Trọng Sinh Chi Như Thử Ảnh Đế
-
Chương 19: Tự mình đa tình???
Vài ngày sau, nam chính của [Tù đồ] vẫn không quyết định được, Nhậm Mộ và Tào Tuấn ai cũng không chịu nhường ai. Rốt cục, đến xế chiều thế cục cũng thay đổi.
Người đầu tư khác của [Tù đồ] chỉ định Thần Việt làm nam chính số 1, cục diện thay đổi với tỷ số 2 : 1, Nhậm Mộ không còn gì để nói phải đen mặt chấp nhận.
Nam diễn viên chính đã định thì các khâu khác đều dễ dàng hoàn tất. Mặc dù chưa khởi quay nhưng [Tù đồ] đã được mọi người xôn xao bàn tán.
Đối với minh tinh Thần Việt nổi tiếng ngay từ tác phẩm đầu tay làm nam diễn viên chính số 1, đại đa số giới truyền thông đều nhận định China Era Entertainment đang dốc lòng đầu tư cho Thần Việt.
Trong khi bên ngoài sôi sùng sục thì nhân vật chính của chúng ta lại không hề bị ảnh hưởng chút nào.
Vì để tăng thêm độ nổi tiếng, chủ tịch Tào Tuấn còn bỏ ra một khoản lớn để làm lễ khởi quay, khiến thanh danh của [Tù đồ] cơ hồ như lửa lớn tràn ra khắp mọi nơi.
Ngày chính thức khởi quay, không khí càng thêm sôi sục.
Thời tiết trở lạnh nhưng trong studio một chút mát mẻ cũng không có, tất cả bị bao phủ bởi một mảnh không khí nặng nề.
Ông chủ Nhậm và ông chủ Tào trước đó tỏ thái độ với nhau vì chuyện diễn viên chính cho [Tù đồ] hôm nay cũng xuất hiện, mỗi người ngồi một ghế ở đằng sau lưng đạo diễn Hứa Hoa tựa như cương thi, so với hung thần còn khiến người khác chán ghét hơn.
Hạ Phong hóa trang kĩ lưỡng cầm kịch bản ngồi trên ghế.
Nội dung của [Tù đồ] chủ yếu là kể chuyện lính đánh thuê Lục Thời nhận yêu cầu của chính phủ vào tù để điều tra trùm buôn bán vũ khí Lương Tiềm là ai.
Đương nhiên, vai diễn Lục Thời là Hạ Phong, trùm buôn vũ khí là Hàn Lăng.
Trước hết hai người diễn hai cảnh, cảnh đầu tiên là thời điểm Lục Thời vào tù được một tháng ngẫu nhiên gặp Lương Tiềm nhưng không biết đối phương chính là ông trùm mình đang tìm kiếm, hai người ngồi chung một bàn, dần trở thành bằng hữu. Cảnh thứ hai chính là phía chính phủ mượn cớ tới thăm tù để hỏi Lục Thời tin tức Lương Tiềm.
Trợ lý trường quay hô lớn “Action”, Hạ Phong ném kịch bản xuống chỉnh lại áo tù còn mới của mình.
Mọi người bắt đầu vào vị trí theo kịch bản.
Hạ Phong tiếp nhận cơm từ nhân viên công tác, chậm rãi đi vào phạm vi camera.
“9417, nghe nói tuần trước mày đem Đoàn lão đại đánh cho một trận? Sao không thấy thương tích gì?” Cầm khay cơm, Hạ Phong nhìn lướt qua người mang số 9321 bên cạnh, không thèm nói gì. Nhìn trái lại nhìn phải, muốn tìm một góc yên tĩnh để ăn nốt cơm.
Đoàn lão đại là người cũng có thế lực trong tù, Lục Thời đánh vì hắn ta không biết trời cao đất dày mà muốn thu Lục Thời dưới trướng mình, thật sự là mơ tưởng hão huyền.
Một chọi ba, Lục Thời đại thắng, cũng bị nhốt trong phòng biệt giam một tuần lễ. Đến hôm qua mới được ra ngoài. Chuyện này làm thanh danh Lục Thời lan truyền nhanh chóng, hiện giờ không người nào dám trêu vào hắn, vài lão đại cũng có ý muốn lôi kéo dũng tướng này.
Lục Thời nhìn xung quanh, khắp nơi đều là người.
Nhìn thấy trong góc còn có vài chỗ trống, Hạ Phong bưng khay cơm đi tới. Mới được nửa đường đã bị người ngăn cản.
“9417, Mặc tiên sinh mời ngài đến ngồi cùng”.
Mặc lão đại “Mặc Ngư” (cá mực =3=), là một trong ba ông trùm của ngục giam này. Vai Mặc Ngư do Đường Chí Kiệt thủ vai, là một nghệ sĩ trong công ty của Vi Củng Nhiên.
Hạ Phong lạnh lùng nhìn tên thuộc hạ của Mặc Ngư, lại liếc nhìn về phía Đường Chí Kiệt đang ngồi cạnh của sổ, sau đó hướng về góc nhà ăn.
Đường Chí Kiệt nhíu mày, hướng về phía thuộc hạ ngoắc ngoắc ngón tay, ý bảo trở về.
Hạ Phong ngồi xuống, cầm đũa bắt đầu ăn, sau đó dỏng tai lên nghe động tĩnh xung quanh. Hạ Phong từ sáng sớm đã đến trường quay nhưng vẫn không thấy Hàn Lăng, đến người luôn ủng hộ anh ta diễn vai nam chính là ông chủ Nhậm cũng xuất hiện vậy mà vẫn dám đến muộn.
Xúc một thìa cơm vừa đưa vào miệng thì sau lưng đã truyền đến tiếng bước chân.
“Tôi ngồi ở đây có vấn đề gì sao chú em?”
Hạ Phong ngẩng đầu nhìn Hàn Lăng, trên người anh là một bộ quần áo tù đã cũ, mang số 8626. Anh nở một nụ cười khác hẳn với những phạm nhân còn lại, không có một chút gì là dáng vẻ của tên côn đồ, càng không có khí thế của ông trùm buôn vũ khí. Bất quá, đúng là vì nguyên nhân này mà Lục Thời mới không nghi ngờ người đàn ông ôn hòa này.
“Sao cũng được”
Hai tù nhân ăn cơm không ai nói với ai câu nào. Hạ Phong yên lặng xúc từng thìa nhỏ, Hàn Lăng chậm rãi ăn, lúc này, bước ngoặt xảy ra.
“Mày! Đứng dậy, cút sang một bên!” Một tên lâu la nhe răng trợn mắt tiến đến đạp đổ bàn ăn. Thức ăn văng tung tóe trên mặt Hạ Phong.
Nhấc tay lau đi thức ăn, Hạ Phong liếc mắt nhìn hắn.
Tên lâu la ‘hừ’ một tiếng trừng mắt: “Nhìn cái gì mà nhìn, đại ca bảo mày đấy!”
Lục Thời là newbie vừa mới vào tù không lâu (QT ghi thái điểu nhưng mà ta thích newbie hơn, kệ các bạn đấy *giãy*), tên lâu la này nhìn áo tù của Lục Thời còn mới nên nghĩ rằng y là kẻ dễ bắt nạt.
Lâu la chính là loại ồn ào như vậy. Hầu hết tất cả mọi người đều hướng về phía này, ba ông trùm cũng đều nhìn theo, muốn xem xem dũng tướng này sẽ giáo huấn tên tiểu lâu la không biết sống chết kia như thế nào.
Hạ Phong đứng lên, cao hơn hắn một cái đầu… Nhìn trước ngực dãy số 8973, Hạ Phong nhíu mày.
8973 ngẩng đầu nhìn lên Hạ Phong, nuốt nước bọt, khuôn mặt lộ ra sự kinh thường. Nhìn kĩ thuật diễn xuất sắc của tiểu lâu la, Hạ Phong không nhịn được mà cảm thán trong lòng.
Lúc này, Hàn Lăng cười cười nói: “Chú em đã nghe qua vì sao Đoàn lão đại phải vào phòng y tế chưa? Mày nên hỏi người này, hắn chính là kẻ rõ ràng nhất”.
“Cho mày một cơ hội, tránh xa khuất mắt tao”. Hạ Phong nheo mắt.
“Xin lỗi… thực xin lỗi…” 8973 luống cuống, đến khay cơm cũng không cầm, chạy đi. Trong nhà ăn không còn trò hay để xem, mọi người dần ngồi xuống ăn cơm.
Nhìn đồ ăn 8973 lưu lại, Hạ Phong đem khay đến trước mặt Hàn Lăng nói: “Không cần phải khách khí”.
Hàn Lăng lấy làm kinh hãi nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường.
“Chú em vì sao lại vào đây?”
Hạ Phong nhìn Hàn Lăng, ánh mắt khiêu khích, nói chậm rãi: “Đâm xe làm chết người”
Tay Hàn Lăng cầm chiếc đũa run rẩy.
Thấy cử động bất thường của Hàn Lăng, nội tâm Hạ Phong dâng lên một cảm giác không rõ tên gọi. Trong [Tù đồ], Lục Thời vì lái xe đâm chết người mà bị bỏ tù, mà lúc này, diễn viên đóng vai Lục Thời – Thần Việt cũng là tên tội phạm lái xe đâm chết người.
“Cut!” Hứa Hoa hô một tiếng, “Nghỉ ngơi một lát rồi tiếp tục”.
Hàn Lăng yên lặng không tiếng động rời đi, Hạ Phong nhìn bóng lưng của anh, tự mình đa tình nghĩ: Anh là thương tâm cho tôi sao?
Lắc đầu, Hạ Phong cầm lấy kịch bản tới hỏi Hứa Hoa bao giờ bắt đầu cảnh tiếp theo, cậu ngạc nhiên phát hiện, hai vị hung thần ngồi sau Hứa Hoa không biết từ lúc nào đã không còn bóng dáng.
Ông chủ Nhậm và ông chủ Tào đã không còn nhưng vẫn còn một người đàn ông đeo kính râm ngồi trên ghế của Nhậm Mộ, đang ngáp liên tiếp mấy cái.
Sau khi hỏi xong, Hạ Phong trở về chỗ ngồi của mình, Tô Ôn chỉ người đàn ông kia nói: “Đó là đại diện nhà đầu tư còn lại của bộ phim này, Diệp tiên sinh. Biểu hiện cho tốt vào”.
Hạ Phong gật đầu, bỏ kịch bản xuống đi vào nhà vệ sinh.
“Cậu nói cái gì? Nói lại lần nữa xem?”
Hạ Phong khóa lại cửa nhà vệ sinh, bên ngoài truyền đến tiếng của Nhậm Mộ. Không phải đã đi rồi sao? Sao vẫn còn ở đây?
Tiếng bước chân càng lúc càng lớn, Hạ Phong biết Nhậm Mộ cũng vào đây. Có tiếng cửa mở, Nhậm Mộ đang ở ngay phòng cách vách cậu.
“Cậu nói Cao Xuyên khiêu chiến với tôi? Cái gì? Tối mai — Không được, tôi có việc. Cậu bảo Tam gia gọi lại cho anh ta, tối ngày kia tôi chờ anh ta ở Tả Tuyền Sơn”.
Sau mười giây yên lặng lại truyền đến tiếng của Nhậm Mộ.
“SLR của tôi thế nào rồi? Có vấn đề gì không? — Lốp xe bị mòn, còn có cái khác à? Vậy thì cứ làm vậy đi, đã làm phiền rồi”.
Hạ Phong khoanh tay tựa trên cửa.
Lốp xe SLR của Nhậm Mộ bị mài mòn là vì ngày đó đưa Hạ Phong đến hội kí tên phát sinh chuyện ngoài ý muốn. Bất quá Hạ Phong cũng không thấy một chút đau lòng. Nếu không phải hắn ta nói “Tội phạm” thì làm gì xảy ra chuyện để lốp xe bị mài mòn chứ.
Sau đó Hạ Phong nghe thấy tiếng Nhậm Mộ bật lửa, sau đó là khói không ngừng bốc lên. Một lát sau Nhậm Mộ mở cửa đi ra.
Hạ Phong cũng mở cửa ra đi theo sau. Miết miết đường chỉ quần, cậu vì biết được tin tức kia mà hưng phấn: Tối ngày kia, Cao Xuyên quyết chiến với Nhậm Mộ.
Buổi chiều Hạ Phong và Hàn Lăng diễn đi diễn lại nhiều lần, thật vất mả Hàn Lăng mới có được trạng thái tốt nhất thì Hạ Phong lại liên tiếp xảy ra vấn đề, làm phiền cả đoàn làm phim, Hứa Hoa chỉ hận không thể đập chết cậu.
Có lẽ Hứa Hoa thông cảm cho ngày đầu tiên mọi người đều không có tâm trạng làm việc nên liền cho kết thúc sớm.
Người đầu tư khác của [Tù đồ] chỉ định Thần Việt làm nam chính số 1, cục diện thay đổi với tỷ số 2 : 1, Nhậm Mộ không còn gì để nói phải đen mặt chấp nhận.
Nam diễn viên chính đã định thì các khâu khác đều dễ dàng hoàn tất. Mặc dù chưa khởi quay nhưng [Tù đồ] đã được mọi người xôn xao bàn tán.
Đối với minh tinh Thần Việt nổi tiếng ngay từ tác phẩm đầu tay làm nam diễn viên chính số 1, đại đa số giới truyền thông đều nhận định China Era Entertainment đang dốc lòng đầu tư cho Thần Việt.
Trong khi bên ngoài sôi sùng sục thì nhân vật chính của chúng ta lại không hề bị ảnh hưởng chút nào.
Vì để tăng thêm độ nổi tiếng, chủ tịch Tào Tuấn còn bỏ ra một khoản lớn để làm lễ khởi quay, khiến thanh danh của [Tù đồ] cơ hồ như lửa lớn tràn ra khắp mọi nơi.
Ngày chính thức khởi quay, không khí càng thêm sôi sục.
Thời tiết trở lạnh nhưng trong studio một chút mát mẻ cũng không có, tất cả bị bao phủ bởi một mảnh không khí nặng nề.
Ông chủ Nhậm và ông chủ Tào trước đó tỏ thái độ với nhau vì chuyện diễn viên chính cho [Tù đồ] hôm nay cũng xuất hiện, mỗi người ngồi một ghế ở đằng sau lưng đạo diễn Hứa Hoa tựa như cương thi, so với hung thần còn khiến người khác chán ghét hơn.
Hạ Phong hóa trang kĩ lưỡng cầm kịch bản ngồi trên ghế.
Nội dung của [Tù đồ] chủ yếu là kể chuyện lính đánh thuê Lục Thời nhận yêu cầu của chính phủ vào tù để điều tra trùm buôn bán vũ khí Lương Tiềm là ai.
Đương nhiên, vai diễn Lục Thời là Hạ Phong, trùm buôn vũ khí là Hàn Lăng.
Trước hết hai người diễn hai cảnh, cảnh đầu tiên là thời điểm Lục Thời vào tù được một tháng ngẫu nhiên gặp Lương Tiềm nhưng không biết đối phương chính là ông trùm mình đang tìm kiếm, hai người ngồi chung một bàn, dần trở thành bằng hữu. Cảnh thứ hai chính là phía chính phủ mượn cớ tới thăm tù để hỏi Lục Thời tin tức Lương Tiềm.
Trợ lý trường quay hô lớn “Action”, Hạ Phong ném kịch bản xuống chỉnh lại áo tù còn mới của mình.
Mọi người bắt đầu vào vị trí theo kịch bản.
Hạ Phong tiếp nhận cơm từ nhân viên công tác, chậm rãi đi vào phạm vi camera.
“9417, nghe nói tuần trước mày đem Đoàn lão đại đánh cho một trận? Sao không thấy thương tích gì?” Cầm khay cơm, Hạ Phong nhìn lướt qua người mang số 9321 bên cạnh, không thèm nói gì. Nhìn trái lại nhìn phải, muốn tìm một góc yên tĩnh để ăn nốt cơm.
Đoàn lão đại là người cũng có thế lực trong tù, Lục Thời đánh vì hắn ta không biết trời cao đất dày mà muốn thu Lục Thời dưới trướng mình, thật sự là mơ tưởng hão huyền.
Một chọi ba, Lục Thời đại thắng, cũng bị nhốt trong phòng biệt giam một tuần lễ. Đến hôm qua mới được ra ngoài. Chuyện này làm thanh danh Lục Thời lan truyền nhanh chóng, hiện giờ không người nào dám trêu vào hắn, vài lão đại cũng có ý muốn lôi kéo dũng tướng này.
Lục Thời nhìn xung quanh, khắp nơi đều là người.
Nhìn thấy trong góc còn có vài chỗ trống, Hạ Phong bưng khay cơm đi tới. Mới được nửa đường đã bị người ngăn cản.
“9417, Mặc tiên sinh mời ngài đến ngồi cùng”.
Mặc lão đại “Mặc Ngư” (cá mực =3=), là một trong ba ông trùm của ngục giam này. Vai Mặc Ngư do Đường Chí Kiệt thủ vai, là một nghệ sĩ trong công ty của Vi Củng Nhiên.
Hạ Phong lạnh lùng nhìn tên thuộc hạ của Mặc Ngư, lại liếc nhìn về phía Đường Chí Kiệt đang ngồi cạnh của sổ, sau đó hướng về góc nhà ăn.
Đường Chí Kiệt nhíu mày, hướng về phía thuộc hạ ngoắc ngoắc ngón tay, ý bảo trở về.
Hạ Phong ngồi xuống, cầm đũa bắt đầu ăn, sau đó dỏng tai lên nghe động tĩnh xung quanh. Hạ Phong từ sáng sớm đã đến trường quay nhưng vẫn không thấy Hàn Lăng, đến người luôn ủng hộ anh ta diễn vai nam chính là ông chủ Nhậm cũng xuất hiện vậy mà vẫn dám đến muộn.
Xúc một thìa cơm vừa đưa vào miệng thì sau lưng đã truyền đến tiếng bước chân.
“Tôi ngồi ở đây có vấn đề gì sao chú em?”
Hạ Phong ngẩng đầu nhìn Hàn Lăng, trên người anh là một bộ quần áo tù đã cũ, mang số 8626. Anh nở một nụ cười khác hẳn với những phạm nhân còn lại, không có một chút gì là dáng vẻ của tên côn đồ, càng không có khí thế của ông trùm buôn vũ khí. Bất quá, đúng là vì nguyên nhân này mà Lục Thời mới không nghi ngờ người đàn ông ôn hòa này.
“Sao cũng được”
Hai tù nhân ăn cơm không ai nói với ai câu nào. Hạ Phong yên lặng xúc từng thìa nhỏ, Hàn Lăng chậm rãi ăn, lúc này, bước ngoặt xảy ra.
“Mày! Đứng dậy, cút sang một bên!” Một tên lâu la nhe răng trợn mắt tiến đến đạp đổ bàn ăn. Thức ăn văng tung tóe trên mặt Hạ Phong.
Nhấc tay lau đi thức ăn, Hạ Phong liếc mắt nhìn hắn.
Tên lâu la ‘hừ’ một tiếng trừng mắt: “Nhìn cái gì mà nhìn, đại ca bảo mày đấy!”
Lục Thời là newbie vừa mới vào tù không lâu (QT ghi thái điểu nhưng mà ta thích newbie hơn, kệ các bạn đấy *giãy*), tên lâu la này nhìn áo tù của Lục Thời còn mới nên nghĩ rằng y là kẻ dễ bắt nạt.
Lâu la chính là loại ồn ào như vậy. Hầu hết tất cả mọi người đều hướng về phía này, ba ông trùm cũng đều nhìn theo, muốn xem xem dũng tướng này sẽ giáo huấn tên tiểu lâu la không biết sống chết kia như thế nào.
Hạ Phong đứng lên, cao hơn hắn một cái đầu… Nhìn trước ngực dãy số 8973, Hạ Phong nhíu mày.
8973 ngẩng đầu nhìn lên Hạ Phong, nuốt nước bọt, khuôn mặt lộ ra sự kinh thường. Nhìn kĩ thuật diễn xuất sắc của tiểu lâu la, Hạ Phong không nhịn được mà cảm thán trong lòng.
Lúc này, Hàn Lăng cười cười nói: “Chú em đã nghe qua vì sao Đoàn lão đại phải vào phòng y tế chưa? Mày nên hỏi người này, hắn chính là kẻ rõ ràng nhất”.
“Cho mày một cơ hội, tránh xa khuất mắt tao”. Hạ Phong nheo mắt.
“Xin lỗi… thực xin lỗi…” 8973 luống cuống, đến khay cơm cũng không cầm, chạy đi. Trong nhà ăn không còn trò hay để xem, mọi người dần ngồi xuống ăn cơm.
Nhìn đồ ăn 8973 lưu lại, Hạ Phong đem khay đến trước mặt Hàn Lăng nói: “Không cần phải khách khí”.
Hàn Lăng lấy làm kinh hãi nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường.
“Chú em vì sao lại vào đây?”
Hạ Phong nhìn Hàn Lăng, ánh mắt khiêu khích, nói chậm rãi: “Đâm xe làm chết người”
Tay Hàn Lăng cầm chiếc đũa run rẩy.
Thấy cử động bất thường của Hàn Lăng, nội tâm Hạ Phong dâng lên một cảm giác không rõ tên gọi. Trong [Tù đồ], Lục Thời vì lái xe đâm chết người mà bị bỏ tù, mà lúc này, diễn viên đóng vai Lục Thời – Thần Việt cũng là tên tội phạm lái xe đâm chết người.
“Cut!” Hứa Hoa hô một tiếng, “Nghỉ ngơi một lát rồi tiếp tục”.
Hàn Lăng yên lặng không tiếng động rời đi, Hạ Phong nhìn bóng lưng của anh, tự mình đa tình nghĩ: Anh là thương tâm cho tôi sao?
Lắc đầu, Hạ Phong cầm lấy kịch bản tới hỏi Hứa Hoa bao giờ bắt đầu cảnh tiếp theo, cậu ngạc nhiên phát hiện, hai vị hung thần ngồi sau Hứa Hoa không biết từ lúc nào đã không còn bóng dáng.
Ông chủ Nhậm và ông chủ Tào đã không còn nhưng vẫn còn một người đàn ông đeo kính râm ngồi trên ghế của Nhậm Mộ, đang ngáp liên tiếp mấy cái.
Sau khi hỏi xong, Hạ Phong trở về chỗ ngồi của mình, Tô Ôn chỉ người đàn ông kia nói: “Đó là đại diện nhà đầu tư còn lại của bộ phim này, Diệp tiên sinh. Biểu hiện cho tốt vào”.
Hạ Phong gật đầu, bỏ kịch bản xuống đi vào nhà vệ sinh.
“Cậu nói cái gì? Nói lại lần nữa xem?”
Hạ Phong khóa lại cửa nhà vệ sinh, bên ngoài truyền đến tiếng của Nhậm Mộ. Không phải đã đi rồi sao? Sao vẫn còn ở đây?
Tiếng bước chân càng lúc càng lớn, Hạ Phong biết Nhậm Mộ cũng vào đây. Có tiếng cửa mở, Nhậm Mộ đang ở ngay phòng cách vách cậu.
“Cậu nói Cao Xuyên khiêu chiến với tôi? Cái gì? Tối mai — Không được, tôi có việc. Cậu bảo Tam gia gọi lại cho anh ta, tối ngày kia tôi chờ anh ta ở Tả Tuyền Sơn”.
Sau mười giây yên lặng lại truyền đến tiếng của Nhậm Mộ.
“SLR của tôi thế nào rồi? Có vấn đề gì không? — Lốp xe bị mòn, còn có cái khác à? Vậy thì cứ làm vậy đi, đã làm phiền rồi”.
Hạ Phong khoanh tay tựa trên cửa.
Lốp xe SLR của Nhậm Mộ bị mài mòn là vì ngày đó đưa Hạ Phong đến hội kí tên phát sinh chuyện ngoài ý muốn. Bất quá Hạ Phong cũng không thấy một chút đau lòng. Nếu không phải hắn ta nói “Tội phạm” thì làm gì xảy ra chuyện để lốp xe bị mài mòn chứ.
Sau đó Hạ Phong nghe thấy tiếng Nhậm Mộ bật lửa, sau đó là khói không ngừng bốc lên. Một lát sau Nhậm Mộ mở cửa đi ra.
Hạ Phong cũng mở cửa ra đi theo sau. Miết miết đường chỉ quần, cậu vì biết được tin tức kia mà hưng phấn: Tối ngày kia, Cao Xuyên quyết chiến với Nhậm Mộ.
Buổi chiều Hạ Phong và Hàn Lăng diễn đi diễn lại nhiều lần, thật vất mả Hàn Lăng mới có được trạng thái tốt nhất thì Hạ Phong lại liên tiếp xảy ra vấn đề, làm phiền cả đoàn làm phim, Hứa Hoa chỉ hận không thể đập chết cậu.
Có lẽ Hứa Hoa thông cảm cho ngày đầu tiên mọi người đều không có tâm trạng làm việc nên liền cho kết thúc sớm.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook