Trọng Sinh Chi Nhật Kí Nuôi Lớn Vợ Yêu
Chương 68: Đánh bóng rổ

Edit: Bông

Ngày hôm sau Cao Chí Bác không đi học, gọi điện cho giáo viên xin nghỉ, ở nhà với Hạ Dư Huy.

Mẹ Hạ tức giận mắng Hạ Dư Huy nhưng bị mẹ Cao ngăn cản: "Cứ để Bác Nhi ở nhà với Dương Dương đi, nó đi học hay không cũng chẳng khác gì nhau."

Mẹ Hạ trừng mắt nhìn Cao Chí Bác và mẹ Cao: "Hai người cứ chiều nó đi!"

Mẹ Cao ôm Hạ Dư Huy vào trong lòng: "Đây là con trai chị, chị không chiều thì ai chiều! Đúng không, bảo bối?"

Hạ Dư Huy ôm mẹ Cao vui vẻ cười, gật gật đầu, ngọt ngào gọi: "Mẹ Linh!"

Mẹ Hạ dở khóc dở cười nhìn Hạ Dư Huy với mẹ Cao, bất đắc dĩ thở dài.

Cao Chí Bác ở nhà với Hạ Dư Huy ba ngày thì bị mẹ Hạ bắt đi học.

Đến trường học đúng dịp có kỳ thi, hơn nữa những ngày hắn nghỉ đều học bài mới. Rất nhiều người muốn xem kịch vui, trong lòng thầm nghĩ, nghỉ học mấy ngày xem hắn thi kiểu gì.

Nhưng mà sự thật lại luôn trái với ý muốn của bọn họ, Cao Chí Bác vẫn như cũ nằm trong Top 10 của khối.

Những kẻ ở một bên xem kịch vui chỉ có thể nhắm mắt cụp đuôi, xem lại chính mình chỉ vừa đủ điểm qua môn. Dựa vào cái gì mà hắn mấy ngày không đi học vẫn có thể làm bài được trong khi bọn họ chăm chỉ đi học nhưng vẫn thua kém hắn.

Tan học, có người tới khiêu khích Cao Chí Bác, Cao Chí Bác chỉ liếc nhìn một cái, không phản ứng lại.

Tuy rằng trong lớp hắn quen chưa đến 20 người, trừ bỏ lớp trưởng thì chưa từng nói chuyện với ai, nhưng tất cả mọi người trong lớp hắn đều biết. Nơi này là trường trung học trọng điểm, không biết được sau này sẽ có kỳ tài kiệt xuất gì, hoặc là xuất hiện một đối thủ cạnh tranh trong tương lai nên hắn đều đặc biệt lưu ý.

Mà người đang đứng trước mặt hắn tên là Hướng Diệp, thành tích luôn nửa vời, nhân duyên cũng không tệ lắm, rất thân với con trai trong lớp, thích đánh bóng rổ, cả ngày làm bộ như một tên côn đồ. Bất quá, trong mắt Cao Chí Bác cũng chỉ là một thằng trẻ trâu đến thời kỳ phản nghịch. Nói tóm lại, người này cũng không tệ lắm.



"Này người anh em, mày nói xem mày ăn gì lớn lên thế hả? Ngày nào đi học cũng ngủ mà thi vẫn điểm cao như vậy! Có bí kíp gì, chỉ dạy anh em với?"

Hướng Diệp đã sớm muốn nói chuyện với Cao Chí Bác, nhưng Cao Chí Bác nhỏ hơn y hai tuổi, nếu y chủ động bắt chuyện, cộng thêm bộ dạng luôn không coi ai ra gì của Cao Chí Bác, đến lúc đó nếu Cao Chí Bác không phản ứng thì đủ bẽ mặt.

Đến kì thi y cũng nghĩ, Cao Chí Bác mấy ngày nay không đi học, những kiến thức mới chắc chắn chưa được dạy, đi thi khẳng định không tốt như trước. Kết quả thì sao, người ta vẫn nằm trong Top 10.

Trong lòng Hướng Diệp ngứa ngáy muốn chết, cuối cũng vẫn không nhịn được, chạy tới bắt chuyện với Cao Chí Bác.

Cao Chí Bác nhìn Hướng Diệp nói: "Cậu lớn lên như thế nào thì tôi lớn lên cũng như vậy. Chỉ là trong khi cậu đang chơi đùa thì tôi đang học bài mà thôi."

Hướng Diệp phát ngốc nửa ngày mới hiểu: "Hóa ra mày học bài trước à?"

"Trong nhà có gia sư."

Vẻ mặt Hướng Diệp như đã hiểu ra: "Hóa ra không phải do mày thông minh mà là do chăm chỉ à?"

Cao Chí Bác ừ một tiếng, gật gật đầu.

Hướng Diệp lập tức bỏ qua đề tài này, thuận miệng hỏi một câu: "Muốn đi đánh bóng rổ không?"

Không nghĩ tới Cao Chí Bác cười cười, gật đầu nói: "Được."

Hướng Diệp trợn mắt há mồm, sau đó lập tức dẫn người đi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương