Trọng Phùng Dĩ Hậu (Sau Khi Gặp Lại)
-
Chương 65
Ánh trăng nhu hòa xuyên qua cửa số, chiếu vào hai thân người đang quấn quýt nhau trên giường.
“Có thể không?” Âm điệu của hắn đặc biệt ôn nhu, mang theo hương vị mê hoặc.
Hồn của Triệu Tịch đã sớm đã bị hút đi hết, không hề suy tính gật đầu. Nhưng đầu mới điểm đến một nửa, vạt áo đã nhanh chóng bị bạo lực xé tan tành.
“Áo của em…” Triệu Tịch có chút đau lòng kêu lên.
“Ngày mai anh sẽ mua cho em cái khác.”
Mâu sắc nơi đáy mắt của Tần Mục Dương dần dần chìm xuống, nhãn thần biến ảo khó lường. Mà Triệu Tịch dưới thân hắn, hai mắt đã trơn ướt, sắc mặt ửng đỏ say lòng người, toàn thân cậu từ lâu đã ném binh vứt giáp đầu hàng trước đối phương, rã rời không chút sức lữa.
Cậu đã phải đè nén nổi lòng mình quá lâu, rầu rỉ trong đau thương quá lâu, cậu hiện tại không muốn nghĩ ngợi hay lo lắng gì thêm nữa.
“A Dương, A Dương…” Triệu Tịch nỉ non gọi tên đối phương, hai chân bất an giãy dụa.
Tần Mục Dương hít sâu một hơi, ánh mắt cũng tàn nhẫn lên, cúi người cắn mút da thịt nơi cổ và ngực cậu.
Hô hấp dần dần nặng nề thêm, bầu không khí càng lúc càng kiều diễm. Triệu Tịch không tự chủ phát ra tiếng rên rỉ mơ hồ, nhắm hai mắt mặc kệ cho đối phương xâm chiếm bản thân mình.
Hai tay chậm rãi trượt tự do xuống phía dưới, chiếc quần pijama làm tự sợi bông rất nhanh đã bị hắn cởi ra. Triệu Tịch co rúm cơ thể, mở mắt, có chút sốt ruột nhìn đối phương.
Tần Mục Dương cúi người hôn hôn cậu, “Không phải sợ, cứ giao hết cho anh.”
Quần ngủ bị cởi phăng, sau đó nhanh chóng đến phiên quần lót màu trắng. Thần trí của Triệu Tịch cũng dần rõ ràng hơn, bắt đầu lung tung giằng co.
Ý cười trên mặt Tần Mục Dương càng thêm nồng đậm, vừa lưu loát cởi tuột quần nhỏ của cậu, vừa lấy tay xoa đồ vật xinh xắn đáng yêu của đối phương, âm thanh cực kỳ ôn nhu.
“Em đã đồng ý với anh rồi, giờ mới đi tới nữa đường mà đã đổi ý là sao? Hả?”
Ngữ điệu khi nói âm cuối được đặc biệt nhấn mạnh, mang theo lửa nóng đã nhẫn nhịn đến cực hạn. Tay của hắn chậm rãi phủ lên hạ thân của đối phương, thành thạo luật động.
Triệu Tịch trừng lớn hai mắt, sắc mặt càng đỏ hơn, cậu kêu lên một tiếng không biết là vì thống khổ hay là vì quá thoải mái.
“Ai!” Tần Mục Dương buồn cười chặn miệng của cậu, “Nhỏ giọng một chút, Đông Đông đang ở sát vách.”
Triệu Tịch nha nha ô ô nói gì đó, đôi mắt không ngừng chớp động. Tần Mục Dương vốn đã nhiều năm không lăn qua giường chiếu với người khác, trước đây hắn cũng không quá thành thạo với mấy việc làm tiền hí trước khi sáp nhập, vào lúc này lại bị ánh mắt cùng thân thể của Triệu Tịch đồng thời khiêu khích, phân thân phía dưới đã trướng lớn đến lợi hại.
Triệu Tịch có thể cảm thấy rõ rệt bộ vị của ai đó ở trên đùi mình đang từ từ lớn lên.
Triệu Tịch đình chỉ giãy dụa, ngớ ngẩn nhìn người đàn ông trước mặt.
Tần Mục Dương nhân cơ hội nhanh chóng cởi sạch quần áo của bản thân, lộ ra thân thể tinh tráng, cùng vật thể thô to đỏ đậm, đang bừng bừng phấn chấn nơi giữa đùi.
Triệu Tịch ngơ ngác nhìn, thậm chí còn có thể nhìn thấy gân mạch đang nhảy đập kịch liệt trên phân thân của đối phương, cậu không tự chủ được nuốt một ngụm nước miếng.
Tần Mục Dương cười cười, hôn chóp mũi của cậu, hỏi: “Đẹp không?”
Thần trí Triệu Tịch đã bay tới chân trời xa xăm nào đó, “Đẹp..”
“Vậy thì tốt.” Tần Mục Dương cười nhẹ đem phân thân của mình cùng Triệu Tịch chà sát vào nhau, cũng không hề bất ngờ khi nhìn thấy đối phương há to mồm kêu thành tiếng.
Một tiếng rên rỉ tràn ra nơi cổ họng, nhiệt độ trong phòng không ngừng lên cao, trên trán Tần Mục Dương cũng đã bắt đầu ướt đẫm mồ hôi. Hạ thể của hai người đang ma sát cùng đối phương, hắn vừa vươn tay mở ngăn kéo ở đầu giường, vừa lăn qua lăn lại hạ thân của Triệu Tịch.
Triệu Tịch hô hấp dồn dập, há miệng liều mạng thở dốc. Nghe được động tĩnh, cậu lập tức mở mắt ra, đầu tiên có hơi mê hoặc một chút, tiếp theo thân thể liền trở nên cứng ngắc.
Tần Mục Dương không có chú ý vẻ mặt của cậu, động tác càng ngày càng nhanh, làm cho hơi thở trên người Triệu Tịch nặng nề hơn rất nhiều.
Triệu Tịch nghẹn đỏ mặt không thể nhịn được lên tiếng, “Ở phía dưới cùng…”
“Ồ.” Tần Mục Dương lập tức di dời mục tiêu, thân thủ mở ra ngăn kéo ở tầng thấp nhất, lấy ra một chai kem dưỡng da, nhìn một chút, “Vị kem sữa?”
“Khẩu vị của em vẫn đặc biệt như thế.”
Hắn nhanh chóng nặn ra một đống kem để bôi trơn, vừa hôn khắp người đối phương từ chân, tay, bụng, dời đến mặt đối phương, vừa tìm kiếm cửa vào ở phía sau.
“Tin tưởng anh…”
Giọng nói của Tần Mục Dương mang theo âm điệu mê hoặc, nhờ vậy mà thân thể căng cứng của Triệu Tịch cũng từ từ thanh tĩnh lại, thậm chí cậu còn phối hợp với đối phương banh rộng chân sang hai bên.
“Ách ——” đã mấy năm không có người chạm qua, địa phương kia đương nhiên đã căng chặt vô cùng, thậm chí ngay cả khi chỉ có một đầu ngón tay đưa vào, cũng đã khiến cho cả người cậu cảm nhận được một sự xé rách đau đớn.
Tần Mục Dương đổ mồ hôi đầy trán, lửa nóng trong thân thể đã hỏa thiêu hắn đến sắp điên rồi.
Hắn đành phải nhẫn tâm, dùng sức đẩy mạnh tay vào tận cùng, nhưng không ngờ lại nhìn thấy vẻ mặt thống khổ của Triệu Tịch.
Hắn sửng sốt một chút, động tác trên tay nhanh chóng dừng lại, sau đó từ từ lấy ra.
Triệu Tịch lúc này mới mở mắt ra, trên lông mi còn mang theo vài giọt nước, nghi ngờ nói: “Làm sao vậy?”
Tần Mục Dương cúi người hôn lên khóe mắt của cậu, “Trước tiên không làm, sẽ khiến em bị thương.”
Triệu Tịch ngây người, mấy giây sau mới hiểu rõ được ý tứ của nam nhân, trong lòng hoảng hốt một trận, cũng không biết lấy khí lực từ nơi nào tới, cậu vội vã nắm lấy tay của đối phương hướng đến bên trong hạ thể của mình, đâm mạnh vào, nơi tư mật lập tức đau đến chảy mồ hôi lạnh, môi đưới cũng đã bị cắn đến bật máu.
Tần Mục Dương sợ hết hồn, cuống quít đẩy tay của mình ra.
“Đừng…không có chuyện gì đâu, anh vào đi!” Triệu Tịch cố chấp giữ tay hắn, thấp giọng lặp lại, “Làm đi!”
Tần Mục Dương chua sót trong lòng, bình tĩnh nhìn cậu một hồi.
“Được.”
Không do dự nữa, hắn lập tức công thành chiếm đất, ngón tay bắt đầu khai mở bên trong của đối phương. Hai người đều đã nhịn đến mức hô hấp dồn dập, khô nóng không thôi.
Cuối cùng khi hạ thận đã sưng to đến sắp chảy ra máu của hắn đụng vào cửa mình của đối phương. Tần Mục Dương híp mắt lại, lập tức dạng rộng hai chân của cậu, nhấc đại gia hỏa của mình nhanh chóng vọt vào.
“A ——” Triệu Tịch thốt nhiên một tiếng rít gào, thân thể run run, đầu liều mạng hướng nhìn lên trên trần nhà, yết hầu gia tốc lên xuống, thỉnh thoảng còn tràn ra một hai tiếng rên rỉ.
Tần Mục Dương nơi nào không nhìn thấy dáng dấp quyến rũ này của cậu, phân thân chôn ở trong cơ thể của đối phương trong nháy mắt lại lớn lên mấy phần.
Hắn cúi người hôn ngực của cậu, trong miệng nỉ non hai tiếng ‘Tiểu Tịch’, hạ thân dùng sức rung động.
Như là lâu ngày mới được nếm trải mật ngọt, giống như mộng cảnh đột nhiên biến đổi thành hiện thực. Hai người đều mang theo biểu tình mê ly, cổ tương giao, thân thể quấn quýt không rời.
Không khí dần thưa thớt, cả hai đã sắp leo lên đến đỉnh điểm cực hạn vui sướng.
Thân thể Triệu Tịch mới đầu còn sít chặt sau một hồi chà sát cũng từ từ xốp lên. Tại thời điểm cậu còn chưa nhận thức được sự tình, thân thể đối phương đã cứng đờ, cũng chưa kịp làm gì thì dịch thể của hắn cứ như vậy bắn một mạch vào bên trong.
Tần Mục Dương đình chỉ động tác, hiển nhiên cũng không ngờ tới chuyện này.
Hắn có chút lúng túng vội ho một tiếng, “Cái kia, tại lâu quá chưa có làm …”
Triệu Tịch ngơ ngác vươn tay mò phía sau của mình, thật giống như cậu có thể nghe được cả âm thanh chảy ra của chất lỏng kia.
“Anh, anh…” Mặt đã đỏ đến không xong, cái mông của cậu cũng run rẩy chảy ra một dòng dịch thể trắng đục nóng bỏng.
Tần Mục Dương lúng túng không thôi, lần đầu tiên đỏ mặt trước người yêu, chậm rãi đem phân thân của mình lấy ra ngoài.
“Khụ, để anh giúp em rữa sạch.”
Triệu Tịch mặt nghiêm như khúc gỗ đẩy hắn ra, rồi tự mình bò dậy mặc quần áo. Tần Mục Dương ngồi ở bên cạnh nhìn, vuốt cằm không biết đang suy nghĩ gì.
Sau khi mặc quần áo tử tế vào xong, cậu liền kéo cửa ra đi đến phòng vệ sinh, trên mặt Tần Mục Dương lúc này mới dâng lên ý cười, vui vẻ mặc quần áo vào, mang theo một thân đầy mùi vị *** chạy trước đến phòng Triệu Đông Đông xem xét tình hình. Bé con đang ngủ rất an tĩnh, trên mặt đã chảy đầy nước miếng.
Hắn thở phào một hơi, rồi nhanh chóng mò về phía nhà vệ sinh.
“Tiểu Tịch, mở cửa cho anh, anh cũng muốn tắm.”
Bên trong có tiếng nước ào ào tuôn chảy, nhưng Triệu Tịch không có trả lời.
Tần Mục Dương liền gõ thêm một cái, “Cùng nhau tắm không phải tiết kiệm nước hơn sao? Em hé cửa cho anh tí thôi.”
Triệu Tịch “Bá” một tiếng kéo cửa ra, trên người ướt đẫm, khoác một cái áo tắm, hai mắt thủy nhuận óng ánh, đôi má phấn hồng như sắp bốc ra hơi nước.
Tần Mục Dương nuốt một ngụm nước bọt, “Anh…”
“Anh vào đi, em tắm xong rồi.” Triệu Tịch nhanh chóng lướt qua hắn, quay người hướng đến phòng nhỏ của mình, tư thế có chút quái dị lắc lư.
“Ồ.” Tần Mục Dương vui vẻ cười, lập tức đi vào cọ rửa.
Sau khi tắm xong, hắn lại nhanh chóng quay trở về gian phòng của Triệu Tịch. Trên cửa mở ra một cái khe nhỏ, Tần Mục Dương có chút vui vẻ đẩy cửa đi vào. Triệu Tịch theo thường lệ đang đem mình cuộn lại thành một con sâu nằm thu lu trong kén.
Tần Mục Dương kéo hai lần nhưng đối phương một chút động đậy cũng không có. Hắn dứt khoát không thèm cởi cả y phục, trực tiếp nằm xuống kế bên người yêu, đem cả người lẫn chăn ôm trọn. Hắn có chút mệt mỏi, đôi mắt vừa nhắm lại liền ngủ thiếp đi.
Trong chăn, Triệu Tịch lắng nghe động tĩnh bên ngoài một lúc, rồi cẩn thận đem đầu dò ra, đối diện với gương mặt say ngũ an tĩnh của nam nhân.
Thân thể cậu cứng đờ, chậm rãi sờ lên mặt của đối phương, mũi, môi… rồi đến đôi mắt.
Dịu dàng hoài niệm, “Cho dù là giấc mộng cũng được…”
“Cục cưng…” Tần Mục Dương đột nhiên lầm bầm một tiếng, thân thể chen vào trong thêm một chút, làm cho đầu Triệu Tịch vừa vặn đụng vào ngực hắn.
Người còn chưa tỉnh, thân thể đã làm ra phản ứng trước.
“Ngủ.” Hắn càu nhàu kêu lên một tiếng rồi ôm cục cưng của mình kéo vào trong ngực, thân thể xoay một cái, tìm một tư thế thật thoải mái, cong khóe miệng ngủ say.
Giống y như thời điểm rất nhiều năm trước, khi hai người còn quấn quýt bên nhau chưa xa rời.
Triệu Tịch vùi trong ***g ngực của hắn, lắng nghe tần suất hô hấp quen thuộc của đối phương, viền mắt có chút toả nhiệt. Cậu ra sức trừng lớn đôi mắt, nhưng nước mắt vẫn không nghe lời mà rớt xuống, lăn vào bờ ngực của nam nhân.
Tần Mục Dương dường như cảm thấy được gì đó, hơi bất an nhúc nhích một chút.
Cậu mất công tốn sức muốn dùng tay lau đôi mắt, kết quả vừa mới rút ra có một chút, Tần Mục Dương liền dùng sức siết chặt eo cậu, lông mày gắt gao nhăn lại.
Không còn dám nhúc nhích, cậu tĩnh lặng đưa mắt nhìn trong bóng tối vài phút, tiếp theo liền không nhịn được đem mặt kề sát vào ngực nam nhân cọ cọ sạch sẽ, hai tay thận trọng duỗi ra, cũng ôm chặt eo đối phương.
Cậu khẽ thở ra một hơi, nhắm mắt chìm vào mộng đẹp.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook