Trọng Sinh Chi Thị Ái Hành Hung
-
Chương 16: Nói chuyện
Mạnh Bạch Tình không phải là con trai độc nhất trong nhà, bên trên gã còn có một người anh trai lớn hơn hắn hai tuổi, dưới lại có một đứa em gái nhỏ hơn một tuổi, nhưng nếu nói về độ cưng chiều, Mạnh Bạch Tình tuyệt đối là hài tử được chiều chuộng nhất trong nhà.
Gã có khuân mặt xinh đẹp, đầu óc cũng rất tốt, thứ duy nhất khiến cho người khác lên án, phỏng chừng chính là tính cách được tạo ra dưới sự chiều chuộng kia.
Tại thời điểm vừa mới gặp được Úc Lâm Phi, Mạnh Bạch Tình còn có thể che dấu tính cách chỗ thiếu chỗ hụt, giả bộ thoải mái, tuyệt đối sẽ không vì một chút chuyện nhỏ mà làm loạn với Úc Lâm Phi, nhưng càng về sau lại càng không được…
Dưới sự yêu chiều của Úc Lâm Phi, về sau Mạnh Bạch Tình triệt để lộ ra tính cách chân thực của mình.
Gã chẳng những tính cách bất bình thường mà còn rất xảo quyệt, không vừa mắt bất cứ người nào tới gần Úc Lâm Phi, cho dù là hảo hữu nhiều năm của Úc Lâm Phi cũng không được. Tóm lại là gã chỉ chấp nhận trong mắt Úc Lâm Phi có một mình gã, vô luận là trong quá khứ hay hiện tại chứ đừng nói tới tương lai.
Cho nên gã bắt đầu dùng mọi biện pháp để đẩy những bằng hữu xung quanh xa ra khỏi Úc Lâm Phi, mới đầu còn sợ Úc Lâm Phi sinh khí nên làm có chút che giấu, nhưng về sau, Mạnh Bạch Tình thấy thời điểm phát hiện, Úc Lâm Phi cũng không phản ứng quá mạnh, gã liền lười không thèm ngụy trang nữa, trắng trợn mà làm, dù sao gã xem ra, Úc Lâm Phi đã bị gã mê hoặc đến mức không có chủ kiến nữa rồi.
Mà Úc Lâm Phi thì sao, nếu nói hắn nhìn thấy hành vi của Mạnh Bạch Tình không cảm thấy phiền là giả, nhưng lúc ấy hắn đối với Mạnh Bạch Tình còn có một hai điểm hứng thú, cũng biết rõ thủ đoạn này của Mạnh Bạch Tình trên thực tế không có ảnh hưởng lớn, vậy nên cứ để kệ Mạnh Bạch Tình, dù sao trong mắt hắn, hành động này của Mạnh Bạch Tình là đang thể hiện tình yêu với hắn, giống như hắn đang nuôi một con thú cưng thích đi tìm phiền toái. Thế nhưng Úc Lâm Phi cũng có điểm mấu chốt, một khi chạm vào điểm mấu chốt của hắn, ngay cả thiên vương lão tử đến cũng không có cách nào làm hắn thay đổi ý định.
Thế nhưng chạm vào điểm mấu chốt của Úc Lâm Phi có tận hai cái, một là chia tay Mạnh Bạch Tình, một là Tô Duy Hi.
Thời điểm Úc Lâm Phi nhìn Mạnh Bạch Tình đã chia tay kia ở video, quả thực là dở khóc dở cười. Ở trước mặt hắn thì tỏ vẻ trang nhã thanh thuần, khi bị người khác thao thì lại *** đãng kêu rên, hắn ngoài ý muốn không có tức giận, ngược lại xuất hiện một ý nghĩ… Người bên ngoài này thật sự là cả kỹ thuật và chất lượng đều không tốt lắm. ( -_-|||)
Vì thế Úc Lâm Phi chống cằm xem đoạn video GV kia, sau khi xem xong mới chầm rì rì lấy điện thoại ra, nói thẳng cho Mạnh Bạch Tình còn chưa biết có chuyện gì xảy ra: “Chúng ta, chia tay đi.” Sau đó trực tiếp ngắt điện thoại.
Mạnh Bạch Tình sẽ phản ứng thế nào? Úc Lâm Phi không cần nghĩ cũng biết, thiếu niên chưa từng trải qua thất bại này nhất định sẽ trở nên điên cuồng. Nhưng hắn không quan tâm chuyện đó, Úc Lâm Phi mặt không biểu tình nhìn lá vàng rơi xuống ngoài cửa sổ, trong lòng không chút xúc động. Phá hủy quy tắc trò chơi, sẽ phải trả cái giá lớn.
Sự tình về sau có hơi chút ngoài sự đoán của Úc Lâm Phi, bởi vì hắn đã đánh giá thấp năng lực tiếp nhận của Mạnh Bạch Tình. Đột nhiên bị vứt bỏ như thế, thiếu niên căn bản không thể chấp nhận hiện thực này, gã từ trước tới nay luôn được sủng lên trời sao có thể chấo nhận sự thật mình bị chia tay, vì thế gã tìm kiếm Úc Lâm Phi khắp nơi, thậm chí còn chạy tới công ty của hắn tìm.
Loại điên cuồng này thẳng tới khi Úc Lâm Phi gọi tới gã mội cuộc điện thoại mới chấm dứt, Úc Lâm Phi trong điện thoại hời hợt hỏi, Mạnh Bạch Tình, cậu bị người khác thao ở nhà tôi thích lắm sao? Mạnh Bạch Tình choáng váng tại chỗ.
Trong ấn tượng của gã, Úc Lâm Phi thân sĩ sẽ không nói những lời thô tục, nhưng vì sao hiện tại lại trực tiếp hỏi ra vấn đề thô lỗ như vậy, điều này chứng minh cái gì…?
Có một sự tự tin vặn vẹo, Mạch Bạch Tình đưa ra kết luận… Điều này chứng mình, Úc Lâm Phi phi thường để ý gã. Chính bởi vì gã ngoại tình, khiến cho Úc Lâm Phi phải đau lòng, Úc Lâm Phi mới đối xử với gã như vậy! (Quả thật là một niềm tin vặn vẹo…)
Lấy cái cớ này để an ủi, Mạnh Bạch Tình lại càng không nguyện ý buông tay Úc Lâm Phi, gã biết tìm được một nam nhân có thể chiếu cố mình cẩn thận tất cả các phương diện có bao nhiêu gian nan, huống chi, nam nhân này ‘yêu’ gã như vậy.
Có đôi khi tự tin một cách mù quáng chính là ngọn nguồn của bi kịch, cố chấp cho rằng Úc Lâm Phi vẫn yêu mình như cũ, Mạnh Bạch Tình không chút phát giác Úc Lâm Phi đã chán ghét gã, hoặc có lẽ cũng phát hiện ra… nhưng trong tiềm thức lại bỏ qua loại cảm xúc này.
Nói đến cũng buồn cười, có người nếu ngươi càng để ý hắn, hắn càng không coi ngươi ra gì, đem ngươi ném ra sau đầu, rồi sau đó lại ưỡn mặt tới tìm ngươi, loại người này, bình thường có thể dùng một từ để hình dung, đó chính là – tiện.
Mạnh Bạch Tình đã đem cái chữ này phát huy tới cực hạn, thời điểm gã và Úc Lâm Phi yêu đương cuồng nhiệt thật không có để Úc Lâm Phi vào mắt, gã còn trẻ, đối tượng có thể lựa chọn còn rất nhiều, bởi vậy trong mắt Mạnh Bạch Tình, Úc Lâm Phi chỉ là một thành viên nho nhỏ trong đọi ngũ những người theo đuổi gã, duy nhất không giống với những người theo đuổi khác là thành tựu của hắn có ưu thế hơn một chút.
Có thể ý nghĩ đó tại thời điểm Úc Lâm Phi nói với hắn lời chia tay đã cải biến, thứ không chiếm được vĩnh viễn là thứ tốt nhất, lần đầu tiên bị đối phương đưa ra lời chia tay, Mạnh Bạch Tình giống như một người mắc bệnh M, mặt dày mày dạn yêu cầu hàn gắn trở lại, liệu Úc Lâm Phi sẽ đáp ứng? – Đó đương nhiên là không thể nào, trừ khi đầu óc của hắn đã bị lừa đá rồi.
Vốn đem cuộc tình yêu đương này trở thành trò tiêu khiển giữa hai người, trời đất lại đưa đẩy thế nào mà lại tạo thành một cái nhận thức sai lệnh như vậy, Úc Lâm Phi đối với tình huống phát triẻn như vậy, thật sự là… dở khóc dở cười.
Nếu là trước kia hắn phỏng chừng đã đá thẳng thừng Mạnh Bạch Tình, dù sao hắn cũng biết tính tình Mạnh Bạch Tình chỉ có ba phần nóng nảy, làm gã thỏa mãn gã liền yên tĩnh, qua một đoạn thời gian ngắn lại chia tay, Mạnh Bạch Tình đoán chừng cũng sẽ không làm thêm cái gì kích động sự tình.
Nhưng hiện tại, Úc Lâm phi không tính toán làm như vậy. Hắn hiện tại đã biết Tô Duy Hi gặp phải sự tình như vậy cùng Mạnh Bạch Tình có quan hệ, cùng với việc Tiểu Hắc bị khi dễ một cách hung hăng lúc trước… Úc Lâm Phi quyết định, đi cho Mạnh Bạch Tình điểm đem hỏa (?).
Có đôi khi, Úc Lâm Phi xác thực ưa bao che khuyết điểm.
Sau khi cho Văn Trình ăn no, Úc Lâm Phi đem Văn Trình ôm vào trong ngực, sau đó đánh điện thoại gọi cho Mạnh Bạch Tình.
Nhận được điện thoại, ngữ khí của Mạnh Bạch Tình tuyệt đối có thể cho là thụ sủng nhược kinh, gã cao hứng hỏi, Lâm Phi, anh có chuyện gì?
Úc Lâm Phi nhìn liếc chiếc đồng hồ treo trên tường, ngữ khí nhàn nhạt nói, Mạnh Bạch Tình, cậu đến nhà tôi một chuyến đi.
Mạnh Bạch Tình không chút do dự mà đáp ứng.
Hiện tại đã gần đến mười hai giời đêm, Văn Trình bởi vì ban ngày đã ngủ rất lâu, cũng không có một chút buồn ngủ, cậu nằm trong lòng Úc Lâm Phi, híp mắt, hưởng thụ hành động gãi ngứa của Úc Lâm Phi, nghe đối thoại giữa Úc lâm Phi và Mạnh Bạch Tình.
Nói thật, hiện tại cậu không biết Úc Lâm Phi gọi Mạnh Bạch Tình đến nhà vì cái gì, tuy rằng trong lòng cậu có một phán đoán không đáng tin cậy lắm, nhưng lại ngay cả chính mình cũng không dám tin tưởng.
Úc lâm Phi lại bởi vì cậu nháo với Mạnh Bạch Tình mà gây chuyện sao? Văn Trình nghĩ, khả năng chuyện này phát sinh cũng quá nhỏ, cái loại nhỏ như cậu cũng không có ôm hi vọng.
Thế nhưng mà Úc Lâm Phi và ý nghĩ của Văn Trình hiển nhiên không phải là một, hắn dùng tay nhẹ điểm điểm cái mũi nhỏ ướt sũng của Văn Trình, cười nói: “Tiểu Hắc bị khi dễ, ca ca cho ngươi báo thù được không?”
“Meo?” Văn Trình ngoái đầu nhìn Úc Lâm Phi, bắt đầu có chút tò mò tiếp đến sẽ phát sinh chuyện gì.
“Ca ca giúp ngươi khi dễ ngược lại cậu ta.” Lộ ra nụ cười giảo hoạt, Úc Lâm Phi giống như đang đùa dai hài tử.
“Meow.” Liếm liếm ngón tay Úc Lâm Phi, Văn Trình ngược lại bắt đầu chờ mong Mạnh Bạch Tình đến.
Hai mươi phút sau, tiếng nói mang theo cỗ gió lạnh của Mạnh Bạch Tình vang lên ở cửa nhà Úc Lâm Phi, mặt gã bị đông lạnh nên trắng bệch, biểu tình lại bắt đầu cười dị thường, bởi vì gã xem ra… Úc Lâm Phi lại muốn hàn gắn lại với gã.
Úc Lâm Phi cũng chưa có nói cái gì trực tiếp cho gã mở cửa, cứ như vậy ôm Văn Trình nhìn Mạnh Bạch Tình đi đến.
“Cậu hôm nay có đến nhà tôi?” Úc Lâm Phi không có ngồi bên cạnh Mạnh Bạch Tình, mà ngồi xuống sô pha đối diện gã.
“A.” Mạnh Bạch Tình sửng sốt, lập tức giải thích: “Đúng vậy, em đến nhà anh lấy bản sao tài liệu, làm sao?”
“Ngoài sao chép tài liệu cậu còn làm cái gì nữa?” Giọng điệu không tỏ rõ bất mãn, Úc Lâm Phi thản nhiên tiếp tục hỏi.
“Ah, trêu chọc mèo của anh nữa.” Mạnh Bạch Tình trả lời câu hỏi của Úc Lâm Phi: “Lâm Phi, chúng ta không phải đã nói là sẽ nuôi chó áo, tại sao anh tự nhiên lại mang về một con mèo, nuôi mèo không quen, phải chiều chuộng nó vô cùng, anh đem nó bỏ đi, chúng ta nuôi chó, được không?”
“Mạnh Bạch Tình.” Úc Lâm Phi nở nụ cười ôn nhu, sau đó hắn nói: “Cậu thật sự khiến cho tôi… Buồn nôn.”
“Cái gì?” Mạnh Bạch Tình trong lúc nhất thời không kịp phản ứng.
“Nếu như muốn tôi lựa chọn nuôi mèo hay là chăm sóc cậu, tôi tình nguyện chọn nuôi mèo.” Biểu cảm của Úc Lâm Phi vẫn ôn nhu như vậy: “Nuôi cậu lâu như vậy, tôi sợ chính mình buồn nôn làm cho ăn không ngon.”
“Anh nói lung tung cái gì thế!!! Úc Lâm Phi, sao anh dám nói với tôi như vậy!!” Bắt đầu phản ứng được chuyện đang xảy ra, Mạnh Bạch Tình tức giận tới mức sắc mặt trắng bệch, gã vừa vội vừa giận, ngoài Úc Lâm phi ra, chưa từng có ai dám nói với gã những lời quá phận như vậy!
“Tôi đưa cho cậu một món quà nhỏ được không.” Ngữ khí Úc Lâm Phi vừa chuyển, đột nhiên nói.
“Úc Lâm Phi anh đừng nghĩ nói với tôi những lời quá đáng như vậy, dùng một món quà vớ vẩn đã có thể đuổi tôi đi!” Mạnh Bạch Tình hung hãn nói, đôi mắt chuyển thành màu đỏ thẫm.
“Lắm lời, là bản GV số lượng có hạn.” Úc Lâm Phi không biết từ đâu móc ra một chiếc đĩa CD-ROM mới tinh đưa cho Mạnh Bạch Tình.
“Anh đưa cho tôi cái này để làm gì, bệnh à!” Mạnh Bạnh Tình nhìn Úc Lâm Phi đưa đồ tới, phản ứng đầu tiên chính là trực tiếp ném xuống đất.
“Cậu thực sự muốn ném sao?” Lời nói của Úc Lâm Phi khiến cho động tác của Mạnh Bạch Tình khựng lại, gã nghe lời nói của nam nhân mới đây luôn luôn ôn nhu hiện tại lại khiến gã toàn thân lạnh buốt: “Nhân vật chính bên trong, thế nhưng lại chính là cậu nha.”
“Anh nói cái gì…” Mạnh Bạch Tình triệt để choáng váng.
“Tôi nói.” Úc Lâm Phi vô cùng kiên nhẫn lập lại một lần nữa: “Nhân vật bên trong, chính là cậu.”
“Úc Lâm Phi, ngươi!” Mạnh Bạch Tình vừa tức lại vừa sợ, toàn thân đều phát run.
“Cậu có thể cầm về xem lại, nếu như không hài lòng, tôi còn có thể cho cậu một cái có khẩu vị khác.” Úc Lâm Phi thản nhiên nói: “Này nọ đều đã đưa cho cậu, cậu có thể đi rồi.”
“Úc Lâm Phi!!!” Âm thanh kêu tên của Úc Lâm Phi, Mạnh Bạch Tình đã nhanh muốn khóc.
“Đợi một chút.” Úc Lâm Phi giống như đột nhiên nhớ ra cái gì đó, hắn nói: “Tôi còn có chút việc muốn hỏi cậu.”
______________
Ở
Gã có khuân mặt xinh đẹp, đầu óc cũng rất tốt, thứ duy nhất khiến cho người khác lên án, phỏng chừng chính là tính cách được tạo ra dưới sự chiều chuộng kia.
Tại thời điểm vừa mới gặp được Úc Lâm Phi, Mạnh Bạch Tình còn có thể che dấu tính cách chỗ thiếu chỗ hụt, giả bộ thoải mái, tuyệt đối sẽ không vì một chút chuyện nhỏ mà làm loạn với Úc Lâm Phi, nhưng càng về sau lại càng không được…
Dưới sự yêu chiều của Úc Lâm Phi, về sau Mạnh Bạch Tình triệt để lộ ra tính cách chân thực của mình.
Gã chẳng những tính cách bất bình thường mà còn rất xảo quyệt, không vừa mắt bất cứ người nào tới gần Úc Lâm Phi, cho dù là hảo hữu nhiều năm của Úc Lâm Phi cũng không được. Tóm lại là gã chỉ chấp nhận trong mắt Úc Lâm Phi có một mình gã, vô luận là trong quá khứ hay hiện tại chứ đừng nói tới tương lai.
Cho nên gã bắt đầu dùng mọi biện pháp để đẩy những bằng hữu xung quanh xa ra khỏi Úc Lâm Phi, mới đầu còn sợ Úc Lâm Phi sinh khí nên làm có chút che giấu, nhưng về sau, Mạnh Bạch Tình thấy thời điểm phát hiện, Úc Lâm Phi cũng không phản ứng quá mạnh, gã liền lười không thèm ngụy trang nữa, trắng trợn mà làm, dù sao gã xem ra, Úc Lâm Phi đã bị gã mê hoặc đến mức không có chủ kiến nữa rồi.
Mà Úc Lâm Phi thì sao, nếu nói hắn nhìn thấy hành vi của Mạnh Bạch Tình không cảm thấy phiền là giả, nhưng lúc ấy hắn đối với Mạnh Bạch Tình còn có một hai điểm hứng thú, cũng biết rõ thủ đoạn này của Mạnh Bạch Tình trên thực tế không có ảnh hưởng lớn, vậy nên cứ để kệ Mạnh Bạch Tình, dù sao trong mắt hắn, hành động này của Mạnh Bạch Tình là đang thể hiện tình yêu với hắn, giống như hắn đang nuôi một con thú cưng thích đi tìm phiền toái. Thế nhưng Úc Lâm Phi cũng có điểm mấu chốt, một khi chạm vào điểm mấu chốt của hắn, ngay cả thiên vương lão tử đến cũng không có cách nào làm hắn thay đổi ý định.
Thế nhưng chạm vào điểm mấu chốt của Úc Lâm Phi có tận hai cái, một là chia tay Mạnh Bạch Tình, một là Tô Duy Hi.
Thời điểm Úc Lâm Phi nhìn Mạnh Bạch Tình đã chia tay kia ở video, quả thực là dở khóc dở cười. Ở trước mặt hắn thì tỏ vẻ trang nhã thanh thuần, khi bị người khác thao thì lại *** đãng kêu rên, hắn ngoài ý muốn không có tức giận, ngược lại xuất hiện một ý nghĩ… Người bên ngoài này thật sự là cả kỹ thuật và chất lượng đều không tốt lắm. ( -_-|||)
Vì thế Úc Lâm Phi chống cằm xem đoạn video GV kia, sau khi xem xong mới chầm rì rì lấy điện thoại ra, nói thẳng cho Mạnh Bạch Tình còn chưa biết có chuyện gì xảy ra: “Chúng ta, chia tay đi.” Sau đó trực tiếp ngắt điện thoại.
Mạnh Bạch Tình sẽ phản ứng thế nào? Úc Lâm Phi không cần nghĩ cũng biết, thiếu niên chưa từng trải qua thất bại này nhất định sẽ trở nên điên cuồng. Nhưng hắn không quan tâm chuyện đó, Úc Lâm Phi mặt không biểu tình nhìn lá vàng rơi xuống ngoài cửa sổ, trong lòng không chút xúc động. Phá hủy quy tắc trò chơi, sẽ phải trả cái giá lớn.
Sự tình về sau có hơi chút ngoài sự đoán của Úc Lâm Phi, bởi vì hắn đã đánh giá thấp năng lực tiếp nhận của Mạnh Bạch Tình. Đột nhiên bị vứt bỏ như thế, thiếu niên căn bản không thể chấp nhận hiện thực này, gã từ trước tới nay luôn được sủng lên trời sao có thể chấo nhận sự thật mình bị chia tay, vì thế gã tìm kiếm Úc Lâm Phi khắp nơi, thậm chí còn chạy tới công ty của hắn tìm.
Loại điên cuồng này thẳng tới khi Úc Lâm Phi gọi tới gã mội cuộc điện thoại mới chấm dứt, Úc Lâm Phi trong điện thoại hời hợt hỏi, Mạnh Bạch Tình, cậu bị người khác thao ở nhà tôi thích lắm sao? Mạnh Bạch Tình choáng váng tại chỗ.
Trong ấn tượng của gã, Úc Lâm Phi thân sĩ sẽ không nói những lời thô tục, nhưng vì sao hiện tại lại trực tiếp hỏi ra vấn đề thô lỗ như vậy, điều này chứng minh cái gì…?
Có một sự tự tin vặn vẹo, Mạch Bạch Tình đưa ra kết luận… Điều này chứng mình, Úc Lâm Phi phi thường để ý gã. Chính bởi vì gã ngoại tình, khiến cho Úc Lâm Phi phải đau lòng, Úc Lâm Phi mới đối xử với gã như vậy! (Quả thật là một niềm tin vặn vẹo…)
Lấy cái cớ này để an ủi, Mạnh Bạch Tình lại càng không nguyện ý buông tay Úc Lâm Phi, gã biết tìm được một nam nhân có thể chiếu cố mình cẩn thận tất cả các phương diện có bao nhiêu gian nan, huống chi, nam nhân này ‘yêu’ gã như vậy.
Có đôi khi tự tin một cách mù quáng chính là ngọn nguồn của bi kịch, cố chấp cho rằng Úc Lâm Phi vẫn yêu mình như cũ, Mạnh Bạch Tình không chút phát giác Úc Lâm Phi đã chán ghét gã, hoặc có lẽ cũng phát hiện ra… nhưng trong tiềm thức lại bỏ qua loại cảm xúc này.
Nói đến cũng buồn cười, có người nếu ngươi càng để ý hắn, hắn càng không coi ngươi ra gì, đem ngươi ném ra sau đầu, rồi sau đó lại ưỡn mặt tới tìm ngươi, loại người này, bình thường có thể dùng một từ để hình dung, đó chính là – tiện.
Mạnh Bạch Tình đã đem cái chữ này phát huy tới cực hạn, thời điểm gã và Úc Lâm Phi yêu đương cuồng nhiệt thật không có để Úc Lâm Phi vào mắt, gã còn trẻ, đối tượng có thể lựa chọn còn rất nhiều, bởi vậy trong mắt Mạnh Bạch Tình, Úc Lâm Phi chỉ là một thành viên nho nhỏ trong đọi ngũ những người theo đuổi gã, duy nhất không giống với những người theo đuổi khác là thành tựu của hắn có ưu thế hơn một chút.
Có thể ý nghĩ đó tại thời điểm Úc Lâm Phi nói với hắn lời chia tay đã cải biến, thứ không chiếm được vĩnh viễn là thứ tốt nhất, lần đầu tiên bị đối phương đưa ra lời chia tay, Mạnh Bạch Tình giống như một người mắc bệnh M, mặt dày mày dạn yêu cầu hàn gắn trở lại, liệu Úc Lâm Phi sẽ đáp ứng? – Đó đương nhiên là không thể nào, trừ khi đầu óc của hắn đã bị lừa đá rồi.
Vốn đem cuộc tình yêu đương này trở thành trò tiêu khiển giữa hai người, trời đất lại đưa đẩy thế nào mà lại tạo thành một cái nhận thức sai lệnh như vậy, Úc Lâm Phi đối với tình huống phát triẻn như vậy, thật sự là… dở khóc dở cười.
Nếu là trước kia hắn phỏng chừng đã đá thẳng thừng Mạnh Bạch Tình, dù sao hắn cũng biết tính tình Mạnh Bạch Tình chỉ có ba phần nóng nảy, làm gã thỏa mãn gã liền yên tĩnh, qua một đoạn thời gian ngắn lại chia tay, Mạnh Bạch Tình đoán chừng cũng sẽ không làm thêm cái gì kích động sự tình.
Nhưng hiện tại, Úc Lâm phi không tính toán làm như vậy. Hắn hiện tại đã biết Tô Duy Hi gặp phải sự tình như vậy cùng Mạnh Bạch Tình có quan hệ, cùng với việc Tiểu Hắc bị khi dễ một cách hung hăng lúc trước… Úc Lâm Phi quyết định, đi cho Mạnh Bạch Tình điểm đem hỏa (?).
Có đôi khi, Úc Lâm Phi xác thực ưa bao che khuyết điểm.
Sau khi cho Văn Trình ăn no, Úc Lâm Phi đem Văn Trình ôm vào trong ngực, sau đó đánh điện thoại gọi cho Mạnh Bạch Tình.
Nhận được điện thoại, ngữ khí của Mạnh Bạch Tình tuyệt đối có thể cho là thụ sủng nhược kinh, gã cao hứng hỏi, Lâm Phi, anh có chuyện gì?
Úc Lâm Phi nhìn liếc chiếc đồng hồ treo trên tường, ngữ khí nhàn nhạt nói, Mạnh Bạch Tình, cậu đến nhà tôi một chuyến đi.
Mạnh Bạch Tình không chút do dự mà đáp ứng.
Hiện tại đã gần đến mười hai giời đêm, Văn Trình bởi vì ban ngày đã ngủ rất lâu, cũng không có một chút buồn ngủ, cậu nằm trong lòng Úc Lâm Phi, híp mắt, hưởng thụ hành động gãi ngứa của Úc Lâm Phi, nghe đối thoại giữa Úc lâm Phi và Mạnh Bạch Tình.
Nói thật, hiện tại cậu không biết Úc Lâm Phi gọi Mạnh Bạch Tình đến nhà vì cái gì, tuy rằng trong lòng cậu có một phán đoán không đáng tin cậy lắm, nhưng lại ngay cả chính mình cũng không dám tin tưởng.
Úc lâm Phi lại bởi vì cậu nháo với Mạnh Bạch Tình mà gây chuyện sao? Văn Trình nghĩ, khả năng chuyện này phát sinh cũng quá nhỏ, cái loại nhỏ như cậu cũng không có ôm hi vọng.
Thế nhưng mà Úc Lâm Phi và ý nghĩ của Văn Trình hiển nhiên không phải là một, hắn dùng tay nhẹ điểm điểm cái mũi nhỏ ướt sũng của Văn Trình, cười nói: “Tiểu Hắc bị khi dễ, ca ca cho ngươi báo thù được không?”
“Meo?” Văn Trình ngoái đầu nhìn Úc Lâm Phi, bắt đầu có chút tò mò tiếp đến sẽ phát sinh chuyện gì.
“Ca ca giúp ngươi khi dễ ngược lại cậu ta.” Lộ ra nụ cười giảo hoạt, Úc Lâm Phi giống như đang đùa dai hài tử.
“Meow.” Liếm liếm ngón tay Úc Lâm Phi, Văn Trình ngược lại bắt đầu chờ mong Mạnh Bạch Tình đến.
Hai mươi phút sau, tiếng nói mang theo cỗ gió lạnh của Mạnh Bạch Tình vang lên ở cửa nhà Úc Lâm Phi, mặt gã bị đông lạnh nên trắng bệch, biểu tình lại bắt đầu cười dị thường, bởi vì gã xem ra… Úc Lâm Phi lại muốn hàn gắn lại với gã.
Úc Lâm Phi cũng chưa có nói cái gì trực tiếp cho gã mở cửa, cứ như vậy ôm Văn Trình nhìn Mạnh Bạch Tình đi đến.
“Cậu hôm nay có đến nhà tôi?” Úc Lâm Phi không có ngồi bên cạnh Mạnh Bạch Tình, mà ngồi xuống sô pha đối diện gã.
“A.” Mạnh Bạch Tình sửng sốt, lập tức giải thích: “Đúng vậy, em đến nhà anh lấy bản sao tài liệu, làm sao?”
“Ngoài sao chép tài liệu cậu còn làm cái gì nữa?” Giọng điệu không tỏ rõ bất mãn, Úc Lâm Phi thản nhiên tiếp tục hỏi.
“Ah, trêu chọc mèo của anh nữa.” Mạnh Bạch Tình trả lời câu hỏi của Úc Lâm Phi: “Lâm Phi, chúng ta không phải đã nói là sẽ nuôi chó áo, tại sao anh tự nhiên lại mang về một con mèo, nuôi mèo không quen, phải chiều chuộng nó vô cùng, anh đem nó bỏ đi, chúng ta nuôi chó, được không?”
“Mạnh Bạch Tình.” Úc Lâm Phi nở nụ cười ôn nhu, sau đó hắn nói: “Cậu thật sự khiến cho tôi… Buồn nôn.”
“Cái gì?” Mạnh Bạch Tình trong lúc nhất thời không kịp phản ứng.
“Nếu như muốn tôi lựa chọn nuôi mèo hay là chăm sóc cậu, tôi tình nguyện chọn nuôi mèo.” Biểu cảm của Úc Lâm Phi vẫn ôn nhu như vậy: “Nuôi cậu lâu như vậy, tôi sợ chính mình buồn nôn làm cho ăn không ngon.”
“Anh nói lung tung cái gì thế!!! Úc Lâm Phi, sao anh dám nói với tôi như vậy!!” Bắt đầu phản ứng được chuyện đang xảy ra, Mạnh Bạch Tình tức giận tới mức sắc mặt trắng bệch, gã vừa vội vừa giận, ngoài Úc Lâm phi ra, chưa từng có ai dám nói với gã những lời quá phận như vậy!
“Tôi đưa cho cậu một món quà nhỏ được không.” Ngữ khí Úc Lâm Phi vừa chuyển, đột nhiên nói.
“Úc Lâm Phi anh đừng nghĩ nói với tôi những lời quá đáng như vậy, dùng một món quà vớ vẩn đã có thể đuổi tôi đi!” Mạnh Bạch Tình hung hãn nói, đôi mắt chuyển thành màu đỏ thẫm.
“Lắm lời, là bản GV số lượng có hạn.” Úc Lâm Phi không biết từ đâu móc ra một chiếc đĩa CD-ROM mới tinh đưa cho Mạnh Bạch Tình.
“Anh đưa cho tôi cái này để làm gì, bệnh à!” Mạnh Bạnh Tình nhìn Úc Lâm Phi đưa đồ tới, phản ứng đầu tiên chính là trực tiếp ném xuống đất.
“Cậu thực sự muốn ném sao?” Lời nói của Úc Lâm Phi khiến cho động tác của Mạnh Bạch Tình khựng lại, gã nghe lời nói của nam nhân mới đây luôn luôn ôn nhu hiện tại lại khiến gã toàn thân lạnh buốt: “Nhân vật chính bên trong, thế nhưng lại chính là cậu nha.”
“Anh nói cái gì…” Mạnh Bạch Tình triệt để choáng váng.
“Tôi nói.” Úc Lâm Phi vô cùng kiên nhẫn lập lại một lần nữa: “Nhân vật bên trong, chính là cậu.”
“Úc Lâm Phi, ngươi!” Mạnh Bạch Tình vừa tức lại vừa sợ, toàn thân đều phát run.
“Cậu có thể cầm về xem lại, nếu như không hài lòng, tôi còn có thể cho cậu một cái có khẩu vị khác.” Úc Lâm Phi thản nhiên nói: “Này nọ đều đã đưa cho cậu, cậu có thể đi rồi.”
“Úc Lâm Phi!!!” Âm thanh kêu tên của Úc Lâm Phi, Mạnh Bạch Tình đã nhanh muốn khóc.
“Đợi một chút.” Úc Lâm Phi giống như đột nhiên nhớ ra cái gì đó, hắn nói: “Tôi còn có chút việc muốn hỏi cậu.”
______________
Ở
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook