Trọng Sinh Chi Ma Quỷ Cự Tinh
-
Chương 78
“Nhìn bên kia!” Lục Viễn bỗng nhiên nói.
Lục Ninh nhìn qua theo phương hướng mà hắn chỉ, bọn họ ngồi xe Suv khá lớn, cửa kính xe là màu tối, bên trong có thể nhìn rõ ràng bên ngoài, bên ngoài lại không thấy rõ bên trong.
Người kia là phù thủy Bartholomew vừa giao dịch Mithril cùng bọn họ hai ngày trước.
“Hắn không phải người Anh sao?” Lục Ninh kỳ quái hỏi.
Chung Du Bạch cũng nhăn lại mi, đương nhiên hắn biết vị kia là người Anh, thân là người Anh, còn là một phù thủy, bỗng nhiên xuất hiện ở Los Angeles tuy rằng không tính rất kỳ lạ, thế nhưng khi Lục Ninh lại nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc ở đầu đường, hắn cảm thấy đây khẳng định không phải trùng hợp.
Người nọ là một trong những người sói đuổi theo Elson cùng Jordanne khi bọn họ xuất hiện lúc trước.
Lúc này Lục Ninh mới ý thức được, phù thủy không nhất định là loại phù thủy mặc áo choàng đen dùng đũa phép mà y xem trong tiểu thuyết, mà là phù thủy chính thống, một trong ba thành viên của tam giác sắt trong truyền thuyết thế giới bóng tối phương Tây – quỷ hút máu, người sói, phù thủy, quỷ hút máu cùng người sói là thiên địch, phù thủy lại tự do ở ngoài hai tộc, đồng dạng tương đối dũng mãnh.
Trên ngã tư đường Los Angeles, bọn họ thấy được quỷ hút máu, người sói cùng phù thủy, còn có một số người mà chỉ cần riêng khí tức, Lục Ninh đã biết bọn họ chắc chắn cũng là một trong ba tộc lớn này.
Chung Du Bạch cau mày nói, “Xem ra cần tra một chút, gần đây ở Los Angeles khẳng định có chuyện, có lẽ tôi có thể hỏi Bartholomew tiên sinh một chút.”
Chung quy bọn họ cùng người sói, quỷ hút máu đều có tranh cãi, chỉ có cùng phù thủy tiên sinh còn có làm chút tình kinh doanh mặt mũi.
Bởi vì thấy được những người này trên đường, tâm tình mọi người khó tránh khỏi có chút chán nản, mấy tên người nước ngoài này không thể so với đại lục, mọi người chung quy có chút kiêng kỵ, mặc kệ là chính đạo hay tà đạo, đại khái cũng sẽ không làm quá khoa trương, bất luận là thế lực bóng tối hay là giáo hội, làm việc cũng kiêu ngạo hơn đại lục nhiều.
Tỷ như tộc Sinclair muốn đối phó bọn họ, cũng không cần làm rất nhiều chuyện, chỉ cần khiến trong concert của Lục Ninh Lục Viễn xảy ra chuyện liên quan đến mạng người, đó đối với bọn họ mà nói, chính là một chuyện tương đối phiền toái.
Đợi đến khách sạn, Lục Ninh cùng Lục Viễn nghỉ ngơi trong chốc lát, buổi chiều còn phải đến sân diễn tập, không bao lâu, Chung Du Bạch cũng đến.
“Lễ tế bóng tối năm năm một lần, kỳ thật tương đương với hội nghị bí mật của thế giới bóng tối nước ngoài.” Chung Du Bạch nói cho bọn họ, “Trên cơ bản thì đều là phù thủy, người sói cùng với quỷ hút máu đến, trong thời gian lễ tế bóng tối, bọn họ sẽ đình chiến, trao đổi tình báo, vật phẩm cùng tổ chức hội nghị bóng tối,, cũng không cần làm rất nhiều sự, Bartholomew kia vội vã mua Mithril cũng là vì lễ tế bóng tối lần này.”
“Hội nghị bí mật?” Lục Ninh nâng mi, “Bọn họ cứ quang minh chính đại xuất hiện ở trên đường cái như vậy!”
Chung Du Bạch gật gật đầu, “Không sai, quy định này đã tiến hành mấy trăm năm, mỗi lần đều ở một thành thị khác nhau, giáo hội cũng đã bao vây diệt trừ, thế nhưng bởi vì trong khoảng thời gian lễ tế bóng tối, sức mạnh bóng tối trong thành thị này sẽ ngưng tụ trở nên mạnh chưa từng có, cho nên đã gần một trăm năm giáo hội không tới gây sự, gần như là mở một con mắt nhắm một con mắt đối với loại tụ hội này.”
“…… Tốt như vậy?” Lục Ninh nhẹ nhàng cười, “Nếu mà tất cả yêu ma quỷ quái ở đại lục đều ngồi lại cùng nhau họp, phỏng chừng mấy kẻ chính đạo kia nằm mơ cũng phải cười tỉnh, cơ hội tốt bao nhiêu a, bọn họ cho dù có hi sinh nhiều cũng phải nghĩ hết biện pháp tiêu diệt chúng ta.”
Chung Du Bạch lại bỗng nhiên mỉm cười đứng lên, “Bọn họ phỏng chừng căn bản sẽ không để ý –”
“Thế nào?” Lục Ninh vừa thấy nụ cười này của Chung Du Bạch, liền cảm thấy khẳng định hắn lại đang tính toán cái gì.
“Tôi có nghiên cứu chút Twitter địa khu Los Angeles một tuần gần đây,” Chung Du Bạch quay mặt laptop đối diện với bọn họ, “Sau đó phát hiện một hiện tượng thú vị, có tất cả một trăm bảy mươi hai tweet nhắc tới, khi bọn họ đi lễ ở nhà thờ, người ở nhà thờ trở nên nhiều hơn, bảy mươi hai tweet đặc biệt tỏ vẻ các cô thấy được nam nhân đặc biệt anh tuấn ở trên đường, bọn họ có mái tóc vàng cùng đôi mắt màu xanh da trời, thân hình cao lớn phong độ hơn người, hơn nữa còn là mấy nam nhân đi cùng nhau, xem tấm ảnh chụp này……”
“Lúc chụp lén đối phương vừa vặn quay đầu lại a,” Lục Viễn nhìn người này, “Đây là — kỵ sĩ?”
“Không sai, không có gì bất ngờ xảy ra mà nói, hẳn là kỵ sĩ Quang minh giáo hội.” Chung Du Bạch cười lạnh, “Mặt khác còn có một tweet chơi rất hay, đăng tweet là một tài xế xe khách, nói ba ngày trước hắn chạy đường dài chở một đám khách kỳ quái, bọn họ mặc áo choàng mục sư, nhưng đến khi sắp đến Los Angeles lại đổi mặc quần áo bình thường, vị tài xế tiên sinh này còn cho rằng bọn họ là đoàn mục sư tới du lịch đâu.”
Lục Ninh trầm mặc trong chốc lát mới nói, “Lễ tế bóng tối lần này có phiền toái.”
Lục Viễn kỳ quái nói, “Vậy mà bọn họ không ai phát hiện ra?”
“Phỏng chừng là trên trăm năm vẫn chưa từng xảy ra chuyện, bọn họ đã sớm thả lỏng cảnh giác,” Chung Du Bạch nói, “Tôi dùng là một phần mềm mới nhất, may mà lúc trước vì Weibo tôi tốn tròn hai ngày viết ra lập trình này, có thể dùng để bắt những từ mấu chốt trong Twitter hoặc Weibo, những tweet bị bắt ra này đại khái làm thống kê một chút là có thể phát hiện manh mối, đáng tiếc đám phù thủy, quỷ hút máu cùng người sói này căn bản không hề nghĩ đến chú ý tin tức phương diện này một chút nào.”
“Lâu lắm chưa từng xảy ra chuyện nha.” Lục Ninh mỉm cười nói.
Chung Du Bạch khép laptop lại, “Được rồi, các cậu đi diễn tập trước, tôi cùng Minh buổi chiều đi ra ngoài vòng quanh một chút, có chuyện gì tìm Alice.”
“Được.”
Alice là một miêu yêu may mắn, cô không có bản lĩnh gì khác, nhưng lại có năng lực đặc thù trong phương diện tìm người, bất cứ bản đồ nào, cô chỉ cần xem một lần là có thể nhớ kỹ trăm phần trăm, hơn nữa một khi đã nhớ mùi một người, người này sẽ rất khó chạy khỏi theo dõi của cô.
…… Cho nên, Lục Ninh thường thường có một loại ảo giác, cô không phải mèo, mà là một con chó.
Tour lưu diễn thế giới lần này, buổi ở Los Angeles cũng không phải rất lớn, tính toán đâu ra đấy cũng chỉ có thể nhét vào một vạn người, sân khấu xây bên trong tự nhiên cũng nhỏ hơn đại lục một số, thế nhưng các loại hiệu ứng ánh sáng cũng không thể vì thế mà suy giảm, cho nên khi diễn tập, các chuyên gia thiết kế ánh sáng vẫn đang bận rộn điều chỉnh các loại hiệu quả.
Đối với hiện tượng quỷ dị lần này, những người khác trong D.A cũng không biết, thậm chí có người nhìn thấy Chung Du Bạch cùng Hùng Minh Minh không ở thì còn có chút nghi hoặc, nhưng mà Chung Du Bạch là người đại diện đứng đầu D.A, Hùng Minh Minh cũng là “nhân viên cao tầng” tiếp sau Lục Ninh Lục Viễn, cho nên bọn họ nhiều lắm cũng chỉ dám tò mò một chút mà thôi.
Dần dần, màn đêm bắt đầu buông xuống, Lục Ninh nhìn xuyên thấu qua cửa sổ phòng nghỉ bên trên khách sạn, hình như chỉ là người đi đường tương đối bình thường, nhưng y lại cảm thấy có một loại không khí cổ quái đang lan tràn.
Chung Du Bạch cùng Hùng Minh Minh còn chưa trở về.
Cách concert còn nửa giờ.
“Đi!” Lục Viễn đè thấp thanh âm.
Cửa sổ mở rộng, gió lạnh đổ vào, Alice canh giữ ở cửa, nhìn Lục Ninh nhảy xuống từ cửa sổ, mở đôi cánh lông vũ cực lớn, Lục Viễn hóa thành một đám bóng dơi đen, biến mất ở ngoài cửa sổ.
“Cốc cốc”, có người gõ cửa.
Alice vô cùng lễ phép đáp lời: “Ai vậy?”
“Đã chuẩn bị sắp xếp xong không sai biệt lắm rồi, còn có điều gì cần dặn dò sao?” Người đến là trợ lý D.A vừa tuyển dụng, đương nhiên, người thường, gần đây có xu thế muốn dựa vào bên cạnh Lục Ninh Lục Viễn.
Alice mở cửa, mỉm cười nói, “Không cần, bọn họ hiện đang nghỉ ngơi.”
“Oh.” Thiếu nữ ở ngoài cửa nhìn nhìn vào bên trong, không thấy được người.
Alice kiên nhẫn nói: “Xin lỗi, bọn họ không muốn để người quấy rầy.”
Lúc này thiếu nữ mới có chút xấu hổ nói: “Được rồi, ngượng ngùng!”
Nhìn cô rời đi, Alice mới đóng cửa lại, mang cái ghế sang rồi canh giữ ở cửa.
Mà trên thực tế, hai vị Lục đại minh tinh “đang nghỉ ngơi”, đã sớm chẳng biết đi đâu.
Lục Ninh cùng Lục Viễn dừng trên mái nhà, nhìn nhìn tình hình phía dưới, nơi này cách hội trường concert chỉ có hai dãy phố.
Chung Du Bạch chậm rãi nói: “Tôi chỉ là tiết lộ tin tức người giáo hội đến cho Bartholomew, hắn quả nhiên không khiến tôi thất vọng.”
“Bartholomew người này ngoài mặt thì nặng nề, trên thực tế tính cách rất khéo đưa đẩy đúng không?” Lục Ninh nói.
“Không sai, tuy rằng tôi chỉ từng làm ăn với hắn một lần, nhưng cũng đã phát hiện tính cách hắn cũng không giống ngoài mặt,” Chung Du Bạch mỉm cười, “Người khéo đưa đẩy như vậy, là sẽ không để ý khiến nhóm người nào đó nợ hắn một chút nhân tình.”
Lục Viễn cũng cười lên, “Sau đó, bọn họ liền muốn chạy sao?”
“Đúng, sau đó liền muốn chạy, giáo hội đành phải vội vàng chạy đến chặn.” Chung Du Bạch sờ cằm nói, “Thực sự có ý tứ, tôi vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy chính tà phương Tây đại chiến thực sự, gây ra động tĩnh lớn như vậy, thế nhưng còn chưa có người xuất hiện, xem ra công tác đối ngoại của chính phủ phương Tây làm không tồi.”
“Nhìn chỗ kia.” Lục Ninh chỉ chỉ cách đó không xa, “Cấm đường, toàn nhà này còn chưa hoàn toàn hoàn thành căn bản không có người ở, tòa nhà cao tầng đối diện lại là văn phòng công tác, hiện tại cũng đã sắp tan tầm, cấm đường hai bên, nơi này liền trở thành một không gian độc lập, cho dù có người chạy ra, cũng sẽ có cảnh sát cùng — những người đó là FBI?”
“Đúng, FBI tiếng tăm lừng lẫy,” Lục Viễn cũng có hứng thú, “Bọn họ sẽ chặn người lại, sau đó sẽ coi như vụ án hình sự phổ thông mà xử lý đi!”
Chung Du Bạch nhìn trong chốc lát lại thở dài, “Xem ra thế lực bóng tối này cũng chẳng tốt hơn đại lục bao nhiêu, cũng không đoàn kết như những kẻ trong chính đạo kia.”
Không sai, người trong giáo hội tiến lui có độ, nghe theo chỉ huy, hơn nữa không sợ chết, phe quỷ hút máu, người sói cùng phù thủy kia lại yếu hơn bao nhiêu, quỷ hút máu cùng người sói vốn không hợp, chỉ hận đối phương không chết càng nhiều một chút, phù thủy cũng không có bao nhiêu hảo cảm với quỷ hút máu cùng người sói, trong lịch sử cũng không biết có bao nhiêu nợ máu với hai tộc này, cho nên càng chỉ mang theo lạnh lùng việc không liên quan đến mình, chỉ cần giữ mạng mình mà thôi, ba phe như vậy, cho dù chiếm ưu thế về số lượng, lại vẫn liên tục bại lui trong chiến đấu, nhưng giáo hội cũng có một yếu điểm, tin tức đối phương rút đi rất làm cho bọn họ không kịp trở tay, cho nên người đuổi tới có hơi ít, hơn nữa cũng không có bao nhiêu tính kế hoạch.
“Đi!” Lục Ninh nói một tiếng, đã lao xuống phía dưới mà đi.
Khi y vỗ đôi cánh lông vũ cực lớn xuất hiện giữa không trung, người trong giáo hội lập tức khiếp sợ nhìn qua.
Không vì cái gì, hình tượng Lục Ninh như vậy thật sự là rất giống “ác ma” trong truyền thuyết, thế nhưng giống như trên đời không có thiên sứ thật sự vậy, bọn họ vốn còn tưởng rằng đương nhiên cũng không có ác ma.
Kỳ thật có mấy người sói cùng quỷ hút máu từng gặp Lục Ninh ở dạng này, thế nhưng thân là sinh vật bóng tối, bất luận là người sói, quỷ hút máu hay là phù thủy, trên bản chất lại không có bao nhiêu tâm lý sùng bái ác ma, cho nên bọn họ ngược lại là hoàn hảo, giáo hội lại tương đối thành kính, cho nên mấy mục sư cùng kỵ sĩ quang minh kia gần như đều không có biện pháp che giấu kinh ngạc trên mặt.
Cũng giống như thiên sứ mạnh mẽ thuần khiết, trong tín ngưỡng giáo hội, đó đều là trong truyền thuyết mới có thể xuất hiện, ác ma cũng bị giao cho những nhân tố cực kỳ truyền kỳ, như là mạnh mẽ, tà ác, khó có thể chiến thắng, cho nên Lục Ninh vừa xuất hiện, giáo hội lập tức co cụm lực lượng, cảnh giác nhìn về phía y.
Tiếng cười của Lục Viễn vang lên, hắn trực tiếp nhảy xuống từ mái nhà, dựa vào thực lực thân thể mạnh mẽ, khi hạ xuống trực tiếp làm vỡ nát mặt đất trải xi măng bằng phẳng, đập ra một cái hố nông.
“Tôi cùng anh em của mình từ phương Đông đến, vốn không có ý tham gia sự kiện này.” Lục Viễn thản nhiên nói.
Người giáo hội nhăn mi, đến từ phương Đông? Vị này rõ ràng là quỷ hút máu a! Một quỷ hút máu cùng một ác ma nói mình đến từ phương Đông? Đây là nói đùa sao!
Lục Ninh cũng khẽ mỉm cười nói, “Chỉ là chúng tôi vừa đến sân bay đã có người khẩn cấp đến khiêu khích, đáng tiếc a, chúng tôi cũng không phải người tính tình tốt, nhưng mà các người yên tâm, làm xong chuyện muốn làm chúng tôi sẽ lập tức rời đi, bữa tiệc lớn này chúng tôi một chút hứng thú cũng không có, nhưng nếu ai muốn chơi cùng chúng tôi một lúc, anh em chúng tôi đây cũng sẽ không để ý.”
Trên không trung bay tới một pháp khí hình tròn màu ngân bạch có những điểm lấm tấm oánh bạch như tuyết cực kỳ xinh đẹp, Chung Du Bạch khoanh tay đứng trên pháp khí, một đầu tóc đen bay múa trong gió, Hùng Minh Minh giống như Lục Viễn, trực tiếp nhảy xuống từ mái nhà, chỉ là hình thể hắn lớn hơn Lục Viễn, lại đang ở trong trạng thái nửa hình hổ, cơ bắp toàn thân phồng lên, trên mặt trên người xuất hiện vằn hổ tương đối khí phách, như vậy nên khi nặng nề rơi trên mặt đất đập vỡ một mảng sàn vẫn là tương đối có lực chấn động.
Lúc này người giáo hội cũng tin bọn họ đến từ phương Đông, phương Đông thần bí bọn họ có biết đến, cũng không phải không có người từng có ý đồ bước vào phương Đông, thế nhưng mục sư bình thường thì không sao, những mục sư cùng kỵ sĩ nhận truyền thừa chính thống của giáo hội như bọn họ này mà bước vào địa giới phương Đông, cuối cùng sẽ chết đến vô thanh vô tức –
Đương nhiên, bọn họ cũng không biết quy củ không cho phép xuống tay với người thường của người tu chân, những pháp mục sư cùng kỵ sĩ quang minh khác thường này đương nhiên không phải người thường, người tu chân giết bọn họ là tương đối thoải mái.
Cho nên người trong giáo hội chung quy vẫn có vài phần sợ hãi như vậy với phương Đông, sau khi nhìn thấy Chung Du Bạch cùng Hùng Minh Minh, tâm cảnh giác lại càng tăng lên.
Lục Viễn bĩu môi, nhìn thoáng qua Chung Du Bạch, cái tư thái trang bức này…
“Người Sinclair, nếu mấy người đã dám khiêu khích, vậy xin đứng ra đi.” Lục Ninh thản nhiên nói.
Mấy quỷ hút máu rõ ràng rung một cái, thậm chí nhìn không được lui về phía sau hai bước.
Lục Viễn lập tức nhìn về phía bọn họ, uy áp của quỷ hút máu cấp cao làm cho bọn họ bị bắt dừng bước.
Người cầm đầu quả nhiên là một quỷ hút máu công tước, chỉ có hắn không chịu ảnh hưởng, thanh âm bình tĩnh nói: “Cùng là huyết tộc, làm gì tự giết lẫn nhau!”
Lục Viễn cười với hắn, “Lời này vì sao không tự nói với các người trước?”
Lục Ninh cũng không vô nghĩa cùng bọn họ, súng ma pháp trong tay ngắm chuẩn vị công tước tiên sinh kia.
Từ sau khi hấp thu năm người tu chân kia, đây vẫn là lần đầu tiên y ra tay, ngay cả bản thân y cũng cảm giác được thực lực của mình có điểm khác trước.
Súng ma pháp không phải súng phổ thông, quỷ hút máu không phải nhân loại bình thường, một súng mi tâm thư kích chính giữa mục tiêu, đối phương cũng sẽ không ngã xuống đất mà chết giống như nhân loại.
Sinh mệnh lực của quỷ hút máu là có tiếng mạnh mẽ, giống như Lục Viễn, cũng là rất khó giết.
Thế nhưng rất khó giết chết cũng không có đại biểu không thể giết chết, người giáo hội tự nhiên sẽ không cứu quỷ hút máu, bọn họ thậm chí rất thích với bỏ đá xuống giếng, giữa thế lực bóng tối vốn cũng không đoàn kết, vì thế phát sinh loại hiện tượng quỷ dị này –
Một đám người vây xem thế lực quỷ hút máu Sinclair nước Anh này bị hai người Lục Ninh cùng Lục Viễn ám sát!
Thậm chí Chung Du Bạch nổi ở giữa không trung cùng Hùng Minh Minh đứng ở bên cạnh cũng chưa ra tay.
Chín quỷ hút máu, bao gồm vị quỷ hút máu công tước kia, toàn bộ ngã xuống đất không dậy, cũng sẽ không bởi vậy tử vong, nếu cho bọn họ thời gian trên trăm năm nghỉ ngơi lấy lại sức, bọn họ có thể sống lại như thường, thế nhưng, hiện trường còn có người trong giáo hội.
Một mục sư nhanh tay lẹ mắt dùng một thánh giá đóng đinh quỷ hút máu công tước Charles Sinclair tại chỗ.
Lúc này bỗng nhiên có một giọng nữ kêu lên, “A! Hai người là Ninh Viễn! Tôi còn mua vé concert của hai người a! Thế nhưng papa không cho tôi xem xong concert của hai người rồi mới đi…”
Lục Ninh: “……”
Lục Viễn: “……”
Em gái, ngươi vẽ phong cảnh không đúng a!
Xem ra đây là một phù thủy nhỏ tuổi trẻ, tuổi không quá hai mươi, cô vừa hô lên câu này, một nam một nữ bên cạnh lập tức sắc mặt xanh trắng giữ chặt cô.
…… Một nhà đều là phù thủy……
“Nếu chuyện đã giải quyết, mọi người có thể tiếp tục.” Lục Ninh mỉm cười, phẩy phẩy cánh, trực tiếp đạp không khí bay lên, Lục Viễn cũng hóa thành một đám dơi bay lên trời cao, Chung Du Bạch cũng bắt đầu lên không, duy nhất không thể bay là Hùng Minh Minh, thế nhưng hắn có pháp khí lấy được từ chỗ người tu chân lần trước, tay trái biến thành vuốt sắc duỗi ra, trên mặt đất thoáng hiện một ngũ hành trận chói mắt, thân ảnh hắn liền biến mất.
Lục Ninh nhìn phía dưới, nói với cô phù thủy nhỏ kia, “Hoan nghênh đến xem concert của chúng tôi~”
Sau đó nhanh chóng rời đi.
Sau hôm nay phỏng chừng sẽ không lại có bao nhiêu thế lực bóng tối ngu ngốc chọc tới trên đầu bọn họ nữa.
Chẳng qua, người trong giáo hội khẳng định sẽ đề cao cảnh giác với bọn họ, nhưng vậy thì có quan hệ gì, bọn họ ứng đối người tu chân ở đại lục còn không sợ, tại sao phải sợ mấy mục sư kỵ sĩ bọn họ?
Concert chính thức bắt đầu vào 7:30 tối, tiếng hoan hô cùng thét chói tai vang lên từ trong hội trường, gậy huỳnh quang sáng thành một mảng biển sao muôn hồng nghìn tía.
Giám sát viên FBI cách đó không xa nhìn video trên tay, mấy thứ này lập tức phải làm thông tin cơ mật phong tồn trong hồ sơ quyền hạn cấp cao nhất, hắn nhìn hai người xuất hiện trong video, thần sắc có chút vặn vẹo, “…… Tôi không nhìn nhầm đấy chứ?”
“Hẳn chính là bọn họ.” Người hợp tác trẻ tuổi hơn một chút ở bên cạnh vị giám sát viên này đè thấp thanh âm nói.
Những người bên cạnh này, bao gồm cảnh sát, kỳ thật căn bản không biết bên trong xảy ra chuyện gì, chỉ có ba bốn giám sát viên FBI bọn họ biết, trong bọn họ cũng đúng lúc có hai người sẽ xem tiết mục truyền hình thực tế.
“…… Tôi cảm thấy chúng ta hẳn là xin chỉ thị cấp trên.”
“Cái gì?”
“Tăng cấp bậc phòng vệ an toàn của hai ngôi sao Trung Quốc này khi đến Mỹ hai cấp bậc.”
“Lý do?” Lấy lực ảnh hưởng của bọn họ trên quốc tế và ở Mỹ, rõ ràng còn chưa đạt được cấp A này, toàn cầu chỉ có không quá mười siêu sao siêu cấp mới có thể có cấp bậc phòng vệ an toàn cao như vậy.
Vị giám sát viên FBI này trực tiếp ném thứ trên tay cho hắn, cũng không dám gào lớn lên, sắc mặt cũng không rất tốt nhìn về phía hắn nói, “Lý do này còn chưa đủ!”
Hợp tác chỉ có thể thở dài, “Hy vọng cấp trên sẽ phê chuẩn.”
“Không phê chuẩn liền đi tìm cục trưởng!” Thanh âm hắn nặng nề, “Bất kể thế nào cũng nhất định phải tăng lên cấp A mới được, bằng không……” Hắn cười khổ một chút, “Vạn nhất xảy ra chuyện gì, ai cũng không gánh vác nổi.”
Không phải lo lắng hai “ngôi sao” này xảy ra chuyện gì, mà là lo lắng bọn họ gây ra chuyện gì.
Mà xem ra, bọn họ rất có năng lực gây ra chuyện gì, hơn nữa là vô cùng có!
Vì thế, hơn một tháng sau khi Lục Viễn đến Mỹ quay [VeLục Viễnet paw] còn có giám sát viên FBI đi theo bảo vệ, người trong đoàn làm phim đều kinh ngạc một trận! Đây…… là đẳng cấp phòng vệ cao bao nhiêu?
Thanh niên Trung Quốc này có hậu trường gì ở Mỹ hay là như thế nào?
Suy đoán chung quy có nhiều mặt, nhưng kết quả tạo thành chỉ có một, ai cũng không dám lại dễ dàng xem nhẹ hắn.
Ít nhất, ở mặt ngoài đều trở nên thân thiết hòa ái hơn.
Mà Lục Ninh cũng vào đoàn làm phim [Cố sự Tây Song], nhân vật nữ chính ngược lại thật đúng là người quen –
Thời Thúy Trân.
“Đã lâu không thấy.” Thời Thúy Trân dịu dàng mỉm cười, cô mặc một bộ sườn xám thuần trắng, trên cổ tay là một vòng tay phỉ thúy màu lục đậm, tóc đen như mực sắc mi như đại(1).
Mỗi lần Lục Ninh nhìn thấy cô cũng không có cách liên hệ cô cùng với cái từ hồ ly tinh này, đang trưởng thành không chỉ có y cùng Lục Viễn.
Thời Thúy Trân đồng dạng đang trưởng thành, cô hiện tại trở nên càng thêm nội liễm, cái loại khí tức mị hoặc trên người gần như đều giấu đi, toàn thân càng thêm đoan trang thanh lịch, uyển chuyển hàm xúc động lòng người.
Vì thế, Lục Ninh cũng cười, giấu đi góc cạnh sắc bén, hào hoa phong nhã, ưu nhã ôn nhu –
“Đã lâu không thấy.”
Yêu ma càng ngày càng dung nhập vào thế giới này hơn, càng giỏi ngụy trang cùng thích ứng thế giới này biến hóa.
Chỉ có tha nhân, cố tình còn đang bảo thủ tự cho là đúng.
Quả nhiên, hoàn cảnh không may càng có thể thúc đẩy con người trưởng thành, như thế mà thôi.
.
(1) đại: than (kẻ mắt)
Lục Ninh nhìn qua theo phương hướng mà hắn chỉ, bọn họ ngồi xe Suv khá lớn, cửa kính xe là màu tối, bên trong có thể nhìn rõ ràng bên ngoài, bên ngoài lại không thấy rõ bên trong.
Người kia là phù thủy Bartholomew vừa giao dịch Mithril cùng bọn họ hai ngày trước.
“Hắn không phải người Anh sao?” Lục Ninh kỳ quái hỏi.
Chung Du Bạch cũng nhăn lại mi, đương nhiên hắn biết vị kia là người Anh, thân là người Anh, còn là một phù thủy, bỗng nhiên xuất hiện ở Los Angeles tuy rằng không tính rất kỳ lạ, thế nhưng khi Lục Ninh lại nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc ở đầu đường, hắn cảm thấy đây khẳng định không phải trùng hợp.
Người nọ là một trong những người sói đuổi theo Elson cùng Jordanne khi bọn họ xuất hiện lúc trước.
Lúc này Lục Ninh mới ý thức được, phù thủy không nhất định là loại phù thủy mặc áo choàng đen dùng đũa phép mà y xem trong tiểu thuyết, mà là phù thủy chính thống, một trong ba thành viên của tam giác sắt trong truyền thuyết thế giới bóng tối phương Tây – quỷ hút máu, người sói, phù thủy, quỷ hút máu cùng người sói là thiên địch, phù thủy lại tự do ở ngoài hai tộc, đồng dạng tương đối dũng mãnh.
Trên ngã tư đường Los Angeles, bọn họ thấy được quỷ hút máu, người sói cùng phù thủy, còn có một số người mà chỉ cần riêng khí tức, Lục Ninh đã biết bọn họ chắc chắn cũng là một trong ba tộc lớn này.
Chung Du Bạch cau mày nói, “Xem ra cần tra một chút, gần đây ở Los Angeles khẳng định có chuyện, có lẽ tôi có thể hỏi Bartholomew tiên sinh một chút.”
Chung quy bọn họ cùng người sói, quỷ hút máu đều có tranh cãi, chỉ có cùng phù thủy tiên sinh còn có làm chút tình kinh doanh mặt mũi.
Bởi vì thấy được những người này trên đường, tâm tình mọi người khó tránh khỏi có chút chán nản, mấy tên người nước ngoài này không thể so với đại lục, mọi người chung quy có chút kiêng kỵ, mặc kệ là chính đạo hay tà đạo, đại khái cũng sẽ không làm quá khoa trương, bất luận là thế lực bóng tối hay là giáo hội, làm việc cũng kiêu ngạo hơn đại lục nhiều.
Tỷ như tộc Sinclair muốn đối phó bọn họ, cũng không cần làm rất nhiều chuyện, chỉ cần khiến trong concert của Lục Ninh Lục Viễn xảy ra chuyện liên quan đến mạng người, đó đối với bọn họ mà nói, chính là một chuyện tương đối phiền toái.
Đợi đến khách sạn, Lục Ninh cùng Lục Viễn nghỉ ngơi trong chốc lát, buổi chiều còn phải đến sân diễn tập, không bao lâu, Chung Du Bạch cũng đến.
“Lễ tế bóng tối năm năm một lần, kỳ thật tương đương với hội nghị bí mật của thế giới bóng tối nước ngoài.” Chung Du Bạch nói cho bọn họ, “Trên cơ bản thì đều là phù thủy, người sói cùng với quỷ hút máu đến, trong thời gian lễ tế bóng tối, bọn họ sẽ đình chiến, trao đổi tình báo, vật phẩm cùng tổ chức hội nghị bóng tối,, cũng không cần làm rất nhiều sự, Bartholomew kia vội vã mua Mithril cũng là vì lễ tế bóng tối lần này.”
“Hội nghị bí mật?” Lục Ninh nâng mi, “Bọn họ cứ quang minh chính đại xuất hiện ở trên đường cái như vậy!”
Chung Du Bạch gật gật đầu, “Không sai, quy định này đã tiến hành mấy trăm năm, mỗi lần đều ở một thành thị khác nhau, giáo hội cũng đã bao vây diệt trừ, thế nhưng bởi vì trong khoảng thời gian lễ tế bóng tối, sức mạnh bóng tối trong thành thị này sẽ ngưng tụ trở nên mạnh chưa từng có, cho nên đã gần một trăm năm giáo hội không tới gây sự, gần như là mở một con mắt nhắm một con mắt đối với loại tụ hội này.”
“…… Tốt như vậy?” Lục Ninh nhẹ nhàng cười, “Nếu mà tất cả yêu ma quỷ quái ở đại lục đều ngồi lại cùng nhau họp, phỏng chừng mấy kẻ chính đạo kia nằm mơ cũng phải cười tỉnh, cơ hội tốt bao nhiêu a, bọn họ cho dù có hi sinh nhiều cũng phải nghĩ hết biện pháp tiêu diệt chúng ta.”
Chung Du Bạch lại bỗng nhiên mỉm cười đứng lên, “Bọn họ phỏng chừng căn bản sẽ không để ý –”
“Thế nào?” Lục Ninh vừa thấy nụ cười này của Chung Du Bạch, liền cảm thấy khẳng định hắn lại đang tính toán cái gì.
“Tôi có nghiên cứu chút Twitter địa khu Los Angeles một tuần gần đây,” Chung Du Bạch quay mặt laptop đối diện với bọn họ, “Sau đó phát hiện một hiện tượng thú vị, có tất cả một trăm bảy mươi hai tweet nhắc tới, khi bọn họ đi lễ ở nhà thờ, người ở nhà thờ trở nên nhiều hơn, bảy mươi hai tweet đặc biệt tỏ vẻ các cô thấy được nam nhân đặc biệt anh tuấn ở trên đường, bọn họ có mái tóc vàng cùng đôi mắt màu xanh da trời, thân hình cao lớn phong độ hơn người, hơn nữa còn là mấy nam nhân đi cùng nhau, xem tấm ảnh chụp này……”
“Lúc chụp lén đối phương vừa vặn quay đầu lại a,” Lục Viễn nhìn người này, “Đây là — kỵ sĩ?”
“Không sai, không có gì bất ngờ xảy ra mà nói, hẳn là kỵ sĩ Quang minh giáo hội.” Chung Du Bạch cười lạnh, “Mặt khác còn có một tweet chơi rất hay, đăng tweet là một tài xế xe khách, nói ba ngày trước hắn chạy đường dài chở một đám khách kỳ quái, bọn họ mặc áo choàng mục sư, nhưng đến khi sắp đến Los Angeles lại đổi mặc quần áo bình thường, vị tài xế tiên sinh này còn cho rằng bọn họ là đoàn mục sư tới du lịch đâu.”
Lục Ninh trầm mặc trong chốc lát mới nói, “Lễ tế bóng tối lần này có phiền toái.”
Lục Viễn kỳ quái nói, “Vậy mà bọn họ không ai phát hiện ra?”
“Phỏng chừng là trên trăm năm vẫn chưa từng xảy ra chuyện, bọn họ đã sớm thả lỏng cảnh giác,” Chung Du Bạch nói, “Tôi dùng là một phần mềm mới nhất, may mà lúc trước vì Weibo tôi tốn tròn hai ngày viết ra lập trình này, có thể dùng để bắt những từ mấu chốt trong Twitter hoặc Weibo, những tweet bị bắt ra này đại khái làm thống kê một chút là có thể phát hiện manh mối, đáng tiếc đám phù thủy, quỷ hút máu cùng người sói này căn bản không hề nghĩ đến chú ý tin tức phương diện này một chút nào.”
“Lâu lắm chưa từng xảy ra chuyện nha.” Lục Ninh mỉm cười nói.
Chung Du Bạch khép laptop lại, “Được rồi, các cậu đi diễn tập trước, tôi cùng Minh buổi chiều đi ra ngoài vòng quanh một chút, có chuyện gì tìm Alice.”
“Được.”
Alice là một miêu yêu may mắn, cô không có bản lĩnh gì khác, nhưng lại có năng lực đặc thù trong phương diện tìm người, bất cứ bản đồ nào, cô chỉ cần xem một lần là có thể nhớ kỹ trăm phần trăm, hơn nữa một khi đã nhớ mùi một người, người này sẽ rất khó chạy khỏi theo dõi của cô.
…… Cho nên, Lục Ninh thường thường có một loại ảo giác, cô không phải mèo, mà là một con chó.
Tour lưu diễn thế giới lần này, buổi ở Los Angeles cũng không phải rất lớn, tính toán đâu ra đấy cũng chỉ có thể nhét vào một vạn người, sân khấu xây bên trong tự nhiên cũng nhỏ hơn đại lục một số, thế nhưng các loại hiệu ứng ánh sáng cũng không thể vì thế mà suy giảm, cho nên khi diễn tập, các chuyên gia thiết kế ánh sáng vẫn đang bận rộn điều chỉnh các loại hiệu quả.
Đối với hiện tượng quỷ dị lần này, những người khác trong D.A cũng không biết, thậm chí có người nhìn thấy Chung Du Bạch cùng Hùng Minh Minh không ở thì còn có chút nghi hoặc, nhưng mà Chung Du Bạch là người đại diện đứng đầu D.A, Hùng Minh Minh cũng là “nhân viên cao tầng” tiếp sau Lục Ninh Lục Viễn, cho nên bọn họ nhiều lắm cũng chỉ dám tò mò một chút mà thôi.
Dần dần, màn đêm bắt đầu buông xuống, Lục Ninh nhìn xuyên thấu qua cửa sổ phòng nghỉ bên trên khách sạn, hình như chỉ là người đi đường tương đối bình thường, nhưng y lại cảm thấy có một loại không khí cổ quái đang lan tràn.
Chung Du Bạch cùng Hùng Minh Minh còn chưa trở về.
Cách concert còn nửa giờ.
“Đi!” Lục Viễn đè thấp thanh âm.
Cửa sổ mở rộng, gió lạnh đổ vào, Alice canh giữ ở cửa, nhìn Lục Ninh nhảy xuống từ cửa sổ, mở đôi cánh lông vũ cực lớn, Lục Viễn hóa thành một đám bóng dơi đen, biến mất ở ngoài cửa sổ.
“Cốc cốc”, có người gõ cửa.
Alice vô cùng lễ phép đáp lời: “Ai vậy?”
“Đã chuẩn bị sắp xếp xong không sai biệt lắm rồi, còn có điều gì cần dặn dò sao?” Người đến là trợ lý D.A vừa tuyển dụng, đương nhiên, người thường, gần đây có xu thế muốn dựa vào bên cạnh Lục Ninh Lục Viễn.
Alice mở cửa, mỉm cười nói, “Không cần, bọn họ hiện đang nghỉ ngơi.”
“Oh.” Thiếu nữ ở ngoài cửa nhìn nhìn vào bên trong, không thấy được người.
Alice kiên nhẫn nói: “Xin lỗi, bọn họ không muốn để người quấy rầy.”
Lúc này thiếu nữ mới có chút xấu hổ nói: “Được rồi, ngượng ngùng!”
Nhìn cô rời đi, Alice mới đóng cửa lại, mang cái ghế sang rồi canh giữ ở cửa.
Mà trên thực tế, hai vị Lục đại minh tinh “đang nghỉ ngơi”, đã sớm chẳng biết đi đâu.
Lục Ninh cùng Lục Viễn dừng trên mái nhà, nhìn nhìn tình hình phía dưới, nơi này cách hội trường concert chỉ có hai dãy phố.
Chung Du Bạch chậm rãi nói: “Tôi chỉ là tiết lộ tin tức người giáo hội đến cho Bartholomew, hắn quả nhiên không khiến tôi thất vọng.”
“Bartholomew người này ngoài mặt thì nặng nề, trên thực tế tính cách rất khéo đưa đẩy đúng không?” Lục Ninh nói.
“Không sai, tuy rằng tôi chỉ từng làm ăn với hắn một lần, nhưng cũng đã phát hiện tính cách hắn cũng không giống ngoài mặt,” Chung Du Bạch mỉm cười, “Người khéo đưa đẩy như vậy, là sẽ không để ý khiến nhóm người nào đó nợ hắn một chút nhân tình.”
Lục Viễn cũng cười lên, “Sau đó, bọn họ liền muốn chạy sao?”
“Đúng, sau đó liền muốn chạy, giáo hội đành phải vội vàng chạy đến chặn.” Chung Du Bạch sờ cằm nói, “Thực sự có ý tứ, tôi vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy chính tà phương Tây đại chiến thực sự, gây ra động tĩnh lớn như vậy, thế nhưng còn chưa có người xuất hiện, xem ra công tác đối ngoại của chính phủ phương Tây làm không tồi.”
“Nhìn chỗ kia.” Lục Ninh chỉ chỉ cách đó không xa, “Cấm đường, toàn nhà này còn chưa hoàn toàn hoàn thành căn bản không có người ở, tòa nhà cao tầng đối diện lại là văn phòng công tác, hiện tại cũng đã sắp tan tầm, cấm đường hai bên, nơi này liền trở thành một không gian độc lập, cho dù có người chạy ra, cũng sẽ có cảnh sát cùng — những người đó là FBI?”
“Đúng, FBI tiếng tăm lừng lẫy,” Lục Viễn cũng có hứng thú, “Bọn họ sẽ chặn người lại, sau đó sẽ coi như vụ án hình sự phổ thông mà xử lý đi!”
Chung Du Bạch nhìn trong chốc lát lại thở dài, “Xem ra thế lực bóng tối này cũng chẳng tốt hơn đại lục bao nhiêu, cũng không đoàn kết như những kẻ trong chính đạo kia.”
Không sai, người trong giáo hội tiến lui có độ, nghe theo chỉ huy, hơn nữa không sợ chết, phe quỷ hút máu, người sói cùng phù thủy kia lại yếu hơn bao nhiêu, quỷ hút máu cùng người sói vốn không hợp, chỉ hận đối phương không chết càng nhiều một chút, phù thủy cũng không có bao nhiêu hảo cảm với quỷ hút máu cùng người sói, trong lịch sử cũng không biết có bao nhiêu nợ máu với hai tộc này, cho nên càng chỉ mang theo lạnh lùng việc không liên quan đến mình, chỉ cần giữ mạng mình mà thôi, ba phe như vậy, cho dù chiếm ưu thế về số lượng, lại vẫn liên tục bại lui trong chiến đấu, nhưng giáo hội cũng có một yếu điểm, tin tức đối phương rút đi rất làm cho bọn họ không kịp trở tay, cho nên người đuổi tới có hơi ít, hơn nữa cũng không có bao nhiêu tính kế hoạch.
“Đi!” Lục Ninh nói một tiếng, đã lao xuống phía dưới mà đi.
Khi y vỗ đôi cánh lông vũ cực lớn xuất hiện giữa không trung, người trong giáo hội lập tức khiếp sợ nhìn qua.
Không vì cái gì, hình tượng Lục Ninh như vậy thật sự là rất giống “ác ma” trong truyền thuyết, thế nhưng giống như trên đời không có thiên sứ thật sự vậy, bọn họ vốn còn tưởng rằng đương nhiên cũng không có ác ma.
Kỳ thật có mấy người sói cùng quỷ hút máu từng gặp Lục Ninh ở dạng này, thế nhưng thân là sinh vật bóng tối, bất luận là người sói, quỷ hút máu hay là phù thủy, trên bản chất lại không có bao nhiêu tâm lý sùng bái ác ma, cho nên bọn họ ngược lại là hoàn hảo, giáo hội lại tương đối thành kính, cho nên mấy mục sư cùng kỵ sĩ quang minh kia gần như đều không có biện pháp che giấu kinh ngạc trên mặt.
Cũng giống như thiên sứ mạnh mẽ thuần khiết, trong tín ngưỡng giáo hội, đó đều là trong truyền thuyết mới có thể xuất hiện, ác ma cũng bị giao cho những nhân tố cực kỳ truyền kỳ, như là mạnh mẽ, tà ác, khó có thể chiến thắng, cho nên Lục Ninh vừa xuất hiện, giáo hội lập tức co cụm lực lượng, cảnh giác nhìn về phía y.
Tiếng cười của Lục Viễn vang lên, hắn trực tiếp nhảy xuống từ mái nhà, dựa vào thực lực thân thể mạnh mẽ, khi hạ xuống trực tiếp làm vỡ nát mặt đất trải xi măng bằng phẳng, đập ra một cái hố nông.
“Tôi cùng anh em của mình từ phương Đông đến, vốn không có ý tham gia sự kiện này.” Lục Viễn thản nhiên nói.
Người giáo hội nhăn mi, đến từ phương Đông? Vị này rõ ràng là quỷ hút máu a! Một quỷ hút máu cùng một ác ma nói mình đến từ phương Đông? Đây là nói đùa sao!
Lục Ninh cũng khẽ mỉm cười nói, “Chỉ là chúng tôi vừa đến sân bay đã có người khẩn cấp đến khiêu khích, đáng tiếc a, chúng tôi cũng không phải người tính tình tốt, nhưng mà các người yên tâm, làm xong chuyện muốn làm chúng tôi sẽ lập tức rời đi, bữa tiệc lớn này chúng tôi một chút hứng thú cũng không có, nhưng nếu ai muốn chơi cùng chúng tôi một lúc, anh em chúng tôi đây cũng sẽ không để ý.”
Trên không trung bay tới một pháp khí hình tròn màu ngân bạch có những điểm lấm tấm oánh bạch như tuyết cực kỳ xinh đẹp, Chung Du Bạch khoanh tay đứng trên pháp khí, một đầu tóc đen bay múa trong gió, Hùng Minh Minh giống như Lục Viễn, trực tiếp nhảy xuống từ mái nhà, chỉ là hình thể hắn lớn hơn Lục Viễn, lại đang ở trong trạng thái nửa hình hổ, cơ bắp toàn thân phồng lên, trên mặt trên người xuất hiện vằn hổ tương đối khí phách, như vậy nên khi nặng nề rơi trên mặt đất đập vỡ một mảng sàn vẫn là tương đối có lực chấn động.
Lúc này người giáo hội cũng tin bọn họ đến từ phương Đông, phương Đông thần bí bọn họ có biết đến, cũng không phải không có người từng có ý đồ bước vào phương Đông, thế nhưng mục sư bình thường thì không sao, những mục sư cùng kỵ sĩ nhận truyền thừa chính thống của giáo hội như bọn họ này mà bước vào địa giới phương Đông, cuối cùng sẽ chết đến vô thanh vô tức –
Đương nhiên, bọn họ cũng không biết quy củ không cho phép xuống tay với người thường của người tu chân, những pháp mục sư cùng kỵ sĩ quang minh khác thường này đương nhiên không phải người thường, người tu chân giết bọn họ là tương đối thoải mái.
Cho nên người trong giáo hội chung quy vẫn có vài phần sợ hãi như vậy với phương Đông, sau khi nhìn thấy Chung Du Bạch cùng Hùng Minh Minh, tâm cảnh giác lại càng tăng lên.
Lục Viễn bĩu môi, nhìn thoáng qua Chung Du Bạch, cái tư thái trang bức này…
“Người Sinclair, nếu mấy người đã dám khiêu khích, vậy xin đứng ra đi.” Lục Ninh thản nhiên nói.
Mấy quỷ hút máu rõ ràng rung một cái, thậm chí nhìn không được lui về phía sau hai bước.
Lục Viễn lập tức nhìn về phía bọn họ, uy áp của quỷ hút máu cấp cao làm cho bọn họ bị bắt dừng bước.
Người cầm đầu quả nhiên là một quỷ hút máu công tước, chỉ có hắn không chịu ảnh hưởng, thanh âm bình tĩnh nói: “Cùng là huyết tộc, làm gì tự giết lẫn nhau!”
Lục Viễn cười với hắn, “Lời này vì sao không tự nói với các người trước?”
Lục Ninh cũng không vô nghĩa cùng bọn họ, súng ma pháp trong tay ngắm chuẩn vị công tước tiên sinh kia.
Từ sau khi hấp thu năm người tu chân kia, đây vẫn là lần đầu tiên y ra tay, ngay cả bản thân y cũng cảm giác được thực lực của mình có điểm khác trước.
Súng ma pháp không phải súng phổ thông, quỷ hút máu không phải nhân loại bình thường, một súng mi tâm thư kích chính giữa mục tiêu, đối phương cũng sẽ không ngã xuống đất mà chết giống như nhân loại.
Sinh mệnh lực của quỷ hút máu là có tiếng mạnh mẽ, giống như Lục Viễn, cũng là rất khó giết.
Thế nhưng rất khó giết chết cũng không có đại biểu không thể giết chết, người giáo hội tự nhiên sẽ không cứu quỷ hút máu, bọn họ thậm chí rất thích với bỏ đá xuống giếng, giữa thế lực bóng tối vốn cũng không đoàn kết, vì thế phát sinh loại hiện tượng quỷ dị này –
Một đám người vây xem thế lực quỷ hút máu Sinclair nước Anh này bị hai người Lục Ninh cùng Lục Viễn ám sát!
Thậm chí Chung Du Bạch nổi ở giữa không trung cùng Hùng Minh Minh đứng ở bên cạnh cũng chưa ra tay.
Chín quỷ hút máu, bao gồm vị quỷ hút máu công tước kia, toàn bộ ngã xuống đất không dậy, cũng sẽ không bởi vậy tử vong, nếu cho bọn họ thời gian trên trăm năm nghỉ ngơi lấy lại sức, bọn họ có thể sống lại như thường, thế nhưng, hiện trường còn có người trong giáo hội.
Một mục sư nhanh tay lẹ mắt dùng một thánh giá đóng đinh quỷ hút máu công tước Charles Sinclair tại chỗ.
Lúc này bỗng nhiên có một giọng nữ kêu lên, “A! Hai người là Ninh Viễn! Tôi còn mua vé concert của hai người a! Thế nhưng papa không cho tôi xem xong concert của hai người rồi mới đi…”
Lục Ninh: “……”
Lục Viễn: “……”
Em gái, ngươi vẽ phong cảnh không đúng a!
Xem ra đây là một phù thủy nhỏ tuổi trẻ, tuổi không quá hai mươi, cô vừa hô lên câu này, một nam một nữ bên cạnh lập tức sắc mặt xanh trắng giữ chặt cô.
…… Một nhà đều là phù thủy……
“Nếu chuyện đã giải quyết, mọi người có thể tiếp tục.” Lục Ninh mỉm cười, phẩy phẩy cánh, trực tiếp đạp không khí bay lên, Lục Viễn cũng hóa thành một đám dơi bay lên trời cao, Chung Du Bạch cũng bắt đầu lên không, duy nhất không thể bay là Hùng Minh Minh, thế nhưng hắn có pháp khí lấy được từ chỗ người tu chân lần trước, tay trái biến thành vuốt sắc duỗi ra, trên mặt đất thoáng hiện một ngũ hành trận chói mắt, thân ảnh hắn liền biến mất.
Lục Ninh nhìn phía dưới, nói với cô phù thủy nhỏ kia, “Hoan nghênh đến xem concert của chúng tôi~”
Sau đó nhanh chóng rời đi.
Sau hôm nay phỏng chừng sẽ không lại có bao nhiêu thế lực bóng tối ngu ngốc chọc tới trên đầu bọn họ nữa.
Chẳng qua, người trong giáo hội khẳng định sẽ đề cao cảnh giác với bọn họ, nhưng vậy thì có quan hệ gì, bọn họ ứng đối người tu chân ở đại lục còn không sợ, tại sao phải sợ mấy mục sư kỵ sĩ bọn họ?
Concert chính thức bắt đầu vào 7:30 tối, tiếng hoan hô cùng thét chói tai vang lên từ trong hội trường, gậy huỳnh quang sáng thành một mảng biển sao muôn hồng nghìn tía.
Giám sát viên FBI cách đó không xa nhìn video trên tay, mấy thứ này lập tức phải làm thông tin cơ mật phong tồn trong hồ sơ quyền hạn cấp cao nhất, hắn nhìn hai người xuất hiện trong video, thần sắc có chút vặn vẹo, “…… Tôi không nhìn nhầm đấy chứ?”
“Hẳn chính là bọn họ.” Người hợp tác trẻ tuổi hơn một chút ở bên cạnh vị giám sát viên này đè thấp thanh âm nói.
Những người bên cạnh này, bao gồm cảnh sát, kỳ thật căn bản không biết bên trong xảy ra chuyện gì, chỉ có ba bốn giám sát viên FBI bọn họ biết, trong bọn họ cũng đúng lúc có hai người sẽ xem tiết mục truyền hình thực tế.
“…… Tôi cảm thấy chúng ta hẳn là xin chỉ thị cấp trên.”
“Cái gì?”
“Tăng cấp bậc phòng vệ an toàn của hai ngôi sao Trung Quốc này khi đến Mỹ hai cấp bậc.”
“Lý do?” Lấy lực ảnh hưởng của bọn họ trên quốc tế và ở Mỹ, rõ ràng còn chưa đạt được cấp A này, toàn cầu chỉ có không quá mười siêu sao siêu cấp mới có thể có cấp bậc phòng vệ an toàn cao như vậy.
Vị giám sát viên FBI này trực tiếp ném thứ trên tay cho hắn, cũng không dám gào lớn lên, sắc mặt cũng không rất tốt nhìn về phía hắn nói, “Lý do này còn chưa đủ!”
Hợp tác chỉ có thể thở dài, “Hy vọng cấp trên sẽ phê chuẩn.”
“Không phê chuẩn liền đi tìm cục trưởng!” Thanh âm hắn nặng nề, “Bất kể thế nào cũng nhất định phải tăng lên cấp A mới được, bằng không……” Hắn cười khổ một chút, “Vạn nhất xảy ra chuyện gì, ai cũng không gánh vác nổi.”
Không phải lo lắng hai “ngôi sao” này xảy ra chuyện gì, mà là lo lắng bọn họ gây ra chuyện gì.
Mà xem ra, bọn họ rất có năng lực gây ra chuyện gì, hơn nữa là vô cùng có!
Vì thế, hơn một tháng sau khi Lục Viễn đến Mỹ quay [VeLục Viễnet paw] còn có giám sát viên FBI đi theo bảo vệ, người trong đoàn làm phim đều kinh ngạc một trận! Đây…… là đẳng cấp phòng vệ cao bao nhiêu?
Thanh niên Trung Quốc này có hậu trường gì ở Mỹ hay là như thế nào?
Suy đoán chung quy có nhiều mặt, nhưng kết quả tạo thành chỉ có một, ai cũng không dám lại dễ dàng xem nhẹ hắn.
Ít nhất, ở mặt ngoài đều trở nên thân thiết hòa ái hơn.
Mà Lục Ninh cũng vào đoàn làm phim [Cố sự Tây Song], nhân vật nữ chính ngược lại thật đúng là người quen –
Thời Thúy Trân.
“Đã lâu không thấy.” Thời Thúy Trân dịu dàng mỉm cười, cô mặc một bộ sườn xám thuần trắng, trên cổ tay là một vòng tay phỉ thúy màu lục đậm, tóc đen như mực sắc mi như đại(1).
Mỗi lần Lục Ninh nhìn thấy cô cũng không có cách liên hệ cô cùng với cái từ hồ ly tinh này, đang trưởng thành không chỉ có y cùng Lục Viễn.
Thời Thúy Trân đồng dạng đang trưởng thành, cô hiện tại trở nên càng thêm nội liễm, cái loại khí tức mị hoặc trên người gần như đều giấu đi, toàn thân càng thêm đoan trang thanh lịch, uyển chuyển hàm xúc động lòng người.
Vì thế, Lục Ninh cũng cười, giấu đi góc cạnh sắc bén, hào hoa phong nhã, ưu nhã ôn nhu –
“Đã lâu không thấy.”
Yêu ma càng ngày càng dung nhập vào thế giới này hơn, càng giỏi ngụy trang cùng thích ứng thế giới này biến hóa.
Chỉ có tha nhân, cố tình còn đang bảo thủ tự cho là đúng.
Quả nhiên, hoàn cảnh không may càng có thể thúc đẩy con người trưởng thành, như thế mà thôi.
.
(1) đại: than (kẻ mắt)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook