Trọng Sinh 80 Mang Hệ Thống Gả Cho Quan Quân Vừa Cường Vừa Mãnh
...
Lịch ra mắt
7
Lượt xem
Đang tiến hành
Trạng thái
5
Tổng chương hiện tại
Giới thiệu
【 quân hôn + niên đại + hệ thống + vả mặt + ngọt sủng 】
Kiếp trước, Lục Vân Tương bị người ta coi như hoa dại, lại bị người chị họ thiện lương thánh mẫu hãm hại cả đời.
Công việc mà cô vất vả lắm mới thi đỗ được thì chị họ tặng cho người khác.
Sau đó còn bị chị ta đăng ký xuống nông thôn, để cô chịu đủ mọi sự giày vò.
Ngay cả trường đại học mà cô thức khuya dậy sớm để thi đỗ cũng bị chị họ cướp mất.
Cô ấm ức, khóc lóc kể lể đến khản cả giọng, đổi lại chỉ là sự chế giễu của chị họ: "Có thể giúp đỡ người khác là vinh hạnh của cô, cô nên biết ơn đi."
Chị họ thông qua việc bóc lột cô mà có được danh tiếng tốt bụng thuần khiết, không màng danh lợi.
Còn cô trở thành kẻ vô dụng, so đo tính toán trong miệng người khác.
Đến tuổi trung niên, cô phát hiện ra chị họ và chồng mình lăn giường với nhau, thậm chí còn có một đứa con riêng ngoài giá thú đã hai mươi tuổi.
Chị họ: "Cô không thể sinh con, gia sản lớn như vậy của hai người không thể không có người thừa kế, tôi đang giúp hai người đấy, cô nên cảm ơn tôi."
Người chồng bảo vệ chị họ, nhìn cô với vẻ ghê tởm: "Tiểu Tuyết chưa bao giờ nghĩ đến chuyện tranh giành với cô, cô làm ầm ĩ như vậy, là muốn bức chết cô ấy sao?"
Lục Vân Tương tức đến mức tắt thở.
Một sớm trọng sinh, cô nhìn người chị họ "Nhân đạm hoa cúc." (thể hiện sự mong muốn hướng tới sự thanh đạm, tinh khiết như hoa cúc)
Được lắm! Muốn cô nổi điên!
Chỉ cần cô không có đạo đức thì đạo đức sẽ không trói buộc được cô!
Tra nam và tiện nữ đều phải chết hết!
Vì hệ thống công đức mà cô đã cứu một anh quân nhân mắt sáng như sao, eo thon vai rộng, khí chất lạnh lùng.
Quý Minh Cảnh: "Gả cho anh, không chỉ nộp lương, anh sẽ mua cho em những thứ tốt nhất."
"Không cần..."
Quý Minh Cảnh cởi áo, để lộ cơ bắp cuồn cuộn: "Anh có thể cho em ăn thịt mỗi ngày."
Lập tức gả!
vinovel thân mời các bạn đọc tiếp
Kiếp trước, Lục Vân Tương bị người ta coi như hoa dại, lại bị người chị họ thiện lương thánh mẫu hãm hại cả đời.
Công việc mà cô vất vả lắm mới thi đỗ được thì chị họ tặng cho người khác.
Sau đó còn bị chị ta đăng ký xuống nông thôn, để cô chịu đủ mọi sự giày vò.
Ngay cả trường đại học mà cô thức khuya dậy sớm để thi đỗ cũng bị chị họ cướp mất.
Cô ấm ức, khóc lóc kể lể đến khản cả giọng, đổi lại chỉ là sự chế giễu của chị họ: "Có thể giúp đỡ người khác là vinh hạnh của cô, cô nên biết ơn đi."
Chị họ thông qua việc bóc lột cô mà có được danh tiếng tốt bụng thuần khiết, không màng danh lợi.
Còn cô trở thành kẻ vô dụng, so đo tính toán trong miệng người khác.
Đến tuổi trung niên, cô phát hiện ra chị họ và chồng mình lăn giường với nhau, thậm chí còn có một đứa con riêng ngoài giá thú đã hai mươi tuổi.
Chị họ: "Cô không thể sinh con, gia sản lớn như vậy của hai người không thể không có người thừa kế, tôi đang giúp hai người đấy, cô nên cảm ơn tôi."
Người chồng bảo vệ chị họ, nhìn cô với vẻ ghê tởm: "Tiểu Tuyết chưa bao giờ nghĩ đến chuyện tranh giành với cô, cô làm ầm ĩ như vậy, là muốn bức chết cô ấy sao?"
Lục Vân Tương tức đến mức tắt thở.
Một sớm trọng sinh, cô nhìn người chị họ "Nhân đạm hoa cúc." (thể hiện sự mong muốn hướng tới sự thanh đạm, tinh khiết như hoa cúc)
Được lắm! Muốn cô nổi điên!
Chỉ cần cô không có đạo đức thì đạo đức sẽ không trói buộc được cô!
Tra nam và tiện nữ đều phải chết hết!
Vì hệ thống công đức mà cô đã cứu một anh quân nhân mắt sáng như sao, eo thon vai rộng, khí chất lạnh lùng.
Quý Minh Cảnh: "Gả cho anh, không chỉ nộp lương, anh sẽ mua cho em những thứ tốt nhất."
"Không cần..."
Quý Minh Cảnh cởi áo, để lộ cơ bắp cuồn cuộn: "Anh có thể cho em ăn thịt mỗi ngày."
Lập tức gả!
vinovel thân mời các bạn đọc tiếp
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook