Trong Mắt Có Kịch
Chương 122: Một đường rơi đường

Trương Mạn Đường nhìn những bình luận ở phía trên màn hình kia khẽ mỉm cười, những bình luận liên quan đến Trương Tu thì cậu sẽ trực tiếp loại bỏ không để ý tới, những bình luận kiểu như muốn cậu hát một bài hay là hỏi mấy câu vu vơ xung quanh dự định tương lai thì cậu sẽ trả lời. Mọi người đều khen tay nghề nấu nướng của cậu rất thành thục, tuy không được ăn nhưng cũng đoán chắc là sẽ ngon. Gần đây Trương Mạn Đường rất hay nghiên cứu đến vấn đề này, cho nên khi có người khen ngợi thì sẽ tự động vui vẻ, cao hứng trêu chọc mọi fan hâm mộ vài câu.

"Nếu như có cơ hội sẽ nấu cho mọi người ăn, chỉ sợ mọi người bỏ chạy không muốn ăn mà thôi."

[Tiểu Cẩu Biết Kêu Meo Meo] Đồ ăn của Đường ca nấu cho dù có cháy đen thì vẫn ngon.

[Va lI kéo]: Đường ca, em rất muốn ăn đồ ăn anh nấu.

[Cherry Đỏ Mọng]: Đường ca, xuân phong mười dặm chẳng bằng anh, chỉ mong được ăn một miếng cơm Trương Mạn Đường nấu.

[Lúc Lắc Của Miện Miện]: Đường ca, anh nói đi, khi nào anh mới nấu cho bọn em ăn đây?

Trương Mạn Đường ngừng tay đọc bình luận của mọi người, vừa đọc vừa cười vui vẻ. Đúng lúc này một tiếng chuông điện thoại quen thuộc vang lên, là điện thoại Lamborghini của cậu. Trương Mạn Đường theo phản xạ tự nhiên nhất mà mở lớn hai mắt, trong ánh mắt lộ rõ tia vui mừng. Cậu cũng quên mất là hiện tại bản thân cậu đang tham gia livestream, có hàng vạn fan hâm mộ đang theo dõi, mọi biểu cảm khác thường kia của cậu đều bị mọi người nhạy cảm nhìn ra.

"Là ba ba sao..."

Trương Dạng gọi điện cho Trương Mạn Đường nhưng trên màn hình lại có một gương mặt trẻ con hiện lên khiến cho hắn cũng thoáng bất ngờ.

"Ừ, chú Mạn Đường đâu?"

Trương Tu quên mất là phải giữ im lặng, nhóc con nhảy xuống ghế ngồi chạy tới chỗ của Trương Mạn Đường nói: "Chú Mạn Đường, là ba ba gọi tới."

Trương Mạn Đường giật mình hoảng hốt, vội vã đi tới cầm lấy điện thoại, kéo Trương Tu cách xa màn hình livestream kia một chút. Cậu cũng không biết là mọi người có nhìn thấy Trương Tu hay không nữa, nhưng có lẽ bọn họ đã nghe thấy được tiếng nói của nhóc con.

Trương Mạn Đường lo lắng khó xử, cầm lấy điện thoại lamborghini kia đưa đến trước mặt. Trên màn hình là gương mặt nam tính cuốn hút quen thuộc của Trương Dạng, ánh mắt của hắn mang theo ý cười nhìn cậu hỏi: "Em đang làm gì?"

Chỉ cần nhìn thấy Trương Dạng là Trương Mạn Đường sẽ quên hết tất cả những chuyện mình đang làm.

"Em đang quay livestream với fan hâm mộ."

Trương Dạng ừ một tiếng.

"Tôi đang trên đường về, tôi gọi để nói rằng em nấu bữa trưa cho tôi."

Trương Mạn Đường nghe thấy Trương Dạng sắp về thì như một chiếc lò xo bật lên phấn khích, mà Trương Tu ở bên cạnh cũng không khác gì một chiếc lò xo nhỏ bám víu lấy cánh tay của cậu nói thêm: "Bao lâu nữa thì ba ba về?"

Trương Dạng đáp: "Khoảng 1 tiếng nữa ba ba sẽ về đến nhà."

Trương Dạng gật đầu.

"Có mua..." Nói đến đây Trương Dạng lại khàn giọng, ánh mắt chiếu thẳng về phía Trương Mạn Đường. "Ba ba mua cho cả hai."

Trương Mạn Đường thoáng đỏ mặt, đúng là cậu rất mong có quà từ Trương Dạng, không cần những món quà đắt tiền to lớn, chỉ cần là thứ của Trương Dạng mua cho cậu là cậu rất vui rồi.

"Được rồi, một lát nữa gặp."



Trương Tu rất tự nhiên mà nói lớn:

"Ba ba về sớm nhé."

Ngược lại thì Trương Mạn Đường lại không thể bình thường nói chuyện với Trương Dạng được, nhất là ở chỗ này còn có một nhóc con nhỏ tuổi nữa.

"Em sẽ nấu bữa trưa."

Trương Mạn Đường tắt máy, lúc này cậu mới nhớ đến mình vẫn còn đang livestream với người hâm mộ. Khi cậu quay trở lại thì trên màn hình điện thoại đã ngập tràn những bình luận thế này.

[Loa Phóng Thanh]: Tóc vàng, tôi thấy tóc vàng nha.

[999HXY']: Là trẻ con, còn có màu tóc đặc trưng như vậy nữa, nhất định là nhóc con lai tây kia.

[10h20p]: Trọng điểm ở chỗ tôi nghe được nhóc con kia trả lời điện thoại của ba ba nó.

[Trong Suốt Một Mặt]: Trọng điểm hơn nữa là ba ba nó chính là người đàn ông siêu cấp đẹp trai giống như nam thần người mẫu, đã từng xuất hiện trao giải thưởng cho Đường ca.

[ROYCHE]: Đường ca đi đâu rồi?

[Đường Ca Ca]: Đường ca nói chuyện gì lâu quá?

[Một Vài Văn Thơ]: Đường ca trở lại rồi!

Trương Mạn Đường hơi luống cuống, nhanh chóng cúi đầu giải bộ làm sủi cảo.

"Xin lỗi mọi người, tôi có cuộc điện thoại quan trọng cho nên phải đi nghe. Đã để mọi người chờ lâu rồi."

Thế là một nửa buổi livestream sau đó, Trương Mạn Đường thể hiện vô cùng lúng túng, không suôn sẻ giống như lúc đầu. Mà từ khi xuất hiện giọng nói của Trương Tu, người vào xem livestream của cậu cũng nhiều vô cùng. Cậu không biết có phải là mọi người vào để hóng chuyện hay không nhưng biểu hiện của cậu sau đó không tốt cho lắm, chẳng hiểu sao mọi người lại vào xem đông như thế. Trong lòng cậu lúc này chỉ muốn nhanh nhanh làm xong món sủi cảo để kết thúc livestream, cậu muốn làm đồ ăn trưa cho Trương Dạng nữa, một tiếng nữa là cậu có thể nhìn thấy hắn rồi.

Sau khi kết thúc livestream của Trương Mạn Đường, trên các trang mạng và group náo nhiệt vô cùng. Có một bài post phân tích, ghi lại toàn bộ những điều khả nghi diễn ra trong suốt quá trình livestream được nhiều sự quan tâm nhất, bài post đó như sau:

Buổi livestream hôm nay, Trương Mạn Đường một đường rơi toàn đường thôi. Tôi đứng trên cương vị của fan couple Trương Mạn Đường và doanh nhân thành đạt họ Trương kia, đã ghi chép được một số lưu ý như sau:

- 2 phút 20 Trương Mạn Đường nhắc đến từ bạn nhỏ nhà tôi.

- 2 phút 22 ánh mắt của Trương Mạn Đường nhìn về phía trước giống như là ở đối diện có người nào đó.

- 3 phút 11 Trương Mạn Đường lại một lần nữa nhắc đến bạn nhỏ nhà tôi.

- 3 phút 12 ánh mắt của anh ấy hơi hoảng hốt rồi, có lẽ là sợ bạn nhỏ nhà anh ấy chạy về phía này.

- 7 phút 35 Có tiếng chuông điện thoại, trong khoảng thời gian đấy anh ấy lại bắt đầu biểu hiện rất luống cuống.

- 7 phút 36 mọi người có thể mở to tiếng của máy tính hay điện thoại nhà mình hết mức có thể, nghe ra được có tiếng trẻ con đang nói chuyện. Đoạn hội thoại kia tôi nghe không được rõ ràng cho lắm, chỉ lưu ý vài từ trọng tâm, bạn nhỏ nhà Trương Mạn Đường gọi ba ba, sau đó thì là chú Mạn Đường, ba ba gọi tới.



- 8 phút 00 trên mình hình xuất hiện mái tóc màu vàng, hơn nữa mái tóc kia chỉ vừa cao đến ngang eo của Trương Mạn Đường mà thôi. Tôi để hình chụp của Trương Mạn Đường và nhóc con tóc vàng kia trong buổi lễ trao giải, mọi người tự mình đến đối chiếu chiều cao và màu tóc đi.

- 8 phút 01 Trương Mạn Đường hoảng hốt lúng túng, không nói một lời biến mất khỏi màn hình, có lẽ là nghe điện thoại của doanh nhân thành đạt họ Trương cùng là ba ba trong miệng của nhóc con tóc vàng kia.

- 8 phút 20 Trương Mạn Đường lại lúng túng trở về, buổi livestream sau đó đều không tập trung. Chỉ muốn nhanh nhanh kết thúc, có lẽ anh ấy đang có chuyện gấp gì từ sau khi nghe cuộc điện thoại kia. Có thể là doanh nhân thành đạt họ Trương hẹn anh ấy đi ăn cơm.

- Buổi livestream lẽ ra phải live khoảng 2 tiếng, nhưng hôm nay Trương Mạn Đường chỉ live chưa đến 50 phút đã tắt rồi.

- Tôi còn tra ra được giá tiền của một số vật dụng trong phòng bếp trong buổi livestream hôm nay, vật liệu thiết kế cùng đồ gia dụng giá không hề rẻ đâu, mọi người có thể xem hình ảnh bên dưới.

Tổng kết lại buổi livestream hôm nay là Trương Mạn Đường livestream tại nhà của doanh nhân thành đạt họ Trương, hơn nữa con trai của người đó cũng rất thích anh ấy, tình cảm của hai người vô cùng tốt. Tôi chính thức đẩy chiếc thuyền này ra khơi!

[6576 Tôi Đến Rồi]: Tôi có thể tưởng tượng ra được chủ bài post vừa ngồi xem livestream vừa có một cuốn sổ ghi chép bên cạnh. Khớp đến từng chi tiết!

[Một Vòng Luẩn Quẩn]: Buổi livestream hôm nay, ai không xem nhất định phải hối hận.

[Khẩu Khẩu]: Tôi đã biết từ khi doanh nhân thành đạt kia trao giải thưởng cho Đường ca rồi.

[Độ Ta Không Độ Nàng]: Tôi xem livestream tại văn phòng, cười lớn đến mức mọi người hỏi có phải trúng số rồi hay không.

Tịnh Kỳ ở bên này cũng hoảng, gọi cho Trương Mạn Đường mấy cuộc đều không thấy cậu nghe máy. Cô không biết nên phải giải quyết chuyện này ra sao, nếu là người khác thì cô có thể tự mình quyết định, nhưng chuyện này lại liên quan đến Trương Dạng, cần phải hỏi ý kiến của hắn nữa.

Trương Dạng về muộn hơn dự kiến, đến giờ ăn trưa của Trương Tu rồi cũng không thấy hắn xuất hiện. Trương Mạn Đường đành phải cho nhóc con ăn trước, sau đó cho nhóc con đi ngủ trưa.

"Chú Mạn Đường, cháu không buồn ngủ, cháu muốn đợi ba ba."

Trương Mạn Đường nhìn đôi mắt màu hổ phách kia đã sớm long lanh hơi đỏ do ngáp ngủ nhiều thì dỗ dành.

"Có lẽ chuyến bay thay đổi hành trình cho nên ba ba mới về muộn như thế, Tiểu Tu ngủ một lát đi, nếu như ba ba quay lại thì chú sẽ gọi Tiểu Tu có được không?"

Trương Tu lắc đầu.

"Không muốn, cháu muốn chờ ba ba."

Trương Mạn Đường hết cách, chỉ có thể giả bộ gật đầu. Dù sao nhóc con cũng rất buồn ngủ rồi, nằm ở trên giường một lát sẽ ngủ ngay. Trương Mạn Đường khẽ vỗ nhẹ mông của Trương Tu đều đều, nhỏ giọng nói: "Vậy cũng được, chúng ta nằm ở trên giường đợi nhé."

Rất nhanh Trương Tu đã chìm vào giấc ngủ, Trương Mạn Đường nghe thấy bên ngoài có tiếng xe hơi thì giật mình. Cậu chậm rãi thu lại cánh tay đang ôm lấy người của Trương Tu rồi đắp chăn cho nhóc thật cẩn thận, kế đến bước nhanh ra ngoài xem thử.

Quả nhiên, bên ngoài có chiếc limousine đen bóng sang trong quen thuộc đang đỗ ở đó. Từ trên xe có một người đàn ông cao lớn mặc một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản bước xuống. Dáng người của hắn cao lớn, hoàn mỹ giống như một nam người mẫu tiêu chuẩn. Ánh mắt của hắn luôn hướng về phía cậu từ lúc xuống xe đến giờ. Cậu rất nhớ người đàn ông này, nôn nóng muốn chạm vào hắn, vội vã chạy tới chỗ hắn.

"Trương Dạng..."

Trương Dạng vẫn giống như thường ngày ừ một tiếng, dùng giọng nói lưu manh tà ác kia mà trêu chọc trái tim mong manh của cậu.

"Hình như Tiểu Đường Tử của tôi lại xinh đẹp lên nữa rồi."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương