Thái tử chúc đại a ca mấy lời quạ đen xong ngang nhiên cất bước đi qua đoàn người cùng theo Khang Hi tuần du ở bên ngoài, lại tự nhiên mà đi đến Cung Càn Thanh, trước tiên thay hoàng thượng xử lý chính vụ và những chuyện quan trọng của các bộ ngày hôm nay.

Nhưng chuyện hắn và đại a ca lén chúc đểu nhau cũng không phải chuyện bí mật gì, cho nên trải qua vô số cái miệng, không quá nửa canh giờ đã truyền đến trong tai thái tử phi.

Củ cải đỏ bởi vì tuổi còn nhỏ, không thể đi theo cho nên đã từ Cung Càn Thanh trở về Dục Khánh Cung, Cam Thảo thu được tin tức do một tiểu công công truyền tới, lúc truyền đạt lại cho thái tử phi, nó cũng nghe được liền hỏi thái tử phi, “Ngạch nương, a mã tại sao phải chúc đại bá lại sinh quý nữ?”

Lúc thái tử phi mới nghe được loại chuyện trẻ con đấu võ mồm giữa thái tử và đại a ca này trong lòng thoáng cười nhạo, bị củ cải đỏ vừa hỏi như vậy lại không cười được nữa, lời thái tử nói nếu như truyền tới đại a ca phúc tấn Y Nhĩ Căn Giác La thị, nàng không biết nên hậm hực đến mức nào.

Đại phúc tấn đã sinh bốn người cách cách, có thể nói mỗi năm mỗi cố gắng, thật vất vả sanh bốn lần xong quyết định nghỉ dưỡng một năm rưỡi, cũng bởi vì bản thân mình mang bầu, bất chấp thân thể cũng liều mạng tiếp tục hoài thai, thân thể nàng vốn không được an dưỡng tốt lại tiếp tục mang thai, qua một tháng bào thai cũng chưa ổn định. Lại nghe được thái tử chúc như vậy, để cho nàng lại sinh quý nữ, thì là không nôn ra máu thì tâm trạng cũng nặng nề, không chừng ở lúc mới hoài thai này bởi vì tâm tình bất ổn mà không giữ được hài tử.

Đại a ca lại không ở bên người nàng, nha hoàn và nhũ mẫu cũng không giải quyết được tâm sự của nàng, nếu như là nàng nghĩ thoáng chắc chắn không có việc gì, nhưng lần trước lúc nhìn thấy đại phúc tấn, giữa chân mày của nàng lại có nét đượm buồn, làm sao có thể không sao?

Thái tử thật sự là quá ác độc, gia tăng thêm áp lực trong lòng đại phúc tấn như vậy, nàng có thể an an ổn ổn sinh hạ hài tử thì chính là được phật tổ phù hộ.

“Ngươi a mã đó là nói giỡn, không nghe đại bá của con cũng chúc ngạch nương sinh một cách cách sao?” Thái tử phi tận lực dùng giọng điệu nhẹ nhàng nói cho củ cải đỏ nghe, sau đó lại hỏi củ cải đỏ, “Củ cải đỏ, con muốn đệ đệ hay là muội muội?”

“Không nên là muội muội.” Củ cải đỏ thốt ra, “Đại bá thực sự rất xấu rồi, muội muội lại không thể theo ta chơi. Ngạch nương, người phải sinh một đệ đệ đó.”

Trữ ma ma ở một bên cũng phụ họa nói, “Tiểu a ca nói đúng, chủ tử, ngài cũng không nên bởi vì lời đại a ca nói mà để bụng.” Những lời thái tử gia nói với đại a ca đó là có căn cứ, không thấy đại a ca phúc tấn trước đó sinh liên bốn cách cách sao, chủ tử nhà mình rất không chịu thua kém, thai đầu chính là một a ca, mặc dù không dám chắc nhưng nếu giá thai này cũng là a ca, hoặc giả cho dù là sinh một cách cách cách, cũng cùng tiểu chủ tử hợp thành một chữ tốt, nói chung chính là đại phúc tấn so ra còn kém xa.

Thái tử phi nghe được hai người bọn họ nói, khóe miệng hơi cứng một chút, sau đó lại hơi dãn ra, “Sinh nam sinh nữ có cái gì khác nhau.” Còn không giống nhau đều phải sinh, đau muốn chết. Nghĩ tới đây, thái tử phi mỉm cười hơi lộ ra âm trầm, trong lòng âm thầm đem thái tử trải qua thập đại cực hình, hận không thể để hắn cũng chịu thống khổ.

Thái tử ở buổi trưa làm xong công việc trở lại Dục Khánh Cung, lúc đến chỗ thái tử phi, thái tử phi đang cùng củ cải đỏ ngồi ở bên cạnh bàn ăn chuẩn bị dùng cơm trưa, tiếp nhận khăn ướt cung nữ đưa tới rửa tay lau khô, hắn cũng ngồi vào chỗ, thái tử phi cũng đã phân phó cung nữ đem chén đũa chuẩn bị cho thái tử lên.

“Bình thường, mọi người đều là một ngày ăn hai lần, tập tính của ngươi khác với người thường, làm hại cô hiện tại cũng sửa lại thói quen ăn uống hằng ngày, biến thành một ngày ba bữa, buổi trưa không cần ăn mà bụng vẫn còn no.” Thái tử dùng một ngụm canh suông, thấy thức ăn trên bàn có một nửa là thích hợp cho thái tử phi dùng nuôi thai, còn có một nửa là món hắn và củ cải đỏ thích, ngực thoả mãn.

“Ta chỉ không rõ vì sao hoàng gia một ngày lại chỉ dùng bữa hai lần, đồ ăn sáng và bữa tối, buổi trưa chỉ ăn chút điểm tâm lót dạ.” Thái tử phi thả lỏng vai, chậm rãi gắp rau xanh trên dĩa cắn một cái.

Củ cải đỏ cũng không cần cung nữ đút ăn, tự mình cầm cái muôi múc thứ muốn ăn, tiểu tử kia thích sạch sẽ, trên cổ đeo khăn ăn, ăn đến hai bên má phình lên, nghe được thái tử phi và thái tử đang nói chuyện, cơm còn chưa có nuốt vào đã nghĩ muốn mở miệng nói chuyện, thiếu chút nữa mắc nghẹn.

Thái tử phi vội vàng để cung nữ mang nước đến, lại nói, “Ăn phải nhai nhuyễn nuốt chậm, từ từ ăn.”

“Giáng Phúc, lúc ăn và ngủ không được nói chuyện, biết chưa?” Thái tử chờ củ cải đỏ nuốt vào xong mới dạy dỗ.

Củ cải đỏ buông muỗng nhỏ xuống, ngẩng đầu chống lại bản mặt thái tử, cái miệng nhỏ nhắn chép hai ba cái, “A mã, người và ngạch nương đều đang nói thì sao.”

Thái tử nghe vậy trợn mắt, củ cải đỏ bĩu môi chu mỏ, vừa nhìn về phía thái tử phi, thấy ngạch nương vẫn đang chuyên chú ăn không mở miệng, không thể làm gì khác hơn là nhụt chí, “Ta đây không nói, a mã ngươi cũng không cần dạy hư đệ đệ.”

Thái tử bị lời này của củ cải đỏ chọc tức, nhà Ái Tân Giác La sao lại có đứa nhi tử không sợ a mã như thế, lại dám nói với hắn như vậy, còn nói hắn dạy hài tử? Phải nói trong thiên hạ sẽ không có ai làm cha mà lại không có sự uy nghiêm như thế.

Khóe mắt thái tử phi thoáng nhìn bàn tay thái tử đang cố sức ghì chặt chiếc đũa, liền vội vàng mở miệng nói, “Củ cải đỏ, có đứa con nào dám nói chuyện với a mã như vậy sao? Còn không mau nhận sai với a mã con.”

“Tại sao vậy?” Củ cải đỏ trả lời.

Thái tử lúc này không trừng củ cải đỏ nữa, đổi qua trừng thái tử phi, “Từ ngày mai trở đi, nên tìm nhũ mẫu dạy dỗ lại quy củ cho Giáng Phúc, ngươi cũng đừng đau lòng, mỗi một a ca trong hoàng cung đều phải học, học sớm luôn luôn tốt.”

Một bữa ăn trưa rất nhanh thì dùng xong, chờ củ cải đỏ tiêu cơm quay về tiểu viện đi nghỉ trưa rồi, thái tử ở bên trong phòng mới cùng thái tử phi nói rằng, “Giáng Phúc bị hoàng a mã nuôi bên người hai tháng, hôm nay trái lại thân cận với hoàng a mã mà không sợ cô, cái này không được.”

“Ngươi muốn nuôi một đứa con chỉ biết nghe lời a mã nói, luôn khúm núm bảo gì làm vậy sao?” Thái tử phi đối với chuyện thái tử không thời khắc nào là không muốn tỏ ra sự uy nghiêm của a mã mà cười nhạt, “Củ cải đỏ nếu là không thân thiết với ngươi, vậy nó sẽ dám ở trước mặt ngươi ăn nói tùy tiện sao?”

“Vậy cũng không thể cãi lại lời a mã nó.” Thái tử bất mãn nói, “Cung nữ nhũ mẫu đều ở bên cạnh, tiểu tử kia cũng không biết nhìn trường hợp sao?”

“Được rồi, cái này ngày sau nhất định sẽ nói nó chú ý, hiện tại nó mới bao lớn, ngươi còn muốn hắn bắt nó học mấy thứ quy củ này.” Thái tử phi biết thái tử rất sĩ diện, củ cải đỏ ở trước mặt cung nữ nhũ mẫu ăn nói như thế đối với a mã nó quả thực cũng không tốt, khi còn bé có thể nói năng tùy ý nhưng ngàn vạn lần không thể để cho nó sau này lớn lên tập thành thói quen.

“Không học không được, chờ đệ đệ nó sinh ra, nó còn phải làm gương cho đệ đệ noi theo.” Thái tử nhìn rất xa, vừa nói vừa đưa tay muốn sờ bụng của thái tử phi.

Thái tử phi trợn mắt liếc nhìn thái tử, đem chuyện xoay về việc hắn và đại a ca đấu khẩu nhau, “Ngươi xác định lần này nhất định là một a ca? Ha hả, không biết người nào ngây thơ như vậy cùng đại a ca thật tình chúc phúc mà, ngươi nói ngươi ấu trĩ hay không ấu trĩ? Chúc đại a ca lại sinh quý nữ? Đại phúc tấn hiện tại ở trong phủ chỉ sợ là bị lời của ngươi làm cho tức giận đến chảy nước mắt đi.”

Thái tử suy nghĩ lời thái tử phi nói, nghĩ đến đại a ca phúc tấn, quả thực rất có thể bị tức giận, bất quá, “Đó cũng là do chính cô ta không chịu thua kém, liên tục sinh bốn người cách cách, trách cô được sao? Có điều nhờ có nàng không không chịu thua kém, không thì Giáng phúc bây giờ làm sao lại lên hoàng tôn được. Ha ha.”

Thái tử rất đắc ý mà nở nụ cười, thái tử phi nhịn không được bấm hắn một cái, đem tiếng cười của hắn nhét lại vào trong cổ họng, “Ngươi sau này đừng đem chuyện này ra nói nữa, đại phúc tấn cũng không sống dễ dàng, nếu là nàng lúc này bởi vì ngươi nói, đứa bé trong bụng có cái gì bất hảo, lòng cũng khó an.” Ai biết một nữ nhân tức giận có thể ngấm ngầm nguyền rủa mình hay không?

“Ngươi xem, đây là điểm ngươi hơn nàng, bị nói xấu như nhau, nguwoi còn có tâm tư cùng cô nói chuyện khác, một điểm cũng không để ở trong lòng.” Thái tử nói rõ không quan tâm trong lòng đại phúc tấn nghĩ chuyện này ra sao, trái lại rất là vui vẻ vì cảm thấy năng lực tiếp nhận sự tình của thái tử phi rất mạnh, quả nhiên như vậy mới xứng làm thái tử phi của hắn.

“Quên đi, lười cùng ngươi tốn hơi thừa lời.” Thái tử phi không muốn vì chuyện này mà tranh cãi với thái tử, thái tử không quan tâm nhưng chính mình lại không cách nào thoát khỏi, việc tìm đại phúc tấn giải thích là không thể tránh khỏi, nghĩ vậy liếc thái tử đang nằm ở trên giường thảnh thơi xem tạp ký, “Ngươi còn có việc sao, không có chuyện gì thì đi đến sân viện khác chơi đi, dù gì ở lại nơi này huynh đài cũng không có việc gì để làm.”

“Thôi, cô lười đi, để Hà Ngọc Trụ về thư phòng của cô mang một ít công vụ lại đây, hôm nay liền ở lại chỗ này của ngươi.” Thái tử không biết trong lời nói của thái tử phi có ý đuổi người, lật người, gác chân lên tiếp tục xem sách của hắn.

Nuôi một củ cải đỏ, giờ lại thêm một củ cải bự sao, thật sự là quá thử thách lòng kiên nhẫn của người ta. Thái tử thật là càng sống càng như con nít, tùy hứng làm bậy, cho là mình đang ở phía sau viện làm gì cũng được sao.

Thái tử phi than thở, ra khỏi nội thất đi phân phó Trữ ma ma, để cho nàng tự mình xuất cung đi đến quý phủ đại a ca đưa quà hòa giải, về phần đại phúc tấn có chấp nhận hay không, cũng chẳng sao cả, qua một đoạn thời gian lại để cho Trữ ma ma đi tung tin đồn trong kinh thành nhà ai đến Tống Tử Miếu cầu nam cầu nữ rất linh nghiệm, cổ nhân tín thần phật, để đại phúc tấn phái người đi cầu một lần, luôn có thể để cho nàng an lòng một chút.

Thái tử phi vẫn nhớ đại phúc tấn rất thảm, sinh bốn người cách cách, cuối cùng sinh được một a ca, thế nhưng chưa được một năm, đại phúc tấn liền hương tiêu ngọc vẫn, sau đó đại a ca cưới phúc tấn kế.

Ở cổ đại, điều kiện để nữ nhân sinh tồn hà khắc hơn so với nam nhân nhiều lắm, thái tử phi từ lâu đã khắc sâu được vấn đề này, cũng vì đã từng làm ngựa đực lãng tử nên cảm thấy xấu hổ, hiện giờ là nữ nhân tội gì làm khó nữ nhân nữa chứ?

Thái tử phi nghĩ tới đây sợ run cả người, không đúng, mình thân là nữ nhân lòng là của nam nhân, tâm lý rất mạnh mẽ, cái loại chuyện này nói ra thật là làm cho người ta nổi da gà.

Khang Hi ra ngoài tuần du sử dụng ba tháng thời gian, ba tháng này tuy rằng đang ở bên ngoài thế nhưng lòng lại đang ở hoàng cung, không chút nào buông bỏ việc triều chính, cùng thái tử dùng bồ câu đưa thư truyền tin với mức độ kinh khủng, chim bồ câu là do hoàng gia đặc biệt nuôi dưỡng, nhanh hơn cả khoái mã truyền tin khẩn cấp, thỉnh thoảng Khang Hi cũng phải hỏi thăm củ cải đỏ, củ cải đỏ sẽ ở trong thư thái tử tự viết một hai chữ vào, ịn dấu tay lên, chứng minh là sản phẩm của củ cải đỏ, không phải phỏng chế.

Thời gian trôi qua rất mau, tuần du phía bắc trường thành đã xong, thánh giá Khang Hi trùng trùng lớp lớp nhưng không có trực tiếp quay về hoàng cung, mà là đi vòng qua kinh thành, chỉ định Dận Chân, Dận Chỉ, Dận Tự tùy giá, đi thăm An Phụng Điện và Hiếu Lăng, tế long mạch tổ tông. Loại chuyện tế điện này có một loại hàm nghĩa ẩn giấu, đó chính là hoàng thượng nhìn trúng ba vị a ca tài năng nên dẫn theo, còn đại a ca, ngũ a ca và thất a ca lại về kinh trước, nếu nói là không đố kị tam a ca, tứ a ca và bát a ca đó là không thể nào.

Thái tử sáng sớm đã nhận được văn kiện khẩn cấp Khang Hi đưa về, đương nhiên biết lúc này đám người đại a ca bọn họ đã trở lại, thời gian đã đến năm Khang Hi ba mươi ba tháng mười một, thái tử và đại a ca hai người gặp mặt nhau nhưng chưa từng nói châm chọc nhau cái gì như trước kia, bởi vì hai người bọn họ từ trước đến giờ vẫn được Khang Hi nhìn trúng vậy mà lần này đều bị cho ra ngoài cuộc, ai cũng không có tư cách cười người kia.

Trong lòng thái tử rất là không cao hứng, thế nhưng vẫn còn có lý trí, sau chuyện phát sinh ở lễ tế tổ phụng tiên điện, hắn liền hiểu ra đạo lý lấy bất biến ứng vạn biến, chỉ cần cuối có thể áp chế những người huynh đệ này, hiện nay để cho bọn họ đứng lên đấu của mình một trận cũng chẳng sao cả, coi như là tôi luyện chính mình.

Thái tử phi cũng đã mang thai được bảy tháng, bụng dưới đã sớm to lên, hành động lại rất bất tiện, trắc phúc tấn Trình giai thị ở cuối tháng mười vì thái tử sinh một cách cách, thái tử mặc dù cảm thấy bất mãn với lời chúc của đại a ca, thế nhưng còn có thái tử phi chưa sinh, còn có thể mong chờ, bởi vậy cũng không keo kiệt ban thưởng cho Trình giai thị, thái tử phi cũng là theo lệ để Trữ ma ma đi tặng lễ, còn mình thì thoải mái nghiền ngẫm các loại binh thư chiến sách, nhìn binh pháp Tôn Tử liền một tháng, bụng thái tử phi càng lúc càng nặng.

Bởi vì thời gian cách năm Khang Hi ba mươi lăm ngày càng gần, thái tử phi kỳ thực rất quan tâm việc Khang Hi lần thứ hai thân chinh đánh Cát Nhĩ Đan, thái tử ở hai năm trước đã từng sớm tiết lộ rằng Khang Hi còn có thể sẽ cùng Cát Nhĩ Đan khởi binh, hiện giờ thời gian càng gần, thái tử đã ở dưới sự bày mưu tính kế của Khang Hi mà bí mật chuẩn bị quân lương, chỉ còn chờ một lý do khai chiến.

Thái tử lại thường ngủ lại ở chỗ thái tử phi, có lúc sẽ cùng thái tử phi giao lưu cái nhìn về mặt chiến sự, không nhắc đến tình hình trên triều nữa, hơn hết khi bàn xong với thái tử phi hắn cũng rất muốn đích thân mình lên chiến trường lần trước, lập quân công cho chính mình, thế nhưng hắn thân là thái tử, đã định trước đây là chuyện không thể nào.

Khang Hi thân chinh, cần phải có người giám quốc, giống như lần chiến sự trước vậy, hắn là thái tử, nhất định phải trấn thủ ở kinh thành, nhưng lại bởi vì hắn là thái tử, nếu có quân công của riêng mình, thế tất sẽ tạo nên thế lớn trực tiếp ảnh hưởng hoàng quyền, uy hiếp đến Khang Hi.

Thái tử phi cũng bị thái tử nói làm khơi dậy một ít hứng thú, cùng thái tử lén chơi sa bàn đối chiến, bởi vì chưa từng có kinh nghiệm, lúc thắng lúc bại càng tạo nên phấn khởi tiếp tục, nỗ lực phá được các loại binh thư, thái tử có lúc còn chê cười thái tử phi chớ bởi vì chuyện này trong lúc dưỡng thai, sau đó sẽ sinh cho hắn một cuồng nhiệt quân sự tiểu a ca.

Thái tử phi vừa mới nhìn binh thư một hồi, chỉ thấy Trữ ma ma tiến đến, thấp giọng đưa tin, “Chủ tử, tam phúc tấn giờ thìn mới vừa sinh một tiểu a ca.”

“Đây là chuyện tốt a, tam a ca cũng đã về tới, sợ là vui đến phát điên rồi ấy chứ.” Thái tử phi đem binh thư gấp lại, nghĩ đến dáng vẻ kiêu ngạo của tam phúc tấn khẳng định lại càng thêm tự kiêu, mỉm cười, “Để cho người đem một phần lễ vật mang qua đó đi.”

“Vâng.” Trữ ma ma thấy thái tử phi không để ở trong lòng, lòng mới trầm tĩnh lại. Tam phúc tấn luôn luôn đối nghịch với thái tử phi, nếu bởi vì tam phúc tấn sinh một a ca, chủ tử thấy trong ngực khó chịu vậy coi như không xong.

Trữ ma ma mới đi ra khỏi cửa, chỉ thấy Cam Thảo cũng tiến đến, Cam Lộ đứng ở một bên trông chừng thái tử phi hỏi, “Cam Thảo, làm sao lại đi vội vả như vậy, cẩn thận quy củ!”

“Chủ tử cát tường.” Cam Thảo làm phúc lễ xong, cười nói, “Chủ tử, vừa rồi sở a ca tứ phúc tấn sai nhũ mẫu qua đây, nói tứ phúc tấn vừa mới chẩn ra có bầu được hai tháng.”

“Ừ, cũng là việc vui.” Thái tử phi gật đầu cười nói, “Nói cho nhũ mẫu kia, bổn cung đã biết, nói tứ phúc tấn dưỡng thai cho tốt.” Tứ a ca chỉ sợ cũng vui sắp phát điên rồi.

Hai sự kiện vui mới trải qua không bao lâu sau, thái tử liền trở lại, thấy trên mặt của thái tử phi có chút hồng nhuận cũng dẫn theo một tia cười, hiếu kỳ hỏi, “Có chuyện gì vui sao? Thế nào lại giống phật Di Lặc như vậy.”

“Tam phúc tấn sinh một a ca, tứ phúc tấn có thai, chẳng lẽ ngươi còn không biết?” Thái tử phi ngồi thẳng dậy.

“Mới vừa ở trên đường trở về có nghe nói.”Thái tử lơ đểnh, “Vui mừng cho bọn họ để làm chi, chờ ngươi sinh rồi, chúng ta lại cao hứng một hồi.”

“Thánh giá của hoàng a mã lúc nào hồi cung, hiện giờ là tháng mười một, chỉ qua một tháng nữa sẽ là năm mới, có thể trở về kịp sao?” Thái tử phi không có lòng dạ nào nói chuyện khác cùng thái tử, nhưng lại hỏi công việc cuối năm.

“Xác định chắc chắn có thể trở về kịp, ngươi cứ để cho Đức phi nương nương và Nghi phi nương nương chuẩn bị công việc cuối năm, chớ nên quan tâm, chỉ để ý dưỡng thai của ngươi là được rồi, thái y nói ngươi sẽ vào đầu tháng sang năm thì lâm bồn, giờ đang là thời điểm bận rộn, đừng động thai khí.” Thái tử nghĩ đến, lại len lén đối với thái tử phi thì thầm, “Tháng ba thế nhưng là tháng vạn thọ.”

“Đừng nói với ta cái này, bổn cung không muốn nghe.” Thái tử phi sao có thể không biết thái tử nhỏ mọn.

Thái tử cũng cười híp mắt, ngừng một hồi, mới hỏi thái tử phi, “Thạch gia điều không phải muốn vào cung nhìn ngươi sao, ngươi lúc nào rảnh rỗi thì đi thăm đi, tránh để cho xa lạ.”

“Hai ngày nữa đi, ta cũng rất nhớ a mã ngạch mẹ, còn có mã pháp các ca ca, lúc nào có thể trở về Thạch phủ thăm họ thì tốt rồi.” Thái tử phi nghĩ tới đây tâm tình lại nao nao, ngạch nương sinh cho mình một tiểu muội muội mà mình vẫn chưa từng hồi phủ đi tới vấn an, lại nói tiếp từ lúc gả vào hoàng cung tới nay, căn bản chưa lần nào quay về Thạch phủ. Ở trong Thạch phủ, người mình quen cũng chỉ có a mã ngạch nương mã pháp và hai người ca ca, còn có một thứ muội gả vào quốc công phủ, một người nhị muội ở lúc mình xuất giá thì mới hai tuổi, cùng với tiểu muội muội mới sanh đều lạ lẫm, thậm chí cũng không biết mặt mũi các nàng thế nào.

Thái tử lần này không trả lời thái tử phi, trước đã đáp ứng thái tử phi hai lần, nói là có thể trở về Thạch phủ, đáng tiếc chưa từng làm được, lúc này cũng không có vỗ ngực bảo chứng để thái tử phi quay về Thạch phủ một chuyến, chỉ có thể nói, “Luôn luôn có thể trở về đi xem một chút.”

“Ừ, bất quá phải nhanh lên mới được, thân thể mã pháp của ta cũng không biết thế nào.” Thái tử phi đã quyết định nhất định phải hồi phủ xem một chuyến, chờ đem tiểu tử trong bụng kia sinh ra, lại thừa dịp xuất cung hồi phủ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương