Trọng Sinh Chi Cưu Triền
-
Chương 10
CHƯƠNG 10 – LẦN ĐẦU TIÊN THÂN MẬT TIẾP XÚC
Hứa Kiệt cầm thẻ ngân hàng của tôi hai tuần rồi mà chưa liên lạc, tôi cũng không gọi điện thoại cho cậu, thứ nhất là tôi bận mấy việc lặt vặt trong hội sinh viên, chạy đi chạy lại trong cái sân trường rộng kinh khủng, thứ hai tôi phải chịu sự tàn phá của Tạ Minh ở trong phòng cho nên thực sự không bớt được thời gian gọi cho cậu.
Tạ Minh vừa nhìn là biết đã rơi vào bể tình rồi, cả ngày hé ra cái mặt của một thằng yêu đơn phương, quần áo thì chọn qua chọn lại rồi lại chọn lại chọn qua, cảm thấy màu đen thì không đủ nổi bật cảm thấy màu trắng lại không đủ ổn trọng, thế cho nên lo được lo mất đến khuya khoắt lại lôi người ta dậy trò trò chuyện chuyện, hỏi xem ngày mai hắn mặc áo hiệu Armani thì có quê quá hay không.
Tôi nghĩ hắn điên rồi, vì một đứa con gái mà coi tiền tài như rác rưởi, quả nhiên là điên rồi.
Chu Quang cùng Trần Thiện bị dằn vặt đến mức chạy qua phòng khác ngủ nhờ, lưu lại tôi một mình chiến đấu… Tôi bị hắn hành đến thần kinh đều thô rồi.
Theo hắn nói thì cô nàng hắn đang theo đuổi là tuyệt sắc mỹ nữ trong mắt hắn, Chu Quang cùng Trần Thiện đối mắt nhìn người của hắn thì cũng không mấy tin tưởng.
Chúng tôi hỏi ‘Cô nàng là ai’, hắn vẻ mặt say sưa bắt đầu kể chuyện xưa, ở một đêm trăng mờ gió lớn, liếc mắt thấy người tình trong mộng của hắn ngồi khóc trong khu rừng nhỏ, vì vậy dưới một gốc thông, trái tim thiếu nam của hắn bị bắt làm tù binh rồi, chúng tôi nghe xong hai mặt nhìn nhau.
Chu Quang vừa ăn một cái hamburger vừa hàm hàm hồ hồ nói, trong võ hiệp tiểu thuyết nói rằng đêm nào trăng mờ gió lớn chính là hoàn cảnh giết người tốt nhất nha, hắn cảm thấy cô nàng kia rõ ràng là đang làm cái hành động ‘giết người’ này.
Tạ Minh nghe xong mặt tối sầm, hét lên một câu ‘Ông thì biết cái gì, đó là tình thú’, sau đó tiếp tục say sưa.
Tôi cùng Trần Thiện chịu không nổi cái loại say sưa này của hắn, vội vàng chuyển hướng trọng tâm câu chuyện, hỏi vị tuyệt sắc mỹ nữ là tình nhân trong mộng của cậu rốt cuộc là ai, là người khoa nào.
Tạ Minh hướng chúng tôi trộm cười hai tiếng sau đó nói ‘Anh đây sẽ không cho các cậu biết đâu, miễn cho chúng ta trở thành tình địch, nhất là Hàn Hiểu một bộ anh tuấn ngời ngời’.
Chúng tôi nghe xong liếc mắt nhìn nhau, sau đó đem sữa tắm đổ vào người hắn, hắn ở trong phòng tắm vừa tắm vừa ngâm tiện thể chửi chúng tôi vài tiếng.
Đêm nay, Tạ Minh rốt cục cùng tuyệt sắc mỹ nữ kia có phát triển thêm một bước, thế nên Tạ đại thiếu gia chuẩn bị ngủ bù, nghênh tiếp tốt ngày mai.
Vì vậy tôi cũng ngủ một giấc thật ngon.
Cuối tuần Tạ Minh đi ra ngoài hẹn hò, Chu Quang cùng Trần Thiện bởi vì tốc độ mạng của máy tính trong phòng quá kém, vì thế mà định cư ở trong quán cà phê internet để chơi game, tôi cũng thừa dịp ngủ bù.
Khi ngủ đến mông lung thì nhận được điện thoại của Hứa Kiệt, cậu hỏi tôi có thời gian hay không, tôi ừ một tiếng nói có, kỳ thực buổi chiều trong hội sinh viên có hoạt động, nhưng nghe thấy thanh âm Hứa Kiệt, tôi quyết định không đến hội sinh viên.
“Phòng đã lắp đặt xong rồi, có muốn cùng đi ăn chúc mừng hay không.” Hứa Kiệt nói ở trong điện thoại, nghe ra được thanh âm của cậu đè nén một loại hưng phấn không ngừng được.
“Được.” Chậm rãi ngồi dậy mặc đồ rồi hồi đáp.
“… Bận việc lắm không?” Thanh âm Hứa Kiệt có chút do dự truyền tới.
Tôi không tiếng động ngáp một cái nhu nhu mắt: “Không, cậu hiện tại ở đấy rồi à?”
Hứa Kiệt ừ một tiếng.
“Ừ, tôi đi qua nhé.”
Hứa Kiệt nói một tiếng được.
Thu hồi điện thoại, rửa mặt sau đó ra cửa.
Bởi vì là cuối tuần nên đường hơi tắc, nửa giờ mới đến, Hứa Kiệt khi mở cửa cho tôi vẫn mang theo nụ cười xinh đẹp, rất đẹp, tôi phát hiện chỉ là hai tuần không gặp thôi mà tôi lại tưởng niệm nụ cười xinh đẹp này của cậu rất nhiều.
“Cậu ngủ không ngon sao? Sắc mặt kém như vậy.” Sau khi đóng cửa lại, cậu mở miệng hỏi.
Tôi ngáp một cái: “Đều do tên nhóc Tạ Minh kia, nửa đêm động kinh, khiến mọi người trong phòng thần kinh theo.”
Hứa Kiệt nghe xong cười ra tiếng.
Tôi tùy ý quan sát nhà trên tới nhà dưới, Hứa Kiệt trang trí thập phần ấm áp, giữa phòng khách có một cái đèn thủy tinh, quanh đèn thủy tinh có mười sáu cái đèn nhỏ, những cái này đều do chủ nhà lưu lại, bất quá trên tường dán giấy màu nhạt, ban đầu vốn không có, toàn bộ cho cảm giác rất ấm áp, cũng rất đẹp.
“Thích không?” Cậu hướng tôi mỉm cười hỏi. Tôi gật đầu.
“Căn nhà này được nhà thiết kế bên công ty lắp đặt rất hài lòng, tôi cũng thích.” Hứa Kiệt hướng tôi cười nói.
Tôi nhếch lên nụ cười nhàn nhạt, vươn tay kéo qua cằm cậu, hôn lên môi cậu, cậu hơi sửng sốt, sau đó hai tay ôm lấy cổ tôi, cùng tôi triền miên.
Cái hôn qua đi, tôi hơi đẩy cậu ra, nói: “Tôi đi tắm, một hồi rồi ăn nhé.” Cậu gật đầu, con mắt thê lương mà xinh đẹp.
Trong lúc tắm, cậu cầm một kiện áo ngủ đưa qua cửa cho tôi, tôi mới vừa hỏi một câu có muốn tắm chung không, cậu liền ném ở trên cửa, tôi lắc đầu bật cười, cậu đang xấu hổ.
Sau khi tắm xong, xoa tóc đi ra ngoài, trên bàn cơm đã bày đầy rượu và thức ăn.
Hứa Kiệt đã ngồi ở chỗ kia đem rượu đỏ mở ra, màu rượu được rót vào trong ly thủy tinh càng thêm xinh đẹp, làm xong những thứ này cậu hướng tôi mỉm cười, Hứa Kiệt vốn là lớn lên ôn nhuận xinh đẹp, cười như thế, thật càng xinh đẹp.
“Không vui sao?” Cậu có chút cẩn thận hỏi: “Ngày hôm nay tương đối đặc biệt, cho nên tự chủ trương mua đồ ăn, cậu…”
“Tôi rất thích.” Tôi cắt đứt lời của cậu nhàn nhạt nói: “Tôi cũng không thích đi ra bên ngoài ăn.” Tôi hiểu được ý của cậu, cậu không phải một người thích lãng phí, hôm nay chuẩn bị phong phú như thế cũng chỉ vì chúc mừng mà thôi.
Nghe xong lời của tôi, cậu khẽ cười.
Khi ăn, hai người nâng chén khẽ cụng ly, chúc mừng chúng tôi dọn vào nhà mới, chúc mừng quan hệ đã được xác lập, cũng coi như chúng tôi bắt đầu ở chung.
Cùng Hứa Kiệt ở chung, nếu như không phải trọng sinh lại lần nữa mà có ai gợi ý như thế tôi sẽ cười đến rụng răng tại chỗ.
Ngửa đầu uống hết rượu, Hứa Kiệt nhìn tôi đầy ý cười. Cậu vui vẻ tôi cũng hài lòng, bữa cơm này thật sự thoải mái ngon miệng trước nay chưa từng có.
Sau khi ăn xong cậu đi thu dọn bàn, tôi vốn cũng muốn phụ một tay, cậu phất phất tay nói: “Cậu đi xem xem phòng đọc sách có cần mua gì không, không thì ngủ một giấc đi, đừng ở chỗ này thêm phiền nha.”
Tôi nghe xong ngược lại rất vui vẻ nhàn nhã.
Ở phòng đọc sách chơi máy vi tính, thấy có chút mệt nhọc, tôi liền đến phòng ngủ ngã xuống trên giường đánh một giấc.
Lúc tỉnh, trời đã tối rồi, ngọn đèn phòng khách đã sáng, từ giữa kẽ hở trên cửa rọi vào, trên đỉnh đầu là một bóng đèn màu cam dịu dàng, có lẽ lúc tôi ngủ say thì Hứa Kiệt thắp lên.
Lười nhác ngồi dậy đánh giá tất cả bên trong phòng, giường là giường đôi, tất cả đều là đồ đôi, tôi không tiếng động nở nụ cười, nếu đã là người yêu thì không có gì không tiếp thu được cả.
Xỏ dép đi ra cửa, Hứa Kiệt đang ngồi ở trên ghế salon xem danh sách các ca khúc đang được yêu thích, nhưng cậu có vẻ không mấy hứng thú, sau khi thấy tôi vội vàng tắt TV, đứng lên nhẹ giọng hỏi một câu: “Hôm nay cậu không quay về trường à?”
Tôi dừng một chút, nở nụ cười nói: “Cuối tuần nghỉ ngơi.”
Hứa Kiệt đỏ mặt.
Ý tứ của cậu tôi minh bạch, tôi mới ngủ dậy nên cảm giác thập phần thanh tỉnh, cũng biết đáp ứng thì sẽ thế nào, nhưng trong lòng một mảnh bình tĩnh, thậm chí mơ hồ có chút chờ mong, tôi nghĩ nếu như cậu chân chính thuộc về tôi rồi, vậy cả đời này đại khái sẽ không rời khỏi tôi.
Cậu đứng ở nơi đó nhìn tôi. Tôi tiến lên ôm cậu thấp giọng hỏi: “Có hối hận không?” Nhưng trong lúc vẫn chưa có câu trả lời tôi đã hôn lên môi cậu, kỳ thực tôi muốn nói rằng cậu có hối hận cũng không còn kịp rồi, chọc tới tôi rồi thì cả đời cũng chỉ có thể dây dưa không ngớt như thế này mà thôi.
Đem cậu ôm trở về phòng, biến hóa hôn môi, nói thật thì tôi là lần đầu tiên ôm con trai, mà cậu cũng là lần đầu tiên bị người ôm, bất quá cũng không có xấu hổ cùng luống cuống, chỉ là ôm thật chặt và hôn môi thật sâu.
May mà từ khi bắt đầu tiếp thu Hứa Kiệt, tôi cũng xem lướt qua mấy bài viết trên diễn đàn về đồng tính nam, nhưng đứng nhìn bên ngoài khác hẳn với việc tự thân ra trận, dù sao ở thời khắc tình cảm mãnh liệt, bạn cũng nhớ không nổi người khác làm cái gì.
Chỉ là bản năng mà ngồi an ủi cùng mở rộng, cuối cùng tiến nhập vào trong cơ thể cậu, khi đó bởi vì không biết mở rộng nên khiến tôi và cậu đều rất thống khổ.
Cậu khóe mắt vì đau đớn mà đỏ lên, tôi vốn định nói không làm nữa, cậu ở trước khi tôi kịp nói nhìn về phía tôi, con ngươi mang theo hơi nước, sau đó hai chân ôm chặt thắt lưng tôi, thấp giọng nói: “Không sao.”
Nói thật thì tôi cũng nhẫn đến thống khổ, nửa vời như vậy thật rất khó chịu, thấy cậu chấp nhất như vậy liền nói: “Nhẫn nại nhé.” Sau đó lãnh tĩnh một giây, ngón tay bắt đầu xoa nắn thứ kia của cậu, ở khi dục vọng cậu dần dần cứng rắn lên, tôi cũng ra vào dễ dàng hơn…
Nếu hỏi tôi cảm giác khi được cậu bao vây lấy như thế nào, tôi chỉ có hai chữ mà thôi, đó là: Tiêu hồn… Vừa chặt lại nóng, thật sự thoải mái muốn chết
(Nơi này hài hòa, tỉnh lược một nghìn chữ) (Ê đít: Hộc máu mồm. Ngạo: anh cũng hộc máu mồm theo, đây là cái loại H gì thế = =)
Ôm cậu tới tới lui lui làm vài lần, sau lần cuối cùng, hai người đều có chút mệt mỏi, ôm nhau chìm vào giấc ngủ, chẳng biết tại sao, ôm cậu như thế đột nhiên cảm thấy thật viên mãn.
Hứa Kiệt cầm thẻ ngân hàng của tôi hai tuần rồi mà chưa liên lạc, tôi cũng không gọi điện thoại cho cậu, thứ nhất là tôi bận mấy việc lặt vặt trong hội sinh viên, chạy đi chạy lại trong cái sân trường rộng kinh khủng, thứ hai tôi phải chịu sự tàn phá của Tạ Minh ở trong phòng cho nên thực sự không bớt được thời gian gọi cho cậu.
Tạ Minh vừa nhìn là biết đã rơi vào bể tình rồi, cả ngày hé ra cái mặt của một thằng yêu đơn phương, quần áo thì chọn qua chọn lại rồi lại chọn lại chọn qua, cảm thấy màu đen thì không đủ nổi bật cảm thấy màu trắng lại không đủ ổn trọng, thế cho nên lo được lo mất đến khuya khoắt lại lôi người ta dậy trò trò chuyện chuyện, hỏi xem ngày mai hắn mặc áo hiệu Armani thì có quê quá hay không.
Tôi nghĩ hắn điên rồi, vì một đứa con gái mà coi tiền tài như rác rưởi, quả nhiên là điên rồi.
Chu Quang cùng Trần Thiện bị dằn vặt đến mức chạy qua phòng khác ngủ nhờ, lưu lại tôi một mình chiến đấu… Tôi bị hắn hành đến thần kinh đều thô rồi.
Theo hắn nói thì cô nàng hắn đang theo đuổi là tuyệt sắc mỹ nữ trong mắt hắn, Chu Quang cùng Trần Thiện đối mắt nhìn người của hắn thì cũng không mấy tin tưởng.
Chúng tôi hỏi ‘Cô nàng là ai’, hắn vẻ mặt say sưa bắt đầu kể chuyện xưa, ở một đêm trăng mờ gió lớn, liếc mắt thấy người tình trong mộng của hắn ngồi khóc trong khu rừng nhỏ, vì vậy dưới một gốc thông, trái tim thiếu nam của hắn bị bắt làm tù binh rồi, chúng tôi nghe xong hai mặt nhìn nhau.
Chu Quang vừa ăn một cái hamburger vừa hàm hàm hồ hồ nói, trong võ hiệp tiểu thuyết nói rằng đêm nào trăng mờ gió lớn chính là hoàn cảnh giết người tốt nhất nha, hắn cảm thấy cô nàng kia rõ ràng là đang làm cái hành động ‘giết người’ này.
Tạ Minh nghe xong mặt tối sầm, hét lên một câu ‘Ông thì biết cái gì, đó là tình thú’, sau đó tiếp tục say sưa.
Tôi cùng Trần Thiện chịu không nổi cái loại say sưa này của hắn, vội vàng chuyển hướng trọng tâm câu chuyện, hỏi vị tuyệt sắc mỹ nữ là tình nhân trong mộng của cậu rốt cuộc là ai, là người khoa nào.
Tạ Minh hướng chúng tôi trộm cười hai tiếng sau đó nói ‘Anh đây sẽ không cho các cậu biết đâu, miễn cho chúng ta trở thành tình địch, nhất là Hàn Hiểu một bộ anh tuấn ngời ngời’.
Chúng tôi nghe xong liếc mắt nhìn nhau, sau đó đem sữa tắm đổ vào người hắn, hắn ở trong phòng tắm vừa tắm vừa ngâm tiện thể chửi chúng tôi vài tiếng.
Đêm nay, Tạ Minh rốt cục cùng tuyệt sắc mỹ nữ kia có phát triển thêm một bước, thế nên Tạ đại thiếu gia chuẩn bị ngủ bù, nghênh tiếp tốt ngày mai.
Vì vậy tôi cũng ngủ một giấc thật ngon.
Cuối tuần Tạ Minh đi ra ngoài hẹn hò, Chu Quang cùng Trần Thiện bởi vì tốc độ mạng của máy tính trong phòng quá kém, vì thế mà định cư ở trong quán cà phê internet để chơi game, tôi cũng thừa dịp ngủ bù.
Khi ngủ đến mông lung thì nhận được điện thoại của Hứa Kiệt, cậu hỏi tôi có thời gian hay không, tôi ừ một tiếng nói có, kỳ thực buổi chiều trong hội sinh viên có hoạt động, nhưng nghe thấy thanh âm Hứa Kiệt, tôi quyết định không đến hội sinh viên.
“Phòng đã lắp đặt xong rồi, có muốn cùng đi ăn chúc mừng hay không.” Hứa Kiệt nói ở trong điện thoại, nghe ra được thanh âm của cậu đè nén một loại hưng phấn không ngừng được.
“Được.” Chậm rãi ngồi dậy mặc đồ rồi hồi đáp.
“… Bận việc lắm không?” Thanh âm Hứa Kiệt có chút do dự truyền tới.
Tôi không tiếng động ngáp một cái nhu nhu mắt: “Không, cậu hiện tại ở đấy rồi à?”
Hứa Kiệt ừ một tiếng.
“Ừ, tôi đi qua nhé.”
Hứa Kiệt nói một tiếng được.
Thu hồi điện thoại, rửa mặt sau đó ra cửa.
Bởi vì là cuối tuần nên đường hơi tắc, nửa giờ mới đến, Hứa Kiệt khi mở cửa cho tôi vẫn mang theo nụ cười xinh đẹp, rất đẹp, tôi phát hiện chỉ là hai tuần không gặp thôi mà tôi lại tưởng niệm nụ cười xinh đẹp này của cậu rất nhiều.
“Cậu ngủ không ngon sao? Sắc mặt kém như vậy.” Sau khi đóng cửa lại, cậu mở miệng hỏi.
Tôi ngáp một cái: “Đều do tên nhóc Tạ Minh kia, nửa đêm động kinh, khiến mọi người trong phòng thần kinh theo.”
Hứa Kiệt nghe xong cười ra tiếng.
Tôi tùy ý quan sát nhà trên tới nhà dưới, Hứa Kiệt trang trí thập phần ấm áp, giữa phòng khách có một cái đèn thủy tinh, quanh đèn thủy tinh có mười sáu cái đèn nhỏ, những cái này đều do chủ nhà lưu lại, bất quá trên tường dán giấy màu nhạt, ban đầu vốn không có, toàn bộ cho cảm giác rất ấm áp, cũng rất đẹp.
“Thích không?” Cậu hướng tôi mỉm cười hỏi. Tôi gật đầu.
“Căn nhà này được nhà thiết kế bên công ty lắp đặt rất hài lòng, tôi cũng thích.” Hứa Kiệt hướng tôi cười nói.
Tôi nhếch lên nụ cười nhàn nhạt, vươn tay kéo qua cằm cậu, hôn lên môi cậu, cậu hơi sửng sốt, sau đó hai tay ôm lấy cổ tôi, cùng tôi triền miên.
Cái hôn qua đi, tôi hơi đẩy cậu ra, nói: “Tôi đi tắm, một hồi rồi ăn nhé.” Cậu gật đầu, con mắt thê lương mà xinh đẹp.
Trong lúc tắm, cậu cầm một kiện áo ngủ đưa qua cửa cho tôi, tôi mới vừa hỏi một câu có muốn tắm chung không, cậu liền ném ở trên cửa, tôi lắc đầu bật cười, cậu đang xấu hổ.
Sau khi tắm xong, xoa tóc đi ra ngoài, trên bàn cơm đã bày đầy rượu và thức ăn.
Hứa Kiệt đã ngồi ở chỗ kia đem rượu đỏ mở ra, màu rượu được rót vào trong ly thủy tinh càng thêm xinh đẹp, làm xong những thứ này cậu hướng tôi mỉm cười, Hứa Kiệt vốn là lớn lên ôn nhuận xinh đẹp, cười như thế, thật càng xinh đẹp.
“Không vui sao?” Cậu có chút cẩn thận hỏi: “Ngày hôm nay tương đối đặc biệt, cho nên tự chủ trương mua đồ ăn, cậu…”
“Tôi rất thích.” Tôi cắt đứt lời của cậu nhàn nhạt nói: “Tôi cũng không thích đi ra bên ngoài ăn.” Tôi hiểu được ý của cậu, cậu không phải một người thích lãng phí, hôm nay chuẩn bị phong phú như thế cũng chỉ vì chúc mừng mà thôi.
Nghe xong lời của tôi, cậu khẽ cười.
Khi ăn, hai người nâng chén khẽ cụng ly, chúc mừng chúng tôi dọn vào nhà mới, chúc mừng quan hệ đã được xác lập, cũng coi như chúng tôi bắt đầu ở chung.
Cùng Hứa Kiệt ở chung, nếu như không phải trọng sinh lại lần nữa mà có ai gợi ý như thế tôi sẽ cười đến rụng răng tại chỗ.
Ngửa đầu uống hết rượu, Hứa Kiệt nhìn tôi đầy ý cười. Cậu vui vẻ tôi cũng hài lòng, bữa cơm này thật sự thoải mái ngon miệng trước nay chưa từng có.
Sau khi ăn xong cậu đi thu dọn bàn, tôi vốn cũng muốn phụ một tay, cậu phất phất tay nói: “Cậu đi xem xem phòng đọc sách có cần mua gì không, không thì ngủ một giấc đi, đừng ở chỗ này thêm phiền nha.”
Tôi nghe xong ngược lại rất vui vẻ nhàn nhã.
Ở phòng đọc sách chơi máy vi tính, thấy có chút mệt nhọc, tôi liền đến phòng ngủ ngã xuống trên giường đánh một giấc.
Lúc tỉnh, trời đã tối rồi, ngọn đèn phòng khách đã sáng, từ giữa kẽ hở trên cửa rọi vào, trên đỉnh đầu là một bóng đèn màu cam dịu dàng, có lẽ lúc tôi ngủ say thì Hứa Kiệt thắp lên.
Lười nhác ngồi dậy đánh giá tất cả bên trong phòng, giường là giường đôi, tất cả đều là đồ đôi, tôi không tiếng động nở nụ cười, nếu đã là người yêu thì không có gì không tiếp thu được cả.
Xỏ dép đi ra cửa, Hứa Kiệt đang ngồi ở trên ghế salon xem danh sách các ca khúc đang được yêu thích, nhưng cậu có vẻ không mấy hứng thú, sau khi thấy tôi vội vàng tắt TV, đứng lên nhẹ giọng hỏi một câu: “Hôm nay cậu không quay về trường à?”
Tôi dừng một chút, nở nụ cười nói: “Cuối tuần nghỉ ngơi.”
Hứa Kiệt đỏ mặt.
Ý tứ của cậu tôi minh bạch, tôi mới ngủ dậy nên cảm giác thập phần thanh tỉnh, cũng biết đáp ứng thì sẽ thế nào, nhưng trong lòng một mảnh bình tĩnh, thậm chí mơ hồ có chút chờ mong, tôi nghĩ nếu như cậu chân chính thuộc về tôi rồi, vậy cả đời này đại khái sẽ không rời khỏi tôi.
Cậu đứng ở nơi đó nhìn tôi. Tôi tiến lên ôm cậu thấp giọng hỏi: “Có hối hận không?” Nhưng trong lúc vẫn chưa có câu trả lời tôi đã hôn lên môi cậu, kỳ thực tôi muốn nói rằng cậu có hối hận cũng không còn kịp rồi, chọc tới tôi rồi thì cả đời cũng chỉ có thể dây dưa không ngớt như thế này mà thôi.
Đem cậu ôm trở về phòng, biến hóa hôn môi, nói thật thì tôi là lần đầu tiên ôm con trai, mà cậu cũng là lần đầu tiên bị người ôm, bất quá cũng không có xấu hổ cùng luống cuống, chỉ là ôm thật chặt và hôn môi thật sâu.
May mà từ khi bắt đầu tiếp thu Hứa Kiệt, tôi cũng xem lướt qua mấy bài viết trên diễn đàn về đồng tính nam, nhưng đứng nhìn bên ngoài khác hẳn với việc tự thân ra trận, dù sao ở thời khắc tình cảm mãnh liệt, bạn cũng nhớ không nổi người khác làm cái gì.
Chỉ là bản năng mà ngồi an ủi cùng mở rộng, cuối cùng tiến nhập vào trong cơ thể cậu, khi đó bởi vì không biết mở rộng nên khiến tôi và cậu đều rất thống khổ.
Cậu khóe mắt vì đau đớn mà đỏ lên, tôi vốn định nói không làm nữa, cậu ở trước khi tôi kịp nói nhìn về phía tôi, con ngươi mang theo hơi nước, sau đó hai chân ôm chặt thắt lưng tôi, thấp giọng nói: “Không sao.”
Nói thật thì tôi cũng nhẫn đến thống khổ, nửa vời như vậy thật rất khó chịu, thấy cậu chấp nhất như vậy liền nói: “Nhẫn nại nhé.” Sau đó lãnh tĩnh một giây, ngón tay bắt đầu xoa nắn thứ kia của cậu, ở khi dục vọng cậu dần dần cứng rắn lên, tôi cũng ra vào dễ dàng hơn…
Nếu hỏi tôi cảm giác khi được cậu bao vây lấy như thế nào, tôi chỉ có hai chữ mà thôi, đó là: Tiêu hồn… Vừa chặt lại nóng, thật sự thoải mái muốn chết
(Nơi này hài hòa, tỉnh lược một nghìn chữ) (Ê đít: Hộc máu mồm. Ngạo: anh cũng hộc máu mồm theo, đây là cái loại H gì thế = =)
Ôm cậu tới tới lui lui làm vài lần, sau lần cuối cùng, hai người đều có chút mệt mỏi, ôm nhau chìm vào giấc ngủ, chẳng biết tại sao, ôm cậu như thế đột nhiên cảm thấy thật viên mãn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook