở lại nhìn vội xoay người rời đi, bởi vì trong đồ ăn kia ta đã bỏ vào Thần thiên thất nhật túy. Kiếp trước kiếp này tính cả hai kiếp thì đây là lần đầu tiên ta làm việc lén lút thế này, chẳng những trong lòng bối rối, có cảm giác phạm tội, bàn tay cũng khẩn trương phát run, nhớp nháp mồ hôi.
Ta hơi có chút hối hận, trong lòng thề từ nay về sau tuyệt sẽ không làm chuyện gì lén lút như vậy nữa, cảm giác phạm tội thật khó thở, chẳng trách Chu Chỉ Nhược trong nguyên bản cuối cùng thành ra điên loạn như vậy, đúng là làm chuyện trái lương tâm, trong lòng cũng bức bách muốn phát điên. Về sau mặc kệ có việc gì khó, ta cũng tuyệt sẽ không dùng thủ đoạn nữa, dùng cách quang minh chính đại mà làm.
Quá nửa canh giờ, ta mới kìm chế được tâm tình bình tĩnh lại, từng bước từng bước đi lại cửa phòng Diệt Tuyệt sư thái, nhìn thấy khay đồ ăn đã được ăn hết mới lén thở phào, vội thu thập hộp cơm xoay người rời đi. Diệt Tuyệt sư thái ở trong phòng ngồi xuống như mọi khi, bỗng nhiên nhíu mày, lẩm bẩm tự hỏi: “Sao lại như vậy? Cước bộ loạng choạng, hô hấp cũng dồn dập, ta bị sao nhỉ?” Nhưng cũng không đứng dậy, chỉ định đến giờ cơm chiều thì hỏi lại, lại không nghĩ rằng khi tỉnh lại cũng đã qua bảy ngày.
Đến bữa chiều, ta lại mang đồ ăn đến, trong lòng đấu tranh tư tưởng hồi lâu, rồi lớn mật đẩy cửa viện ra, nhẹ nhàng tiến từng bước từng bước, thẳng đến phòng Diệt Tuyệt sư thái, thấy bà ta quả nhiên là đang hôn mê, lúc này ta mới thực sự thở phào, ta biết, xem tính cách của Diệt Tuyệt thì tuyệt đối sẽ không giả bộ để lừa người.
Ta yên tâm lớn mật bước qua, nhìn thấy Ỷ Thiên kiếm danh truyền võ lâm đang đặt bên người Diệt Tuyệt sư thái. Ta cầm lấy, cố kìm chế xúc động trong lòng, nhẹ nhàng rút ra, chỉ thấy ánh sáng lóe ra, hàn quang sắc lạnh. “Phác! Phác!” Bỗng nhiên có mấy tiếng vang nhỏ, vô số kim châm của ta tự động bay ra, dính vào thân Ỷ Thiên kiếm, khiến ta hú hồn kinh sợ một phen.
Lúc này ta mới chợt nhớ, trong nguyên tác có viết Ỷ Thiên kiếm có từ tính mạnh (tính hút kim loại như nam châm), hút được ám khí bằng kim loại, không khỏi cười khổ, thế mà mình lại bị dọa cho sợ gần chết, quả nhiên là có tật giật mình a! Than thầm trong lòng, tâm tình kích động cũng bình tĩnh lại, ta thu hết kim châm trên Ỷ Thiên kiếm cất kỹ, đem Ỷ Thiên kiếm đặt lên trên thư án, bước đến cạnh Diệt Tuyệt sư thái.
Bà ta bất quá bộ dáng mới chỉ trung niên, dung mạo xinh đẹp thoát tục, chỉ có điều hai hàng lông mày lại xiên xiên đổ xuống, khiến khuôn mặt biến thành sắc bén quỷ dị. Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy, lại phải xưng hô là sư phụ, cảm giác thực phức tạp, cũng chẳng rõ là phải đối đãi như thế nào nữa, có lẽ chung quy ta không phải là Chu Chỉ Nhược nguyên bản cho nên cũng chẳng thể kính hay yêu.
Tư thế hôn mê thật vô cùng buồn cười, khiến ta hơi cảm thấy có lỗi, vội đỡ bà ta nằm xuống, rồi mới rút từ trên ngón tay cái bà ta ra chiếc nhẫn huyền thiết, đi đến trước án thư, tay trái giữ kiếm, tay phải cầm nhẫn, nội lực tập trung toàn bộ vào tay phải, toàn lực bắn chiếc nhẫn vào giữa đầu kiếm.
“Đinh”. Một tiếng ngân chói tai vang lên, ta nhặt lại nhẫn huyền thiết bị phản chấn bay ra, Ỷ Thiên kiếm không có gì khác thường, ta cũng không thắc mắc, dĩ nhiên, nếu Ỷ Thiên kiếm mà dễ gãy thì không gọi là Ỷ Thiên kiếm. Lần thứ hai, lần thứ ba… Một lần lại một lần, ta cứ tiếp tục vận nội lực đem nhẫn huyền thiết bắn vào Ỷ Thiên kiếm, rốt cuộc đã mệt đến mức đầu đổ đầy mồ hôi, nội lực sắp hao hết.
“Đinh đinh” hai tiếng. Là tiếng mũi kiến Ỷ Thiên và nhẫn huyền thiết cùng rơi trên mặt đất. Ta thở phào, cũng không quan tâm đến nhẫn huyền thiết, vội kích động cầm thanh kiếm đã gãy thành hai mảnh, xem trong lõi mũi kiếm, quả nhiên bên trong có thể nhìn thấy mơ hồ thứ gì đó màu trăng trắng. Ta cầm kiếm run run tay dùng sức hắt hắt vài cái, một cuộn vải lụa mỏng màu trắng văng ra ngoài.
Kích động cầm tấm lụa, nhẹ nhàng mở ra, nhìn cả cuộn có vẻ nhỏ, nhưng mở ra lại dài đến hai thước, chi chít những chữ nho nhỏ như đầu ruồi, mở đầu quả nhiên là bốn chữ to: Cửu Âm chân kinh. Thở phào, rốt cuộc thì cũng vào tay, ta vội giấu kỹ tấm lụa vào trong người.
Lại cầm lấy nhẫn huyền thiết đeo lại vào tay Diệt Tuyệt sư thái, ta quay trở lại nhặt hai mảnh gãy của thanh kiếm giấu vào trong hộp cơm, mang ra ngoài. Ai mà biết vừa cầm chuôi kiếm, bỗng nhiên lại một cuốn lụa trắng nữa văng ra. Ta kinh ngạc, vội cầm lên xem, cũng vẫn là chữ nhỏ như đầu ruồi, nhưng mở đầu là mấy chữ to: Tinh nghĩa võ học Hồng Thất công.
Ta đầu nổi đầy hắc tuyến, lại là của bản mới. Ta còn nhớ rõ trước đây từng đọc báo, trong báo nói rõ là Ỷ Thiên Đồ Long ký bản mới chỉnh sửa, trong Ỷ Thiên kiếm chẳng những có Cửu Âm chân kinh Hoàng Dược Sư đã chỉnh sửa lại, còn có thêm võ học tinh nghĩa Bắc Cái. Về phần Cửu Âm chân kinh là do Hoàng Dược Sư thương tâm Trần Huyền Phong và Mai Siêu Phong, đem Cửu Âm chân kinh võ học tốc thành chỉnh sửa lại, thương tổn khi tập luyện cũng không nặng nề như cũ.
Aizz! Thật là mệt. Đem ta trọng sinh đến thế hệ sau của thế giới Thiên Long bát bộ bản mới, sống trong chiến tranh loạn lạc căng thẳng cũng không tính, nhưng còn bản mới của Ỷ thiên Đồ long ký ta còn chưa có đọc, nhớ được vài thứ thì đều là đọc được trên báo, không biết thật giả thế nào nữa.
Nếu như bản mới diễn biến không như bản cũ thì làm sao bây giờ? Bằng vào vận mạt của Chu Chỉ Nhược thì đừng nghĩ đến được sung sướng, nhất định là chẳng thể ngồi yên mà nhìn được rồi! Kim lão gia tử thật là.. Tuổi đã lớn mà còn không chịu sống yên ổn nhàn nhã, suốt ngày đem truyện sửa đi sửa lại, hại ta không biết bản mới sửa như thế nào, giờ phút này cũng không vì lấy được Cửu Âm chân kinh mà vui mừng nữa.
Máy móc đem Bắc Cái võ học tinh nghĩa cất giấu vào người, máy móc đem hai mảnh kiếm gãy giấu vào trong hộp cơm, máy móc xóa sạch dấu vết, máy móc trở lại phòng, máy móc sao chép lại bí tịch, máy móc đi về phía sau núi, máy móc đốt lò rèn, máy móc đem bí tịch cất lại vào trong lõi Ỷ Thiên kiếm, đem thanh kiếm nối lại hoàn chỉnh nguyên vẹn như cũ.
Máy móc đem thanh kiếm giấu vào trong bó củi mang trở về trong phái, máy móc đem kiếm trả lại trong phòng Diệt Tuyệt, máy móc cho Diệt Tuyệt ăn giải dược, máy móc nhận ra Diệt Tuyệt mới hôn mê được có hai ngày, máy móc trốn trở về trong phòng làm một việc gì đó, máy móc thấy Diệt Tuyệt tưởng rằng bản thân võ công tiến nhanh, máy móc nhìn Diệt Tuyệt không thèm để ý hai ngày liền đã không ăn không uống.
Máy móc nhìn nguyên bản Cửu Âm Bạch cốt trảo biến thành thiết chưởng của Cừu gia*, máy móc nhìn Cửu Âm thần trảo biến thành Tồi Kiên thần trảo chuyên phá trảo pháp, máy móc nhìn Tồi Tâm chưởng biến thành chưởng khác của Cừu gia, máy móc nhìn Cửu Âm chân kinh đã khác xa rất nhiều so với nguyên bản mà ta từng đọc, máy móc nhìn các loại pháp môn kỳ lạ, máy móc lén luyện tập võ công Cửu Âm chân kinh.
*Cừu gia: mấy anh em họ Cừu trong Anh Hùng Xạ Điêu và Thần Điêu Đại Hiệp: Cừu Thiên Nhận, Cừu Thiên Trượng và Cừu Thiên Xích.
Máy móc nhìn Bắc Cái võ học tinh nghĩa, máy móc nghĩ có nên đem giao cho Cái Bang bang chủ Sử Hỏa Long, máy móc nhìn võ công Hồng Thất Công có trong tay mà không thể luyện, máy móc thẳng cho đến tháng sau Bối Cẩm Nghi sư tỷ trở về núi mới từ từ mờ mịt khôi phục lại như bình thường, bởi vì đồng hành với Bối Cẩm Nghi, cùng về còn có người đáng yêu nhất Võ Đang Ân Lục Hiệp.
Hơn nữa, Bối Cẩm Nghi sư tỷ tuy có chịu nội thương, Ân Lục hiệp cũng gầy yếu đi rất nhiều, nhưng thần thái tinh thần sảng khoái bay bổng, chỉ nhìn là có thể nhận ra hai người có ám muội. Bối Cẩm Nghi sư tỷ trở về giống như khuấy động khiến cho đầm nước lặng Nga Mi trở nên náo nhiệt, ngay cả Diệt Tuyệt sư thái đang bế quan cũng phải đi ra tiếp đón Ân Lục hiệp.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook